Người đăng: ๖ۣۜHắc ๖ۣۜMiêu
Phần 1:
Vương quốc Ranoa.
Đất nước lớn nhất ở Vùng đất Phương Bắc của Lục địa Trung Tâm.
Mặc dù là lớn nhất nhưng sức mạnh của đất nước hiện tại cũng khá ngang bằng
với Vương quốc Shirone.
Tuy nhiên đất nước này có quan hệ liên minh với vương quốc Neris và Basherant
qua Hội phép thuật.
Nếu cộng sức mạnh của ba đất nước này lại với nhau, mặc dù ba nước đều nằm
trong Vùng đất phương Bắc nghèo nàn, ba nước này có thể được coi là thế lực
mạnh nhất thứ 4 thế giới.
Ranoa, Basherant và Neris.
Cùng nhau, ba nước này được gọi là [Tam đại quốc phép thuật].
Tại sao lại là Tam đại quốc [Phép thuật]?
Đó là bởi vì Trụ sở Hội phép thuật được đặt ở đó? Đó chỉ là một lý do.
Lý do chính là bởi ba nước đó tập trung nhiều nhất vào việc nghiên cứu những
gì liên quan đến phép thuật.
Không màng đến chi phí, những người có tài về phép thuật và những người có khả
năng đều được mời gọi đến và tập trung với nhau với chỉ một mục đích duy nhất
là kiến thức phép thuật cao cấp.
Chỉ lý do này thôi là lý do tại sao lại có sự liên minh giữa những quốc gia
này.
Và, có một thành phố lớn tồn tại ở vị trí biên giới giữa các quốc gia này.
Thành phố phép thuật [Sharia]
Thành phố này tự hào vì có [Đại học Phép thuật Ranoa] [Trụ sở Hội Phép thuật]
[Xưởng Đạo cụ Phép thuật Neris], và ở ba nơi này, mọi thứ liên quan đến phép
thuật đều được lưu trữ nghiên cứu.
Là trái tim của [Tam đại quốc phép thuật].
Gọi thành phố này là nơi thịnh vượng nhất cũng không có sai.
Khi Thành phố phép thuật Sharia được nhìn từ trên cao, ở giữa Hội phép thuật,
được xây với với loại gạch hiện đại kháng phép thuật.
Ở phía Đông là phố học sinh tập trung quanh Đại học Phép thuật.
Ở phía Tây là phố xưởng tập trung quanh Xưởng Đạo Cụ Phép.
Ở phía Bắc là phố thương mại được điều hành bởi Hội thương mại.
Và ở phía Nam là phố nhà trọ cho những người ngoài và nhà mạo hiểm.
Nếu ta tinh mắt, ta có thể thấy kết cấu của Milishion đã được dùng làm tham
khảo cho việc xây dựng thành phố này.
Ít nhất thì khi tôi thấy một tấm bản đồ, tôi đã nhận ra ngay.
Mặc dù tôi chỉ có thể nói về những gì mà tôi đã đi qua.
Elinalize và tôi đang ở trong một nhà trọ ở phố nhà trọ.
Khi cô ấy bị lạnh, cô ấy sẽ bò lên giường tôi.
Và trong khi cô ấy đang ngủ ngon lành không chút phòng vệ (Không cần phòng vệ)
ở ngay trước mắt tôi, tôi sẽ cực kì muốn chạm vào.
Nhưng nếu tôi sờ mó cô ấy, cảm giác mà tôi sẽ nhận được chỉ là sự thất vọng.
Nên tôi sẽ đảm bảo chắc rằng là chọn một nhà trọ hạng A với lò sưởi đủ ấm.
Elinalize không có phàn nàn gì cả.
Có vẻ như trên đường đi đến đây tôi đã biết được rằng là cô ấy có lý do để làm
những chuyện đó với đàn ông.
Trên đường đến đây, chúng tôi đã lạc đường mất khoảng một tuần cho đến khi
chúng tôi đến phố tiếp theo.
Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy trong tình trạng thể chất tệ nhất như lúc đó, và
cô ấy có cái nhìn như của một con sói đói vậy.
Ngay cả khi cô ấy nhìn tôi như vậy, vô dụng thôi, bởi vì cho dù tôi có sẵn
sàng, thì nó cũng không chịu sẵn sàng.
Nghe chi tiết cụ thể, có vẻ như cô ấy chịu lời nguyền nào đó.
Nếu không đánh đêm với một người đàn ông thường xuyên, cô ấy sẽ phải chết.
Được nghe giải thích như vậy, gợi lên một cảm giác mạnh mẽ.
Tuy nhiên, có vẻ như Elinalize không cảm thấy đau khổ tý nào về vấn đề này.
Bản thân cô ấy tự cảm thấy bị kích thích do lời nguyền.
Kể cả nếu không có lời nguyền, cô ấy nói rằng sẽ không có thay đổi gì nhiều
trong cách sống của cô ấy.
Tôi có thể nói chắc rằng là mình có thể hòa hợp với những người có nỗi khổ như
thế này.
[Giờ thì, tôi sẽ đi đến gặp Jinas-san đây. Elinalize-san sẽ định làm gì tiếp?]
[Tất nhiên là tôi sẽ theo cậu rồi.]
[...Tại sao?]
Tôi đã nghĩ là Elinalize sẽ đi săn trai ở Hội mạo hiểm.
[Mặc dù có vẻ hơi khó, tôi cũng muốn thử nhập học ở Đại học Phép thuật xem.]
[...Tại sao vậy? Chị có hứng thú với phép thuật sao?]
[Không đâu, tôi chỉ có hứng thú với những cậu bé ở gần tuổi của Rudeus thôi.]
[À, ra vậy.]
Tức là, công việc như mọi khi đây.
Bởi vì đó là Đại học nên tất nhiên là sẽ có những đứa trẻ ở khoảng tuổi như
tôi.
Mặc dù tôi không biết rõ luật của đất nước này là như thế nào, không có luật
nào bảo vệ trẻ vị thành niên khỏi cô ấy sao?
....Mà, cũng không phải là điều xấu khi cô ấy đi bắt ai đó.
Tôi cảm thấy hơi mơ hồ về chủ đề đó.
Cũng chả phải là điều tôi cần lo.
[Nhưng mà, không phải học phí nhập học bình thường rất đắt hay sao?]
[Không có vấn đề gì với tôi cả, tôi có khá là nhiều tiền rồi.]
Elinalize nói một cách vui vẻ, đồng thời vỗ vào túi tiền xu mà cô ấy có.
Tổng số tiền tính ra có lẽ là có giá trị hơn 5 đồng vàng Asura.
Cũng có rất nhiều pha lê mana mà cô ấy có ở túi mà cô ấy đang khoác đằng sau
nữa.
Cô ấy cho tôi xem một viên pha lê mana, đó là một quả cầu vàng trông khá là
đẹp và rất giống một quả Super Ball.
Nếu bán đi, chúng có lẽ sẽ có giá hơn 10 đồng vàng Asura.
Không biết cô ấy đã có được chúng ở đâu vậy?
Ban đầu cô ấy là một nhà mạo hiểm chuyên Khám phá Mê cung.
Có lẽ cô ấy đã dùng chúng thay thế cho tiền thưởng khi hoàn thành một công
việc.
Nhập học ở Đại học tốn tiền.
Tuy nhiền, tiền không phải là vấn đề với cô ấy.
Mặc dù lý do của cô ấy không có trong sáng chút nào, nhưng tôi không thể kêu
than gì.
Dù sao thì tôi cũng không có lý do gì để ngăn cô ấy lại.
[Vậy thì, chúng ta đi nào.]
Và chúng tôi cùng bước chân đi hướng đến trường Đại học Phép thuật.
Phần 2:
Đại học Phép thuật Ranoa là một ngôi trường to lớn.
Một khu vực rộng lớn, xếp thành hàng là những bức tường bằng gạch đa lớp,
chính giữa là tòa nhà giống hệt như một lâu đài vậy.
Ban đầu nhìn nó từ đằng xa, trông nó có thể được dùng làm một pháo đài.
Tôi thấy nó có vẻ giống Đại học Tsukuba.
Mà không, thực ra tôi chưa từng thấy bức ảnh nào của Trường đại học Tsukuba
cả.
Bây giờ, tôi sẽ đưa lá thư mà tôi đã nhận được cho bảo vệ cổng trường.
[Xin lỗi, cháu được nhận lá thư này...]
Người bảo vệ nhìn lá thư, và gật đầu hiểu.
[Cháu có biết Tòa nhà giáo viên ở đâu không?]
[Cháu cũng không biết nữa.]
[Được rồi vậy thì, từ đây đi thẳng, tòa nhà sẽ ở phía bên phải của bức tượng
người sáng lập trường. Tòa nhà với mái màu xanh dương. Cứ đưa lá thư này cho
tiếp tân ở đó, cô ấy sẽ lo phần còn lại cho cháu.]
[Ra vậy, cảm ơn chú vì đã giúp đỡ.]
Ngay tức thì, tôi đã nhận ra Elinalize đang nháy mắt với vị bảo vệ, nên tôi đã
có trách nhiệm vừa kéo tai cô ấy vừa đi luôn đến đó.
Đúng thật là đi thẳng về phía trước là bức tượng người sáng lập trường.
Lót hai bên đường là những cái cây khô héo.
Nếu mùa xuân đến, liệu hoa anh đào sẽ nở ra?
Không biết thế giới này có cây hoa anh đào không đây.
Cao chót vót cao 3 mét hơn những cái cây khô héo ở đây là bức tường gạch.
Ngay cả nếu phải đối mặt với đợt tấn công, đã có cung thủ trên tường sẵn sàng
hô [Hạ chúng!]
[Tất cả những tòa nhà ở đây có vẻ như đều được xây từ gạch kháng phép.]
[Hmm...]
Trong khi Elinalize đang lẩm bẩm như vậy, tôi kiểm tra bức tường kĩ hơn.
Đúng như cái tên Gạch kháng phép, đó là loại gạch có sức chịu đựng cao với
mana.
Có vẻ như nó có thể chịu đựng được một đòn tấn công phép thuật có quy mô lớn.
Không biết chịu được cỡ nào đây?
Tôi muốn thử bắn kiểm tra ngay xem.
Mà có lẽ tôi không nên làm vậy.
Tôi có nghe nói rằng là Hội phép thuật độc quyền sản xuất và bán loại gạch đó.
Ở Vương quốc Asura, nó khá là đắt nên chỉ được sử dụng duy nhất ở thủ đô.
Tôi thậm chí còn không thấy loại gạch này ở Vương quốc Long Vương hay Milis.
Nhưng mà, ở Tam đại quốc phép thuật thì nó khá là nổi tiếng.
Mặc dù quá trình sản xuất được giữ bí mật nghiêm ngặt, có thể chi phí vật liệu
làm ra nó không cao như thế.
Khi ta ra khỏi con đường gạch, nó sẽ dẫn đến một quảng trường đến.
Con đường sẽ được chia thành ba con đường từ đó.
Ở giữa quảng trường là tượng người phụ nữ mặc áo choàng.
『Hiệu trưởng đầu tiên của trường Đại học Phép thuật Ranoa -Frau Claudia. Đồng
lãnh đạo thứ 56 của Hội phép thuật.』
Câu đó được in trên một tấm bảng gắn dưới bức tượng.
Có vẻ như đây là tượng của Hiệu trưởng đầu tiên.
Bức tường gạch thấp dần từ đây.
Ở con đường ngay trước mặt chúng tôi, một loạt những ngôi trường bên cạnh nhau
trông giống như là một pháo đài vậy.
Có vẻ như tôi chỉ có thể nhìn thấy 6 tòa nhà cùng một góc nhìn.
Đột nhiên, từ một nơi giống như là sân vận động ở phía bên kia của trường, một
ngọn lửa lớn bùng lên trên không khí.
Có lớp đang học ở đấy ư?
Ở phía bên trái, có mấy tòa nhà mái đỏ.
Cũng là những tòa nhà to lớn, với nhiều cánh cửa sổ, và có hiên kèm theo.
Không biết có phải đó là ký túc xá, những cái hiên bên ngoài là nơi để người
ta phơi đồ khô...?
Giờ thì.
Mái màu xanh dương ở bên phải, mái màu đỏ ở bên trái.
Tôi sẽ đi về phía bên phải vì màu mái nhà của nó không giống như Sylvanian
Family.
[Chẳng hiểu sao chúng ta càng đến gần thì tôi lại càng thấy hào hứng.]
Đột nhiên, Elinalize lẩm bẩm.
[Vậy ư?]
[Nhưng, đó là bởi vì có tòa nhà lớn đến thế.]
Sao tự nhiên cô bitch lại bắt đầu tỏ ra thế này?
Tôi nghĩ về chuyện này một lúc.
Có vẻ như những nhà mạo hiểm không hay có việc gì để đến những tòa nhà lớn như
thế này.
Cùng lắm, tòa nhà lớn nhất mà họ sẽ đến là Hội mạo hiểm.
Nên cơ hội để thấy những tòa nhà lớn thế này khá là ít.
[Vậy, Elinalize-san, tòa nhà lớn nhất mà chị từng đi đến là đâu?]
[Dĩ nhiên đó là Trụ sở Hội mạo hiểm ở Millishion rồi!]
[Hể~, mà nhớ lại thì đó đúng là một tòa nhà lớn thật.]
Tôi đã từng đến Trụ sở Hội mạo hiểm ở Milishion trước kia.
Đó là một nơi khá là lớn.
Nhưng nó không đủ lớn đến khiến tôi ngạc nhiên so với những tòa nhà lớn hơn
nhiều ở kiếp trước của tôi.
[Thật là một cậu bé hư. Lần đầu tiên tôi thấy Trụ sở Hội mạo hiểm ở Milishion,
tôi đã quá phấn khích khi thấy nó đến nỗi tự nhiên ôm Paul... Chậc, giờ thì
cậu làm tôi nhớ lại chuyện xưa với hắn rồi.]
Elinalize càu nhàu nói, và thể hiện một khuôn mặt khó chịu.
Cô ấy có vẻ rất ghét Paul.
Đối với một người phụ nữ luôn tự hào nói rằng người nào cũng được nếu là con
trai... nhưng nếu là Paul thì...
Paul, cậu đã làm cái quái gì vậy?
Không biết đã được mấy năm rồi kể từ khi Paul và Elinalize chia tay?
Giờ tôi 15 tuổi rồi, nên có lẽ là cũng lâu lắm rồi.
[Xin thứ lỗi vì đã hỏi điều này, Elinalize-san đã bao nhiêu tuổi rồi?]
[Ara ara, cậu biết là không lịch sự khi đi hỏi tuổi của một quý cô mà.]
[Cơ mà, tôi sắp 50 tuổi rồi đó.]
[Cậu nói dối!]
Trò chuyện với nhau trong khi đi, cuối cùng chúng tôi đã đến tòa nhà với mái
màu xanh dương.
Phần 3:
Khi tôi đưa bức thư cho cô tiếp tân, tôi đã được dẫn vào phòng tiếp đón.
[Xin hãy nghỉ ngơi ở đây và chờ một lát.]
Bỏ lại chúng tôi với câu đó, cô tiếp tân đã biến mất.
Trong khi chúng tôi chờ đợi, chúng tôi lặng lẽ ngồi trên cái ghế sofa.
Elinalize tất nhiên rúc ngay lại gần tôi.
Mỗi khi cô ấy ngồi cạnh một người đàn ông, cô ấy sẽ làm thế. Một thói quen
thật là xấu.
Nhưng vì việc này không có làm phiền tôi, nên tôi sẽ để yên như thế.
Cô ấy hạnh phúc vì được cảm nhận cơ thể đầy nam tính của tôi, và tôi cũng hạnh
phúc vì được có một Nee-san xinh đẹp bên cạnh mình.
Ai cũng thắng.
Kẻ thua cuộc duy nhất là cậu bé không phản ứng một chút nào ngay ở hoàn cảnh
này.
Trong khi đang mải suy nghĩ, tôi nhìn xung quanh.
Tôi muốn chấm cho căn phòng tiếp đón này là hạng C.
Ghế Sofa khá là cứng, và đồ nội thất trang trí thì ở mức tối thiểu.
Tuy nhiên đối với một nơi tiếp đón những nhà mạo hiểm, nó khá là hợp.
[Cảm ơn vì đã kiên nhẫn, tôi là Phó hiệu trưởng Jinas.]
Sau khi chờ được khoảng một giờ, Phó hiệu trưởng Jinas xuất hiện.
Vì chúng tôi không có hẹn gặp lúc nào với nhau, nên sau 1 giờ gặp nhau thế này
là cũng nhanh rồi.
Với phần tóc đằng trước trọc, ông ta trông giống như một người đàn ông trung
niên căng thẳng.
Mặc trên mình một chiếc áo choàng xanh biếc.
Ông ta là pháp sư sử dụng phép hệ nước sao?
[Rất hân hạnh được gặp thầy, tôi là Rudeus Greyrat.]
Tôi chào ông ta với phong cách quý tộc mà tôi đã được dạy, nhanh chóng cúi
đầu.
Khi tôi nhìn cô ấy, Elinalize cũng đang cúi đầu trang trọng.
[Tôi có thể được biết cô là ai không?]
[Tên tôi là Elinalize Dragonroad. Tôi là một thành viên trong nhóm với
Rudeus.]
[Ra vậy...]
Cô là ai? Cô đến đây làm gì?
Có thể thấy từ ánh nhìn của Elinalize rằng cô ấy không quan tâm đến ông ta.
Jinas, với tâm trạng có vẻ như là tốt, mời chúng tôi ngồi.
[Tôi không thể ngờ rằng cậu đặt chân đến đây nhanh đến như vậy.]
[Có một người đã khuyên tôi đến đây.]
[Một người ư...? À, Là Roxy nhỉ.]
Roxy của tôi đó ông già.
Mặc dù tôi không nói rõ ra thành lời, nhưng trong thâm tâm tôi đang hét lên
câu đó.
[Tất nhiên là Roxy-sensei cũng đã khuyên tôi nên đến đây, tuy nhiên, người đã
đẩy tôi đến thực ra lại là một người khác.]
[Ồ... ... Vậy, chúng ta sẽ đi đăng ký nhập học đại học cho cậu chứ?]
[À, ừm.]
Jinas nghiêng người về phía trước.
Với chút áp lực nhỏ, tôi gật đầu nhẹ.
[Xin thứ lỗi, tôi đã từng thấy nhiều pháp sư có sức mạnh to lớn thường có xu
hướng rất kiêu ngạo. Đặc biệt là pháp sư trẻ tuổi như cậu có thể không thích
hoặc xem thường trường đại học của chúng tôi.]
[Ra vậy]
[Tôi cũng đã nghe về chuyện Rudeus-san đã đánh bại một con Rồng lạc không lâu
trước đó. Tôi đã nghĩ người như thế sẽ không nghĩ đến chuyện học ở trường ngay
lập tức.]
Trong hai năm qua, tôi đã hiểu những khuynh hướng của các nhà mạo hiểm.
Mặc dù khác nhau về chủng tộc và đất nước, nhưng đa phần, ở thế giới này, 15
tuổi thường được coi là một người lớn.
Khởi đầu làm nhà mạo hiểm ở tuổi đó chiếm nhiều nhất.
Tuy nhiên, vẫn có một số nhà mạo hiểm vẫn chưa "trưởng thành."
Vì không có giới hạn độ tuổi cụ thể nào cả.
Tuy nhiên, có những người có tài năng trước tuổi 15, nhưng rất hiếm khi lên
được hạng cao.
Và những người trẻ tuổi lên được hạng cao, thường là một đống những kẻ kiêu
ngạo.
Tôi chỉ từng thấy một cậu trai 14 là nhà mạo hiểm hạng B.
Và cái thằng nhóc đó rất kiêu căng tự phụ, coi tôi là một đối thủ không đội
trời chung.
Có lẽ thằng nhóc đã không thể nuốt trôi được chuyện tôi, một người bằng tuổi
nó, hạng A.
Mà, nghĩ lại thì lâu rồi tôi chưa thấy nó, không biết liệu nó đã phạm sai lầm
và tử vong ở nhiệm vụ thảo phạt nào đó không.
Jinas có lẽ đã nghĩ như thế với tôi, rằng tôi có chút kiêu căng tự phụ, như
loại mà tôi vừa miêu tả.
Rất tiếc phải thông báo rằng hồi còn trẻ tôi không có trâu để kiêu căng tự
phụ.
Có lẽ là do yếu về tinh thần thì phải?
[Đầu tiên là ở đây có nhiều trang thiết bị ở đây để hỗ trợ cho mọi mục đích
của tôi. Cho dù đó là Chương trình giảng dạy chung, Nghiên cứu chuyên môn, hay
thực hành và thí nghiệm ứng dụng. À, tất nhiên, sau khi tốt nghiệp tôi sẽ được
yêu cầu quảng bá Đại học phép thuật, đúng chứ?]
Trong khi Jinas cười miễn cưỡng, tôi nhắc lại những gì mà Conrad đã kể.
[Nếu có điều gì mà cậu thấy cần phải được thảo luận thẳng thắn hay hỏi thông
tin, xin cứ thoải mái nói ra.]
[Thực ra, chính xác thì [Học sinh đặc biệt] là gì vậy? Tôi vẫn chưa hiểu được,
ngay cả sau khi nói chuyện với nhau đến thế này.]
Jinas một lần nữa cười miễn cưỡng, đột nhiên nhắc lại một điều quan trọng.
[À, trước khi tôi đi vào giải thích, liệu cậu có thể thực hiện một bài kiểm
tra nhỏ không?]
[Kiểm tra?]
Giống như là kiểm tra học sinh có học bổng ư?
Hỏi điều này cũng là lẽ tự nhiên thôi.
Tệ rồi đây.
Cũng đã được 10 năm rồi kể từ lần cuối tôi học phép thuật từ Roxy.
Chính xác thì tôi nhớ được bao nhiêu?
Ừm... Mà tôi có nhớ phép thuật hỗn hợp...
Khốn kiếp, nếu tôi biết chuyện này sẽ đến, thì tôi đã chuẩn bị trước rồi.
[Vâng, đây là một bài kiểm tra để xác định xem Rudeus-san có đúng như những
lời đồn không.]
Có vẻ là sẽ không kiểm tra bằng giấy bút.
Phần 4:
Tôi không muốn phải nghe đề kiểm tra là tôi phải đánh bại một con rồng lạc
khác.
Tôi không dũng cảm như trước đâu.
Tôi muốn nói thật lòng như vậy đấy, tuy nhiên, nụ cười gượng của Jinas khiến
tôi không thể nói ra được.
Ông ta cười gượng quá nhiều.
Chúng tôi rời tòa nhà cùng với Jinas.
Đích đến của chúng tôi là nơi nào đó trong dãy ngôi trường kia.
Có vẻ như là phòng tập luyện trong tòa nhà tập luyện.
Địa điểm là nơi họ thực nghiệm thí nghiệm phép thuật và kiểm tra.
[Có rất nhiều tòa nhà cực kì lớn ở đây. Liệu có đúng thật là có nhiều học sinh
ở đây hay không?]
Jinas gật đầu mình, và tôi xem đó là đúng.
[Đại học phép thuật Ranoa khác với những trường phép bình thường, nhưng vì
chúng tôi có những lớp giống như một trường phép bình thường, chúng tôi buộc
phải tăng thêm lớp cho phù hợp với nhu cầu. Bài học cho quý tộc, và thậm chí
là cả bài học toán cho thương gia. Tuy nhiên cho dù có là bài học nào đi thì
phép thuật sẽ được điều chỉnh để phù hợp với chương trình giảng dạy nếu cần
thiết.]
Có vẻ có những bài học và khóa học cho mọi tầng lớp và mục đích.
Như Roxy đã từng nói rằng là họ sẽ chấp nhận bất cứ ai.
Thế nên nó phải thành một trường Mammoth.
[Mà, trong khi chúng tôi không có nhân tài dạy học cho hoàng tộc, tôi cảm thấy
tự hào rằng giáo viên của chúng tôi vượt qua những người ở trường học hoàng
gia Ranoa về mặt phép thuật.]
[Ồ?]
[Hiện tại, cũng có môn Chiến thuật được đưa vào giảng dạy. Tuy nhiên số lượng
học sinh học môn này vẫn còn ít.]
[Chẳng hạn, liệu có bài học nào dạy cách chữa bệnh tâm lý không?]
[Chữa bệnh tâm lý ư? Không, thực sự là chúng tôi không có cách chữa bệnh đó.
Tuy nhiên chúng tôi tự hào vì có những giáo viên có tay nghề trong phép Chữa
trị và Giải độc... Lĩnh vực này có khác biệt với phép thuật không?]
[Có thể nói là vậy...]
Mặc dù đây là Đại học, nhưng nó không phải là Đại học Y.
Mà, theo lời khuyên của Hitogami.
Tôi không cần phải vội vàng làm gì.
[Có người quen nào của cậu bị bệnh ư?]
[Không hẳn là bệnh đâu... Ừm, giống như là lời nguyền hơn.]
[Ra vậy, ý cậu đang nói là cậu đến đây để nghiên cứu vể cách giải trừ lời
nguyền, một mục tiêu thật là tuyệt vời.]
[Không, thực ra tôi không có ý định làm gì đó to tát ở đây đâu.]
Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, chúng tôi đã bước vào trong một tòa nhà.
Ở đây cũng vậy, được xây từ gạch kháng phép.
Bên trong của tòa nhà được làm trông giống như một phòng thể thục còn khuyết,
ở trên sàn là 4 vòng tròn phép thuật với bán kính 5 mét mỗi vòng, và chúng
được phân chia bởi các đường ngang.
Ở bên cạnh mỗi vòng tròn phép, có khoảng 20 nam nữ.
Tất có họ đều mặc một chiếc áo choàng trông giống nhau, hai người họ bước vào
vòng tròn, và thi triển phép thuật lên lẫn nhau. Họ không sợ bị thương sao?
[Những người đó là những học sinh sẽ trở thành học sinh năm thứ 4 năm nay, ở
lớp đó có nhiều quý tộc nếu tôi không nhầm. Trường của chúng tôi xem xét các
chương trình giảng dạy cho thực chiến, nên chúng tôi có thể thực hiện những
trận đánh giả ở đây.]
Tôi đang xem trong khi lắng nghe Jinas giải thích, một học sinh tấn công người
kia với một quả cầu lửa trực tiếp.
Học sinh kia bị bọc trong đám lửa, và ngay lập tức vòng tròn phép dưới chân
học sinh kia sáng lên, ngọn lửa được dập tắt. Học sinh kia vừa mới bị bọc
trong đám lửa bước ra với không một vết cháy sém nào.
[Vòng tròn phép đó là gì vậy?]
[Đó là vòng tròn phép chữa trị cấp Thánh. Ngay cả khi nhận đòn tấn công, bất
cứ tổn thương nào cũng sẽ được hồi phục ngay lập tức.]
[Hay thật đấy!]
[Ngoài ra, một kết giới cao cấp được thiết lập ở bên ngoài vòng tròn, một vài
phép thuật tác động vào sẽ không thể làm nó nhúc nhích chút nào.]
Ra vậy.
Về cái vòng tròn phép, mặc dù trước kia tôi có từng thấy những cuốn sách phép,
với những trải nghiệm tồi tệ trên đường trở về nhà từ Lục địa Quỷ, tôi không
có cơ hội để đọc qua được một cuốn.
Không biết nếu tôi biết cách thiết lập một vòng tròn phép.
Liệu tôi có thể xử lý cái vòng tròn phép hồi còn ở Shirone không?
Trong khi tôi đang nghĩ, các học sinh đối diện nhau bước vào vòng tròn phép.
[Bây giờ thì chúng ta sẽ làm gì?]
[Tôi có nghe nói rằng Rudeus-san có khả năng dùng thần chú vô âm. Tôi muốn cậu
chứng minh khả năng đó.]
[Vậy liệu tôi có thể dùng bất cứ phép gì được không? Trong trường hợp tôi là
giả mạo, thầy có cách gì để chứng minh được?]
[Ể? Cũng có cách đó, có một giáo viên trong trường của chúng tôi có thể sử
dụng thần chú vô âm, nhưng ông ấy đã qua đời vì tuổi già vào năm ngoái...]
Trong khi Jinas trông giống như là đang lo lắng về một vấn đề, bỗng hai tay
ông ta vỗ phát ra một tiếng lớn.
[À~, cũng không sao, thực ra, có một học sinh trong trường chúng tôi cũng có
thể sử dụng phép thuật thần chú vô âm. Có thể cậu ta không mạnh như Rudeus-
san, nhưng cậu ta là thần đồng của trường chúng tôi. Năm nay cũng là một thành
viên của hội học sinh... Quả là một chuyện tốt. Gater-sensei! Tôi có thể mượn
Fitts-kun một lát được không?]
Trong khi Jinas chạy đến một cái vòng tròn phép khác, giáo viên kia cũng lên
tiếng lại.
Sau một lúc, họ đưa một cậu bé đến.
Cậu ta có mái tóc ngắn màu trắng, và đeo một cặp kính râm.
Đôi tai dài, có lẽ là người Elf?
Cậu ta có thân hình nhỏ. Không, có lẽ là do cậu ta vẫn còn trẻ? Khoảng 13 tuổi
hay bao nhiêu đó?
Đa phần là không có cơ bắp.
Nhưng cậu ta được coi là người có tài năng.
Nếu cậu ta là một người đàn ông, cậu ta nên đi tập thể hình.
Cậu ta trẻ hơn tôi. Tuy nhiên năm sau cậu ta sẽ là senpai của tôi.
Tôi nên chào lại cậu ta.
[Ru-....!]
Cậu ta nhìn tôi, và đang định chạy lên.
Tôi đi trước cậu ta, trong khi lớn tiếng chào với đầu hạ thấp xuống.
[Rất hân hạnh được gặp anh, em là Rudeus Greyrat. Nếu không có vấn đề gì, em
sẽ là đàn em của anh năm tới. Nếu em có gặp điều gì khó khăn em mong anh sẽ
hướng dẫn và giúp đỡ cho em.]
[....Ể? À, u-, Ừ!]
Mặc dù trông có vẻ như là Fitts đang định nói gì đó, và tôi đã kết thúc màn
chào hỏi giới thiệu.
Tự giới thiệu trước là người thắng.
Miệng cậu ta cứ mở ra rồi lại ngậm lại.
Không lâu sau, cậu ta bắt đầu nói.
[Tôi là Fitts, hân hạnh được gặp.]
Cậu ta trả lời với giọng cao bổng và nghe hơi khó.
Có vẻ như cậu ta vẫn chưa đến giai đoạn vỡ giọng.
Cậu ta còn trẻ hơn tôi đã nghĩ ư?
Nhưng mà, Senpai thì vẫn là senpai.
Vì tôi có hơi sợ bị bắt nạt, tôi sẽ giữ khiêm tốn.
[Vì em bị buộc phải gây rắc rối cho anh nên hãy hợp tác tốt nhé.]
[À ~... Phải!]
Bước vào vòng tròn phép, Jinas lẩm bẩm gì đó, và vòng tròn kích hoạt.
Tôi có một ký ức khó chịu về chuyện ở trong một vòng tròn phép.
Tôi thử giới hạn của vòng tròn phép bằng một cú chạm, nhưng tay tôi đã đi
xuyên qua.
[Ủa? Jinas-sensei, vòng tròn phép ở đây không hoạt động là sao?]
[Rudeus-san, vòng tròn phép đó chỉ đề kháng phép thôi.]
[Vậy... tác động vật lý có thể xuyên qua?]
Có vẻ nó hoạt động như vậy.
Nếu tôi nhớ không nhầm, vòng tròn ở Shirone là cấp Vương?
Nhưng cả tác động vật lý lẫn phép thuật đều bị vô hiệu hóa cơ.
Mà, có lẽ nếu tôi rảnh thì tôi sẽ học thêm về vòng tròn phép.
Sau khi mất nhiều công sức để đến Đại học, tốt hơn là nên học thêm về phép
thuật.
[Giờ thì, bởi vì Rudeus-san là một nhà mạo hiểm, liệu cậu có thể chiến đấu giả
với Fitts không? Xin cứ tự nhiên sử dụng phép thuật thần chú vô âm.]
[Không vấn đề gì.]
Jinas gật đầu với tôi, rồi quay sang gật đầu với Fitts.
Cái gì thế?
Ông đang ám chỉ rằng nếu tôi thua thì tôi sẽ phải trả học phí như bình thường?
Thật là lố bịch.
Mặc dù tôi có rất nhiều tiền từ nhiệm vụ thảo phạt rồng lạc, tôi vẫn tiếp tục
sống một cuộc sống keo kiệt, và tôi muốn giữ cho chi phí sinh hoạt của mình ít
nhất có thể.
Tôi có nên tung hết sức ngay từ đầu không?
Fitts đứng đối diện tôi tại giữa vòng tròn phép.
Cậu ta đang cầm trên tay một chiếc đũa phép nhỏ.
Thật là hoài niệm ghê! Tôi cũng đã từng có một chiếc đũa như thế hồi xưa.
Tôi cũng mang theo cây trượng của mình.
Cây trượng này đã theo tôi kể từ khi tôi mới 10 tuổi, [Ngạo Thủy Long Vương]
Gần đây, tôi đã nghĩ mình nên thay đổi tên của [Ngạo Thủy Long Vương] sang
[Charlene].
Thực ra mà nói, cho dù tôi có sử dụng hay không, cũng chẳng khác gì mấy.
Jinas giơ tay lên.
[Giờ thì, bắt đầu!]
[ Loạn Ma !! ]
Ngay cùng lúc với tiếng bắt đầu vang lên, tôi sử dụng [Loạn Ma] tại cây đũa
của Fitts.
Fitts tỏ ra ngạc nhiên khi mana ra khỏi cây đũa không thành hình.
Ở tay trái của tôi, tôi tạo Đạn Đá.
Lý do duy nhất để sử dụng nó là vì nó dễ sử dụng.
Nó trở nên mạnh hơn nữa nếu tôi xác định một vị trí để ngắm đến.
Vì tôi đã tạo tượng được một thời gian, nên cũng cực kì dễ dàng cho tôi để mà
điều chỉnh lượng mana của phép thuật, và dễ dàng bắn ra đạn liên tiếp.
Các loại phép cơ bản trong những nhiệm vụ thảo phạt của tôi là [Đạn Đá] và
[Đầm Lầy].
Dựa vào tình hình mà tôi có thể sử dụng chúng theo những cách khác nhau.
Mà, chơi với lửa thì dễ bị bỏng lắm.
[...Tại sao!]
[Ừm, tại sao nhỉ.]
Kích thước: Nhỏ
Tốc độ xoáy: Cao
Tốc độ bắn ra: Cao
Mục tiêu: Trán của Fitts.
...
Tôi đã nghĩ là bắn vào chỗ đó, nhưng rồi lại thay đổi quyết định.
BẮN!
Đạn đá tạo ra một âm thanh [Vút] đáng ngạc nhiên, nó đi qua cạnh mặt của
Fitts, và âm thanh giống như tiếng kính vỡ khi kết giới bên ngoài đã vượt quá
giới hạn.
Nó xuyên qua bức tường được làm từ gạch kháng phép, nó xoáy phá vỡ bức tường
thành từng mảnh nhỏ bay tứ tung mọi hướng, và rồi tốc độ của Đạn đá dần dần
dừng lại.
[......!]
Ở bên má của Fitts, một ít máu chảy ra, ngay sau đó vết thương đóng lại nhờ
vòng tròn phép.
Fitts dùng ngón tay quệt má của mình lau vết máu, sau đó nhìn lại đằng sau nơi
Đạn Đá bắn đến.
Rồi với một tiếng bịch, cậu ta đã ngã về phía sau.
Thật là mứng khi mà tài ngắm của tôi vẫn tốt.
Phép thuật chữa trị cũng không phải là vạn năng.
Trong trường hợp với vết thương nhẹ như thế này, phép thuật cấp Thánh sẽ chữa
trị ngay lập tức, nhưng nếu tôi bắn vào đầu cậu ta với đạn đá đó, thì cậu ta
có thể đã chết ngay lập tức rồi.
Và chết ngay lập tức không thể nào chữa trị được bằng phép chữa trị cấp Thánh.
[...]
Đột ngột, Fitts nhìn tôi.
Mặc dù tôi không thể thấy rõ nơi anh ta đang nhìn bởi vì kính râm.
Nhưng vì lý do nào đó, tôi biết Fitts chỉ đang nhìn tôi.
[......]
[...]
Chúng tôi không nói với nhau lời nào.
Ánh nhìn chằm chằm của Fitts ngày càng mãnh liệt hơn.
Từ mặt kia của vòng tròn phép, là một đống những ánh nhìn đang đổ dồn về đây.
Ngay cả Jinas cũng nhìn tôi với đôi mắt trố.
Elinalize ngáp.
[V, vừa nãy... cậu đã làm như thế nào...?]
Giọng nói của Fitts đang run rẩy.
Jinas có vẻ đang thể hiện một khuôn mặt muốn biết chuyện gì vừa mới xảy ra.
[Phép thuật đó được gọi là [Loạn Ma]. Anh có biết không?]
Fitts lắc đầu.
Có vẻ như cậu ta không biết loại phép của Loạn Ma.
Một chút cũng không?
Mặc dù tôi nghĩ nó là phép thuật cực kì hiệu quả nếu ta đem đi 1 đấu 1 với
pháp sư khác.
Giờ thì nghĩ lại, ngoại trừ Orsted ra, tôi chưa từng thấy nó được sử dụng bao
giờ.
Fitts vẫn lặng lẹ quan sát tôi.
Cái nhìn đau đớn từ đằng sau kính truyền qua đến tôi.
[...]
Qua lời của Jinas, ông ta gọi Fitts là một thiên tài.
Và cậu ta đã ngã về đằng sau trước mặt mọi người...
Khả năng tôi đã làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ta là rất cao.
Cái nhìn của Fitts trông đau xót.
Tôi đã cố lặng lẽ chuyển hướng nhìn của mình.
Đôi mắt cậu ta dán chặt vào tôi.
Một con nai nhìn ánh đèn pha?
Khóc vì sữa bị đổ?
Những lý do đó dẫn đến một cảm giác xấu.
Nếu có thể, tôi không muốn cậu ta phải chịu đau khổ vì việc mà tôi đã làm.
Được rồi.
[Cảm ơn Senpai rất nhiều! Anh đã nương tay cho một người mới như em!]
[Ể?]
Trong khi tôi đang mỉm cười và nói với âm lượng đủ để các học sinh khác có thể
nghe thấy, tôi đến gần cậu ta.
Và tôi giơ tay về phía cậu ta.
Mặc dù Fitts có vẻ vẫn còn hơi bối rối, cậu ta nắm tay tôi.
Tay Fitts thật là mềm.
Cậu ta đã từng cầm kiếm bao giờ chưa vậy?
[Cảm ơn vì ngày hôm nay, sau này em sẽ trả ơn anh.]
[...!]
Khi tôi giúp cậu ta đứng dậy, tôi thì thầm câu đó khi tôi ở gần tai cậu ta, cơ
thể của Fitts đang run rẩy, cậu ta gật đầu chỉ một lát qua.
Tôi nghĩ mình sẽ trả ơn cậu ta sau khi nhập học bằng một hộp bánh.
Ừ, mình sẽ làm thế.
Tôi quyết định trong đầu vậy.
À mà tôi đã qua bài kiểm tra.
Jinas hoan nghênh và khen ngợi tôi.
Fitts thậm chí không phàn nàn gì sau khi bị thua.
Phần 5:
Và rồi, một tháng sau, tôi đã trở thành một cư dân của Ký túc xá Đại học.
Tôi nhận được một sự giải thích kĩ càng về [Học sinh Đặc biệt] sau đó.
Về cơ bản, miễn phí cho học sinh đặc biệt.
Trong một số trường hợp cũng được miễn phí.
Tôi có thể nhận hoặc tham gia vào bất cứ chương trình giảng dạy của lớp học
nào nhằm vào những học sinh nói chung, đó là điều khuyến khích khi tôi tham
gia với họ.
Tôi có thể mượn một căn phòng ở tòa nhà nghiên cứu cho việc nghiên cứu chuyên
sâu.
Tôi có thể mượn một căn phòng ở tòa nhà luyện tập cho việc luyện tập.
Nếu tôi muốn, tôi có thể dành cả ngày đọc sách trong thư viện.
Tôi được thoải mái ăn thức ăn ở phòng ăn.
Nếu tôi rời khỏi trường, miễn là tôi vẫn là một nhà mạo hiểm hoạt động thì có
thể được.
Tôi được thoải mái công bố kết quả nghiên cứu của mình khi tôi đến Hội phép
thuật.
Tôi được thoải mái chơi ở Khu đèn đỏ.
Tuy nhiên, mọi việc xảy ra ở ngoài trường là trách nhiệm của chính bản thân
tôi.
Mặc dù tôi được gọi là một học sinh, nhưng tôi gần giống như một nhà nghiên
cứu.
Tuy nhiên, có vẻ như có nhiều loại khác nữa của [Học sinh đặc biệt].
Những học sinh đặc biệt khác có thể không được miễn trừ những bài học cơ bản.
Có vẻ như tôi đã được cung cấp khá là nhiều quyền tự do cá nhân.
Tất nhiên là có những điều cấm.
Chẳng hạn như phạm tội gì đó ở Vương quốc Ranoa.
Hay những hoạt động chống phá trường Đại học hay Hội phép thuật.
Tôi đã được đưa một cuốn sách mỏng nêu rõ tất cả những nội quy quy định của
trường để đọc và biết.
Tôi đọc một chút khi tôi nhận được nó.
Cơ bản miễn là tôi cứ bình thường thì sẽ không có vấn đề gì cả.
Giống như quy định được viết ở đơn làm nhà Mạo hiểm.
Mặc dù Hội mạo hiểm vẫn còn hơi lỏng lẻo với những hành vi vi phạm.
Nhân đây, Elinalize cũng đã nhập học vào Đại học.
Cô ấy thanh toán học phí như bình thường.
Từ những gì mà tôi đã hiểu, phí nhập học và chi phí học cho đến khi tốt nghiệp
được gộp lại với nhau và tổng cộng là khoảng 3 Đồng vàng Asura.
Rẻ quá đi mất!
Thật sự giá có thể rẻ đến thế sao?
Nhân tiện nếu tôi nhập học bình thường và nhận bài kiểm tra, và đạt được kết
quả tốt, tôi sẽ được miễn trừ chi phí học cơ bản và lệ phí nhập học.
Nếu như tôi không có cách gì để trả tiền trước, tôi có thể làm việc theo thỏa
thuận để trả cho tiền học phí sau khi tốt nghiệp.
Có vẻ như càng linh hoạt thì ta càng tài giỏi hơn.
Mà, nó cũng chẳng quan trọng đối với tôi.
[Hừm]
Tôi đọc lại quy định của trường lần thứ hai.
Về vấn đề liên quan đến tình dục.
Tôi kiểm tra trang này kĩ càng.
[Elinalize-san. Miễn là chị không... cưỡng bức họ thì... chị có thể được thoải
mái tự do làm gì chị muốn.]
[Thật là một ngôi trường tuyệt vời! Cậu có biết không? Những chuyện như thế
đều bị nghiêm cắm ở mọi trường của Milishion đó.]
Mặc dù gần như lệch sang chủ đề khác, một câu trả lời thỏa đáng đã được đáp
lại.
Quả đúng là, những người trong đầu toàn màu hồng thật là khác.
Khi tôi áp dụng kiến thức từ kiếp trước của mình, tôi đã có một sự nhầm lẫn
nghiêm trọng về đạo đức xã hội liên quan đến việc có thể làm chuyện đó với trẻ
em vẫn còn đang đi học, điều này có thể dẫn đến phá vỡ nề nếp.
Đứa trẻ nhỏ nhất ở trường này là 10 tuổi, và có cả người hơn 100 tuổi rồi.
Mặc dù có vẻ như hiện tại có nhiều trai trẻ ở đây, độ tuổi khác nhau, chủng
tộc khác nhau, và thậm chí lẽ thường cũng khác nhau.
Ngoài ra, thậm chí có thể có những người ở đây có lời nguyền như Elinalize.
Trong tình hình như thế, không tốt, không tốt tý nào, vì có vẻ như sẽ có vấn
đề nào đó dễ dàng nảy sinh.
Đặc biệt là đến mùa sinh sản.
Mà, ta có thể nói là có lý do cho truyền thống tự do của nhà trường.
Để có lý do để sống, đối với tôi tôi phải nỗ lực hết mình vào việc lấy lại
được bản lĩnh đàn ông của mình.
Wuaaa, phải cố hết sức!
Để thanh kiếm tỏa sáng như ngày ấy.
Đùa thôi.
Thực ra, theo lời khuyên của Hitogami thì nó nhất định sẽ được chữa khỏi sớm
thôi.
Và tôi cứ tiếp tục thoải mái tin vào lời khuyên đó.