Lần Đầu Gặp Gỡ


Người đăng: soitieutu

Leon dùng tinh thần lực bao lấy một khối nước biển khi con sóng lớn tạt qua để
đưa nó lại trước mặt.

Khối nước biển trôi lơ lững trước mặt Leon rồi dần biến hóa đủ hình dạng mà
Leon tưởng tượng ra được, hai con thú đang đánh nhau, hai người đánh nhau,
người và thú đánh nhau.

Những hành động võ thuật mà Leon từng xem trong phim của người phàm lúc này
được tái hiện, nó dần thích thú với trò chơi mới đến quên đi xung quanh cho
tới khi tiếng một đứa con gái vang lên:

“Tuyệt quá, anh làm thế nào được vậy?”

Đứa con gái tóc dài đen óng mà Leon thấy khi nãy đã đứng trên boong lúc nào
Leon không hay biết. Leon híp mắt nhìn đứa con gái đang cười tươi tắn bên
dưới.

Con bé thấy Leon nhìn mình chằm chằm cũng không có ý né tránh tiếp tục cười
hỏi “em có thể lên đó chứ?”

Leon cũng cảm thấy nhìn chằm chằm vào một người lạ là không lẽ phép nên thu
lại ánh mắt lạnh nhạt đáp

“Cứ tự nhiên”

Đứa con gái nhảy mấy lần lên cầu thang dây rồi xuất hiện bên cạnh Leon không
chút đề phòng nhìn nó.

Leon có chút không quen người khác tiếp cận quá gần mình như vậy hơi cau mài
nhưng không nói gì, một mùi hương nhè nhẹ lan tỏa trong không khí làm Leon tò
mò ngửi nhẹ kín đáo rồi đôi mắt nó khóa chặt đứa con gái trước mặt mang theo
vẻ đề phòng

“Mùi của ma cà rồng.” Leon khẳng định như vậy bởi vì đứa con gái trước mặt
mang theo mùi của nhân loại đã bị biến đổi, thứ mùi mang theo vị tanh nhàn
nhạt do thời gian dài uống máu mà có.

Đứa con gái phát hiện hành vi lén lúc của Leon cười giòn tan “em là một ma cà
rồng.” đứa con gái thừa nhận

Leon hơi lúng túng quay sang tiếp tục chơi với khối nước bên cạnh.

Đứa con gái tiếp tục tò mò “em là Tuyết, đến từ Trung Hoa, anh tên gì?”

“Leon” Leon trả lời ngắn gọn. Hai năm sống trong rừng làm nó có chút không
thích nói chuyện với người lạ.

“Anh có vẻ ít nói nhỉ, em có một ông anh cũng ít nói như vậy. Em thường chọc
đến khi ông ta phát điên la hét mới thôi” Tuyết nhìn Leon híp mắt cười tinh
nghịch.

Leon cười nhạt “Em bao nhiêu tuổi”

Tuyết sờ môi mình suy nghĩ “nói tuổi của ma cà rồng là một chuyện gian nan,
nhất là với con gái, cô của em thường nói thế. Em mười ba tuổi”

Tuyết còn nhỏ hơn Leon một tuổi, Leon thầm ngạc nhiên, nó vốn nghĩ mình mới là
người trẻ tuổi nhất.

Với sự nhạy cảm do sống tách biệt với thế giới bên ngoài quá lâu mà Leon rất
nhạy cảm với xung quanh, lúc này nó mơ hồ cảm thấy con bé bên cạnh có hai khí
chất đối lập nhau, ngây thơ và nguy hiểm.

Có gì đó rất bí ẩn đằng sau cái vỏ bọc kia. Leon không muốn mình cuốn vào rắc
rối tốt nhất là tránh xa người của những gia tộc khác.

“ừ” Leon lại ngắn gọn với câu trả lời của Tuyết.

Tuyết không mấy để ý vẻ lạnh nhạt của Leon, nó nhìn khối nước bị Leon thả lại
biển tiếc nuối

“Anh trên này nhìn gì vậy?”

“Tìm thủy quái” Leon nhìn ra xung quanh đáp.

“Có thủy quái sao? Anh em không nhắc tới”

“Không biết, hi vọng là có”

Tuyết không hỏi nữa mà im lặng ngồi cùng Leon nhìn quanh tìm thủy quái như lời
mà Leon nói.

Leon lơ đãng liếc qua nhìn đứa con gái trước mặt có chút xung động muốn dò tìm
xem Tuyết đang nghĩ gì nhưng Leon không dám manh động.

Ma cà rồng có nhiều năng lực đặc thù, nếu năng lực của con bé có thể phát hiện
dao động tinh thần lực thì sẽ bị lộ năng lực mà nó ra sức che giấu.

Leon nhìn khuôn mặt non nớt xinh đẹp trắng nõan hơi tái nhợt của Tuyết nghĩ
đến ba nó cũng là người Trung Hoa. Leon cũng có chút đặc trưng của con lai như
cái mũi cao vừa phải ,gương mặt có chút nét châu á. Trăng đã lặn, mặt biển
thoáng tối mịt đến khi mặt trời nhú lên ở chân trời.

Leon nhìn thấy nhiều cá lớn bơi theo tàu, cá kiếm, cá voi sát thủ to lớn khác
thường, cá voi trắng, chúng phun những cột nước cao như màn chào hỏi hoành
tráng.
Vùng biển lân cận cá nhiều lên một cách bất thường như họ vừa vào khu vực được
bảo vệ đặc biệt.

Một con rùa có mai to hơn ba mét bám đầy rêu và san hô nổi lên mặt biển hít
thở, nó vươn đầu lên cao nhìn theo chiếc tàu đen đến khi chiếc tàu đi khuất
với vẻ thản nhiên lười nhác như không phải lần đầu gặp phải.

Tuyết cũng thích thú nhìn cảnh nhộn nhịp của những đàn cá “oa, thật tuyệt,
chúng không sợ con người mà giống như chào đón chúng ta vậy”.

Leon im lặng lắng nghe đàn cá voi đang nói. Chúng chào hỏi người bảo vệ. Chiếc
tàu này ngoài đưa rước khách thì còn làm bảo vệ trên khu vực này. Những đàn cá
an toàn khi chúng ở đây. Leon nhìn đàn hải âu trắng đang bay lượn đông phía
trên, vài con còn đậu cả lên đỉnh cột buồm chải chuốt lông cánh.

“Sắp tới đất liền” Leon nói.

Tàu chạy khoảng hai mươi phút thì Leon cũng nhìn thấy một hòn đảo lớn giống
một ngọn núi lửa lớn nhô lên từ mặt biển.

Ngọn núi rất cao, không nhìn thấy đỉnh bị che lấp trong mây, trong sương mù
càng làm nó bí ẩn.

Một hòn đảo lớn ngay trên tam giác quỷ, một phát hiện thú vị mặc dù Leon có
chút thất vọng vì không gặp phải con thủy quái nào nhảy ra cản đường.

Tàu cũng đã ngừng lại ở bến. Trên bờ người ta đi lại đông đúc và nhộn nhịp như
một thị trấn ven biển, chỉ khác là nơi này không có âm thanh của máy móc hiện
đại.

Có một khu chợ ngay bến tàu. Leon nhìn thấy ba nó đã mang hành lí lên boong
bèn nhảy xuống bên cạnh ông.

Người phụ nữ châu á tóc đen cũng đã có mặt Tuyết nhảy theo sau Leon đến cạnh
người phụ nữ. Họ nói nhỏ gì đó thỉnh thoảng nhìn về Leon.

Jack đưa Leon cái túi của nó “đi thôi, chúng ta tìm chỗ trọ rồi con muốn đi
tham quan đâu tùy thích, chỉ là đừng đấm vào mặt thằng nhóc phù thủy nào làm
con không vừa mắt như lúc nhỏ là được”

Leon cười không nói nhưng Tuyết đi đến cạnh nghe được mắt sáng lên nhìn Leon

“a ha, hồi nhỏ anh thật giống em nha”

Jack quay qua nháy mắt với Leon “cô bé nào đây, con không định giới thiệu với
ba sao?”

Leon nhìn ánh mắt trêu chọc của Jack lúng túng “à, con bé là Tuyết, mới quen”

“Bạn mới à, một khởi đầu tốt khi con ra khỏi nhà đó. Chào cháu, ta là Jack ,ba
của Leon” Jack cười thân thiện không thua gì Tuyết giới thiệu mình.

Jack nhìn kĩ Tuyết một lần nữa như nhớ ra điều gì cười nói “à, chúng ta còn
việc, các con có thể gặp nhau sau khi ghi danh. Giờ thì chúng ta phải đi thôi
Leon, chào cháu nhé”

Leon nhìn Tuyết một cái rồi đi vội theo Jack. Đến khi ngồi trên xe ngựa tới
chỗ nhà trọ thì Jack nghiêm túc hỏi Leon

“con bé đó con quen như thế nào vậy?”

“một con ma cà rồng, ngồi cùng con trên cột buồm, cũng không nói gì nhiều. Con
cảm thấy nó hơi phức tạp”

Leon thản nhiên nói trong khi mắt nó vẫn tò mò nhìn qua cửa sổ để quan sát bên
ngoài.

Jack nhắm mắt lại cố nhớ lại rồi tỏ ra nghiêm trọng hơn

“Con bé đó là người của một gia tộc cổ lâu đời ở châu á, ta có gặp qua người
của gia tộc họ, khí chất trên người họ giống nhau, bởi vì năng lực đặc biệt.
Năng lực của họ là gì thì vẫn là bí mật vì những ai biết đều là người chết.
Con nên cẩn thận với con bé đó.”

Leon gật đầu nhìn qua cửa sổ xe ngựa “vì sao nơi này người ta vẫn dùng thứ đồ
cổ này vậy ba, tuy vậy không có cảm giác xốc nảy như con nghĩ”

“Vì bánh xe đang trôi lơ lững mà không phải là chạy trên đường. Những lão già
nơi này thích sự yên tĩnh, nơi này tách biệt với bên ngoài không có xăng dầu,
không có điện chỉ có ma thuật”

Jack chỉ bánh xe chỉ dùng tượng trưng giới thiệu với Leon.

“Khá thú vị, nếu con dùng được ma thuật thì nơi này là một nơi để học không
tệ” Leon nhìn những tòa lâu đài cổ san sát hai bên đường có vẻ hướng tới nói.


Máu Lai - Chương #9