Đại Hội Dạ Hành


Người đăng: Thần Long

Lăng Phong ra tay vẫn muộn một nhịp. Thằng nhãi đồ đen kia trước khi đi vẫn
kịp ra hậu chiêu.

Lăng Phong lại bỗng thấy cảnh tượng này có gì đó quen thuộc. Hắn nghĩ nghĩ
chốc lát rồi ngồi xuống khó nhọc gỡ tay An Đạo Toàn, đưa mắt quan sát bên dưới
cổ họng lão. Rút cục, ở một vị trí gần xương quai xanh, hắn phát hiện ...

“Giống y như vậy!”

Lăng Phong nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến một kẻ khác.

Mã Hồi.

Chỉ e cũng sẽ bị tên đồ đen kia diệt khẩu? Bỏ đi, bây giờ mới chạy qua coi bộ
đã không kịp.

Nán lại kiểm tra đồ đạc của An Đạo Tàoàn thêm chốc lát, đáng tiếc không phát
hiện thứ gì hay ho. Ngay khi muốn phủi tay rời đi, bằng vào cảm giác thần lực
Lăng Phong phát hiện dường như có người âm thầm tiếp cận. Hơn nữa, không chỉ
một người.

Chẳng lẽ là thằng nhãi kia đánh thua xong chạy về gọi người đến hội đồng? Cũng
không nghĩ nhiều, Lăng Phong nhanh như cắt lách người vào một góc tối.

Đến đây lại nói, vì sao Phong ca không bay lên xà nhà như trên TV?

Rất đơn giản, xung quanh không có cây thang nào nha. Ngươi nghĩ diễn viên
trong phim làm sao leo lên xà nhà? Khinh công sao? Xin nhờ. Người ta đều là
cắt cảnh rồi leo thang lên mà thôi. Phong ca thân pháp còn chưa đến trình độ
hư cấu này, có thể thi thoảng đạp không hóa ảnh đã là tác giả thêm hiệu ứng
kéo rating.

Rất nhanh, có 2 bóng đen lén lút nhảy vào phòng. Qua khe hẹp, chỉ thấy một
người gầy mang mặt nạ quỷ dữ tợn, người còn lại dáng tuy to cao hơn một chút,
nhưng cũng mang vải đen bịt nửa mặt. Lăng Phong không khỏi vuốt mũi. Chuyện gì
đây nha, đêm nay là đại hội dạ hành sao? Thằng nào cũng đồ đen.

Còn đang dự định lặng im xem tình hình, bỗng Lăng Phong ngửi được một tia khí
tức nguy hiểm rọi thẳng vào mình.

“Không phải đâu? Bị phát hiện?”

Lăng Phong thầm kêu khổ. Coi bộ thần lực phản chủ, tuy giúp mình phát hiện kẻ
địch, ngược lại cũng bị kẻ địch phát giác.

Chỉ thấy gã mang mặt nạ quỷ vung tay một cái, Lăng Phong con ngươi liền co
vào. Sau đó, trong phòng lập tức quang mang nở rộ.

"Soạt soạt"

Đậu đen, lại là dân ám khí.

Vừa rồi giao đấu với tên sát thủ kia Phong ca đã ném ra 7 cây đao, còn chưa
kịp lượm lại. Hắn liền tức tốc thả nốt 3 cây cuối cùng, vận dụng chút nội lực
tàn héo ném ra. Ở đây không gian quá chật hẹp, ngay cả cựa quậy đã khó khăn,
căn bản không thể gia công hiệu ứng Truy Hồn đẹp mắt để phục vụ khán giả.

"Leng keng"

Lập tức là tiếng phi đao va chạm cùng đốm lửa bắn tứ tung.

Lăng Phong không khỏi toát mồ hôi. Vừa rồi đã cẩn thận chơi hẳn 3 cây một lúc,
thế mà đều bị đánh chặn cả. Coi như Phong ca cũng ước lượng không sai, bằng
không nếu thi hành tiết kiệm chỉ ném ra 2 cây, bản thân đang bị kẹp trong góc
coi như khỏi chạy.

Nhìn tình hình này, đối phương xem chừng còn muốn chơi tiếp, Phong ca cũng
liền sờ sờ cổ tay tiếp đán. Chỉ là, vừa sờ một cái trong lòng thầm kêu một
tiếng không tốt.

Thấy bà, hết phi đao. Có thể tốt được sao?

Tình hình nguy cấp. Đối phương hai người, mà vẫn còn một con hàng rảnh tay
đang chằm chằm ở kia. Cứ chết dí trong này ba ba chạy trong chum, tử cục.

Làm sao đây?

Anh dũng bước ra nói "các vị, đi lại giang hồ, có thể dùng miệng thì dùng
miệng"?

Bỏ đi, vẫn là tìm cách phóng ra chỗ rộng mới tốt.

Đảo mắt tính một chút, đây là một bài toán đơn giản. Giả thiết phạm vi hữu
hiệu của phi đao tối đa chừng 30 trượng, quy ra 100 mét. Nhân vật chính sử
dụng Hoạt Bất Lưu Thủ vận tốc cao nhất vào khoảng 50 km/h. Hỏi trong điều kiện
lý tưởng bỏ qua gia tốc, nhân vật chính muốn thoát khỏi phạm vi uy hiếp cần
bao lâu?

Đáp án là 7.2 giây, tạm làm tròn 7, phá kỷ lục Olympic.

Vấn đề là, trong 7 giây này mặt nạ quỷ lại có thể phóng ra bao nhiêu cây đao?

Đến đây lại là một bài toán xác suất. Gia hỏa kia là cao thủ phi đao cũng cỡ
Phong ca, coi như phong độ thất thường 1 giây cũng phải ra được 2 đao, 7 giây
liền tầm 14 đao, trừ sai số cứ cho 10 cây. 10 cây mỗi cây Phong ca có chừng
một nửa xác suất tránh được. Như thế xác suất tránh được là 0.5 mũ 10.

Lăng Phong hít một hơi lãnh khí, so với Việt Nam vô địch World Cup còn thấp
hơn. Đó là chưa kể tên còn lại không biết chơi class gì.

Ngay khi Phong đại giáo sư còn đang xoắn xuýt giải toán, đã nghe "soạt" một
tiếnng, kẻ còn lại rút cục động.

Ai, đúng là mỏ quạ đen. Tự nhiên nhắc tới thằng kia làm gì nha.

Nhìn thân pháp đang lao đến xem chừng là dân cận chiến. Lăng Phong không khỏi
tặc lưỡi. Đối phương một tanker một ranger, quả nhiên là phối team chuẩn. Đâu
có như Phong ca toàn một mình đi một lane. Vốn team mình cũng có tanker bá
Lăng Hổ, chỉ tiếc không kéo đi cùng. Ai mà biết, dự định đêm nay là đi thám
thính mà thôi.

"Ào"

Chỉ nhoáng cái, tên xe tank kia đã đến trước mặt.

Lăng Phong không nghĩ nhiều. Hắn bỏ góc tối lao ra, mặc kệ con hàng mặt qủy
cầm tiểu liên ở xa cược một kèo vận khí. Dùng một chiêu judo điển hình tiếp
đón. Đầu tiên chụp lấy tay đối phương kéo tới, lại mượn lực xoay người. Đang
tư thế đưa lưng, hai tay kẹp đầu đối phương, một chân trụ một chân đạp thẳng
ra sau, cả người gập xuống.

Tên bịt mặt căn bản không nghĩ Lăng Phong còn có chiêu thức đầy ảo diệu này.
Cả người gã bay hẳn một vòng cung đẹp mắt đập hẳn vào bức tường trước mặt.

“Rầm”

Phong ca cũng không thèm nhìn thảm trạng, lập tức dậm chân đảo trái phải lao
tới chỗ mặt quỷ.

Mặt quỷ hiển nhiên không ngờ đối phương gặp team chuẩn không chạy thì thôi còn
dám xông ra, lại chỉ trong tích tắc giải quyết mất tiêu lá chắn. Gã không khỏi
giật nảy, vội vàng phát ra tuyệt chiêu, cổ tay chuyển một cái lập tức 4 chuôi
phi đao xuất hiện.

"Rào"

Phi đao ở khoảng cách này, gần như không có khả năng thất thủ.

Quả nhiên, chỉ nghe "soạt soạt" mấy cái, 4 cây phi đao đều hung hăng cắm vào
bóng đen, còn xuyên hẳn qua. Mặt quỷ không khỏi cười haha.

Chỉ là, hắn cao hứng không được bao lâu. Bởi vì hắn chợt nhớ ra làm sao phi
đao lại đâm xuyên qua thân người? Ta bao giờ luyện được trình độ này? Ngay
tiếp theo liền nhịn không được chửi ầm lên.

Móa! Tên vương bát đản không biết xấu hổ? Dám ném y phục lừa gạt lão tử.

"Tên vương bát đản" Lăng Phong, lúc này lại đang da gà nổi lên. Đậu đen rau
má, bây giờ đanng là cuối thu, mới cởi một lớp áo đã lạnh sun vòi. Bỏ đi, vẫn
là tốc chiến tốc thắng còn khoác vào mới tốt.

Vận chuyển nội lực, phối hợp Hoạt Bất Lưu Thú, chỉ một cái lên xuống đã tới
trước mặt tên mặt quỷ. Cũng không nói nhảm trực tiếp một chiêu Truy Hồn Trảo
chào hỏi.

"Rào"

Mặt quỷ bất đắc dĩ từ bỏ dự định phóng tiếp phi đao. Tên kia quá nhanh quá
nguy hiểm, trước đó lại dùng thủ đoạn hèn hạ khiến gã ngưng kết hết tinh khí.
Chẳng qua gã cũng không quá mức bối rối. Dù sao phàm chơi game đã cày class
đánh xa skill di động là phải ưu tiên cộng điểm. Gã đối với thân pháp của mình
cũng có chút tự tin.

Mắt thấy đối phương công tới, mặt quỷ cũng không ham chiến, vội vàng thi
triển một bộ thân pháp hư hư thật thật. Trong bóng đêm hóa thành một cái bóng
mờ thối lui.

Nhưng khiến hắn mở rộng tầm mắt chính là, tên kia vẫn duy trì tư thế xuất trảo
bám lấy như đỉa, trảo thủ từng chút từng chút chạm vào lồng ngực của gã.

Bên phía này, Lăng Phong không khỏi cười ha hả. Dám cùng Hoạt Bất Lưu Thủ so
tốc độ? Tưởng cộng skill tốc độ là ngon sao, ca hôm nay sẽ cho ngươi xem cái
gì là trang bị cho nam chính, song đao giày bay búa nhanh nhẹn.

Mắt thấy đằng sau đã là tường nhà, tránh cũng không thể tránh, mặt quỷ ngược
lại trấn định, dứt khoát đứng lại xuất một bộ đoản đả tiểu quyền.

Ai da, muốn chó cùng rứt giậu?

Lăng Phong cũng không khách khí chuyển ngay sang Đạt-ma quyền, từng quyền
ầm ầm đánh cho mặt quỷ khổ không thể tả. Kỳ thực công bằng mà nói, quyền cước
của mặt quỷ đánh cũng không tệ lắm, đoán chừng là skill bảo mệnh. Bình thường
dân chơi ám khí đều luyện một hai bộ. Đáng tiếc bộ này cũng là hàng biến thể
mấy đời của Đạt-ma quyền, đụng phải tổ tông tự nhiên là không chống được bao
lâu.

Rất nhanh, mặt quỷ kinh hãi loạng choạng, thế nhưng lại dừng tay hô to :

- Từ từ, Phi Long ... Phi Long phải không?

- Phi Long cái gì, đánh đi ...

Mặt quỷ nghe giọng biết mình đoán đúng rồi, vuốt ngực thở ra nói :

- Nhẹ tay nhẹ tay, là người mình.

- Nói bậy, người nhà lão tử không ai xài mặt nạ xấu như vậy.

- Đợi một chút.

Lăng Phong một bộ cảnh giác, chỉ thấy mặt quỷ xoay người che mặt, sột sột soạt
soạt vài tiếng. Xong xuôi quay lại, trên mặt thế mà đã thay đổi một cái mặt nạ
khác hẳn.

Con hàng này, có ý tứ.

Lăng Phong nheo mắt nhìn lại.

Mặt nạ nụ cười?

Móa, ra là thằng này.

Theo hắn biết, Đại Tiếu thuộc đội hành động đặc biệt của Mật Thám ty, trực
thuộc quản lý duy nhất của Kha lão. Chỉ là trước giờ chỉ thấy Đại Tiếu đi một
mình, Lăng Phong chưa gặp những người khác trong đội của gã bao giờ, đây là
lần đầu tiên thấy gã đi 2 người.

Liền đổi giọng hiếu kỳ hỏi :

- Đại ca ngươi có đến 2 cái mặt nạ?

Đại Tiếu một tay cất mặt nạ quỷ, ung dung giải thích :

- Ài, cái mặt cười này là hàng hiệu giới hạn số lượng, ta chỉ khi nào đi tiếp
khách mới dùng thôi. Còn cái mặt quỷ là hàng chợ rơi vỡ cũng không sao, xài
lúc đánh nhau ...

- Khụ khụ!

Lăng Phong nghe mà mồ hôi nhỏ giọt.

Lúc này, tên bịt mặt to con đằng sau cũng đã lồm cồm bò dậy. Đại Tiếu liền vứt
chuyện mặt nạ sang một bên, sốt sắng giới thiệu với Lăng Phong :

- Thư Sinh, cao thủ đô vật trong tổ.

Lăng Phong suýt chút úp sấp, lấy ngoại hiệu cũng quá ác liệt đi.

Đại Tiếu lại chỉ vào Lăng Phong nói :

- Lại làm quen một chút, đặc sứ được cử đi Hà Bắc đầu năm. Phong Tử.

Lăng Phong suýt chút úp sấp, "phong tử" là tên điên nha. Vội sửa lời :

- Đại ca, là Phi Long nha. Phi Long sát thủ Phi Long hiệp khách gì đều được.

- Hừm, hạnh ngộ! Khí lực của ngươi cũng không tệ.

Thư Sinh nọ đưa mắt dò xét Lăng Phong. Coi bộ vừa rồi vẫn chưa chịu phục.

Dù sao cũng người một nhà, Lăng Phong vội nhún vai :

- Khụ khụ, vừa rồi chỉ là may mắn.

Trong bụng lại thầm nghĩ. Giỡn sao? MMA tinh túy ngàn năm há lại có thể chịu
thua?

Thư Sinh thái độ lạnh nhạt làm bầu không khí nhất thời bế tắc. Rút cục Đại
Tiếu lại đành phải hâm nóng nói :

- Công phu mới tăng tiến sao? À, nghe nói ngươi cũng vừa đả bại Bạch Vân
Thành?

- Oa, Tiếu đại ca cũng biết rồi? Ngại quá ngại quá. Bị tác giả buff hơi quá
tay một chút.


Mật Thám Phong Vân - Chương #372