5.


Người đăng: nguusun4595

Trước sự ngạc nhiên xen lẫn ghen tị của cả lớp lẫn thầy dạy Hóa, Tâm cầm cổ
tay Thy kéo ra khỏi lớp.
-Thằng Tâm từ khi bị tai nạn, vừa biết võ vừa hết nhát gái nghen mậy?
- Ừ, mà lại còn là đứa rõ xinh chứ, ăn đứt mấy em lớp khác nữa…
Đám con trai nhìn theo dáng của hai đứa : một đứa lôi, một đứa chạy theo không
thèm kháng cự. Đến góc thư viện, nơi hiếm có học sinh hay giáo viên qua lại
nhất, cô gái hất tay Tâm ra :
-Diễn trò phim hàn nắm cổ tay nhau chạy giữa sân trường đủ rồi đấy!
- Tôi không thèm diễn ba cái trò đó với cô! – Tâm đẩy sát Thy vào tường, lấy
tay chặn lại hòng không cho cô ta chạy mất. Cô ta cao khoảng 1m65 nhưng Tâm
nhà ta chỉ cao 1m58, nên ở tư thế này…khá éo le ( tự tưởng tượng nha)
-Vừa rồi thì cầm cổ tay chạy thong dong giữa sân trường, giờ lại ép tôi vào tường, tính hun hả?
- Trả lời câu hỏi của tôi!!! – Tâm gằn giọng lên – Cô… có lien hệ gì với đám
cháy đó, tại sao…
-Anh Tâm?...
Giọng nói nhỏ nhẹ của Như, tâm quay sang, Như đang khoác tay Khải tiến lại.
Tâm vội đưa tay về nhét vô túi quần. Khải thì nhìn sang cô gái đánh giá, rồi
đưa tay ôm choàng lấy eo của Như mạnh hơn :
-Sao em la lớn vậy, người ta đang chuẩn bị hun nhau kìa…
- Ôi, em thật vô ý quá – Như đưa tay che miệng, tỏ ra hối lỗi – Em xin lỗi…
tại em không nghĩ hôm nay anh đi học.
- Anh khỏe rồi, thực ra không có… - Tâm gãi đầu gãi tai, Thy nhìn hành động
vừa rồi của Tâm, cười khẩy.
- Hôm đó ba má em biết chuyện của em là do bác bảo vệ kể lại, xin lỗi vì đã
trách nhầm anh.. – Như đưa tay lên vén tóc cúi đầu.
- không có sao, anh không để bụng đâu… - Tâm xua tay phân bua.
- Chúng mình mau đi thôi, làm phiền người ta lâu rồi đó.. – Khải chẳng buồn
nhìn Tâm, ôm eo Như đi thẳng lên cầu thang. Tâm thở dài nhìn theo bóng Như.
- Này!! – Thy búng ngón tay vài cái trước mặt Tâm, cậu sực tỉnh.
- Mau nói tôi nghe!!
- Cậu muốn biết những gì? – Thy rút điếu thuốc lá ra châm lửa, đưa lên miệng
rít một hơi rồi phả khói vào mặt cậu.
- Mọi thứ! – Tâm xua khói trước mặt nhăn nhó.
- Nói ra sẽ rất dài, bùng tiết đi. Tôi dẫn cậu tới 1 nơi, cậu sẽ có đáp án
cho tất cả câu trả lời…
Tâm liền gật đầu, chực bước về phía nhà xe. Thy kéo tay cậu lại :
-Đi đâu đó?
- Tui lấy xe..
- Khỏi, ai thèm trôm cái xe điện rách đó của cậu, lại còn chậm xì nữa…
Cả hai bật rào ra ngoài với động tác hết sức nhẹ nhàng, một chiếc xe hơi đen
đã đợi ở đó từ lúc nào, một người mặc áo măng tô đeo kính đen mở cửa xe, Thy
bước lên, thấy Tâm vẫn như do dự, cô ta liền hất cằm :
-Có đi hay không?
Tâm liền nhảy lên. Xe lăn bánh, người lái xe nhìn Tâm và Thy qua gương chiếu
hậu rồi bắt đầu trò chuyện :
-Cậu cảm thấy bản thân có gì thay đổi sau vụ cháy đó hay chưa?
- Tôi cảm thấy thân thể mình rất linh hoạt, trước giờ tôi chưa hề học võ,
nhưng khi nãy liền đánh hơn chục người mà không hề hấn gì, cũng không cảm thấy
mệt. hay như vừa rồi bật rào cao trên 2m lại có thép gai mà không bị ngã… -Tâm
nói một tràng.
- Ha ha… thấy cậu có vẻ hào hứng về những khả năng mà cậu có được, tôi nghĩ
cậu sẽ đón nhận chuyện này dễ dàng mà thôi. – gã lái xe cười, lộ ra hàm răng
sắt dị hợm. Tâm nhìn sang Thy, cô ta đang châm thêm điếu thuốc mới.
- Điều đó thì có liên quan gì...? – Tâm tò mò.
- Cậu đã được chúng tôi tiêm huyết thanh QWE-04, giúp tăng đẩy khả năng vận
động linh hoạt của các thớ cơ lên mức độ tuyệt đối. Đó là lí do, khi gặp tình
huống bị tấn công, cậu sẽ phản xạ nhờ các mô cơ, chứ không phải thùy não..
-Nhưng tại sao, lại chọn tôi để tiêm huyết thanh? Và tại sao…lại đốt cháu cả quán hát, giết bạn tôi?
- Từ từ nào, từng câu một nhé… - gã bật nhạc rồi bắt đầu giải thích.
Huyết thanh QWE-405 là nghiên cứu của tập đoàn tư nhân Khang Thị, tuy có nhiều
ưu điểm, nhưng để được tiêm vào cơ thể, người này phải có máu mang huyết thanh
tương thích (ROOH+) ( mấy cái này mình chém nha, mấy bạn học giỏi hóa với sinh
miễn bình luận, ok?). Và còn có một nhược điểm lớn nữa, đó là huyết thanh gây
ăn da quanh mắt, cứ một tháng, người sử dụng huyết thanh sẽ phải dùng da người
thay thế cho vùng da quanh mắt bị ăn mòn. Tối chủ nhật tại quán Karaoke hôm
ấy, đám người chọn nơi này làm chỗ rạch da mặt và thử máu của đám thanh niên.
Sau đó đốt quán nhằm phi tang mọi chứng cứ.
-Tại sao, lại giết họ? Tại sao cơ chứ? Họ là bạn tôi… - Tâm đấm mạnh vào ghế lái, Thy khóa tay Tâm lại với một lực mạnh hơn gọng kìm. Tâm không thể giãy giụa :
-Bình tĩnh đi, giờ cậu là một trong số chúng tôi đó!
- Khả năng khốn kiếp này, tôi không cần! Giờ bạn tôi đâu còn sống lại được
nữa? – Tâm gào lên. Mắt cậu đỏ au. – Tôi… tôi sẽ tố cáo các người!!
- Cậu, không lo cho gia đình mình sao? – gã bỏ kính đen ra, Tâm giật mình vì
phần cơ quanh mắt toàn máu của gã. Phần da bao quanh đã bị ăn mòn. – Em gái
cậu, cũng có huyết thanh (ROOH+)… tập đoàn của chúng tôi, cậu nghĩ chỉ vì 1
thằng nhóc chưa đủ 18 tuổi phá ư?
- Động vào em gái tôi, tôi liều chết với mấy người! – Tâm chột dạ. Gã cười :
- Vậy phải xem độ hợp tác của cậu đã…


Mask of hero - Chương #5