Đế quốc Sous ở phía cực đông của bản đồ vũ trụ nhân loại, nằm giữa Trenock và
đế quốc Jaban, là một trong những thành viên chủ chốt của Tây Ước, cũng đứng
trong top mười quốc gia lớn của nhân loại.
Đối với cái quốc gia này, mọi người chỉ có thể dùng hai từ để khái quát ấn
tượng của mình về nó --- Hiếu chiến.
Đây là một quốc gia khao khát chiến tranh đến cực độ, là một dân tộc có lịch
sử chiến chinh liên miên không dứt. Ở cái đất nước này, từ trong xương tủy mỗi
một người dân đều đang chảy dòng máu hiếu chiến
Mặc dù ở thời đại hòa bình, đế quốc Sous cũng vẫn là lực lượng quân sự chủ yếu
của Tây Ước tại các khu vực tranh chấp trong vũ trụ. Chiến hạm cùng quân đội
của họ nhiều lần xuất hiện ở các khu vực xung đột, dưới danh nghĩa Tây Ước
hoặc Hội nghị Nhân loại Tối cao mà xông pha tuyến đầu. Dự toán quốc phòng của
bọn họ trong trăm năm gần đây đều cao hơn sản xuất quốc dân tới 35%. Cái số
liệu kinh người này trực tiếp thể hiện thực lực chiến tranh của cái quốc gia
hung hãn này.
Nếu như nói tới đế quốc Gatralan, với mấy trăm năm gần đây vẫn chinh chiến
không ngừng, quốc lực thực tế lại đã tiêu hao tới mức dầu cạn đèn tắt như một
con báo săn đã mệt mỏi rã rời, thì đế quốc Sous – một đế quốc khát vọng chiến
đấu nhưng về chính trị lại bị hai cường quốc siêu cấp và Hội nghị Liên Hợp
Nhân loại Tối cao áp chế, về vị trí địa lý thì bị Trenock cùng Jaban vây khốn
tại góc phía đông, chính là một con sư tử điên dại đang tích súc sức mạnh
nhưng vẫn buồn bực không yên!
Thân thể của mập mạp như thường lệ không tự chủ được mà bắt đầu run rẩy.
Trong chiến dịch Millok, hắn bất quá chỉ là một gã đại đội phó, một gã tham
mưu, phía trên của hắn còn có vô số người. Trong chiến dịch Mosky, cũng có hạm
đội Quân viễn chinh Đông Nam do Fischella chỉ huy và sư đoàn thiết giáp Phỉ
Dương do Douglas chỉ huy làm chỗ dựa. Thế nhưng bây giờ thì sao --- Nếu thực
sự bắt mình hắn đi đối mặt với một con quái vật lớn như vậy, mập mạp liền cảm
thấy mình giống như một con lợn bị lột sạch sẽ sắp bị đưa lên sàn chiến đấu
cùng với một con sư tử được vũ trang hạng nặng
Hai trung đoàn thiết giáp Sous xuất hiện ở bình nguyên Navarra, trang bị chính
là robot [Quyền Vương] vốn tiếng tăm lừng lẫy toàn bộ giới quân sự. Loại robot
đời thứ 8 này đã thành danh từ lâu. Tuy bề ngoài xám xịt không ưa nhìn, có vẻ
vụng về khô cứng, thế nhưng, dựa vào kỹ thuật động cơ và pháo năng lượng, đế
quốc Sous vẫn sử dụng [Quyền Vương] như một loại robot một người lái cỡ trung
đáng tin cậy.
Thiết giáp nặng nề xấu xí, pháo năng lượng cỡ nòng lớn lại thêm máy động cơ
gần như là lãng phí. Đặc điểm thích sự cực đoan và thực dụng của robot đế quốc
Sous, ở trên người robot [Quyền Vương] đã được phát huy đến cùng cực. Robot
quân dụng như thế này, căn bản không phải là thứ mà robot tư nhân có thể chống
lại được. Thất bại của Tuyệt Sát Lưu không oan uổng chút nào, trong tình cảnh
chiến đấu xung phong tập thể như vậy, cho dù là cao thủ cách đấu, không áp sát
được thì cũng như không.
Về mặt này, Phỉ Quân rõ ràng ở thế hạ phong. Trước mắt, số lượng robot được
khẩn trương cải tiến ở khu công nghiệp tổng cộng cũng chỉ được một trung đoàn.
Tuy người lái đều là cơ sĩ cao cấp được tuyển chọn, thế nhưng từ cơ sĩ dân
gian đi tới trở thành chiến sĩ robot chính thức, bọn họ cần phải rèn luyện qua
máu lửa chiến tranh.
Mà ở phương diện đối kháng điện tử, 2 trung đoàn thiết giáp của Sous lại càng
chiếm ưu thế tuyệt đối.Hai trung đội robot điện tử, cường độ công kích điện tử
chính là gấp Phỉ Quân mấy chục lần. Một khi khai chiến, bọn hắn không chỉ có
khả năng che đậy toàn bộ chiến trường, cắt đứt thông tin chỉ huy và tình báo
của Phỉ Quân mà còn có thể phá hỏng hệ thống máy tính phụ trợ robot của Phỉ
Quân, khiến cho robot chiến đấu của Phỉ Quân chỉ có thể ứng chiến bằng hình
thức điểu khiển máy móc một cách bất đắc dĩ.
Càng khiến cho mập mạp đau đầu hơn chính là, đế quốc Sous mang hai trung đoàn
thiết giáp tới, đồng thời cũng vận chuyển cho Liên minh Thương Nghiệp Phương
Bắc rất nhiều vũ khí quân dụng. Như vậy, trong tình huống quân đội của bọn hắn
gặp tổn thất, vậy thì tiếp theo bọn hắn sẽ dùng chiến hạm để mang cái gì tới
nữa đây?
“Robot của chúng ta đã chuyển về chưa?” Mập mạp một bên đi về phía khu công
nghiệp đồng bộ trong căn cứ, một bên hỏi Markevitch.
“Đã chuyển về rồi!” Markevitch thấp giọng nói: “Năm mươi chiếc robot, toàn bộ
hành trình do đại đội Tiêm Đao hộ tống, không một ai nhìn thấy.”
“Người đâu?” Mập mạp hỏi.
“Cũng đã mang về rồi.” Markevitch rút ra một tập tài liệu đưa cho mập mạp:
“Công ty robot Ngân Hà, tổng cộng 330 người, bao gồm bên quản lý và bên nghiên
cứu, toàn bộ đều đã được mang về, một người cũng không thiếu. Máy móc thiết bị
cũng đã cho đóng gói chở về, bố trí ở xưởng số 7.”
Mập mạp gật đầu. Nhóm robot này là từ trước khi khai chiến hắn đã thông qua
mạng giao dịch đặt hàng công ty robot Ngân Hà - một xí nghiệp chế tạo robot
loại nhỏ. Chọn cái công ty này, mập mạp cũng đã mất nhiều công sức. Ngoại trừ
công ty này lúc ấy đang lâm vào quẫn cảnh nên tương đối dễ khống chế ra thì kỹ
thuật và sản phẩm trước kia của công ty này cũng khiến cho mập mạp động tâm.
Quan trọng nhất chính là, nhà xưởng lắp ráp cuối cùng của công ty robot Ngân
Hà ở ngay ngoại thành Trung Tâm cách thị trấn Prue về phía đông không đến
30km, là một trong những nhà xưởng chế tạo robot gần thị trấn Prue nhất. Lần
này Phỉ Quân xuất quân về phía đông thị trấn Prue, uy hiếp tây thành Trung
Tâm, ngoại trừ để tiếp ứng cho tứ đại lưu phái ra, chính là để đem nhóm robot
bí mật đặt hàng này và toàn bộ công ty robot Ngân Hà mang hết về.
“Công tác cải tiến chiến hạm ở căn cứ số 1 thế nào rồi ?” Mâp mạp xem lướt qua
danh sách nhân sự của công ty Ngân Hà, tâm tư đã chuyển tới căn cứ đoàn hải
tặc Râu Đỏ cũ, nơi đang tiến hành cải tiến những chiếc chiến hạm Salerga kia.
Nếu như nói năm mươi chiếc robot của công ty Ngân Hà là kỳ binh của chiến dịch
lần này, như vậy, những chiếc chiến hạm của hạm đội Long Bow Salerga kia,
chính là bảo đảm cho việc chống địch nhân càn quét tiếp theo.
“Có 3 chiếc tàu tuần dương đã bắt đầu tháo dỡ.”
Là phụ tá hiện giờ của mập mạp, Markevitch đã sớm thuộc lòng những tình huống
kiểu này, liền nói ngay. “Về phần tàu chiến đấu, bộ phận chế tạo chiến hạm vừa
mới hoàn thành bản vẽ chế tạo lại, bắt đầu tiến hành cải tiến thiết kế, bất
quá, với tình hình hiện nay xem ra, việc tiến hành cải tiến tàu chiến đấu một
lần nữa thì cần phải chế tạo rất nhiều linh phụ kiện. Sức sản xuất của căn cứ
số 1 có hạn, phải chờ công tác thanh lý của căn cứ số 2 hoàn thành mới có thể
có thời gian tham gia vào việc cải tiến tàu chiến đấu. Về phần tàu sân bay,
bản vẽ chế tạo lại vẫn chưa hoàn thành, tạm thời chưa có cách nào cải tiến,
cần ngài phải tự thân tới một chuyến.”
Mập mạp không khỏi cười khổ, đưa tay vò mái tóc đến rối bời.
Markevitch trầm mặc theo sát bên cạnh mập mạp, nhìn bóng lưng đi đứng nghiêng
ngả của mập mạp, không nhịn được liền thở dài trong lòng.
Hắn biết, Phỉ Quân hiện tại, giống như một con linh dương mới ra đời trên đại
thảo nguyên nguy cơ tứ phía, đang lảo đảo cố gắng thoát khỏi lớp màng thai mà
đứng lên. Phía xa xa, sài lang hổ báo đang chậm rãi tới gần. Nếu không đủ thời
gian để hoàn thành lần đứng lên đầu đời này, như vậy, chờ đợi con linh dương
này, chính là tử vong.
Có trốn cũng không thoát được. Đồng Minh Hỗ trợ Lưu Phái vừa mới tập hợp lại
một chỗ, hiện đang cần lòng tin. Các cơ sĩ dân gian cũng phải biến thành các
chiến sĩ đạt tiêu chuẩn huấn luyện ra từ sách rèn luyện lục quân. Các hiến hạm
Salerga mới thu nạp được, lại càng cần thời gian để hoàn toàn thích ứng với sự
thay đổi của tuyến đường bay Tự Do. Vậy nên, trận chiến này, bắt buộc phải
thắng.
Thế nhưng, không ai biết được thắng lợi xong sẽ ra sao. Lần này đế quốc Sous
phái tới hai trung đoàn. Lần sau, có thể chính là hai sư đoàn.
Hai người mang tâm sự nặng nề đi qua xưởng sửa chữa sân bay, đi qua những băng
chuyền tự động ven đường, qua những rừng cây nhỏ nở đầy hoa trắng, lại qua khu
vực nhà kho trung tâm rồi đi tới khu công nghiệp đồng bộ ở góc ngoài cùng phía
nam của sân bay.
Nói là khu công nghiệp, thực chất là mấy khu nhà xưởng lớn của sân bay, lắp
đặt để chứa xe sửa chữa, robot vận tải cùng phương tiện tàu hạm. Bởi vì nhiệm
vụ gia công của sân bay cũng không phải là nhiều, cho nên những phân xưởng này
đôi khi cũng gia công một ít sản phẩm cho bên ngoài. Cùng với danh tiếng về kỹ
thuật chuyên nghiệp ngày càng lớn, đơn hàng mà nó nhận được ngày càng nhiều,
ban đầu vốn chỉ có vài phân xưởng gia công cũng mở rộng thành khu công nghiệp
đồng bộ loại nhỏ như bây giờ.
Từ khu số 1 cho tới số 6 của khu công nghiệp, đều là các xí nghiệp gia công và
phòng ban kỹ thuật do các đại lưu phái mang theo khi tới thị trấn Prue. Mà nằm
ở góc phía đông của khu gia công, các khu số 7, 8 và 9 lại là khu công nghiệp
trung tâm của Phỉ Quân được cảnh giới nghiêm mật
Các hạng mục nghiên cứu khoa học của mười một phòng thí nghiệm được mời về từ
Thung lũng Silicon, khi hoàn thành công đoạn xử lý hoặc lắp ráp cuối cùng
chính là ở khu số 7 và 8. Các thành viên Phỉ Quân bình thường chỉ biết hai khu
này cả ngày bận rộn, còn việc sản xuất ra cái gì thì không ai biết cả.
Mà khu số 9, lại là khu vực thần bí nhất trong cả khu gia công. Cái khu xưởng
này cũng chỉ vừa được thành lập vài ngày trước đây. Ngoại trừ nhìn thấy mấy
chục chiếc xe bay chở nhân viên và mấy chục chiếc xe tải hạng nặng vận chuyển
các thùng hàng lớn đi vào khu số 9 ra thì mọi người không còn chút tin tức nào
về cái khu xưởng này nữa
Khu số 9 đã thiết lập mạng lưới cách ly, mười chiếc robot [Hoành Đao] luôn bảo
trì trạng thái chiến đấu tuần tra tới lui, binh sĩ Phỉ Quân được vũ trang hạng
nặng cứ ba bước một tốp, năm bước một trạm vây chặt kín đến nước không lọt
quanh khu số 9.
Mạp mạp cùng với Markevitch bước qua một bãi chứa lộ thiên rộng rãi, tới bên
ngoài một khu xưởng to lớn. Bức tường bao xây bằng bê tông và cốt hợp kim đang
bày ra màu xanh lam, chỗ cao nhất của nóc xưởng hình nón cách mặt đất chừng 50
m. Tổng cộng có 6 phân xưởng, mỗi phân xưởng cũng phải rộng hơn 100 mét, dài
tầm 600 mét có dư. Người đứng ở phía ngoài phân xưởng nhỏ bé giống như con
kiến.
Markevitch nhập vào mật mã, cánh cửa dày nặng của nhà xưởng liền từ từ mở ra
trước mặt mập mạp. Đồng thời, tiếng động cơ gầm rú đinh tai nhức óc lẫn với
tiếng khoan điện, tiếng hàn, tiếng máy chạy ... cũng như đập vào mặt mà tới.
Trong phân xưởng rộng lớn, mấy chục chiếc robot đang san sát nối tiếp nhau
trên dây chuyền sản xuất chạy trơn tru như nước chảy. Hơn một trăm cánh tay
máy móc đang xì, hàn thoăn thoắt, tia lửa điện lập lòe chợt sáng chợt tối.
Mạp map bước lên bục làm việc. Markevitch liền khởi động bục làm việc hình bán
nguyệt, một tiếng động nhỏ vang lên, theo cần trục máy từ bốn phía xung quanh
nâng lên, bục làm việc xuyên qua lớp lớp robot trên hai dây chuyền sản xuất ,
di chuyển về phía trong cùng của phân xưởng .
Bục làm việc vừa di động một cái, khuôn mặt vốn đang ủ rũ của mập mạp đột
nhiên thay đổi, cao hứng bừng bừng mà nhìn hàng robot đang xa dần phía sau bục
làm việc.
Trên dây chuyền gia công, hai hàng robot đang đứng chỉnh tề... Thân máy cao
6,8 mét, vỏ ngoài màu xanh lam, thiết giáp mặc ngoài lắp nghiêng hình vuông, 6
bệ phóng tên lửa thông minh lắp đặt bên trong, hai khẩu súng máy năng lượng cỡ
nhỏ, một khẩu pháo năng lượng phá giáp tốc độ cao đường kính 200 mm .
Đây là robot do mập mạp tự thiết kế, kết hợp giữa [Logic], [Thần Tứ] và các kỹ
thuật chủ chốt trong nhật ký làm việc của Kaspar, sử dụng động cơ gia tốc ion
lắp đặt kép với bốn mạch dẫn, trục truyền lực Nelle bằng hợp kim cao cacbon
kiểu mới, kết cấu nền tảng bằng hợp kim Crom- Titan tổng thể theo mẫu của
robot [Ma Thú], thân thể mười sáu tầng lai ghép nén ép bổ sung và đeo thêm máy
đẩy phụ trợ Chim Ruồi kiểu lắp đặt trong.
Công ty robot Ngân Hà hoàn thành chính là phần kết cấu nền tảng của robot và
một bộ phận linh kiện, còn một số bộ phận mấu chốt thì gần đây mới được lắp
ráp. Ngoại trừ vấn đề máy tính robot, nguyên liệu, rada và hệ thống phụ trợ là
còn chênh lệch so với [Thần Tứ] của cộng hòa Phỉ Dương ra, còn lại từ tính
năng cơ bản mà nói, loại robot này đã vượt trội so với [Thần Tứ].
Nhất là bản thiết kế động cơ từ nhật ký của Kaspar cùng với việc áp dụng kỹ
thuật của máy đẩy Chim Ruồi, khiến cho loại robot này tại phương diện tốc độ
đã đạt được một trình độ kinh người.
Những thứ này cũng không đặc biệt cho lắm. Điều đặc biệt chính là, loại robot
này có thân hình mập mạp cùng với khuôn mặt giống mập mạp y như đúc.
Nếu như nói thân hình robot cồng kềnh là do mập mạp thiết kế đặc biệt để chứa
thêm động cơ kép và bệ phóng tên lửa lắp đặt bên trong mà nói, vậy thì cái vẻ
mặt béo tròn thật thà kia, hoàn toàn là hứng thú của tên tiện nhân này.
Mập mạp vui tươi hớn hở đứng trên bục làm việc đang di chuyển, kiểm duyệt qua
một loạt các robot đang được trang bị pháo năng lượng và lồng năng lượng bảo
vệ, lòng đầy đắc ý mà nói với Markevitch: “Nhìn xem, những chiếc robot này sao
mà anh tuấn, sao mà tiêu sái, sao mà có khí chất... Ngươi nói xem, đặt cho cái
tên [Suất Ca] (đẹp trai, handsome) có phải rất chính xác hay không ?”
Vẻ mặt Markevitch đang lạnh lùng kiên nghị bỗng nhiên liền trở nên cổ quái,
hắn chăm chú nhìn mập mạp, suy nghĩ nửa ngày trời, môi ấp úng, rốt cuộc một
tiếng cũng không nói ra được, đành cúi đầu chịu trận.
Căn cứ hải tặc Râu Đỏ đã được đổi tên thành căn cứ Phỉ Quân số 1, mà căn cứ Ác
Ma mới chiếm lĩnh được, thì được đặt tên là căn cứ Phỉ Quân số 2.
Lúc này tại xưởng tàu của căn cứ số 1, công tác cải tiến chiến hạm đang được
tiến hành với khí thế ngút trời.
Phương Hương uể oải ngồi trong phòng tác chiến, đang lật xem bản đồ hướng dẫn
bay trong vũ trụ của Phỉ Quân hết tời này đến tờ khác. Bên cạnh nàng, hoa tiêu
của hạm đội Long Bow đang bàn bạc về vấn đề tuyến đường bay với hoa tiêu của
Phỉ Quân. Mấy chục tấm bản đồ vũ trụ nằm bốn phía của phòng tác chiến, liếc
mắt nhìn qua, giống như mấy chục bầu vũ trụ loại nhỏ đang bị quấn đầy tơ nhện.
Cái bản đồ tuyến đường rắc rối phức tạp này, Phương Hương đã nhìn mấy ngày
rồi. Hiện tại, mỗi một điểm Bước Nhảy, khu vực chướng ngại, đá ngầm trọng lực,
vành đai thiên thạch, hành tinh, hằng tinh, sao chổi, tinh vân, lỗ đen cùng
với các thứ liên quan tới thông đạo quá độ Bước Nhảy như vị trí, độ dài ngắn,
điểm bắt đầu cùng kết thúc... đều in rõ ràng vào trong đầu nàng.
Tâm tư của Phương Hương đã không còn đặt trên những tấm bản đồ này nữa. Trong
khi đám hoa tiêu và tham mưu đang tranh luận thì nàng lại lẳng lặng mà xuất
thần.
Nàng suy nghĩ, vậy mà mình đã dung nhập vào cái đội ngũ này rồi.
Căn cứ rất sạch sẽ, rất ngăn nắp. Lúc đầu mới tới đây, nói gì Phương Hương
cũng không tin rằng mấy tháng trước đây, đây vẫn còn là một cái căn cứ hải
tặc.
Căn cứ hải tặc hình dáng ra sao, cứ nhìn căn cứ của Mắt Ác Ma là biết ngay.
Tranh graffiti vẽ loạn đầy tường, bụi phủ tầng tầng lớp lớp, khoang phòng ở
như chỗ của ăn mày, mùi thối gay mũi ... đó mới là hình dáng của một căn cứ
hải tặc.
Thế nhưng, ở cái căn cứ số 1 này. Phương Hương chỉ nhìn thấy các binh sĩ đang
khắc khổ huấn luyện mỗi ngày, hoàn cảnh trật tự ngăn nắp sạch sẽ. Chỉ cần nhìn
qua nhà xưởng với đầy đủ thiết bị, nhìn qua đội ngũ cải tiến chiến hạm có
phong phú kinh nghiệm và làm việc hiệu suất cao, nhìn qua của cải vật chất
cướp bóc được chồng như núi... Còn có cái sức sống đang ảnh hưởng tới tất cả
mọi người, khiến cho tâm tình của người ta càng thêm sảng khoái kia nữa!
Nếu như không phải kết cấu của căn cứ vẫn còn mang dấu ấn của hải tặc, vậy thì
Phương Hương thiếu chút nữa liền cho rằng nơi này chính là một căn cứ bí mật
của quân đôi Leray.
Hiện tại, 3 chiếc tàu tuần dương đang được cải tiến ở xưởng tàu. Công tác cải
tiến, bất kể là bản thân Phương Hương hay là đội kỹ thuật của hạm đội Long Bow
đều không mó tay vào được. Ngoại trừ lính sửa máy móc của bộ phận sửa chữa may
ra được nhờ hỗ trợ ra, còn lại tất cả các công tác cải tiến đều do Bộ Hậu cần
Phỉ Quân hoàn toàn gánh vác.
Người Salerga chỉ có thể đứng nhìn xem chiến hạm của mình bị tháo rời ra thành
từng linh kiện, bộ phận ... rồi lại nhìn những linh kiện này, qua bàn tay của
nhân viên kỹ thuật Phỉ Quân một lần nữa lắp ráp lại thành một chiếc chiến hạm
loại phân thể
Ngoại trừ ba chiếc tàu tuần dương, bản thiết kế cải tạo lại tàu chiến đấu cũng
đã hoàn thành. Bộ chế tạo của hậu cần Phỉ Quân một bên thiết kế, một bên chế
tạo. Trong số các nhân viên suốt ngày ăn ngủ ở khu nhà xưởng mà công tác quên
mình kia, có rất nhiều là các học viên của học viện quân sự Leray vẫn còn theo
vẻ mặt non nớt, thế nhưng, những việc mà bọn họ đã làm ra, đến ngay cả kỹ sư
mác móc kinh nghiệm nhất của hạm đội Long Bow cũng nghẹn họng trân trối mà
nhìn.
Nơi đây là một góc cô tịch không người biết đến trong vũ trụ, thế nhưng, ở nơi
đây, có một đám người đang ngập tràn sức sống, bọn họ đến từ một chiếc tàu khu
trục bị thương tổn và đã sáng tạo nên cái thế giới này.
Mà trungtâm của đám người này, chính là cái tên con buôn hèn mọn mập mạp kia ?
Phương Hương rất hoài nghi, cực độ hoài nghi.
Hiện tại, tình báo từ Cảng Tự Do Mars đã truyền về căn cứ. Hai trung đoàn
thiết giáp được trang bị robot [Quyền Vương] của đế quốc Sous, phối hợp với ưu
thế tuyệt đối của Liên Minh Thương Nghiệp Phương Bắc đã phát động tấn công vào
thị trấn Prue. Bất kể là trên mặt đất hay là trên bầu trời, hiện tại Phỉ Quân
mà mập mạp đang lãnh đạo, chỉ có thể dùng hai từ nhỏ yếu để hình dung.
Đầu tiên Phương Hương cứ tưởng rằng, cái tên mập Điền Hành Kiện kia sẽ ra lệnh
cho hạm đội Phỉ Quân tiến hành tiếp viện. Tuy rằng như thế sẽ bại lộ hành
tung, thế nhưng dưới ưu thế binh lực của quân địch mà vẫn muốn dấu hàng, đó
chính là chuyện không còn cách nào khác. Thế nhưng ai mà biết được, mệnh lệnh
mà gã mập truyền đến lại là – không chỉ không cần xuất động chiến hạm Salerga,
mà ngay cả những chiến hạm đã được cải tiến của hạm đội số 1, số 2 Phỉ Quân
cũng phải đóng ở căn cứ, canh chừng nghiêm mật.
Phương Hương biết quyết định của mập mạp là chính xác. Ở tuyến đường bay Tự Do
thì hạm đội chính là tất cả. Mà lúc này việc cải tiến của hạm đội Phỉ Quân đã
ở thời kỳ then chốt. Chiến hạm Salerga bị truy kích tuyệt đối không thể bị lộ.
Chỉ cần vượt qua được khoảng thời gian này, chiến hạm phân thể của Phỉ Quân có
thể qua lại ngang dọc trên tuyến đường bay tự do. Thế nhưng, nàng cũng không
rõ được, cái gã mập mạp kia, cuối cùng sẽ dùng biện pháp gì để vượt qua cái
thời khắc gian nan này.
Chỉ bằng những cơ sĩ dân gian và những chiếc robot tư nhân kia sao ?
Phương Hương bỗng nhiên có chút nghi hoặc, nàng không thể nào liên hệ được
giữa người vừa hạ xuống mệnh lệnh như thế với cái gã mập mạp hèn mọn luôn cò
kẻ mặc cả với mình làm một. Là một chỉ huy, nàng hiểu rõ, trọng trách phải
gánh vác của mập mập lúc này nặng nề tới chừng nào. Ra mệnh lệnh như vậy, cũng
phải cần dũng khí lớn tới chừng nào.
Cái kẻ hợp tác với mình này, rốt cục là kiểu người như thế nào đây? Trận chiến
này, hắn có thể thắng được sao?
Cao điểm 205 và cao điểm 261 là một bộ phận của dãy núi Pinch ở cuối bình
nguyên Navarra.
Ở giữa hai cái cao điểm này là một khe trũng tự nhiên. Đường cái số 2 chính là
đi qua nơi này, vượt qua ngọn núi cao nhất của Dãy Pinch, một đường đi về phía
bắc.
Lúc này, trên mảnh đất màu vàng của hai cao điểm lớn bụi bay mù mịt. Sỏi đá
đất cát bị bom nổ cuốn lên bay đầy trời, như sóng triều liên miên không dứt,
ngọn sóng này cao hơn ngọn sóng khác. Trong tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc,
ánh chớp màu đỏ, màu trắng dày đặc rậm rạp lấp loáng trên đỉnh núi.
Trương Phúc Sinh co người nằm trong đường hầm, đất đá nổ tung rơi xuống phủ
đầy người. Mặt đất rung động kịch liệt khiến cho sỏi đá trên người hắn đang
rung lên từng đợt
Trương Phúc Sinh cố gắng co quắp chui vào hố tránh đạn của tường kim loại
chống đạn tổ hợp, một bên nhổ đất cát trong miệng ra, một bên dí khuôn mặt lem
luốc vào kính quan sát điện tử, nhắm một mắt lại, nhìn chăm chú hướng đi của
trung đoàn thiết giáp Sous dưới chân núi.
Các robot [Quyền Vương] xám xịt lại một lần nữa nhảy ra khỏi trận địa của bọn
hắn theo trận hình tam giác. Robot đi đầu đã bắt đầu tăng tốc. Động cơ nổ vang
rền, giống như một từng gã khổng lồ bằng sắt đạp mạnh lên mặt đất đang rung
động, xông về phía cao điểm. Chùm ánh sáng của pháo năng lượng Phỉ Quân nổ
tung ở ngay bên cạnh bọn hắn, đất cát bắn lên, càng khiến cho thân ảnh bọn hắn
như thoắt ẩn thoắt hiện..
"Tất cả vào vị trí!" Bên tai, đã truyền đến tiếng rống của đại đội trưởng
Keynes: ”Địch nhân đã lên rồi đấy! Đánh bọn chúng trở về!”
“Ầm!” Một tiếng nổ mạnh vang lên ngay cạnh Trương Phúc Sinh. Mặc dù phản ứng
nhanh, chân mày phải của Trương Phúc Sinh vẫn bị rìa kính quan sát cứa rách.
Vài giọt máu rơi xuống mặt đất, còn lại thì chảy qua lông mi đầy bụi bặm,
loang ra từng vệt bùn đất đỏ đen trên khuôn mặt.
“Con mẹ nó!” Trương Phúc Sinh cố không xoa đi vết máu, chỉ chớp chớp mắt, liền
cầm theo máy phóng tên lửa cầm tay rướn mình nhảy ra khỏi hố tránh đạn.
Trước đây, Trương Phúc Sinh là thành viên của đoàn lính đánh thuê Hắc Kỳ dưới
trướng Thái lưu. Từ khi Jefferey mang theo thế lực truyền thống của Thái Lưu
mỗi người một ngả với Cooper, thế lực vũ trang của Jefferey, đoàn lính đánh
thuê Hắc Kỳ, tổng số chỉ có 350 thành viên đã bị thay đổi phiên hiệu trở thành
trung đoàn 1 thuộc sư đoàn bộ binh cơ giới hóa của Phỉ Quân.
Lại nói, sau khi chứng kiến 120 chiếc robot khiến cho người ta phát cuồng của
Phỉ Quân ở chiến dịch thị trấn Prue kia, đoàn lính đánh thuê Hắc Kỳ từ trên
xuống dưới đều đã trở thành những người đi theo kiên định nhất của Phỉ Quân.
Bọn họ phối hợp với bộ đội thiết giáp duy trì trật tự của thị trấn Prue, chấp
hành phòng ngự, tiếp nhận huấn luyện chiến đấu nghiêm ngặt, thảo luận về kỹ
thuật cách đấu và kỹ thuật tiềm hành biến mất trong 30 mét của thượng cấp mập
mạp, mỗi ngày đều lau huy chương Phỉ Quân trên áo bằng bạc.
Cùng với sự lớn mạnh chậm rãi của Phỉ Quân, nguyên bản sư đoàn số 1 chỉ có
khoảng bảy, tám trăm người đã trở thành bốn trung đoàn đủ biên chế. Lính đánh
thuê, hộ vệ, tổ chức vũ trang ... của các đại lưu phái đều bị nhét vào cái sư
đoàn này. Người Kentai, người Wibault, người Spary, người Trenock, người
Genus... Mỗi người đều là quân nhân hoặc tội phạm mình mang tuyệt kỹ bị truy
nã.
Cái gã mập mạp kia, dường như rất am hiểu khẩu vị của mọi người, những người
đã từng trải qua chiến tranh hoặc am hiểu chiến tranh đều bị hắn tập trung lại
cùng một chỗ, dùng phương pháp quản lý quân sự chính quy lại thêm các hạng mục
huấn luyện và giảng giải chiến thuật cực kỳ phong phú. Bao gồm cả Trương Phúc
Sinh, tất cả mọi người đều có cảm giác như mình vừa trở về khoảng thời gian
ban đầu nhập ngũ trong quân đội.
Cuộc sống như vậy, đều khiến cho những người theo nghiệp lính này cảm thấy
thích thú. Nhất là khi nhìn thấy pháo năng lượng và máy phóng tên lửa cầm tay
do xưởng công nghiệp quân sự Phỉ Quân chế tạo ra, mọi người đều cảm thấy bản
thân mình rốt cuộc đã bằng được kẻ khác rồi. So với những vũ khí hình thù quái
dị mà mọi người không gọi ra tên này, những vũ khí trước kia quả thực chỉ là
mấy món đồ chơi trẻ con.
Hiện tại, hai trung đoàn khác của sư đoàn 1 và hai trung đoàn của sư đoàn bộ
binh số 2 mới thành lập đang tiếp nhận huấn luyện trong căn cứ, tiếp nhận
nhiệm vụ tuần tra trước đây của Trương Phúc Sinh. Mà trung đoàn 1 nơi Trương
Phúc Sinh đang phục vụ và trung đoàn 2 của sư đoàn 1, thì lại đang lĩnh mệnh
đóng ở phòng tuyến Dãy Pinch
Đổi lại trước đây, khi gặp phải số lượng lớn các robot chiến đấu của đế quốc
Sous, Trương Phúc Sinh đã chạy trốn từ lâu rồi. Thế nhưng hiện tại, hắn một
chút ý nghĩ lui bước cũng không có. Quân chính quy Sous cũng chỉ đến thế mà
thôi, thêm cả lần này, bọn hắn đã phát động tấn công cao điểm 205 tổng cộng 6
lần, ngoại trừ bỏ lại tiền tuyến trên trăm cái xác robot ra, bọn hắn cái gì
cũng không được! Không qua được cao điểm 205, cao điểm 261 phía sau bọn hắn
lại càng không có cửa!
Đây mới là chiến tranh! Trương Phúc Sinh cúi người vượt qua nắp thiết giáp
chịu lực ở phía trên đường hầm, leo lên vị trí chiến đấu của mình. Ôm chặt lấy
chiếc máy phóng tên lửa cầm tay nặng trịch, hắn cảm thấy tâm trí càng thêm
kiên định. Nhờ vào cái đồ chơi trong tay này, hắn đã phá hủy hệ thống truyền
động của hai chiếc robot Sous. Robot gì đi chăng nữa, truyền động mà hỏng thì
cũng xác định.
“Ai vào chỗ nấy. Điểm hỏa lực số 1,… số 6,… số 9 chuẩn bị. *…. Đợi gần rồi
đánh! Quan sát viên, báo cho tiểu đoàn pháo… Hỏa lực áp chế.” Trương Phúc Sinh
tháo máy liên lạc vốn đã hoàn toàn bị quấy nhiễu xuống, nghiêng đầu nghe ngóng
thanh âm gián đoạn của đại đội trưởng Keynes đang truyền qua máy khuếch đại âm
thanh và sóng âm cùng tần số trong tiếng pháo và tiếng nổ mạnh xung quanh..
Trương Phúc Sinh sửa lại giá đỡ của máy phóng tên lửa, chỉnh lại bộ phận khóa
mục tiêu, đem một chiếc [Quyền Vương] của đế quốc Sous vừa hiện lên trên màn
hình vào bắt vào trong điểm ngắm di động của máy phóng.
Hai mươi giây sau, hỏa lực phô thiên cái địa liền cuốn phăng cả cao điểm. Pháo
robot của Sous, pháo tầm xa của Phỉ Quân ẩn dấu sau cao điểm 205, tên lửa bắn
ra từ trận địa, pháo năng lượng cao tốc giống như sợi xích ánh sáng, địa lôi
robot, lựu đạn nhiệt hạch... đủ loại vũ khí đang điên cuồng tàn phá bừa bãi
trên mặt đất. Các tiếng nổ đinh tai nhức óc vang tận mây xanh.
Trong tiếng nổ bom, một nhóm bộ đội thiết giáp đã phóng qua sườn núi Pinch,
men theo khe núi tiến vào phía của trận địa cao điểm 205
Khi thấy nhóm bộ đội thiết giáp này, Trương Phúc Sinh liền vất bỏ máy phóng
tên lửa cầm tay vốn đã hết sạch đạn dược rồi nở một nụ cười. Hắn biết, hắn đã
hoàn thành xong nhiệm vụ được giao.
Một bên men theo đường hầm mà bò về phía sau, một bên hắn vừa nghĩ, không biết
sau khi robot của đế quốc Sous tham gia tiến công, lại phát hiện thứ nghênh
đón bọn họ không phải là bộ binh thì sẽ có vẻ mặt thế nào đây.
Nhìn dáng vẻ lén lút của đám robot kia khi tiến vào chiến hào robot được đào
sâu, Trương Phúc Sinh liền ngoác miệng cười. Cái mông đang bò đi tới lắc lư
vui vẻ.
....
“Có chút ý tứ!” Chuck dùng găng tay trắng nhẹ nhàng vẩy bụi bẩn đang bám ở
trên quân phục, nhìn màn hình ống nhòm trên đài chỉ huy rồi quay đầu cười nói
với các tham mưu bên cạnh: “Có thể kiên trì được lâu như vậy dưới sự công kích
toàn lực của binh lực hai tiểu đoàn, ta đã thực sự tin tưởng vị anh hùng kia
không phải là một kẻ chỉ có hư danh rồi.”
Xa xa, tiếng pháo và tiếng nổ bom đang liên miên không dứt. Nghe Chuck nói
xong, vẻ mặt của mấy viên tham mưu tác chiến và sĩ quan cơ sở ở xung quanh ít
nhiều liền có chút mất tự nhiên.
Trung đoàn 401, 402 của sư đoàn 19 đế quốc Sous, biên chế chính là gồm ba tiểu
đoàn chiến đấu, một đại đội hậu cần, một đại đội mũi nhọn, một trung đội điện
tử, một đại đội công binh và một trung đoàn dự bị đủ quân số cấp đại đội.
Robot chủ lực một người lái của toàn bộ trung đoàn đều là robot đời 8 [Quyền
Vương], từng trung đội đều được phân phối một chiếc robot hình người hạng nặng
[Fortress] (pháo đài).
Từ lúc 4h chiều tới giờ, trời cũng sắp tối rồi. Hai tiểu đoàn chiến đấu cùng
với robot điện tử của trung đoàn 402 đã làm nhiễu toàn bộ chiến trường. Một
cái cao điểm đánh gần ba giờ vẫn chưa chiếm được, quả thật có chút nói không
nên lời. Mọi người đều biết, Chuck tuy rằng đang cười đến híp mắt vào, thế
nhưng gân xanh nổi lên trên trán của hắn đã bại lộ sự phẫn nộ của hắn.
Trong phòng chỉ huy được bố trí tạm thời theo hình thái căn cứ của robot chỉ
huy, tất cả đều tĩnh lặng. Mọi người đều đang nhìn vào hình ảnh mà robot điện
tử truyền về, trầm mặc im tiếng --- Thứ mà mình đang gặp phải, có thật chỉ là
hai trung đoàn bộ binh của thế giới Tự Do ?