Quang Năng Lượng .


Người đăng: magicien

Ầm! Ầm!.

Tiếng mặt đất rung động từ phương xa truyền đến, mặt đất lúc này rung lắc dữ
dội, Võ Thiên cố gắng đứng thẳng thân hình, nhìn về phía phương xa, trong lòng
có chút chấn động : '' Đây là ? ''.

Chỉ thấy ở đằng xa, khu vực zombie đang tụ tập xảy ra biến đổi lớn, một tế đàn
khổng lồ từ dưới mặt đất trồi lên, đây là một cái đường kính khoảng 2 km hình
tròn tế đàn, bên trên điêu khắc lấy mặt trời đồ án, mặt trời đồ án nằm ở
trung tâm, xung quanh điêu khắc lấy tám hành tinh khác đồ án, vờn quanh mặt
trời, nhìn từ đằng xa có vẻ như chúng đang chuyển động, trông rất sống động.

Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất, Võ Thiên lúc này nhìn thấy rõ ràng,
trên tế đàn phát ra bốn loại màu sắc khác nhau ánh sáng, màu đen, màu đỏ sậm,
màu bạc cùng với màu sáng trắng, tại bốn loại ánh sáng phản chiếu phía dưới,
đứng tại bên trên tế đàn zombie thân thể một chút bị hòa tan, số lượng hàng
ngàn hàng vạn mà tính zombie thân thể hóa thành màu đen chất lỏng, từ từ chảy
vào tế đàn bên trong, những cái này màu đen chất lỏng đúng là tinh khiết nhất
Tiến Hóa Năng Lượng.

Oanh!.

Nổ mạnh thanh âm vang lên, Võ Thiên nghe được cơ quan khởi động thanh âm, trên
tế đàn bốn màu sắc khác nhau ánh sáng lóe lên, đồng thời bắn lên trời, hình
thành thông thiên cột sáng.

Xuyên thấu qua tầng mây, ánh sáng bắn ra khỏi ngoài không gian, đồng thời lúc
này, tế đàn cũng ' Két! Két ! ' rung động, một chút gãy ra làm đôi, Võ Thiên
mở to mắt nhìn xem, lúc này tế đàn chính giữa, một vết nứt từ dưới mặt đất
không ngừng thành hình.

'' Đây là vùng đất bị lãng quên sao ? '' Võ Thiên xuyên thấu qua vết nứt, nhìn
thấy phía sau nó cảnh tượng, thật dài bậc thang kéo xuống dưới lòng đất, Võ
Thiên tại lờ mờ ánh sáng phía dưới, nhìn phía dưới cảnh tượng, đây là một
thành phố dưới lòng đất, tuy nhiên mọi thứ đã đổ nát, nhưng Võ Thiên cũng có
thể cảm nhận được nó huy hoàng, thành phố được xây bằng đá xanh, những cột đá
khổng lồ chống đỡ lấy lòng đất, nhà của người Altujjar là những chiếc hộp hình
vuông, có lẽ hình thể của bọn họ khá là khổng lồ, nên nhà của bọn họ xây dựng
so với nhân loại càng thêm to lớn.

'' Thành phố này được xây dưới lòng đất, tại sao bao nhiêu năm không bị ai
phát hiện ? '' Võ Thiên nghi ngờ trong lòng, một to lớn thành phố được xây
dưới lòng đất, lại ở gần nhân loại thành phố, tại sao bao nhiêu năm vẫn chưa
được người phát hiện.

Trần Tuyết nghe hắn nghi ngờ, giải thích một chút : '' Thực ra chỗ này đã từng
bị đào móc, nhưng phía dưới không hề thành phố nào cả, tất cả chỉ là một đám
đất đá, vùng đất bị lãng quên chỉ có đúng thời gian mới có thể xuất hiện ! ''
.

Võ Thiên nghe nói như vậy, trong lòng đã có suy đoán, nhưng muốn nàng trả lời
chắc chắn một chút : '' Ý của ngươi là, không gian trùng điệp ? ''.

Trần Tuyết nghe hắn suy đoán, gật đầu xác nhận, còn không quên giải thích : ''
Vùng đất bị lãng quên trôi nổi tại trong không gian, chỉ có lúc Mặt Trời, Trái
Đất cùng với Sao Hỏa xếp thẳng hàng, ba hành tinh từ trường tiến hành cộng
hưởng, lực hút khổng lồ mới đem nó kéo về Trái Đất ! ''.

Võ Thiên gật đầu, nhìn xuống vùng đất bị lãng quên, cũng không có vội vã đi
vào, hắn nhìn vùng đất trung tâm một cái kim tự tháp, không giống như kim tự
tháp Ai Cập, May-ya hay các kim tự tháp của người Khơ-me, kim tự tháp của
người Altujjar được làm bằng một loại cẩm thạch trắng, màu trắng tại trong văn
hóa của người Altujjar đại biểu cho Mặt Trời, sự cao quý cùng với sức mạnh,
chỉ có thần linh mới được sử dụng màu trắng, kim tự tháp này chính là nơi thần
linh an nghỉ.

Nhìn thấy Võ Thiên chậm chạp không tiến vào, Trần Tuyết đứng ở hắn bên cạnh,
thử thúc giục : '' Tại sao chúng ta không đi vào ? ''.

Võ Thiên nghe nàng nói như vậy, cũng không gấp gáp, hắn bình tỉnh nhìn xung
quanh, nói : '' Chờ một chút đi ! ''.

Trần Tuyết cùng với Lệ Quyên không lý giải được hắn ý nghĩ, thấy hắn không vội
vã, lúc này các nàng chỉ có thể ở một bên, ngồi xuống.

'' Ngươi biết cánh cổng khi nào sẽ khép lại không ? '' Võ Thiên quay đầu lại
hỏi Trần Tuyết.

Trần Tuyết trả lời, nàng đối với cái tên cũng biết một chút : '' Khoảng 2
tiếng đồng hồ, cũng không có thời gian cụ thể ! ''.

Võ Thiên gật đầu, im lặng ngồi xuống chờ đợi, thời gian một chút xíu trôi qua
.

Một tiếng đồng hồ qua đi, Võ Thiên vẫn chưa có động tĩnh, Trần Tuyết cùng với
Lệ Quyên lúc này hơi thiếu kiên nhẫn.

Đúng lúc này, Võ Thiên hơi ngẩn đầu lên, nhìn về phía phương xa, nói : '' Các
ngươi đi ra đi, ta không muốn lãng phí thời gian ! ''.

'' Hả ? '' Trần Tuyết cùng với Lệ Quyên kinh ngạc nhìn xem hắn, không biết Võ
Thiên đang nói chuyện với ai.

Bộp ! Bộp !.

Đúng lúc này, một chút tiếng bước chân liên tiếp vang lên, Lệ Quyên nhìn về
phía thanh âm phương hướng, hai tên áo đen từ trong hẻm nhỏ đi ra, Võ Thiên
cũng thấy hai người, không chút bất ngờ, mở miệng nói.

'' Mấy ngày nay gây rắc rối cho bọn ta hẳn là các ngươi đi ? '' Võ Thiên ngoài
miệng hỏi thăm, nhưng trong lòng đã có điều chắc chắn, hắn híp mắt nhìn hai
người, trong ánh mắt mang theo nguy hiểm ánh sáng : '' Mục đích của các ngươi
là gì ? Để ta đoán xem nào, mục đích của các ngươi hẳn là vùng nước bị lãng
quên đi ! ''.

Nghe hắn nói như vậy, Số 4 hơi híp mắt lại, đẩy lên kính mắt trả lời, có lẽ
trong lòng có chỗ dựa, giọng nói của hắn tương đối bình tĩnh, chỉ đối với hắn
biết đến vùng đất bị lãng quên có chút bất ngờ : '' Đúng vậy ! Không ngờ ngươi
lại biết vùng đất bị lãng quên, vậy thân phận của ngươi là gì ? Người của
chính phủ hay LHQ ? ''.

'' Chính phủ, LHQ, ta chỉ là một người bình thường mà thôi ! ''.

Võ Thiên lắc đầu phủ nhận, đồng thời suy nghĩ lại Trần Tuyết thân phận, xem ra
nàng không đơn giản là một nhà khảo cổ, mà còn biết rất nhiều thứ.

Trong lòng nghi hoặc, nhưng bây giờ không phải lúc nói đến điều này, Võ Thiên
nhìn Số 4 cùng với Số 5, hai tên này hai ngày nay gây cho hắn nhiều phiền phức
như vậy, hắn làm sao đơn giản bỏ qua.

Tuy nhiên còn nhiều nghi vấn, nhưng Võ Thiên không phải người thích dài dòng,
hắn không nói gì nữa, mà âm thầm ngưng tụ lực lượng, chuẩn bị ra tay một kích
chí mạng.

Chỉ là Võ Thiên không thích nói nhiều, nhưng Số 4 lại là một kẻ nhiều chuyện,
nghe Võ Thiên nói mình là một kẻ bình thường, Số 4 rõ ràng không tin, một kẻ
bình thường sao có thể mạnh như vậy, một kẻ bình thường sao biết được vùng đất
bị lãng quên, hắn lắc đầu : '' Ngươi muốn che dấu thân phận là chuyện bình
thường, nhưng ngươi đừng quên chúng ta Nhà Cải Cách hệ thống tình báo, trên
thế giới này rất ít chuyện chúng ta không biết, thân phận của ngươi chúng ta
chỉ cần năm phút đồng hồ là có thể tra được ! ''.

Nhà Cải Cách ? Thì ra hai người là ngươi của Nhà Cải Cách, Võ Thiên biết được
hai người thân phận, cũng không có quá nhiều phản ứng, chỉ là cảm thấy Số 4
đem chủ đề kéo có chút xa mà thôi.

Số 5 nhìn thấy cánh cửa Vô Vọng mở ra thời gian không còn nhiều, thúc giục Số
4 : '' Thời gian không còn sớm, mau giải quyết bọn họ, ta xử lý tên này, ngươi
đem hai nữ nhân giải quyết ! ''.

'' Được rồi ! ''.

Số 4 bất đắc dĩ gật đầu, tháo xuống kính mắt, lập tức để lộ ra màu tím tròng
mắt, hắn nhìn về phía Lệ Quyên cùng với Trần Tuyết, thấp giọng lẩm bẩm : ''
Nhìn vào ta con mắt...! ''.

Lệ Quyên cùng với Trần Tuyết ngẩn đầu lên, hai người ánh mắt lập tức ngốc trệ
xuống, Số 4 lúc này cũng nhắm mắt lại, lâm vào trong hôn mê.

Vèo!.

Võ Thiên thấy sự tình không ổn, thân hình lóe lên, đi đến Số 4 trước người,
một quyền nhanh chóng đấm xuống.

Nhưng lúc này, ánh sáng trắng lóe lên, Số 5 đã chắn tại Số 4 trước người, đối
mặt với Võ Thiên một quyền, trong mắt không hề hoang mang, hắn bàn tay đưa về
phía trước, vố số ánh sáng trắng tại hắn phía trước tạo thành một tấm thuẫn,
đỡ lấy Võ Thiên một quyền.

Số 5 chính là một Thượng Nhân, hắn có thể điều khiển một trong bốn năng lượng
hạt cơ bản, Quang năng lượng, hơn nữa không biết nguyên nhân gì, Số 5 Quang
năng lượng so với Võ Thiên Ám năng lượng mạnh mẽ hơn quá nhiều.

Ầm! Ầm!.

Võ Thiên lúc này một quyền đánh xuống, lực lượng có thể đem một chiếc xe tăng
đánh nổ, đánh tại Quang năng lượng tấm thuẫn bên trên, chỉ khiến cho nó xuất
hiện vài đường vết rách.

Xẹt !.

Số 5 nhìn thấy kết quả này, trong lòng tự tin tăng nhiều, hắn đưa tay Quang
năng lượng tại Võ Thiên trên người cắt qua, cắt mở Võ Thiên quần áo, tại thân
thể của hắn bên trên tạo thành một đường vết thương.

Chỉ là Võ Thiên thân thể cứng cáp, sức khôi phục mạnh mẽ, chỉ thấy miệng vết
thương hơi nhúc nhíc, vết thương có khép lại dấu hiệu.

Một chút vết thương nhẹ không ảnh hưởng gì đến Võ Thiên, chỉ là vừa mới giao
thủ đã ăn một chút thiệt thòi, xem ra tên này không dễ đối phó như hắn nghĩ.


Mạt Thế Chung Cực Tiến Hóa - Chương #71