Người đăng: magicien
Võ Thiên tâm trạng bây giờ có chút nằng nề, cũng không có tâm tư tiếp tục tìm
kiếm, hắn kéo Lệ Quyên trở về phòng, trên đường đi không quên đi ngang qua
hiệu trưởng trưởng văn phòng, kéo một cái máy phát điện trở về phòng, thứ
này bây giờ hắn không sử dụng, bởi vì tiếng ồn có thể dẫn tới zombie, nhưng
sau này có thể hữu dụng, hắn tại gần trường tìm được một chiếc xe trọng tải ,
bên trong có hai cái thùng đựng hàng có thể sử dụng làm nơi sinh hoạt, nghĩ
đến sử dụng nó chu du trong tận thế cũng là một ý tưởng không tồi.
Võ Thiên lúc này đứng trên ký túc xá sân thượng, nhìn xuống kí túc xá khu B
đang bạo loạn đám người, đám người này bên trong có chút người nghe được đoạn
băng radio, nhưng nhân tính muôn màu, mỗi người có một phản ứng khác nhau ,
có kẻ tự cường đi ra ngoài săn giết zombie tìm kiếm Tiến Hóa Nước Thuốc, có
kẻ cơ hội cướp giật thành quả của người khác, có kẻ nhu nhược khi biết không
được cứu giúp lâm vào tuyệt vọng, có kẻ điên rồ tự mình sa đọa để rồi rơi
xuống thâm uyên.
Võ Thiên đứng ở trên cao nhìn xuống, có một loại quan sát chúng sinh dáng dấp
, chỉ là lúc này hắn thật sâu lâm vào phẫn nộ.
Trong mỗi con người, tồn tại hai nhân cách khác nhau, nhân tính cùng thú
tính, khi nhân tính bị thú tính lấn át, sẽ làm ra những điên rồ cử động.
Lúc này ở phía dưới, tám tên nam sinh đang nắm lấy hai tên dáng dấp xinh đẹp
nữ sinh, xé rách các nàng quần áo, mặc cho các nàng tuyệt vọng kêu gào, bắt
đầu lăng nhục các nàng.
Xung quanh dám người vây quanh, chỉ là không một ai ngăn cản, thậm chí Võ
Thiên còm thấy bọn họ trong mắt một tia hưng phấn.
Lệ Quyên đứng ở Võ Thiên đằng sau, nhìn hắn phẫn nộ dáng dấp, đây là lần đầu
tiên nàng thấy hắn như vậy phẫn nộ, nàng biết, tám người kia chết chắc.
'' Ngươi sẽ giết bọn họ ? '' . Lệ Quyên nhìn xuống phía dưới, hỏi như vậy ,
nếu Võ Thiên không làm, nàng cũng sẽ tiêu diệt bọn cầm thú này.
Võ Thiên tay phải nắm chặt lấy lan can, lực lượng mạnh mẽ đem làm bằng bê
tông lan can bể nát, trong tay hắn cầm lấy tám mảnh gạch đá, lạnh lùng nói :
'' Không, ta đang cứu vớt trong người bọn họ nhân tính ! ''.
Võ Thiên hai tay phát lực, trong tay hắn gạch đá mảnh vụn như đạn pháo bắn ra
, mảnh vụn bắn ra tốc độ có thể so với cỡ nhỏ súng lục, nhưng không làm mảnh
vụn vỡ nát, có thể thấy được hắn đối với lực lượng chưởng khống.
Lúc này môt người nam sinh đang kéo hai người nữ sinh quần lót, mặc cho hai
người dãy giục, chuẩn bị kéo ra.
Vù ! Phốc ! Phốc !.
Tiếng xé gió vang lên, máu tươi văng tung toe trên sàn nhà, tám tên nam sinh
trong nháy mắt thân thể cứng đờ, trong nháy mắt nằm gục trên mặt đất.
Hai tên xinh đẹp nữ sinh lấy quần áo bao bọc lấy thân thể, trừng to mắt nhìn
về phía sân thượng kí túc xá khu B, nhưng chỉ nhìn thấy hai đạo lạnh lùng
bóng dáng, thật sâu lâm vào chấn động.
'' A A A ... ! '' . Không biết ai hét to lên, đám người thật trong nháy mắt
chạy tứ tán, chỉ để lại tán lạc trên mặt đất thi thể, chứng minh sự việc vừa
xảy ra.
Một lúc sau Võ Thiên trở lại trong phòng, Lệ Quyên vừa mới tắm xong, lúc này
nàng cả người quấn lấy khăn tắm, đang lấy khăn lau khô tóc, hình ảnh có chút
mập mờ lẫn kinh diễm, lúc bình thường Võ Thiên có lẽ sẽ trêu chọc một hai ,
nhưng lúc này hắn không có tâm trạng này.
Trải qua chuyện vừa rồi, Võ Thiên thật sâu minh bạch, muốn có được tôn
nghiêm, trước tiên phải có được lực lượng, nhất là đang ở trong trật tự vỡ
nát tình trạng tận thế.
Võ Thiên kiểm tra mình một chút bảng số liệu.
Võ Thiên.
Thể chất : 6.5
Lực lượng : 4
Tốc độ : 4.5
Tinh thần : 6.6
Hắc Ám Đồng Hóa : 0,0001%.
Hạn Chế Giải Phóng Khí, Ám năng lượng nắm giữ, Ý Lực.
Điểm gien : 80.
Võ Thiên đầu tiên cộng 10 điểm vào lực lượng, khiến cho lực lượng từ 4 điểm
lên 5 điểm, sau đó cộng thêm vào tốc độ thêm 15 điểm, khiến cho tốc độ tăng
lên 6 điểm, còn lại 55 điểm Võ Thiên đem 35 điểm bỏ vào Thể chất khiến cho
Thể chất lên cao tới 10 điểm, để xem có biến hóa gì không.
Còn lại, 20 điểm gien Võ Thiên bỏ vào Tinh thần, nhưng làm hắn kinh ngạc là
, đề cao Tinh thần thuộc tính so với cái khác thuộc tính tốn hao nhiều gấp ba
lần, 20 điểm gien chỉ đề cao 0,7 điểm Tinh thần.
Làm xong mọi chuyện, Võ Thiên nhìn lại mình thuộc tính biến hóa.
Võ Thiên.
Thể chất : 10
Lực lượng : 5
Nhanh nhẹn : 6
Tinh thần : 7.3
Hắc Ám Đồng Hóa : 0,0001%.
Hạn Chế Giải Phóng Khí, Ý Lực, Ám năng lượng nắm giữ.
Cứng Cáp : Giảm 10% lực lượng tác động lên cơ thể trải đều toàn thân, nội
tạng sơ bộ cường hóa.
Võ Thiên nhìn mình tăng thêm một kỹ năng mới, có chút hài lòng, 35 điểm gien
bỏ ra không có uổng phí.
Lúc này ở Võ Thiên bên cạnh Lệ Quyên nhìn hắn, thật sâu lâm vào chấn động.
Chỉ thấy hắn thân thể bắt đầu một chút một bành trướng, cơ bắp thật sâu như
ra, thân thể từ từ biến cao, từ một mét tám hắn giờ đã cao tới một mét chín
, khuôn mặt càng thêm góc cạnh, đẹp trai mang thêm một chút cương nghị.
Lệ Quyên còn có thể cảm nhận được, Võ Thiên thân thể bên trong Sinh Mệnh Năng
Lượng bắt đầu bành trướng, tại nàng tầm mắt bên trong, người bình thường
Sinh Mệnh Năng Lượng là màu xanh lá xen lẫn màu xám, nàng Sinh Mệnh Năng Lượng
là màu thuần một màu xanh lá, nhưng Võ Thiên bây giờ Sinh Mệnh Năng Lượng
chuyển thành màu xanh lá chuối, tràn đầy một loại tươi sáng cảm giác.
Nàng có chút giật mình nhìn hắn, hỏi : '' Chuyện gì sảy ra ? ''.
Võ Thiên nhìn xem nàng ,nói : '' Thụ chút đả kích, lần thứ hai Tiến Hóa rồi !
''.
Lệ Quyên trong lòng nghi ngờ, hỏi : Ta cũng thụ đả kích, tại sao không Tiến
Hóa ? ''.
Võ Thiên tâm tình tốt một chút, hiếm thấy trêu chọc nàng một câu : '' Có lẽ
ngươi không đủ sâu sắc đi ! ''.
Lực lượng tăng lên, nhưng Võ Thiên không dừng lại, bắt đầu hấp thu Ám năng
lượng, lực lượng Tinh thần tăng lên, khiến cho Võ Thiên tụ tập Ám năng lượng
nhanh hơn một chút, một tiếng qua đi Võ Thiên đồng hóa từ 0,0001% lên 0,0008%
.
Hắc Ám Phi Tiêu lúc trước chỉ có thể phát ra một cái, bây giờ hắn có thể phát
động tám cái.
Tháng 11, bầu trời không mây, ánh sao lốm đốm bao phủ cả bầu trời, Võ Thiên
cùng Lệ Quyên lúc này đang nằm dài trên sân thượng, nhìn đầy trời ánh sao ,
tâm trạng hai người thoải mái hơn một chút.
Lệ Quyên nhìn hai tay gối sau đầu, nhắm mắt lại, nở một bình yên nụ cười Võ
Thiên, nói : '' Ngươi gặp mẫu thân à ? Bà nói gì ? ''.
Võ Thiên có chút nhẹ nhàng nở nụ cười : '' Đúng vậy, bà nói ' tiểu Thiên, cứ
đi về phía trước, không phải sợ gì cả, cũng không cần mê mang, vấp ngã thì
cứ đứng dậy, và đi về phía trước ' ! ''.