Giới Chỉ Lựa Chọn


Người đăng: sealsou

Trên một tòa nhà khá cao ở trong thành phố có một chim sắt khổng lồ đang bay
tới.

-Rạp, rạp.( mình không biết diễn tả âm thanh thế nào, thông cảm )

Con chim sắt đó liền dùng hai móng chân bám lấy thanh sắt ở ban công.

-Ui da.

-Không, không, không … chuyện này không có thực … nó không thể xảy ra.

David liền nhảy xuống từ con chim, vì cơ thể yếu ớt, liền trượt chân cũng
may tay nắm kiệp thanh sắt để vững lại.

Chỉ là sau khi hắn nhìn người trên đó và con chim sắt liền vội rùng mình lắc
đầu với vẻ không tin được, tìm kiếm hai thanh sắt nắm thật chặt để giữ bình
tĩnh bản thân.

-Bình tĩnh nào…David … thở sâu vào.

Người đàn ông mặc bộ đồ của cuối thế kỷ 20 cũng nhảy xuống khỏi con chim và
đương nhiên ông không có yếu ớt như hắn mà trượt chân, nhìn hắn đang hít thở
khó khắn với những chuyện này liền nói thật chậm để hắn có thể bình tĩnh lại.

Sau đó trước sự kinh ngạc của David, người đàn ông khẽ vỗ nhẹ lên con chim
sắt kia, nó lập tức quay người lại sau đó đến một vị trí có góc cạnh của tòa
nhà liền lấp mình vào đó trở thành một bức tượng, để lại hắn đứng đó há hốc
mồm.

-Rốt cuộc chuyện này là sao ?

-…

Sau một hồi khôi phục lại tinh thần, hai mắt trợn tròn nhìn con chim đã thành
tượng của tòa nhà liền khó tin nổi quay sang người đàn ông kia hỏi.

Người đàn ông kia vẫn không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ là bắt một con bồ
câu trắng ôm vào lòng vuốt nhẹ, hai mắt thì vô cùng hứng thú đánh giá hắn.

-Ông có biết ? tại vì ông mà cuộc sống 10 năm qua của tôi thế nào không ?

David lúc này vô cùng bấn loạn cũng bức xức vô cùng nhớ lại cuộc sống 10 năm
qua của mình và nhìn gương mặt hứng thú đang đánh giá kia làm hắn phát điên.

-Tôi bị kẹt trong cái bình cốt 10 năm qua.

-…

Và người đàn ông vô cùng bình thản trả lời một câu làm hắn ngẹn lời ở miệng ,
vừa định nói thêm nghe người này nói vậy, cứng lời.

-Tôi cũng vậy, bị kẹt trong sự nháo báng của mọi người.

-Ông có biết trong vùng giữa ba bang này, có một loại bệnh gọi là suy nhược thần kinh do (David Stutler) không ?

David sau một lúc ngẹn lời, rồi cũng vô cùng bức súc nhớ lại tuổi thơ không
được tốt đẹp của mình nói ra, làm ai nghe thôi cũng vô cùng xúc động trước
lời nói đáng thương đó.

Nhưng đổi lại những câu đầy cảm xúc của hắn người đàn ông gật đầu một cái cho
có lệ rồi tiếp tục vuốt chim. ( hahahaha =)) nếu mọi người nghĩ theo nghĩa đen
)

-Ông có đang lắng nghe không ?

Davil tức phát điên hắn không ngờ mình nói đến thể chỉ được một cái gật đầu
cho có, một cảm giác bị tổn thương trong lòng như muốn khóc vậy.

-Tôi đang cố lắng nghe đây, Davil.

Người đàn ông vẫn tiếp tục thái độ bất cần đời, làm hắn chịu thua đưa hai tay
hai bên như đang cầu xin từ chúa.

-Con búp bê 10 năm trước đó được gọi là Grim Hold … nó là nhà tù cho những kẻ sùng bái Morgana nguy hiểm nhất trong lịch sử.

-Mỗi tên bị khóa trong một lớp của con búp bê…Horvath muốn giải thoát cho đồng bọn và phá hủy thế giới này… cho nên điều này không được phép xảy ra.

Sau khi nghe câu chuyện buồn của hắn, người đàn ông liền vô chuyện chính cần
nói, như nó không giá trị gì nữa liền bỏ qua, sau đó kể về lịch của con búp
bê đó và khi nói đến câu cuối cùng ông nhìn hắn vô cùng nghiêm túc.

-Vâng, chắc rồi.

Còn hắn thì thấy gương mặt căng thẳng và nghiệm túc liền gật đầu đồng ý.

-Cậu có một tiềm năng vô cùng lớn, Davil … tôi phải cho cậu thấy.

-Tôi chỉ muốn làm người thường thôi… một cuôc sống bình thường, tôi muốn quên đi quá khứ 10 năm trước… quên đi ma thuật, quên đi tất cả mọi thứ.

Người đàn ông quấn một vải trắng chân chú bồ câu trắng thả nó xuống và bước
tới trước mặt hắn với ánh mặt như tìm thấy được hi vọng vậy, vô cùng khẳng
định nói.

Còn hắn thì vội lắc đầu thấy đây là một ý tưởng vô cùng tệ hại và không dám
tưởng tượng khi mình tham gia vào sẽ như thế nào, liền nói ra nghĩ suy nghĩ
trong tận đấy lòng của bản thân.

-Cậu nên cùi đầu xuống.

-Hả ?

-Ầm.

Người đàn ông đột nhiên nói một câu làm hắn bắt ngờ một cái, đột nhiên nhìn
từ trên trời bay tới một thứ, hắn vội né người xuống.

Xuất hiện phía sau cả hai là một tủ đựng đồ.

-HỬM … chiếc nhẫn đâu ?

Ngươi đàn ông bước tới cái tủ, mở ngăn kéo đầu tiên ra, gương mặt vốn đang
bất cần đời khi nhìn thấy bên trong trống trơn liền biến sắc.

-Nhẫn nào ?

Còn Davil thì ngẩn người, không hiểu ông này đang nói cái nào.

-Mười năm trước Long giới chỉ đâu ?

-Cái đó…

Người đàn ông lúc này sắc mặt vô cùng nghiêm túc nhìn Davil như muốn nhìn thấu
hắn vậy.

Hắn thì dường như nhớ ra chuyện gì đó, sắc mặt liến ấp úng khó trả lời.

-Nó ở đây.

Trong lúc tình hình đang căng thẳng thì một thanh âm thứ ba vang lên hấp dẫn
chú ý của hai người.

-A … là anh.

-Giới chỉ trong tay cậu à, nó đâu ?

-Đây.

Người vừa lên tiếng chính Lâm Vương cho nên David liền nhận ra ngay còn người
đàn ông chẳng quan tâm hắn là ai, chỉ quan tâm đến chiếc nhẫn của sư phụ
mình.

Lâm Vương thấy hắn gấp như vậy liền gỡ trong ngón tay ném về phía hắn, chỉ là
biến cố xảy ra.

Chiếc long giới chỉ đang bay về phía người đàn ông kia, đột nhiên biến hình
trở lại thành một con rồng nhỏ, trước sự kinh ngạc của ba người, nó bay trở
lại tay Lâm Vương vô cùng thân mật.

-Chuyện này…

Đừng nói hai người kia, đến cả Lâm Vương còn ngẩn người, hắn chỉ cho là nó
muốn nhận hắn làm chủ thôi vậy mà rời xa hắn cũng không chịu.

-Xem ra nó lựa chọn cậu làm chủ của nó.

Người đàn ông đối biến cố bất ngờ lần thứ nhất nhìn thấy cũng ngạc nhiên ,
1000 năm tìm kiếm chủ nhân cho nó, chỉ có mười năm trước hắn tìm được người
phù hợp cho nó là David, nhưng chưa từng thấy nó không chịu rời xa một người
như thế này.

-Grào…Cạp.

Hắn thấy con rồng trong tay của Lâm Vương vô cùng thân mật liền bước tới gần
nó vừa mới đưa tay tới, con rồng lập tức quay về phía hắn nhe răng gầm lên
một tiếng nho nhỏ, hắn vẫn không sợ muốn đưa tay tới liền thấy nó đưa miệng
cắn tới, liền theo phản xạ rút tay về.

-Nếu nó chọn cậu làm chủ nhân thì tại sao 10 năm trước lại …

-Bởi vì cậu ta cũng là người được chọn, Blalthazar Blake.

Người đàn ông vô cùng khó hiểu là chuyện gì đang xảy ra.

Lâm Vương thì nói vô cùng đơn giản thậm chí gọi thẳng tên người đó.

-Cậu biết tên tôi ?!

Blake liền nheo mắt nhìn người đang tươi cười trước mặt với thái độ nghiêm
túc.

-Tôi không chỉ biết tên ông mà còn biết ông là một trong ba đệ tử của Merlin cùng với sư mạng tìm kiếm Prime ... tôi nói đúng không ?

Lâm Vương cười hiếp mắt lại nhìn hắn nói ra từng lời từng chữ về tất cả Blake.

-Anh là ai ?

-Xoẹt xoẹt xoẹt.

-Tôi là Lâm Vương, hân hạnh được gặp.

Blake hai tay hợp lại ở giữa người xuất hiện một tia chớp nhấp nhoáng màu xanh
nhìn về phía Lâm Vương hỏi với thái độ vô cùng nguy hiểm, dù sao có người
biết bí mật về sứ mạng mà thấy của mình giao phó thì ai cũng nguy hiểm như
thế.

Lâm Vương lại vô cùng bình tĩnh cười nhìn hắn trả lời không sợ hãi vì ma pháp
tia chớp Plasma trước mắt.

-Mục đích của cậu là gì ?

Blake thấy hắn không hề sợ hãi trước tia chớp của mình liền ngẩn người trong
lòng, nhưng ngoài mặt không đổi sắc, dù sao sống hơn 1000 năm rồi, sống với
xã hội của từng thời đại nên luyện tâm cũng đạt đến cảnh giới đăng phong tạo
cực.

-Tất nhiên học ma pháp rồi.

Lâm Vương bất cần đời trả lời.

-Cậu nghĩ tôi sẽ dạy cho à ?

Blake cũng trở lại thái độ bất cần đời nhìn hắn hỏi, chỉ là trong lòng tính
toàn gì đó và đôi mắt vẫn luôn quan sát hắn từng cử chỉ.

-Chắc anh muốn đảm bảo Morgana bị tiêu diệt mãi mãi chứ, không lẽ anh nghĩ tôi đưa chiếc nhẫn này ra thì nó sẽ theo David à, nên chỉ có thể là cả 2 mà thôi, dù sao anh cũng muốn dạy cho David mà đúng không ?

Lâm Vương vô cùng thản nhiên trả lời, dù sao hắn biết Blake muốn diệt hơn bất
cứ ai, đột nhiên xuật hiện 2 prime thì cơ hội thành công càng lớn với lại
chắc chắn người như hắn mới xuất hiện Blake không tin tưởng là đương nhiên ,
dù sao sống hơn 1000 năm thấy cũng nhiều chuyện rồi.

Chỉ có David là hắn hài lòng vô cùng, vì ông nhìn thấy hắn có những điểm
giống với thấy của mình và nhân phẩm cũng tốt nên ông rất thích hắn làm học
trò của mình.

Tiếp đó Long giới chỉ lại lựa chọn hắn làm chủ nhân, chính Blake cũng không
thể ép buộc được, dù sao nó tượng trưng cho ý chí của thấy, hắn là người tôn
sư trọng đạo, tất nhiên sẽ không thể làm gì được ngoài chấp nhận việc này.

Nên dù công hay tư thì tốt cho Blake vừa giải quyết được Morgana vừa có thể
nhận học trò tốt kế thừa di sản của thấy mình và bản thân nên Lâm Vương hỏi
một câu này là vào điểm chết của hắn.

-…Làm sao tôi có thể tin cậu được ?

Blake nghe hắn nói như vậy liền im lặng thật lâu suy nghĩ, sau đó vô cùng
nghiêm túc nhìn hắn nói.

-Vậy anh nghỉ Long giới chỉ của Merlin sẽ chọn người theo phe của Morgana à.


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #18