Câu Chuyện Của Mèo Đen. (hạ)


Người đăng: yeunghiet

Xin đừng hiểu lầm, cô và D không hề có tý JQ (JQ: gian tình) nào hết, cô cũng
không có sở thích biến thái đi yêu ông chú hơn mình gần 15 tuổi lận…

D xuất hiện và một buổi sáng đẹp trời, khi cô vừa đi giao sữa về. Hắn ta chặn
đường về của cô khiến cô phải đừng xe lại.

"Này nhóc, tôi và cô hợp tác không?"

Sea Bi nhíu mày nhìn người đàn ông xuất hiện bất thình lình chặn đường cô. Hắn
ta cao khoảng 180cm, trông khá trẻ chỉ tầm 20-25, dung mạo bình thường ném và
đám đông vài phút sau nhìn lại đảm bảo cũng không ai nhận ra.

"Chú là ai? Muốn gì chứ? Tôi không mang tiền theo đâu."

Người đàn ông dở khóc dở cười nhìn Sea Bi:

"Tôi trông giống lưu manh như vậy sao?"

Sea Bi gật đầu dường như không cần suy nghĩ. Người đàn ông đen mặt rồi bất đắc
dĩ thở dài: "Thôi được rồi. Tôi không chấp cô." ngừng lại một chút dường như
lựa lời nói thích hợp, "Tôi muốn nói chuyện nghiệm túc. Tôi có thứ cô muốn
và tôi cần cô làm việc cho tôi.".

Sea Bi nheo mắt nhìn người đàn ông trước mặt, trầm mặc một lúc sau khi nghe
ông ta nói ra một loạt điều kiện mê người. Sự trầm mặc lâu đến nỗi khiến D gần
như nghĩ cô sẽ từ chối, thì cô dường như làm một quyết định trọng đại khuôn
mặt nho nhỏ bỗng trở nên nghiêm túc. Sự nghiêm túc không nên có trên mặt của
một cô nhóc 12 tuổi: "Tôi lấy gì tin chú đang nói thật?"

D khẽ thở phào đưa ra một mẩu giấy nhỏ ghi vài hàng chữ, Sea Bi dù chỉ có
trình độ Sơ đẳng (tiểu học) cũng nhìn ra đây là một tờ địa chỉ: "Muốn tin hay
không tùy cô, nhưng mà tôi chỉ cho cô thời gian 3 ngày… Đây là địa chỉ nhà
tôi, nếu cô suy nghĩ lại muốn hợp tác thì cứ tìm đến tôi. Nên nhớ không có gì
tự nhiên mà có tất cả đều phải trả giá. Cái giá tôi muốn cô trả là sự tin
tưởng của cô…"

Nói xong quay lưng rời đi, hắn đang đánh cược, đánh cược cô sẽ vì… tiền mà tới
tìm hắn và quả nhiên hắn đã thắng.

"Tôi tên Han Dea Jin, cô có thể gọi tôi là D. Rất vui được hợp tác với cô."

D đưa tay ra đầy thiện ý muốn bắt tay Sea Bi nhưng cô ngay cả liếc cũng không
thèm liếc đến bàn tay đang giơ về phía mình chỉ lạnh nhạt nhìn D không cảm xúc
nói: "50/50. Tôi có thể làm tất cả mọi việc chỉ trừ chuyện đó…"

D thu hồi tay, mãnh liệt lau mồ hôi: "Tư tưởng của cô có thể thuần khiết hơn
không? Tôi không có sở thích biến thái như vậy. Hơn nữa việc tôi muốn cô làm
cũng không liên quan đến thứ đó."

Oh… Sea Bi thở phào một hơi nhẹ nhõm, khuôn mặt cũng có chút thả lỏng… D mời
cô vào nhà, cả hai có một cuôc nói chuyện riêng, lần này là về công việc cô
nên làm và phải làm, sau cùng hắn cho cô gặp mặt hai “cộng sự” của mình.

"Công việc có chút đặc thù nên không thể lấy tên thật được, tôi cũng không yêu
cầu cô nói ra tên của mình. Từ nay tôi sẽ gọi cô là Nia, khi làm việc thì lấy
biệt hiệu là Mèo Đen. OK?"

"Vẫn câu nói cũ, lợi nhuận 50/50. Hợp tác vui vẻ." Sea Bi đưa bàn tay nhỏ bé
của mình ra trước mặt D, không giống như cô D rất vui vẻ nắm lấy bàn tay nhỏ
kia.

~~~
Năm Sea Bi 13 tuổi mẹ cô tái hôn với một người giàu có, sau khi biết tin cô
mặc niệm 1 phút cho người xấu số lỡ bị mẹ cô lừa vào tròng... Ông ấy là một
người nhiệt tâm, rất yêu mẹ cô, cá tính có chút… nhưng mà khi vào chính sự lại
rất quyết đoán, cô thích sự quyết đoán này của ông.

"Sea Bi, mẹ và chú ấy sắp kết hôn, từ nay chú ấy sẽ là ba con."

Người đàn ông trung niên ngồi xuống để thấp ngang với Sea Bi. Ông ấy có dáng
người cao lớn, khuôn mặt điển hình của loại “mĩ nam lớn tuổi” từ ái nhìn cô
hết sức thân thiết: "Xin chào con Sea Bi. Tên ta là Shin Yun Woo. Từ nay chúng
ta sẽ là người một nhà, con sẽ không chán ghét ta chứ?"

"… Được ạ. Nhưng mà ba ơi, con muốn đổi tên." Sea Bi nhu thuận gật đầu, bộ
dáng điềm đạm đáng yêu kết hợp với mê lực khó cưỡng của đôi mắt xám tro khiến
Shin Yun Woo gần như gật đầu ngay tắc lự.

"Được.chỉ cần con thích."

"Vậy từ nay con sẽ tên là Shin Yu An, ba nhé!?"

"Ừ"

Người ba mới này của cô rất nhiệt tình, cũng rất quan tâm đến cô. Quan tâm đến
nỗi cô thậm chí thắc mắc so với ông ta, người mà cô gọi là “ba” trước đây liệu
có quan tâm cô được như thế!? Hẳn là không rồi… Có lẽ người đó còn cảm thấy mẹ
con cô thật phiền phức cũng nên… Nếu không… tại sao mẹ con cô lại bị bỏ lại
chứ?

Ba mới của cô biết cô không được đi học Trung đẳng (trung học cơ sở) nên thuê
gia sư về dạy kèm cho cô chương trình trung đẳng. Ngoài kiến thức bổ trợ học
tập ra ông cũng thuê người về dạy cho cô đủ thứ, những thú vui “tao nhã” của
các tiểu thư quý tộc cô đều được học… Tuy nhiên dù có được học bao kiến thức,
mặc lên bao nhiêu trang phục hàng hiệu đắt tiền thì có một sự thật không thể
thay đổi, cô là Shin Yu An, là Nia, là Mèo đen, là KẺ LỪA ĐẢO CHUYÊN NGHIỆP!!!

~~~

*Chú giải của tác giả:
Việc Yu An yêu cầu ba mới của cô đổi tên thực ra là vì cô muốn hoàn toàn bắt
đầu lại một cuộc sống mới, quên đi nhưng gì trước đây đã khiến cuộc sống của
cô thay đổi…
Vậy nên độc giả chớ vội thắc mắc tại sao tên nhân vật chính trong “Casting”
lại khác tên trong chương 1 của truyện nha. =)))


Muốn Trốn? Không Có Cửa Đâu! - Chương #2