Cùng Saeko


Người đầu tiên phá hủy bầu không khí im lặng này chính là Saeko. Chỉ thấy
khuôn mặt cứng ngắc của nàng từ từ trở nên rung động. Hai mắt ngập nước , má
đào đỏ trót vì xấu hổ, miệng há lớn như muốn chuẩn bị la lên

Thấy thế, Lạc Thần lập tức tỉnh táo lại, trong lòng thầm mắng một tiếng không
xong.
Thân hình lóe lên, lập tức xuất hiện bên cạnh, một tay che lấy miệng cô không
cho Saeko kêu lên, vội vàng nói

“ Đừng hô! Em không muốn mọi người thấy cảnh này phải không?”

Lạc Thần vừa lên tiếng, Saeko cũng có chút bình tĩnh lại. Nhìn bộ dạng của
mình, Saeko thật sự cảm thấy nếu mình hô lên chính là sai lầm lớn nhất của đời
mình

Ngẩng đầu, một đôi mắt đẹp vốn hỗn loạn nay trở nên bình tĩnh hơn. Nàng gật
đầu nhìn Lạc Thần

“ Tốt. Bây giờ thầy bỏ ra. Em không được phép hét lên ah” Lạc Thần cười hài
lòng nói

Thấy Saeko gật đầu tiếp, Lạc Thần mới buông tay. Lần này, Saeko rất giữ lời,
không hô lên mà lại cúi mặt, Khuôn mặt đỏ bừng, lý nhí

“ Thầy Lạc Thần… Vừa nãy … vừa nãy”

Nghĩ tới mình “ thẩm du” , lại còn hô tên của Lạc Thần lại bị chính chủ nhìn
thấy từ A –Z. Saeko quả thật xấu hổ vô cùng, hận không có cái lỗ nào chui
xuống.

Hiện tại, Saeko chỉ mong Lạc Thần nói là hắn vừa mới tới ah

Có điều “ đời không như mơ, tình không như thơ”, Lạc Thần trực tiếp dập tắt hi
vọng cuối cùng của cô

Chỉ thấy trên mặt hắn treo một nụ cười tà mị.

“ Thầy đến từ lúc em vừa làm chuyện đó vừa gọi tên thầy ah! Saeko, thầy thật
bất ngờ nhưng cũng rất cao hứng kì có thể trở thành nhân vật…”

“ Thầy đừng nói nữa!” Lạc Thần chưa kịp nói xong, Saeko đã dùng hai tay che
miệng hắn lại. Khuôn mặt hồng hào, tràn đầy vẻ thẹn thùng. Làm gì còn bộ dạng
lãnh tĩnh, ngự tỷ như thường ngày

Dù Saeko mạnh mẽ tới đâu thì nàng cũng chỉ là một nữ sinh cấp ba. Nàng dùng bộ
mặt lãnh đạm để che dấu nội tâm khát máu của mình. Bỏ bộ mặt giả tạo đó ra,
nàng chỉ là một nữ sinh biết xấu hổ, biết thẹn thùng mà thôi

Nhìn Saeko từ lãnh diễm ngự tỷ biến thành xấu hổ nữ sinh. Lạc Thần hai mắt
sáng ngời, Saeko hiện tại, thật sự là đáng yêu ah

Đưa tay ra, một tay nâng cằm Saeko lên. Để nàng đối diện với mình. Ánh mắt
tràn đầy xâm lược nhìn Saeko

“ Saeko! Em thích thầy sao?”

Đối mặt với ánh mắt tràn đầy ma lực của Lạc Thần, nghe câu hỏi của hắn. Saeko
không trả lời, mà chỉ ngơ ngác đứng đó. Đôi mắt màu tím xinh đẹp nhìn Lạc Thần
thật lâu

Hồi tưởng quãng thời gian ở cùng Lạc Thần. Nhìn hắn bình thản đối diện với
thây ma, coi bọn chúng như những con kiến hôi chém giết. Nhìn hắn vì hồng nhan
nổi giận, không chút do dự giết người.

Nếu người khác ở trong tận thế sợ hãi, thì hắn lại dùng tư thế bá đạo, bình
thản để đối diện với nó. Lạc Thần cường đại, tự tin thật sâu hấp dẫn nàng

Nghĩ tới lúc này mình thẩm du vậy mà gọi tên Lạc Thần. Saeko liền biết, bất
chi bất giác, mình có chút thích người thầy soái ca, thực lực mạnh mẽ này

Chỉ là, nhớ tới “ thứ đó” Saeko trong lòng lại một trận khổ sở cùng đau đớn.

Nàng lắc đầu, ánh mắt né tránh nhìn Lạc Thần

“ Không.. .không phải..”

Saeko trả lời “ không”. Mặc dù trái với tình cảm của mình nhưng nàng không thể
không nói vậy. Không vì gì khác? Đơn giản là bởi nàng không thể có hạnh phúc.
Giống như bốn năm trước đây

Lạc Thần trả lời vậy không ngoài dự đoán của Lạc Thần. Đã xem qua anime, Lạc
Thần còn không biết Saeko có khúc mắc gì. Hắn nở nụ cười nhạt, nói

“ Vì “ khuynh hướng bạo lực” trong người em sao?”

Một câu nói, như tiếng sét đánh bên tai, trực tiếp khiến Saeko khiếp hãi. Nàng
mắt mở thật lớn, run rẩy nhìn Lạc Thần

“ Tại sao thầy…” Rất rõ ràng, việc Saeko có “ khuynh hướng khát máu” chỉ có
một số nhỏ người biết. Lạc Thần biết được việc này khiến nàng khiếp sợ cực kì

“ Từ khi gặp em đến nay. Thầy quan sát thấy em khi giết thây ma đều toát lên
một sự hưng phấn. Dù rằng chỉ là rất nhỏ nhưng điều đó cũng không phủ nhận em
cực kì yêu thích chém giết.

Em chắc là rất yêu thích chém giết . Đơn giản hơn, nội tâm tồn tại “ khuynh
bạo lực” đi” Lạc Thần giải thích

Saeko sững người. Nàng cúi đầu ,trầm mặc hồi lâu rồi mới nói

“ Đúng vậy! Em chính là một cô gái yêu thích giết chóc.

Bảy năm trước, trong một lần đi học về, em bị một tên lưu manh dở trò đồi bại.
Bằng vào thân thủ của em, em có thể đẩy hắn ra nhưng em không

Em đợi cho hắn cùng em tiếp xúc thân mật rồi mới động thủ. Nhìn hắn ngã trên
vũng máu, em không những không sợ hãi mà còn trở nên hưng phấn vô cùng

Từ đó, em biết mình có “ khuynh hướng bạo lực”, yêu thích chuyện giết người.”

Nói tới đây, nàng ngẩng đầu, khuôn mặt trở nên hơi dữ tợn. Nàng nhìn Lạc Thần,
nở nụ cười điên dại, trong mắt hiện lên một sự cay đắng

“ Ha…ha, trong khi các cô gái khác yêu thích trang điểm, phấn son,.. thì bản
thân em lại yêu thích mùi máu tanh

Tận thế xảy ra, khi lần đầu tiên giết thây ma. Em không sợ hãi mà lại còn hưng
phấn, thậm chí là trở nên điên cuồng. Dù biết là sai trái nhưng em si mê cảm
giác đó

Lúc em cứu được một vài người sống. Bọn họ bởi vì nhìn thấy em hưng phấn giết
thây ma mà sợ hãi. Cuối cùng, gọi em là quái vật rồi bỏ chạy

Lúc đó, em đã tự hỏi mình: Em còn là con người sao?

Một quái vật chỉ biết giết chóc như em. Liệu có được tình yêu sao? Liệu thầy
có thể yêu em sao?”

Nói tới đây, Saeko cơ hồ là gào lên. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tuyệt mỹ
của cô. Trên môi xuất hiện một nụ cười đắng chát

Từ khi biết mình có “ khuynh hướng khát máu”, Saeko liền tạo cho mình một bộ
mặt lãnh đạm. Dù nàng ôn hòa với tất cả mọi người như lại không thể hòa đồng
cùng mọi người.

“ Khuynh hướng bạo lực” theo một khía cạnh nào đó khiến Saeko trở nên tự ti,
khiếp đảm khi cùng người khác đi lại quá gần. Đó cũng là lý do tại sao. Nàng
lại từ bỏ đi mối tình đầu của mình

Về phía Lạc Thần. Hắn lẳng lẳng nghe Saeko nói. Đến khi nghe Saeko chất vấn.
Lạc Thần liền động

Trong ánh mắt sững sờ của Saeko, Lạc Thần cúi đầu. Hôn lên đôi môi đỏ mọng của
nàng. Hắn dùng hành động để trả lời cho câu hỏi của nàng

Tĩnh! Saeko lúc này hoàn toàn chết lặng . Một đôi mắt to tròn mở thật lớn nhìn
Lạc Thần. Trong lòng bốc lên sóng to gió lớn, không tài nào bình tĩnh được

Rất lâu sau, Lạc Thần mới cùng Saeko tách ra, ôm lấy thân hình mảnh mai của
nàng thật chặt, giống như muốn hòa tan đối phương.

“ Saeko! Em nghĩ vậy là sai rồi . Khuynh hướng bạo lực thì sao? Yêu thích giết
người thì sao? Thầy chỉ cần biết cô gái trước mặt thầy là Saeko bình tĩnh
trước mọi hoàn cảnh, mạnh mẽ, thông minh và xinh đẹp.

Miệng lưỡi thiên hạ thế nào? thầy không quan tâm. Ai dám nói xấu em, thầy giết
kẻ đó”

Saeko từ nhỏ đã được dạy về kiếm đạo. Chính là kiếm đạo giết người chứ không
phải kiếm thuật biểu hiện. Là thiên tài trong thiên tài của gia tộc Busujima,
Saeko chân chính là một tên kiếm giả đáng sợ.

Có điều nàng sinh không hợp thời. Saeko sống trong một xã hội hòa bình, văn
minh. Nàng tài năng thật đấy! Nhưng lại không có đất dụng võ. Chỉ có thể dùng
kiếm đạo của mình như một món kiếm thuật biểu diễn cho bàn dân thiên hạ xem

Dù cho thu được danh vọng cực cao nhưng lại đè nén “ cái tâm của người dùng
kiếm” khiến Saeko khó chịu vô cùng . Thử hỏi , một thiên tài kiếm sĩ tu luyện
kiếm đạo giết người lại phải dùng tài năng của mình vào thi đấu thể thao?
Không thể giết người thì sao mà không bực tức chứ

Lâu dần, sự đè nén đó tạo nên “ khuynh hướng bạo lực”. Chỉ cần nhìn thấy máu,
“ cái tâm của kiếm giả” bùng cháy khiến Saeko trở nên thị sát, si mê

Saeko đáng thương nhiều hơn đáng trách. Đáng thương nàng sinh không hợp thời .
Để xã hội này thui chột tài năng của mình. Vì thế, hắn không chút nào ghét bỏ
nàng, từ khi xem anime cho tới bây giờ

Lạc Thần âm thanh cực kì bá đạo truyền vào trong tai Saeko. Từng câu từng chữ
vang lên khiến Saeko có một cảm giác kì lạ. Giống như cao hứng, lại như cảm
động. Nhưng nhiều hơn là một sự khổ sở cùng chán nản

“ Đừng mà thầy Lạc Thần! Một quái vật như em không xứng để thầy quan tâm đâu”

“ khuynh hướng bạo lực” đã trở thành tâm bệnh của Saeko nhiều năm. Đặc biệt là
câu nói “ quái vật” của những người sống sót đã tạo thành bóng mờ trong lòng
Saeko.

"Em có “ Khuynh hướng bạo lực” thế nhưng em chưa từng giết người. Còn thầy, đã
tự mình giết ba người rồi. Nếu em nói em là quái vật? vậy thầy là gì?” Lạc
Thần nở nụ cười tự dễu. Dù hắn chán ghét thế giới này, dù hắn giết ba người
nhưng không có chút áy náy nhưng một khi nghĩ lại , Lạc Thần cũng đều sẽ không
có cảm giác vui vẻ

Giống như Kirito trong Sword Art Online. Hắn ở trong S.A.O giết ba người , đến
khi trở về , tham gia GGO. Kirito không phải bị ám ảnh bởi quá khứ của mình
sao

Chỉ là khác với Kirito, nội tâm Lạc Thần mạnh mẽ hơn nhiều. Ít nhất, sẽ không
vì việc mình giết người mà cảm thấy áy náy, sợ hãi

Buông ra Saeko, không đợi Saeko phản ứng, hắn liền cầm lấy hai tay nàng, mặc
cho Saeko dãy dụa thế nào cũng không thể nào thoát khỏi

“ Saeko! Nhìn thầy”

Lạc Thần nghiêm giọng, âm thanh dù rất ôn hòa nhưng lại mang theo một vẻ không
giận mà uy khiến không một ai có thể cãi lời hắn. Saeko cũng không ngoại lệ

Chỉ thấy nàng run lên một cái, quay đầu nhìn về phía Lạc Thần. Giờ phút này,
Saeko lệ hoa đái vũ, cả người tiền tụy khiến Lạc Thần thương cảm vô cùng

Dơ một tay lên, nhẹ nhàng ở trên mặt Saeko lau đi những giọt nước mắt. Một đôi
Rine Sharingan tràn đầy chân thành, yêu thương nhìn Saeko.

“ Em không phải yêu thích giết người sao? Vậy cứ phóng tay mà làm.

Nếuem trở thành một quái vật , thích giết chóc thì anh nguyện ý cùng em trở
thành quái vật. Em giết bao nhiêu, anh giết bấy nhiêu. Giết cho tới khi em cảm
thấy chán ghét mới thôi” Nói tới đây, Lạc Thần trở nên điên cuồng, hai mắt bốc
lên sát khí mãnh liệt. Nếu Saeko vẫn không tỉnh, hắn nguyện vì nàng chém giết.
Lạc Thần nói được, lacm được

Tĩnh! Lần thứ hai Saeko chết lặng. Nàng thật không hiểu, tại sao Lạc Thần lại
vì mình trả giá nhiều như vậy. Hắn chẳng lẽ không sợ tất cả mọi người đều xa
lánh hắn sao?

Có điều, đó chỉ là một chút nghi hoặc thôi. Còn lại, tất cả chỉ là cảm động
với ngọt ngào. Một người đàn ông có thể vì nàng là nhiều như vậy, Saeko thật
sự cảm thấy hạnh phúc

Hai tay đưa ra, nhẹ nhàng quàng lấy cổ đối phương. Âm thanh ngọt ngào mang
theo nhu tình mật ý, Saeko nói

" Lạc Thần.. Em yêu anh"

Âm thanh nhẹ nhàng tràn đầy thâm tình, hắn nói
“ Saeko. Biết tại sao anh lại đối sử tốt với em không?Bởi vì anh thích em.
Saeko, làm bại gái anh nhé”


Mạt Thế Giả Tưởng - Chương #35