Chị Họ "trên Trời" Rơi Xuống


Người đăng: Britney96

¤Do đã đến lớp mà vẫn chưa thấy Wbin đại nhân đâu nên cả lớp đang
nháo nhào cả lên
-Woobin sao lại bỏ tiết nhỉ Sona ngó ra cửa nói
-Có khi nào đang bị phạt ở ngoài cổng ko _Yha nghĩ ra mt lý do tốt đẹp cho tất cả
-Ko có đâu,tớ là người cuối cùng của hôm nay mà _Kmin lập tức phủ định ý kiến
-Bị phạt mà cậu có vẻ tự hào nhỉ _Hana cười nhạt
-Kệ tôi,lắm chuyện _Kmin khó chịu nói
-ơ.. _nhỏ Hana đơ người
-Hai người làm ơn thôi đi đc ko,suốt ngày chí choé _Yha lên tiếng can ngăn
-Do tớ à... _Kmin bĩu môi
-N2 mà cuối cùng thì Woobin đi đâu nhỉ _TKyug suy nghĩ rồi nói
-Cả lớp thì đang nháo nhào cả lên vậy mà có người vẫn bình thản đọc sách.Đúng là...vô tâm
Mặc kệ sự châm chọc của nhỏ Sona nó vẫn bình thản chăm chú vào
cuốn sách đang đọc dở,tai đeo Ear-phone ko quan tâm tới những lời bàn
tán trong lớp.Nó ko phải là người luôn thấy có lỗi mỗi khi làm
người khác tổn thương,thất vọng hay đau khổ.Lúc nãy là do Wbin hỏi
nó mới nói chứ Wbin cảm thấy thế nào nó ko quan tâm
"Xoẹt"tiếng cửa mở,WBin từ từ tiến vào.Thần sắc mệt mỏi xuất
hiện trên gương mặt làm bao nhiêu trái tim tan vỡ (oẹ)
-Sáng giờ cậu đi đâu thế _Kmin về chỗ của mình và quay xuống hỏi hắn
-Tớ bận tí việc thôi
Wbin cười giải thích,ánh mắt khẽ liếc ra phía sau nhìn Jhoon n2 hình
như nó có vẻ ko quan tâm lắm."xoẹt" cánh cửa lại mở ra mt lần nữa
và lần này là bà cô.Bà cô đứng trên mục giảng,giảng thao thao bất
tuyệt chuyện trăng sao mây gió,trên trời dưới đất và đương nhiên
là...ko ai thèm nghe
Bỗng,tiếng chuông điện thoại reo lên khiến bà cô phải dừng lại và
vội vàng chạy ra cửa để nghe máy.Mt lát sau,bà cô bước vào,đứng
giữa mục giảng và nói chuyền xuống
-Cô xin thông báo,Hwang Keumran,học sinh nữ nghỉ học từ đầu năm sẽ đi học lại và học lại ở lớp ta
Bà cô vừa dứt lời thì"reng..reng..reng" tiếng chuông kết thúc giờ
học vang lên
-Buổi học hôm nay kết thúc tại đây
Bà cô nói rồi ôm cặp đi ra khỏi lớp.Cả lớp cũng bắt đầu mang cặp
ra về.Trong lớp lúc này chỉ còn lại đúng 5 người Kmin,Yha,Tkng,Wbin &
Jhoon
-KRan,cái con nhóc đó hả _Yha hỏi
-Bằng tuổi chúng ta đấy,nhóc con gì chứ _Kmin nói
-Chính xác thì cậu ta nghỉ học từ kì nghỉ đông năm ngoái đúng ko _TKyg lên tiếng
-Ừ _Kmin đáp
-Có người sắp khổ tới nơi rồi _TKyg nhếch môi thích thú,ánh mắt khẽ liếc qua nhìn WBin
-Thôi bỏ đi.Ba tớ mới nhập mt đĩa trò chơi từ Mĩ về đấy,cùng chơi đi _YHa quay xuống cười nói với WBin
-Đĩa Game à,18t đầu mà còn chơi mấy trò trẻ con đó sao _TKyug ức chế nói
-Im đi.Đĩa Game này dành cho mọi lứa tuổi.Ở Hàn quốc chưa có đâu.Trẻ con gì chứ _Kmin & Yha đồng thanh
-Àh,sorry _Tkyg xấu hổ cúi xuống
-Cùng đi nhé _Yha vỗ vai hắn vui vẻ nói
-Để bữa khác đi,tớ bận rồi
Wbin lạnh nhạt từ chối rồi đứng dậy & đi ra khỏi phòng.Để lại 4
cặp mắt ngơ ngác đang nhìn theo.Jhoon bắt đầu để y đến thái độ của
hắn
-WB sao thế,sáng nay còn thấy bình thường mà _TK thắc mắc hỏi
-Chắc là có chuyện gì rồi _YH đưa ra mt câu trả lời chắc nịch
-Jh à,cậu có biết lí do ko _KM từ bàn phía trên quay xuống hỏi nó
-Ko
Nó trả lời đúng mt chữ rồi lạnh nhạt đứng dậy xách túi đi ra khỏi
lớp.Mấy anh của chúng ta cũng đã quen với cách hành xử này của nó
cho nên ko bất ngờ lắm
-Chúng ta về thôi,tớ nhớ bộ trò chơi của tớ quá
Yh hí hửng đứng dậy rồi mang cặp rồi đi trước.TK & KM cũng đi theo
sau nhưng tâm trạng cũng chẳng hơn gì.Vừa ra đến cửa thì có điện
thoại nên Km phải nán lại để nghe máy.Màn hình điện thoại hiện lên
2 chữ 'Đả nữ' khá cool.Đôi môi Km khẽ hiện lên mt nụ cười thích thú
rồi vui vẻ bật máy
-Alo
-Đang ở đâu đấy _đầu dây bên kia mt giọng nói nhẹ nhàng có phần nữ tính vang lên
-Ở trường
-Ừ nhỉ,giờ này mới tan học mà _liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay _mt tiếng nữa ra sân bay đón mình đc ko
-Sao cơ _KM thốt lên _chẳng phải cậu bảo tuần sau mới về hay sao
-Muốn cho mọi người mt bất ngờ thôi.Ko đc à _người đó bình thản nói
-Ok.Gặp lại ở sân bay
Km cúp máy rồi chỉnh lại áo khoác.Cầm lấy chiếc cặp đeo lên vai
rồi bước ra ngoài
¤Vì vẫn chưa quen với việc đi xe nên nó quyết định đi bộ về nhà cho
khoẻ chân.Đang đi thì nó dừng lại vì "có người đang đi theo mình".Nó
dừng bước quay lại thì thấy Wb đang đi phía sau.Nhưng kì lạ nhất là
cái người hễ mắt mở ra là nói hôm nay lại im bặt .Thấy hơi kì lạ
nhưng thôi nó quay lưng đi tiếp.Hắn cứ đi sau nó mt đoạn dài.Nó cũng
ko quan tâm.Chỉ quay lại nói chuyện thôi cũng đủ mệt rồi
¤Trước cổng nhà
-Khoan đã _Woobin kéo người nó quay lại
-Chuyện gì _nó nhìn hắn hỏi n2 khuôn mặt vẫn ko chút cảm xúc
-Cậu ghét tôi ở điểm nào hả _Woobin hỏi nó
-... _nó im lặng,ko nói gì
-Có điểm gì của tôi khiến cậu ko hài lòng,nói đi _hắn nghiêm giọng _tôi đẹp trai,con nhà giàu,thông minh,giỏi thể thao và có mt tương lai rộng mở nữa _nói đến cái nào hắn đưa ngón tay ra đếm cái đó rồi (lại) giữ chặt lấy vai nó _có bao nhiêu cô gái thích tôi vậy mà cô... _hắn lay người nó _cô có bị ngốc ko vậy hả
-... _nó thở dài thiểu não rồi gạt tay hắn ra,hít mt hơi thật sâu rồi nói _Đúng vậy,cậu đẹp trai-giàu có-tương lai rộng mở và có vô số cô gái theo đuổi..n2 mà,những cái đó của cậu khiến tôi...buồn nôn
-Này,Yun Jihoon _hắn nhíu mày
-Tôi chưa nói hết _nó cắt ngang lời hắn _mái tóc cầu kì của cậu,những bộ đồ xa hoa cậu mặc trên người,những đôi giày hàng hiệu đắt tiền,cách cậu đi,cách cậu nói chuyện..tất cả..tôi đều căm ghét _nó lạnh nhạt nói _có thể bên ngoài có rất nhiều cô gái theo đuổi cậu n2 mà...ko phải vì trái tim của cậu mà là vì những gì cậu có trong tay kìa.Tiền bạc,địa vị ko thể mua đc hạnh phúc của con người..trong khi cậu lại lấy những thứ đó để khoe khoang khắp nơi...điều đó thật ngu ngốc,trẻ con và ấu trĩ _nó nói ánh mắt nhìn hắn đầy vẻ chán ghét _tôi cũng có tiền,tôi cũng có mt tương lai rộng mở phía trước như cậu n2 mà nếu đc lựa chọn,tôi thà ko có gì còn hơn là có tất cả như bây giờ...chỉ làm tôi căm ghét bản thân hơn mà thôi
Woobin đơ người,ko nói đc gì.Dù muốn hay ko muốn nhưng Woobin phải công
nhận rằng nếu phải nói chuyện với Jihoon bằng lý lẽ thì sẽ ko bao
giờ cậu thắng đc vì những lý lẽ mà nó đưa ra luôn luôn đúng.Chắc
chắn rằng Woobin đã hiểu những gì nó nói,Jihoon quay lưng và bỏ vào
nhà,miệng còn lẩm bẩm
"Có thể những gì tôi nói sẽ khiến cậu bị tổn thương n2 mà sẽ ko
vì thế mà tôi nói lời xin lỗi với cậu đâu,ko bao giờ.Tôi và cậu sẽ
sống chung mt thời gian nữa và tôi hy vọng cậu ko đụng chạm vào
c/sống của tôi thêm mt lần nào nữa,Song Woobin
¤Tại phòng khách
-Cháu chào ông _nó vừa bước vào phòng đã thấy ông hắn
-Cháu đi học về rồi à _ông hắn vui vẻ nói
-Dạ _nó (cố) tỏ ra vui vẻ đáp lại
- N2 mà,sắc mặt cháu hơi kém,cháu ốm à _ông hắn lo lắng hỏi khi
thấy mặt nó hơi xanh xao
-Dạ ko.Tại trời lạnh quá mà cháu cũng chưa quen với thời tiết ở Hàn quốc thôi ạ.Ko sao đâu,ông đừng quá lo lắng cho cháu
-Cũng đúng,dạo này trời lạnh quá mà _ông hắn gật đầu _thôi,cháu lên phòng đi,lần sau ra đường nhớ mặc thêm áo ấm vào đấy _ông hắn dặn dò rồi bảo nó lên phòng
- Dạ,cháu chào ông
Nó lịch sự cúi đầu chào rồi quay lưng đi lên phòng.Lúc đi ngang qua
phòng Woobin thì nó dừng lại.Nhớ lại cụộc nói chuyện ban nãy nó
thấy mình hơi quá lời ko biết có cách nào để rút lại ko.Có đôi
lần nó đã thử coi Woobin như mt người bạn n2 ko đc.Cho nên tốt nhất
là cả hai nên tạm thời cứ như thế này cái đã
¤Trong khi đó tại sân bay
Từ bên trong thấp thoáng mt cô gái đang bước qua nhữnh hành khách đi
cùng chuyến bay,với nụ cười tươi như hoa đang tiến về chàng trai đang
vẫy tay chào.Định bụng sẽ chạy tới ôm lấy chàng trai đó n2 mt đám
fan ko biết từ đâu xhiện làm anh chàng hụt hẫng còn cô gái có vẻ
khó chịu n2 vẫn cô tươi cười cho họ chữ ký.Sau khi đám fan đi khỏi,cô
gái mới chạy tới & ôm chầm lấy chàng trai đó
-Nhớ cậu quá đi
-Tưởng cậu quên tớ luôn rồi chứ _vuốt tóc cô gái chàng trai mỉm cười
-Thì quên rồi nên mới quay về nè _nụ cười vẫn còn trên môi,giọng cô dí dỏm
-Đáng ghét _chàng trai bĩu môi
-Mà..Woobin đâu _cô gái hỏi khi ko nhìn thấy người cần tìm đâu
-Àh,cậu ấy ko đến _chàng trai đáp,ánh mắt có đôi chút buồn bực
-Sao ko nói sớm _cô gái gắt lên,khác hẳn hồi nãy _làm người ta đóng kịch nãy giờ
-Xin lỗi
-Thôi bỏ đi,về thôi _cô gái nói giọng giận dỗi rồi hằm hằm bỏ đi
-Này,chờ đã _chàng trai vội vàng đuổi theo cô gái
Cô gái đó chính là
Hwang Keumran-người mẫu teen nổi tiếng số 1 của Hàn quốc.KeumRan
thích Woobin từ lâu n2 ko đc đáp lại nên luôn giả vờ ngoan hiền trước
mặt Woobin n2 rất tiếc đã bị hắn nhận ra sự giả tạo đó.Dù
vậy,nhỏ vẫn tiếp tục theo đuổi vì cho rằng "có công mài sắt có
ngày nên kim".Nói chung nhỏ này vô cùng mưu mô và thâm độc
Còn chang trai đó là Nam Kangmin,người đã yêu thầm nhỏ 3 năm nay nhưng
ko đc đáp lại.Ngược lại còn bị nhỏ lợi dụng để chiếm đc tình cảm
của Woobin nữa
¤Wbin ngồi trên mép giường,hai tay đan vào nhau,đầu cúi gầm xuống như
đang suy nghĩ..Wbin sẽ phải sống với Jhoon mt thời gian nữa và rõ
ràng cứ để cả hai tiếp tục tình trạng này là ko đc.Hoặc là tìm
cách kết bạn với nó,rút ngắn k/cách giữa cả hai hoặc là vẫn là
kẻ thù như cũ.N2 mà,điều này chỉ thực hiện đc khi cả hai đều
muốn..n2 Jhoon thì..Wbin phải thừa nhận rằng nếu chọn cái hắn có
thể làm đc thì chỉ có thể là..vẫn là kẻ thù như cũ mà thôi
Mà cũng chẳng có lúc nào,Wbin tưởng tượng đc rằng sẽ có lúc mình
nghĩ đến nó như bây giờ.Điều quan trọng với hắn lúc này là...phải
quên đi.Hắn đứng dậy,đi về phía tủ,lấy chiếc chìa khoá con Hennessey
venom GT rồi đi về phía cửa phòng
¤Dưới phòng khách
-Ông ơi,cháu xin phép ra ngoài mt lát _hắn vẫn luôn lễ phép với ông nội mình
-Muộn rồi mà cháu định đi đâu _ông hắn ôn tồn hỏi
-Cháu sang nhà Youngha mt lát thôi ạ _hắn ngoan ngoãn trả lời
-Ừ,nhớ về sớm đấy _ông hắn dặn dò
-Dạ vâng _hắn lễ phép cúi đầu rồi bước đi
¤Tại nhà Youngha
"Rầm".Wbin mặt hầm hầm bước vào phòng,Yha đang ngồi đọc sách trên
giường thì ngước lên nhìn hắn
-Lại sao nữa
-Ko có gì.. _ngồi phịch xuống giường,hắn nói đầy tâm trạng
-Có cần ko đánh mà tự khai vậy ko _Yha trêu hắn
-Cậu nói gì hả _hắn trừng mắt
-Nói gì tự hiểu đi _Yha nhún vai thản nhiên nói
-Thôi bỏ đi
-Cậu ấy,trẻ con thì cũng... _Yha phá lên cười
-Im đi,muốn chết à _Wbin giơ nắm đấm lên trước mặt Yha đe dọa
-Đùa thôi mà _Yha biết nên dừng lại nếu ko hắn làm thật chứ chẳng đù _đến đây có chuyện gì
-Đua ko _Wbin
-Đua xe á _Yha cười nửa miệng
-Ừ _hắn gật đầu
-Với ai _Yha hỏi lại
-It's me.Đc ko _Hắn tự chỉ tay về phía mình
-Ok _Yha nói rồi tiến đến chiếc tủ ở đầu giường lấy ra mt chiếc chìa khoá xe Lamborghini màu đen _Chúng ta đến Songpa.gu nhé.Ở đó giờ này chắc là có mt đống đứa con gái đang chờ cổ vũ đấy _Yha đề nghị
-Mt đống à.. _Bất giác,hình ảnh người con gái ấy lại hiện lên trong suy nghĩ & mt câu nói thoáng qua bên tai hắn "..Có thể bên ngoài có rất nhiều cô gái theo đuổi cậu n2 mà..ko phải vì trái tim của cậu mà là vì những gì cậu có trong tay kìa.."
-Này,cậu sao thế,sao lại im lặng vậy _Yha thấy thái độ của hắn hơi lạ nên hỏi
-ko có gì _hắn lắc đầu _để bữa khác nhé,tớ về trước đây
Hắn nói rồi đi nhanh ra cửa ko quan tâm Yha đang đứng như trời trồng
vì ko hiểu gì.Tự dưng hơn 10h tối đến nhà người ta rủ người ta đi
chơi.Vừa mới đồng ý xong thì lại đùng đùng bỏ về.Đúng là lạ đời
¤Trên đường về,Wbin thả lỏng người,dựa vào mt bên cửa xe,tay còn cầm
lấy vô lăng.Trong đầu hắn như đang tua lại cuộn phim lúc nãy,vì cuộc
nói chuyện đó.Jhoon nói đúng,những gì hắn làm thật ấu trĩ,trẻ con
& ngu ngốc..n2 vấn đề lại là..Jhoon
¤Tại nhà hắn,trong p.khách
-Thưa ba mẹ,con mới về _hắn lễ phép cúi chào khi thấy ba mẹ hắn đang ngồi xem TV ở p.khách
-Ừ,đã ăn uống gì chưa _mẹ hắn quan tâm hỏi
-Dạ rồi ạ _hắn gật đầu _con xin phép lên phòng đây ạ
-Khoan đã _mẹ hắn gọi lại _con đưa cốc trà gừng này cho Jhoon giúp mẹ nhé
-Dạ,ba mẹ nghỉ sớm đi,con xin phép _hắn nhận lấy rồi bước lên cầu thang
¤Phòng Jihoon
"Cốc..cốc"
-Tôi vào đc chứ _hắn đứng ngoài cửa nói
-Vào đi _Giọng nó lạnh lùng từ trong phòng vang ra
Wbin từ từ mở cánh cửa ra,thấy nó đang ngồi trên giường với chiếc
Laptop & gõ lách cách.Nó chẳng thèm ngước mặt lên nhìn hắn mà chỉ
chăm chăm vô cái Laptop như có thứ gì quan trọng lắm
-Có chuyện gì _nó hỏi n2 mắt vẫn dính vào màn hình laptop
-Mẹ tôi bảo đưa lên cho cô này _hắn lên tiếng rồi nhẹ nhàng đặt ly nước sâm xuống gần bên nó
-Tôi sẽ uống sau,ra ngoài đi _nó lạnh lùng đuổi hắn
-Khoan đã _hắn lén liếc nhìn màn hình Laptop & thấy dòng chữ Asean next top model _Cái đó là gì vậy,cuộc thi người mẫu sao _hắn tò mò hỏi
-Thì sao..định thi à _nó giễu cợt
-Tôi thì thi gì chứ..mà cái này là sao _hắn thắc mắc
-Cũng ko có gì,chỉ là cuộc thi do JK Group tài trợ thôi _nó nhún vai
-Àh,ra là vậy
-Xong rồi thì đi ra đi _nó đuổi hắn ko chút do dự rồi quay trở lại màn hình Laptop
-xí.ko cần phải đuổi tôi cũng tự đi đc _hắn chu mồi rồi quay lưng đi ra cửa
-Này... _nó gọi khi hắn ra đến ngoài cửa,n2 mắt vẫn dính vào màn hình Laptop
-Sao! _hắn quay lại
-Cảm-ơn
-Ừ,ngủ sớm đi
Hắn cười rồi đi ra cửa,đóng cửa lại,dựa lưng vào cánh cửa,mọi bức
xúc-buồn bực trong lòng từ chiều tới nay như đã tan biến,chỉ nhờ 2
chữ "cảm ơn" thôi sao
"Thôi đc rồi,chúng ta sẽ thử làm bạn nhé,Yun Jihoon" _hắn khẽ cười
¤Sáng hôm sau
"Cạch"cửa phòng nó bật mở & Ewoo bước vào,cậu nhóc nhìn nó và
khẽ lắc đầu ngán ngẩm.Ngủ gì mà say tới mức đồng hồ kêu ing ỏi
nãy giờ mà ko hay biết
-Chị Jihoon..chị Jihoon ơi dậy đi..trời sáng rồi.. _nhẹ nhàng tắt cái đồng hồ,Ewoo leo lên giường & lay lay người nó
-Umn..umh..Eunwoo hả..tối qua chị thức đến 12h đấy..cho chị ngủ mt chút..mt chút thôi _nó quơ quơ tay nói giọng ngái ngủ
-Chị dậy nhanh đi,gần 8h sáng rồi đấyEwoo vẫn tiếp tục lay người nó dậy n2 vô vọng
-Umh..ukm..nó cưa người rồi lại trùm mền ngủ tiếp
-Haizz.Đc rồi,cái này là do chị đấy nhéEwoo thở dài nhìn nó đầy nham hiểm rồi chạy ra ngoài & trở về cùng mt cái khay đá
-Áaaaaaa..cái gì vậy.. _nó giật mình tỉnh dậy khi thấy dọc sống lưng lạnh toát.Từ trong áo nó,vài viên đá lạnh rơi xuống giường.Liếc nhìn xung quanh phòng & thấy Ewoo đang ôm bụng nằm cười dưới đất
-Eunwoo..em dám _nó trừng mắt nhìn Ewoo
-Đáng đời,ai bảo chị ko chịu dậy _Ewoo lè lưỡi trêu nó rồi nhanh chân chạy ra khỏi phòng
-Thằng quỷ này _nó nhìn theo Ewoo cười thầm rồi cũng vào nhà vệ sinh làm VSCN
Ewoo chạy xuống nhà xem TV.Lát sau nó xuống nhà & bắt gặp cảnh
thằng em mình ngồi xem TV như ko có chuyện gì.Nó bất lực nhìn Ewoo
n2 ko thể làm đc gì,ai bảo nó dậy muộn chứ.Nó hầm hầm tiến
tới,ngồi xuống bên cạnh Ewoo lấy báo ra đọc giả vờ ko quan tâm đến
Ewoo như đang giận n2 Ewoo chỉ chăm chăm vào bộ phim đang chiếu trên TV
chứ đâu có để tâm gì đến nó đâu
Mt lát sau,cô Ybin cũng đi ra và ngồi xuống chiếc ghế đối diện với
nó
-Hôm nay cháu dậy muộn quá.Tối qua lại thức khuya phải ko _cô Ybin đưa cho nó mt miếng táo rồi quan tâm hỏi
-Dạ,cháu có chút chuyện _nó vui vẻ giải thích
-Đừng thức khuya quá,ko tốt đâu.Công việc là quan trọng n2 ko có sức khoẻ cháu ko thể làm gì đc đâu _cô Ybin dặn dò
-Dạ,cháu sẽ chú ý _nó gật đầu _mà mọi người đâu hết rồi ạ
-Àh,ông đang ở bệnh viện,chú Woollim sáng nay có việc ở Busan phải đi sớm rồi.WooBin thì đang ở trên phòng
Cô Ybin vừa nói xong thì "King..koong" có tiếng chuông cửa.Bình thường
thì khi có khách đến người phải ra mở cửa là cô giúp việc n2 vì
gọi mãi mà ko thấy cô giúp việc đâu nên cô Ybin phải tự ra mở cửa
-Trời ơi,ai thế này _cô Ybin thốt lên đầy kinh ngạc
Nó & Ewoo khá bất ngờ nên quay ra nhìn thì thấy mt cô gái khá dễ
thương và cao ráo đang đứng cạnh Kmin
-Cô.. _cái giọng này nghe cũng dễ thương phết
-Ôi,Keumran,cháu về HQ khi nào vậy _cô Ybin cười hỏi
-Cháu mới về chiều qua.Hôm nay đến thăm cô này _KRan cầm tay cô Ybin đung đưa
Mặc dù hơi tò mò n2 nó vẫn tiếp tục cùng Ewoo xem TV.Thấy Ewoo cũng
ko có vẻ gì là quan tâm đến cô gái đó,thậm chí là có phần khó
chịu nên nó đoán cô gái này cũng chẳng tử tế gì
-Woobin đâu ạ,cháu nhớ cậu ấy quá _KRan hỏi khi ko thấy Wbin đâu,đây mới chính là mục đích nhỏ đến đây
-Nó đang ở trên phòng,để cô lên gọi nó xuống,hai đứa ngồi xuống ăn hoa quả đi _cô Ybin nói rồi quay về phía cầu thang đi thẳng
-Dạ _nhỏ Kran & Km cùng gật đầu
-AH..Eunwoo.. _Kran chạy tới & ôm lấy Ewoo thật chặt
-Chị bỏ em ra..ngột quá.. _Ewoo nhăn mặt cố gỡ nhỏ ra n2 ko đc
-Sao buông đc chứ,gần 1 năm rồi chị em mình ko gặp nhau..em ko nhớ chị à _nhỏ ôm chặt Ewoo hơn
-Ko..ko nhớ _Ewoo chu môi nói
-Thằng nhóc này..
-Chỉ bỏ em ra.. _Ewoo nhăn mặt
-Ko nghe thấy nó bảo bỏ ra sao,nó sắp khóc rồi kia kìa _nó cố lôi Ewoo khỏi Kran & cố nói bằng giọng bình thản nhất có thể
-Àh,em là Jihoon,người ở cùng nhà với Woobin phải ko.Chị là Keumran,Hwang Keumran,rất vui khi đc gặp em _nhỏ đó cười rõ tươi
-Chị ư _nó nhíu mày.bằng tuổi nhau mà gọi nó là em,nhỏ này điên chắc
-Chắc em ko biết,chị là họ hàng xa với nhà mẹ em.Theo vai vế trong gđình thì chị là chị họ của em đấy _nhỏ thản nhiên gthích
-Sao _cả 3 người đều bất ngờ
-Thật sao,hai người là chị em họ thật à _Kmin tò mò hỏi
-Ừ _nhỏ gật đầu _n2 vì lâu nay mỗi người sống mt hướng nên ko biết mặt nhau,em đừng lo lắng
-Có ai lo đâu
Nó lạnh nhạt nói rồi lại tiếp tục đọc báo như ko có gì.Ko cần
biết Kran có phải là chị họ của nó hay ko n2 tất cả hành động của
Kran nãy giờ đều cho thấy nhỏ là người giả tạo.Mà với nó,ko cần
biết quen hay ko quen,thân hay ko thân,bất kì ai giả tạo trước mặt nó
đều sẽ trở thành kẻ thù của nó
-Ơ.. _Kran hoàn toàn bất ngờ về thái độ của Jhoon.Nó vẫn bình thản dù biết nhỏ là chị gái của nó
-Cậu thông cảm đi.Tính Jihoon vốn đã như thế rồi _Kmin nhanh chóng gthích
-ko..ko sao _nhỏ quơ quơ tay tỏ ý ko sao _ah,Woobin
_nhỏ reo lên khi thấy Wbin từ trên lầu đi xuống & chạy tới ôm chầm
lấy hắn
-Keumran,cậu.. _hắn bất ngờ quá thốt lên _cậu bảo tuần sau mới về cơ mà
-Vì muốn cho mọi người mt bất ngờ mà _nhỏ buông Wbin rồi lại đung đưa tay hắn _mt năm ko gặp,cậu có nhớ tớ ko
-Never..chưa bao giờ _hắn bình thản nói.Kran mà trở về thì với hắn là địa ngục chứ có phải là thiên đường đâu mà nhớ
-Đáng ghét _Kran đánh nhẹ vào vai hắn _n2 mà tớ nhớ cậu lắm,cho tớ ôm cậu lần nữa nào
-Tránh xa ra..đồ rắc rối _Wbin lạnh lùng đẩy nhỏ ra
-Ko thích,chúng ta là mt đôi mà _ko ôm người được thì ôm tay,Kran nhanh chóng ôm lấy tay Wbin mặc kệ hắn có khó chịu hay ko rồi quay sang Kmin hỏi _Kangmin,cậu thấy tớ và Woobin có giống mt đôi ko
-Àh..ừh.. _Kmin miễn cưỡng gật đầu n2 trong lòng thì buồn vô cùng vì Kran lúc nào cũng Wbin thế này,Wbin thế nọ đâu biết rằng mỗi lần như thế trái tim cậu đau nhói đến nhường nào
-Bỏ ra đi,khó chịu quá _Wbin lạnh nhạt gỡ tay nhỏ ra lần nữa rồi nhìn về phía Kmin mà nói _lần sau cậu mà còn đứa nhỏ này đến nhỏ này đến nhà tớ mt lần nữa là cậu chết chắc đấy _hắn giơ nắm đấm ra & khẽ nháy mắt với Kmin
-Ừh,mình biết rồi _Kmin gật đầu khi thấy hắn nheo mắt với mình,cậu hiểu Wbin muốn tạo cơ hội để Kmin & Kran bên nhau.Đó cũng chính là lí do Kmin vẫn luôn coi Wbin là mt người bạn tốt
-Thôi,tớ lên phòng đây _hắn nói rồi định quay về phòng n2 vừa quay lưng lại thì...
-Thằng nhóc này.. _mẹ hắn ko biết từ khi nào đã đứng từ phía sau và cho hắn mt cái cốc thật mạnh vào đầu
-Ái ui.. _hắn ôm đầu nhăn mặt _mẹ làm gì thế,sao đánh con
-Keumran mới từ Nhật về,dù ko thích con cũng phải hỏi thăm con bé mt chút rồi mới lên phòng chứ.Mẹ đánh cho cái nữa bây giờ _mẹ hắn nghiêm giọng nói _nhanh ngồi xuống ghế đi
-Mẹ thật là _hắn khó chịu đành miễn cưỡng ngồi xuống ghế & đương nhiên nhỏ Kran cũng ngồi xuống cạnh hắn
Riêng nãy giờ chỉ có Jhoon & Ewoo là ko nói câu nào.Ewoo vẫn ngồi xem
TV bình thường n2 thấy người lớn đang nói chuyện nên đành tắt TV rồi
chạy về phòng.Còn Jhoon thì vẫn ngồi đọc báo như ko có gì
-Đây,cậu ăn đi.Tớ nhớ cậu rất thích ăn táo mĩ đúng ko _nhỏ hào hứng đưa cho Wbin mt miếng táo
-Để tôi tự làm được rồi _giọng hắn khàn khàn,hắn đã thấy sự khó chịu của Kmin
-Cũng mt năm rồi cháu mới về HQ nhỉ _cô Ybin rót trà & đẩy sang cho nhỏ
-Dạ,tại công việc của cháu bận quá
-Cô biết _cô Ybin gật đầu _công việc của cháu đi suốt.N2 dù sao hôm nay nhờ có cháu mà nhà cô cũng đông vui hơn _cô Ybin tấm tắc khen nhỏ
-Nếu cô thích thì từ nay ngày nào cháu cũng sẽ sang nhà cô chơi cho đến khi nào cô sợ quá phải đuổi cháu về mới thôi _nhỏ lại giở cái điệu cười"made in Sulli" ra
-Con nhỏ này thế mà khéo miệng gớm _Cô Ybin & Kmin cười ồ lên
-Àh,tí nữa thì quên _nhỏ vỗ trán _hôm nay cháu đến đây là có chuyện muốn thông báo
-Chuyện gì vậy _Cô Ybin tò mò hỏi.Kmin & Wbin cùng lúc đều hướng ánh mắt về phía nhỏ.Còn nó thì..các bạn tự biết
-Sản phẩm mới của cháu đã được chọn rồi.Tháng sau cháu sẽ cho ra mắt thương hiệu giày của riêng mình _nhỏ đứng dậy thông báo
-Cái gì _tất cả đều đồng thanh thốt lên,riêng nó thì chỉ ngẩng mặt lên nhìn vì khá bất ngờ
-Thật sao _Cô Ybin vui mừng hỏi
-Dạ vâng _nhỏ gật đầu rồi nói tiếp _bắt đầu từ chiều nay cháu sẽ đến công ty để tuyển trợ lí.Đầu tháng sau thương hiệu giày Katir của cháu sẽ được ra mắt
-Ôi chúc mừng cháu Keumran.Vậy là cháu đã thực hiện được ước mơ của mình rồi _cô Ybin vui vẻ nắm tay nhỏ chúc mừng
-Vậy mà ko cho người ta biết trước,thật là _Kmin than vãn
-Đã nói là người ta muốn cho mọi người mt bất ngờ mà _nhỏ bĩu môi rồi quay sang nhìn cô Ybin với đôi mắt con cún _lúc đó cô phải đến chúc mừng cháu đấy
-Ôi,phải làm sao đây,tháng sau cô bận suốt _cô Ybin khéo léo từ chối
-Ứ..Ừ,ko chịu đâu,cô phải đến cơ _nhỏ nhõng nhẽo nói
-Thôi,tha cho cô,cháu rủ mấy đứa này đi _cô Ybin nói
-Đành vậy _nhỏ xì mặt xuống nói _mọi người thì sao
-Được rồi,cho tớ mt phiếu nhé _KMin giơ tay lên đầu tiên
-Ok _nhỏ cười rồi quay sang Wbin _cậu thì sao
-Thì đi,n2 nói trước tớ ko có quà đâu (tên này kẹt thật) _hắn miễn cưỡng gật đầu
-Với tớ thì cậu chính là món quà tuyệt vời nhất rồi _nhỏ vui mừng nói rồi quay sang Jihoon cùng mt nụ cười hoàn mĩ nhất có thể _em cũng đi nhé
-Không _nó (vẫn chăm chú vào tờ báo) thẳng thừng từ chối làm mọi người ngỡ ngàng
-Sao vậy.Đi đi mà.Chị nghĩ là ba mẹ chị sẽ rất vui khi gặp em đấy _Kran vẫn ko chịu bỏ cuộc
-Tôi ko rảnh _Jhoon lạnh lùng nói,nó ko có hứng thú với mấy cái bữa tiệc xa hoa ấy & càng ko rảnh để đi gặp mặt ba mẹ nhỏ Kran.Có thể mọi người sẽ nghĩ nó kiêu căng,ngạo mạn n2 nó mặc kệ,ko quan tâm.Khẽ liếc đồng hồ,nó đặt tờ báo xuống,đứng dậy,quay về phía cô Ybin khẽ cúi đầu _cháu xin phép lên phòng trước
-Ừ _Cô Ybin khẽ gật đầu
Nó quay lưng và đi thẳng lên phòng,ko thèm liếc nhìn Kmin,Wbin & Kran
lấy mt lần.Wbin & Kmin cũng đã quen với cách cư xử của Jhoon nên ko
sao riêng nhỏ Kran thì...sock nãy giờ
-Cháu thông cảm.Jihoon vốn ko thích tiếp xúc nhiều với những người mới quen đâu _cô Ybin biết ý nên gthích
-Dạ
Nhỏ phất tay tỏ ý ko sao n2 trong lòng thì đang bực bội & khó chịu
lắm vì nó là người đầu tiên dám từ chối lời mời & phất lờ lời
nói của nhỏ.Lại còn ngay trước mặt Wbin nữa khiến nhỏ càng tức hơn
¤Nó lên phòng,việc đầu tiên của nó là mở máy tính để kiểm tra lại
mt số thứ.Anh Thiên Minh đã từng gửi cho nó mt số hồ sơ cá nhân của
mt số người mà nó phải chú ý khi nó ở HQ.Nếu Hwang Keumran đúng là
chị họ của nó thì trong này chắc phải có rồi
Gõ từ khoá Hwang Keumran vào ô tìm kiếm,chỉ chưa đầy 3s,trên màn
hình đã hiện lên mt số thông tin của Kran.Xem nào,Hwang Keumran-người
mẫu teen hàng đầu của HQ trực thuộc JK Group(tức là nhỏ này làm
việc tại chi nhánh của JK tại HQ.Hiện tại ngoài công việc làm người
mẫu,nhỏ còn là trưởng phòng kế hoạch của chi nhánh JK tại HQ & sắp
tới nhỏ sẽ cho ra mắt mt thương hiệu giày đầy tiên mang tên mình dưới
trướng JK.Người ngoài khi đọc những dòng này sẽ nghĩ nhỏ là người
tài năng n2 với Jhoon thì ko.Theo như những gì Tminh điều tra được thì
tất cả những gì nhỏ có được đều là nhờ có ba mẹ nhỏ đứng phía
sau hậu thuẫn
N2 điều quan trọng nhất là Keumran có đúng là chị họ của nó ko.Xem
nào,trên trang hồ sơ này thì đúng là như thế.N2 về gốc tích của
gđình nhỏ thì"Thế này mà cũng đòi trở thành chị tôi ư,nực cười"
_nó nhếch môi cười đầy nguy hiểm
Đặt máy tính xuống giường,nó đứng dậy & đi về phía phòng tắm.Lúc
đi ra thì thấy...Kran đang ôm máy tính của nó..hình như đã đọc được
đống thông tin mà nó lưu trong máy.Khẽ nhíu mày,nó bước đến
-Cô làm gì thế _nó lạnh giọng hỏi.Chưa được sự cho phép mà dám động vào đồ của nó,nhỏ này chết chắc rồi
-Mới đó mà em đã điều tra thông tin về chị rồi sao.Cũng nhanh thật đấy _nhỏ Kran ngẩng mặt lên nhìn nó nói với ánh mắt đầy mỉa mai
-Phải,n2 bất ngờ thật đấy.Ko ngờ cô cũng làm việc tại JK _Nó cũng ko chịu thua.Nó đã đoán đúng,con nhỏ này là đồ giả tạo
-Cháu gái của chủ tịch làm việc tại JK là chuyện thường thôi mà _nhỏ đứng dậy khoanh tay trước ngực rồi huyênh hoang nói
-N2 mà chỉ chẳng xứng với nơi đó _nó ghé sát vào tai Kran nói nhỏ
-Ý em là gì _Kran khẽ nhíu mày
-Cô đã bao giờ nghe câu Cổ lợn đeo ngọc trai,chân chó đi giày thêu chưa.Có nghĩa là trình độ của cô ko xứng _nó phán mt câu xanh rờn rồi đi thẳng về phía bàn học,đi ngang qua nhỏ Kran đang tức tối
-Thật là quá đáng _Kran hét lên đầy phẫn nộ rồi đi tới chỗ nó.Nó cũng dừng lại,nó muốn xem Kran sẽ nói gì _sao cô có thể nói chuyện với chị gái của mình như vậy hả _Kran dừng lại trước mặt nó & quát
-Chị ư _nó cười nhạt _trước tôi có 6 tháng thôi,con gái của con trai riêng của mẹ kế của ông họ tôi đưa về tôi cũng phải gọi là chị sao _nó dửng dưng nói _cô nên về nhà suy nghĩ lại đi _nó nói rồi đi phía bàn học ko quan tâm Kran đang tức đến mức nào
-Thật là.. _Kran giơ tay lên định"nhui" nó mt cái n2 nó bất ngờ quay lại cùng ánh mắt đầy thách thức "cô thử xem"khiến nhỏ vội vàng bỏ tay xuống _àh..ko có gì đâu
-Ko có gì thì đi ra đi,còn đứng đó làm gì _Nó đuổi nhỏ ko chút do dự rồi ngồi xuống bàn làm việc & đeo tai nghe vào mặc kệ nhỏ ta
Kran đành cố nhẫn nhịn và đi ra ngoài.Mặc dù đang rất tức giận vì
bị đánh trúng điểm yếu mà ko biết phải làm sao n2 vì nó là con
gái của chủ tịch tập đoàn JK-nơi nhỏ đang làm việc,ngu gì mà động
tới chứ
Cuộc chạm chán đầu tiên nhanh chóng kết thúc với chiến thắng thuộc
về Jihoon nhà mình (vỗ tay).Kran xuống nhà nói hơi mệt rồi xin phép
về trước.Đợi khi Kran & Kmin đã ra về.Wbin chạy lên lầu còn cô Ybin
thì đi nghe điện thoại.Chắc cả Wbin & Jhoon cũng ko ngờ rằng,sau cuộc
điện thoại này,cô Ybin sẽ đưa ra mt quyết định...động trời

Hết chap 9


Miracles In December - Chương #9