Người đăng: ๖ۣۜHắc ๖ۣۜMiêu
Tại Vương Quốc Sanakia, những cánh đồng lớn trải rộng khắp mặt đất.
Trên con đường cao tốc chạy cắt qua những cánh đồng, một chiếc xe ngựa đang
chạy dọc trên con đường đó.
Mặc dù được bảo vệ bởi các binh lính, nhưng không có bầu không khí nghiêm
trọng nào cả.
Lính canh cũng vậy đang đi theo với tâm trạng thoải mái như thể đã nghỉ ngơi ở
đâu đó.
Thấy cảnh này đủ để khiến ta biết rằng không có nhân vật quan trọng nào trên
chiếc xe ngựa cả.
Trên hết, không có dấu hiệu nào cho thấy họ đang giữ bất kì vật kim loại nào,
nhưng không có ai sẽ dám tấn công chiếc xe ngựa nhiều lính canh phòng này.
Đúng thực, không có nhân vật quan trọng nào bên trong.
Những người đang lái chiếc xe ngựa là ba người phụ nữ.
Một trong số họ là kỵ sĩ của Vương quốc Shirone, Ginger York.
Cô ấy đang ngồi ở trước cửa xe ngựa, và đang nghe hai người khác nói chuyện.
"Chủ Onii-chan thật là ngầu quá đi..."
Cái người đang nói, với đầy sức sống, là một cô gái đang mặc trang phục hầu nữ
rộng thùng thình, Aisha.
"Thật sự, đàn ông như anh ấy mới đáng để làm chồng chứ nhỉ! Đúng không, mẹ?"
"U-Ừ, đúng vậy."
Và bạn có thể đoán ra được, người phụ nữ kia cũng đang mặc trang phục hầu nữ.
Cô ấy trông giống hệt như Aisha phiên bản trưởng thành và đeo cặp kính, và tên
cô ấy là Lilia.
Đằng sau cặp kính đó là nơi đôi mắt chứa một thứ ánh sáng lạnh lẽo, và tạo ấn
tượng của một người phụ nữ lạnh lùng... nhưng giờ đây, đôi mắt cô ấy đang đẫm
lệ.
"Anh ấy rất tuyệt vời vào cái lúc anh ấy cứu con đó mẹ ạ? Anh ấy chỉ ngón tay
xuống đấy như thế này và một cái lỗ mở ra, và rồi bùm, chúng con bay lên
trời... con không biết đó có phải là phép thuật không nữa. Ta có thể làm được
tất cả với phép thuật không niệm thần chú. Thật là hay quá phải không. Phép
thuật không niệm thần chú... quả là kì diệu."
Aisha đã khen "Chủ Onii-chan" rất nhiều cho đến hiện tại.
Mặt khác, Lilia đang hơi chút bối rối.
Có vẻ như con gái của cô ấy vẫn chưa nhận ra danh tính thực của "Chủ" chính là
anh ruột của cô bé - Rudeus.
Vì cô bé đã nói 'Onii-chan' từ ban đầu, Lilia đã tưởng rằng là cô bé đã nhận
ra, nhưng có vẻ như 'Onii-chan' chỉ là cách mà cô bé gọi một anh nam ở tuổi
đó.
"Và mẹ có biết không? Đó là lần đầu tiên bị bay cao như vậy nên con đã vô ý
làm ướt quần, nhưng vì lý do nào đó mà với Chủ Onii-chan con lại không cảm
thấy ngại ngùng tý nào cả. Con nghĩ rằng nếu anh ấy có thấy hết của con, con
sẽ không ngại... Có thể nào đây gọi là tình yêu?"
Aisha chắp tay lại như thể là đang cầu nguyện, đôi mắt cô bé đang sáng lấp
lánh.
Thấy Aisha như vậy, Lilia cảm thấy lúng túng.
Cô ấy không biết lúc này liệu có phải là thời điểm phù hợp để nói ra sự thật
rằng Chủ thực ra là Rudeus.
Từ đầu đến hôm trước, Aisha ghét Rudeus.
Cho dù Lilia có nói cho cô bé biết rằng Rudeus tuyệt vời đến như thế nào,
Aisha đã nghĩ rằng đó không thể nào là thật được, và quay đầu đi với một cái
bĩu môi.
Tất nhiên, có vấn đề với những phương pháp của Lilia. Lilia đã quá ép Aisha
phải phục vụ cho Rudeus, và chỉ toàn nói những điểm tốt và tuyệt vời của cậu
ta.
Khi Aisha vượt trội nghe nói về Rudeus hoàn hảo và hoàn mỹ dù chỉ là con
người, cô bé ngay lập tức nhận ra rằng những điều đó là điều không thể. Và rồi
khi phát hiện ra những phần xấu của Rudeus mà mẹ của cô bé đã giấu đi, tâm trí
của cô bé đã không chấp nhận cậu ta.
Thay vì nghe những điều mà người khác nói, người ta sẽ xem trọng hơn những
điều mà người ta thấy và phát hiện ra bằng chính bản thân họ.
Nếu đó là Aisha lớn hơn ở một vài năm sau, có lẽ cô bé sẽ nhận thấy độ đáng
tin của những gì mà cô ấy đã phát hiện ra, và những gì mà người khác đã nói
cho em ấy đều là như nhau cả, nhưng cô bé vẫn còn nhỏ.
Cô bé đã nghĩ rằng những lời của mẹ mình đều là dối trá cả, và Rudeus không
phải là người tốt, trái ngược với mẹ cô bé. Mặc dù có lẽ có những cách tốt hơn
khác để Lilia có thể diễn đạt ra, cô ấy nói như thể là đang đẩy anh trai của
Aisha thành một thần tượng của cô bé, Lilia đã cảm thấy hối hận và tự trách
mình sau đó. Tuy nhiên, cho dù Lilia có cố gắng sửa đổi lại cách diễn đạt như
thế nào đi chăng nữa, một khi ta đã có ấn tượng thì sẽ khá là khó để mà xóa bỏ
cái ấn tượng đó.
Trong khi họ còn ở Vương quốc Shirone, Lilia đã gần như bỏ cuộc trong việc sửa
lại nhận thức của cô con gái đối với cậu ta.
Tuy nhiên, bởi bàn tay của định mệnh, mà giờ đây Aisha đang say sưa khen ngợi
"Chủ Onii-chan".
Lilia xem xét mọi việc.
Nếu chuyện Chủ Onii-chan thực ra là Rudeus lộ ra ngoài ánh sáng, liệu sự căm
ghét của Aisha đối với anh trai em ấy sẽ được chữa khỏi?
Và không phải là Aisha rồi sẽ phục vụ cho Rudeus như mong muốn của Lilia sao?
Bên cạnh những suy nghĩ đó, là việc Rudeus đã lo lắng và giấu danh tính thật
của mình.
Cho đến những phút cuối, cậu ta vẫn giữ im lặng về danh tính thật của mình.
Cô bé không biết tại sao cậu ta lại làm thế.
Nhưng Aisha ghét nói dối và bị gạt.
Bởi vì Aisha là một đứa trẻ thông minh, cô bé sẽ thấy rõ những lời nói dối
bình thường của người lớn và chỉ trích họ.
Có khả năng là nếu sau tất cả mọi chuyện, và sự thật được tiết lộ rằng "Thực
ra, danh tính thật của Chủ là Rudeus", Aisha sẽ ghét cậu ta càng nhiều hơn.
Cô bé có thể hiểu sai sự thật rằng Rudeus đã dấu danh tính thật của cậu ta đến
cùng, và nghĩ rằng 'Bởi vì anh ấy có bóng tối trong trái tim mình, đúng như
mình đã nghĩ Onii-chan là một tên biến thái, anh ấy thậm chí còn nói dối và
giặt quần lót của mình.'
Lilia muốn tránh điều đó xảy ra.
"Ê, Mej~. Nếu Onii-chan có chết, con chắc chắn sẽ phục vụ cho Chủ-san."
"..."
Bình thường thì Lilia sẽ cốc đầu Aisha vì đã nói ra điều không may như vậy.
Tuy nhiên, giờ đây cô ấy không thể, và chỉ nở một nụ cười gượng trong khi đang
đổ mồ hôi lạnh.
Cô ấy có nên nói cho Aisha biết Chủ là Rudeus hay không?
Nếu cô ấy biết cách nói, Aisha sẽ thích anh trai mình.
Nhưng nếu cô ấy thất bại, Aisha sẽ lại càng ghét anh trai của mình hơn.
Cô ấy sẽ không cho phép khả năng thứ hai xảy ra, nhưng cô ấy không đủ tự tin
để có thể hướng dẫn cho cô con gái quá là thông minh của cô ấy.
Không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau cùng, cô ấy tiếp tục lắng nghe Aisha.
"Mẹ có biết không, nếu con phục vụ cho Chủ-san, con sẽ rèn luyện cơ thể của
mình cho lợi ích của anh ấy. Nhưng bởi vì con không có thận trọng với Chủ-san,
con thậm chí sẽ không có khả năng tự vệ khi con đang thay đồ, và một ngày nào
đó, khi Chủ-san bỗng kích thích, con sẽ bị đẩy xuống và thành của anh ấy. Từ
hôm đó, một cuộc sống quan hệ về thể xác hằng ngày sẽ bắt đầu... Con sẽ làm rõ
với anh ấy rằng chỉ có cơ thể này là con cho anh ấy, nhưng rồi một ngày nào đó
anh ấy sẽ nói rằng "Anh còn muốn có cả trái tim của em nữa" và cầu hôn con...
Kyaaa~"
Đối nghịch với Lilia đang khổ sở, Aisha đang cười thầm trong lòng mình.
Rằng Chủ là anh trai của cô bé, rằng anh trai cô bé không phải là kẻ bệnh
hoạn, rằng anh trai cô bé không hoàn hảo nhưng anh ta vượt trội như những gì
mẹ của cô bé đã kẻ...
Aisha đã thấy rõ tất cả mọi chuyện rồi.
Và khi biết rõ, cô bé đang trêu mẹ của mình.
Nói thật, cô bé không thực sự thích mẹ của cô bé kiềm hãm cô bé, nói với cô bé
phải làm thế này thế nọ kể từ khi cô bé còn nhỏ.
Khi cô bé hỏi lý do tại sao, mẹ của cô bé sẽ chỉ nói rằng là cứ làm vậy, và
mọi ngày đều như thế này.
Được đào tạo hoàn toàn với mục đích phục vụ cho một người anh trai mà cô bé
thậm chí chưa bao giờ nhìn thấy mặt... Cô bé không vui là lẽ tự nhiên.
Nhưng điều đó chỉ còn tồn tại cho đến khi cô bé thực sự tận mắt gặp anh trai
mình.
Phép thuật không niệm thần chú, sự lanh trí khi sử dụng phép, phán đoán nắm
bắt xung quanh, sự dũng cảm khi một mình đi vào trong Hoàng Cung Shirone để
cứu mẹ của em ấy, chỉ có sự dịu dàng thể hiện ra mà không có lấy một lần tỏ ra
khó chịu khi bị làm ướt bởi một cô bé không rõ lai lịch; đủ để khiến câu "Thế
này mới đúng là 'ngầu' chứ" hoành hành bên trong tâm trí của Aisha.
Để trở nên hữu ích cho một người anh trai vượt trội như thế, cô bé sẽ phải tốt
ở mọi mặt cơ bản.
Cô bé đã nắm được khá nhiều rồi, và giờ đây cô bé thậm chí biết ơn mẹ của mình
vì những bài đào tạo.
Nếu không có những bài đào tạo từ khi cô bé còn nhỏ, cô bé có lẽ sẽ ngần ngại
với cái ý tưởng phục vụ cho anh trai của cô bé.
"Aa~a, không biết nếu Onii-chan chết. Nếu anh ta chết rồi, thì con sẽ có thể
nhảy sang phục vụ Chủ-san."
"N-, Nếu Rudeus-sama chưa chết, thì hãy chắc chắn là con sẽ phục vụ cho cậu
ấy, được chứ?"
"Tất nhiên ~ Con biết ~"
Nhưng đó là vấn đề của nó.
Đây là lần đầu tiên Aisha được thấy mẹ của mình bối rối như thế.
"A-, nhưng chỉ một năm là đủ phải không ạ? Sau đó con muốn tiếp tục phục vụ
cho Chủ-san~:
"K-, không hay ho đâu đấy nh-..é~..."
Cô ấy quyết định tận hưởng bầu không khí vui vẻ này thêm một lúc lâu nữa.