Người đăng: an12345
Sau khi chỉnh đốn người mới, đội ngũ được bổ sung thậm chí lớn mạnh hơn một
chút. Đội 1 mở rộng thành mười người vũ khí vẫn là mâu tự chế cùng lá chắn gỗ.
Đội 2 mở rộng thành mười người vũ khí vẫn hỗn tạp bất ngờ là Vũ Băng Băng cùng
hai cô gái khác đề nghị được tham gia vào, sau khi suy nghĩ Lý Thần cũng đồng
ý nữ nhân biết phấn đấu vươn lên hơn làm bình hoa tốt, như vậy đội hâu cần do
Chu Nhã toàn quyền lãnh đạo.
Lý Đại đã được như nguyện hai tay hai cai rìu, đang đứng một góc huy vũ rìu
pháp ào ào sinh phong.
Nhìn về phía cánh cửa cầu thang bộ xuống tầng cuối cũng chính là đại sảnh tầng
1, Lý Thần ánh mắt ngưng trọng : tầng cuối rồi nhưng sẽ nguy hiểm hơn rất
nhiều vì nó nối thẳng với đường cái, mà nhìn từ trên này qua mặt kính thủy
tinh ở dưới kia như hằng hà sa quái vật đang khắp nơi du đãng.
“ Xoẹt” tiếng cửa mở ra, một người thanh niên chen vào, thần sắc y sợ hãi
nhìn Lý Thần lắp bắp nói:
“ qu...quá nhiều quái vật rồi, phải có hàng trăm con, chúng hầu như đứng đen
nghịt cả đại sảnh”
Nghe thế mọi người cực kì lo lắng, cái này cũng quá nguy hiểm rồi, ở đây có
tất cả hơn ba mươi người nhưng chỉ có hai mươi người là nhân viên chiến đấu
vậy chả khác gì một đấu với năm, mà đối thủ của họ sẽ là lũ quái vật thị huyết
khát máu.
“ Chúng ta nhất định phải quét sạch tầng dưới, rồi hạ cửa chống trộm làm từ
thép xuống như vậy cả tòa nhà mới tuyệt đối an toàn, như lại xuất hiện biến
chủng mới cánh cửa sắt ngăn tầng kia chưa chắc đã chống nổi” Ngô phúc hiếm
thấy mở miệng.
“ Mọi người chuẩn bị tinh thần đi, một trận chiến cuối cùng của hôm nay” Lý
Thần đứng lên.
Nghe thế mọi người càng cảm thấy lo lắng hơn, trận chiến cuối cùng cũng là
trận chiến khốc liệt nhất.
Lần này mở đường là Lý Đại, gã không thể chờ đợi được mà xung phong đảm nhiệm
tiên phong mở đường, máu hiếu chiến trong người gã đang sôi trào lên, nếu ở
thời cổ không thể nghi ngờ gã sẽ là một chiến tướng dũng mãnh nhất.
Đội 1 theo sát bước chân của Lý Đại, sau đó là Lý Thần cùng Ngô Phúc, đội 2
ở sau cách tầm hai mét, cuối cùng là đội hậu cần cầm trong tay đồ cứu thương
ở sau cùng.
Xen lẫn trong đội 2, thần sắc VŨ băng Băng phức tập, đến giờ cô còn không
tin bản thân có thể bỏ qua chức đội trưởng đội hâu cần an toàn mà lại đi đề
nghị gia nhập đội chiến đấu, mặc dù đội 2 chỉ ở hàng hai an toàn hơn đội 1
nhưng nguy hiểm có thể đến bất kì lúc nào, có lẽ cảm giác khuyết thiếu an toàn
cùng tham vọng trở lên mạnh mẽ đã quấy phá cô.
Lần này không đợi hạ hết cầu thang Lý Thần đã quát dừng rồi bày trận hình chờ
đợi, lúc đầu y đã từng thử cách dùng ở tầng sáu là dụ chúng tiến lên rồi giết
chúng một cách dễ dàng qua song cửa sắt nhưng lần này lại không hiệu quả,
không một con Gobin nào xuất hiện dù Lý Thần có gõ to thế nào.
Nhưng lúc này đã coi như xâm nhập vào khu vực hoạt động của chúng, chắc hẳn
chúng không thể làm ngơ được nữa mà sẽ tấn công, khu vực cầu thang hẹp dài sẽ
là chiến trường tốt nhất.
Đúng như suy đoán, mọi người mới chỉ dừng lại vài chục giây, lũ Gobin đã kêu
gào xông đến, mặc dù nhìn chúng quá nhiều lần rồi nhưng mọi người vẫn thấy cực
kì ghe tởm nhất là cái mồm đầy máu của chúng trong đó huyết nhất định là của
nhân loại.
Lý Đại cũng không liều lĩnh xông lên là đứng dựa lưng vào đội 1, song rìu huy
vũ sinh phong như máy xay, con nào dám lại gần tức khắc bị chém thành hai
khúc, huyết cùng chân cụt tay đứt bay tán loạn.
Đọi 1 lập tức ra tay chợ giúp hắn, lá chắn chỉ giơ cao đến ngực bảo vệ tầm mắt
không bị ảnh hưởng, mâu trong tay phải đâm ra liên tục, tiếng “ Phập...Phập”
vang lên liên tiếp cùng với đó là những vòi máu phun trào từ người lũ quái
vật.
Mặc dù nhân số của chúng đông hơn gấp nhiều lần đội ngũ nhưng ở chỗ cầu thang
hẹp dài này, mỗi lần chúng chỉ có thể tiến lên mười con, mà mười con chả bỏ
dính răng với Lý Đại cùng đội 1.
Ngã xuống tầm ba mươi con quái vật ,chúng như sợ hãi hoặc nghe được hiệu lệnh
mà đồng loạt lui lại đến giữa đại sảnh, dù cho bên này có kêu gào có khiêu
khích thế nào chúng cũng không tiến lên.
Lúc này, thấy rõ hoàn cảnh đại sảnh, mọi người mới thấy lũ Gobin bảo vệ trung
tâm là năm quả cầu thịt tròn vo như quả banh nhưng to lớn với bán kính tầm một
mét đang lúc phồng to lúc thu nhỏ như đang hít thở.
Nhìn năm huyết sắc quả cầu thịt này, mọi người cực kì ngui hoặc:
“ Cái quái gì vậy?”
“ Chẳng nhẽ là quả trứng”
“ Wtf?”
Bỗng họ thấy một con Gobin cả người là huyết sắc lập lòe khác hẳn với mấy con
màu xanh khác đang tự cuộn tròn người lại, da của nó tràn ra một lớp chất lỏng
màu đỏ có lẽ là huyết kèm theo đó là đặc đặc sệt sệt như thịt nát, từ từ bao
phủ cả người nó, dần dần nó trở thành quả cầu thịt thứ sáu.
“ Cái này, chả nhẽ là tiến hóa”
“ Chúng..chúng ăn thịt cùng uống máu người để lấy năng lượng tiến hóa bản
thân”
“ Lũ ác quỷ này, tao không đội trời chung với chúng mày’
Lý Thần cũng có suy đoán giống mọi người, mà hắn còn suy đoán với kích thước
không ngừng phóng to của quả cầu thịt thì chúng có lẽ sẽ tiến hóa thành loại
sức mạnh hình Gobin mà y gặp lúc trước, một con đã đủ kèm chân lý Đại như vậy
với sáu con quá đủ để càn quét đội ngũ của y rồi
Không kịp nghĩ nhiều, y quát to:
“ Mọi người nghe đây, chúng ta hiện nay dù có rút lui lên tầng trên thì cánh
cửa sắt mỏng đó cũng không cản trở được nổi lũ sức mạnh hình Gobin này nổi
đâu, cuối cùng cũng chết cả thôi chi bằng lúc này chúng ta đánh bạc mạng sống
tiêu diệt chúng từ trong trứng nước may ra có hi vọng chiến thắng”
“ Đúng vậy, đội trưởng nói rất có lý, lúc này không liều đợi đến khi nào, anh
em giết” Đội 1 reo hò ầm ĩ, họ đầu tiên cùng Lý Đại đã sớm phát lực từ lâu
xung phong.
“ Giết, giết”
Tiếng kêu giết vang dội, đội 1 liều chết xông lên gặp địch nhân thì một mâu
đâm ra hoặc ngay thẳng cầm tấm chắn đập xuống
Lý Thần cùng Ngô phúc dẫn dắt đội 2 lập tức xông lên hỗ trợ.
Lập tức đại sảnh tầng 1 trở thành chiến trường giữa người cùng quái vật, thịt
cùng thịt tương bác, máu cùng chân tay gãy bay loạn, kẻ trước ngã xuống người
sau tiến lên họ đều biết lúc này không liều còn đợi khi nào, chẳng nhẽ đợi lũ
quái vật tiến hóa thành công sau đi ăn sống họ lấy máu cùng thịt họ làm chất
dinh dưỡng.
Lý Đại vẫn luôn hấp dẫn nhãn cầu nhất, gã chuyên chọn đứng ở trung tâm chiens
trường nhất như vậy mới phát huy được sức mạnh cùng ưu thế của gã một cách
hiệu qủa nhất, gã như đầu hùng sư đang nộ hống, song rìu như hai cái miệng
máu liên tục thôn phệ lũ quái vật dám cả gan xông vào lĩnh vực của gã.
Trận chiến tàn khốc đến mức trận hình từ đầu đã tan rã, trở thành tình trạng
một đối một thậm chí một người phản chiến đấu với nhiều con quái vật vì nhân
số chúng còn đông hơn.
Nũ nhân cũng bất chấp nguy hiểm rồi, họ liên tục kết đội xông vào rìa chiến
trường kéo các nam nhân bị thương ra để lập tức cứu chữa, họ biết nếu nam
nhân chết hết số phận của họ sẽ càng thảm hại hơn nhiều.
Lý Thần cũng đang chiến đấu ở trung tâm nhất, số đầu quái vật bị y chém xuống
cũng được ba bốn con, cách dùng mâu của y đang ngày càng thuần thục, mâu pháp
cũng hơi có hình có dáng, không còn đâm lung tung như đầu nữa, y đã biết phối
hợp đầu mâu và cán mâu lúc thì đâm thẳng lúc thì quét quang nói chung cũng hơi
hiểu ưu điểm của vũ khí dài cùng phải liên tục giữ vững khoảng cách với địch
nhân.
Nhân loại đang từng người ngã xuống, hỗn chiến rất dễ dàng hi sinh là điều àm
ai cũng hiểu nhưng lũ quái vật ngã xuống còn nhiều hơn.
Có lẽ sự hung ác của loài người đã làm chúng sợ hãi, động tác chúng chậm dần
làm đội ngũ rất dễ dàng tiêu diệt hi sinh cũng đang giảm bớt, mọi người cũng
đang trưởng thành trong chiến đấu.
Nhìn vào trung tâm, ánh mắt Lý Thần co lại, y thấy sáu quả cầu thịt ở trung
tâm có năm quả đang rạn nứt, tiếng vỏ nứt “ Tạch...tạch...tach..” thậm chí còn
hơi vang vọng bên tai gã, cảm giác nguy hiểm tràn ngập.