Tiểu Ma Nữ.


Người đăng: masta

Nghệ Phong cảm giác trốn nàng như trốn rác rưởi, Dung Mị nhìn theo bóng lưng
Nghệ Phong, khẽ cắn môi, trên mặt biến ảo bất định. Đối với người nam tử này,
nàng có lòng thù hận rất mãnh liệt. Lòng thù hận khiến bản thân Dung Mị cũng
không khỏi sửng sốt.

Trước đây mặc dù nàng từng nói mình không thích Nghệ Phong, thế nhưng Nghệ
Phong có địa vị siêu nhiên, vẫn khiến Dung Mị muốn tiếp xúc. Nhưng Nghệ Phong
luôn luôn rất đáng ghét, đánh đuổi nàng như đánh đuổi một con ruồi. Lúc đó,
Dung Mị cũng không lòng thù hận hắn, thế nhưng lúc này hận thù trong lòng nàng
lại càng lúc càng sâu.

...


  • Đại Nhi, nàng và nữ nhân Dung Mị kia đấu cái gì?

Nghệ Phong nhéo má Thi Đại Nhi, khẽ cười nói.


  • Hừ...

Thi Đại Nhi hừ lạnh:


  • Phong ca ca, không phải Dung Mị sư tỷ rất đẹp sao? Có muốn ta tác hợp cho
    các ngươi hay không?

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức mỉm cười xoa tóc Thi Đại Nhi, cổ quái hỏi:


  • Tiểu ny tử, nàng không ghen chứ?


  • Đúng, ta chính là ghen tị, ca ca có một nàng còn chưa đủ, lại còn đi trêu
    chọc Dung Mị sư tỷ.


Thi Đại Nhi bĩu môi, nổi giận đùng đùng nói với Nghệ Phong.

Nghệ Phong cảm giác trên trán toát mồ hôi lạnh: Trời ạ, sau này ta làm sao
sống yên ổn đây? Tiểu ma nữ này quá sức ghen tuông! Trước đây ta còn chuẩn bị
tìm một hậu cung có ba nghìn thê thiếp xinh đẹp, nhưng hiện tại….


  • Chuyện này… Đại Nhi, nàng ghen như vậy là không đúng, nàng phải hiểu rằng,
    nàng có thân phận gì. Khẳng định sư phụ của nàng sẽ không đồng ý cho hai chúng
    ta ở bên nhau.


  • Hừ, lần nào ca ca cũng chỉ biết dùng chiêu này nói sang chuyện khác. Được
    rồi, vậy ta sẽ đi tìm nam nhân khác, sau này ngươi cũng không cần quan tâm đến
    ta nữa.


Thi Đại Nhi xoay người, bước ra bên ngoài.

Nghệ Phong vội vàng kéo Thi Đại Nhi lại, hắn cũng biết tính cách của tiểu ma
nữ, nếu như chọc giận nàng, nàng thật là có thể tùy tiện tìm một nam nhân
khác.


  • Đại Nhi, nàng yên tâm. Nàng là một nữ nhân xinh đẹp, mỹ lệ, trí tuệ, thuần
    khiết, ta nhất định sẽ đoạt được nàng từ tay sư phụ vạn ác của nàng. Nếu bà ấy
    không đồng ý, ta sẽ làm thịt bà ấy.

Nghệ Phong nói như đinh đóng cột.


  • Cái gì? Ca camuốn làm thịt sư phụ ta?


  • A, không, không, ý ta là nói, nếu như bà ấy không đồng ý, ta cũng sẽ thu
    nhận bà ta.


  • Cái gì? Phong ca ca, ngươi đúng là đồ cầm thú... Khốn khiếp... Ca ca lại
    dám có chủ ý với cả ta và sư phụ?


Trên trán Nghệ Phong càng toát ra mồ hôi lạnh, hắn vội vàng che miệng nói
tiếp:


  • Sai rồi, sai rồi, không thu, ta chỉ thu sư phụ của nàng, không thu nàng.
    A... Không phải, ta muốn cả hai người. Ai da... Khốn khiếp, lại nói sai rồi,
    ta là nói ta chỉ cần Đại Nhi tiểu thư mỹ lệ của chúng ta.

Nghệ Phong nói xong, trên trán đã ướt đẫm mồ hôi. Thi Đại Nhi càng dùng một
loại nhãn thần cực kỳ cổ quái nhìn Nghệ Phong.


  • Cái này... Đại Nhi, đây hoàn toàn là hiểu lầm.

Nghệ Phong ngượng ngùng giải thích.


  • Ha ha, ta biết, nhưng Phong ca ca, sư phụ ta có đẹp không?


  • Đẹp...


Nghệ Phong vừa nói xong, liền đưa tay bịt miệng. Mẹ kiếp, lại bị tiểu ma nữ
này chơi xỏ rồi.


  • Hừ...

Thi Đại Nhi hừ lạnh, không hề để ý tới Nghệ Phong, bước chân rời đi.

Khốn khiếp, nói thật chính là loại đãi ngộ này, cho nên sau này nhất định
không thể nói thật, đây là bài học xương máu cho mình. Như vậy, một thanh niên
thành thực lại bị biến chất. Chuyện này không thể trách ta, đây rõ ràng là bị
người khác ép buộc.

Khi Nghệ Phong đang tìm cớ nói dối cho mình. Thi Đại Nhi lại đột nhiên dừng
lại, nàng nhìn Nghệ Phong ngọt ngào nói:


  • Phong ca ca, ca ca còn chưa giải thích với ta chuyện ca ca và Dung Mị?

Nghệ Phong sửng sốt, lập tức cười nói:


  • Dung Mị thì có gì cần giải thích chứ, một nữ nhân không biết đã bị bao
    nhiêu nam nhân dùng qua như vậy, ta hoàn toàn không có tâm tư nhắc đến


  • Ca ca nói Dung Mị sư tỷ bị rất nhiều nam nhân...


Thi Đại Nhi nhìn Nghệ Phong cười rất quỷ dị.

Nghệ Phong có chút sợ hãi nói:


  • Thế nào? Có chuyện gì sao?


  • Không, không… Hắc hắc!


Thi Đại Nhi vội vàng phất tay nói: Thì ra trong mắt Phong ca ca, Dung Mị sư tỷ
là một người như vậy. Hắc hắc...


  • Đại Nhi, nàng có muốn đến phòng ta nói chuyện hay không?

Nghệ Phong nhìn thân hình đầy hấp dẫn của Thi Đại Nhi, tà dâm nói.

Thi Đại Nhi cười hắc hắc nói:


  • Phong ca ca hãy cố gắng theo đuổi ta, chỉ cần ca ca có thể theo đuổi được
    ta, đừng nói đến chuyện chúng ta cùng nhau nói chuyện lý tưởng nhân sinh,
    chính là ca ca muốn nghiên cứu cấu tạo cơ thể của ta, ta cũng cho ca ca nghiên
    cứu. Hắc hắc...

Nghe thấy tiếng cười như tinh linh này, Nghệ Phong sửng sốt: Mẹ kiếp, lẽ nào
tiểu ma nữ trước đây chỉ chơi đùa với ta! Lẽ nào nàng không thích ta? Không
thể nào, ta đẹp trai như vậy, không thể nào có nữ nhân chống đỡ được mị lực
của ta.

Nhìn Thi Đại Nhi giống như con bướm rời đi, Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ
than thở: Xem ra số ta vẫn phải chịu cảnh cô độc. Không được, ngày mai ta nhất
định phải chứng tỏ bản thân, không thể mềm yếu được, nhất định phải cứng rắn.

...

Cũng không biết có phải do Nghệ Phong, toàn bộ nam đệ tử trong Thánh địa rất
nhanh bắt đầu gặp họa. Không phải đi tới rơi vào hố to mà chính là quyết đấu
giữa hai người, mà lý do quyết đấu chính là tiểu ma nữ thuận miệng chỉ vào một
người nói, nàng ghét người này, điều khiến lòng người phát lạnh nhất, tiểu ma
nữ này tựa hồ quên mất thân phận phế nhân của Nghệ Phong, nói thẳng rằng: Nếu
ai đánh cho Nghệ Phong tàn phế, nàng sẽ theo người đó.

Sau khi Nghệ Phong biết được chuyện này từ miệng Thiên Nghịch, trong lòng
không khỏi phát lạnh: Tiểu ma nữ này quả thực không thể chọc vào. Lần này mới
yên tĩnh được mấy ngày, toàn bộ Thánh địa lại bị nàng làm cho gà bay chó sủa,
hơn nữa còn dùng thủ đoạn chưa từng có.


  • Sau này có phải nên tránh xa tiểu ma nữ này một chút hay không? Tại sao ta
    luôn cảm giác sinh mệnh của mình khó lòng giữ được?

Nghệ Phong sờ đầu, không có cách nào với Thi Đại Nhi, đành phải trốn vào phía
sau núi.

Bị Thi Đại Nhi gây chuyện ồn ào như vậy, Nghệ Phong lại một lần nữa tập trung
vào tu luyện. Bao cát trên đùi cũng được Nghệ Phong đổi thành khối sắt, trọng
lượng hơn mười cân, khiến cho Nghệ Phong đi lại, đứng lên vô cùng khó khăn.
Nhưng hắn vẫn kiên trì từng bước, mỗi ngày thi triển Thân pháp Mị Ảnh leo
trèo, chạy như điên trên vách đá phía sau núi.

Tu luyện vô cùng hà khắc, hơn nữa đấu khí không ngừng nện đánh. Cả hai chân
sưng đỏ giống như thịt kho tàu. Mỗi khi động đậy đều mang đến cảm giác đau đớn
thấu xương.


Mị Ảnh - Chương #63