Kinh Thiên .


Người đăng: magicien

Quyết định liều mạng, Số 5 không chần chờ nữa, Huyễn Quang Thạch lóe lên sáng
ngời bạch quang, Số 5 bộc phát tất cả Quang năng lượng, đầu tiên đánh ra hai
cái quang cầu đem Hắc Ám Phân Thân đánh nát, qua nhiều lần ăn thiệt thòi, Số 5
biết Võ Thiên có thể cùng với Hắc Ám Phân Thân hoán đổi vị trí, nên trước tiên
tiêu diệt Hắc Ám Phân Thân để phòng ngừa bất trắc.

Võ Thiên nhìn xem Số 5, cũng không vội vã ra tay, không biết tại sao, hắn tại
Số 5 trên người cảm giác được vô cùng nguy hiểm cảm giác.

Võ Thiên không vội vã ra tay, nhưng Trần Tuyết cùng với Lệ Quyên ra tay rồi,
chỉ thấy Trần Tuyết cánh tay vung lên, hơn mười viên Hỏa Long Đạn tại trên tay
nàng bay ra ngoài, hướng về phía Số 5 đánh tới.

Số 5 không biết Hỏa Long Đạn uy lực, nhưng cảm giác bén nhạy cho hắn cảm giác
được nguy hiểm, tuy nhiên cảm nhận được nguy hiểm, nhưng Số 5 cũng không lui
lại mà cả người nhảy vọt về phía trước, lúc này Huyễn Quang Thạch bên trong
Quang năng lượng không còn nhiều, Số 5 lúc này muốn đánh cuộc một phen.

Oanh !.

Nổ tung thanh âm vang lên, mười viên Hỏa Long Đạn nổ tung uy lực khủng bố
không thể nghi ngờ, Số 5 tuy đã sớm phòng bị, đem Quang Năng Lĩnh Vực co rút
lại, bảo vệ xung quanh thân thể nhưng vẫn bị vụ nổ lan đến.

Phun ra một ngụm máu tươi, tuy nhiên có Lĩnh Vực bảo vệ, nhưng hắn nội tạng
cũng bị chấn thương, nhưng Số 5 không bởi vì vậy mà lui lại, hắn trong mắt
hiện lên ngoan sắc, mượn vụ nổ động lực cả người tiến nhanh thêm một bước.

Số 5 hướng về phía Võ Thiên lao đến đồng thời, hắn đã tiến hành năng lượng hóa
tay phải lóe lên ánh sáng chói mắt, đem tất cả năng lượng đều tập trung vào
nắm đấm, hắn nắm đấm lóe lên sáng ngời bạch quang, so với thái dương còn chói
mắt, đây là Số 5 đánh cuộc sinh mênh một quyền, đem hắn tất cả niềm tin và lý
tưởng đặt vào trong đó, được hắn mệnh danh là...Sinh Mệnh Cuối Cùng Ánh Sáng.

Võ Thiên nhìn thấy cái này, sắc mặt ngưng trọng lại, biểu tình từ từ biến
thành nghiêm túc lên, hít sâu một hơi, Võ Thiên bước ra một bước, tay hắn nâng
lên Ám năng lượng ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, Võ Thiên một đấm đánh ra, Ý
Chí Chi Nhận bám vào nắm đấm phía trên, khiến cho hắn một quyền lực lượng
nhanh chóng tăng lên.

Ào ! Ào !.

Tiếng xé gió vang lên, cuồng phong tại bên tai rít gào, hai người tốc độ di
động nhanh chóng, khiến cho kẻ khác không thấy được thân ảnh.

Lệ Quyên nhìn không thấy hai người thân ảnh, chỉ thấy hai điểm sáng màu trắng
cùng màu đen chuẩn bị và vào nhau, sắc mặt nàng kịch biến, lôi kéo Trần Tuyết
lui về phía sau.

Oanh ! Oanh ! Long !.

Đinh tai nhức óc tiếng nổ mạnh vang lên, Võ Thiên cùng với Số 5 nắm đấm va
chạm vào nhau, mặt đất lúc này chấn động dữ dội, một chút bị nứt toát ra, tại
vụ nổ trung tâm, ánh sáng màu đen cùng màu trắng lóe lên, cả khung cảnh thậm
chí bị nhuộm thành hai màu đen trắng.

Oanh !.

Tiếng nổ mạnh vẫn tiếp tục vang lên, từ đằng xa nhìn lại sẽ thấy một đám mây
hình nấm từ mặt đất bốc lên, năng lượng dòng lũ hướng về bốn phương tám hướng
quét tới.

Xoạt !.

Năm phút đồng hồ sau, khi bụi mù tán đi, cảnh tượng hiện ra tại mọi người
trong mắt là một to lớn hố thiên thạch, Võ Thiên lúc này đứng tại hố thiên
thạch trung tâm, trên người đã bị thương không còn ra hình dạng.

Còn Số 5, bây giờ đã bốc hơi, không còn một vết tích để lại thế gian.

'' Khụ ! Khụ ! ...! '' Võ Thiên ho khan một cái, ho ra một ngụm máu tươi, nhìn
thấy trên thân tràn đầy vết thương, Võ Thiên có chút thở dài : '' Hazz! Xem
chút lật thuyền trong mương ! ''.

Võ Thiên nhìn xung quanh, tìm kiếm Lệ Quyên thân ảnh, vừa rồi hắn và Số 5 va
chạm, dư chấn đem khu vực 50 m xung quanh đây san thành bình địa, tầng đất bị
xụp đổ một mảng lớn, không biết lệ quyên các nàng có hay không bị thương.

Oanh !.

Đúng lúc này, mặt đất gần Võ Thiên vị trí cách đó không xa nổ tung lên, Lệ
Quyên ôm lấy Trần Tuyết chui ra ngoài, thì ra các nàng bị bay tới đất đá vùi
lấp.

'' Các ngươi không sao chứ ? '' Võ Thiên ngồi trên mặt đất, bây giờ cả người
hắn không còn chút sức lực nào, thân thể lại bị thương nên không thể di động
được, chỉ có thể ngồi xuống nghỉ ngơi khôi phục, thấy Lệ Quyên cùng với Trần
Tuyết, đối với hai nàng hỏi thăm.

Lệ Quyên cũng không trả lời hắn, nàng đi đến Võ Thiên bên người nhìn thấy hắn
thân thể tràn đầy vết thương, trong lòng tràn đầy lo lắng, một tay bắt lấy Võ
Thiên cánh tay, Sinh Mệnh Năng Lượng tràn vào hắn cơ thể, trợ giúp hắn khôi
phục vết thương, Võ Thiên trên người thương thế lập tức lấy mắt thường có thể
thấy tốc độ khôi phục lại.

Võ Thiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lệ Quyên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nước
mắt, trong lòng đau lòng à, tuy nhiên địa điểm có chút không thích hợp, nhưng
hắn vẫn kéo nàng vào trong lòng, một chút an ủi.

'' Không sao đâu, mọi chuyện sẽ tốt thôi ! ''.

Trần Tuyết ở đằng xa nhìn hai ngươi ân ái, trong lòng thở dài, có chút mất
mát, lau đi khóe mắt nước mắt, nàng cũng vì hắn đau lòng, cũng vì hắn mà khóc,
chỉ là hắn không nhìn thấy mà thôi.

Ba người lúc này nghỉ ngơi một hồi, lúc này mới chui vào Vùng Đất Bị Lãng
Quên, để xem di sản của tộc Altujjar là gì.

Cộp ! Cộp !.

Đều đặn tiếng bước chân vang lên, Võ Thiên đi qua khe nứt, phát hiện một bậc
thang dẫn sâu xuống lòng đất, trên vách tường treo đầy những viên phát sáng
pha lê, nên cho dù sâu dưới lòng đất cũng không có cảm giác u ám.

Võ Thiên lúc này phát hiện một sự thật xấu hổ, hắn cùng với Số 5 chiến đấu bên
trong, lúc này quần áo đã hư hại, cũng may hắn quần lót làm bằng chất liệu y
hệt Hulk quần lót, nên không bị rơi vào lỏa thể nguy cơ.

Nhưng cho dù như vậy, Trần Tuyết nhìn hắn ánh mắt cũng có chút khác thường,
ánh mắt như là sắc nữ nhìn thấy soái ca, tại trên thân thể hắn quét tới quét
lui.

' Khụ ! Khụ ! ' Võ Thiên ho khan một tiếng, che đi đáy lòng xấu hổ, hắn làm
như không có chuyện gì giống nhau vậy, tiếp tục đi về phía trước.

'' Võ Thiên, xem này...! '' Lệ Quyên thanh âm lúc này vang lên, Võ Thiên quay
đầu nhìn lại, theo nàng chỉ phương hướng, nhìn thấy một bộ xương.

Võ Thiên ngồi xuống xem xét, đây là một cái cùng cùng nhân loại khác biệt bộ
xương, chiều cao của nó lên tới 3 mét, xương sọ của bọn chúng to hơn nhâm loại
gấp đôi, trên xương sọ chỉ có một cái hốc mắt, nằm ở giữa khuôn mặt, đây là
một cái khác với nhân loại di hài, hẳn là tộc Altujjar di hài.

Võ Thiên vừa mới chạm nhẹ vào bộ xương, bộ xương lập tức sụp đổ biến thành cát
bụi, xem ra thơi gian rất lâu khiến cho bộ xương bị phong hóa.

'' Đây là ? '' Bỏ qua bộ xương, Võ Thiên lập tức nhìn thấy một chiếc màu giáp
xác, như là loài côn trùng nào để lại, chỉ có màu tím xác ngoài, bởi vì bộ
giáp xác không hoàn chỉnh nên Võ Thiên không thể xác định đây là của loài côn
trùng nào.

Bỏ xuống trong tay giáp xác, Võ Thiên tiếp tục tìm kiếm, hắn không ở nhà của
người Altujjar tiếp tục tìm kiếm, mà đi đến Kim Tự Tháp.


Mạt Thế Chung Cực Tiến Hóa - Chương #73