Thành Thần


Người đăng: prisonercalm

Bóng đen và Diệu Mỹ cũng không nói gì thêm mà biến mất . Trần Lãnh chán nản ,
thất vọng, hay là chết luôn cho rồi . Nhưng rất nhanh sau đó khung cảnh xung
quanh thay đổi . Hắn nhận ra đây chẳng phải căn phòng 6 mặt đều màu xám đó sao
?

Ngoài ra bóng đen và Diệu Mỹ đều có mặt ở đây và đang giằng co với lão già
luôn tìm cách giới thiệu hệ thống cho hắn . Như nhận ra Trần Lãnh đã có mặt .
Lão già này chỉ phất tay một cái thì hai kẻ đối diện với sức mạnh khủng khiếp
kia tan thành bụi bặm . Hắn choáng váng, tự cấu mình xem có phải đang nằm mơ
không ?

Đau ! Là sự thật . Lúc này lão già quay lại nói :

_ Ngươi có thể gọi ta là thần . Nào chọn một hệ thống coi.

Trần Lãnh nhìn rất nhiều hệ thống hiện ra trước mặt mà toát hết mồ hôi . Lão
thần này tà tâm không dứt, nhất quyết phải bắt hắn lựa chọn một cái hệ thống
mới chịu sao ? Bày ra một đống thứ như vậy để thay đổi suy nghĩ của hắn . Mịa
nó ! Lão quái thai !

Thần thấy hắn im lặng liền hỏi :

_ Vẫn không muốn chọn sao ?

Trần Lãnh phân vân có nên chống lại lão ? Nếu có trò gì khác đem hắn ra hành
hạ thì … Nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định không nghe theo . Lão già như biết
được hắn nghĩ gì liền cho hắn một nan đề :

_ Ta cho ngươi thời gian 5 phút để trả lời câu sau : ‘’ Một vị thần toàn năng
, sống vô tận năm tháng sẽ làm những gì ? ‘’.

Hắn chẳng đoán được ý định của lão già này . Nhưng biết nếu không cho ra đáp
án hài lòng lão thì hắn sẽ có vấn đề . Trước mặt hắn, đám hệ thống đã không
còn mà thay vào đó là một dòng như đồng hồ ‘’ 5:00 ‘’ . Trần Lãnh tập trung
suy nghĩ, theo thời gian trôi qua khi về tới ‘’ 00:00 ‘’, hắn liền trả lời :

_ Nếm thử tất cả mọi thứ bằng năng lực của mình . Cái gì thấy thích có thể lặp
lại.

Thần gật gù :

_ Ngươi nói đúng một nửa . Còn thiếu là khi tất cả mọi thứ đều thấy chán sẽ
muốn chết.

Trần Lãnh giật mình hỏi :

_ Thần không phải không thể chết sao ?

Lão già lắc đầu :

_ Thần cũng có lúc chết . Nhưng nếu không muốn thì lại bất tử.

Hắn nhíu mày :

_ Thần sao lại muốn chết ? Nếu tôi là thần chẳng bao giờ như thế.

Thần cười đểu :

_ Ngươi chắc chứ ? Ta biết ước mơ của ngươi . Vậy nếu như ngươi là thần và cho
cha mẹ cuộc sống tốt nhất . Sau đó thì sao ? Ngươi có thể sống bất tử trơ mắt
nhìn cha mẹ mình chết ?

Trần Lãnh phản bác :

_ Đương nhiên là không ! Tôi sẽ để cha mẹ cũng bất tử bất lão.

Lão già mỉa mai :

_ Cứ vĩnh sinh như vậy . Nhưng đến một ngày cha mẹ cầu xin ngươi để cho họ
chết . Ngươi có cảm tưởng gì ?

Hắn không tin mà nói :

_ Làm sao có thể ? Ai chẳng muốn được sống mãi, có được hạnh phúc vĩnh viễn.

Thần lại hỏi :

_ Ví dụ nhé ! Ngươi có tình yêu đẹp với mỹ nữ chẳng hạn . Hai người ở bên nhau
với cuộc sống vĩnh hằng . Nhưng cứ giữ mãi thế ?

_ Chuyện này …

_ Đừng vội phản bác . Một món ngon, ăn nhiều lần cũng chán ngán . Một cảnh
đẹp nhìn quá nhiều tới mòn mắt còn thích sao ? Điều tất nhiên là sẽ chuyển qua
cái khác . Vậy là ngươi sẽ có hậu cung vô số mỹ nữ . Nhưng thử nghĩ thời gian
cứ thế trôi đi cho đến một ngày, ngươi nhận ra hạnh phúc, niềm vui, kể cả
sự đau khổ, nỗi buồn cũng dần nhạt đi . Tất cả đều trở thành vô sắc vô vị.

Trần Lãnh không nói nữa, mà nghe lão già nói.

_ Như ta là thần . Ban đầu ta rất thích thú với mọi thứ . Mọi thể loại đều
trải qua . Ví dụ : tình yêu . Ta có vô số cuộc tình, đủ kiểu từ tốt cho đến
xấu . Không chỉ vậy, thích cái nào ta lặp lại cái đó thật nhiều lần . Những
thủ đoạn được dùng thường xuyên như đổi người, chuyển hoàn cảnh ..v..v...

_ 1 vạn năm không đổi, 1 triệu năm cũng thế, nhưng 1 tỷ năm, tỷ tỷ năm ,
qua vô tận năm tháng thì ? Dù ngươi có thích thú thế nào, sung sướng ra sao ,
sẽ có một ngày không còn cảm xúc gì nữa . Đến mức ta phải phong ấn ký ức ,
tình cảm của mình lại . Một lần nữa làm một vị thần với những cảm xúc mới mẻ.

_ Chỉ là theo thời gian cứ thế trôi qua, ta buộc phải phong ấn lần nữa . Vòng
lặp tuần hoàn vô số lần, cho đến hiện nay, ta chẳng còn muốn tiếp tục . Ta
triệu hồi một số kẻ như ngươi, phân phát hệ thống . Những việc này cũng là để
tìm một kẻ chấp nhận thay thế bản thân . Ngươi có muốn thành thần không ?

Trần Lãnh chưa trả lời ngay mà trầm mặc . Hắn suy nghĩ rất nhiều và hiểu lão
nói đúng . Nhưng hắn trả lời :

_ Tôi muốn thành thần.

Lão già như biết hắn sẽ vậy liền nói :

_ Được thôi . Ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Sau đó lão tan biến thành hư vô, còn Trần Lãnh đã trở thành thần . Hắn thực
hiện ước mơ của mình, để cha mẹ và người thân trải qua cuộc sống tốt nhất .
Cho họ được bất tử và bất lão . Bản thân hắn cũng không tránh được con đường
mà thần phải qua, giống như lão già kia nói.

Một ngày nào đó, Trần Lãnh cũng không nhớ đã qua bao lâu . Cha mẹ đang cầu
xin hắn muốn được chết . Hắn thở dài mà chấp nhận.

Cũng chẳng biết bao lâu sau, Trần Lãnh bắt đầu giống lão già nọ . Tìm kiếm
người thay thế mình, hắn gặp một kẻ cứng đầu . Một già một trẻ trừng mắt nhìn
nhau giằng co và thi thoảng lặp lại điệp khúc

_ Cái này … ( lược bỏ 3000 chữ )

_ Không.

_ Vậy loại kia … ( lược bỏ 3000 chữ )

_ Không.

  End

Mạt Thế Game Master - Chương #15