Người đăng: ๖ۣۜHắc ๖ۣۜMiêu
Phần 1:
Vài ngày sau.
Dinh thự của Rudeus. Đã đến ngày tổ chức đám cưới.
Được dự kiến vào ngày nghỉ hàng tháng, thời gian là buổi trưa.
Jinas tỏ ra ngần ngại và Soldat đang bận bọp nên cậu ta từ chối.
Có vẻ như cả hai đều khá là bận rộn.
Tôi đã nghĩ Badigadi cũng sẽ bận và không tới được cơ, nhưng quý ngài không
ngờ lại có thời gian rảnh và tỏ rõ vẻ muốn tham gia của mình.
Hơn 11 người đã chấp nhận lời mời.
Phải, ngay cả Nanahoshi cũng chấp nhận.
Phần 2:
Sylphy rất hăng hái vào sáng sớm.
"Những chuyện này là vai trò của một người vợ mà, để đó cho mình!"
Và ngay từ sáng sớm cô ấy đã đi đây đó chuẩn bị này chuẩn bị nọ.
Xem ra khi tôi không ở gần Sylphy, cô ấy đã tự mình học nấu ăn.
Cô ấy đã được dạy mọi thứ về những gì một người vợ cần phải làm.
Căn phòng trốn trên tầng hai nữa, đã được chuẩn bị cho cái ngày này.
Mặc dù tôi nói vậy, chúng tôi chỉ mang một chiếc giường đơn giản, tủ, bàn, ghế
và vài bình nước.
Để đề phòng trường hợp có ai đó cảm thấy ốm đau.
Trong khi công việc chuẩn bị dần được hoàn tất, những người đầu tiên xuất hiện
là Rinia và Pursena.
Khoảng hai giờ trước khi đến giờ tập trung.
Hai cô nàng đó nhầm thời gian bắt đầu hay sao vậy.
"Theo lẽ thường của chúng tôi, trước khi có buổi tiệc mọi người sẽ đi săn mồi
sớm nhất có thể nya."
"Đúng vậy nano, chúng tôi là người đầu tiên đấy đây. Đó là bằng chứng cho lòng
trung thành với Boss đó nano."
Họ mang theo một con lợn rừng to đến dây.
Xem ra ở tộc Người thú, mỗi khi có ai đó sắp tổ chức đám cưới, lẽ thường của
họ là dậy ngay từ sáng sớm và sau đó mang theo nguyên liệu nấu ăn mà họ săn
được.
Họ càng dậy sớm và mang đến nhanh đến bao nhiêu, càng thể hiện ý tôn kính của
họ đến bên tổ chức đám cưới nhiều bấy nhiêu.
Khi tôi hỏi rằng là giả sử như họ không thể bắt được con nào,
có vẻ như trong trường hợp đó họ sẽ đi mua một con ở chợ.
Cũng đành phải vậy thôi nhỉ.
Trang phục của họ là đồng phục trường Đại học Phép thuật.
Tôi là người đã bảo họ mặc vậy.
Có một sự khác biệt lớn về giàu và nghèo giữa những người được mời, nếu ai
trong số họ quá chăm chú trang phục bề ngoài của họ, những người còn lại có
thể sẽ cảm thấy bị bỏ lại đằng sau.
Thật may là, tất cả những người tham gia đều có đồng phục.
À, không, vì chỉ có Julie không có một cái, nên tôi đã mua cho em ấy rồi.
Vào thời điểm trước khi bữa ăn bắt đầu, hai người họ đang thư giãn trong phòng
khách.
Hiếu khách là việc của người chồng.
Hai người đã ở bên ngoài lâu ngay từ sáng sớm nên chắc cơ thể họ đang lạnh giá
đây.
Ở trên chiếc ghế sofa ấm áp trước lò sưởi, Rinia và Pursena đang co rúm lại
như những quả bóng.
"Cơ mà, tôi không thể ngờ được rằng Boss và Fitts lại kết hôn đấy nya..."
"Quả đúng như tôi đã nghĩ Fitts là con gái nano. Ngửi mùi qua là biết."
"Phải đấy nya. Chỉ thế thôi là biết ngay rồi nya."
Trong khi hai người họ đang nói vậy, họ đang liếm lông của nhau.
Tiện đây, chuyện Sylphy = Fitts, đã được đề cập đến khi mời họ.
Hiện tại, chúng tôi nói rằng là họ không nên tiết lộ quá nhiều, nhưng nếu có
mười mấy người biết thế này rồi thì rủi ro là phải chịu thôi.
"Mấy cô hiểu được đến đâu rồi?"
Trong khi đang phục vụ trà nóng, tôi hỏi hai người họ.
"Rằng sở thích của Boss là những người nhỏ bé."
"Mặc dù cậu đã tỏa ra nhiều mùi động dục, lý do cậu chưa bao giờ tấn công
chúng tôi nữa, đó là bởi vấn đề về sở thích nya."
Mấy cô này thật là thô lỗ.
Làm tôi giống như là một tên biến thái phân biệt hình dáng khi tấn công con
gái.
Thật là quá thô lỗ, thích tôi bóp ngực hai người không.
Trong khi nghĩ như vậy chẳng có chút ý tà ác nào được bộc phát ra.
Vì hôm qua, tôi đã bế Sylphy lên giường.
Tôi trút hết ham muốn của mình vào bên trong Sylphy.
Hôm nay tôi là một hiền nhân.
Nhóm thứ hai tới, không ngờ lại là Zanoba và Julie.
Một giờ trước khi bắt đầu.
"Xin lỗi. Chúng tôi đã thấy một bức tượng đẹp trên đường đi, không may là nó
thu hút được sự chú ý của tôi.
Thật là may khi có Julie ở đó nhắc tôi."
Zanoba nói vậy.
Julie đang mặc bộ đồng phục của trường.
Cỡ Hobbit.
Nó vừa khít người luôn, gần giống như là một con búp bê vậy.
"Grand Master, về lời mời đến ngày hôm nay, cảm ơn ngài rất nhiều ạ."
Trong khi nói vậy Julie hai tay nâng hai bên váy và hạ người xuống chào tôi.
Thật là đáng yêu ghê.
Sau khi nhìn sang Zanoba, cậu ta cũng cúi đầu mình xuống.
Cứ như vậy, với giọng khiêm tốn cậu ta nói.
"Thưa thầy Rudeus Greyrat.
Tôi rất lấy làm cảm kích vì đã được mời đến buổi tiệc này."
Ồ.
Zanoba đang tỏ ra bình thường.
Phải rồi. Anh chàng này, đâu phải là cậu ta không thể chào đúng cách được chứ.
Được rồi, tôi cũng sẽ học theo và nghiêm túc chào lại nữa.
"Thưa bệ hạ Zanoba, hôm nay..."
"A, sư phụ. Ngài không cần phải khiêm tốn với tôi đâu.
Chỉ là vấn đề hình thức thôi. Sư phụ cứ như mọi khi đi, tôi thích khi ngài đối
xử với tôi bình thường."
"...Thế à, vậy thì hãy đến phòng phía kia nhé."
"Dạ, đã rõ. Được rồi Julie, đi thôi nào."
Thế là sao vậy, tôi cảm thấy mình thật lơ ngơ vì đã quyết định nghiêm túc.
Và trong khi tôi đang nghĩ vậy, tôi đi chuẩn bị trà cho họ.
Kể cả có đối xử bình thường như mọi khi, tôi là người chồng trong căn nhà này,
và họ là khách của tôi mà.
Tôi nghe thấy tiếng khoe khoảng của Rinia và Pursena phát ra từ phòng khách.
Có vẻ như là họ đang khoe về chuyện họ đã tới sớm đầu tiên như thế nào.
Tôi có thể nghe thấy tiếng thất vọng của Zanoba vì đã tới muộn chút.
Thật mừng là hiện giờ vui hơn bao giờ hét.
Nhóm thứ ba đến là nhóm của Ariel.
Họ đến vào khoảng 30 phút trước khi bắt đầu.
Ariel và Luke, cùng hai nữ sinh mà tôi có cảm giác là mình đã từng thấy họ ở
đâu đó trước kia.
Họ là người theo hầu Công chúa Ariel.
Là đồng nghiệp của Sylphy nữa.
Tôi sẽ đối xử với họ bình đẳng.
"Cảm ơn vì đã mời chúng tôi đến ngày hôm nay.
Vì bây giờ nếu dùng phép tắc mọi khi thì cảm giác như hai bên chúng ta xa lạ,
nên xin được thứ lỗi vì sự vô phép tắc này."
Người cúi đầu trong khi nói vậy là Ariel.
Tôi đúng là đã nghĩ người sẽ cúi đầu là Luke hoặc một trong hai người theo
hầu, nhưng có lẽ họ đã đồng thuận với nhau từ trước rồi.
"Vì có nhiều tộc đến tham dự, nên đừng lấy bận tâm về vấn đề phép tắc.
Bên cạnh đó, tôi cảm thấy áy này vì bên tôi hơi thô lỗ..."
"Rất cảm tạ. Mọi người."
"Sau khi Ariel nhìn sang và hai người theo hầu bước lên phía trước.
"Tôi là thuộc hạ của Ariel-sama, Elmore Bluewolf."
"Tôi cũng vậy, tôi là Kurine Elrond."
Bỏ qua tên của họ sang một bên, tên sau của họ quả là dễ nhớ.
Sói xanh và một kỵ sĩ huyền thoại ư.
Tên sau của tôi là Chuột Xám.
Trong số những quý tộc của Vương quốc Asura, có rất nhiều người có tên sau có
sự kết hợp của màu sắc và động vật.
Vì thế, hươu trắng cái chắc cũng vậy.
Thế thì là White...Deer nhỉ?
"Xin hãy chấp nhận những món quà này."
Cả hai đưa vật trên tay của họ cho tôi.
"Chúng là những món quà chúc mừng cho đám cưới của hai người."
"Đây là... cảm ơn vì những món quà này. Cảm ơn mọi người rất nhiều."
"Chúng tôi chọn những thứ sẽ hữu ích cho cuộc sống hôn nhân của hai người sau
này. Xin hãy xem bên trong."
Vì tôi được bảo vậy, tôi nhìn bên trong, và tôi không thể nói được từ gì cả.
Một chiếc lọ nhỏ bên trong với chất lỏng màu hồng và cây gậy gỗ.
Nếu tôi nói thẳng ra, thì chúng là thuốc kích dục và dương vật giả.
Cái gì thế này....
"Tôi không nghĩ là một người gia tộc Greyrat không thể làm thỏa mãn một cô
gái, nhưng đề phòng bất trắc, hãy sử dụng lấy chúng."
"À, vâng."
Ariel thản nhiên nói vậy.
Đây là điều bình thường sao.
Luke cũng vậy, hai người kia cũng bình thản nữa.
Văn hóa ở đây khác biệt đến vậy sao...
Tôi dẫn 4 người họ đến phòng khách.
Và rồi, Rinia và Pursena bắt đầu tỏa ra bầu không khí căng thẳng.
"..."
Tốt hơn là họ không có ý định gây sự.
Cho dù họ có là người thú như thế nào, họ không thể làm gì đó phá hỏng bầu
không khí của một buổi tiệc.
Sau khi tôi quay sang nhìn bọn họ, có vẻ như họ đã hiểu ra.
"Đã lâu không được gặp hai người, Rinia-san, Pursena-san. Hồi đó tôi đã gây
chút rắc rối cho các bạn>"
"Cũng đã được một thời gian rồi nhỉ nya."
"Vấn đề nhỏ vặt thôi nano."
Ariel ngồi xuống gần hai người và vẫn giữ giọng nhẹ nhàng.
Ba người kia vẫn đang đứng.
Hiện tại, tôi đã nháy mắt với Zanoba ngăn họ trước khi có chuyện gì xảy ra.
Zanoba gật đầu, có vẻ như cậu ta đã hiểu nhầm điều gì đó, bởi vì cậu ta đứng
dậy và cúi đầu mình trước Ariel.
"Tôi rất cảm kích được làm quen Công chúa Ariel.
Hoàng tử đệ tam của Vương quốc Shirone, đệ tử được sủng ái của Rudeus Greyrat,
được biết đến là Zanoba Shirone."
"Là hoàng tử Zanoba đây mà. Thật là tốt khi được gặp cậu khỏe mạnh.
Chúng ta đã từng chào nhau ngay sau khi cậu nhập học ở trường mà, cậu đã quên
rồi sao?"
"Hừm. Xin thứ lỗi cho tôi. Dù sao thì, tôi là một Miko có sức mạnh phi thường,
tôi thiên về sức mạnh thể lực nên trí thông minh của tôi không được tốt
lắm..."
"Ara, tôi có nghe nói rằng cậu đạt kết quả cao ở lớp phép thuật hệ đất gần đây
mà."
"Tất cả đều là nhờ công dạy bảo của sư phụ tôi..."
Tôi hơi ngạc nhiên bởi kĩ năng xã giao của Zanoba trong khi tôi chuẩn bị trà.
Nhóm xuất hiện 15 phút trước khi bắt đầu là Cliff và Elinalize.
Và sau đó là Nanahoshi.
Thật là khác thường.
Tôi đã nghĩ Nanahoshi sẽ tới một mình cơ.
"Chúng tôi thấy cô ấy đang lúng túng trước cổng. Cô ấy là người quen của cậu
à?"
"À vâng tất nhiên. Cô ấy là Silent Seven Star-san."
Sau khi nói vậy, Cliff nhìn cô ấy với vẻ mặt hoảng hốt.
Có vẻ như Cliff chưa bao giờ gặp cô ấy cho đến bây giờ.
"V...vậy ư, ra cậu là Silent. Ừm, tôi là Cliff. Tôi nghĩ chắc là cậu đã từng
nghe đến cái tên này trước kia rồi phải kohong?"
"...Ừ, tôi đã từng nghe qua cái tên. Chỉ tên thôi. Họ nói cậu là một thiên
tài. Tôi là Silent."
Một cuộc nói chuyện với giọng đều đều.
Một cảm giác mãnh liệt của giả vờ như mình biết.
Có lẽ cô ấy không biết một tý gì về Cliff.
Cliff có vẻ như đang trong tâm trạng tốt nên tôi sẽ không nói gì thêm.
"Rất hân hạnh được làm quen với em. Chị là Elinalize Dragonroad. Em có một
chiếc mặt nạ thật là đáng yêu."
"Cảm ơn. Kiểu tóc của chị cũng thật là đáng yêu."
Nanahoshi lại đáp lại với giọng đều đều.
Xem cô ấy nói chuyện thế này làm tôi thấy ớn lạnh.
Mặc dù tôi nói là vậy, Nanahoshi cũng không muốn dính líu đến một rắc rối nào
đó, chắc cô ấy sẽ không độc mồm độc miệng đâu.
Cơ mà, tôi không bao giờ nghĩ rằng là Nanahoshi sẽ tới.
Để đề phòng tôi đã có lời mời tiếp đãi và chắc được rằng cô ấy đã nghe được.
Thế nhưng, lúc đó cô ấy không nói là cô ấy sẽ đi.
"Đám cưới ư...? Cậu đúng thật là có ý định sống ở thế giới này phải không."
Cô ấy đã nói vậy với giọng vô cảm.
Hiện tại, tôi sẽ cố thì thầm nói chuyện với cô ấy.
"Thật là khác thường, không ngờ cô lại rời khỏi căn phòng đó."
"...Cậu đã mời tôi tới đây mà."
"Ừ đúng vậy. Mà... cứ thoải mái đi nhé. Chúng tôi đã chuẩn bị khoai tây chiên
giòn rồi đó."
"Khoai tây chiên giòn ư? Cậu đã làm khoai tây chiên giòn?"
"Nhờ có cô, dùng dầu nấu nướng dễ dàng hơn đó."
"Tuyệt thật đấy."
"Cũng không có gì đâu."
Chúng chỉ là những củ khoai tây đã được cắt mỏng, chiên lên lớp dầu, và tẩm
muối.
Vì dầu, muối, và khoai tây đều khác, nên hương vị cũng khác so với thế giới
trước của chúng tôi.
"Thế thì, xin phép nhé."
Elinalize đưa Cliff và Nanahoshi theo và đi thẳng vào phòng khách.
Không có chút do dự gì qua những bước chân.
Địa vị nhà mạo hiểm của cô ấy đứng thứ hai từ dưới lên chỉ trên Julie.
Nhưng, có vẻ như cô ấy không phải là kiểu người hay lo về mấy chuyện đó.
Nếu tộc khác nhau thì địa vị cũng chả phải là điều mà ta phải quan tâm đâu
nhỉ.
Hai người bước vào phòng khách cũng như mọi khi.
Cliff bắt đầu lớn tiếng và làm tình hình trở nên tồi tệ hơn và Elinalize lại
làm người làm dịu tình hình.
Không phải là Cliff có ý xấu xa nào đó, nhưng cậu ta luôn rất giỏi trong việc
đổ thêm dầu vào lửa.
Nanahoshi về cơ bản giữ im lặng, nhưng nếu ai đó bắt chuyện với cô ấy thì cô
ấy sẽ đáp lại.
Cô ấy có thể nói chuyện.
Tôi đã nghĩ cô ấy là một Hikikomori khả năng giao tiếp kém, nhưng có vẻ như
không phải là vậy.
Sau một lát, Sylphy đến báo rằng việc chuẩn bị đã được hoàn tất.
Giờ thì, chỉ còn lại có Badigadi.
Nếu anh ta tới muộn thì thức ăn sẽ nguội mất.
Và ngay khi tôi đang bắt đầu lo lắng, Elinalize mở miệng.
"Badigadi không bao giờ đến đúng giờ đâu. Đối với người sống theo đơn vị ngàn
năm, thời gian chỉ như gió bay qua.
Cứ nghĩ là anh ta sẽ đến muộn khoảng một tháng đi."
Với lời đó, chúng tôi quyết định bắt đầu ăn cùng nhau.
Xin lỗi nhé Badi.
Phần 3:
Bữa ăn mà chúng tôi đã thu xếp phòng ăn là sẽ sử dụng hình thức tự chọn đồ ăn.
Sau khi lo lắng về khoản chỗ ngồi, cuối cùng chúng tôi đã bỏ hết ghế ngồi ở
bàn đi.
Thật may mắn, kể cả tính cả cái bàn to, căn phòng vẫn đủ rộng để người ta đi
qua đi lại.
Phòng trường hợp có ai đó đứng thấy mệt, có những cái ghế được để ở cuối phòng
nữa.
Món ăn được chuẩn bị dễ ăn cho một bữa buffet ăn tự chọn.
Hiện tại, tôi đã chuẩn bị cốc rượu cho mọi người.
Vì Nanahoshi từ chối uống rượu, nên tôi đưa cho cô ấy cốc nước trái cây.
Có vẻ như tôi sẽ trở thành người nâng cốc chúc mừng.
Đứng cùng hàng với Sylphy, tôi bước lên đằng trước.
Các ánh mắt đổ dồn về đây.
11 người đang nhìn.
Họ không có ai có cái nhìn không hài lòng cả.
Nhưng vì lý do nào đó làm tôi cảm thấy hơi căng thẳng.
Mặc dù tôi đã chuẩn bị tinh thần đứng trước đám đông rồi.
Và Sylphy đang nắm chặt lấy tay tôi.
Sau khi nhìn mặt của cô ấy, tôi thấy cô ấy đang mỉm cười nhìn tôi với vẻ mặt
nhút nhát.
Cô ấy đang nói thầm rằng hãy cố gắng lên.
Thế này bảo sao không kiềm chế được.
"Ara, Rudeus ơi, mặt cậu đang đỏ lên kìa. [Tiếng cười khúc khích]."
"Lize, yên lặng nào."
Elinalize đang cười và Cliff bất thường biết đọc tâm trạng hiện tại.
Được rồi.
"E hèm.
Cảm ơn mọi người vì đã tập trung tới đây ngày hôm nay mặc dù tôi đoán chắc là
mọi người cũng rất là bận rộn.
Tôi sẽ một lần nữa tuyên bố chính thức rằng, tôi Rudeus và đây là--"
"Fuhahahahaha! Ta tới với một tiếng nổ bùm!"
Tôi có cảm giác như tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Sau khi quay người lại tôi thấy hắn ta.
Một tên da đen và cao ráo.
Với 6 cánh tay và bộ đồng phục của mình.
Quỷ Vương Bất Tử Thân Badigadi đã bước vào phòng mới một tiếng bùm.
Anh ta đi vào từ cửa kết nối với phòng bếp.
"??!"
Mọi người không nói lên lời.
Tư thế hùng vĩ và tráng lệ đó.
Ngay cả Cliff cũng phải nuốt lấy lời của mình.
Tôi không biết mình phải nói gì đây.
Vào đúng thời điểm này, trông giống như là Badigadi và tôi đang làm đám cưới
vậy.
Vợ ngài cũng vậy phải không, cô gái ngu ngốc với cái tên như bàn chải đánh
rằng có phải không?
"Badigadi, anh tới muộn đấy."
Người bước vào cái màn kịch này là Elinalize.
Tuy nhiên Badigadi thuận theo chiều gió.
"Hừm. Đúng là ta đã muộn. Thế nhưng, đối với tộc của ta, nhân dịp cuộc gặp mặt
giữa những người hoàng tộc, ta đã quyết định rằng sẽ đi vào với thời gian
chuẩn gây sốc nhất để làm khuấy động buổi tiệc lên."
"Nói dối."
"Không phải nói dối đâu. Vì đó là điều mà Kishirika cũng bảo ta làm, mặc dù ta
nghĩ việc này đúng là ngu ngốc!"
Mặc dù quý ngài nghĩ là ngu ngốc ngài vẫn làm ư.
Nghe hợp lý thật.
Đó là lý do tại sao quý ngài đã bị loài người đánh bại liên tiếp đó.
"Vì các ngươi nên ta mới phải khổ công không ngại khó nhọc cho việc này đó, ta
đã đi vòng quanh lối sau, và chọn thời gian để đi vào từ đằng sau nhà. Không
cần phải cảm ơn ta đâu! Fuhahahaha!"
Ra quý ngài đã khổ công không ngại khó nhọc để đi vòng quanh sao.
Tôi muốn... tặng quý ngài một viên Đạn Đá nữa quá...
Không, bình tĩnh nào, Badigadi là loại người thế này rồi. Mình vốn biết mà
phải không?
"Hahahaha, tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài rất nhiều."
"Ta đã nói không cần cảm ơn rồi mà. Bây giờ, thật là tốt cho ngươi khi làm đám
cưới trước cả ta. Có một buổi lễ kết hôn có Quỷ Vương tham dự, điều này rất
hiếm xảy ra đấy. Ta cũng chưa bao giờ làm dịch vụ này cả."
Trong khi Badigadi nói vậy, anh ta ngồi xuống bịch một cái.
Hiện tại tôi nghĩ rằng mình nên chuẩn bị trước một cái ghế cho anh ta.
Nhưng vì loài quỷ thường hay ngồi trên mặt đất, nên chắc không có vấn đề gì
rồi.
"Được rồi, tôi sẽ bắt đầu lại..."
"E hèm
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã tập trung đến đây mặc dù tôi biết là mọi
người cũng bận rộn. Một lần nữa tôi xin tuyên bố, tôi Rudeus Greyrat, và
Sylphiette đây sẽ cưới nhau.
Vì chúng tôi đều không có kinh nghiệm trong chuyện này, tôi nghĩ vẫn còn nhiều
điểm mà chúng tôi còn thiếu sót, nhưng tôi mong mọi người sẽ dang tay giúp đỡ
chúng tôi trong cuộc sống sau này. Vâng, 12 người các bạn đang ở đây, trong
những năm qua, và những người đã giúp đỡ chúng tôi. Những ngày chúng ta chỉ
gặp mặt qua nhau, nhưng kì lạ thay tôi cảm thấy tất cả mọi người đều rất hợp
với chúng tôi, và tôi cảm thấy mọi người như là những người bạn của chúng tôi
vây. Trong quãng thời gian rắc rối tôi sẽ trở thành sức mạnh cho những người
bạn của mình. Nếu có lúc các bạn mâu thuẫn với nhau, xin hãy nhớ lấy chúng
tôi, chúng tôi sẽ cố hết sức để tạo điều kiện...ừm."
Không được rồi, có vẻ hơi quá cứng nhắc rồi nhỉ.
Mọi người đang có vẻ mặt khó khăn.
Không biết có phải là do tôi đã nói năng không đúng gì không.
Và [bộp], Badigadi vỗ vai tôi.
"Ngươi có thể thôi cư xử khách sáo được rồi đó. Hai ngươi yêu thương lẫn nhau
và đều muốn mọi người ở đây công nhận điều đó phải vậy không?"
Ô.
Phải rồi, phải rồi, đúng là vậy đấy.
Được rồi.
"Ừm, Sylphy và tôi đã có thể giải quyết mọi chuyện khi ở bên nhau. Nếu có điều
gì xảy ra xin hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh của các bạn.
Cảm ơn các bạn rất nhiều."
"Được rồi, cạn ly cho tương lai của hai người nào!"
"Dô ta!"
Trước khi người ta nhậ ra, Badigadi đang cầm một chiếc cốc rượu.
Cùng hòa nhập với mọi người như thế, mọi người cũng nâng cốc của mình.
Bữa tiệc bắt đầu với chút rượu được rót.
Phần 4:
Pursena giơ thẳng tay đến đĩa thịt.
Đó là đĩa thịt lợn rừng đã được hấp từ trước đó.
Không biết tộc người thú có phong tục ăn trước con mồi mà mình mới săn được
hay không.
Không, không phải.
Rinia đang đứng trước lò sưởi, trong khi đang ăn món giống thịt gà rán kiểu
nhật.
Nanahoshi lấy đĩa khoai tây chiên giòn và rút về góc phòng bắt đầu nhai ngấu
nghiến chúng.
Julie bỗng nhiên ngồi bên cạnh cô ấy.
Nanahoshi giật mình.
Julie bắt đầu ăn khoai tây chiên với thái độ như là "đừng để ý đến em."
Ngày hôm trước chúng tôi đã để Julie nếm thử khoai tây chiên.
Tôi đoán chắc là em ấy đã nhắm tới chúng kể từ hôm đó.
Nanahoshi và Julie.
Một bầu không khí buồn cười đang phảng phất.
Đang trong bầu không khí đó, Badigadi đến ghé thăm.
Trong hoảng loạn Nanahoshi rút chiếc nhẫn ra khỏi túi của mình.
Nanahoshi ngốc.
Mặc dù cô nói rằng cô không muốn dính líu đến với ai, cô đang bắt đầu với sự
ham ăn của mình đó.
Julie thì không sao, mặc dù Zanoba thỉnh thoảng nhìn qua em ấy.
Không biết cậu ta đang lưỡng lự điều gì và ngay khi tôi đang nghĩ vây, có vẻ
như cậu ta đang chờ Ariel di chuyển.
Dẫn đầu ba người kia, Ariel đến chỗ tôi và Sylphy.
"Sylphy, chúc mừng cậu nhé!"
"Ariel-sama... cảm ơn người rất nhiều ạ."
Sylphy cúi đầu của mình trước Ariel với nụ cười lẽn bẽn của mình.
"Cậu ta và ngôi nhà này so với ước mơ của Sylphy thì thế nào?"
"Không biết vì sao, nhưng nó còn tuyệt vời hơn cả trong mơ ạ. Ngôi nhà này,
còn có cả bồn tắm lớn nữa."
"Ồ? Có một bồn tắm cho ít người không thường hay có ở Asura đâu, thật là đáng
ghen tỵ.
Sylphy, thế thì cậu hãy nghỉ ngơi khỏi công việc hộ vệ thêm 1 hay 2 năm nữa
nhé?"
"Đi...Điều đó thì, ừm, cho đến khi sinh con ạ."
Ariel đang cười khúc khích nhẹ.
Sau đó, Luke và hai người theo hầu kia nữa đang nói chuyện này chuyện đó với
Sylphy.
Tôi chỉ mới biết tên của hai người theo hầu, nhưng có vẻ như họ cũng có quan
hệ thân thiết với Sylphy.
Thân thiết tới mức cô gái Bluewolf kia đang rơi nước mắt.
Nói thế nào nhỉ, trông giống như là một bữa tiệc chia tay ban nhạc giữa các em
gái trong câu lạc bộ nhạc nhẹ vậy (K-on).
Và, Luke đi đến chỗ tôi.
"Hừm, có lẽ là chúng ta vẫn còn chút cảm giác khó xử với nhau, nhưng tôi xin
gửi lời chúc mừng chân thành tới cậu..."
Trong khi nói vậy cậu ta đưa tay đến trước mặt tôi.
Mặc dù cậu nói là vẫn còn chút cảm giác khó xử, tôi cũng chả để ý đến mấy đâu.
Mà, vì đối phương gửi lời chúc chân thành tới tôi, nên tôi sẽ không ngần ngại.
"Ừ, cảm ơn anh rất nhiều, Luke...senpai."
"Tôi giao phó Sylphy cho cậu đấy."
Luke nói ngắn gọn và thả tay của mình.
Cảm giác như có điều gì đó bí ẩn đằng sau Luke.
Không biết đó là gì, tôi có cảm giác nó khác với ghen tỵ.
Sau khi Ariel rời đi, Zanoba tiến đến.
Hiện tại, có vẻ như cậu ta vẫn còn chịu ảnh hưởng của vị thế cao với thấp.
Họ đều là người hoàng tộc mà, xem ra cậu ta cảm thấy mình cần phải chờ cho đến
khi người ta xong cái đã.
"Tôi tới đây để nói lại lần nữa, Sư phụ. Chúc mừng đám cưới của ngài!"
"Cảm ơn cậu Zanoba."
Zanoba đối mặt với Sylphy.
Và sau đó cúi đầu mình.
"Thưa phu nhân. Thật sự, tôi đã nghĩ cô là con trai. Đi phạm sai lầm khi nghĩ
rằng bạn đời của Sư phụ là đàn ông con trai... Xin hãy tha thứ cho sự vô lễ
của tôi."
Sylphy hoảng hốt lắc đầu.
"À, không đâu, xin hãy ngẩng đầu lên đi. Người hoàng tộc không nên làm vậy.
Trước mặt một người bình thường như tôi."
"Một người bình thường sao, cô là phu nhân của Sư phụ đáng kính. Nếu tôi phải
nói ra, thì cô đáng kính như vợ của vị thần."
"Kể cả Rudi cũng hay phạm sai lầm mà, đâu có ai là hoàn hảo."
Ngay sau đó tôi chợt nhận ra.
Thật đáng xấu hổ, kể cả tôi cũng đã nhầm lẫn Sylphy là con trai.
Rõ ràng là bởi vì tôi không có ham muốn tình dục.
Hiện tại, tôi gật đầu như đúng rồi và kệ đi.
Sau khi Zanoba rời đi, Rinia và Pursena đến.
"Có phải phong tục của loài người là chào người ta khi người ta đang trong bữa
tiệc ăn không nya?"
"Phong tục xấu nano."
Và chỉ có như vậy.
Không có chúc mừng gì cụ thể cả.
Khi nào đến đám cưới hai cô này, tôi chắc chắn sẽ đi hỏi xem với người thú như
thế nào mới đúng.
"Nhưng, nếu Fitts và Boss làm đám cưới, thì tôi đồng ý đấy nya. Người mạnh với
người mạnh quả là một điều đáng mừng nya."
"Phải đó nano. Nếu sinh ra đứa trẻ mạnh mẽ thì gia tộc của cậu sẽ được bình an
khỏe mạnh đấy nano."
Tôi cảm thấy như đang cư xử xấu khi nói chuyện thẳng thắn trong một bữa tiệc.
Tiếp theo sau hai người họ là Nanahoshi.
Có vẻ như cô ấy đến đây để thoát khỏi Badigadi.
Không biết đã có chuyện gì, tóc của cô ấy đang rối bù.
Và sau khi nhìn sang Badigadi, anh ta đang để Julie ngồi trên vai của mình.
"...Chúc mừng."
"Cảm ơn nhé."
Nanahoshi chỉ nói ngắn gọn vậy và bắt đầu rời đi.
Và sau đó bị gọi dừng lại bởi Sylphy.
"Ừm, Nanahoshi-san, tôi có thể hỏi chuyện này được không?"
"Gì vậy?"
"Trước kia, Nanahoshi-san từng nói là cậu từng ở cùng nơi với Rudi phải không,
thế thì, nghĩa là gì vậy? Ừm, Nanahoshi-san tới đây từ thế giới khác mà...phải
không?"
Sylphy nói phần cuối với giọng nhỏ.
Nanahoshi quay sang nhìn tôi.
Với đôi mắt như thể đang hỏi cô ấy phải làm gì đây.
Tôi cảm thấy như gì cũng được không sao hết.
Tôi không có ý định giữ bí mật với Sylphy nhưng mà...
Tuy nhiên, nếu cô ấy biết chuyện có thể cô ấy sẽ có vẻ mặt kì lạ.
"...Vì cậu ta biết sử dụng ngôn ngữ đó, nên tôi hiểu nhầm."
Nanahoshi chỉ nói vậy.
Không nói thêm gì hơn.
Những người đến sau là Cliff và Elinalize.
Sau khi chờ chúng tôi đứng cùng nhau, Cliff cầm cái gì đó giống như là thập tự
giá trên một cái tay và bắt đầu niệm chú đơn giản nào đó.
"Hai người không phải là giáo đồ của Milis, nên đây là sự chúc phúc duy nhất
tôi có thể làm."
Tôi sẽ chấp nhận tình cảm đó.
Thần của tôi rất khoan dung từ bi nên cô ấy sẽ không nổi giận đâu.
Mặc dù, tôi là một người Nhật, chúng tôi có tổ chức giáng sinh, nhưng không
phải tổ chức kiểu to lớn như ở nước ngoài.
Chúng tôi có những người thậm chí còn chưa từng đọc bản gốc, mặc dù chúng tôi
rất thích cái tên như Michael và Gabriel.
Giờ tôi đã có Thần để tôi tin, nhưng tôi không có ý định để tâm đến sự chúc
phúc của giáo phái khác.
"Rudeus. Thật là đáng mừng nhỉ. Nó đã khỏi rồi."
Elinalize nói vậy trong khi đang tỏ ra vẻ hơi hờn dỗi.
Phải rồi, từ đó đến nay tôi chưa đề cập gì với cô ấy rằng tôi đã khỏi LD hoàn
toàn.
"Nếu cậu nói cho tôi chút sớm hơn thì đã tốt rồi."
"Kể cả nếu tôi có nói thì chắc cô sẽ nói rằng là, 'Tôi sẽ kiểm tra xem có đúng
là vậy không' và sau đó tấn công tôi?"
"không bao giờ. Tôi đã nói trước kia rồi mà phải không. Tôi tuyệt đối không có
ý định trở thành con gái của Paul."
Ra vậy.
Thế thì, có lẽ sẽ tốt hơn nếu như tôi sớm báo cho cô ấy về chuyện này.
Trong số những người ở đây, tôi đã có thời gian dài nhất cùng nhau với
Elinalize mà.
Mặc dù tôi nói là vậy, thì cũng chỉ là hơn một năm rưỡi.
"Ừm, nhưng nếu Cliff và Sylphy không có mặt, tôi có thể đã nghĩ đến chuyện như
hiện giờ một thời điểm nào đó."
"Tôi cũng vâ, nếu Sylphy không có mặt, tôi cũng đã nghĩ đến chuyện này một lúc
nào đó."
Vậy chúng ta đã làm những chuyện vô ích với nhau rồi nhỉ. Mà, giờ đã thế này
rồi, tôi sẽ nghĩ rằng là không có duyên giữa chúng ta, và hãy chỉ là bạn của
nhau nhé."
"Ừ, hãy giúp đỡ tôi sau này nhé."
Elinalize đối mặt với Sylphy.
Cô ấy đầu nói chuyện với Sylphy với vẻ mặt hiền từ.
"Sylphiette-san. Chúc mừng đám cưới của em nhé. Chị mong em hạnh phúc từ tận
sâu đáy lòng của m...mình...chúc..chúc mừng.."
Nước mắt bắt đầu rơi trên đôi mắt của Elinalize.
Cô ấy vẫn đang tiếp tục nhìn Sylphy trong khi đang khóc nhấc.
Tôi giật mình.
Tôi không thể hiểu lý do vì sao cô ấy bắt đầu bật khóc.
Elinalize run rẩy đưa tay chạm má Sylphy.
Đôi chân đang run rẩy tới nỗi cô ấy bỗng quỳ gối xuống.
Khuôn mặt của cô ấy trở nên rối bời khó tả, chỉ, chỉ nhìn vào mỗi mặt của
Sylphy.
"C...chị xin lỗi. Chị lại như thế này..."
Tôi dám chắc là Sylphy cũng rất là ngạc nhiên.
...Và đó là điều mà tôi đang nghĩ, nhưng thực tế không phải là vậy.
Cô ấy bối rối, nhưng không tỏ ra cảm giác ngạc nhiên.
"Ừm, thực ra em đã muốn hỏi điều này từ rất lâu rồi, nhưng... có lẽ nào
Elinalize-san là bà của con?"
"??!"
Những người hoảng hốt lần này không chỉ có tôi.
Cliff cũng vậy và sau đó Elinalize cũng tỏ ra bất ngờ nữa.
"Cha đã từng nói rằng. Là bà của con cũng từng là bằng hữu với cha của Rudi."
Anh ta từng nói như vậy sao.
Xem ra tôi thật sự không biết gì nhiều đến mối quan hệ giữa Paul và Rawls.
Cậu ta có từng nói rằng cậu ta rất thân với Rawls trong khi đang bảo vệ ngôi
làng mà nhỉ...
Trong khi họ vừa chiến đấu vừa nói chuyện có thể họ đã phát hiện ra là họ có
quan hệ với Elinalize, chuyện như thể có thể xảy ra mà.
Thế giới thật là nhỏ bé.
Nghĩ lại thì, chiếc vòng cổ khắc từ gỗ Sylphy làm và tặng cho tôi và chiếc
vòng cổ gắn trên chuôi kiếm của Elinalize cũng tương tự nhau mà nhỉ.
Sau khi nghe thấy họ nói vây, tôi bỗng thấy họ có gì đó giống nhau.
"Elinalize-san, như con đã nghĩ, thực sự là bà của con phải không?"
"K..không phải đâu. Bà của em không thể..."
"Cha có nói rằng. Bởi vì mẹ mà cha đã bị đuổi khỏi Khu rừng Lớn vì họ ngăn cấm
việc kết hôn với mẹ con."
"?? !!"
"Lúc đó con nghĩ rằng bà cũng có thể cảm thấy như cha của con, nếu con có gặp
lại bà lần nữa thì có lẽ bà cũng sẽ cố che dấu danh tính của mình."
Không ngờ Elinalize và Rawls từng có quá khứ như thế này.
À nhưng, tôi cảm thấy tôi có thể hiểu lý do họ lại phản đối.
Kể cả tôi cũng đã từng lưỡng lự khi tính đến chuyện giới thiệu Cliff cho
Elinalize.
Nếu con gái của ta đi với con trai của người đàn bà này, tôi dám chắc cha mẹ
cô gái đó sẽ phản đối thôi."
"Điều đó... ư..ư..."
Elinalize bắt đầu nức nở và khóc òa lên.
Có vẻ như cô ấy muốn nói điều gì đó, nhưng nó không thể thành lời được.
Sylphy cũng vậy, cô ấy có lẽ nghĩ rằng mình đã nói gì đó sai và bắt đầu tỏ ra
hơi lo lắng.
"Cliff-senpai."
Tôi gọi Cliff.
Cliff cũng vậy, mắt cậu ta đã trở thành đen và trắng.
"G...gì vậy?"
"Xin hãy giúp Elinalize-san đi nghỉ ở bất kì căn phòng trên tầng hai."
"Ph, phải vậy nhỉ. Tôi, tôi hiểu rồi."
"Sylphy cũng vậy, chúng ta sẽ nói chuyện đó sau, bây giờ tốt hơn là nên bình
tĩnh lại nhé?"
"Woa, vâng."
Tay của Elinalize được kéo nhẹ bởi Cliff và nhìn tôi với đôi mắt sợ hãi.
"Ru, Rudeus, tôi...tôi như thế này, nhưng, Rawls là một đứa trẻ bình thường.
Tất nhiên, Sylphy cũng vậy, thế nên..."
Thế nên gì cơ. Cô nghĩ là tôi sẽ nhìn cô với đôi mắt kì thị sao.
Cô ấy không có niềm tin với tôi.
Ừm mà, gần đây tôi đã tránh né Elinalize nhiều mà.
Có lẽ vì thế, nên cô ấy đã có sự hiểu lầm lớn nào đó.
Tôi đưa miệng mình lại gần đến tai Elinalize.
"Xin đừng lo. Tôi sẽ không bỏ Sylphy bởi vì Elinalize-san đâu."
"Nhưng..."
"Thay vào đó, không phải là cô nên lo đến chuyện sẽ có quan hệ hai nhà với
Paul người mà cô rất ghét sao?"
"...Fu..Rudeus. Cậu, lúc này cậu vẫn đùa được đấy nhỉ."
Elinalize cười yếu ớt.
Hiện tại thế là tôi cũng cảm thấy an tâm rồi.
Dù sao thì, cũng phải chờ cho đến khi chúng ta bình tĩnh lại hết đã.
"Về vấn đề này, hãy dành thời gian nói chuyện với Sylphy sau nhé."
"Ừ, cảm ơn vì đã giúp tôi."
Được Cliff dẫn, Elinalize rút lui.
Cliff, cậu cũng hãy cố gắng lên nhé...
---
Không có lời chúc mừng gì từ Badigadi.
Anh ta chỉ chọn vị trí góc phòng, cười Fuhahahaha, biến căn phòng tràn ngập
bầu không khí tươi vui hơn.
Quả là một sự tồn tại đáng biết ơn.