Người đăng: prisonercalm
Trần Lãnh ở trong căn nhà mới được phân phối, hắn cũng không vội làm gì cho
dù ẩn thân vẫn còn thời gian . Chỗ ở của hội chủ cũng giống phó hội chủ, chỉ
là luôn đóng chặt cửa . Viên Đại Lực cho biết chỉ tầm 5h sáng hội chủ mới mở
cửa ra ngoài một lát . Việc trong hội hầu hết do phó hội chủ đảm nhiệm.
Trần Lãnh luôn cảm thấy có vấn đề ở chỗ nào đó . Hắn cũng có vài suy đoán
nhưng không chắc chắn lắm . Dù sao cũng tối, ăn no từ trước, Trần Lãnh lên
giường ngủ . Đến ngày mai ‘’ Nghịch Mệnh ‘’ hồi lại 3 lần thì an tâm hơn . Phó
hội chủ cần hắn làm việc cho nên cũng không lo có kẻ khác quấy rầy.
4h30 sáng hôm sau, Trần Lãnh vừa ra khỏi nhà đã thấy Viên Đại Lực ở một góc
đằng xa nhìn về bên này . Đúng như suy nghĩ, Phó hội chủ không rời mắt khỏi
hắn . Trần Lãnh không phải chưa nghĩ đến việc trốn đi, nhưng từng bị 2 chị em
họ Diệu giam cầm một lần thành ra … ‘’ một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây
thừng ‘’.
Trần Lãnh ẩn thân đi tới mục tiêu, đúng 5h, cửa mở ra . Hoàn toàn không như
tưởng tượng, hội chủ lại là một cô bé tầm 5 tuổi xinh đẹp tóc dài đen óng ,
thanh thuần, đáng yêu như thiên thần nhỏ . Cô bé này tung tăng nhảy chân sáo
rời đi . Trần Lãnh phải cố lắm mới dời mắt đi được, đi vào trong nhà.
Tìm tới tìm lui suốt nửa tiếng, nhưng không thấy viên ngọc màu đỏ nào . Hội
chủ ra ngoài cũng không đóng cửa, nếu dễ tìm thì Phó hội chủ đã không nhờ hắn
. Trần Lãnh cau mày, phải chăng nó ở trên người hội chủ . Muốn hắn ẩn thân
tìm đồ trên người cô bé sao ?
Trần Lãnh không có cách nào khác là chờ . Cũng không lâu tầm 30 phút sau, hội
chủ trở lại . Có vẻ mệt mỏi, cô bé đóng cửa lại, nằm lên ghế salon thiếp đi
. Trần Lãnh cảm thấy mọi việc quá thuận lợi, càng như vậy càng chứng tỏ có
nguy hiểm . Nhưng hắn cũng không chần chừ lâu, dù sao chỉ có 2 người trong
nhà, lại có 3 lần bảo mệnh.
Trần Lãnh đưa tay lên lại đưa xuống, hắn đâu phải loli khống . Sờ soạng, lần
mò trên người cô bé … chỉ nghĩ thôi mà Trần Lãnh cảm thấy biến thái . Chết cái
là còn ngủ, không có chút nhúc nhích như đang mời gọi hắn phạm tội . Trần
Lãnh tự thôi miên mình làm vì mạng sống, tay run run bắt đầu chạm tới.
Mới đụng vào làn da mềm mại, trắng bóc vài cái, có tiếng bật cười làm hắn
giật mình . Hội chủ không có ngủ mà ngồi dậy nhìn hướng Trần Lãnh . Hắn không
hiểu, rõ là đang tàng hình sao lại bị phát hiện . Kỹ năng bị lỗi à ? Trần
Lãnh không kịp suy tư nghe được cô bé dụ dỗ :
_ Anh đừng trốn nữa . Ra đây đi.
Trần Lãnh không tin tà mà di chuyển sang một đoạn, thậm chí đi vòng quanh ghế
. Nhưng làm thế nào đi nữa, cô bé cũng quay người theo nhìn thẳng hắn . Trần
Lãnh hết cách liền hiện ra hỏi :
_ Sao em phát hiện ra anh ?
_ Hi hi, Anh tên Lãnh phải không ? Em là Diệu Mỹ Tiên.
Trần Lãnh run bắn người, vội tránh ra xa . Hắn sợ hãi không phải bị phát hiện
tàng hình, không phải bị đoán được tên, mà là cái họ và tên đệm ‘’ Diệu Mỹ
‘’ kia . Có liên hệ với hai chị em Mỹ Linh, Mỹ Ngọc không ? Diệu Mỹ Tiên như
biết Trần Lãnh nghĩ gì liền nhí nhảnh nói :
_ Em không giống hai chị đâu . Anh bị họ trêu chọc sao ?
Hắn toát mồ hôi, kiếm khí đó đủ để tiễn xuống dưới uống trà với diêm vương 2
lần mà chỉ là trêu chọc . Trần Lãnh lấy lại bình tĩnh nói ra thắc mắc khác :
_ Sao em biết tên anh ?
Mỹ Tiên nghiêng đầu nhỏ nghĩ tới điều gì, hai má hơi hồng ngượng ngùng trả
lời :
_ Từ lúc anh tới thế giới này em đã biết rồi . Đúng ra anh sẽ thành chồng của
em và hai chị . Nhưng mà em muốn làm vợ cả cho nên … dấu hai chị về anh.
Vợ ? 3 người ? Mới đến thế giới này hắn liền có hậu cung ? Đã bắt đầu tranh
giành địa vị ? Trần Lãnh bị một đám câu hỏi làm cho hoa mắt chóng mặt . Trước
mắt là người duy nhất biết đáp án, hắn muốn hỏi nhưng Mỹ Tiên như phát hiện
điều gì đã dành trước :
_ Thứ anh muốn tìm ở Thương Hải căn cứ . Hội chủ Thiên Mệnh hội là Tề Xuyên –
phó hội chủ anh từng gặp . A …
Trần Lãnh thấy có một lỗ không gian hiện ra nuốt mất Mỹ Tiên vào bằng tốc độ
cực nhanh . Hắn có muốn phản ứng cũng không kịp . Ngoài ra căn nhà này và đồ
dùng bắt đầu mờ đi, tan biến thành hư vô . Chưa hiểu ra sao nhưng Trần Lãnh
ngay lập tức kích hoạt ẩn thân.
Hắn đứng ở bãi đất trống này nhìn quanh cảm giác có điểm khác lạ so với hôm
qua . Trần Lãnh nhớ lại câu nói của Mỹ Tiên, phó hội chủ thành hội chủ . Cũng
có nghĩa là quá khứ bị sửa đổi, nếu vậy yêu cầu tìm viên ngọc đó là không tồn
tại . Người ở đây không ai biết hắn ?
Để xác định suy đoán của mình, Trần Lãnh đi tìm hiểu tin tức . Quả nhiên từ
những câu chuyện bàn tán của những hội viên, hắn nghe được Viên Đại Lực và
tiểu đội hôm qua không có ra ngoài . Hơn nữa còn có tin đồn Tề Xuyên hội chủ
muốn sát nhập Thiên Mệnh hội với Thương Hải căn cứ.
Còn hơn 1 tiếng tàng hình, hắn tìm đến nơi cung cấp thức ăn, nước uống của
hội, lấy đi ít thực phẩm điền đầy bụng . Trần Lãnh liền trốn trong một góc
kín ở kho hàng nơi này sau một đám vật tư . Hắn không lo bị phát hiện vì nghe
ngóng được nơi này chỉ mở ra vào buổi sáng, lấy đồ cho cả ngày rồi đóng lại
tầm 7h.
Việc xuất nhập bị kiểm tra rất nghiêm ngặt cho nên không ai biết trong kho có
thêm 1 người . Trần Lãnh hiện suy nghĩ một câu khác mà Mỹ Tiên nói . Sau khi
mở ra hai kỹ năng ‘’ Nhất kích tất sát ‘’ và ‘’ Hoàn Mỹ thần bộ ‘’, hắn đã có
gợi ý về mở ra kỹ năng tiếp theo . Thứ muốn tìm ở Thương Hải căn cứ ?
Trần Lãnh cần một loại phương pháp tu luyện bất kỳ . Cái này làm hắn nghĩ đến
một khả năng của GM đó là set lv - Muốn cấp bao nhiêu đều được . Nếu thế chẳng
phải người ta tu luyện chục năm, Trần Lãnh chỉ cần xài skill là đạt được .
Như hắn hiện giờ dù có thể hoàn mỹ tiếp cận đối phương . Nhưng nếu phản ứng
của kẻ địch cao hơn quá nhiều thì sẽ không để hắn đánh trúng.
Tốc độ của Trần Lãnh bị hạn chế bởi thân thể người thường . Nếu không có
phương pháp cường hóa hay tu luyện, rất có khả năng sau này gặp kẻ địch muốn
nhất kích tất sát mà đánh hoài vẫn trượt . Trần Lãnh tính đợi Thiên Mệnh hội
và Thương Hải căn cứ sát nhập thì trà trộn vào . Sau khi gặp Mỹ Tiên, một
loại suy đoán làm hắn lo lắng.
Ba nữ nhân họ Diệu này đều rất thần bí . Trần Lãnh nhận định mấy người này đều
bình yên vô sự . Nếu vậy Mỹ Linh, Mỹ Ngọc có nhằm vào hắn nữa không ?