Người đăng: Ntdnghia97
Trước mặt Hàn Phong lại xuất hiện người trung niên với khuôn mặt quen thuộc mà
suốt 2 tháng nay hắn phải chiến đấu cùng, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất
đó là bây giờ lại có tới 2 người trung niên đứng trước mặt hắn.
Ngay khi trên tay Hàn Phong xuất hiện 1 thanh kiếm, hắn liền không chút do dự
lao thẳng về phía hai người trung niên.
Hắn vung một đường kiếm cơ bản nhưng lại cực kỳ độc và nhanh hướng tới 1 trong
hai người trung niên làm cho tên đó không kịp phản ứng. ngay khi kiếm của Hàn
Phong còn cách trái tim của người kia đúng 1cm thì chợt bị một thanh đao chắn
lại.
Hàn Phong không hề nao núng, hắn xoay người 1 vòng chém người trung niên vừa
ra đao giúp đỡ đồng bọn kia. Tên kia không kịp thu đao lại thì đã thấy mũi
kiếm của Hàn Phong phóng tới ngay trước mặt hắn rồi. Đúng lúc này, Hàn Phong
cảm thấy một tia kình khí sắc bén đánh úp từ phía sau lưng, không biết tên kia
đã di chuyển về phía sau từ lúc nào, hắn đã quá tập trung vào 1 đối thủ.
Hàn Phong bị buộc phải buông tha ý định giết người trung niên kia rồi tung
người lướt ngang một đường sang bên phải để phòng thủ.
“Đúng rồi, bây giờ có tới 2 tên… thật là phiền toái mà…” Hàn Phong thầm nghĩ.
Sau đó hắn lại tiếp tục lao về phía 2 người. Hắn quét kiếm một đường hòng chém
trúng cả hai đối thủ cùng một lúc, nhưng lại bị bọn chúng dễ dàng chặn
được.Khi đường tấn công rộng như vậy thì chiêu số của Hàn Phong sẽ bị bọn họ
đoán ra được một cách dễ dàng. Sau đó 2 tên tách ra, một trái một phải tấn
công liên miên làm Hàn Phong vô cùng buồn bực.
Đột nhiên cả hai đều bộc phát một đòn tất sát tại cùng một thời điểm.
“Phập” Hàn Phong chặn được một đao, nhưng đao còn lại đã chém cho đầu của hắn
đứt lìa khỏi cổ rồi lăn lông lốc dưới sàn nhà, bị một đao như vậy khiến cho
hắn vô cùng thống khổ.
“3...2...1 ký chủ đã được hồi sinh”
Hàn Phong ngay lập tức cầm kiếm lao tới chiến đấu một cách điên cuồng
“Phập” lần này cổ họng Hàn Phong bị đâm thủng một lỗ máu to tướng, khiến cho
hắn đau đớn vô cùng.
“Phập…. Ahhhhhh” hắn cứ như vậy, bị giết rồi lại hồi sinh, tình cảnh đó cứ lặp
đi lặp lại, làm cho mọi sự đau đớn của hắn đã lên đến mức đỉnh điểm.
.
.
“Phập.. Ahh”
25 ngày sau… “đinh, chúc mừng ký chủ tiến bộ, giết được một tên”
Nhưng ngay sau đó:
.
“Phập….ahhh giết được một thì lại bị tên còn lại miểu sát, thật là phiền phức
quá….”
.
.
1 tháng sau, dưới chân Hàn Phong có hai cái đầu lăn lông lốc nhuốm đầy máu
.
.
“ Đinh.. ký chủ chưa đạt yêu cầu, mời thực hiện lại đến khi giảm được thời
gian miểu sát xuống còn 20 giây”
.
.
“Đinh chúc mừng ký chủ đã hoàn thành đợ huấn luyện 2, chuyển sang đợt huấn
luyện 3, ký chủ phải hạ gục được 3 người trong vòng 38 giây“
“Cái….” Hàn Phong thật sự chết lặng rồi
Nhưng thời gian để Hàn Phong hoàn thành giai đoạn 3 lại ngắn hơn những gì hắn
đã nghĩ.
Vì đã từng có kinh nghiệm chiến đấu với nhiều đối thủ cùng một lúc, hắn chỉ
mất có 10 ngày thời gian để hoàn thành đợt huấn luyện miểu sát 3 người trong
vòng 38 giây.
.
.
.
Thẳng cho đến đợt huấn luyện thứ 10, hắn chỉ vậy mà chỉ sử dụng có 1 tháng
thời gian để hoàn thành được tràng chiến đấu khó khăn.
“Đinh.. ký chủ đã hoàn thành đợt huấn luyện kiếm pháp… tiếp đến ký chủ sẽ được
huấn luyện về đao pháp..”
Đã có kinh nghiệm từ lần đầu, hắn rất nhanh đã hoàn thành 10 đợt huấn luyện
đao pháp. Lần này cả quá trình hắn chỉ tốn có 15 ngày
Sau đó hắn đã phải liên tục học tập các kỹ năng chiến đấu, sử dụng trên các
thể loại vũ khí khác nhau.
Thấm thoát đã 5 năm trôi qua, Hàn Phong ra khỏi thực chiến huấn luyện tràng.
Đã đến lúc Sơn Tinh phải giao Hàn Phong lại cho Thuỷ Tinh huấn luyện rồi. Khi
nhìn thấy Hàn Phong, hai mắt Thuỷ Tinh loé lên một tia sáng kỳ dị. Thuỷ Tinh
có thể nhìn thấy những múi cơ bắp tràn ngập lực lượng trên người Hàn Phong,
chính hắn cũng không thể ngờ rằng sau 5 năm ngắn ngủi, Hàn Phong lại có thể
tôi luyện cơ thể hắn đến cường độ biến thái như thế này.
Thuỷ Tinh hưng phấn vọt đến bên người Hàn Phong, lôi thẳng hắn vào trí giả
huấn luện tràng. Sau đó, Hàn Phong đã phải đọc hàng trăm hàng vạn ngàn cuốn
sách, tiếp xúc với hàng triệu các loại hoá chất khác nhau,Thuỷ Tinh gia hạn
cho hắn trong vòng 3 năm phải đọc thuộc và thông thạo lý giải tất cả những
kiến thức mà hắn đã học được cho vị sư phụ này nghe, nếu chỉ lý giải sai một
chữ thôi, hắn sẽ bị Thuỷ Tinh chích điện. Nhưng khiến cho người ta kinh hỉ
chính là hắn thế mà lại không bị chích điện một phát nào.
.
.
chỉ sau 2 năm rưỡi, hắn đã hoàn thành khoá huấn luyện đầu tiên, sau đó hắn lại
bị lôi vào âm nhạc huấn luyện tràng cùng quý tộc, ứng xử huấn luyện tràng. Là
một người có dòng máu Lạc Hồng thuần tuý nhất, hắn cần phải trở thành một
người hoàn hảo không chút tì vết. kể cả trong những công việc lặt vặt như bếp
núc lẫn dọn dẹp hắn cũng phải có được độ thành thạo cấp SSS.
.
.
.
Mới đó mà đã trôi qua 10 năm. Hàn Phong đã ra khỏi huấn luyện tràng, hắn đang
quỳ gối trước Sơn Tinh, Thuỷ Tinh dập đầu liên tục hơn trăm cái.
Hai người nhìn hắn với ánh mắt hiền hoà pha lẫn một chút kiêu ngạo. Yêu Nghiệt
như vậy là do hai người bọn hắn huấn luyện mà ra đấy.
" Con xin cảm ơn 2 vị sư phụ đã lao tâm khổ tứ huấn luyện ngày đêm để con có
được ngày hôm nay!!" Hàn Phong vừa dập đầu vừa nói.
Ánh mắt hai vị sư phụ có chút yêu thương cùng cưng chiều nhìn Hàn Phong, sau
đó đỡ hắn đứng dậy.
Sơn Tinh vỗ vỗ vai Hàn Phong, nói:
" Học trò của ta, hãy mạnh mẽ lên nhé, nên nhớ tâm lúc nào cũng luôn luôn phải
vững, không có gì có thể lay chuyển được con đường trở thành cường giả của con
cả.. nhớ nhé, ta và Thuỷ Tinh sẽ chờ con!!"
Thuỷ Tinh cũng xoa đầu Hàn Phong nói: " Con hãy bảo trọng."
Thuỷ Tinh vẫn luôn như vậy, hắn là người không hay nói nhiều, ngoài lạnh trong
nóng. Hàn Phong có thể nhìn thấy được trong mắt hắn hiện lên sự ôn nhu cùng
một chút ưu thương khi sắp phải chia tay với vị đồ đệ đã ở với bọn hắn 10 năm
này.
Hàn Phong chưa bao giờ khóc, dù cho hắn có bị đánh đập, hắt hủi thê thảm đến
đâu đi chăng nữa hắn cũng chưa từng đổ một giọt lệ nào, đối với hắn, nam nhi
đổ máu không đổ lệ. Cho đến ngày hôm nay, hắn chợt cảm thấy sống mũi cay cay,
hai hốc mắt hắn đã đỏ hoe, những hàng lệ nóng lăn dài trên khuôn mặt hắn.
Từ bé đến lớn hắn đã luôn luôn cô độc một mình, không cha không mẹ, hắn cảm
thấy thế giới nội tâm của hắn đã trở nên nguôi lạnh như cái tên Hàn Phong của
hắn vậy. Nhưng hôm nay, đã có hai người bước vào cuộc sống của hắn, sưởi ấm
trái tim hắn và làm hắn cảm nhận được tình thương của cha.
Sơn Tinh, Thuỷ Tinh nhìn nhau cười, đồng thời vỗ thật mạnh sau lưng hắn rồi
nói:
" Bắt đầu chuyến hành trình của con đi, đồ đệ của ta." Sau đó hai người đồng
thời biến mất.
Hàn Phong trở lại thế giới thực, đứng lên một cách hiên ngang, siết chặt 2 nắm
đấm của mình rồi ngẩng đầu hét lên:
" CON SẼ KHÔNG ĐẺ HAI NGƯỜI CÙNG THUỶ TỔ THẤT VỌNG ĐÂU !!!!"
Sau đó hắn hướng ánh mắt kiên định của mình nhìn qua khung cửa sổ nơi mà ánh
mặt trời đang dần dần chuyển thành những tia sáng màu đen trông vô cùng quỷ
mị.
" Ngày Khải Huyền, tới đây đi, ông đây sẽ chơi với ngươi một lúc..." Hàn Phong
lẩm bẩm.
P/s : Hôm nay mặc dù rất bận nhưng mình vẫn sẽ viết tặng cho quý vị độc giả
một chương. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình viết tiếp nhé. hãy like, đề cử và
bình chọn cho mình để mình có động lực viết tiếp nhé, thanks all =)