Cấm Thuật


Người đăng: soitieutu

“Dường như cô không khỏe hả?”

Leon để ý thấy vẻ mặt đang chuyển sang màu đỏ của Niteri tò mò hỏi.

“Tôi…có thể cỡi trói cho tôi không, tôi đảm bảo sẽ không chạy trốn” Niteri tỏ
ra tội nghiệp van xin.

“Cho tôi một lí do”

Leon bắt đầu hứng thú đánh giá đứa con gái trước mặt, mái tóc màu nâu, khuôn
mặt có thể xem là khá xinh, vóc người cũng tương đối nhưng đó vẫn không phải
lí do để khi cô ta tỏ ra đáng thương thì Leon sẽ chiều chuộng cô ta.

“Tôi cần đi vệ sinh” Mặt Niteri lại đỏ hơn lúng túng nói.

“À” Leon lúc này mới nhớ là nó đã bỏ qua một việc rất ư là tế nhị, từ tối qua
tới hiện tại cũng khá lâu và nhu cầu giải quyết tâm sự cũng là hiển nhiên.

Khi Niteri từ phòng vệ sinh trở ra thì Leon vẫn còn đang dán mắt vào những
trang sách chỉ tay về phía hộp Pizza trên bàn nói

“Chắc cô đói rồi, bánh trên bàn cứ tự nhiên, thật sự thì tôi không thích mùi
vị của món đó lắm”

“Cậu không định trói tôi lại sao?” Niteri hơi bất ngờ khi được thả tự do trong
phòng hỏi.

“Không cần thiết, tôi cũng không muốn lại phải cỡi trói cho cô”

Leon nhún vai nói trong khi tay nó bắt đầu vẽ gì đó trong không khí giống như
đang học theo một hình vẽ trong sách.

Niteri rụt rè ngồi xuống cạnh Zira nhưng không đụng tới hộp bánh, Zira nhìn
sang Niteri định nói gì đó nhưng không biết bắt đầu thế nào còn Niteri thì
ngượng ngùng vì mấy phát súng đêm qua nên cũng im lặng, không khí có phần trầm
mặc.

Leon giống như nghe được sự khác thường ngẫng đầu lên nhìn về phía ghế dài rồi
nhún vai tiếp tục nghiên cứu gì đó từ trong sách.

Trời hừng sáng, Leon đứng dậy thu dọn mấy quyển sách rồi quay sang Niteri nói

“Niteri trước khi làm đặc vụ thì cô làm gì vậy?”

“Tôi tốt nghiệp học viện cảnh sát rồi trở thành điệp viên sau đó được tuyển
vào đội sáu” Niteri nghe Leon hỏi vội trả lời, Leon để lại cho cô ta ấn tượng
quá sâu.

“Vậy à, trước đây cô có bắt được con ma cà rồng nào chưa?” Leon cười thân
thiện hỏi như đang trò chuyện.

“Tối qua là lần đầu tôi nhận nhiệm vụ” Niteri hơi xấu hổ với thành tích ngày
đầu làm việc của mình nói.

“Các người theo dõi tôi lâu chưa?”

“Chúng tôi gặp khó khăn khi xác định vị trí của cậu, chúng tôi chỉ có thể chú
ý tới những người mặc áo khoác có mũ trùm rồi sàn lọc” Niteri thành thật đáp

“Các người hẵn là có thông tin cụ thể của những người như tôi chứ, những thợ
săn là ma cà rồng?”

“Vâng, chúng tôi có hồ sơ của họ cùng mã số theo dõi”

“Tệ thật, vậy ai sẽ giữ những hồ sơ đó?” Leon có vẻ trầm trọng hỏi

“Là tổng bộ, chúng tôi được phân công rồi mới làm việc” Niter cũng nhận ra
Leon đang tức giận rụt rè đáp.

“Cảm ơn cô đã hợp tác, cô Niteri”

Leon đi tới bắt tay với Niteri nói rồi nhìn thẳng vào mắt cô ta dùng giọng rất
nhẹ nhàng nói tiếp:

“Bây giờ cô đang cảm thấy rất buồn ngủ, muốn ngủ một giấc, chiếc giường phía
bên kia rất thoải mái, đúng rồi, đi về phía đó, bây giờ cô đang rất dễ chịu,
cô muốn nhắm mắt ngủ ngay lập tức. Cô đã ngủ rồi đó. Cô Niteri, cô đang lái xe
đuổi theo mục tiêu, cô lái xe lao đi rất nhanh, chiếc xe của cô đã đâm vào cột
đèn, bây giờ cô đang bị thương, phải rồi, cô đang rất đau, đầu cô đã bị thương
rồi, cô đang rất đau, hãy nghỉ ngơi đi. Cô Niteri, cô quên mất đường về nhà
mình rồi, cô quên mình là ai rồi, cô quên chuyện gì vừa xảy ra tối qua rồi ,à
tối qua không phải cô vừa bị tai nạn xe sao, cô nhớ mình là ai rồi, cô vừa rời
khỏi bệnh viện và bây giờ cô muốn về nhà nằm ngủ thêm một giấc, bây giờ hãy
bắt đầu đi nào, cô muốn về nhà, hãy ngủ một giấc và tỉnh lại.”

Zira cũng bắt đầu mơ màng với nhịp điệu ru ngủ của Leon, cô tò mò nhìn Niteri
đang bị thao túng nghe theo lời Leon bắt đầu đi ra cửa để về nhà nhưng khi bắt
gặp đôi mắt màu tím của Leon thì linh hồn cô như bị xoáy vào đó.

Zira vội vỗ hai bên mặt mình để tỉnh lại, lúc này cô nhìn Leon với sự sợ hãi
thực sự, Leon quá bí ẩn cũng quá nguy hiểm, không ngờ Leon còn có thể thao
túng người khác làm theo ý mình.

“Vấn đề của Niteri đã xong, bây giờ chúng ta bắt đầu nói chuyện của cô, cô
Zira” Leon thấy Niteri đã rời đi mới quay lại đối mặt với Zira nói.

“Anh muốn xử lí tôi thế nào?” Zira có phần chột dạ hỏi, dù sao thì cô cũng đã
giết tận 23 đứa trẻ, Leon rất có thể sẽ bắt cô về giao cho hội đồng nào đó.

“Không phải tôi muốn thế nào mà là cô muốn thế nào, tôi biết cô hiện tại đã bị
nghiện máu người và không thể kiếm soát được bản thân khi nghe được mùi thơm
hấp dẫn của máu”

Leon dần nghiêm túc nói tiếp

“Rất có thể cô sẽ lại gây án và những kẻ gọi là FU kia sẽ tóm được cô và giam
cô vào phòng thí nghiệm nào đó, cô hẳn là không muốn trải qua cuối đời ở trong
tù và làm vật thí nghiệm phải không?”

“Không, tôi không muốn sống như vậy” Zira tưởng tượng theo những gì Leon nói
chợt rùng mình.

“Tốt, đã cô không muốn bị tóm thì chỉ còn cách cai nghiện máu người hoặc học
cách kiểm soát được bản năng của mình. Tôi có thể giúp cô làm điều đó thế
nhưng tại sao tôi phải giúp cô đây, cô Zira?”

Zira trầm mặc, phải, Leon đâu có lí do gì để phải giúp cô, từ đầu thì Leon vẫn
là người muốn tóm cô rồi xử tử.

“Đôi khi để có được thứ gì đó thì chúng ta cần trả giá xứng đáng để có được
nó, vậy cô có thể cho tôi thứ gì hả cô Zira?”

Leon chống hai cánh tay lên bàn rồi đan xen những ngón tay thon dài vào nhau
tựa cằm lên đó nhìn Zira ở ghế đối diện hỏi.

Zira bối rối khi đối mặt với đôi mắt như hố đen sâu thẳm của Leon lắp bắp nói
“tôi…tôi không biết mình có thể bỏ ra thứ gì để được anh giúp đỡ”

“Cô có một thứ có thể xem là vô giá để đổi nhưng hiện tại thì nó chẵng đáng
giá bao nhiêu, đó là sự tự do của cô”

Leon cười nhìn Zira tiếp tục dụ dỗ

“ Tôi sẽ không giam cầm hay ép buộc cô làm gì, tôi cần một thuộc hạ, một người
đáng để tôi bồi dưỡng, rất có thể sau này tôi sẽ lập ra một gia tộc và lúc đó
tôi rất cần những thuộc hạ có thể tin tưởng. Thế nào? Cô có thể suy nghĩ kĩ
trước khi quyết định”

Zira cũng không nghĩ tới Leon sẽ muốn thu cô làm thuộc hạ, còn lập gia tộc hay
gì đó thì cô cũng mơ hồ, gia tộc của ma cà rồng như thế nào cô còn chưa biết.

“Tôi đồng ý làm thuộc hạ của anh” Zira đưa ra quyết định.

“Cô khẳng định?”

“Phải”

Leon nhận được câu trả lời của Zira cũng không quá ngạc nhiên vốn nó còn cho
rằng Zira sẽ phải suy nghĩ lâu một chút.

Leon lấy một con dao găm ra cắt vào lòng bàn tay rồi bắt đầu vẽ một đồ án kì
lạ trên sàn.

Zira cũng nghi hoặc nhìn theo những gì mà Leon đang vẻ, cô không biết nhiều về
giới ma thuật, có thể nói cô không biết chút gì về ma thuật.

Khi đã chuẩn bị xong, Leon thu lưỡi dao lại rồi quay sang Zira nói

“Tốt rồi, bây giờ cô hối hận vẫn còn kịp, đến khi nghi thức hoàn tất thì cô sẽ
không bao giờ rút lui được nữa, nếu đã sẵn sàng vậy thì hãy bước vào giữa hình
vẽ bằng máu kia đi.”

Zira có chút e ngại đi đặt chân vào trong hình vẽ, giữa nhà nhưng khi đứng bên
trong lại không có gì xảy ra làm cô nghi hoặc nhìn Leon như chờ câu trả lời.

“Đừng vội, nghi thức cần theo tiến trình” Leon nói rồi bước tới trước mặt
Zira, dùng răng cắn rách một đầu ngón tay cho máu chảy ra sau đó ấn ngón tay
đang chảy máu lên giữa trán Zira rồi lầm bầm bằng thứ ngôn ngữ tối nghĩa nào
đó.

Zira cảm thấy trên trán đau nhói khi móng tay của Leon đâm rách da của cô, máu
từ trên trán cô bắt đầu rỉ ra rồi chảy xuống giữa hai mắt nhưng cô không dám
động đậy khi thấy ánh mắt cảnh cáo của Leon.

Đọc xong những câu chú dài dòng, Leon ngừng lại bắt đầu chuyển máu từ trong
người dồn về phía ngón tay, lúc này chỗ hai vết thương giáp nhau trở thành một
cổng kết nối giữa hai dòng máu của hai huyết thống khác nhau.

Leon cũng không chắc cách của nó làm sẽ có hiệu quả nhưng rất đáng để thử, nếu
Zira chết thì xem như cô ta bị trừng phạt, nếu cô ta sống thì Leon cũng chẵng
mất gì nhiều nhưng lại được rất nhiều thứ.

Zira cũng cảm nhận được dòng máu lạ đang chảy vào người mình, lúc này ngoài
cam chịu đón nhận thì cô đâu còn cách khác.

Cảm giác cả người nóng dần lên rồi sự đau đớn cùng cực cũng ập tới bao lấy
Zira, cô ngã ra đất co giật nhìn Leon như cầu xin sự giúp đỡ nhưng Leon vẫn
đứng đó nhìn cô với vẻ gì đó rất phức tạp, sự đau đớn làm mắt cô nhòe đi rồi
mọi thứ bị một màu tím bao trùm rồi sau đó cô ngất đi.

Zira không nhận ra khi hai dòng máu trên người cô hoa vào nhau thì hình vẽ
trên sàn cũng bắt đầu bốc cháy với ngọn lửa màu tím mờ nhạt.

Ngọn lửa màu tím bao trùm lấy Zira rồi thiêu đốt sạch những gì trên người cô
nhưng sàn nhà gỗ lại không bị ảnh hưởng gì.

Leon nhìn Zira giữa ngọn lửa tím nheo mắt lại, nó bắt đầu mơ hồ cảm nhận được
gì đó từ trên người cô ta, nó giống như sự quen thuộc đến từ huyết mạch.

Hạn chế của cấm thuật này là chỉ có người mang huyết mạch cao hơn mới có thể
tiến hành truyền máu nếu không thì sẽ không thể tiến hành, ở cổ đại người ta
dùng cấm thuật này để duy trì cho huyết mạch trường tồn không bị suy yếu theo
nhiều lần truyền thừa nhưng hiện tại đã không còn bao nhiêu người biết tới nó.

Khi cơn đau đớn cùng cực qua đi thì Zira cũng tỉnh lại nhận ra sự khác biệt
trong cơ thể mình, cô nhìn, nghe, cảm thấy xung quanh rõ hơn, thậm chí là cảm
thấy được máu đang chảy trong người, thứ cảm giác mà cô chưa bao giờ có được.

Khi Zira còn đang ngơ ngác cảm nhận thay đổi trên người mình thì Leon ném một
túi đồ tới nói:

“Nếu đã tỉnh thì mặc đồ vào đi, tôi không chắc cô mặc loại nào nên mua khá
nhiều, tự chọn lấy”

Zira cúi đầu nhìn bộ đồ trên người đã biến mất lúc nào không biết. vội xoay đi
xấu hổ tìm trong đống quần áo mà Leon mua một bộ thích hợp rồi nhanh chóng mặc
vào.

“Tôi không tiện mua đồ lót nên cái đó cô tự tìm” Leon hơi ngượng ngùng nói rồi
quay sang tiếp tục đọc sách.

“Cảm ơn” Zira mặc xong quần áo đi tới đứng trước mặt Leon nói.

Leon ngẫng đầu nhìn Zira khá xinh đẹp trong bộ đồ mà nó mua gật gù tán thưởng
rồi cười nói

“Vì điều gì?”

“Vì tất cả”


Máu Lai - Chương #40