Tu Luyện Tu Luyện, Đột Phá Đột Phá.


Người đăng: masta

Nghệ Phong nghe Đại trưởng lão giải thích như vậy, không khỏi sững sờ đứng
ngây người tại chỗ. Nghệ Phong cũng biết, muốn cưỡng ép đề thăng thực lực là
vô cùng khó khăn. Thế nhưng, hắn vốn tưởng rằng Đại trưởng lão có thể đạt được
thực lực Tôn Cấp, giúp đỡ Nghệ Phong đề thăng tới Nhân Cấp có lẽ không có vấn
đề. Thế nhưng, không ngờ Lăng Thần Quyết lại có sơ hở như vậy


  • Đại trưởng lão, ngài không nói đùa đấy chứ?

Nghệ Phong vẫn có chút không tin.

Đại trưởng lão lắc đầu, kiên định nói tiếp:


  • Tiểu tử, đừng có ngày nào cũng nghĩ đến chuyện đầu cơ trục lợi. Nếu như
    thực lực có thể dựa vào người khác cưỡng ép đề thăng, cao thủ trên thế giới
    này không phải sẽ nhiều vô kể sao. Cho nên ngươi đừng mơ mộng nữa.

Nghệ Phong hoài nghi nhìn Đại trưởng lão, một lúc lâu hắn mới hít sâu một hơi
nói:


  • Vậy ta làm sao đấu với Lưu Phong. Mẹ kiếp, lẽ nào ngài nghĩ rằng trong thời
    gian bảy tháng, ta có thể đạt được Sư Cấp hay sao?

Đại trưởng lão cúi đầu, tỏ ra chuyện này không có liên quan đến mình:


  • Đó là chuyện của ngươi, không liên quan đến ta.


  • Khốn kiếp...


Nghệ Phong không nhịn được buột miệng mắng, hắn hít sâu một hơi, cố gắng dẹp
yên tình tự kích động trong lòng mình.

Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Nghệ Phong, bình thản nói:


  • Kỳ thực chuyện này cũng là do sư phụ ngươi dặn dò, tu luyện đến nơi đến
    chốn mới có thể khiến cho nền tảng của ngươi càng thêm vững chắc. Ta thậm chí
    có chút hoài nghi, sư phụ của ngươi hai lần trước cố ý cắt đứt kinh mạch của
    ngươi, như vậy mới có thể khiến ngươi liên tục mấy lần tu luyện từ đầu, chính
    là để cho ngươi có được một nền tảng hùng hậu đến tận cùng.

Nghệ Phong ngây người, suy nghĩ tầm quan trọng của nền tảng mà lão đầu tử nói,
sư phụ hắn thật sự có thể làm chuyện như vậy.


  • Lão gia hỏa này, ngươi cứ chờ đấy.

Nghệ Phong cắn răng, ba lần sống không bằng chết, chính là vì nền tảng thâm
hậu chó má đó, hắn cảm giác thật sự không đáng.

Đại trưởng lão thấy Nghệ Phong nghiến răng nghiến lợi, trong lòng hắn cười
trộm không ngớt:


  • Hắc hắc, lão gia hỏa này, ta không dám tìm ngươi gây chuyện phiền phức,
    nhưng có thể gây xích mích khiến đồ đệ ngươi tới tìm ngươi gây chuyện cũng
    không tệ.


  • Đại trưởng lão, Thánh địa có Nhiếp hồn sư không?


Nghệ Phong đột nhiên hỏi.

Đại trưởng lão nghi hoặc cau mày nói:


  • Ngươi hỏi cái này làm gì?


  • Ngài cứ nói có hay không đi đã. Đừng hỏi nhiều làm gì, ta có việc cần dùng.


Nghệ Phong không nhịn được nói. Trong Thánh địa, tựa hồ có tất cả các chức
nghiệp, duy độc có Nhiếp hồn sư là Nghệ Phong chưa từng nghe nói, thế nhưng
Nghệ Phong không tin nơi quỷ dị như Thánh địa lại không có Nhiếp hồn sư.


  • Ta biết ngươi đang có chủ ý gì. Nói thật với ngươi, trong Thánh địa thật ra
    có Nhiếp hồn sư, chỉ là không thích hợp với ngươi. Sư phụ ngươi sẽ tìm người
    thích hợp với ngươi. Đến lúc đó ngươi có thể học với hắn.

Đại trưởng lão cảm thấy hiện tại cũng không cần che giấu, dứt khoát nói ra.

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức bất đắc dĩ gật đầu. Hắn biết lão đầu tử và đại
trưởng lão sẽ không lừa gạt hắn ở vấn đề này. Chỉ là, tạm thời không thể học
tập nhiếp hồn thuật quỷ dị kia, hắn ít nhiều cũng có chút tiếc nuối.


  • Tiểu tử, ngươi đừng quá tham lam, hãy suy nghĩ làm thế nào quyết đấu với
    Lưu Phong mấy tháng sau đi. Nếu như ngươi thất bại, chậc chậc, ta nghĩ toàn bộ
    Thánh địa sợ rằng sẽ rất náo nhiệt, tên tuổi phế nhân của ngươi cũng trốn
    không thoát. Quan trọng nhất là, lẽ nào ngươi còn muốn tình nhân nhỏ của ngươi
    phải xuất đầu cho ngươi?

Đại trưởng lão cười rất cổ quái, Nghệ Phong biết rõ hắn đang sử dụng phép
khích tướng, thế nhưng nghĩ tới cảnh bị Lưu Phong đạp dưới chân châm chọc, hắn
vẫn không nhịn được hừ một tiếng.


  • Khốn khiếp, để có một nền tảng thâm hậu, mà tùy tiện nhào nặn bản thiếu như
    bột mì.

Nghệ Phong không nhịn được nổi giận mắng.

Đại trưởng lão mỉm cười:


  • Khi thực lực của ngươi đạt được cảnh giới nhất định, sẽ biết được lợi ích
    trong đó. Trình độ thâm hậu của nền tảng, về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, có
    quan hệ trực tiếp đến chuyện tương lai sau này ngươi có thể đứng trên tầm cao
    hay không.

Nghệ Phong liếc nhìn Đại trưởng lão, thấy hắn sẽ không đồng ý giúp mình đề
thăng thực lực, đành phải bất đắc dĩ từ bỏ.


  • Được rồi, Nghệ Phong, mặc dù ta không thể giúp ngươi đề thăng thực lực,
    nhưng bản thân ngươi có thể tự giúp mình đề thăng.

Ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị rời đi, Đại trưởng lão đột nhiên nói.

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức hai mắt sáng ngời hỏi ngay:


  • Ngươi nói vậy có ý tứ gì?


  • Ha ha, hồn lực hiện tại của ngươi là bát giai Sư Cấp. Ta nghĩ, cho dù ngươi
    không học nhiếp hồn thuật, thế nhưng vẫn có thể miễn cưỡng áp chế linh hồn của
    Linh nhị giai. Lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói, võ giả có thể hấp thu năng
    lượng của Linh đề thăng thực lực hay sao?


Đại trưởng lão cười nói, khiến Nghệ Phong bất giác sợ hãi.

Nhưng câu nói của Đại trưởng lão lại khiến Nghệ Phong không kìm lòng được,
bỗng nhiên vỗ trán. Đúng vậy, tại sao mình lại quên mất điều này, hấp thu năng
lượng của Linh, rõ ràng nhanh hơn hấp thu linh khí thiên địa.

Thế nhưng, Nghệ Phong lập tức nghĩ tới một vấn đề nghiêm túc, đó chính là linh
khí của mình là ngũ hành linh khí. Thế nhưng Linh bình thường chỉ là một dạng
trong ngũ hành cấu thành. Nói cách khác, bản thân muốn hấp thu năng lượng của
Linh, phải đồng thời có được Linh của ngũ hành năng lượng.

Nghĩ vậy, Nghệ Phong cuối cùng cũng hiểu rõ, vì sao Đại trưởng lão lại cười tà
ác như vậy. Hiển nhiên, với thực lực hiện tại của hắn, giết Linh nhị giai cũng
là vấn đề, huống chi là bắt giữ. Quan trọng nhất là, còn phải bắt năm con
trong ngũ hành.


  • Đại trưởng lão, nói đi, ngươi có yêu cầu gì?

Nghệ Phong biết bản tính của đại trưởng lão, hắn biết nếu hôm nay không bỏ ra
chút máu sợ là không được.


  • Sảng khoái, ta sẽ cung cấp Linh ngũ hành cho ngươi. Thế nhưng ngươi phải
    giúp ta lấy bình rượu ngon trăm năm từ chỗ tam đệ.

Đại trưởng lão vừa nói xong, Nghệ Phong liền cau mặt: lão gia hỏa này thật
đúng là biết lợi dụng cơ hội, lẽ nào hắn không biết bình rượu của tam trưởng
lão chính là sinh mạng của hắn sao, lúc nào hắn cũng luyến tiếc không dám
uống.


  • Nghệ Phong, ngươi phải hiểu rõ, nếu như ngươi không đồng ý. Ta cũng không
    miễn cưỡng. Thế nhưng, bảy tháng đề thăng tới Sư Cấp, chậc chậc, độ khó rất
    cao.

Đại trưởng lão rung đùi đắc ý, dáng vẻ muốn ép buộc Nghệ Phong.

Nghệ Phong hung hăng trừng mắt nhìn Đại trưởng lão, nghiến răng nghiến lợi
nói:


  • Được rồi!


Mị Ảnh - Chương #65