Gã Nát Rượu


Người đăng: ༺Ta Là Tiểu♛Thái Giám༻

Hoa Quả sơn, Lệ Chi sơn mạch, chân núi cạnh dòng sông có một thôn nhỏ, toàn bộ
đều là phàm nhân lấy nghề nông làm chính, tính tình thiện lương chất phác.

Trong thôn nhà cửa rất đơn sơ mộc mạc, dân làng ăn mặc giản dị lại rất hiếu
khách, thấy Hạ Vũ là người ngoài thôn chỉ dẫn rất tận tình. Hạ Vũ dễ dàng tìm
được một tửu quán, tiệm không lớn lắm chỉ có một lầu, bài trí rất gọn gàng
sạch sẽ. Thấy có khách vào, tiểu nhị chạy vội đến lau bàn, niềm nở chào đón.

"Khách quan cần dùng gì để tiêu nhân chuẩn bị? Tiểu nhân thấy ngài đây rất là
lạ mặt, là người ngoài thôn sao?"

"Có món gì ngon nhất, no nhất, rẻ nhất, đem hết ra đây" Hạ Vũ cũng không trả
lời mà trực tiếp gọi món vì bụng đã réo nãy giờ rồi.

"Dạ, sẽ có ngay cho khách quan". Tiểu nhị vâng dạ rồi chạy vào bếp, trong lòng
thầm mắng lại là một cái quỷ nghèo, thật là xui xẻo.

Một lát sau trên bàn dọn ra một dĩa bánh bao, một dĩa rau xào, một chén cơm
nhỏ. Chẹp, đúng là tiền nào của nấy, Hạ Vũ nghĩ thầm.

Ăn xong cả rồi mới chợt nhớ ra. Thế giới này không dùng VNĐ mà dùng bạc vụn,
bạc hoặc vàng để giao dịch, Hạ Vũ làm gì có mấy thứ đó. Lục tìm trên người thì
tìm thấy một cái túi nhỏ có một ít bạc, chắc là di vật còn lại của thân xác
này, bèn lấy ra trả tiền và thuê một gian phòng trọ. May quá, mém tí là đi rửa
chén vì tội ăn quịt rồi, Hạ Vũ thở phào.

Vào phòng, đóng cửa cài then lại, Hạ Vũ kiểm tra thử xem rốt cuộc bản thân
đang mang những gì. Một túi bạc, ồ có cả bóp tiền, bất ngờ nhất là trên người
vẫn còn chiếc smartphone yêu quý. Hạ Vũ dùng tay quẹt quẹt mở khóa. WOW! Nó
vẫn sử dụng được như bình thường, nhưng mà.. điện thoại thì cần dùng điện, nơi
này làm gì có ổ cắm sạc. Ngay lập tức Hạ Vũ tắt nguồn máy để bảo toàn lượng
pin ít ỏi này cho dịp cần thiết chứ không thể để lãng phí như vậy được.

"Nóng quá, đi tắm cái đã". Nói rồi Hạ Vũ đi xuống lầu, lúc nãy có nghe chủ
quán nói quán có đặc sản là phòng tắm lộ thiên, cho nên sau khi kiểm tra xong
tư trang là Hạ Vũ đi tắm ngay.

"Vẫn là suối nước nóng cơ đấy, lại rất là rộng, bố cục cũng không tệ, tuyệt
thật". Hạ Vũ đã dần quen với cơ thể nam nhân này, không còn bỡ ngỡ mắc cỡ như
lúc nãy. Hạ Vũ nhảy ngay xuống nước và hưởng thụ, ân, thật là thoải mái.

Một lát sau, bỗng dưng có tiếng cười đùa của nữ nhân, âm thanh càng lúc càng
rõ. Kì quái, phòng tắm chia rõ nam nữ mà sao lại có nữ nhân tiến vào? Chết,
chết rồi.. quên mất là hiện tại đã là nam nhân, Hạ Vũ tiến nhằm gian tắm của
nữ rồi, thảo nào nó lại rộng rãi và bài trí đẹp như vậy.

Trốn, trước tiên phải trốn gấp. Hạ Vũ bật dậy ngay, ôm vội quần áo, chui ra
sau bụi cây trang trí ở góc tường mặc vội trang phục.

"Không ngờ có một ngày, đường đường là phụ nữ mà lại phải trốn trong phòng tắm
nữ không dám bước ra, đã vậy nhìn còn như biến thái đang rình trộm". Hạ Vũ cảm
thán.

Ông trời cái gì không linh, chứ mấy cái linh ta linh tinh thì lại linh ngay
mới vi diệu. Đằng sau bỗng có tiếng nói khẽ.

"Ồ! Không ngờ lại gặp được đồng dâm cùng sở thích, đã vậy còn đến trước một
bước, hạnh ngộ hạnh ngộ". Người trung niên vừa nói vừa uống một hớp rượu.

Hạ Vũ sầm mặt lại. Đúng là oan ức mà, giờ có nhảy sông Hoàng Hà cũng rửa không
sạch tội danh nữa, lần đầu "rình trộm" còn bị bắt quả tang, thật là mất mặt.

"Hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Tại hạ có việc đi trước không quấy rầy công.. à
không, không quấy rầy thúc đây nhã hứng". Hừ, đợi ra khỏi đây nhất định phải
tìm cách đánh động trong này để người ta bắt được, cho xú thúc thúc bỏ cái
tật.

"Đừng làm rộn, ngươi mà rời đi gây ra động tĩnh thì chết bổn tọa à. Yên đây
xem cho hết nào". Tuy nói nhưng mắt thúc thúc đây không hề rời khỏi nữ nhân,
miệng thì thiếu điều chảy cả dãi ra rồi. Hạ Vũ đành núp chờ luôn, nếu không bị
phát hiện thì danh dự bản thân cũng đi tong, dù gì cũng từng là nữ nhân, xem
tí cũng không sao, chỉ là xú thúc thúc này thì..

Cuối cùng đám nữ nhân cũng tắm xong, kéo nhau rời đi. Hạ Vũ thở phào nhẹ nhõm,
xoay người lại tính nói, nhưng xú thúc thúc đã biến đi đâu mất tiêu chỉ còn
lại mùi rượu thoang thoảng. "Hừ, chạy thật nhanh, cũng tính có chút bổn sự".

Hạ Vũ cũng không còn hứng thú đi phòng tắm nam nữa, bỏ luôn về phòng nghỉ
ngơi, tất nhiên lúc đi ra cũng lén lút như sợ bị bắt gian.


Mộng Tình Đạo - Chương #4