Bí Mật Trong Lâu Đài Ma


Người đăng: soitieutu

“Không ngờ lần này lại có nhiều ma cà rồng dự thi đến vậy, có lẽ thế giới chìm
vào hỗn loạn là lúc thợ săn dễ kiếm tiền nhất”

Leon đếm tới ma cà rồng thứ sáu lên tàu thì thầm nói với Zira bên cạnh.

“Anh sẽ nói cho họ biết về cái bẫy chứ?”

Zira cũng tò mò đánh giá những người được gọi là đồng loại của mình bên dưới,
họ đều có chung một đặc điểm là giấu mình dưới những cái áo choàng có mũ trùm
chỉ là chất liệu khác nhau, cô cũng có một cái áo khoác da giống như Leon do
Leon tặng khi cô thức tỉnh.

Leon suy nghĩ một lúc về vấn đề mà Zira vừa hỏi lắc đầu đáp

“Anh không biết, để xem tình hình, thật ra thì anh không quan tâm tới việc
sống hay chết của ma cà rồng, có lẽ là anh ích kỉ nhưng tại sao anh phải giúp
họ, vì họ là đồng loại của anh sao, giúp họ để họ giết nhiều người hơn sao? Có
lúc anh quên mất mình là một con quỷ cũng giống như họ, trong số họ có những
người đáng sống và có những kẻ đáng chết chỉ là anh sẽ không chủ động giết họ
vì thầy của anh không muốn điều đó”

Zira im lặng nhìn Leon rồi mỉm cười, nụ cười rất rạng rỡ

“May mắn là em được gặp anh sớm”

“Có lẽ vậy” Leon trầm ngâm sau cái khẽ gật đầu.

Những căn phòng đã đầy người và con tàu bắt đầu ra khơi bỏ lại đám người vừa
mới đến trên bờ để đón chuyến tàu kế, Leon hơi lo lắng khi họ lên đảo khá trễ,
có lẽ sẽ không còn phòng để thuê.

Năm trước có không ít người phải dựng lều ở bải đất trống gần khu rừng tổ chức
dự thi để ở lại vì không tìm được phòng trọ.

Silver bị cơn say sóng hành hạ nhũn ra tựa vào thành tàu tiếp tục nôn nhưng
chẵng nôn được gì nữa.

Hôm nay trăng rất tròn và ánh trăng đang chiếu lên người Silver như đang xoa
dịu sự khó chịu của cậu nhưng Silver lại không mấy thoải mái vì điều đó, năng
lượng trên người cậu dần hỗn loạn, da của Silver dần sáng lên thứ ánh sáng màu
bạc rồi Silver gầm lên đau đớn với tiếng vải bị xé rách vang lên ngay khi một
con sói khổng lồ hiện ra ở chỗ mà Silver đứng khi nãy.

Leon cũng bất ngờ khi Silver đột ngột biến thành sói, Silver lúc này trong
hình dạng của một con sói khổng lồ oai vệ cao gần một mét rưỡi với bộ lông màu
bạc như kim loại lấp lánh dưới ánh trăng, đôi mắt của Silver cũng màu bạc,
giống như con sói mà Leon đã gặp trong rừng.

Silver ngữa đầu nhìn ánh trăng rồi rướn cổ hú dài vang vọng vào màn đêm, có lẽ
trong dạng sói, cơn say sóng cũng đã biến mất, Silver ngẫng đầu nhìn Leon và
Zira ở trên cao rồi tìm một chỗ ở mủi tàu nằm xuống hứng lấy ánh trăng, cậu
bắt đầu lim dim mắt ra vẻ hưởng thụ.

Gã đàn ông lái tàu đứng sau bánh lái hờ hững liếc nhìn Silver rồi tiếp tục
điều khiển con tàu đi vào những tuyến đường gấp khúc.

Leon nhắm mắt lại để cảm nhận xung quanh, ý niệm của nó cũng kéo dài sâu xuống
đáy biển và ghi nhớ đặc điểm trên tuyến đường mà con tàu đang đi, những lúc
cơn gió đổi hướng và lách vào giữa sự hỗn loạn của đảo chìm hay băng qua phía
trên rặng san hô màu đỏ rồi rẽ qua dòng nước ấm có các đàn cá di cư, có khi
điểm mốc lại là xác của những con tàu đắm lâu năm không người vớt.

Trong đầu Leon mơ hồ xuất hiện một tấm bản đồ trên biển mặc dù không chính xác
lắm nhưng chỉ cần đi thêm vài lần thì nó sẽ tìm ra cách để lên đảo.

Zira thấy Leon đang tập trung cũng không làm phiền, cô lại bắt đầu hát khe
khẽ, bài hát ngân nga rồi bay theo cơn gió nhẹ, lướt đi theo từng ngọn sóng
rồi biến mất vào đêm đen.

Gió đã đẩy chiếc mũ trùm của cô trượt ra sau để ánh trăng soi rọi lên đôi mắt
màu lam sâu thẳm trên khuôn mặt tinh xảo với màu da nhợt nhạt cùng mái tóc
hung đỏ nóng bỏng càng làm cô trở nên đẹp một cách huyễn hoặc mờ ảo.

Silver khẽ động đậy đôi tai, cậu hé mắt nhìn Zira như ngẩn ngơ một lúc rồi
nhắm lại ngủ say dưới trăng nhưng đôi tai vẫn vểnh lên lắng nghe như sợ bỏ sót
điều gì.

Từ xa Leon lại nhìn thấy hòn đảo ma thuật ẩn mình trong sương sớm như một con
rùa khổng lồ đang cõng lấy một ngọn núi chọc trời không khỏi lại thầm cảm
thán.

Zira lần đầu nhìn thấy đảo ma thuật, cô nhiều lần nghe Leon nhắc về nó, lúc
này nhìn ngọn núi hùng vĩ phía trước bất giác cô thấy mình nhỏ bé lại có phần
chờ mong đối với cái thế giới ma thuật xa lạ mà lại rất gần kia.

Silver bị tiếng gọi của lũ hải âu làm tỉnh giấc, cậu chạy tới đứng ở mũi tàu
nhìn về nơi mà những người già trong tộc thường nhắc đến, ở đó đã từng có rất
nhiều đồng bào của cậu ngã xuống.

Con tàu cập bến, từng nhóm người xuống tàu rồi tản vào trong đám đông, Leon
vội vã mang theo Zira và Silver tìm một chiếc xe ngựa rồi chạy đi tìm phòng
trọ.

Từ nhà trọ thứ sáu bước ra, Leon hơi chán nãn khi tất cả phòng đều đã đầy
người, họ buộc phải tìm một chỗ để dựng trại nhưng Zira có vẻ không vui khi
lại chung lều với Silver, quả thực tiếng ngáy của Silver đúng là ác mộng.

Leon vẫy tay gọi một chiếc xe ngựa gần đó nói

“Anh có một chỗ khá thú vị để chúng ta ở lại nhưng nơi đó cần phải dọn dẹp lại
một chút mới ở được”

“Cho chúng tôi đến lâu đài ma” Leon nói với bác phu xe.

“Cậu vừa nói là lâu đài ma?” Silver nhìn Leon hỏi xác nhận.

“Ừ, tôi nghĩ là cậu sẽ thích, đừng nói là cậu sợ ma?” Leon cười bí ẩn nói.

“Không, làm sao tôi lại sợ ma, chỉ là tôi chưa gặp ma bao giờ, không biết
chúng thế nào” Silver hơi lo lắng nói.

“Chúng ta sẽ ngủ ở đó thật sao?” Lần này Zira níu Leon lại hỏi.

“Ừ, không vấn đề gì chứ?” Leon thấy vẻ mặt của Zira có chút là lạ hỏi.

“Không, em chỉ hơi tò mò thôi” Zira che giấu vẻ sợ hãi trong mắt lắc đầu nói.

Giống như lần trước khi Leon đến đây, một bà lão xuất hiện ở dưới tán cây rậm
rạp nhìn vào ba người với đôi mắt tối sâu hút như nhìn thấu mọi bí mật trên
đời, bà ta dùng giọng khà khàn nói như rít qua kẽ răng:

“Mi lại trở về đây lần nữa, xem ra mi rất thích những kẻ trong đó nhưng hãy
cẩn thận với linh hồn của mình, trong đó có những nơi mà mi không nên tới,
những thứ mi không nên chạm vào và những điều mi không nên hỏi, những kẻ ngủ
say chỉ đang chờ kẻ đánh thức chúng dậy khi đó chẵng ai giúp mi đâu”

“Bà…bà ta biến mất rồi” Silver há hốc chỉ về cái gốc cây trống trơn không có
ai lắp bắp nói.

Leon cũng nhíu mài nhìn vào tòa lâu đài cổ khi nghĩ về những gì bà lão nói,
bên trong sẽ có gì nguy hiểm sao?

Leon đi trước dẫn đường nói

“Chúng ta vào xem một lát rồi trở ra, có lẽ nơi này không thích hợp để ở lại”

Silver và Zira nép sát phía sau Leon dáo dác nhìn quanh như đang tìm kiếm cái
gọi là ma.

Vẫn là cái màn ra mắt với sự rên rĩ la hét bên trong những bức tường rồi ánh
sáng trong tòa lâu đài biến mất.

Silver lập tức hóa sói ngay sau đó và cảnh giác nhìn quanh còn Zira thì níu
chặt cánh tay Leon và run rẫy.

Leon cảm nhận được rõ ràng sự căng thẳng của Zira khẽ cười rồi nắm lấy tay cô
ta tiếp tục đi tới.

Những con ma lúc này đã nhận ra Leon, nhưng ngoài Leon còn có người khác nên
chúng lại bắt đầu chọc phá, trong bóng tối những hồn ma bay xuyên qua lại trên
hành lang cùng với tiếng kêu rên khi xa khi gần có khi là tiếng thì thầm ngay
bên tai làm Zira gần như nhũn ra nếu Leon không choàng tay ôm cô vào lòng.

Leon thấy đã đủ liền lên tiếng

“Được rồi, đừng đùa nữa, các người không ra thì tôi sẽ đi đó”

Tất cả đuốc trong lâu đài lại bùng cháy và những con ma bay tới trước mặt Leon
tò mò đánh giá Zira đang ôm chặt Leon và một con sói màu bạc đang gầm gừ nhìn
họ.

Một con ma gầy và cao bay quanh nhìn kĩ Zira rồi kêu lên the thé

“Chà, lần này lại mang tới một em gái khác, chỉ mấy tháng không gặp cậu đã trở
nên xấu xa, bất quá ta thích, hé hé”

Con ma mập thì có vẻ hứng thú với Silver nên bay tới bên cạnh cậu tò mò hỏi

“Này sói con, mi là người sói sao, thật lâu lắm rồi mới thấy một con đó, ta
tưởng các người đã tuyệt chủng rồi”

Con ma hơi lùn giống một đứa trẻ cũng bay tới trên lưng Silver gục gặc đầu nói
theo

“Đúng là người sói rồi, tên dưới kia chẵng phải rất giống đứa nhỏ này sao,
tiếc là hắn không thoát ra được nếu không thì vui lắm”

Leon nghe vậy tò mò hỏi

“Trong này còn có cả người sói sao?”

“Ta không biết”

“Ta cũng không biết”

“Ta chưa nói gì cả, cậu nghe nhầm, tụi bay có nghe tao nói gì không? Không
đúng hong?”

“Đúng đúng, tao không có nghe mày nói là bên dưới đang nhốt một tên người sói”

“Đồ ngu” Con ma lùn tức giận mắng

“Sao mày mắng tao, tao chả nói giúp mày còn gì” con ma mập tức giận hỏi

“Thôi đi mấy thằng đần, sống cùng tụi mày tao nghi là tao sẽ phát khùng trước
khi lú lẫn, ờ mà tao định nói gì nhỉ” Con ma có dáng hơi còng sờ sờ đầu nhìn
những con ma khác hỏi.

“Đủ rồi, bọn mày, bớt nói nhãm đi” Con ma ốm ra dáng đại ca rống lên rồi quay
sang Leon cười ranh mảnh nói

“Lần này cậu vào đây là để chơi với bọn này hay có chuyện gì?”

“Ừ, lâu không quay lại đảo, tiện đường ghé thăm, các người vẫn vậy”

Leon thấy những con ma dường như không muốn nói về bí mật của tòa lâu đài đành
từ bỏ lãng sang chuyện khác.

“Các người có biết gần đây trên đảo có gì lạ không?”

Con ma ốm như đang sắp xếp lại đống thông tin hỗn loạn rồi nói

“Có gì lạ à? Để xem, ba tháng trước bọn này được ra ngoài một lần, nghe lén
được vài chuyện trong trường, nghe nói trong rừng đen lũ thú đang dồn về một
hồ nước nào đó, có ma khí thoát ra từ trong hồ, ừm, hình như trong hồ còn nổi
lên những cái xác lạ, những loài chưa từng được biết tới, loài gì thì chịu, cả
mấy gã trong học viện còn không biết”

Con ma béo khoe

“Ta còn nghe nói mấy cái xác bị đóng băng rồi niêm phong trong tầng hầm mà bọn
này không vào đó được”

Con ma lú lẫn cũng chen vào nói

“Ừ, người ta còn cho người canh giữ bên bờ hồ, lũ thú bị đuổi đi nhưng chúng
vẫn quanh quẩn gần đó”

Leon cũng ngạc nhiên hỏi

“Các người có vào đó xem thử không?”

Con ma lùn hơi trầm ngâm rồi nói

“Ta có vào nhìn thử và thấy họ mang ra một sinh vật lạ, nó có hình người nhưng
thấp tè như một đứa trẻ xấu xí, tai nhọn, đầu có sừng, những ngón tay dài và
có móng vuốt cùng cái đuôi và da màu đỏ, nó đã chết, trên người nó giống như
bị ai đó hành hạ tới chết bằng những vết cắt sâu”

Leon hơi trầm ngâm như cố nhớ lại đã gặp sinh vật kia đâu đó, đôi mắt nó chợt
sáng lên khi nhớ tới câu chuyện về loài ác ma mà Jack kể nó nghe khi nhỏ nhưng
đó chỉ là một câu chuyện cổ tích người ta hay kể trong giới ma thuật, ác ma,
những linh hồn và những con người mang theo đầu của loài thú.

Con ma ốm như nhớ ra điều gì khác nói tiếp

“Leon, bọn này còn nhìn thấy người ta chuyển lên thuyền rất nhiều vũ khí và áo
giáp bị phù phép nhưng không biết họ chở đi đâu”

“Có phải chiến tranh sắp tới không?”

“Không phải đâu, là họ buôn lậu vũ khí”

“Vậy kẻ mua là ai?”

“Đần, họ chuyển ra ngoài tất nhiên là cho loài người dùng rồi, phù thủy dùng
kiếm và áo giáp à?”

Những con ma lại nhao nhao, Leon cũng không hỏi gì nữa, ánh mắt nó quét về
phía Silver có vẻ đang nôn nóng lẫn với tò mò nhìn vào những hành lang sâu
hút.

“Cậu đang định làm gì?” Tiếng của Leon vang lên trong đầu làm Silver giật thót
nghi hoặc nhìn Leon.

“Tôi đang dùng năng lực huyết mạch nói chuyện với cậu. Cậu tin những gì họ nói
à, về người sói bị nhốt?”

“Tôi không chắc nhưng nếu có đồng loại của tôi bị giam nơi này thì sao? Tôi
phải cứu họ”

Silver thử dùng suy nghĩ nói chuyện với Leon, nó có chút không quen khi không
dùng tiếng nói để trao đổi với người khác.

“Vậy cậu không nghĩ tới lí do họ bị giam sao? Ý tôi là nếu thực sự bên dưới có
ai đó là đồng loại của cậu”

“Tôi…người sói sẽ không bao giờ bỏ mặc đồng loại của mình, cho dù bên dưới có
nguy hiểm hay vì bất cứ lí do nào”

Leon nhìn vẻ kiên quyết và ngang bướng của Silver đành nhún vai rồi quay về
những con ma hơi chần chừ hỏi

“Các vị, chúng ta là bạn mà phải không?”

Những con ma lại nhao nhao đáp

“Tất nhiên rồi, chúng ta là bạn”

“Ừ, phải, bạn tốt”

“Ta nghe có mùi gian trá trong đây”

“Nói thẳng đi chàng trai, đừng che giấu, chúng ta sống qua lâu để nhìn thấu
mọi đều dối trá”

Leon cười ngượng nhìn một lượt những con ma bên cạnh rồi hỏi

“Vì sao các người không dám nói về những kẻ bị giam giữ bên dưới? Tôi biết
phía dưới không chỉ giam một gã người sói”

Con ma ốm liếc mắt qua những tên khác rồi cả đám bay qua một góc xì xầm như
đang hội ý.

Con ma ốm quay lại trước mặt Leon hơi nhăn nhó hỏi
“Cậu thật muốn biết về những gã dưới kia?”

“Phải” Leon vội gật đầu đáp.

“Bọn này không thể nói, cũng sẽ không cho cậu biết cách nào để xuống dưới.
Leon này, tốt nhất là cậu nên quên đi, hãy rời khỏi đây như chưa từng nghe
thấy đều gì”

“Các người sẽ ngăn tôi lại nếu tôi tìm cách xuống đó chứ” Leon tỏ ra khó xử
hỏi.

“Bọn này chỉ trông giữ tòa lâu đài, giữ cửa thật sự là kẻ khác, những gã rất
mạnh và rất nguy hiểm, cho dù là ma cà rồng sống lâu nhất như Gin cũng khó có
thể vượt qua những cánh cửa bên dưới, từng có rất nhiều người muốn vào đó để
cứu thoát kẻ bị giam cầm nhưng không có ai trở ra cả, họ đều đã chết”


Máu Lai - Chương #51