Người đăng: tieulamlam1234567890
Chrono ngắm nghía cái túi mãi ko biết chán nhưng Durandal thì ngán lắm rồi, nó
bay tới hôn cái trán hắn 1 cái thật kêu "Binh!!", "Ái da!Sao cậu đánh tớ!!"
Chrono ôm đầu đau đớn.Durandal bay lên bay xuống diễn tả đủ tư thế cho thấy
rằng nó rất tức giận, hắn cười xấu xa"Durandal vừa bạo lực lại chả đáng yêu,
tớ mới ko thèm thích đâu!".
Lá bài tức phì khói, động tác càng kịch liệt hơn, hắn bật cười ha hả"Rồi rồi,
tớ xin lỗi!Đùa tí thôi mà, tha cho tớ nhé!Durandal rất quan trọng với tớ, cả
chiếc túi này nữa, nó là kỉ vật, là manh mối để tớ tìm được bố mẹ!Cậu hiểu
chứ?". Lá bài xoay vòng tỏ vẻ đã biết, Chrono tiếp tục mở dây rút ra, hắn ngạc
nhiên"Bên trong............không có gì hết!!".Chiếc túi hoàn toàn trống rỗng,
hắn thử thò tay vào thì lại càng kinh ngạc hơn nữa"Chẳng lẽ
là................túi không gian đây sao!!".
Chrono rút từ bên trong ra 1 chiếc khăn tay màu trắng, góc khăn vẫn thêu dòng
tên xinh đẹp đó, hắn khẽ cười dịu dàng.Chrono tiếp tục đưa tay vào, lấy ra một
khung hình, cả người hắn kích động, khóe môi run rẩy" Không phải chứ!!Mình
còn.............1 người em gái sao?????".Trong ảnh là 2 đứa bé, 1 trai 1 gái,
hắn nhìn qua quần áo là đủ biết, bé trai chừng 3 tuổi có đôi mắt xanh xinh đẹp
đó là hắn, còn cô bé sơ sinh kia cũng rất đáng yêu, đôi mắt đỏ tươi hơn cả
máu, lấp lánh hơn cả hồng ngọc, trong suốt ko thua kém pha lê.Chắc chắn sau
này khi lớn lên phải là 1 đại mĩ nhân.
Chrono bây giờ ko còn biết suy nghĩ gì nữa, trong đầu bây giờ chỉ còn bóng
dáng cô bé này cùng hàng vạn câu hỏi"Ai? Tên cô ấy là gì?Cô ấy đang ở đâu?Mình
muốn biết!Mình muốn tìm lại cô ấy!!!!Người em của mình!!", hắn ôm chặt tấm
hình, khóe mắt từng giọt từng giọt như ngọc trai rơi xuống. Một lúc sau,
Chrono bình tĩnh lại, hắn phát hiện mặt sau tấm hình là 1 dòng chữ nắn nót"
Hãy bảo vệ Lilian nhé, Chrono!"
Hắn ôn nhu xoa gương mặt Lilian trong hình"Nhất định thưa mẹ, cho dù đến hơi
thở cuối cùng!", hắn cất chiếc khăn tay và khung ảnh vào, đôi mắt ánh lên vẻ
quyết tâm"Phải mạnh mẽ hơn!Ngay từ bây giờ!".Chrono mang Durandal và rồng bông
ra công trường bỏ hoang, hắn nói với lá bài"Tớ muốn luyện kiếm!Nhờ cậu rồi
Durandal!".Lá bài xoay vòng biến thành Trường kiếm nhưng Chrono chưa kịp chạm
vào thì ánh sáng từ con thú bông lóa lên chói mắt, hút Durandal vào, khi hắn
phục hồi thị giác thì chả còn thấy lá bài đâu nữa, chỉ còn thấy rồng đang lơ
lửng giữa không trung.
Chrono ngơ ngác nhìn, hắn thốt lên câu nói quen thuộc"Chết chưa,
Durandal?".Con thú bông lao tới muốn tông vào đầu hắn. Chrono kịp thời né
tránh"Oa!Nguy hiểm thật!Lần này cậu nhập vào con thú bông này hả?". Rồng
Durandal gật đầu, giơ tay chân bày tỏ sự hưng phấn.Hắn đoán"Cậu thích vỏ bọc
này?".Rồng gật rồi lại lắc đầu, nó lấy cành cây viết lên mặt đất 1 hàng chữ
tiếng anh, dịch là như sau"Vừa nãy,1 số ký ức tràn vào đầu tớ, hình như đây
chính là cơ thể thật mà tớ vốn có.Tớ biết được nhiều lắm, để tớ cho xem!".
Durandal xoay vòng, 1 vòng tròn với những ký tự kỳ lạ xuất hiện dưới chân nó,
ánh sáng bao phủ con thú bông.Một lúc sau, khóe môi Chrono giật giật" CHUYỆN
QUÁI GÌ ĐANG XẢY RA VỚI CÁI THẾ GIỚI NÀY VẬY HẢ TRỜI???????"
Là vầy, sau khi ánh sáng biến mất, thứ mà Hắn thấy được là rồng, 1 con rồng
thực sự, ko phải thú nhồi bông nữa!1 con rồng cao khoảng 30cm, bay qua bay lại
trước mặt Chrono.Hắn nuốt nước bọt hỏi"Cậu.......cậu là.......Durandal?".
Con rồng vẫy vẫy cánh và đuôi, kêu nhỏ biểu lộ nó chính là Durandal.Hắn ôm
trán"Mình cần 1 chút thời gian để tiêu hóa chuyện này!.....................Căn
cứ vào những chuyện xảy ra mấy ngày nay thì...................mình ko phải là
con người!!Hoặc ít nhất cũng ko thuộc cái hành tinh này!!!!", Chrono ngửa mặt
lên trời khóc ròng"Cha mẹ ơi, 2 người hại con rồi!Người nào mà biết chắc con
bị mổ hết ruột gan phèo phổi ra quá!!!".Hắn cố bình tĩnh lại, nói với
Durandal"Cậu ko được lộ hình dáng này trước người khác nghe chưa!Chỉ có 2
chúng ta biết thôi!". Rồng con kêu lên tỏ vẻ đã biết.Chrono cười khổ"Hiểu được
ko vậy trời!!"
Bỗng Durandal vẫy cánh chỉ vào hướng căn phòng của Chrono, hắn nghi ngờ"Có
người tìm mình?Rắc rối nữa rồi đây!Cậu mau trở lại mình thường đi!". Rồng con
hóa thành hình dạng thú bông, hắn ôm nó về.Chrono thấy trước cửa mình là 1
chiếc siêu xe sang trọng, 1 cô gái đứng chính giữa cùng mấy tên vệ sĩ mặc đồ
đen.
Tô Yến đang đứng thì thấy 1 cậu bé trạc tuổi em gái mình, tóc tai bù xù lôi
thôi, ôm 1 con thú nhồi bông trong lòng đi tới.Cô hất cằm hỏi"Ngươi là Hạ
Khắc?". Chrono nhíu mày ko vui, lắc đầu. Tô Vân lạnh mặt"Đừng hòng chối!Ta đã
xem hình ngươi rồi!Hôm nay ta phải cho ngươi 1 bài học!!". Chrono cất giọng
nói ngọt ngào êm tai" BÀ chị này!Hình như BÀ có vấn đề thì phải.Biết rồi mà
còn hỏi chi cho tốn nước bọt.Rảnh vãi, a đúng rồi mấy người ăn không ngồi rồi
như Bà thì đành phải vậy thôi.Muốn có việc làm cũng khó à!!!"
"Cái......gì.....ngươi....ngươi dám......"Tô Yến chỉ vào Chrono.
"Mày dám xúc phạm Đại tiểu thư!!"Vệ sĩ 1
"Khôn hồn thì dập đầu nhận tội cho tao!!!!" Vệ sĩ 2
"Tôi méo làm.Mấy người làm gì được hả?" Hắn vẫn lạnh lùng.
" Khốn khiếp!Cho nó 1 trận!!!!"Vệ sĩ 3.
Tô Yến can"Khoan đã!Phải để ta cảnh cáo nó đã!", cô ta nhìn Chrono" Ta là chị
gái Tô Kiều, hôm nay ta tới để cho ngươi biết, em của ta không phải loại sâu
kiến như ngươi có thể mơ tưởng!Tránh con bé càng xa càng tốt!Nếu ko hậu quả
ngươi ko gánh nổi đâu!!!!"
"Phụt......hahaha.....haha.. haha..!"Chrono bật cười" Bộ Bà chị nhiễm ngôn
tình quá rồi hả?Bớt ảo tưởng đi!Tôi mà thèm con em Bà à? Dẹp mộng đi!Tôi thà
thích em gái của mình còn hơn phải đứng chung 1 phút 1 giây nào với con nhỏ
đó!!!". Lúc này hắn ko hề biết rằng, câu nói này của hắn sẽ trở thành sự thật
trong tương lai.
"Mày nói cái gì??? Dám xúc phạm 2 vị tiểu thư, tao sẽ ko tha cho mày!!!" Vệ sĩ
4 lao tới định đấm Chrono, nhưng hắn đâu phải dễ chơi, dễ dàng tránh thoát
tiện thể thụi luôn 1 quả vào bụng tên vệ sĩ, tên đó ôm bụng kêu la đau đớn.
Chrono thổi thổi nắm tay" Yếu thế!Ko chịu nổi 1 đòn!". Những người còn lại há
hốc mồm kinh ngạc,vệ sĩ 5"Tạp chủng! Chết đi!!", hắn và mấy tên còn lại xông
tới. Đôi mắt Chrono lóe lên, vẻ tức giận thấy rõ, "Binh!Bốp!Á!!!Khốn
khiếp!!!", hắn đập đối thủ ko thương tiếc.Chả mấy chốc 4 tên vệ sĩ đã ôm người
đau đớn dưới đất. Hắn lạnh lùng nhìn Tô Yến, đè thấp giọng nói đầy vẻ uy
hiếp"Tôi vốn ko có hứng thú với em gái của Bà, về xem lại ai mới là kẻ bám
đuôi ai. Hôm nay tôi còn giữ 1 chút gọi là thân sĩ, nếu còn lần sau, hậu quả
của Bà chị sẽ thảm gấp 10 lần mấy con chó săn này!!!"
Tô Yến hoảng sợ chạy, vệ sĩ của cô ta thấy vậy cũng chật vật đi. Nhưng cô ta
vẫn ko quên để lại 1 câu" Ngươi sẽ ko sống yên ổn được!!!!!!
Chrono le lưỡi giơ ngón giữa, vẻ mặt khinh thường.Hắn thở dài" Xem ra sắp ko
yên ổn rồi!Mà kệ đi......mình cóc thèm sợ ai!".Ôm Rồng Durandal vào phòng, hắn
ngả lưng xuống giường suy nghĩ, nghĩ về em gái, về cha mẹ, về tương lai,
Chrono khẽ nhắm mắt" Hãy chờ anh nhé, Lilian!"