Nếu đã đánh, thì phải đánh cho bốn đại lưu phái triệt để tâm phục khẩu phục!
Ông béo đây cũng chẳng dư thừa thời gian đâu mà đi đấu đá với mấy lão quỷ này!
Nếu không trưng ra một chút chân thực, vậy thì đừng mong đám gian xảo giảo
hoạt này sẽ an tâm mà gia nhập. Bọn hắn sẽ không thèm quan tâm đến ngươi ba
hoa khoác lác ra sao, bọn hắn chỉ cần, chính là được tận mắt nhìn thấy thực
lực thực sự.
Ngay từ đầu mập mạp đã có quyết định. Dùng cà rốt đánh thỏ, bất kể như thế nào
cũng phải đánh cho cái đám tự đưa đến cửa này sung sướng dâng trào không ngừng
lên đỉnh! Chơi SM*, trên thế giới này còn có ai có cảnh giới cao hơn được mình
chứ?
(SM đấy! ! ! –nd)
(Hình như là viết tắt của trò chơi Mario thì phải. –nb)
(vãi cả ông biên, vãi cả Super Mario Lại nói, chú mập tự sướng quá mức rồi,
thế còn chú Reinhart, vĩnh hằng với cả tử vong đâu rồi – bt)
Cho nên, trong trận đầu tiên khi đọ sức với Anlinton, mập mạp đã trực tiếp sử
dụng chiêu Thần Hành Bách Biến vốn cực kỳ giống với các kỹ thuật đặc trưng của
Huyễn Ảnh Lưu.
{Bí tịch võ công} của Rắm Thối có nói: Võ học thiên hạ trăm sông đổ về một
biển. Cái gọi là lưu phái, chẳng qua là do con người phân chia ra mà thôi.
Mập mạp cực kỳ đồng ý với điều này.
Nếu như nói chiêu Dĩ Nhất Hóa Bách của Huyễn Ảnh Lưu chẳng qua là kỹ thuật do
một lưu phái robot dân gian qua nhiều năm đúc kết tổng hợp mà thành, như vậy,
Thần Hành Bách Biến” với cơ sở lý luận và số liệu hoàn chỉnh, chính là tổ tông
của mấy môn kỹ thuật này!
Quả nhiên, vừa ra tay đã làm cho hơn mấy trăm người trong sân huấn luyện đều
chấn động.
Con mẹ nó thật sự là quá oai phong rồi! Mập mạp ngồi trong khoang điều khiển
của robot kích động đến run rẩy toàn thân.
Cố gắng kìm nén run rẩy xong, mập mạp liền nhảy ra khỏi robot. Bình thản liếc
nhìn xung quanh, cứ thế mà dựa người vào robot, châm một điếu thuốc, lạnh nhạt
thong dong mà đón lấy những ánh mắt khiếp sợ và sùng bái từ các cơ sĩ của bốn
đại lưu phái và các chiến sĩ Phỉ Quân.
“Chúa ơi! Anlinton còn không trụ qua nổi quá 3 phút đồng hồ dưới tay hắn!” Một
cơ sĩ của Thiên Quân Đạo miệng há hốc đủ để nhét vào cả một quả trứng gà.
“Đúng thế. Ta xem đến hoa cả mắt rồi. Hắn đã vòng đến sau lưng Anlinton bằng
cách nào vậy?” Một cơ sĩ của Hoa Hình Môn nói tiếp, miệng há ra cũng không
nhỏ, lại thêm một đôi mắt trâu trời sinh, nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.
“Chỉ một câu, kỹ thuật như thần!” Một cơ sĩ khác của Hoa Hình Môn nhìn chằm
chằm vào mập mạp, con mắt chẳng hề nháy một cái. Trong ánh mắt, đang tràn đầy
sự khao khát: “Nếu thực sự làm thủ hạ của tên mập mạp này mà có thể học được
chiêu này, vậy thì Tuyệt Sát Lưu còn tính là cái củ cải gì!”
Cơ sĩ của bốn đại lưu phái thì bàn tán sôi nổi, mà mồm miệng của các chiến sĩ
Phỉ Quân bên cạnh cũng chẳng được nhàn rỗi, cả đám đắc ý mà nhìn các cơ sĩ của
bốn đại lưu phái như đang nhìn một đám nông dân hai lúa.
“Thượng Tá lần này ra tay thật sự là quá đẹp. Ngươi nhìn xem, cái đám người
của bốn đại lưu phái kia đang trợn tròn cả mắt lên kìa.” Một cơ sĩ của Tân
Thái Lưu nháy mắt với bạn mình, vẻ mặt đầy chế nhạo.
“Làm sao mà không tròn được, ha ha. Đừng nói bọn họ, nhìn Sade và Bridgman đi.
Hai Chiến Thần Robot cấp Ba. Cái con mắt trợn tròn kia, còn cả cái miệng há
hốc kia nữa... Ai kiếm giùm quả trứng vịt lớn lại đây cái, lão tử cho dù là
cách xa 20 mét, thế nhưng chắc chắn vẫn có thể ném thẳng vào được trong cổ
họng của bọn hắn!” Gã đồng bạn Thái Lưu kia nhìn đám người Sade bĩu môi, vừa
cười xấu xa vừa nói.
“Huyễn Ảnh Lưu chúng ta coi như nở mày nở mặt rồi! Để xem sau này ở Mars còn
ai dám nói kỹ thuật của chúng ta là chẳng ra gì nữa không!” Vài cơ sĩ của
Huyễn Ảnh Lưu lại càng hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt. Nguyên cả đám ngẩng đầu
ưỡn ngực, đảo mắt bốn phía, như thể sợ có ai không biết được thân phận cơ sĩ
Huyễn Ảnh Lưu của bọn hắn.
Mập mạp vẫn đang giữ vững hình tượng, khóe mắt liếc nhìn bộ dáng ngây người
của Sade và Bridgman khi nhìn vào máy thu thập số liệu. Dựng đứng lổ tai mà
lắng nghe đám cơ sĩ và chiến sĩ Phỉ Quân thảo luận rôm rả, lòng hư vinh liền
được thỏa mãn cực độ. Trong lòng ngứa ngáy khó chịu, lại nghe thấy thảo luận
của đám chiến sĩ Phỉ Quân, liền vò đầu bứt tai suýt cười ra thành tiếng, phải
phí hết sức lực mới kìm lại được.
Nghển tai nghe tiếp, hơi ngẩng đầu lên, bày ra bộ dáng căng cứng mà nhìn lên
bầu trời .... Chết tiệt! Trước cửa sổ lầu ba, cái bà cô nhỏ Helen kia đã ôm
bụng cười đến không dậy nổi rồi... Cười cái rắm ấy, ông đây không thể biến
thành ngọc thụ lâm phong* không ai sánh bằng được sao? (*)Ngọc thụ lâm phong:
nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có nét kiêu hùng, người con gái có
nét kiêu sa được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà không hể bị đổ, lại
càng đẹp hơn nữa.
“Đây chính là Dĩ Nhất Hóa Bách thất truyền đã lâu của Huyễn Ảnh Lưu?”
Mập mạp đang khép hờ hai mắt, ngay lúc mị nhãn mê ly mà đầy bỉ ổi vọt tới
Helen với khí thế hùng hổ, thì giọng nói có chút khô khốc của Anlinton liền
vang lên bên tai hắn.
Quay đầu lại, vẻ mặt của mập mạp đã liền biến thành chín chắn trầm ổn, ánh mắt
rạng ngời và trong sáng. Hắn nhìn Anlinton, phủi lớp bụi tàn trên tay, bình
thản gật đầu.
Nét mặt của Anlinton trở nên vừa khiếp sợ vừa khao khát, thở dài mà nói: “Hay
nói trước khi thất truyền kỹ thuật hạch tâm, Huyễn Ảnh Lưu vẫn luôn hùng cứ ở
hàng đầu bảng xếp hạng các lưu phái, thân pháp quỷ dị mau lẹ, thường có thể ra
tay bất ngờ mà giành thắng lợi. Bình thường nhắc đến, mọi người chẳng qua chỉ
cho đây là Huyễn Ảnh Lưu tự dát vàng lên mặt mình mà thôi. Không nghĩ tới,
thân pháp của họ lại thật sự thần kỳ như vậy!”
(Chém quá, chẳng lẽ lại không có đoạn phim quay lại à)
Mập mạp cười cười khoát tay nói: “Đây là chỗ hạn chế của lưu phái. Phải biết
rằng, võ học robot trăm sông đổ về một biển, nguyên bản đã thông suốt một cái
thì tất cả đều thông. Thế nhưng vì sự ngăn cách giữa các lưu phái, thế nên đã
cản trở việc giao lưu phát triển kỹ thuật robot.” Vừa nói, mập mạp vừa thâm ý
nhìn chằm chằm vào ánh mắt sửng sốt của Anlinton: “Kỹ thuật tấn công nhanh của
Thiên Quân Đạo, ta cũng có chút tâm đắc. Không biết, tiên sinh Anlinton có thể
cho ta mượn dùng robot của tiên sinh một chút được hay không?”
Anlinton liền há to miệng, ngơ ngác nhìn mập mạp, mất một lúc lâu sau mới
cuống quýt nói: “Đương nhiên. Đương nhiên có thể! Ngài là muốn ....”
Mập mạp gật gật đầu nói: “Trận tiếp theo, ta dùng kỹ thuật của Thiên Quân
Đạo.”
Đến khi nhìn thấy mập mạp tiến vào trong khoang điều khiển của chiếc [Bôn
Đằng] màu vàng kim, Sade, Bridgman và Fahn rốt cục mới phục hồi lại tinh thần
từ trong chấn kinh mà từng dãy số liệu trên màn hình máy tính mang lại.
Khoe khoang khoác lác của mập mạp khi ở phòng huấn luyện, giờ đã trở nên chân
thực vô cùng. Ghi chép về chiêu ‘lùi bước vặn sườn đá ngược’ nhìn thấy trong
phòng huấn luyện lúc đầu, cùng với chiêu Dĩ Nhất Hóa Bách nhìn thấy hiện giờ,
đã đủ để giải đáp cho mọi ngờ vực. Nếu như Huyễn Ảnh Lưu và Tân Thái Lưu thực
sự nắm được những kỹ thuật có thể nâng cao tốc độ điều khiển cơ sở trên diện
rộng này, vậy thì tương lai những lưu phái khác chỉ sợ chẳng còn đất sống.
Trong lòng mấy người giờ phút này đã tràn đầy một cảm giác không thể nói nên
lời. Một mặt, sự tự tôn của lưu phái khiến cho bọn họ không muốn thua cuộc
đánh cược này, mặt khác, sự thật bày ra trước mắt. lại khiến cho họ hy vọng
rằng sẽ thua cuộc - thua cuộc đánh cược này, không những tình cảnh của bốn đại
lưu phái sẽ không cần phải hao tâm tổn trí nữa, mà nhân đó còn gặp họa được
phúc, tiến vào được một cái kho báu khổng lồ. Mập mạp đã hứa hẹn, chẳng những
đối xử như nhau đối với các loại kỹ thuật trụ cột này, mà còn sẽ truyền thụ
các loại kỹ thuật đặc biệt của các phái.
Nghĩ đến mấy cái kỹ thuật này, trong lòng mọi người đã thấy ngứa ngáy khó chịu
như đang bị mèo cào!
Lại nhìn lại Jefferey và lão Smith đang đứng nói chuyện vui vẻ ở không xa, mọi
người đều không khỏi buồn bực. Nguyên nhân Jefferey công khai trở mặt với
Cooper và lão Smith di chuyển cả lưu phái, giờ phút này đã có đáp án. Nếu như
không có sự mê hoặc đến cực điểm, vậy thì hai lão hồ li luôn xem tương lai của
lưu phái còn quan trọng hơn cả tính mạng này làm sao có thể dễ dàng đưa đệ tử
dưới tay mình vào Phỉ Quân, rồi từ đó bỏ mặc không nghe không hỏi như vậy?
Nếu như không phải vừa vặn gặp lúc tên mập mạp Leray kia đang lên khóa dạy cơ
sĩ, nếu như không phải nội dung mà hắn đang giảng vừa vặn là về cách tăng tốc
độ của các kỹ thuật cơ sở, vậy thì mấy người mình khéo vẫn còn chưa hay biết
gì ấy chứ! Trước tiên chưa cần nói đến chỗ tốt chỗ xấu gì khác của việc gia
nhập Phỉ Quân, chỉ nói riêng mấy loại kỹ thuật này, cũng đã đủ để cho một lưu
phái đặt chân ở bất cứ đâu.
Cho dù Phỉ Minh có chiến bại, cho dù Phỉ Quân có sụp đổ, thế thì đã sao?! Chưa
nói cái thời buổi loạn lạc giành giật này, chỉ nói đến quy tắc thường ngày ở
Thế Giới Tự Do, thường thường đều không phải là thắng làm vua thua làm giặc
sao. Chỉ cần nắm được kỹ thuật trong tay, có nơi nào mà không thể Đông Sơn tái
khởi? Càng không cần nói đến tình cảnh của mấy lưu phái này hiện giờ, đã không
thể băn khoăn lo lắng thêm nữa rồi.
Hai lão hồ ly, tính toán giỏi đấy!
Thu hồi ánh mắt từ trên khuôn mặt của Jefferey và lão Smith về, Sade liền
chuyển mắt nhìn về phía robot chuyên dụng của mình. Ông ta không có ý kiến gì
về việc mập mạp đổi lại robot, ngược lại, ông ta còn cao hứng hơn. Ít nhất,
chiếc robot mà Anlinton sử dụng thì mọi người đều có chút hiểu rõ, thế nên
không cần phải đi đoán già đoán non xem chiếc robot [Lưu Quang] nhìn như bình
thường kia có gì đặc biệt không.
Sade cũng không phải mới chỉ đấu với Thiên Quân Đạo một hai lần.
Robot [Bình Hồ] (hồ nước phẳng lặng.) màu xanh lá, cũng là một loại robot có
hình người như các loại robot thường thấy. Khác với các lưu phái khác, kỹ
thuật của Minh Tâm Lưu thích hợp đánh lâu dài hơn. Chiến đấu với cơ sĩ của
Minh Tâm Lưu sẽ giống như phải đối mặt với một hồ nước phẳng lặng, dù cho có
tấn công mạnh mẽ hơn, nhận trở lại cũng luôn là phản kích bình tĩnh của đối
thủ. Giống như ném một hòn đá vào trong hồ nước, cho dù tạm thời gợn sóng thế
nhưng cuối cùng vẫn sẽ bình lặng trở lại, có cảm giác rất vô lực. Cũng bởi
vậy, robot lưu phái của Minh Tâm Lưu có số liệu đều rất đồng đều trên các
phương diện.
Khi Sade điều khiển robot đi vào sân huấn luyện, các máy thu thập số liệu xung
quanh lại bắt đầu bay lượn. Chiến đấu đã bắt đầu rồi!
Lần này, người giành ra tay trước là mập mạp.
Chỉ thấy chân phải của [Bôn Đằng] nhẹ nhàng giẫm lên mặt đất một cái, robot đã
lao vọt lên không. Thân máy màu vàng kim giống như một quả đạn pháo vừa ra
khỏi nòng, cực nhanh vẽ ra trên không trung một đường thẳng băng lao thẳng về
phía robot màu xanh như điện chớp.
“Bình Hành Túng Dược!”
Trong sân huấn luyện, ngay lập tức bùng lên một trận hô hoán đầy kinh ngạc. Ai
cũng không nghĩ tới, chiêu thức mở đầu của mập mạp lại giống như đúc với
Anlinton. Đây chính là kỹ thuật trung tâm của Thiên Quân Đạo, một bí mật bất
truyền!
Nếu như nói, kỹ thuật của Huyễn Ảnh Lưu vừa nãy vẫn chỉ làm cho những cơ sĩ
của bốn đại lưu phái kinh ngạc, vậy thì bây giờ, đã trở thành người người nhìn
nhau mà hoảng sợ! Mà càng làm cho người ta không thể tin hơn chính là, Bình
Hành Túng Dược của gã mập mạp kia so với của Anlinton vậy mà lại càng nhanh
hơn càng mạnh mẽ hơn.
Cái tư thế của robot kia, nhẹ nhành bay bổng như tiên, cái thế vút đi kia, lại
nhanh như sấm rền chớp lóe.
Ở Thiên Quân Đạo, ai có thể xuất ra chiêu Bình Hành Túng Dược này được như mập
mạp?! Một gã mập mạp trước kia chưa từng xuất hiện ở Thế Giới Tự Do, vậy mà
trình độ về kỹ thuật Thiên Quân Đạo lại còn cao hơn cả đệ nhất cao thủ của lưu
phái đã từng chìm đắm trong đó hàng chục năm. Điều này làm sao người ta nghĩ
thông cho được?!
Các cơ sĩ nhanh chóng quay đầu lại nhìn Anlinton đang đứng bên cạnh sân, đã
thấy ông ta đang ngơ ngác, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào chiếc [Bôn Đằng]
màu vàng kim. Lóe lên trong mắt, vừa là khiếp sợ vừa là si mê.
Tay trái mập mạp đẩy cần điều khiển. Đường lượn sóng thể hiện động cơ trên máy
tính robot đột nhiên vọt lên cao, trên hàng chục bảng hiển thị trạng thái hoạt
động của máy tính, theo bàn tay phải của mập mạp gõ như mưa xuống bàn phím ảo,
từng chiếc bóng đèn nhỏ đang sáng lên hoặc đỏ hoặc xanh một cách lộn xộn.
Robot đang lao nhanh như điện về phía Sade, vậy mà giữa không trung lại tăng
tốc một lần nữa!
Mặc dù sớm biết mập mạp đổi robot là tất có ý đồ, cũng biết thuật điều khiển
robot của tên này là sâu không lường được, thế nhưng Sade còn không nghĩ tới,
đều là Bình Hành Túng Dược, vậy mà khi được vận dụng ra từ tay mập mạp, lại
cách biệt một trời một vực với Anlinton!
Ở trong các lưu phái robot dân gian, Thái Lưu nổi danh với sự mạnh mẽ cứng
rắn, Thiên Quân Đạo thì lại nổi danh với sự mau lẹ. Hai lưu phái này, đã chiếm
giữ hai đỉnh cao của sức mạnh và tốc độ.
Thế nhưng, khi Minh Tâm Lưu đương đầu với hai đại lưu phái này, còn cả Bạo Vũ
Đạo vốn mau lẹ và mạnh mẽ cứng rắn đều có kia, vẫn chưa bao giờ ăn phải thua
thiệt! Ngược lại, các kỹ thuật lấy nhu thắng cương và năng lực đánh lâu dài
siêu mạnh của Minh Tâm Lưu, chính là khắc tinh của ba đại lưu phái này. Trong
so đấu giữa các cơ sĩ có cấp bậc giống nhau, các cơ sĩ của Minh Tâm Lưu có 80%
xác suất có thể bào cơ sĩ của ba lưu phái kia đến chết.
Nếu như cơ sĩ của ba lưu phái này không thể kết thúc chiến đấu trong vòng hai
mươi phút, vậy thì tiếp theo chính là phần do Minh Tâm Lưu khống chế. Đánh
càng lâu, ưu thế của Minh Tâm Lưu sẽ càng rõ ràng.
Mà ngay cả Chiến Thần cấp hai Vệ Kiến Sơn khi gặp Sade vốn thấp hơn mình cả
một cấp, thì cũng chưa chắc cố thể vượt qua được một cách dễ dàng.
Sade đã tăng tốc độ tay lên tới cực hạn sáu mươi mốt nhịp một giây! Đã bao
nhiêu năm qua ông ta không dùng qua tốc độ tay cao như vậy rồi, nhưng mà hôm
nay, ngay từ bắt đầu, ông ta đã bị ép cho phải xuất ra bản lĩnh thực sự của
mình.
Thế đánh tới như cuồng phong bạo vũ. Sade liền hoa cả mắt, cũng không biết mập
mạp trong nháy mắt đã đánh ra bao nhiêu quyền đá ra bao nhiêu cước, hai tay
gần như vô thức hoạt động, liều mạng ngăn cản.
Tình huống của hai chiếc robot không khác gì so với trận tỷ thí đầu tiên. Chỉ
thấy robot màu vàng kim lúc lên lúc xuống, hai tay hai chân giống như mưa sao
băng đánh lên trên người chiếc [Bình Hồ] màu xanh biếc, tiếng kim loại va đập
vang lên không ngừng, như thể cho nổ hàng vạn quả pháo bên trong thùng sắt!
Thoáng hợp thoáng phân! Chỉ nghe thấy vang lên một tiếng “ầm” thật lớn, không
biết từ khi nào, robot màu xanh biếc đã bị chiếc robot màu vàng kim xuyên
thủng phòng ngự, một cước đá vào bụng bay ngược ra ngoài trực tiếp đập xuống
mặt đất, bụi bay mù mịt.
Nhìn chiếc robot màu xanh trong chớp mắt đã thương tích đầy mình, bên sân liền
trở nên im lặng như tờ!
Bụi bặm do robot đánh lên vẫn còn mù mịt không tan. Tiếng va chạm như bắp nổ
kia phảng phất vẫn còn quanh quẩn bên tai mọi người.
Công kích của mập mạp vậy mà lại làm cho Chiến Thần Robot cấp Ba của Minh Tâm
Lưu không thể ngăn cản, sự thật này đã làm cho mọi người ở đây đều choáng
váng.
Sade vừa mới chật vật điều khiển robot đứng vững lại, đã nghe thấy một tiếng
động cơ ầm vang. Chiếc [Bôn Đằng] do mập mạp điều khiển lại một lần nữa khởi
động.
Lần này, mập mạp lại bày ra tốc độ tay tới bảy mươi ba nhịp!
Sử dụng, chính là chiêu Thiên La Địa Võng!
Chiêu Thiên La Địa Võng này, xếp thứ 31 trong {Bí tịch võ công} của Rắm Thối.
Vốn là tuyệt học của phái Cổ Mộ trong tiểu thuyết võ hiệp ở Trái Đất cổ, thi
triển ra 81 chiêu, giống như bày ra thiên la địa võng, có thể bao trùm 81 con
chim sẻ đang bay vút lên không.
Mà trong cuộc sống mấy ngàn năm dưới đất, Rắm Thối đã kết hợp lý luận của bộ
chưởng pháp này với Phong Ma Trượng Pháp, tính toán tỉ mỉ ra được cước bộ,
nhịp điệu, sức mạnh, góc độ và tốc độ, cứ đúng bài mà thi triển. Robot với các
động tác gia tốc càng lúc càng nhanh, như biến thành Quan Âm nghìn tay, tốc độ
tấn công tăng lên đến cực điểm.
Khi tốc độ tay của mập mạp đạt tới 65 nhịp đã có thể thi triển được toàn bộ bộ
kỹ thuật này. Lúc này vừa mang ra, chiếc [Bôn Đằng] màu vang kim liền giống
như nổi điên, nắm đấm như mưa ập xuống đa hoàn toàn bao phủ chiếc [Bình Hồ]
của Sade.
Giờ phút này, cả sân huấn luyện đến cả tiếng ho khan cũng chẳng có, lặng ngắt
như tờ.
Trong mắt mọi người, chỉ còn lại hình ảnh của chiếc [Bôn Đằng] đang hóa thành
một dải sáng màu vàng, cùng với chiếc robot màu xanh biếc đang khổ sở chống đở
dưới cơn mưa nắm đấm điên cuồng của nó.
Ai cũng không biết tốc độ tay của mập mạp giờ phút này chính là 73 nhịp mỗi
giây. Lại càng không biết, chiêu Thiên La Địa Võng với 81 chiêu liên miên
không dứt này, có thể làm gia tăng tốc độ tay lên một khoảng lớn.
Mọi người chỉ biết, nếu như nói đến nhanh, trên cái thế giới này tuyệt đối
không có ai có thể nhanh hơn so với chiếc robot màu vàng trước mắt này.
Vừa nãy khi Anlinton ra tay tấn công về phía mập mạp, cái tốc độ đã làm cho
mọi người than thở không ngớt kia hiện giờ nếu so sánh với mập mạp, thật sự là
giống như một pha quay chậm.
Động tác mềm mại thong thả đặc trưng của chiếc robot màu xanh đã biến thành đỡ
trái chắn phải một cách toán loạn, hiển nhiên đã bị thế công của mập mạp làm
cho rối loạn nhịp độ, không thể tiến hành chống cự có hiệu quả, vốn là phòng
ngự như tường đồng vách sắt trong mắt các cơ sĩ, giờ phút này quả thực là trăm
nghìn lỗ hổng.
Chỉ kiên trì không đến mười giây đồng hồ, một thân ảnh màu xanh lại bay vọt ra
ngoài, rơi xuống mặt đất, không thể động đậy.
Giữa những tiếng hít vào khí lạnh, cửa khoang điều khiển của chiếc robot màu
xanh đã bật mở, Sade với ánh mắt ngẩn ngơ đang leo ra từ khoang điều khiển,
cúi đầu nhìn lại chiếc robot của chính mình.
Chiếc [Bình Hồ] đang nằm trên mặt đất, mặt ngoài màu xanh biếc của robot méo
mó, vỏ thiết giáp bên ngoài lại càng rách tả tơi, khung xương kim loại và
thanh truyền lực cũng đã vặn vẹo biến hình. Trong thời gian mấy chục giây ngắn
ngủi, chiếc robot này không biết đã trúng phải bao nhiêu quyền của mập mạp.
Dưới tình huống không có sát chiêu trí mạng, vậy mà lại sờ sờ bị đánh thành
phế liệu!
Đã không cần tiến hành tỷ thí gì thêm nữa.
Chỉ cần là người có chút khả năng quan sát đều biết, bốn đại lưu phái đừng nói
là một chọi một, nói không chừng dù là bốn chọi một cũng chưa chắc có thể gây
ra chút vết thương cho mập mạp.
Thân pháp như quỷ mị của Huyễn Ảnh Lưu, cộng thêm tấn công nhanh như chớp của
Thiên Quân Đạo, gã mập mạp kia hoàn toàn có thể đánh ngã từng người ngay từ
lúc bốn chiếc robot này còn chưa kịp vây kín!
“Nhìn!”
Mập mạp bỗng hét một tiếng, làm bừng tỉnh mỗi người ở đây.
Mọi người đảo mắt nhìn vào giữa sân. Đã thấy robot màu vàng kim đứng ngay tại
chỗ, quyền đấm cước đá tung hoành qua lại giữa bụi đất dày đặc.
Lần này, robot không còn tấn công như cuồng phong bão táp nữa. Mỗi một quyền
mỗi một cước, đều thong thả và rõ ràng, bằng một nét cuốn hút đặc biệt làm cho
người ta say mê mà qua lại đấm đá. Thân máy nặng hơn mười tấn giống như thể
lướt đi trên mặt đất, ngay cả một tí tro bụi đều không ảnh hưởng. Mà hai tay
trong khi đang nhẹ nhàng vờn quanh, thỉnh thoảng lại đột nhiên vung ra xua tan
đi tro bụi mờ mịt.
Ông tổ của các kỹ thuật hạch tâm của Minh Tâm Lưu, Thái Cực!
Sade và đám cơ sĩ Minh Tâm Lưu cắn chặt môi, trợn trừng hai mắt, hai tay nắm
đấm nổi đầy gân xanh, cả người không tự chủ được mà run rẩy. Kỹ thuật hạch tâm
của Minh Tâm Lưu, ai có thể đạt đến cảnh giới này?!
Một bộ Thái Cực quyền kết thúc. Thân hình robot màu vàng liền biến hóa, lại là
một bộ chiêu thức kì lạ.
Quay người đá ngang, hai chân giống như một cái rìu lớn quét ngang, ngay khi
vừa tiếp đất liền chợt trái chợt phải, hai đấm vung ngang, lại giống như hai
chiếc Lưu Tinh chùy đang rít gào. Ngay sau đó, rút tay xoay người, giơ lên một
tay, đâm thẳng như trường thương... Fahn chỉ cảm thấy đầy sao đang quay cuồng
trước mắt. Biến quyền cước thành mười tám loại vũ khí, kỹ thuật như vậy không
phải là tuyệt kỹ độc môn của Hoa Hình Môn thì là cái gì?
Hàng Long Thập Bát Chưởng, Thái Lưu mãnh liệt vô cùng. Linh Xà Quyền, Tuyệt
Sát Lưu lạnh lùng tàn nhẫn. Đại Kim Cương Chưởng, Phá Sơn Lưu khí thế nuốt
trời.
Từng bộ kỹ thuật được múa ra từ trong tay robot màu vàng, bao hàm tinh túy
trong kỹ thuật của các đại lưu phái, rồi lại vượt hơn hẳn các đại lưu phái.
Chỉ nhìn thôi, mọi người ở đây cũng đã hoa cả mắt.
Mà khi bộ kỹ thuật cuối cùng xuất hiện, giống như ‘long xà phi vũ, quần thú
bác sát’ (rồng bay rắn múa, bầy thú chém giết). Tất cả mọi người, đều không
hẹn mà cùng phát ra một tiếng hô kinh hãi! Bridgman và các cơ sĩ Hắc Long Đạo
bên cạnh lại chỉ cảm thấy trời xoay đất chuyển.
Hắc Long Đạo, trong các lưu phái xếp hạng ở mười vị trí đứng đầu, cái lưu phái
duy nhất sử dụng kỹ thuật với robot hình thú này, vậy mà lại xuất hiện trên
tay robot hình người, hơn nữa lại vô cùng mau lẹ hung mãnh. Sống động linh
hoạt lại còn hơn cả Bridgman khi điều khiển robot hình thú.
Còn cần phải đấu nữa sao?
Một gã đệ tử của Minh Tâm Lưu vỗ nhẹ lên bả vai của một chiến sĩ Phỉ Quân bên
cạnh.
Chiến sĩ Phỉ Quân kia liền giật mình quay đầu lại, đã thấy ánh mắt của cơ sĩ
Minh Tâm Lưu này vẫn còn đang ngẩn ngơ nhìn chăm chăm vào chiếc robot màu vàng
lúc chậm lúc nhanh giữa sân.
“Có chuyện gì?” Chiến sĩ Phỉ Quân nhíu nhíu mày.
“Người anh em!”Ánh mắt của gã đệ tử Minh Tâm Lưu vẫn thừ ra như trước, khóe
miệng không nhịn được mà co quắp lại: “Khi vào Phỉ Quân, đều phải tiến hành
cái loại huấn luyện quân sự dành cho bộ binh kia sao?”
“Sau này chúng ta chính là chiến hữu, ta cũng không lừa ngươi làm gì!” Gã
chiến sĩ Phỉ Quân quay đầu lại: “Cái gì mà bộ binh chứ.... Cấp trên, chính là
huấn luyện chúng ta án theo yêu cầu của bộ đội đặc chủng.”
Tháng 6 năm 2063, không ai chú ý đến một Thế Giới Tự Do còn đang nằm ngoài đại
cục chiến tranh.
Một tháng này, thế cục chính trị của Leray đang trong cơn chao đảo, rốt cuộc
đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Rạng sáng ngày 7 tháng 6, một số nghị viên quốc hội đã bị ám sát.
Cùng ngày, dưới sự duy trì của Đảng đối lập, bốn tướng lĩnh lục quân có đơn vị
đóng quân ở thủ đô đã phát động chính biến. Phản quân vây quanh Phủ tổng thống
và Bộ Thống soái tối cao, Tổng thống Hamilton và thượng tướng Mikhailovich bị
giam giữ, Russel thì bỏ trốn.
Lập tức, Tư lệnh quân khu Tinh Hệ Tự Do, thượng tướng Chester Hansford đã dẫn
đầu hơn mười tướng lĩnh quân đội cấp cao đột nhiên tuyên bố phục tùng mệnh
lệnh từ liên hợp ba đảng của Hội Cộng Tiến. Hàng trăm các tướng lĩnh quân đội
cũ bị bí mật bắt và giam giữ.
Chủ tịch Hội Cộng Tiến Brodie được ba đảng chung tay đề cử bước lên trước đài,
cưỡng chế giải tán Thượng viện Hạ viện, thành lập Hội Nghị Sự Khẩn Cấp, do ba
đảng tạm thời vận hành các hạng mục công việc của Chính phủ, cũng nhanh chóng
phái đặc sứ tiến hành đàm phán với Tây Ước.
Cuộc chính biến xảy ra ở thủ đô này, nhanh chóng lan ra mười hai châu và quân
đội Leray còn lại ngoài Tinh hệ Bermuda.
Các hạm đội số 2, số 3, số 4, số 7 và số 10 đang đóng quân ở Tinh vực Trung
Ương Leray tuyên bố không chấp nhận chính biến và sự lãnh đạo của Brodie và
Hansford, cũng không nhắm nòng pháo vào dân chúng, toàn thể tướng sĩ tiếp tục
đóng quân ở điểm Bước nhảy Không Gian tiến hành chống cự.
Quân đội và hạm đội trú quân trên sáu châu ở Tinh hệ Galileo và Tinh hệ Newton
tuyên bố không chấp nhận sự lãnh đạo của Brodie, yêu cầu trả tự do cho
Hamilton, Mikhailovich cùng với các tướng lĩnh khác đang bị giam giữ.
Mà ngay khi Leray đang loạn thành một đoàn, thì ở một chỗ khác ở Tinh Vực Đông
Nam cũng không ngừng xảy ra biến hóa.
Ngày 5 tháng 5, Quân liên hợp của Liên Minh Thương Nghiệp Tartanya và Liên
Bang Purdituoke vì bị thiệt hại nghiêm trọng ở Deseyker nên đã bị ép phải lui
quân. Deseyker thừa thắng đuổi theo cắn chặt không bỏ, cuối cùng đến ngày 7 và
8 tháng 6, lần lượt chiếm lĩnh tinh hệ Oasis (Ốc Đảo) của Tartanya và Tinh hệ
Rhine River (Sông Ranh) của Pudituoke.
Cùng ngày 7 tháng 6, Liên bang Salerga bị Sous bức bách kí kết hiệp ước mở ra
quyền khai thác khoáng sản ở Tinh vực Long Bow, đồng thời cho phép các thương
đoàn và xí nghiệp của Sous vào cư trú ở Lam Thạch Tinh. Trị an khu vực do Đế
quốc Sous trực tiếp quản lý, đế quốc Sous được hưởng quyền phán quyết ở Lam
Thạch Tinh.
Mà tin tức khiến cho người ta cảm thấy càng nặng nề hơn chính là, chiến tranh
căng thẳng giữa Cộng hòa Ryan và Liên bang Naga đã đến thời kỳ mấu chốt. Liên
bang Naga dưới sự tấn công của Cộng hòa Ryan liên tiếp bại lui, liên tiếp vứt
bỏ hai tinh hệ quan trọng, thế nên đế quốc Binalter đã không thể không ra tay
cứu viện.
Mà khi Binalter ra tay, Cộng hòa Phỉ Dương cũng đồng thời tăng mạnh hỗ trợ cho
Cộng hòa Ryan và quấy rối ở Tinh hà Carleston. Hai bên mặc dù còn chưa chiến
đấu chính thức, thế nhưng quân đội được gửi đi chiến đấu ở Tinh Vực Đông Nam,
chiến trường Naga và vị trí giáp giới ở trung tâm Tinh Hà Carleston đã chiếm
đến 20% tổng binh lực. Từ khía cạnh nào đó mà nói, đây coi như là đã khai
chiến rồi.
Điều tương đối đáng chú ý cuối cùng chính là, một tháng này, Cộng hòa Trenock
rốt cuộc đã bắt đầu bí mật tăng quân cho chiến khu Reske, chuẩn bị đoạt lại
tuyến đường an toàn đi thông Leray một lần nữa. Mà bởi vì thế cục trong nước
của Leray, một hạm đội bí mật vừa mới thành lập, đã chuẩn bị tốt để đột phá
vòng vây hướng về Trenock.