Âm Mưu .


Người đăng: magicien

Tại nơi cắm trại cách đó không xa, Võ Thiên thân hình nhẹ nhàng rơi xuống đất
, nhìn một chút xung quanh, xác định không có ai, Võ Thiên lúc này mới hài
lòng gật đầu, bản thân hắn luôn luôn không thích kẻ khác biết được bản thân
bí mật cũng như thực lực.

Đầu tiên thử nghiệm một chút Lực Điệp Gia cái này kỹ năng cái đã, hắn giơ lên
nắm đấm, một quyền đánh về phía trước, đây là hắn toàn lực một quyền, cao
tới 20 điểm lực lượng oanh ra một quyền, khiến cho không trung một chút nổ
vang.

Oanh !.

Gió to một chút nổi lên, hắn nắm đấm khuấy động xung quanh không khí, hắn
lúc này như có cảm giác, một quyền của đấm ra nhưng không có dừng lại, hắn
kéo lấy nắm đấm, cũng không phải sử dụng cái gì hoa mỹ quyền pháp, nhưng lực
lượng trong đó khiến người ta khiếp sợ, hắn đấm ra quyền thứ hai, lực lượng
của quyền thứ nhất điệp gia vào trong đó, cái này khiến quyền thứ hai của hắn
lực lượng tăng gần như gấp đôi, hắn một quyền đập xuống một tòa nhà cao ốc.

Ầm ! Vang !.

Nổ tung thanh âm một chút vang lên, một góc của tòa nhà cao ốc đã bị đánh bật
ra, việc mất cân đối khiến cho tòa nhà cao ốc một chút đổ sập xuống.

Một chân đạp trên mặt đất, Võ Thiên lui về phía sau mấy trăm bước, nhìn một
chút đống phế tích, hắn hài lòng gật đầu, cái này kỹ năng mới khiến cho Võ
Thiên lực lượng không có giới hạn tăng lên, chỉ là không biết lực lượng có
thể điệp gia mấy lần đây.

Nhìn một chút thời gian, Võ Thiên trực tiếp quay trở lại nơi cắm trại, hắn
chỉ đi ra ngoài một chút, hu vọng nơi đó sẽ không xảy ra biến cố gì.

'' Ngươi tại sao không ngủ ? '' Võ Thiên bước vào trong lều vải, nhìn thấy Lệ
Quyên lúc này đã thức dậy, hắn một chút hỏi thăm.

'' Ta không ngủ được ! '' Lệ Quyên lắc đầu, nàng hơi nhíu lại lông mày : ''
Không biết tại sao, hôm nay ta có một loại bất an cảm giác, như có đại sự gì
sắp sảy ra ! ''.

'' Đừng suy nghĩ nhiều ! '' Võ Thiên đi đến nàng bên cạnh, đem nàng ôm vào
trong ngực, một chút vỗ nàng trên lưng, nói ra : '' Ngươi thấy không, ta
rộng rãi bờ vai, cho dù trời sập xuống, ta cũng có thể gánh được ! ''.

Nguýt hắn một cái, Lệ Quyên cũng không nói gì, nhưng Võ Thiên xạm mặt lại
một chút.

'' Ngươi không tin ? '' Võ Thiên một cánh lúc này không an phận, một chút mò
vào nàng trong áo, nắm lấy một cái nhô lên mềm mại đồ vật.

'' Ta tin, ngươi mau bỏ ra, Trần Tuyết nàng đang ngủ kìa ! '' Lệ Quyên đập
sức kéo hắn cánh tay, chỉ là không làm nên tác dụng gì, thế là chỉ có thể
nhỏ giọng thỏa hiệp.

Nghe nàng nói như vậy, Võ Thiên lập tức quay lại nhìn xem Trần Tuyết, nàng
ta lúc này đang ngủ say như chết, chỉ là mí mắt hơi giật giật mà thôi, hắn
cánh tay hơi dùng sức, khiến cho Lệ Quyên một chút thở gấp, lúc này mới tiếc
nuối thu hồi bàn tay.

'' Ngươi đi ngủ đi, để ta canh gác cho ! ''.

Lệ Quyên thoát khỏi hắn ma trảo, lúc này như được đại xá, chui vào trong
chăn, thò khuôn mặt nhỏ nhắn ra trừng hắn một chút, lúc này mới chịu đi ngủ
.

Võ Thiên không có chuyện gì ngồi ở một bên, nhìn một chút bảng số liệu, hắn
còn dư 463 điểm gien, nên tăng một chút thuộc tính.

Võ Thiên bây giờ tất cả thuộc tính đều trên bước vào 20 điểm, từ 20 điểm trở
lên, thuộc tính muốn tăng thêm một điểm, tiêu hao điểm gien chỉ sợ là trước
kia gấp mười lần.

Cũng chẳng suy tư nhiều, Võ Thiên đem 400 điểm gien toàn bộ cho vào Nhanh
nhẹn, khiến cho cái này thuộc tính tăng lên đến 20.4 điểm, cảm nhận được
thân thể nhẹ nhàng hơn một chút, Võ Thiên gật đầu, bây giờ hắn thực lực mạnh
, đến ngay cả bản thân hắn cũng không biết được bản thân cực hạn ở nơi nào ,
hắn cũng mong muốn tìm được một đối thủ xứng tầm, biết được bản thân một chút
thực lực.

Hít sâu một hơi, Võ Thiên bắt đầu hấp thu trong không khí rời rạc Ám năng
lượng, tăng cường Hắc Ám Đồng Hóa cái này kỹ năng, tuy nhiên tốc độ tiến bộ
có chút chậm, nhưng hắn vẫn luôn kiên trì tập luyện.

Ngồi hấp thu Ám năng lượng đến năm giờ sáng, lúc này bên ngoài đám người cũng
đã thức dậy, một chút thu dọn đồ đạc tiếp tục hành trình.

'' Ừm... ! '' Mơ mơ màng màng tỉnh dậy, Trần Tuyết theo thói quen duỗi người
một cái, đem thân thể hoàn mỹ bạo lộ trong không khí, nhưng nàng lập tức cảm
nhận được một đôi mắt tại nàng bộ ngực quét qua, nàng bản thân lúc này chỉ
mặc một bộ đồ ngủ, trên ngực hai điểm nhỏ nhô lên, tình cảnh này khiến cho
nàng càng thêm xấu hổ.

'' Võ ... Võ Thiên, ngươi không ngủ sao ? '' Trần Tuyết hai tay che trước
ngực, cả người lúc này giấu vào trong chăn, hỏi thăm hắn một chút, che giấu
đi bản thân ngượng ngùng.

'' Trời đã sáng rồi, ngươi thu dọn một chút đi, chúng ta mau chóng lên đường
! '' Lắc đầu, Võ Thiên trực tiếp ngồi dậy, nhiều lần tiến hóa, khiến cho
hắn tinh lực dồi dào, cả một đêm không nghỉ ngơi đối với hắn mà nói, không
ảnh hưởng gì nhiều.

'' Được rồi ! '' Trần Tuyết một tay che ngực, từ trong chăn chui ra, dùng
một loại như muỗi kêu âm thanh nói với hắn : '' Võ Thiên, ngươi ra ngoài một
chút được không, ta muốn thay quần áo ? ''.

Bên ngoài đám người cũng đã chuẩn bị xuất phát, trời sáng, phía sau lưng bọn
hắn zombie đại quân cũng bắt đầu di động, Võ Thiên chui ra khỏi lều vải ,
nhìn thấy Tư Ảnh đang chỉ huy mọi người thu dọn đồ đạc, chỉ là phương pháp
chỉ huy hơi bá đạo một chút.

Võ Thiên lúc này mở ra Tinh Thần Nhãn, dò xét một chút Tư Ảnh năng lực, Tư
Ảnh bản thân năng lực hẳn là điều khiển kẻ khác cái bóng, sau đó thông qua
cái bóng điều khiển kẻ đó thân thể, năng lực tương đối rắc rối phức tạp ,
ngay cả võ thiên trong lúc nhất thời cũng không thể làm rõ ràng.

Đám người thu dọn một hồi, đến sáu giờ sáng, lúc này bắt đầu xuất phát, Võ
Thiên, Lệ Quyên cùng với Trần Tuyết ngồi tại Kim Cương trên lưng, đi tại đám
người phía trước, hướng về căn cứ phía nam đi đến.

Lúc này, tại Võ Thiên vị trí cách đó không xa, Số 4, Số 5 cùng với Số 6 ẩn
mình tại trong bóng tối, nhìn Võ Thiên đoàn người.

'' Thế nào rồi Số 4, mọi thứ xong xuôi rồi chứ ? ''.

Số 5 nhìn về phía Số 4, hỏi thăm hắn một chút, tuy nhiên đối với Số 4 năng
lực rất tự tin, nhưng chuyện này hắn không thể để cho bất kỳ sai sót nào !.

'' Yên tâm, khu vực này đã bị ta bố trí thành một mê cung, cộng thêm ta dùng
năng lực chế tạo một ít huyễn thuật, bọn họ đừng nghĩ thoát ra được ! '' Số 4
gật đầu, chắc chắn nói, đồng thời không quên hỏi thăm : '' Đã tính ra được
cánh cửa Vô Vọng mở ra chính xác thời gian chưa ? ''.

Số 5 gật đầu, nhìn trong tay hắn chiếc Đĩa Mặt Trời, nói : '' Hai ngày sau ,
khoảng 12 giờ trưa, khi mà Mặt Trời, Sao Hỏa cùng với Trái Đất nằm trên một
đường thẳng, cánh cửa Vô Vọng sẽ mở ra ! ''.

Số 4 nghĩ đến tìm đến được di sản của tộc Altujjar, trong lòng cũng kích động
, hắn giang hai tay, phảng phất như đem cả thế giới ôm ấp lấy, một chút thì
thào, nói ra : '' Vậy thì, thế giới này, hãy để chúng ta đến cứu vớt ! ''.


Mạt Thế Chung Cực Tiến Hóa - Chương #63