Có hai nguyên nhân gây ra khuấy động, nguyên nhân thứ nhất là bất bại đại thần
nổi tiếng dâm đãng hèn mọn SM-01314 xuất hiện trở lại trên mạng, từ đó luôn có
đông nghẹt người xem SM-01314 chiến đấu.
Hơn nữa ,lần xuất hiện trở lại này, nhân vật thần bí và hèn mọn kia lại càng
mạnh mẽ hơn trước, ham thích gần người cận chiến, tư thế chiến đấu quái dị mà
dâm đãng, có thể làm cho người biên soạn “Ái Tình Thất Thập Nhị Chiêu” (nói
trắng ra là make love) cảm thấy xấu hổ đến chết.
Nguyên nhân thứ hai là mạng chiến tranh mô phỏng phiên bản phổ thông sẽ được
công khai phát hành tại các quốc gia thuộc xã hội loài người, nói cách khác,
cao thủ trên toàn thế giới có thể cùng nhau quyết đấu trong một trò chơi.
Công ty khoa học kỹ thuật Ưu Lực là công ty lớn nhất toàn Liên bang về khoa
học kỹ thuật, được chọn làm tổng bộ của mạng mô phỏng chiến tranh, được quyền
kinh doanh trò chơi này. Công ty này nổi tiếng về chế tạo robot tư nhân, xếp
hạng 33 trên quốc tế. Lần này dựa vào ưu thế là xí nghiệp bản địa mà nhận được
quyền kinh doanh từ chính phủ Liên bang, có thể đẩy vị trí của công ty lên đến
Top 20.
Dự toán tài chính cho thấy chỉ sau một năm là đã có thể dựa vào trò chơi này
thu về cho Liên bang Leray mấy trăm tỉ, điều này không thể nghi ngờ là một
liều thuốc trợ tim cho Liên bang vốn đang chìm trong khói lửa chiến tranh.
Phiên bản phổ thông không giống với phiên bản quân sự của Liên bang Leray,
quân đội đã cắt bỏ các số liệu quân sự cơ mật, còn công ty Ưu Lực đã thành lập
hơn 30 tổ công tác dựa trên nền tảng của mạng mô phỏng chiến tranh lấy robot
tư nhân làm chủ yếu để xây dựng nên một hệ thống trò chơi mới với tên gọi :
“Chiến Tranh Vũ Trụ”
Sự xuất hiện của “Chiến Tranh Vũ Trụ” lập tức khiến cho toàn xã hội loài người
chấn động, các công ty khổng lồ khác đều biết quyền kinh doanh này chắc chắn
không tới tay họ, Liên bang Leray chắc chắc không có khả năng giao cho các
công ty nước ngoài. Dù sao những số liệu mẫn cảm vẫn phải do bản thân mình nắm
giữ mới an toàn. Nhưng ích lợi to lớn vẫn khiến cho các công ty này tràn vào
Liên bang Leray, cuối cùng thì sau một phen tranh đoạt kịch liệt cũng đã phân
chia được quyền kinh doanh thứ cấp của trò chơi.
Gần như chỉ sau một đêm, trên đường phố các thành thị phồn hoa của xã hội loài
người trên toàn vũ trụ đều dựng lên biển quảng cáo màu đỏ của “Chiến Tranh Vũ
Trụ”. Các buồng mô phỏng của trò chơi mới phát hành này cũng ồ ạt tiến ra thị
trường.
Đây là trò chơi chân thực nhất, tự do nhất trong lịch sử nhân loại. Ngoài một
số tình tiết quy định, trò chơi này chủ yếu là tương tác, ngoài thực tế có gì
thì bên trong trò chơi cũng có thể thực hiện, độ chân thực của những trận
chiến giữa robot, chiến hạm hay giữa các quốc gia … đều khiến cho người ta
phải sợ hãi.
Thời điểm trò chơi chính thức đi vào hoạt động đã bắt đầu đếm ngược, còn người
chờ mong nhất cũng như khoái trá nhất đương nhiên chính là Điền Hành Kiện rồi.
Do phòng thí nghiệm là nơi phát triển chủ yếu của hệ thống mô phỏng nên những
nhà nghiên cứu khoa học tham gia dự án đều được thưởng theo công trạng. Mập
mạp trên danh nghĩa là người đứng thứ hai trong phòng thí nghiệm, nên nếu muốn
có một buồng mô phỏng cao cấp nhất quả thực là điều quá dễ dàng. Công ty Ưu
Lực gần như là lập tức chuyển một buồng mô phỏng tới phòng ở của mập mạp.
Robot cận chiến đã để lại ấn tượng quá sâu sắc đôid với Điền Hành Kiện, hắn
hoàn toàn có thể dự đoán được trong tương lai, chiến đấu trên mặt đất sẽ là
thiên hạ của robot cận chiến. Trong chiến tranh, sau khi khoảng cách của pháo
đạn biến mất thì người nào có lực lượng cận chiến mạnh, người đó mới là kẻ
giành được thắng lợi sau cùng.
Ai mà không biết điểm này? Đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho
“Chiến Tranh Vũ Trụ” trở nên thịnh hành, vô số học viên quân sự cùng với những
binh lính dũng mãnh cũng tham gia vào trò chơi mô phỏng này, cùng với các
chiến sĩ khác trên toàn thế giới gặt hái kinh nghiệm thực chiến trong quá
trình chiến đấu.
Ý đồ ẩn dấu của Liên bang Leray rất đơn giản. Galatran không phải là một quốc
gia lâm vào chiến tranh triền miên hay sao? Không phải có một Thần Thoại quân
đoàn suốt mấy trăm năm qua chưa bao giờ thất bại sao? Kinh nghiệm chiến tranh
của các ngươi phong phú, chúng ta liền nhường cho các ngươi phong phú thêm một
chút. Có điều trình độ chúng ta tuy thấp, nhưng phát triển kinh nghiệm sẽ
nhanh, chờ đến khi cả hai chúng ta đều có kinh nghiệm chiến đấu như nhau rồi
ưu thế có lẽ sẽ không rõ ràng như bây giờ nữa đâu.
Điền Hạnh Kiện gần như đang đếm từng ngón tay chờ đợi lúc “Chiến Tranh Vũ Trụ”
khởi động, có điều khi phải chờ đợi một điều gì đó thì thời gian như dài hẳn
ra.
Điền Hành Kiện đang ngồi trong phòng làm việc, chán ngán nhìn những số liệu
không ngừng nhảy nhót trên máy vi tính thì đột nhiên cửa phòng bị đá văng ra .
Mập mạp trong lòng vốn đã không yên lại càng giật mình, nhảy dựng lên như một
phản xạ, xoay người nhìn lại liền thấy một trung tá nổi giận đùng đùng đang đi
đến. Phía sau hắn là cả một đám sĩ quan tham mưu.
Tay trung tá tham mưu nọ đập xấp văn kiện trong tay lên chiếc bàn bên cạnh
Điền Hành Kiện, giận dữ quát: “Ngươi xem ngươi tính ra cái gì đây hả?”
Điền Hành Kiện ngẩn ra, hắn cầm lấy xấp văn kiện nhìn một chút. Đây là kế
hoạch phòng ngự Tân La Mã do phòng nghiên cứu số 2 đưa tới, sau khi trải qua
thôi diễn cùng tính toán tổng hợp thì chỉ có một điểm là tương đối phù hợp
thực tế, những thứ mà tay trung tá kia cầm tới là một phần của bản kế hoạch tệ
hại đó.
Hắn lật qua lật lại nhìn cả buổi cũng không thấy bản thân mình sai ở điểm nào
, nhìn cả đám người đang tức giận cố ý làm bộ khó hiểu gãi đầu hỏi tay trung
tá : “Không sai, đây là tính toán của ta, thứ rác rưởi này ta nhớ kỹ, là ai
làm vậy ?”
Mập mạp thầm nghĩ: “Giỡn mặt, ông đây nếu đeo huân chương lên thì tướng quân
nhìn thấy cũng phải chào trước, mấy tên miệng còn hôi sữa như các người đã là
cái quái gì?” Mập mạp vốn trời sinh có tính cách bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ
mạnh, chỉ cần bản thân có thể bắt nạt người khác thì hắn chưa bao giờ để ý xem
có nên bắt nạt hay không, đặc biết trong tình huống đối phương chọc tới mình.
Tiện nhân nói với bộ dáng thành thật, trung hậu như thể bản kế hoạch nọ thật
sự là rác rưởi, còn hắn chẳng qua chỉ là đang thật mà thôi.
Trung tá tức giận đến nổ đom đóm mắt, cả đám tham mưu phía sau hắn nhất thời ồ
lên. Một thiếu tá nhảy ra chỉ vào mặt Điền Hành Kiện, mắng: “Ngươi nghĩ mình
là ai chứ? Cũng dám nói bản kế hoạch do trung tá Cologne làm là rác rưởi sao?”
Phòng nghiên cứu số 6 lần đầu tiên náo nhiệt như vậy, các phòng nghiên cứu
khác ở cùng tầng trệt cũng đều chạy đến xem, khiến cho phòng làm việc của Điền
Hành Kiện chất đến mức kiến cũng chui không lọt.
Mập mạp vẫn giữ bộ dáng trung hậu thành thật , lắp bắp nói : “Cái bản kế hoạch
vớ vẩn này là rác rưởi mà, ta đâu có nói lung tung.”
Tay trung tá Cologne lại càng giận dữ, tên mập mạp ngu ngu trước mặt này không
chỉ không thừa nhận sai lầm, lại còn công nhiên trước mặt mọi người thản nhiên
nói kế hoạch mình làm là rác rưởi.
Trong cơn thịnh nô, hắn nắm lấy cổ áo Điền Hành kiện, quát : “Ngươi có gan nói
lại lần nữa xem!”
Điền Hành Kiện làm ra vẻ đáng thương, thành thật nói : “Được rồi, ta nói. Bản
kế hoạch vốn là rác rưởi mà, ta đâu có nói lung tung.”
Một số tham mưu đứng bên xem náo nhiệt không nhịn được cười rộ lên, tên mập
mạp khờ này thật con bà nó quá thú vị.
Cologne điên tiết vung một quyền về phía mập mạp, không ngờ tên trung úy thoạt
nhìn ngu ngu đột nhiên ra tay chặn lại nắm tay của hắn, cả nắm tay bị bóp
chặt, đau đớn giống như bị một chiếc kềm thép kẹp lấy, không thể động đậy.
Mập map đổi mặt , cười lạnh nói: “ Sao thế? Rắm có thể nhịn nhưng tiểu tiện
thì không à? Nói kế hoạch của người làm là rác rười liền ra tay đánh người
sao?” Hắn tăng thêm sức lực, vặn ngược cánh tay của Cologne ra sau. Đau đớn
khiến cho Cologne không thể khống chế bị mập mạp dùng tay đè lên bàn.