8:“lúc Mặc Áo Trùm Thì Đừng Làm Ra Hành Vi Mờ Ám”


Người đăng: huongexo45@

Grisia, nếu như cậu không được chọn làm Sun knight, làm tế ti cũng tốt lắm!
Vậy cậu sau này có thể giúp tôi liệu thương rồi.

Ta từ trên giường đột ngột ngồi dậy, vừa mới làm một giấc mộng, mơ thấy hồi ức
đã rất lâu không nhớ tới, còn có một khuôn mặt nghiêm túc rất lâu không có
nhìn qua.

Roland luôn là một gã rất nghiêm túc, kể cả khi an ủi người cũng luôn mang bộ
mặt nghiêm túc, cậu ta thực sự rất nghiêm túc mà quan sát năng lực của ta, sau
đó giúp ta bàn tính một lối thoát khác, mà ta cũng thật sự có ý định làm theo
Roland nói, nếu không được chọn làm Sun knight, thì đi Thần Điện trưng tuyển
tế ti cũng tốt.

Mặc dù làm không được Sun knight, làm tế ti bên cạnh cậu ta cũng rất không tệ,
nhất là Sun knight nếu như là Roland, vậy thì càng tốt.

Ta và Roland là quen biết ở trong kiểm tra tuyển bạt Sun knight, khi chỉ còn
lại mười người ứng cử, mọi người đều thù địch lẫn nhau như kẻ thù.

Nhưng ta với Roland lại rất thân nhau.

Roland rất mạnh, là nhân tuyển có hi vọng nhất, mà ta cũng biết kiếm thuật của
mình là kém cỏi nhất trong mọi người, muốn được chọn làm Sun knight, ước chừng
chỉ có chờ mong phép lạ đi!

Cũng chỉ có loại nhân tuyển khả năng nhất và không khả năng nhất mới có thể ở
trong loại hoàn cảnh cạnh tranh và căm hận lẫn nhau như thế, trở thành một đôi
bạn tốt.

Chỉ là tình bạn của hai chúng ta đã bị phá vỡ vào cái ngày cuối cùng đó, khi
vị Sun knight mà sau này trở thành lão sư của ta tuyên bố ông tuyển chọn ta
làm học sinh của mình…

“Vì sao chọn con?” Ta hồi nhỏ ngỡ ngàng bước lên trước mặt Sun knight đương
nhiệm, ta căn bản không có nghĩ tới ta sẽ được chọn.

“Này thì, có lẽ là bởi vì tóc vàng của con rất đẹp”. Lão sư của ta không làm
sao nghiêm túc cười nói.

Nghe câu trả lời này, trong lòng của ta thật sự lạnh đi một nửa, luôn cảm thấy
mình hình như là dùng phương pháp bất chính để thắng, nhưng, ta chính là nói
không ra lời muốn bỏ cuộc, nói không ra lời muốn đem vị trí nhường cho Roland.

Ta cũng muốn làm Sun knight, rất muốn rất muốn!

Khi ta cuối cùng quay đầu lại thì Roland đã xoay người rời khỏi rồi, ta không
nhìn thấy được biểu tình của cậu ta. Cậu ta đi rất nhanh, giống như không hề
có một chút lưu luyến, cũng không có tiến lên chúc mừng ta, chẳng qua dưới
tình huống lúc đó, cậu ta không đi lên chém ta, là ta đã may mắn lắm rồi,
những người ứng cử khác bên cạnh đều có dáng vẻ muốn dùng ánh mắt đem ta đốt
thủng thành tỏ ong.

“Cậu hận tôi sao, Roland?” Ta vùi mặt vào giữa hai tay, lẩm bẩm nói: “Bởi vì
cậu hận tôi, cho nên mới trở lại tìm tôi sao?”

“Nhưng làm thế nào cậu lại chết? Cậu thế nhưng là Roland, Roland mười tuổi đã
có thể đánh bại người lớn…”

Ta hồi tưởng lên con trai thứ ba của bá tước Gerland, lại nghĩ đến chuyện này
có khả năng là Đại Vương Tử điện hạ làm, vậy ta đại khái đã hiểu rồi, dù
Roland có mạnh cách mấy đi nữa, cũng không có khả năng đơn thương độc mã đấu
lại kẻ thống trị của một cái quốc gia.

Cho dù ta là Sun knight, cũng không quá có thể trực tiếp lật đổ kẻ thống trị
của một cái quốc gia, trừ khi cái quốc gia đó cùng cả Thần Điện Ánh Sáng chống
lại, khơi mào một cuộc chiến tranh giữa quốc gia và Thần Điện.

Nhưng nghe nói, hình như ta vừa mới tuyên bố muốn giúp Roland trả thù…? Hmm!
Tốt hơn là ta nên điều tra rõ ràng chuyện này đã rồi nói chuyện làm sao trả
thù sau, ta có chút tâm lý đà điểu mà nghĩ.

Nói đến muốn điều tra chuyện tình của hoàng thất, vậy chắc chắn là phải đi tìm
Storm knight trưởng, cậu ta suốt ngày ném nháy mắt với phụ nữ quý tộc, cùng
đám công tử quý tộc đàm luận chuyện phong lưu hay đại loại như thế, chắc chắn
biết không ít bí mật.

Nghĩ không bằng nói, nói không bằng làm!

Ta lập tức liền tốn một phút rửa mặt cộng thêm chỉnh lý vẻ bề ngoài, sau đó
vọt ra khỏi phòng ngủ của mình, tìm Storm knight khắp Thánh Điện, cuối cùng,
rốt cuộc ở trên hành lang nào đó, ta chặn lại Storm người đang mang một chồng
lớn công văn.

Ta không chút chần chờ nói: “Người anh em Storm, có thể giúp Sun một việc
không?”

“Tôi có thể từ chối không?”

Storm người bị ta chặn lại mắt mang quầng thâm đen, lại nhìn độ cao của chồng
công văn đó trên tay cậu ta, tám phần cậu ta vừa lại bởi vì thân là Storm
knight tự do tự tại, cho nên không thể không cúp buổi họp, kết quả bởi vì ta
nghỉ phép mà công việc nhiều ra, cứ theo mọi khi mà đều bị chất lên đầu cậu
ta.

“Đây là mệnh lệnh từ thủ lĩnh của 12 Thánh kỵ sĩ.”

“… Cậu nói đi”

“Xin giúp Sun điều tra trong quý tộc, người nào có sở thích ngược đãi người,
nguyện thần Ánh Sáng tha thứ cho những con cừu lạc lối này.”

“Nếu như là loại vấn đề này, vậy tôi không cần điều tra cũng có thể nói cho
cậu, khoảng 80% quý tộc đều có sở thích như thế”. Storm vừa nói vừa cho ta vài
cái ánh mắt khinh khỉnh.

“Nhiều như thế ư…” Ta có chút ngạc nhiên, không lẽ ngược đãi vốn là kỹ năng cơ
bản của quý tộc à?

“Đương nhiên, bọn họ là quý tộc mà.”

“Vậy… trong đó có thể có người càng thêm lạc lối, không chỉ đi trên con đường
ngược đãi, càng có cái sở thích mà thần Ánh Sáng bất dung như ngược sát này?”

Nghe vấn đề này, Storm quái dị nhìn ta một cái, sau đó vẫn trả lời nghiêm túc:
“Không ai thực sự nói rằng mình có sở thích ngược sát, chẳng qua nếu như Sun
cậu thật sự muốn biết, trái lại có rất nhiều tin đồn chưa chứng thực…”

“Nói nói đi!” Ta thúc giục Storm.

Ta vốn cho rằng có thể chỉ có mấy người, nhưng Storm lại một hơi nêu ra mười
mấy cái tên, ngay cả ta người có lực ghi nhớ coi như không tệ này, nhưng nhớ
được cũng không mấy cái: “…bá tước Gerland, còn có, quốc vương hình như cũng
có loại tin đồn này.”

Ta có chút do dự, nhưng vẫn hỏi: “Vậy còn Đại Vương Tử điện hạ thì sao?”

“Không, trái lại chưa từng nghe nói qua Đại Vương Tử có loại sở thích này,
trong quý tộc, Đại Vương Tử còn tính là trung thực và sống trong sạch”.

Storm nhún vai rồi bổ sung: “Đương nhiên, cũng có khả năng là bởi vì công phu
bảo mật của ông ta đặc biệt tốt, mặc dù Đại Vương Tử thoạt nhìn rất dễ bắt
nạt, chẳng qua ông ta lại là loại nhân vật sói đội lốt cừu tiêu chuẩn, nếu
không cũng không có khả năng đem quốc vương ép được gắt gao.”

Ta càng hỏi sâu thêm: “Vậy nghĩa là, nếu như Đại Vương Tử thực sự ngược sát
người, cậu cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc nhỉ?”

Storm càng kì quái liếc ta một cái, nhưng vẫn gật đầu trả lời ta.

Ta có chút ảo não gật đầu: “Không có chuyện gì nữa, chúc phúc cậu cảm nhận
được sự tồn tại của thần Ánh Sáng, người anh em Storm.”

Storm gật đầu, sau khi rời khỏi, ta còn nghe tiếng tự lẩm bẩm của cậu ta
truyền tới: “Đúng là kỳ quái, hôm nay lời Sun nói thật là rõ ràng! Làm cho
người khác nghe một lần là hiểu, hoàn toàn không cần tốn não lực suy nghĩ cậu
ta rốt cuộc đang nói cái gì, đúng là không thể tưởng…”

Vừa đi nhàn hạ, vừa tự hỏi, hiềm nghi thì mặc dù nói có mười mấy người, chẳng
qua chuyện nếu có liên quan tới đứa con trai thuần phục Đại Vương Tử điện hạ
của bá tước Gerland, vậy người hiềm nghi hẳn là đã có thể thu hẹp đến: Bá tước
Gerland, Đại Vương Tử điện hạ và quốc vương bệ hạ, mặc dù người mà con trai
thứ ba của bá tước Gerland thuần phục là Đại Vương Tử điện hạ, chẳng qua nếu
là quốc vương ra lệnh cho hắn, hẳn vẫn hữu hiệu.

Mà ta sở dĩ không hoài nghi chính bản thân con trai bá tước, là bởi vì hắn còn
mang theo hai tên kỵ sĩ đi vứt xác, kỵ sĩ đều rất coi trọng thanh danh, nếu
như thật sự là hắn làm, nhiều nhất hắn sẽ tự mình lén lút đi vứt xác, mà sẽ
không để cho hai tên kỵ sĩ khác biết hắn làm cái chuyện ngược sát này.

Nhưng nói trở lại, biết đâu có thể là cả ba tên này cùng làm?

“Không!” Ngay lập tức ta lật đổ loại giả thiết này: “Roland rất mạnh, cậu ta
không có khả năng bị ba tên kỵ sĩ kia chế phục.”

“Xem ra cậu hình như điều tra được manh mối rồi.”

Ta giật mình, xoay người lại mới phát hiện thì ra câu này là của Judge knight
trưởng nói.

“Roland là tên của Death knight kia?”

Judge nhìn ta chằm chằm, dường như có thể từ trong ánh mắt của ta nhận được
đáp án, ta bắt đầu có loại nhận ra vì sao cậu ta luôn có thể khiến cho phạm
nhân khai rõ chân tướng rồi.

Thật không hổ là Judge, mới nghe một câu như thế, vậy mà đã có thể suy ra
Roland là Death knight rồi.

“Cậu quen biết Death knight đó? Nhưng tôi chưa từng nghe cậu nói qua cái tên
này, là người quen rất lâu trước kia?”

Ê! Ta cái gì cũng chưa có nói đi? Phải không? Làm sao cảm giác Judge cái gì
cũng biết rồi vậy! Thật đáng sợ!

“Ngày hôm qua Blaze gặp phải Death knight, còn có một người toàn thân mặc y
phục đen…”

Judge nói đến đây, vừa lại nhàn nhạt liếc ta một cái, nói: “Cậu hình như không
phải ngạc nhiên lắm? Đã biết cái tin tức này rồi sao? Nhưng mười hai Thánh kỵ
sĩ vừa mới họp xong, Blaze còn đi ở phía sau tôi, cậu đáng lẽ chưa nghe cậu ta
nói qua mới đúng.”

“…” Phỏng chừng ta không cần trả lời, Judge tự mình cũng có thể ở trong một
phút suy ra mọi đáp án đi.

Có lẽ là nhìn ta không có ý nguyện trả lời, Judge cũng không bức hỏi nữa, chỉ
giải thích với ta: “Căn cứ vào tình huống Blaze thuật lại, tên Death knight
kia dường như sắp biến thành Death Lord rồi, tôi ý định xuất động một nửa nhân
lực của Thánh điện ở trong thành tìm kiếm hắn, Giáo Hoàng cũng đồng ý phái đến
nửa số tế ti của Thần điện hỗ trợ tìm kiếm, tuyệt đối không thể để cho một
Death Lord được sinh ra.”

Vậy Roland nhất định chỉ có kết cục lên cọc hỏa thiêu rồi!

Ta đè nén tâm tình lo lắng, lấy ra uy nghiêm Sun knight rất lâu không thấy của
ta, cộc lốc nói: “Sinh vật undead là phạm trù của Sun knight phụ trách, Judge
knight trưởng, cậu hình như có chút vượt lấn rồi.”

“Vô cùng xin lỗi, Sun knight trưởng, tôi tưởng rằng cậu đang nghỉ phép, mà
chuyện của death knight lại không thể kéo dài, cho nên chỉ có thể thay mặt chỉ
huy, nếu cậu muốn lấy lại quyền chỉ huy, vậy xin hủy bỏ nghỉ phép trước, nhắc
nhở cậu, cậu còn có thời gian hai ngày điều tra chân tướng.”

Judge lại cũng hết sức bình tĩnh trả lời, trả lời xong, liền muốn rời khỏi,
chỉ là khi đi ngang qua bên cạnh ta, lại thấp giọng nói với ta: “Từ nhỏ đến
lớn, hành vi vượt lấn tôi bị cậu buộc phải làm còn ít sao? Giúp tôi chiến đấu,
giúp tôi điều tra, giúp tôi đánh cái người bắt nạt tôi – ai là người đã đưa ra
những yêu cầu này đây?”

Err… Nghe nói hình như là “ta còn nhỏ và chưa hiểu chuyện” đưa ra.

“Cho dù Roland là ai, tuyệt đối không thể để cho Death Lord sinh ra, đây hẳn
là nguyên tắc của cậu đi, Sun knight?”

“Phải, đây là nguyên tắc của Sun”. Ta gật đầu thừa nhận, chỉ là Grisia cũng có
nguyên tắc của mình mà thôi.

Nghe trả lời của ta, Judge cuối cùng gật đầu sau đó rời khỏi.

Thời gian lần này cấp bách rồi, cho dù hiệu suất của Thánh điện và Thần điện
có tốt, tụ tập một nửa nhân lực, lại tiến hành tổ đội, phân phối khu vực điều
tra, đại khái phải tốn hơn nửa ngày, trong nửa ngày này, ta nhất định phải tìm
ra Roland đang ở đâu, sau đó đem cậu ta giấu ở chỗ Pink.

Ta có loại tin tưởng, Pink chắc chắn có thể đem Roland giấu được ổn thỏa.

Bằng vào cảm ứng đối hắc ám khí tức của ta, ở trong nửa ngày tìm ra Roland
đang ở đâu, hẳn không phải chuyện khó, chỉ cần gã đó đừng trốn ở nơi quá kỳ
quái là được.

Ta trở về phòng mang lên Thái Dương thần kiếm của ta, mặc cái áo trùm tránh
tai mắt người khác, không bao lâu đã đến điểm trung tâm của toàn thành, cũng
là quảng trường lớn nhất toàn thành, sau đó ta giống như một lữ khách mệt mỏi,
ngồi trên bờ hồ của đài phun nước trung ương.

Ta âm thầm ở dưới áo trùm ôm lấy Thái Dương thần kiếm, Thái Dương thần kiếm
hoàn toàn thuộc tính thần thánh có thể làm cho ta càng thêm nhạy cảm đối với
khí tức hắc ám.

Nhắm lại hai mắt, cảm thụ khí tức hắc ám trong Diệp Nha thành, mặc dù mỗi tòa
thành chắc chắn có chỗ hắc ám của nó, mỗi một người cũng chắc chắn mang theo
một chút thuộc tính hắc ám, nhưng đó là lượng cực ít, thành thị và người bình
thường giống nhau, thông thường tràn ngập theo mọi dạng thuộc tính, có thể có
một chút hỏa thuộc tính, vừa lại có một ít thủy thuộc tính, chỉ có người tu
tập năng lực đặc thù mới có tình huống lượng thuộc tính nào đó đặc biệt cao,
ví dụ như, ma pháp sư học tập hỏa thuộc tính, trong cơ thể hắn chắn chắn là
nghiêng về hỏa thuộc tính.

Thông qua nhìn thấu thuộc tính, ta gần như có thể đoán ra chức nghiệp của
người lần đầu tiên gặp mặt rốt cuộc là cái gì.

May là, loại năng lực cảm thụ thuộc tính này của ta cũng không phổ biến, thậm
chí có thể nói là một loại thiên phú, mặc dù có thể sau này học tập, nhưng
hiệu quả của sau này học tập cũng không tốt.

Chuyện ta có loại năng lực này, chỉ có lão sư của ta biết, mà lão sư của ta
cũng nghiêm trọng cảnh cáo qua ta, không được nói cho bất cứ người nào biết
chuyện này, đồng thời, cũng không cho phép ta dùng loại năng lực này trừ khi
thật cần thiết.

Bởi vì loại năng lực này quá đáng sợ, vì mỗi người có cấu thành thuộc tính đều
không giống nhau lắm, hơn nữa sẽ không thay đổi trong thời gian ngắn, khác nào
ta một khi nhận rõ thuộc tính của người nào đó, ta đã có thể nắm bắt hành tung
của họ.

Như vừa mới nói, ta cũng có thể thấy rõ năng lực của người đầu tiên gặp mặt,
thậm chí biết người đó có mang hay không cái vật phẩm ma pháp gì, và năng lực
đại khái của cái ma pháp vật phẩm đó ta cũng có thể biết.

Nếu để cho người khác biết ta thấy rõ năng lực của họ, đối với ta cũng chẳng
phải là chuyện gì tốt.

Mà kể từ sau khi ta trở thành Sun knight, năng lực cảm thụ trở nên kém hơn, vì
thuộc tính thần thánh trên người ta quá mãnh liệt, luôn làm nhiễu ta cảm thụ
thuộc tính khác, nhưng chỉ đối với một loại thuộc tính, lực cảm thụ của ta
trái lại càng mạnh hơn, đó chính hắc ám thuộc tính hoàn toàn tương phản với
thuộc tính thần thánh!

Ta cảm thụ trong thành đích xác có rất nhiều hắc ám thuộc tính, nhưng lượng
không tính là nhiều lắm, so với những thành thị khác, Diệp Nha thành vẫn khá
là trong sạch.

Ta không ngừng đem cảm thụ khuếch trương rồi khuếch trương, từ con đường quanh
quảng trường kéo lan ra khắp mọi hướng, duyệt qua các góc phố tối om, ngôi nhà
cũ tồi tàn, chuồng ngựa chất đầy cỏ, nhưng vẫn không tìm được bóng dáng của
Roland. Cậu ta trốn đi đâu rồi?

Hắc ám khí tức của cậu ta mãnh liệt như thế, không lý nào lại tìm không ra.

Đừng nói… Ta có chút hồ nghi nhìn về phía sau, chỗ không xa, chính là nơi
trọng yếu nhất của cái vương quốc này, vương cung.

Vương cung có thể nói là nơi tối tăm nhất, mặc dù bên trong chứa rất nhiều kỵ
sĩ đầy trung thành, chẳng qua quý tộc có nội tâm đen tối càng nhiều hơn, chỉ
nghe Storm nói rằng hơn 80% quý tộc có sở thích ngược đãi là có thể biết vương
cung khẳng định là nơi dơ bẩn nhất trong Diệp Nha thành rồi.

Theo như ta cảm thụ, cả tòa hoàng cung đó căn bản đều được bao trùm ở trong
một đám hắc ám khí tức, nếu như Roland thực sự trốn ở trong đó, vậy đích xác
sẽ không khiến ta chú ý.

Thực sự không muốn đem cảm tri vươn đến bên trong đám thứ đen như mực đó… Ta
trong lòng kêu rên, chẳng qua, khắp nơi đều tìm không được Roland, cũng chỉ
còn trong đó mà thôi.

Lại nhắm hai mắt, ta miễn cưỡng đem cảm tri mở rộng đến bên trong vương cung…

Không lâu sau, ta lại mở hai mắt, kỳ lạ, hình như cũng không có ở trong đó?

Không lẽ cậu ta đã ra khỏi thành rồi? Ta ngơ ngác suy nghĩ, đó trái lại là
chuyện tốt, như thế Judge sẽ không thể tìm được cậu ta.

“Chẳng lẽ, chức trách của Sun knight chính là ở trong quảng trường ngẩn ngơ
sao?”

“Đương nhiên không phải, ta bình thường thế nhưng là rất bận đó!” Ta phản đối
theo phản xạ, nhưng vừa ngẩng đầu lên, ta liền ngây dại, người trước mắt lại
chính là người ta tìm khắp nơi mà không thấy, Roland!

Roland đứng ở trước mặt ta, cậu ta gần như không có gì khác với hồi nhỏ, chỉ
là cao và cường tráng hơn mà thôi.

Vóc người cậu ta thon dài, vẻ mặt tuấn tú, ánh mắt luôn rất nghiêm túc, cậu ta
chỉ là đứng ở đó, đã khiến người cảm thấy gã này không dễ chọc, cho dù là cười
lên cũng khiến người có cảm giác áp bức khó hiểu, nhưng rất ít người sẽ ghét
cái cảm giác áp bức này của Roland, cậu ta là loại người lãnh đạo trời sinh,
khiến người cam tâm tình nguyện vì cậu ta dốc sức.

Nhưng điều làm ta kinh ngạc nhất đó chính là, Roland hiện tại thoạt nhìn như
một… loài người!

Hoàn toàn không phải cái dáng vẻ nhợt nhạt trước đây, nếu như lúc đầu cậu ta
dùng dáng vẻ này xuất hiện trước mặt ta, ngay lúc đó ta chắc chắn có thể nhận
ra cậu ta là Roland.

Ta ngơ ngác hỏi: “Cậu… sống lại rồi?”

Nhưng nói xong, ta liền muốn tát cho mình một cái, cũng chết đến biến thành
death knight rồi, làm sao có khả năng sống lại đây!

“Không, tôi đương nhiên không có sống lại”. Roland lại vẫn hết sức nghiêm túc
trả lời ta, sau đó lịch sự hỏi: “Tôi có thể ngồi xuống không?”

“Oh, có thể chứ”. Tâm trí ta bây giờ đang là một đống hỗn loạn, miên man nghĩ
nếu Roland không có sống lại, vậy tại sao lại có bộ dạng con người đây? Chẳng
lẽ cậu ta bây giờ là ý nghĩ kỳ lạ như ảo giác của ta.

Roland ngồi xuống bên cạnhta, hơi mỉm cười nói với ta: “Grisia, cậu vẫn giống
như trước đây, gặp phải vấn đề khó liền thích ngồi ngơ ngẩn ở nơi như quảng
trường.”

Đó là bởi vì ta đang dùng năng lực cảm ứng thuộc tính của mình, không phải ngơ
ngẩn!

“Làm sao cậu có dáng vẻ này?” Ta vẫn không nhịn được hỏi.

Roland nhấc tay trái lên, ta lập tức chú ý đến cái nhẫn trên ngón giữa của cậu
ta, Roland không bao giờ mang trang sức phẩm, nhất là khi cái nhẫn này còn là
dạng trái tim màu hồng, còn vừa nhìn đã biết là hàng giả không đáng tiền. Ta
càng tin rằng cái nhẫn này nhất định có công năng đặc thù hủy trời diệt đất gì
đó, mới có thể làm cho Roland tự nguyện mang nó theo.

Roland ho nhẹ một tiếng: “Cái này là nhẫn sinh mệnh Pink cho, có thể để cho
tôi bảo trì hình dạng con người, nhưng chỉ cần dùng thánh quang là có thể dễ
dàng quét đi ảo giác này.”

“Tôi có thể nhìn ra đó là nhẫn của Pink… Thanh kiếm đó của cậu cũng là của
Pink cho cậu đi?”

Không ngờ cái nhẫn giống như đồ chơi trong nhà của bé gái đó lại có loại công
năng này. Lần sau đi tới nhà Pink, có lẽ phải chú ý con gấu bông trong góc
tường một chút, biết đâu con gấu bông đó có công năng triệu hồi đại ma vương
cũng không chừng?

“Không, cây kiếm đó là bảo vật gia truyền của tôi, tôi cho rằng tôi vĩnh viễn
sẽ không đi dùng thanh kiếm tà ác này”. Roland cười có chút bất đắc dĩ: “Không
nghĩ đến, tôi lại lấy tư thái death knight đi dùng thanh kiếm này, thật sự trở
thành phía tà ác…”

“Chờ một chút!”

Ta phất tay dừng lại Roland, bởi vì ta liếc thấy có khoảng năm thánh kỵ sĩ và
hai tế ti tiến vào quảng trường này, mặc dù bọn họ có lẽ không nghĩ rằng Death
knight sẽ xuất hiện ở quảng trường nơi có nhiều người tụ tập nhất trong thành,
nhưng Judge cậu ta làm việc vẫn luôn đều cẩn thận đến một cọng tóc cũng không
bỏ qua, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua quảng trường lớn như thế mà không tra
xét.

Cái này không xong rồi, Death knight thế nhưng là ngồi ngay bên cạnh ta!

Mặc dù Roland hiện tại thoạt nhìn như một con người, nhưng ngồi ở bên cạnh, ta
vẫn thấp thoáng cảm giác được luồng hắc ám khí cậu ta phát ra, khó đảm bảo sẽ
không bị tế ti phát giác… Uh oh! Không xong rồi, có một tế ti mắt lén liếc về
phía chúng ta, sau đó lại còn chỉ trỏ chúng ta cho thánh kỵ sĩ bên cạnh mình,
dáng vẻ hình như muốn lại đây xem xét.

“Roland, cậu đi mau!” Ta thấp giọng nói.

Nhưng Roland sau khi nhìn đội thánh kỵ sĩ kia một chút, lại vẫn không đứng dậy
đi khỏi, thậm chí còn làm một bộ dạng tỉnh bơ.

Thảm rồi, nhóm Thánh kỵ sĩ đó không những qua đây, hơn nữa còn là bảy người
cùng đi, cộng thêm một bộ dạng nghiêm túc, hẳn sẽ không thật sự bị phát hiện
rồi chứ?

Trong lòng ta bất ổn, còn chưa biết nên làm thế nào để đối phó thánh kỵ sĩ của
nhà mình, thì bảy người đó đã đi tới bên cạnh Roland… vượt qua mà không nhìn
cậu ta, sau đó đứng ở trước mặt ta.

Thánh kỵ sĩ cầm đầu hết sức thận trọng nói với ta: “Xin ngài kéo mũ áo trùm
xuống.”

Ta mặt vô biểu tình kéo mũ xuống, Roland bên cạnh thì quay đầu đi, từ bả vai
run rẩy của cậu ta có thể thấy được cái gã này đang kiềm chế cười.

“A! Sun knight?!” Bảy người giật nảy mình một cái, đoán chừng cho dù có thật
sự phát hiện ra Death knight, bọn họ cũng sẽ không hốt hoảng như bây giờ.

Ta cực kỳ ai oán nói: “Phải chăng Sun đã không còn nhận được chúc phúc của
thần Ánh Sáng, cho nên thần thánh khí tức trên người không còn dày đậm, đến
nỗi làm cho các anh em hiểu lầm rằng Sun là một Death knight với hắc ám khí
tức tràn ngập?”

“Không, không, không phải thế!” Bảy người động tác nhất trí, cảnh tượng trái
phải lắc đầu thật hoành tráng!

“Như thế là do hành vi hay động tác của Sun quá mờ ám, đến nỗi làm cho các anh
em đây hiểu lầm Sun là Death knight đang ẩn trốn?”

Bảy người lại một lần nữa đồng loạt đem đầu xoay qua xoay lại 180 độ.

“Như thế, chẳng lẽ hết thảy đều là sự hiểu lầm mỹ lệ ngẫu nhiên bởi thần Ánh
Sáng?”

Bảy người lần nữa lắc đầu… sau đó mới phát hiện ta nói là cái gì, sau khi từng
người làm ra bảy loại vẻ mặt khiếp sợ khác nhau, rồi bắt đầu điều chỉnh đầu di
chuyển lên xuống.

“Nếu chỉ là sự hiểu lầm mỹ lệ ngẫu nhiên bởi thần Ánh Sáng, vậy Sun cũng không
làm phiền nữa, xin các anh em tiếp tục chấp hành ý chỉ của thần Ánh Sáng đi.”

Sau khi bảy người họ cuống cuồng hành lễ, mà ta không chút hoang mang hồi lễ,
bọn họ liền chạy trối chết ngay cả đầu cũng không dám quay lại, hình như Sun
knight ta so với Death knight còn đáng sợ hơn.

Có lẽ là khuôn mặt vô biểu tình lúc ban đầu của ta đã dọa tới bọn họ đi, nghĩ
lại cũng phải, Sun knight luôn luôn duy trì nụ cười cho đến chết đột nhiên
không cười nữa, cho dù không có biểu tình tức giận, có lẽ cũng rất dọa người
đi!

Xem ra ta sau này phài càng thêm cẩn thận bảo trì tươi cười của mình, nếu
không bên ngoài sẽ rất dễ dàng có tin đồn bất lương rằng Sun knight có tính
khí thất thường.

Ta kéo lại mũ áo choàng, vừa quay đầu qua, liền nhìn thấy thần sắc có chút nhạ
dị của Roland, cậu ta nói: “Grisia, từ khi nào mà cậu trở nên nói chuyện văn
vẻ như thế?”

“…Đừng có hỏi.”

Ta nói với Roland: “Roland, cậu hay là mau đến chỗ Pink trốn đi, tế ti mới nãy
đó có lẽ đã thực sự cảm giác được hắc ám khí tức, chỉ là bởi vì cậu ngồi trông
rất quang minh chính đại, cho nên bọn họ mới tưởng tôi người ngồi ở bên cạnh
cậu là death knight.”

Roland lặng yên một hồi rồi nhàn nhạt nói: “Tôi chỉ đến nói tạm biệt với cậu
mà thôi, Grisia, tạm biệt xong, chúng ta chính là kẻ địch rồi.”

“Kẻ địch… Cậu quả nhiên hận tôi đi.”

Ta có chút buồn bã cúi đầu, ban đầu ta còn có điểm kỳ vọng Roland không phải
là người nhớ thù, nói không chừng cậu ta sớm đã quên ta đã đoạt vị trí Sun
knight của cậu ta.

Roland trái lại khó hiểu hỏi: “Tôi vì sao phải hận cậu?”

“Cậu không hận tôi?” Ta đột nhiên ngẩng đầu lên kêu to: “Vậy cậu làm sao vừa
xuất hiện đã chém tôi?”

Roland lộ ra ánh mắt xin lỗi nói: “Khi đó, Pink bảo tôi mang sinh vật undead
tới cho cậu xử lý, tôi chỉ là muốn thuận tiện lên tiếng chào hỏi cậu, nhưng
tôi mới biến thành Death knight không lâu, nhất thời quên tốc độ với sức mạnh
của mình đều gia tăng, kết quả là không kịp thu tay, vô tình chém trúng cậu,
thật sự xin lỗi.”

“…” Ta có chút bất đắc dĩ hỏi: “Vậy cậu làm sao lại nói sẽ trở lại tìm tôi?”

“Tôi vốn đã muốn trở về tìm cậu nói tạm biệt”. Roland trả lời như chuyện đương
nhiên.

Roland! Cậu cái gã không thần kinh này, cậu rốt cuộc có biết mình đã là Death
knight rồi không? Tôi xém nữa bị lời “chào hỏi” và “tạm biệt” của cậu hại chết
rồi.

“Roland… Nếu như không phải con người không thể chết hai lần, tôi nhất định sẽ
làm cho cậu chết lại một lần!” Ta tức đến nghiến nghiến răng nói.

Cậu ta chém ta một đao còn không có gì, làm sao cậu ta lại có thể nói một câu
khiến người khác dễ dàng hiểu lầm như “Sun knight, ta sẽ trở về tìm ngươi”,
hại ta bị người hiểu lầm đến xém chút nữa phải tự đâm chết trên cây cột của
thần điện để chứng minh rồi.

“Cậu có thể thiêu tôi”. Roland trái lại rất bình tĩnh trả lời: “Sau khi tôi
giết chết kẻ thù của tôi, tôi sẽ để cho cậu thiêu chết.”

“Tôi chỉ đùa thôi mà.” Ta nhíu mày, suýt nữa cũng đã quên, Roland là một gã
rất nghiêm túc đến nỗi không đùa nổi với gã này.

“Tôi nghiêm túc đấy, nếu không phải vì giết người kia, tôi sẽ không cho phép
chính mình cứ lấy tư thái tà ác tồn tại trên thế giới này.”

“Người giết cậu là Đại Vương Tử điện hạ sao?”

Nghe thấy lời của ta, Roland sững người, sau đó gật đầu.

Thật sự là Đại Vương Tử?

Ngay lập tức tâm trạng của ta trở nên nặng nề. “Cậu sẽ không thành công, Judge
knight thế nhưng không giống tôi mà hồ đồ… Khụ! Không giống tôi mà “thiện
lương” như thế, cậu ta chắc chắn sẽ bày ra thiên la địa võng xung quanh Đại
Vương Tử, cậu không có khả năng thành công đâu.”

Roland quay đầu qua, ta thấy cậu ta kích động đến ngay cả nhãn cầu cũng bắt
đầu biến hình, thấp thoáng có biến trở lại mắt ngọn lửa phục thù của death
knight, cậu ta lạnh lùng nói: “Mặc kệ xác suất thành công thế nào, tôi nhất
định phải giết hắn.”

“Roland, hận thù không phải đức tính của một kỵ sĩ nên có.”

“Không, Grisia, không phải bởi vì thù hận.” Roland lạnh lùng nói: “Hắn là một
kẻ thường phạm tội, tôi chính là bởi vì nhìn không nổi nữa, muốn vạch trần hắn
mà trở thành kẻ bị hại, giữ lại cái người đó chỉ sẽ có càng nhiều người bị
hại.”

Ta thật sự bị á khẩu không thể nói gì, Đại Vương Tử đó thực sự là một kẻ hai
mặt, trước mặt người thì mỉm cười, sau lưng người thì ngược sát?

Roland đứng lên, khí tức hắc ám trên người điên cuồng phát tán ra: “Tôi nhất
định phải giết hắn, không để cho hắn lại gây nguy hại người khác!”

“Chấp niệm của cậu chính là muốn giết hắn?” Nếu như là thế, vậy thì khó làm
rồi, cái thứ chấp niệm này thế nhưng không thể thỏa hiệp.

“Chấp niệm?” Roland sửng sốt.

“Phải, cậu lần trước suýt nữa đã biến thành Death Lord rồi, có thể khiến cho
cậu tiến hóa trong thời gian ngắn như thế, nhất định là chấp niệm gần như
không thể đạt được đi, nếu như là muốn giết hắn, vậy thật sự là chấp niệm gần
như không thể làm được.”

Ta lắc đầu, chẳng lẽ giải pháp duy nhất vẫn là phải thiêu Roland sao?

Ta ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy Roland dùng ánh mắt kỳ quái liếc ta một
cái, ta có chút khó hiểu hỏi: “Sao vậy?”

“Không, tôi nên đi rồi, khí tức hắc ám vừa rồi mất khống chế phát tán ra có
thể đã dẫn tới chú ý rồi, Grisia, lần sau khi gặp lại, hy vọng cậu lấy thân
phận Sun knight xuất hiện trước mặt tôi.”

Nói xong Roland thật sự xoay người đi không chút nào dừng lại.

Ta ngơ ngác ngồi ở quảng trường, tâm trí rối bời, đã không cách nào ngăn cản
Roland đi giết người nữa, vậy ta nên làm sao đây?

Vạch trần ý đồ của Roland, như vậy, cho dù Roland có mạnh, dưới sự có giới bị
của hoàng cung và Thần điện Ánh Sáng, cậu ta cũng không khả năng thành công,
thậm chí không cách nào trốn thoát, đến lúc đó, thân là Sun knight ta sẽ phải
tự tay đưa Roland lên cọc hỏa thiêu, sau đó mồi lửa để nướng cậu ta.

Hay là không vạch trần ý đồ của Roland, sau đó chờ cậu ta đem kẻ thống trị
quốc gia tặng cho một đao tách thành hai khúc, không phải ta muốn nói, lấy
năng lực của Roland, cộng thêm ngụy trang của nhẫn sinh mệnh, có lẽ thực sự có
khả năng thành công…

Roland thối tha! Cậu không biết tự mình len lén đi làm là được rồi sao, cùng
lắm làm xong rồi lại tìm ta trò chuyện đi! Tại sao phải trước khi làm chuyện
xấu, còn đặc biệt đến báo cho ta biết trước, hại ta bây giờ điên cả đầu, không
biết rốt cuộc có nên bắt cậu lại đem đi nướng hay không!

Lúc này, một loạt tiếng bước chân lộn xộn truyền tới, ta ngẩng đầu nhìn, quả
nhiên là những thánh kỵ sĩ chậm chạp, ta lắc đầu, bây giờ mới tới, ngay cả
bóng lưng của Death knight cũng tìm không thấy rồi!

“Ở đằng kia!”

Ủa? Không lẽ Roland lại quay lại rồi? Ta nhìn xung quanh, đâu có thấy…

“Ngươi! Kéo mũ áo choàng xuống!” Cả một đội Thánh kỵ sĩ hùng hổ như đàn trâu
vọt lại đây, sau đó hung hăng hét vào ta.

“…”

Các ngươi những gã này rốt cuộc muốn nhầm ta thành death knight mấy lần mới
cam tâm hả?!


Mệnh Kỵ Sĩ - Chương #8