Người đăng: magicien
Trở lại phòng, Võ Thiên đem Số 6 chiếc va li mở ra, nhìn xem bên trong là
thứ gì.
Bên trong đặt hai viên hình tròn đồ vật, trông khá giống một quả bom, phía
trên còn có chốt mở, mặt ngoài còn in một cái ' IV ' ký tự, không biết nó là
thứ gì, nhưng Võ Thiên trông nó khá là nguy hiểm, hắn đem nó cất trở lại va
li.
Nhìn đồng hồ, lúc này mới 4 giờ sáng, Võ Thiên đi ra ngoài dạo một vòng ,
lúc này, hắn gặp được Trần Tuyết.
'' Ngươi cũng ra ngoài đi dạo sao ? '' Võ Thiên đi đến nàng bên người ngồi
xuống, chủ động hỏi thăm một câu.
'' Đúng vậy ! '' Trần Tuyết nhàn nhạt trả lời một câu, sau đó im lặng không
lên tiếng, một cơn gió nhẹ thổi qua, khiến cho nàng hỏa hồng y hệt mái tóc
tung bay.
Võ Thiên nhìn trong nàng khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, nghe loáng
thoáng mùi hương cơ thể, một chút mỉm cười : '' Nhớ chúng ta lần đầu gặp mặt
sao ? ''.
'' Nhớ chứ ! '' Trần Tuyết vén lên mái tóc, trả lời hắn, trong mắt mang theo
hồi ức : '' Ta nhớ lúc đó bị zombie cắn bị thương, sau đó thức tỉnh Niệm Hỏa
đem mình quần áo đốt trụi, tên nào đó đem ta thân thể nhìn sạch sẽ, đã vậy
còn không chịu trách nhiệm nữa chứ ! ''.
'' Lúc đó ta đã cứu ngươi ... ! '' Võ Thiên đang định giải thích, thì bị Trần
Tuyết ngắt lời.
Nàng che miệng 'Xì ' cười một tiếng, chu mỏ nói : '' Ngươi làm như ta là trẻ
con không bằng ! ''.
Võ Thiên nghe vậy, có chút xấu hổ sờ mũi, ho khan một tiếng, sau đó im lặng
không nói gì.
Trần Tuyết nhìn Võ Thiên lúng túng bộ dáng, che miệng cười, nhưng đột nhiên
nhớ ra điều gì : '' Đúng rồi, ta có chuyện muốn nói với ngươi ! ''.
'' Hả ? Chuyện gì ? '' Võ Thiên nhìn nàng, một mặt nghiêm túc lắng nghe.
'' Ngươi còn nhớ lúc trước ta nói với ngươi, ta là một nhà khảo cổ không ? ''
Trần Tuyết hít sâu một hơi, nói ra.
'' Còn nhớ chứ ! Sao vậy ? '' Võ Thiên gật đầu, nghi hoặc trong lòng, nàng
tại sao lại nhắc đến chuyện này.
'' Ta còn có một vài chuyện chưa nói với ngươi ! '' Trần Tuyết hơi dừng lại
một chút, tổ chức lại ngôn ngữ : '' Chúng ta đoàn khảo cổ trong một lần thăm
dò di tích cổ, đã phát hiện ba món đồ vật, một tấm bia đá, một chiếc Đĩa
Mặt Trời cùng với một chiếc hộp ma, chuyện này ta đã nói với ngươi rồi ,
nhưng câu chuyện đằng sau nó ngươi chắc là không biết ''.
Võ Thiên nghe nàng nói như vậy, sắc mặt nghiêm túc lại, chăm chú lắng nghe.
Trần Tuyết lúc này mới bắt đầu nói tiếp : '' Ba món đồ vật này bắt nguồn từ
một văn minh khác trên Trái Đất, chúng ta gọi họ là tộc Altujjar, họ tồn tại
ở niên đại xa xưa, cách chúng ta hàng trăm triệu năm ! ''.
Trần Tuyết nhìn sang một bên, Võ Thiên lúc này một bộ chăm chú lắng nghe dáng
dấp.
'' Đây là một cường đại bộ tộc, họ trời sinh liền nắm giữ năng lượng hạt căn
bản, văn minh của bọn họ được xây dựng trên nguồn năng lượng này, nắm giữ
lấy năng lượng hạt căn bản, khiến cho bọn họ mạnh mẽ không gì sánh được ,
trong tộc của bọn họ, thậm chí có kẻ mạnh mẽ so với thần linh ''.
Trần Tuyết hít sâu một hơi, nói tiếp : '' Nhưng không biết nguyên nhân gì ,
tộc Altujjar trong nháy mắt hủy diệt, bộ tộc bên trong tất cả thần linh rơi
vào vĩnh viễn ngủ say, chỉ để lại cho chúng ta một vài manh mối ! ''.
'' Ta tại ít ỏi trong ghi chép, biết được một vài tin tức quan trọng, tộc
Altujjar thánh địa, nơi mà thần linh ngủ say, vùng đất bị lãng quên, sẽ vào
ngày hôm nay mở ra, mà chìa khóa mở ra nó, chính là zombie, chính là zombie
trong cơ thể Tiến Hóa Năng Lượng ! ''.
Võ Thiên nghe vậy, cảm thấy không đúng lắm, nhíu mày : '' Vùng đất bị lãng
quên ? Là nghĩa địa sao ? Mà ngươi nói như vậy, mấy ngày nay zombie di chuyển
, chẳng lẽ là cùng chuyện này có liên quan ! ''.
'' Là thần linh nơi chôn cất ! '' Trần Tuyết bổ sung một câu : '' Mấy ngày nay
zombie di chuyển, đúng là cùng chuyện này có liên quan, nghe nói vùng đất bị
lãng quên là một kim tự tháp dưới lòng đất, bên trong che giấu đi thần linh
khi còn sống tài phú cùng tri thức, nếu ngươi đạt đến nó, thực lực sẽ tăng
lên rất nhiều ! ''.
Võ Thiên nghe như vậy, cũng không trả lời, mà nhìn chằm chằm vào Trần Tuyết
, ánh mắt lấp lóe, hơi trầm giọng : '' Chuyện này tại sao ngươi bây giờ mới
nói ? ''.
'' Tại vì trước kia chúng ta chưa đủ tín nhiệm, với lại ai trong lòng mà
không có bí mật, không phải sao ? '' Bị Võ Thiên nhìn chằm chằm, Trần Tuyết
cũng không để ý, thản nhiên nói, ở chúng với hắn một đoạn thời gian, nàng
đối với hắn tính cách cũng tương đương hiểu rõ, Võ Thiên sẽ không vị chuyện
này mà giận dữ.
'' Vậy bây giờ chúng ta đủ tín nhiệm sao ? '' Võ Thiên thuận miệng nói móc
nàng, một bên suy nghĩ Trần Tuyết vừa mới cung cấp tin tức, vùng đất bị lãng
quên, tộc Altujjar, tận thế, mọi thứ càng ngày càng không đơn giản, chuyện
này càng trở nên thú vị.
Trần Tuyết lúc này nghe Võ Thiên hỏi, trong mắt suy tư thật lâu, nói ra : ''
Võ Thiên, trong mắt ngươi ta cùng với Lệ Quyên ai đẹp hơn ? ''.
Võ Thiên nghe nàng nói như vậy, không chút suy nghĩ nói ra : '' Đương nhiên
Lệ Quyên xinh đẹp hơn ! Mà tại sao ngươi lại hỏi chuyện này ? ''.
Trần Tuyết nghe nói như vậy, trong lòng một trăm cái không phục, nhưng không
thể nói thêm được gì, trong miệng nàng lầm bầm : '' Không có mắt gia hỏa ! ''
.
Ầm ! Ầm !.
Đúng lúc này, một rung động âm thanh truyền đến, Võ Thiên biến sắc, nhìn về
phía đằng xa.
'' Xảy ra chuyện rồi ? ''.
Tại Võ Thiên trong tầm mắt, một khổng lồ đàn chuột từ phương xa chạy tới ,
hình thể to lớn cùng số lượng đông đảo, đàn chuột di chuyển khiến cho mặt đất
chấn động dữ dội.
'' Keng ! Keng ! Có biến dị thú tấn công ! ''.
Âm thanh báo động vang lên, mọi người lật đột tỉnh dậy, mau chạy ra xem tình
huống, mọi người phản ứng cấp tốc, nhưng đàn chuột tấn công quá đột ngột ,
khiến một vài người phản ứng không kịp.
'' A!... Cứu mạng ! '' Một kẻ xấu số hét thảm một tiếng, hắn bị một con to
hai mét chuột biến dị bắt lấy, sống sờ sờ bị xé ra làm hai, sau đó bị nhét
vào trong miệng, nhai ngấu nghiến.
'' Súc sinh, ngươi dám ... ! '' Tôn Hạo phòng ở cách đó không xa, lúc này
hắn quần áo xốc xếch từ trong phòng chui ra, nhìn thấy cảnh tượng này, giận
dữ hét to một tiếng, trong tay kim quang lóe lên, bắn về phía chuột biến dị
, con này cấp 1 chuột biến dị trong nháy mắt biến thành màu vàng pho tượng ,
lẳng lặng nằm ở đó không nhúc nhích, Tôn Hạo năng lực Hóa Kim Thủ, có thể
đem mọi thứ hóa thành vàng.
Oanh !.
Đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên nổ tung lên, một con chuột biến dị từ dưới
đất chui ra ngoài, tại Tôn Hạo phía sau lưng đánh tới.
'' Cẩm thận ! '' Mai Lâm cùng với Mai Thi nhắc nhở thanh âm vang lên, hai
nàng trong nháy mắt hướng về Tôn Hạo sau lưng chuột biến dị đánh tới, Mai Lâm
trong tay xuất hiện một đám sương trắng, nàng có thể hấp thu xung quanh nhiệt
lượng, có thể tạo thành hàn khí tấn công đối thủ, Mai Thi cánh tay lúc này
đỏ bừng lên, phía trên bốc lên nhiệt độ cao hỏa diễm, Mai Lâm có thể hấp thu
xung quanh nhiệt độ, nhiệt độ này sẽ được truyền cho Mại Thi, Mai Thi sẽ sử
dụng nhiệt độ cao tiến hành công kích.
Đôi này chị em sinh đôi một băng một hỏa, hướng về phía chuột biến dị đánh
tới, con này cấp 2 chuột biến dị, tại băng hỏa lưỡng trọng thiên phía dưới ,
đành phải ôm hận mà chết đi.
Ở một nơi khác, Long Phiên Giang từ trong phòng chui ra, nhưng trong nháy
mắt bị năm con chuột biến dị đánh tới, nhìn năm con to lớn chuột biến dị ,
hắn cũng không nao núng.
'' Một bầy súc sinh, chết đi ! '' Long Phiên Giang hét to một tiếng, xung
quanh hắn xuất hiện cuồng phong, cuồng phong càng lúc càng lớn, hóa thành
vòi rồng, quấn quanh hắn cánh tay, năng lực của hắn đúng là điều khiển xung
quanh mình khí lưu.
'' Toàn Phong Quyền - Phong Long Kích ! '' Hét to một tiếng, Long Phiên Giang
một đấm đấm ra, một đấm mang theo cuồng phong, mỗi đạo cuồng phong như một
sắt bén lưỡi đao, hướng về trước mắt hắn hai con chuột biến dị đánh tới.
Xẹt !.
Giống như bị trăm ngàn mũi đao phanh thây, hai con chột biến dị trong nháy
mắt biến thành thịt vụn.
'' Toàn Phong Thối - Thiên Phong Thiết Cắt ! ''.
Tiêu diệt hai con chuột biến dị, Long Phiên Giang cũng không dừng lại, hắn
một cước đá ngang, bắp đùi bên trong lực lượng bộc phát, như một sắt bén mũi
đao, tại ba con chuột biến dị trên thân xẹt qua, trong nháy mắt ba con chuột
biến dị thân hình chia làm hai nữa, nhìn vết tích, không giống như bị một
cước đá trúng, mà bị một đao cắt làm hai nữa.
Tuy nhiên là một kẻ giang hồ, nhưng Long Phiên Giang bản thân là một thiên
tài, không nói cái khác, đang lúc kẻ khác đang đang tìm tòi vận dụng năng
lực, hắn đã tạo ra không ít năng lực tương ứng kỹ xảo.
Đám người sống sót bên trong, tiến hóa giả số lượng không nhiều, người bình
thường đối mặt với chuột biến dị, hoàn toàn không có sức phản kháng, lúc này
có kẻ cùng với chuột biến dị chiến đấu, nhưng càng nhiều hơn là bị chuột biến
dị tàn sát, biến thành thức ăn, Võ Thiên từng đưa Tiến Hóa Nước Thuốc phương
thuốc đưa cho Thất Tinh Hội đám người, nhưng nó lại trở thành bí mật mà chỉ
có đám người này thủ lĩnh mới biết được, năm mươi tên Tiến Hóa Giả đối mặt
với hơn ngàn con chuột biến dị ,cuộc sống này thật sự không cân sức.