Săn Người


Người đăng: soitieutu

Leon thêm mấy cây củi lớn vào đống lửa cho nó cháy bùng lên mới nằm xuống bên
cạnh gác tay làm gối nhìn lên bầu trời đầy sao.

Có hai viên sao băng vừa bay qua để lại vệt sáng lưu mờ trên nền trời tối mịt,
Leon cũng thường hay bắt gặp sao băng khi nó leo lên đỉnh của những cây đại
thụ và ngồi ở đó để học ngắm sao và tiên đoán theo những gì mà cuốn “thuật
tiên tri viết” mặc dù Jack bảo những gì họ viết trong sách đều vớ vẫn không
đáng tin.

Hôm nay có nhiều sao, có lẽ vì thiếu đi mặt trăng như mọi khi.

Trong rừng thú ăn đêm rất náo nhiệt. Chúng chạy rần rần trên lá khô, đánh
nhau, kêu la inh ỏi gọi bạn.

Từ bên phía rừng đen lại bao trùm bởi sự yên tĩnh chết chóc nhưng nữa đêm có
tiếng rống của con thú ăn thịt cỡ lớn nào đó từ sâu bên trong.

Bên bờ suối chỉ còn lại Leon và Tuyết, những người khác đã vào nhà tìm cho
mình một chỗ ngủ.

Leon nhìn Tuyết đang ngủ say đến mức không bận tâm bên ngoài đang xảy ra
chuyện gì nữa chỉ có thể lắc đầu mỉm cười, con bé là một con ma cà rồng không
hợp cách nhưng có lẽ vì sự ngây ngốc và vô tư kia giúp con bé đến gần Leon hơn
, cảm giác quen thuộc lại mơ hồ xuất hiện, giữa họ hẵn là có mối liên hệ nào
đó.

Bên kia bờ suối bọn thú ăn đêm tò mò nhìn đống lửa rồi chạy đi. Leon lấy hai
cái lọ thủy tinh trong nhẫn ra kiểm tra, bọn kiến và con nhện vẫn sống.

Trong không gian mọi thứ đều sẽ duy trì trạng thái như vừa để vào cho tới khi
được mang ra ngoài, Jack nói vật phẩm không gian không thể chứa vật còn sống
nhưng chiếc nhẫn của Leon lại có thể, đó là một bí mật nữa của Leon, không
phải nó không tin Jack nhưng nó muốn có bí mật của riêng mình, có lẽ là vì nó
đã lớn muốn có sự riêng tư.

Leon cắt một miếng thịt cá sống chừa lại khi nãy cho những con kiến đang đói
ăn. Con nhện thì cũng không chê món ăn ngoài thực đơn của mình. Leon thử nói
chuyện với chúng nhưng chỉ giao tiếp được với con nhện còn lũ kiến thì không
đủ trí tuệ chỉ có thể khống chế như một con rối.

Đợi cho lũ kiến và con nhện ăn xong Leon cất hai thủ thủy tinh đi khi một con
báo đen cao to lớn lãng vãng bên kia bờ suối nhìn hai đứa trẻ. Nó tỏ ra e ngại
đống lửa nên chưa dám nhảy qua.

Leon nhìn thẳng về phía con báo đen dùng sức mạnh tinh thần bao trùm ép lên
người nó đến khi con báo nằm rạp xuống đất run rẫy.

“Cút đi” ý niệm của Leon được gửi sang cho con báo đen như lời cảnh cáo rồi áp
lực trên người con báo biến mất.

Con báo lén nhìn về phía Leon run rẫy sợ sệt rồi quay đầu vọt nhanh vào rừng
mất hút, nó cố sức chạy thật xa khỏi đứa bé nguy hiểm kia, cảm giác khi nãy
thật đáng sợ.

Leon có chút tiếc máu trên người con báo đen kia, hẵn là máu sẽ ngon và bổ hơn
những con thú ăn cỏ nhưng lúc này nó cần phải kiềm chế bản thân.

Trời sắp sáng, Leon đứng dậy vươn người hoạt động cơ thể như một thói quen
hàng ngày.

Tuyết vẫn còn ngủ, hẵn là con bé quen ngủ dậy trể, một con ma cà rồng lười
biếng. Leon gọi Tuyết đậy.

Chúng cần chuẩn bị ăn sáng để thi tiếp. Tuyết ngáp dài đi ra bờ suối rửa mặt
trong khi Leon bắt cá. Con bé có chút ỷ lại vào Leon ngay cả khi mới gặp không
lâu.

Lúc Leon nướng cá thì những người khác cũng rục rịch ra suối rửa mặt và bắt
cá, nơi này chỉ có cá là dễ bắt nhất, họ không có lựa chọn.

Anna đi ngang chổ hai đứa trẻ thì thấy Leon, thoáng lưỡng lự rồi cô tiến lại
chào hỏi “xin chào, hai đứa ngủ ngoài này cả đêm à?”

Tuyết nhanh miệng đáp “dạ, đúng rồi, ngoài này thoải mái hơn”
Anna gật đầu quay sang Leon
“Tôi nghe cậu gọi tên tôi lúc chúng ta ở đồng hoa. Chúng ta gặp nhau lần nào
chưa nhỉ?”

Leon ngước mặt nhìn Anna kĩ hơn

“à, xin lỗi, lúc đó tôi nhìn nhầm chị với một người quen. Chị cũng tên Anna à,
thật trùng hợp. Nếu chị không ngại chúng tôi vẫn còn một con cá vừa mới bắt,
cùng ăn sáng đi, chút nữa hẵn là sẽ có bài thi khó khăn hơn hôm qua”

“Cảm ơn. Xin giới thiệu tôi là Anna mười lăm tuổi đang học năm bốn trường ma
thuật King Mag”

Anna mỉm cười nhận con cá đã nướng một nửa từ tay Leon ngồi xuống cạnh Tuyết
tiếp tục nướng phần của mình.

Tuyết tò mò nhìn Anna giới thiệu

“Em là Tuyết mười ba tuổi, ờm là một ma cà rồng, chị không sợ ma cà rồng chứ?”

“Không sợ, chị nghĩ em sẽ không cắn chị đâu. Còn cậu tên gì?” Anna cười nhìn
sang Leon hỏi.

“Leon, ma cà rồng, mười bốn tuổi”

“Dường như đợt thi này chỉ có hai em là nhỏ tuổi nhất. Lúc đăng kí cứ tưởng
chị là người nhỏ nhất chứ. Vì sao hai em lại muốn làm thợ săn?”

Anna nhìn hai đứa trẻ trước mặt hứng thú hỏi.

Leon xoay con cá trên lửa đáp “để tự do du lịch”

“Em cũng vậy” Tuyết nói.

Anna thấy Leon có vẻ lạnh nhạt cũng không hỏi nhiều nữa tiếp tục nướng cá,
thỉnh thoảng quay sang nói vài câu với Tuyết, có lẽ phụ nữ sẽ có nhiều chuyện
để nói với nhau hơn.

Ăn sáng xong thì mọi người tập hợp trước nhà gỗ chờ giám khảo. Tuyết tỏ ra
không kiên nhẫn liên tục nhìn đồng hồ trên tay trong khi Leon tiến lại gần khu
rừng đen nhìn vào trong.

Không có sinh vật sống nào bên ngoài kể cả côn trùng. Có một loại thuốc bột
phủ bên ngoài bìa rừng không biết dùng làm gì. Leon ngửi thấy mùi giống như
thuốc ma thuật trong thứ thuốc bột như tro bụi kia.

Tuyết gọi Leon trở lại khi giám khảo đến. Giám khảo lần này là một phụ nữ
chừng ba mươi và một nhóm phù thủy mặc áo trùm đen.

Họ đến bằng thảm bay cùng với phụ tá của mình. Cô gái mặc bộ đồ da bó sát cơ
thể cùng áo choàng màu tím đi đến trước những người dự thi

“Tôi là Ren, là giám khảo lần này của các bạn. Bài thi hôm nay của chúng ta sẽ
là đi săn. Mỗi thí sinh sẽ đăng kí thông tin của mình cho phụ tá của tôi và
nhận một thẻ bài có đánh số.

Các bạn sẽ vào khu rừng bên cạnh và tìm mọi cách để có đủ ba thẻ bài của người
khác rồi an toàn trở lại vào sáu giờ ngày hôm sau sẽ thông qua bài thi.

Cấm giết chết người dự thi hoặc cố ý làm bị thương người khác khi họ đã đầu
hàng giao nộp thẻ bài.

Hành vi của các bạn đều nằm trong giám sát của chúng tôi. Ngoài ra các bạn
không được tổ đội mà hoạt động một mình.

Các bạn có một giờ để ẩn nấp đến khi pháo hiệu nổ trên bầu trời là lúc bài thi
bắt đầu. Có ai muốn rút lui không?”

Ren nhìn quanh không có ai bước ra nói tiếp

“Tốt lắm, không có ai chọn lui ra vậy chúc các bạn may mắn. Tuy là cấm giết
người nhưng bị thương là không thể tránh khỏi. Các bạn có thể bắt đầu đăng kí
và nhận thẻ bài của mình sau đó vào rừng.”

Leon tiến lại một bàn đăng kí tương đối trống nhận thẻ số của mình, số 33, một
con số theo Leon là khá ấn tượng rồi bước ra chờ Tuyết.

Tuyết cũng đã nhận được số của mình, con bé có vẻ không muốn tách ra càu nhàu
“56 con số không đẹp chút nào. Chúng ta phải chia nhau ra à?”

“ừ, em cần cẩn thận khi đối mặt với phù thủy, buổi tối đừng ngủ say, hãy tìm
một chỗ cao nhất trên cây tránh bị đánh lén. Anh sẽ chờ em ở đây vào sáng mai.
Chúc may mắn”

Leon nhỏ giọng nói với Tuyết rồi xoay đầu con bé trước khi chạy đi.

Nó không có ý định sẽ bảo vệ Tuyết, con bé cần phải học được bản năng chiến
đấu và phát hiện nguy hiểm để có thể làm một ma cà rồng thực sự.

Những thí sinh nhận được thẻ số vội vã chạy vào khu rừng bên cạnh rừng đen tìm
một chỗ ẩn nấp, người vào sau sẽ bị động hơn.

Leon phát hiện nhiều người ẩn nấp trên đường nó chạy. Phù thủy có thể có ma
thuật mạnh nhưng sinh tồn trong rừng không phải ai cũng giỏi và ẩn nấp cũng
không phải thế mạnh của họ.
Trên đường, Leon khá tò mò khi nhìn thấy một người phàm trong số thí sinh. Đó
là một thanh niên trẻ có sự nhanh nhẹn một cơ thể đầy sức mạnh.

Người thanh niên cũng phát hiện Leon, anh ta cảnh giác nhìn lên chỗ Leon ẩn
nấp trên cây híp mắt lạnh lẻo.

Leon thấy mình bị phát hiện đành nhún vai từ bỏ tiếp tục theo dõi rồi nhảy
sang những cành cây tìm nơi khác.

Thanh niên kia tuy là người phàm như tạo cho nó cảm giác nguy hiểm. Người phàm
được biết tới hòn đảo này phải có bối cảnh và năng lực đặc biệt.

Leon nhảy lên một vách đá dựng đứng rồi leo lên đỉnh cao hơn mặt đất hơn trăm
mét nhìn xuống khu rừng phía dưới.

Pháo hiệu bay lên kèm theo tiếng rít lớn rồi nổ tung trên bầy trời. Bài thi đã
bắt đầu. Leon không dám hóa chim bay đi tìm con mồi của mình. Nó không biết
giám khảo sẽ theo dõi cuộc thi bằng cách nào.

Leon xác định phương hướng rồi nhảy theo vách đá lại chuyền trên cành cây cao
di chuyển nhanh tìm kiếm con mồi.

Để càng lâu thì những người yếu sẽ bị hạ gục hết cuộc thi sẽ gian nan hơn.
Leon nhờ những con chim gần đó tìm giúp chỗ những người khác rồi trả công cho
chúng bằng thức ăn mà nó mang theo trong khi nó kiểm tra ở hướng khác.

Có một phù thủy tuổi chừng ba mươi nấp trong bụi rậm bên dưới gốc cây mà Leon
đang đứng. Ông ta chưa nhận ra Leon đang tiến lại gần trong khi vẫn cảnh giác
nhìn xung quanh.

Khi còn cách người đàn ông khoảng mười mét thì Leon nhảy rơi tự do xuống sau
lưng người phù thủy kia tóm vào gáy ông ta

“Ngại quá ngài đã bị tóm rồi”

Người đàn ông mặt xanh lét vừa sợ vừa giận nhìn Leon lục xoát người. Leon lấy
được thẻ số 45 thì đánh vào cổ làm người đàn ông ngất đi mới tìm con mồi tiếp
theo.

Vì có người giám sát cuộc thi nên, Leon cũng không ngại để ông ta nằm đó một
lát.

Có tiếng nổ ở một góc khác trong rừng. Leon cười ranh mãnh tiến lại gần chỗ
phù thủy đánh nhau. Nó nhảy lên những nhánh cây cao di chuyển thay vì chạy
dưới đất.

Tiếng đánh nhau sẽ dẫn những người khác đến, ai sẽ là thợ săn và ai là con mồi
phải chờ xem kết quả sau cùng mới có thể kết luận.

Chỗ cây cối bị ma thuật đánh xơ xác là một nữ phù thủy trẻ đang đánh với một
người đàn ông trung niên phù thủy khác già dặn kinh nghiệm.

Họ đều phòng thủ bằng khiên ma thuật và di chuyển tránh né những ma pháp
nguyên tố ném về nhau.

Ai hết ma lực hoặc bị trúng đòn sẽ thua. Nhìn thì có vẻ người đàn ông đang
chiếm ưu thế với kinh nghiệm và ma lực vượt trội.

Nữ phù thủy mất kiên nhẫn chuẩn bị một ma thuật lớn khi niệm chú khá lâu và cô
ta tỏ ra khá mệt mỏi.

Khi niệm chú và chuẩn bị ma thuật xong thì nữ phù thủy cắn rách đầu ngón tay
của mình rồi áp tay xuống đất và lúc này điều kì diệu đã xuất hiện.

Ngay nơi mà nữ phù thủy đặt tay xuống, máu của cô ta thấm vào đất và xung
quanh đó đang sáng lên màu sáng màu vàng rồi đất đá bắt đầu nhô lên nhanh
chóng tới khi hình thành một sinh vật hình người to lớn cao gần ba mét.

Lần đầu Leon nhìn thấy ma thuật triệu hoán của phù thủy. Có được người đất, nữ
phù thủy bắt đầu phản công bằng cách khống chế người đất tiến tới cận chiến và
ném những khối đất nén về phía người đàn ông trong khi ông ta chật vật lui
lại.

Người đàn ông cũng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, ông ta không tham chiến mà
lui lại phòng thủ và tiếp tục quấy nhiễu chờ đối thủ hết ma lực.

Lúc này cả hai người ở giữa bải đất đều nhận ra có những kẻ khác đang ẩn nấp
xung quanh.

Người đàn ông tiếc nuối nhìn nữ phù thủy rồi chạy đi. Ông ta không dám mạo
hiểm vì một thẻ số mà dùng hết ma lực để làm lợi cho người khác.

Leon nhìn theo phía người đàn ông rời đi. Nó không định sẽ chọn đối thủ có
nhiều kinh nghiệm như vậy, ít nhất là bây giờ chưa phải lúc.

Nữ phù thủy thấy đối thủ chạy đi tức giận giẫm chân mắng một tiếng rồi triệt
tiêu người đất chuẩn bị chạy đi nhưng một mủi tên băng lao qua bụi rậm đập vào
sau lưng cô ta.

Nữ phù thủy bị đánh văng về trước khi không có khiên ma thuật bảo vệ phía sau.
Cô ta yếu ớt sau cú đánh mạnh, mặt cô ta tái nhợt rồi phun ra một ngụm máu sợ
hãi nhìn vào trong bụi rậm.

Một gã phù thủy trẻ mặc áo trùm che kín mặt lao ra ném một quả cầu nước vào
mặt nữ phù thủy không chút do dự làm choáng rồi lục tìm thẻ bài trên người cô
ta sau đó chạy vội đi.

Hắn ta biết rõ nhiều người đang bên cạnh chực chờ nên không dám ở lại lâu thêm
giây nào.

Leon bám sát phía sau thanh niên kia. Những phù thủy khác cũng bám theo nhưng
bị gã kia luồn lách bỏ lại. Bọn họ còn e ngại người bên cạnh nên một lần nữa
tản ra tìm con mồi khác.

Gã phù thủy chạy rất lâu đến khi không thấy ai đuổi theo mới ngừng lại thở hổn
hển.

Hắn ta lẫn trốn ở cạnh một dòng suối có nhiều cây cối nhỏ và bụi rậm. Nếu
không lùng sục thì khó mà tìm được.

Leon không có cây lớn để di chuyển tới cạnh hắn ta nên ngừng lại nhìn xuống
con mồi. Nó lấy hủ kiến trong nhẫn bắt ra ba con kiến sau đó lấy thêm lọ thuốc
độc ảo giác nhỏ một giọt thuốc ra tay cho ba con kiến uống.
Leon thả ba con kiến lên một chiếc lá khô rồi khống chế chiếc lá rơi là đà bay
lại gần gã phù thủy kia. Ba con kiến đã tiếp cận được con mồi, chúng bò lên
chổ mạch máu cắn nhả hết chất độc của mình rồi bị giết.

Mặc dù bị kiến cắn đau đớn nhưng gã phù thủy cắn răng chịu đựng không gây
tiếng động. Vết thương nóng rát tăng lên dần khi chất độc hòa vào máu.

Hắn ta lấy ra thuốc thoa vào vết thương rồi lấy một lọ thuốc khác uống nhằm
giải độc, có lẽ hắn đã chuẩn bị cho những tình huống như lúc này.

Ngay lúc gã phù thủy kia bắt đầu loạng choạng thì Leon nhảy xuống từ trên cao
phóng tới trong vài giây.

Gã phù thủy phát hiện tiếng động muốn phòng thủ thì đã muộn. Chất độc làm hắn
ta trở nên mơ màng và chậm chạm.

Leon dể dàng đánh ngất con mồi lấy được hai thẻ số 15 và 89. Vậy là đã đủ tiêu
chuẩn vượt qua bài thi. Leon bắt đầu tìm những người khác xem họ chiến đấu thế
nào.

Cuộc chiến của phù thủy nguy hiểm và căng thẳng rất nhiều so với Leon nghĩ. Họ
dùng tất cả những ma thuật mạnh nhất của mình để hạ gục đối thủ một cách nhanh
nhất.

Leon nhìn thấy một phù thủy bị trúng ma thuật cắt đứt lìa cả cánh tay, cánh
tay đó tuy có thể nối lại nhưng sẽ phải hồi phục rất lâu.

Phần lớn là những phù thủy chọn cách đánh choáng hoặc làm đối thủ bị ảo giác
mà chiến thắng. Vì ma thuật rất khó để tránh làm bị thương người khác, họ rất
dể giết một ai đó nếu lỡ trúng điểm yếu.

Leon nhìn thấy người thanh niên người phàm tấn công một phù thủy, anh ta dùng
một ống đồng bắn thuốc mê hạ gục con mồi trước khi họ kịp phòng thủ.

Người thanh niên lại phát hiện Leon trên cây, sự cảnh giác của anh ta rất
mạnh. Hai người nhìn nhau rồi chia ra chạy nơi khác. Người thanh niên kia cũng
không muốn đánh nhau với Leon, còn Leon cảm thấy trong người của thanh niên
kia có dòng sức mạnh kì lạ cũng khá e ngại.

Leon gặp lại thằng nhóc phù thủy da đen thấy trên tàu. Thằng nhóc đó mạnh bạo
đánh một phù thủy khác bị thương khá nặng sắp ngất mới tiến tới lấy thẻ số.

Lần này Leon cũng không ẩn nấp mình đi mà đứng trên nhánh cây chờ thằng nhóc
phù thủy phát hiện. Nó có chút chờ mong một cuộc chiến đúng nghĩa.


Máu Lai - Chương #13