Người đăng: an12345
Sau nửa buổi tìm kiếm đồ ăn cũng như đồ sinh hoạt, ngủ nghỉ trời cũng đã tối
xuống, tầm bảy giờ tối tất cả mọi người lại tụ tập vào phòng họp ở tầng tám
vì phòng giám đốc hơi chật chội đối với hơn hai mươi người.
Mọi người ngồi quây quanh đống lửa được dựng lên ở chính giữa phòng, giờ đang
tháng mười một tiết trời về tối khá lạnh, ánh lửa bập bùng thỉnh thoảng soi
sáng vài khuôn mặt ẩn tàng suy nghĩ khác nhau.
Rõ ràng đoàn thể nhỏ hai mươi ba người này chia làm ba nhóm, nhóm ba người Lý
Thần, nhóm Cường Béo cùng hai tùy tùng giờ lại thêm ba người nam nữa không
biết cấu kết với nhau lúc nào, nhóm cuối cùng là nhiều nhất tất cả vây quanh
Vũ Băng Băng, như một Tam quốc thu nhỏ thời hiện đại nhưng đâu phải như xưa
quân số đông là mạnh.
Mặc dù vất vả tìm kiếm nhưng mọi người tìm được rất ít thức ăn, chắc chỉ đủ
ăn trong hai,ba ngày. Nhóm Cường Béo không hề đi tìm kiếm mà chỉ ngồi một chỗ
, không thì hút thuốc, giờ ngoài thanh rìu chữa cháy ra họ còn tìm được thêm
vài con dao gọt hoa quả cùng tuýp sắt có lẽ là công lao của ba thành viên mới
Nhóm Vũ Băng Băng kiếm được thức ăn nhiều nhất nhưng không có một vũ khí nào
cả, có lẽ họ còn chưa ý thức được sự tàn khốc của tận thế, khi vũ lực mất cân
bằng thì chiến tranh là tất yếu giành lợi ích.
Trầm nặng vài phút ,Cường Béo không có ý tốt nhìn chằm chằm nhóm Vũ Băng băng
lên tiếng;
“ Giám đốc Băng, giờ là tận thế chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau như lời cô nói
, phân cho chúng tôi một nửa thức ăn đi chứ”
Nhóm Vũ Băng Băng đã sớm nhìn nhóm Cường Béo không vừa mắt, thấy hắn lên tiếng
mà mở mồm ra đã đòi một nửa thức ăn liền phẫn nộ lên
“ Cút con bà mày đi, bọn mày chỉ biết ngồi chơi đéo chịu đi kiếm, có mặt mà
đòi hỏi à”
“ Đúng vậy đây là đồ của bọn tôi”
“ Không có phần của các anh”
Cường Béo cũng không thèm đôi co, quay đầu nhìn bọn đàn em:
“ haha..Chúng mày thấy bọn nó nói đúng không?”
Bọn đàn em cũng sớm đã nhìn đồn ăn trước mắt àm thèm thuồng kêu gào mang đe
dọa:
“ Đúng cái shit ! anh Cường chém bọn nó”
“ Lũ cừu con mà đéo biết điều”
“ Từ giờ chúng tao bảo hộ bọn mày, bọn mày phải giao nộp bảo hộ phí”
“ Thấy bọn quái vật bị nhốt ở tầng sáu không ? Đứa nào dám ho he ông đây ném
vào làm bạn với chúng nó”
Nói xong vài thằng tiến lên dật đồ ăn trong tay nhóm Vũ Băng Băng ,lập tức
xung đột nổ ra vài thanh niên nóng máu không cam chịu xông lên đánh đổ một
thằng.
“ xoẹt” máu tung tóe, một con dao gọt hoa quả đâm vào bụng một thanh niên
,xung đột ngừng lại ,hiện trương yên tĩnh . Lý Đại ngồi cạnh Lý Thần quan sát
mọi chuyện từ đầu đến giờ không cam chịu ngồi yên đang định đứng lên xông tới
thì bị Lý Thần giữ chặt tay lại đành ngồi xuống.
Ngô Phúc cũng định ra tay nhưng thấy đối diện hành động của Lý Thần suy nghĩ
một chút, ánh mắt lấp lóe rồi rồi ngồi im coi như không liên quan đến mình
Vũ băng Băng đầu tiên dõi mắt đến nhóm Lý Thần thấy bọn hắn vẫn ngồi im, lại
quay mặt đến xem Ngô pHúc thấy hắn cũng bất động bèn thở dài, yếu ớt nói :
“ Cho bọn họ một nửa đi”
Nàng biết bản thân là một thủ lĩnh không hợp cách, chỉ biết suy nghĩ đến đồ ăn
, sinh hoạt mà quên thứ tất yếu của tận thế là vũ lực, đến lúc nó trắng trợn
hiện ra trước mắt thì mới biết là đã muộn.
Mặc dù không cam lòng nhưng đối mặt với dao nhọn cùng tuýp sắt nhóm Vũ Băng
Băng đành giao nộp một nửa số thức ăn đã vất vả tìm kiếm được.
Cường Béo thỏa mãn với biểu hiện của vũ Băng Băng cùng Lý Thần ,hắn cảm thấy
bản thân mặc dù mất hết tất cả mọi thứ có ở trước tận thế nhưng đối với quyền
lực trước mắt hắn càng say mê hơn ,ẩn ẩn hắn trở thành chúa tể sinh mạng ở
đoàn thể này. Hắn hài lòng kêu gọi bọn đàn em rút về phòng bên cạnh rồi tuyên
bố:
“ Từ bây giờ phòng bên cạnh là phòng của bọn ta, ai dám tự tiện bước vào chặt
gãy chân’
“ Còn nữ nhân thì hoan nghênh, hahaha..”
Cả lũ phóng đãng cười cầm theo chiến lợi phẩm rút về phòng bên cạnh, không
khí phòng họp thoáng thả lỏng xuống. Vũ băng Băng lúc này mới nhìn Lý Thần
quát hỏi ,cô rõ ràng Lý Thần mới là đầu lĩnh của nhóm:
“ Lý Thần sao cậu nhìn bọn chúng hống hách như thế mà không ra tay”
“ Đúng vậy mấy người chỉ biết ngồi nhìn thôi sao”
“ Lương tâm mấy người bị cẩu ăn rồi à”
“..”
Nhìn mọi người xum vào chỉ trích nhóm mình ,nhất là mấy tên vừa nãy chỉ biết
co ro không dám chống cự chửi ác nhất bọn chúng điển hình của lũ tiểu nhân chỉ
biết bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh.
Đợi im lặng lại, Lý Thần mới cười khẩy:
“ Đứng lên, chống lại ,hahah chuyện cười . Chúng tôi có bao nhiêu ? ba người.
Các người có bao nhiêu? Có thấy hổ thẹn khi nói chuyện không”
“ Các người trong này có ai là người thân của tôi mà đến mức tôi phải lấy mạng
ra để duy trì lợi ích cho các người”
“ Vũ Băng Băng thời bình cô lấy tiền trả cho công sức của tôi, giờ cô định
lấy cái gì để trả công cho tôi đây?”
Nghe lời nói Lý Thần cả lũ nghẹn lại ,lũ chửi hung ác nhất cũng đỏ mặt, Vũ
băng băng cũng hơi xấu hổ, cô đã quen mọi người vô điều kiện phục vụ cho
mình, giờ cô mới phát hiện bản thân ngoài nhan sắc ra thì không còn gì hữu
dụng cho tình hình bây giờ.
có lẽ mọi người bây giờ còn nghe lời cô vì thói quen hàng ngày nhưng đợi đến
khi thử thách tất cả sẽ tan vỡ như hết đồ ăn, sinh mạng bị uy hiếp, ai sẽ
điểu cô?
Phòng bên cạnh Cường Béo đã nằm lên một cái đệm tay cầm một cái bánh mì nhai
nhồm nhoàm, bọn khác cũng chia nhau ăn. Một tiểu đệ lại gần Cường Béo hỏi:
“anh Cường sao chúng ta không cướp thức ăn bọn Lý Thần”
Cường béo vắt chân đắc ý nói:
“ Chúng nó có vài cái ăn cướp cái cc gì ? Cho chúng nó sống khá giả tí. Đợi
giải quyết bọn người Vũ Băng Băng rồi thu phục chúng nó sau”
Tiểu đệ hèn mọn cười:
“ anh ! Vũ băng băng hảo dâm đãng, muốn anh em bắt về cho ca thượng không?”
Ánh mắt Cường Béo ánh lên vẻ dâm tà
“ Đợi hợp nhất vài người nữa đã”
Ngoài phòng họp không gian lại chìm vào yên lặng ,im lặng Lý Thần đã tính kĩ
cả ,y biết muốn sống tốt ở tận thế phải có một thế lực, mà thế lực này phải
đoàn kết một lòng nghe theo y.
Lý Thần cũng như Cường Béo muốn thống nhất nhóm người này lại nhưng y không
muốn mình là người khởi xướng đầu tiên làm cái đích cho mọi người chỉ trích.
Con người đã tự do quá lâu, ai cũng không muốn bị ép buộc hợp nhất, phải nghe
lệnh người khác nên phải cho họ một quá trình thích ứng, hiểu cái gì là tận
thế, vũ lực là điều quan trọng thế nào
Nên Lý Thần mới nhược hóa sức mạnh bản thân trước mắt mọi người cùng như không
hội hợp cùng Ngô Phúc, y muốn Cường Béo coi thường bản thân mà chỉ chuyên tâm
đối phó nhóm người Vũ Băng Băng
Cứ để cho Cường Béo nhảy nhót một đoạn thời gian, ma hợp bọn người này một
chút dễ dàng cho hợp nhất rồi y sẽ đứng ra thu phục tất cả. Tôn hầu tử đâu thể
nhảy ra ngũ chỉ sơn huống chi chỉ là tên Cường Béo với vài món vũ khí lạnh mà
đã mộng tưởng xưng bá.
Đến khi mộng tưởng tan vỡ hắn mới biết mình buồn cười biết bao, giờ cứ cho
hắn mơ mộng hão huyền vài giờ đi, còn bọn tay chân của hắn chỉ mong biết điều
mà hợp nhất