Người đăng: kimlong
Đám người Sở Chích Thiên kiểm tra hết một lần trong trong ngoài ngoài nhà cũ,
không có phát hiện các loại hạt giống sót lại nào. Kỳ thực từ lúc ở nhà kho
phát hiện mấy cái lỗ động, bọn họ đã biết có thể hạt giống không tồn tại,
những vết tích di chuyển kia chỉ sợ là cái tròng mà dây trường xuân thiết lập
ra để dẫn người đến đại viện.
Bất quá nhóm Sở Chích Thiên tuyệt không thất vọng, ngoại trừ Sở Chích Thiên
thu được một viên tinh hạch cấp bốn, còn thu hoạch được một nhà khuyển biến
dị, điều này so với cái gì cũng đáng giá hơn, phải biết rằng như vậy tương
đương với việc tiểu đội lại thêm được hai tay mạnh cấp ba, huống hồ năm tên
nhóc con kia khi trưởng thành khẳng định sẽ không kém hơn chỗ nào. Quan trọng
nhất là không cần lo lắng những tay mạnh này phản bội, cẩu là đồng bọn trung
thành nhất của nhân loại.
Sau cùng khi rời đi, Trần Cảnh Văn vẫn không thu được niềm vui của nhóm cẩu
cẩu, bộ dáng nhóm chó con thê thảm liều mạng giãy dụa ở trong tay Trần Cảnh
Văn khiến cho Sở Chích Thiên thực sự nhìn không được nữa, vì vậy liền mở miệng
kêu Đới Hồng Phi trực tiếp đóng gói bốn con chó con đi, lúc này mới ngưng hẳn
trận đánh giằng co giữa người với cẩu cẩu kia. Đương nhiên ánh mắt u oán của
Trần Cảnh Văn dọc theo đường đi thì chưa từng ngưng. ..
Về phần còn có một con chó con, con sắp cấp hai kia, tên nhóc con miệng phun
băng tiễn trực tiếp an cư ở trong túi áo của Tiêu Tử Lăng. Đới Hồng Phi vốn
định cùng mang đi luôn, nhưng không ngờ tới tên nhóc con đó dùng cái miệng còn
chưa mọc ra được mấy cái răng liều mạng cắn góc áo của Tiêu Tử Lăng, chết cũng
không chịu nhả ra. Không làm sao được, chỉ có thể để cho nó theo Tiêu Tử Lăng.
Khi rút lui, Tiêu Tử Lăng lặng lẽ kéo Sở Chích Thiên lại, kêu anh chờ chốc
lát. Chờ khi mọi người ra khỏi đại viện, lúc này Tiêu Tử Lăng mới nói: “Sở ca,
không phải còn có một cái nghi là bản thể sao, em muốn xem một chút cái đó đến
tột cùng là vật gì.”
Sở Chích Thiên tức giận liếc mắt nhìn cậu, còn tưởng rằng là chuyện lớn gì,
không ngờ tới là vì cái này, có cần thần bí hề hề mi gian mắt chuột như vậy
không?
“Nơi nào?” Tâm tình Sở Chích Thiên không tồi, nếu việc này tuyệt không lao
lực, cũng liền cho phép.
“Nơi đây! Nơi đây!” Tiêu Tử Lăng cười rạng rỡ, toàn bộ đại viện đều sáng sủa
hơn rất nhiều, tâm tình của Sở Chích Thiên cũng vui vẻ hơn so với ban nãy.
Rất nhanh, Sở Chích Thiên lấy được thứ kia, trực tiếp vứt cho Tiêu Tử Lăng,
đang chuẩn bị rời đi, lại phát hiện ống tay áo của mình bị Tiêu Tử Lăng túm
lại gắt gao.
“Làm sao vậy?” Sở Chích Thiên thoáng nhếch mi, khí thế không giận tự uy khiến
cho Tiêu Tử Lăng không ngừng tỏa ra mồ hôi lạnh (người có tật giật mình thường
thường sẽ suy nghĩ nhiều).
“Cái này, Sở ca, kỳ thực còn có một thứ nghi là bản thể ở nơi kia. . .” Tiêu
Tử Lăng cúi đầu, lấy ngón tay chọc nhau lần nữa nói ra thỉnh cầu của cậu.
“Không phải nói, chỉ có hai cái sao?” Sở Chích Thiên nhíu mày, tên nhóc này sẽ
không phải nói dối quân tình cho anh đấy chứ.
“Ửm? Có lẽ cái đó biết tự mình phân liệt?” Một bộ biểu tình nghi hoặc của Tiêu
Tử Lăng có vẻ đặc biệt vô tội, khiến cho Sở Chích Thiên nhất thời câm lặng,
cậu tìm một cái cớ cũng phải tìm cái khiến cho người ta tin phục được một chút
chứ.
Sở Chích Thiên đối diện khuôn mặt thích giả vô tội kia, bất đắc dĩ, anh cảnh
cáo nói: “Chỉ một cái này, không có cái khác nữa.”
Tiêu Tử Lăng cười híp mắt liên tục gật đầu, dưới sự trợ giúp của Sở Chích
Thiên, cậu rốt cục cũng lấy được thứ được mắt phải giám định đều là dấu chấm
hỏi kia. Tiêu Tử Lăng thỏa mãn, cậu cao hứng bừng bừng nâng chó con chạy chạy
nhảy nhảy rời khỏi đại viện, cứ tự nhiên bỏ lại lão đại của cậu như thế.
Sở Chích Thiên nhìn tràng cảnh tiêu điều hỗn độn xung quanh, cảm thán nói: Một
khi lợi dụng xong, địa vị của lão đại so với chó con còn không bằng, thực sự
là đáng buồn a!
Uông uông hai tiếng, đáp lại Sở Chích Thiên chính là hai con đại khuyển biến
dị cấp ba kia. Sở Chích Thiên cười sờ sờ đầu của hai con đại khuyển, lúc này
mới mang theo chúng nó rời khỏi đại viện, hội hợp với đại bộ đội.
Năm con chó con rất được hoan nghênh, thành viên của tiểu đội đều muốn thu
được quyền sở hữu của một con trong đó, bất quá yêu cầu mà chó con lựa chọn
đối tượng đi theo rất cao, nhất định phải là trên cấp hai, dưới cấp hai thì là
nhìn cũng không nhìn một cái.
Rất nhanh, hai con màu trắng cực giống chó Samoyed lần lượt được Chân Nhất
Long với Lục Vân Đào giành được. Con hoàn toàn màu trắng chỉ có lưng có một
vệt màu xám nhạt, tướng mạo đan xen giữa chó Husky với Samoyed chính là con
chó con sắp cấp hai liều mạng muốn theo Tiêu Tử Lăng, đương nhiên không có bất
kỳ nghi vấn nào, trực tiếp về sở hữu của Tiêu Tử Lăng. Hai con cực giống Husky
cuối cùng một con thì sớm đã bị Đới Hồng Phi thu vào trong túi, còn một con
không hề nghi ngờ trực tiếp lựa chọn Đổng Hạo Triết.
Trần Cảnh Văn làm một cường giả cấp ba, lại bị hết thảy chó con phỉ nhổ, chúng
nó tình nguyện đi theo đội viên kém hơn so với Trần Cảnh Văn cũng không muốn
đi theo anh. Trần Cảnh Văn không có cách nào giải thích hết thảy điều này chỉ
có thể ai thán từ trường của anh không hợp với nhóm chó con.
Chiến đấu lần này lần nữa để cho danh vọng của Sở Chích Thiên vang vọng khắp
xung quanh khu, tiểu đội người sống sót khác vốn vẫn còn quan sát vì thái độ
lần hành động này của Sở Chích Thiên, cũng yên tâm, nhao nhao tới đầu nhập
vào.
Thời gian nửa tháng tiếp theo, mỗi ngày đoàn đội của Sở Chích Thiên đều sẽ
tiếp thu tiểu đội mới đến, bất quá tuyệt không tiến hành hủy phân đối với
những tiểu đội đó, mà là để cho cả đội bọn họ biến thành một tiểu đội chiến
đấu, tên gọi có thể bảo lưu vốn dĩ, cũng có thể một lần nữa đặt tên khác, điều
này do đội trưởng tiểu đội tự mình quyết định. Mà phân phối thức ăn cũng tiến
hành cải cách, bắt đầu lấy tinh hạch làm tiền để đổi lấy thức ăn. Nói cách
khác kỳ thực những tiểu đội gia nhập đó chỉ có thể tính là quan hệ hợp tác.
Mà nhà ăn đại bản doanh của tiểu đội Sở Chích Thiên, chỉ có một số đội viên
trước kia mới có thể tiếp tục được hưởng thụ thức ăn nấu nướng đặc biệt cho
bọn họ, người khác muốn ăn? Có thể, xin chuẩn bị tinh hạch, tuy rằng thức ăn
nơi đây mỹ vị, nhưng giá cả cũng rất cao. Vì vậy nơi đây liền trở thành địa
phương mà hết thảy người biến dị hướng tới, bởi vì ăn cơm ở chỗ này, đại biểu
cho thực lực cùng địa vị.
Trong nửa tháng nay, Tiêu Tử Lăng gần như không có cơ hội đi ra làm nhiệm vụ,
chỉ có thể ở trong đại bản doanh kiên trì tu luyện, khi buồn chán đút ăn cho
bọn chó con, đương nhiên trong lúc đó cậu cũng quen biết Tiểu Duẫn Thư bảo mẫu
của bọn chó con, chính là cô gái nhỏ bốn tuổi mất đi phụ thân kia. Làm đội
viên vị thành niên nhỏ nhất của tiểu đội (Tiêu Tử Lăng cuối cùng cũng thoát
khỏi xưng hào này), Trần Cảnh Văn người phụ trách tổ hậu cần liền an bài Tiểu
Duẫn Thư đến trông nom năm con chó con gào khóc đòi ăn này, ở cùng với những
nhóc con đáng yêu này, nụ cười của Tiểu Duẫn Thư lại về tới trên mặt cô bé, để
cho người quan tâm cô bé yên lòng, ai cũng không muốn thấy một cô gái nhỏ đáng
yêu như vậy trầm tĩnh trong bi thương.
Mà tổ công kiên của Sở Chích Thiên trong khoảng thời gian này cũng lục tục thu
mấy người, như Lục Vân Đào, Ngô Khánh Vân, còn có Tào Dương hệ đặc thù mới gia
nhập gần đây nhất.
Lục Vân Đào lên tới cấp hai đã được Sở Chích Thiên nhận lấy, là người trở
thành thành viên đầu tiên của tổ công kiên ngoại trừ Tiêu Tử Lăng, Ngô Khánh
Vân là mấy ngày hôm trước mới được thăng lên, là Đổng Hạo Triết Đổng phó đội
đề cử, thực lực của hắn cũng đã đạt được cấp hai. Về phần Tào Dương, lại là
Trần Cảnh Văn ngày hôm qua vừa mới đề cử, đồng dạng đến cấp hai.
Tiêu Tử Lăng từng mang kính râm lặng lẽ Giám Định qua mấy người này, kết quả
Giám Định cho thấy, trước đây Tiêu Tử Lăng hoài nghi đúng. Tin tức của Lục Vân
Đào với Tào Dương hiện ra cùng loại như với Trần Cảnh Văn Sở Chích Thiên,
nhưng Ngô Khánh Vân thì rõ ràng không giống.
Lục Vân Đào: Người dị năng hệ phong (cấp hai) Kỹ năng: Phong Chi Triền Nhiễu,
Phong Chi Bạo. Phân Tích: có đặc tính của gió, không cách nào tiến hành đánh
lén, hiệp lộ tương phùng cường giả thắng!
Tào Dương: Người dị năng hệ sương (cấp hai) Kỹ năng: Sương Hóa, Phân Thân
Sương. Phân Tích: trong thời gian một giây trước khi sương hóa, công kích có
hiệu quả, khi cậu phân rõ được phân thân với chân thân, xin đúng lúc kích sát
hắn trước khi sương hóa!
Ngô Khánh Vân: Người mang theo hệ thống trò chơi (phát hiện lỗ thủng) Đẳng
cấp: 20 (tương đương với thực lực cấp hai), kỹ năng ma pháp: Minh Viêm, Minh
Long Tức, Minh Diễm tam liên kích. Kỹ năng vật lý: Thiểm Nhận, Xung Phong,
Thiên Đao Nhất Lưu. Kỹ năng sinh hoạt: thu thập, săn bắn. Phân Tích: phát hiện
lỗ thủng, xin nhanh chóng kích sát.
Thấy Phân Tích kia, Tiêu Tử Lăng bĩu môi, kích sát? Lấy cái gì đi kích sát, rõ
ràng năng lực chiến đấu của đối phương mạnh hơn nhiều so với mình, tuy rằng
thực lực của mình cũng cùng là cấp hai, nhưng so với những cấp hai kia mà nói,
lực công kích của bản thân thực không có gì có thể xem, ngoại trừ Thủy Cầu
Thuật áp súc có chút uy lực, cái khác. . . Bằng không.
Tư liệu của Ngô Khánh Vân để cho Tiêu Tử Lăng nhớ lại một màn nhìn thấy lúc
trước, cậu thoáng cái hiểu rõ, dị trạng hấp thu sương trắng thấy trước đây, kỳ
thực là hấp thu giá trị kinh nghiệm sau khi giết quái. . . Sự thăng cấp của
Ngô Khánh Vân là dựa vào giết tang thi hoặc sinh vật biến dị khác để thu được.
Không hề nghi ngờ, chỉ cần Ngô Khánh Vân càng không ngừng giết tiếp, khẳng
định sẽ trở thành bá chủ một phương. Tiêu Tử Lăng mê mang, rõ ràng thực lực
của Ngô Khánh Vân rất cường đại, thực sự là chênh lệch như trời với đất với
thực lực vật hy sinh của mình, thế nhưng vì sao hắn còn muốn lựa chọn trở
thành đàn em của Sở Chích Thiên? Tương đồng với mục tiêu của mình chứ?
Tiêu Tử Lăng nghĩ không rõ, cậu chỉ có thể cảm thán, làm đàn em đắc lực sao
khó như vậy, đối thủ cạnh tranh đều là tiêu chuẩn vàng a.