Trong hai chiếc robot đang giao đấu có một chiếc là loại [ Thần Giáp ] kinh
điển. Đó là một loại robot tư nhân có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ do đại sư
Pallas thiết kế cho hoàng gia Đế quốc Binalter ngự dụng cách đây một trăm hai
mươi năm, đây là loại robot tư nhân duy nhất mà ông ta thiết kế trong sự
nghiệp, dùng cho con cháu hoàng gia luyện tập sử dụng robot. Từ khi loại robot
này được công khai và sản xuất đại trà chỉ mới một trăm năm, nói cách khác
hoàng thất Binalter đã sử dụng loại robot này được hai mươi năm, vậy mà nó vẫn
không hề lạc hậu, bởi vậy có thể thấy được chất lượng của [ Thần Giáp ].
Chiếc còn lại là một chiếc [ Hawke ] như của Margaret, mặc dù không nổi tiếng
như [ Thần Giáp ] nhưng dẫu sao cũng là sản phẩm của tám mươi năm trước, các
phương diện đương nhiên cũng không kém gì [ Thần Giáp ].
Trận đấu của hai chiếc robot này đã thu hút sự chú ý của hầu hết mọi người.
Hai người đang ở trong một thung lũng, rừng cây rậm rạp cùng địa hình phức tạp
được hai chiếc robot lợi dụng cực kỳ thuần thục, tốc độ của cả hai cũng rất
nhanh, một công một thủ, chủ công là [ Thần Giáp ], sức lực mạnh mẽ, ra tay
đơn giản mau lẹ, nhìn qua thì không đẹp mắt như màn lấy nhanh đánh nhanh vừa
qua của mập mạp, nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua liền biết, thực lực của chiếc [
Thần Giáp ] này tuyệt đối vượt xa hắn, mỗi một lần tấn công của người này đều
nhằm chuẩn vào những chỗ yếu hại của [ Hawke ], tựa như một vị danh y cầm dao
phẫu thuật, chính xác tới cực điểm.
Tuy thoạt nhìn thì không nhanh hơn Điền Hành Kiện cũng không có nghĩa là thực
tế không thể nhanh hơn.
Ngàn năm qua, hệ thống điều khiển robot với cây cần điều khiển và bàn phím đã
trở thành kinh điển, bất kể là loại robot nào thì cũng đều được thiết kế theo
kiểu này. Về tốc độ tay điều khiển, hầu hết mọi người trải qua huấn luyện đều
có thể đạt mười nhịp/giây, nhưng hai mươi nhịp/giây thì không đơn giản như
vậy, chúng ta có thể hình dung rằng khi tốc độ được chia đều, trong một giây,
tay trái phải tác động lên cần điều khiển mười lần, năm ngón tay phải thì chia
đều mỗi ngón gõ hai phím, thực sự nếu không được huấn luyện đặc biệt thì trừ
mấy gã điên ra, người bình thường cơ bản là không có khả năng điều khiển robot
với tốc độ cao như thế, càng không cần phải nói tới sự kinh khủng của ba mươi
nhịp/giây.
Mà lúc này, tốc độ tay của người điều khiển chiếc [ Thần Giáp ] tuyệt đối phải
đến ba mươi nhịp/giây!
Trong ba mươi nhịp, ngoại trừ cần điều khiển có tác dụng đổi hướng ra thì còn
lại hai mươi nhịp, có thể đưa ra hai mươi chỉ lệnh, hai mươi chỉ lệnh này là
tổ hợp, mà tổ hợp động tác của robot là chương trình học bắt buộc đối với mỗi
người điều khiển robot, họ cần phải học thuộc lòng hàng ngàn tổ hợp chỉ lệnh
để có thể thực hiện những động tác đặc biệt. Ví dụ như, muốn cho robot bật nhả
đá bay bằng chân phải thì chỉ lệnh cần có: cần điều khiển điều khiển phương
hướng, giữ vững thăng bằng – ba nhịp, chỉ lệnh bàn phím: hai chân bật nhảy -
hai nhịp, sau khi nhảy lên thì đùi phải đá ra, thu lại - hai nhịp, tổng cộng
là bảy nhịp. Nếu tốc độ tay là mười nhịp/giây thì động tác này có thể hoàn
thành trong 0,7 giây, còn nếu tốc độ tay đạt tới ba mươi nhịp trên giây thì có
thể hoàn thành trong 0,23 giây.
Sự chênh lệch giữa hai cái này lớn bao nhiêu? Sự khác biệt giữa 0,23 và 0,7
giây chính là mỗi một giây, người ta có thể đưa ra nhiều hơn ngươi mười mấy
mệnh lệnh.
Đương nhiên, tốc độ tay cũng không phải là mấu chốt duy nhất để phân thắng
bại, điều này còn phải xem khả năng phản ứng của robot, sự hợp lý của của các
động tác tổ hợp, tính chuẩn xác của các mệnh lệnh điều khiển v...v...
Nếu một chiếc robot bật nhảy đá bay cần hai giây thì tốc độ tay có nhanh mấy
cũng chỉ có thể chờ, nhưng robot bây giờ đã phát triển đến mức đáp ứng kịp tốc
độ tay, một cú bật nhảy đá bay từ khi nhảy lấy đà đến lúc đá ra sẽ không vượt
qúa 0,4 giây. Hơn nữa, cho dù động tác của robot có chậm hơn chỉ lệnh thì máy
vi tính cũng có thể lưu lại để chuẩn bị cho cả bộ động tác liên hoàn, hoặc là
có thể đem thời gian dư thừa dùng vào những chỉ lệnh khác, ví dụ như di
chuyển, phòng ngự v...v...
Cho nên có thể nói, robot hoạt động ba mươi nhịp/giây đánh robot hoạt động
mười nhịp/giây cũng giống như người lớn đánh trẻ con vậy, chỉ đơn giản là tuỳ
ý đùa giỡn mà thôi.
Điền Hành Kiện đã phải luyện tập dựa theo sách giáo khoa 《 Rèn Luyện Tốc Độ
Tay》trong phòng trọng lực, hơn nữa còn nhờ vào thiên phú của bản thân mới có
thể đạt được tốc độ hai mươi bảy nhịp/giây, nếu liều mạng tăng tốc thì cũng có
thể đạt tới ba mươi hai nhịp/giây.
Nhưng chiếc [ Thần Giáp ] trước mặt đã duy trì tốc độ tay ba mươi nhịp/giây
được hơn nửa giờ đồng hồ rồi.
Tuy nhiên chiếc [ Hawke ] kia cũng làm cho mập mạp phải kinh ngạc, trước thế
tấn công vũ bão của [ Thần Giáp ], [ Hawke ] vẫn đứng vững không ngã, hai cánh
tay cơ giới như một khiên ánh sáng, chặn đứng mọi đòn tấn công của đối phương,
phương pháp di chuyển biến hoá quỷ dị, luôn có thể tránh được sát chiêu của [
Thần Giáp ]. Mập mạp càng xem động tác của người này lại càng cảm thấy quen
thuộc, tựa như đã từng thấy qua, thường trong lòng hắn vừa động cũng sẽ là lúc
[ Hawke ] phản kích, đôi chân cơ giới ẩn sau lớp phòng thủ của hai tay bất ngờ
phóng ra, đánh vào sơ hở của [ Thần Giáp ].
Mập mạp mở tư liệu về người điều khiển chiếc [ Thần Giáp ] ra xem trong đó chỉ
viết vắn tắt: Garrett - thiếu tá lục quân Đế quốc Binalter.
Cái tên này Điền Hành Kiện đã từng gặp qua, chính là nằm trong [ Bảng xếp hạng
chiến sĩ Robot ] dày cộp của Carl. Gã Garrett này có đặc điểm là tấn công cực
kỳ hung mãnh, được xếp hạng thứ một trăm tám mươi nhị. Sở dĩ mập mạp nhớ kỹ
hắn là bởi vì khi Carl lật sách ra thì đúng ngay trang đó, mà vẻ bề ngoài hung
ác và kỹ thuật của Garrett đều rất nổi bật.
Còn người điều khiển chiếc [ Hawke ] kia là một người Hán, tên là Trương
Thanh, là huấn luyện viên của Học viện Quân sự Thắng Lợi ở Cộng hoà Ryan. Nhìn
trình độ của hắn ta, mập mạp đoán chắc người này cũng có thể có tên trong [
Bảng xếp hạng chiến sĩ Robot ].
Càng xem, Điền Hành Kiện kinh hãi, may mà nơi đây chỉ là trên mạng, nếu như ở
hiện thực gặp phải kẻ địch như vậy thì không chết cũng thành tàn phế. Xem ra,
bản thân ngồi giữa một đám tay mơ ở Liên bang Leray rồi nghếch mặt lên trời
thật đúng là ếch ngồi đáy giếng, giao đấu với những đối thủ như thế kia mới
chân chính là chiến đấu.
Trận đấu này cuối cùng đành kết thúc với kết quả hoà.
Bởi vì hệ thống bố trí là người đã thắng một trận chỉ có thể tỷ thí với người
cũng đã thắng một trận, thua một trận tỷ thí với người thua một trận, cứ thế
mà loại dần, vì thế cho nên số người khiêu chiến mập mạp đã không còn nhiều
như trước nữa, chỉ còn lại có hơn mười vạn mà thôi. Nhưng bây giờ mập mạp
không tiếp nhận chiến đấu nữa mà chỉ tĩnh tâm quan sát kỹ xảo điều khiển của
những người khác để tăng cường kinh nghiệm và kiến thức cho bản thân.
Mập mạp đang xem say sưa thì đột nhiên buồng mô phỏng bị một người mở tung ra.
Hắn vội quay đầu ra nhìn thì thấy ngay Carl đầu to, cả người ướt đấm mồ hôi,
vừa thở hồng hộc vừa nói: "Tìm khắp nơi mà không thấy ngươi, còn không mau đi
xem báo cáo chiến đấu đi, tiền tuyến lại nổi lửa rồi."
Mặc dù những lời này của Carl không ra đầu cua tai nheo gì cả, nhưng mập mạp
thì không cần hỏi cũng biết Carl đang nói về tiền tuyến ở phía tây Catho!
Vốn là mấy ngày trước, Điền Hành Kiện cùng Carl phân tích tình hình chiến đấu
đã cùng thực hiện thôi diễn độc lập, mặc dù quá trình khác nhau nhưng kết quả
lại rất tương đồng. Căn cứ vào tình hình điều động binh lực của địch cùng với
tin tức tình báo, Carl dự tính sáu ngày sau đế quốc Gatralan sẽ phát động tấn
công quy mô lớn, còn mập mạp thì tính ra thời gian giới hạn là bốn ngày.
Kết quả, hôm nay chính là ngày thứ tư. Mập mạp vội vàng chạy tới Bộ tham mưu
tác chiến báo cáo thì được biết cuộc tổng tiến công của Đế quốc Gatralan đã
được bắt đầu từ rạng sáng hôm nay!
Sắc mặt mọi người ở bộ tham mưu tác chiến đều lộ vẻ căng thẳng, hành động lần
này của đế quốc kỳ thật cũng không hề bất ngờ, từ những tin tức tình báo cơ
bản là có thể nhìn ra ý đồ của bọn họ, nhưng phương thức phát động tổng tiến
công lại rất kỳ lạ, đánh thẳng vào tiền tuyến núi Gallo, lại còn xuất hiện cả
bóng dáng của Thần Thoại quân đoàn, mà chiến đấu cũng ác liệt khác thường, đến
bây giờ Liên bang đã phải bổ sung thêm một sư đoàn thiết giáp cùng hai sư đoàn
bộ binh cơ giới hoá rồi.
Chính diện thì điên cuồng, nhưng ở hai bên sườn thì lại rất yên tĩnh, binh lực
địch tăng cường rất ít, ai cũng có thể nhận thấy mùi âm mưu nồng nặc.
Đọc báo cáo, mập mạp đột nhiên nhớ tới bức ảnh trong quyển [ Các Danh Tướng
Đương Thời ], nhớ tới cái diện mạo bình thường, vóc dáng thon gầy cùng đôi mắt
bình tĩnh và thâm thúy.
Tổng chỉ huy Quân đội Đế quốc Gatralan – Russell.
Lần trước ngươi đã mở một cửa sau, lần này, ngươi lại đang suy nghĩ cái gì nữa
đây?