6 - Chương Mưu Đồ Riêng


Chương trướcChương tiếp

“Không phải là ta kích động, chuyện này có liên quan rất lớn tới chúng ta!"
Barbarossa nói: " Ta vừa nghe Hulk nói chuyện này, lập tức liên lạc với Klaus.
Hiện tại, toàn bộ Cảng Tự Do đều náo loạn ngất trời rồi. Đây là Cảng Tự Do
nhiều năm nay chưa bao giờ xuất hiện chuyện lớn như vậy!"

"Lớn tới mức nào?" Vẫn ở bên cạnh mập mạp cúi đầu xuống bàn làm việc lật xem
bản vẽ chiến hạm, Chekhov liền ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi: " Không phải chỉ
là một Lưu phái robot dân gian bị cướp sao, đây cũng coi là chuyện lớn à?"

"Nếu như ngài hiểu rõ được địa vị của những Lưu phái robot này ở Cảng Tự Do,
thì sẽ biết chuyện này ảnh hưởng lớn thế nào!" Trong phòng làm việc,
Barbarossa đi tới đi lui: " Chưa từng có người nào dám hạ thủ đối với một Lưu
phái robot truyền thống như vậy. Lần này, Mắt Ác Ma lại dám ngang nhiên động
thủ, Thái Lưu thì thao túng Hội Liên hiệp Lưu phái, cố tình chèn ép người bị
hại là Huyễn Ảnh lưu, việc này đã nói lên, thế cục ở Mars đã bắt đầu có vấn đề
rồi."

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn sắc mặt Barbarossa nghiêm trọng đến lạ
thường, mập mạp cuối cùng cũng dần tỉnh táo lại: " Ngươi nói cụ thể một chút
xem. Thái lưu là cái thứ gì vậy?"

"Nói như thế này! Cho tới nay, các Lưu phái robot ở thế giới Tự Do, đều có địa
vị tối cao." Barbarossa ngồi xuống ghế sô pha: " Người ở thế giới Tự Do, chính
là đều không được giáo dục theo cách truyền thống. Chúng tôi vừa sinh ra, đã
liền sống ở trong cái thế giới “cá lớn nuốt cá bé” này, khi mà tội phạm và kẻ
đào vong ở mỗi quốc gia, đều tràn vào cái cảng này để “tránh gió” (trốn
tránh,ẩn nấp). Mỗi ngày, ở đây không phải là ngươi đánh người khác, thì cũng
là người khác đánh ngươi. Muốn có đất sống, ngoại trừ việc gia nhập một tập
đoàn có thế lực nào đó ra, thì quan trọng nhất, chính là trở thành một thành
viên của Lưu phái robot!"

"Đây là một thế giới robot!" Barbarossa mở tay ra: " Không có kỹ năng robot
căn bản, ở nơi đây liền nửa bước khó đi. Chúng tôi từ khi sinh ra đã được dạy
điều khiển robot. Lắp ráp robot, sửa chữa robot, vận chuyển robot trong các
doanh nghiệp, thi đấu thể thao bằng robot, cách đấu robot, robot liên lạc
trong cuộc sống thậm chí đến các thế lực lớn cũng là những đoàn robot chiến
đấu, hầu như tất cả cuộc sống, đều đang xoay xung quanh robot."

Tất cả mọi người gật gật đầu. Khoa học kỹ thuật phát triển tới hôm nay, sức
người đã không thể đảm nhiệm nhiều công việc, không riêng gì thế giới Tự Do,
cả xã hội loài người, đều là do robot tạo thành. Robot tựa như lá chắn sức
mạnh của loài người, có thể trợ giúp loài người hoàn thành rất nhiều việc mà
bản thân không thể nào làm được.

"Có thể tưởng tượng, khi vũ khí quân sự bị quản chế nghiêm ngặt, thế giới Tự
Do không có pháo năng lượng, thì địa vị của Lưu phái robot liền trở nên cao
quý đến cỡ nào.”

Barbarossa hai tay đan lại, siết chặt vào nhau: " Những kỹ thuật tích lũy của
các Lưu phái robot này trong trăm ngàn năm qua, chính là tài sản quý báu nhất
của thế giới Tự Do. Bọn tôi chẳng những trong cuộc sống lệ thuộc vào nó, mà cả
khi giao lưu giữa thế giới Tự Do và những quốc gia khá , cũng lệ thuộc vào nó.
Nó chính là chỗ dựa duy nhất của thế giới Tự Do đối với cả xã hội loài người!"

"Ở thế giới Tự Do, các sản nghiệp robot tư nhân đã tạo thành một sợi dây xích
sản nghiệp khổng lồ." Barbarossa nuốt một ngụm nước bọt, nói tiếp: " Từ thiết
kế, chế tạo, sửa chữa, cải tiến cùng với các linh kiện xung quanh khác, đến
những văn hóa, quảng cáo, cờ bạc, triển lãm robot, ngọn nguồn của hết thảy
những thứ này, chính là Lưu phái robot. Phần lớn các robot, đều là căn cứ theo
những kỹ thuật robot do những lưu phái này phát triển mà tiến hành nghiên cứu,
sáng tạo tiếp. Kỹ năng của chúng tôi, cũng là từ Lưu phái mà tới. Nhất là hải
tặc, lính đánh thuê và tập đoàn bảo an, nếu như một cơ sĩ (người điều khiển
robot) không được tiếp thụ qua những huấn luyện của lưu phái, vậy thì so với
các cơ sĩ khác được học tập qua hệ thống từ lưu phái, sẽ có chênh lệch rất
lớn. Sự chênh lệch này, chính là sức chiến đấu."

"Nói như vậy..." Chekhov kinh ngạc nói: " Lưu phái robot của các ngươi, so với
học viện quân sự của chúng ta không khác biệt lắm rồi?"

"Đúng thế!" Barbarossa nói: " Các học viên tốt nghiệp từ học viện quân sự của
các ngài, chiếm được bao nhiêu vị trí trong quân đội, có bao nhiêu tướng quân
là bạn học, có bao nhiêu sĩ quan cơ sở bởi vì có tầng quan hệ này mà liên hệ
lại với nhau, các ngài hẳn là rõ ràng. Hiện tại, nếu có một đội quân phát động
công kích vào một học viện quân sự, ngài thử nghĩ xem, ảnh hưởng của sự kiện
này lớn đến mức nào! Huống hồ, ở thế giới Tự Do, địa vị của bản thân lưu phái
còn cao hơn hẳn học viện quân sự."

"Mắt Ác Ma vì sao lại làm như vậy?" Mập mạp vẫn im lặng nãy giờ liền lên tiếng
hỏi.

"Đây chính là trọng điểm!" Barbarossa nhìn mập mạp một cái rồi trả lời: " Thủ
lĩnh Stearman của Mắt Ác Ma, vốn là một thành viên của Thái Lưu, hiện tại ở
Cảng Tự Do Mars, lưu phái Thái Lưu đứng hàng thứ ba, rất có thể đã đầu phục
Tây Ước..."

Đem tình huống của Thái Lưu đơn giản nói qua một chút, Barbarossa nói tiếp:
"Một Lưu phái như vậy, sẽ không cam lòng nằm dưới Tuyệt Sát Lưu và Phá Sơn
Lưu. Nhất là hai ba năm gần đây, trước khi chiến tranh bộc phát, Thái Lưu
khuếch trương thanh thế, chỉ có thể sử dụng từ “kinh khủng” để hình dung. Bọn
họ thi hành, chính là hoàn toàn thuận thì sống đối nghịch thì chết. Bất kỳ ai
ngăn cản ở trước mặt bọn họ, nếu không phải bị bọn họ giết chết, thì sẽ là bị
bọn họ dung hợp."

"Thế cục hiện tại ở Cảng Tự Do cực kỳ vi diệu." Barbarossa cau mày bưng ly
nước trước mặt, trong lúc nói chuyện, lại bất tri bất giác mà đặt xuống: " Tất
cả mọi người đều biết, theo chiến tranh bùng nổ, một ngày nào đó thế giới Tự
Do sẽ một lần nữa tẩy bài. Tác dụng của lưu phái robot, đã bởi vì vũ khí và
tài nguyên cấm vận tràn vào đây mà làm giảm xuống không ít. Tất cả mọi người
đều đang tự bàn tính. Thái Lưu lúc này mà phát động, sẽ đạt được sự liên hợp
từ Mắt Ác Ma vốn có sự ủng hộ của Tây Ước. Có thể tưởng tượng được, ở phía sau
bọn họ, nhất định là có tính toán của Tây Ước. Đây cũng là lí do mà Tuyệt Sát
Lưu và Phá Sơn Lưu lại không tham gia Hội Liên hiệp Lưu phái, không muốn chính
diện đối kháng với Thái lưu!"

"Mà ảnh hưởng đối với chúng ta chính là...." Mập mạp tiếp lời Barbarossa: "
Một khi có bối cảnh của Tây ước, Thái Lưu ở Cảng Tự Do sẽ một tay che trời,
cộng thêm các thế lực lớn ngầm đầu nhập Tây Uớc mà không ngừng lớn mạnh, tình
cảnh của chúng ta sẽ càng lúc càng trở nên nguy hiểm! Đến lúc đó, muốn đứng
vững ở Mars, khí lực tiêu tốn, sẽ lớn hơn bây giờ rất nhiều!"

"Đúng là như vậy!" Barbarossa gật đầu nói: “Mâu thuẫn của đoàn hải tặc Râu Đỏ
và Mắt Ác Ma , từ lúc mới bắt đầu đã quyết định chúng ta không đi cùng thuyền
với chúng. Cho dù là muốn liên lạc với Tây Ước , chúng ta cũng nhất định phải
gạt bọn chúng ra. Hiện tại, liền xem ai nhanh chân hơn, có thể đoạt trước tiên
cơ trong tràng đấu nghiêng trời lệch đất ở thế giới Tự Do. Bọn chúng vừa mới
động thủ, chúng ta cũng phải mau hành động. Ngoại trừ chuyện tiến công Mắt Ác
Ma ra, ở Cảng Tự Do, chúng ta còn phải lôi kéo đủ thế lực để đối chọi với Thái
Lưu."

"Ý của ngươi là, mượn tay Huyễn Ảnh Lưu?" Karl nói xen vào: " Thế nhưng, nghe
ngươi vừa nói, thực lực của Huyễn Ảnh Lưu cũng không đủ để đối chọi với Thái
Lưu mà."

"Dựa theo thực lực của bản thân bọn họ mà nói, đích xác không phải là đồng bọn
hợp tác tốt." Barbarossa gật đầu nói: "Có điều, xét theo phương diện khác mà
nói, đây đúng là cơ hội tốt. Dựa trên thực lực hiện tại của chúng ta, chính là
không thể nào sánh ngang được với những lưu phái kia. Mà Huyễn Ảnh Lưu lại bất
đồng, huống hồ, tông chủ của bọn họ đã phát ra khiêu chiến cấp Ma Vương với
Thái Lưu! Đây đúng là chúng ta cơ hội tốt cho chúng ta."

"Khiêu chiến cấp Ma Vương?" Mập mạp một bên cố gắng nhớ lại cuộc thi đấu robot
mô phỏng ngẫu nhiên ở Học viện quân sự thủ đô số 1 lúc trước kia , về hai cơ
sĩ đã đứng ở cửa khoang lái mô phỏng của mình chào sư lễ, một bân lại quay
sang hỏi Barbarossa: " Đó là cái gì vậy?"

"Đây là một cách giải quyết tranh chấp ngầm của Lưu phái robot." Barbarossa
nói: "Quy tắc khiêu chiến bắt nguồn từ những tràng đấu vật ngầm. Ở các quốc
gia loài người, đấu vật ngầm đều có ảnh hưởng và thị trường rộng khắp, ở thế
giới Tự Do cũng vậy. Tại đây, kiểu thi đấu vốn bị cấm ở các quốc gia này, hầu
như chính công khai."

"Thi đấu làm một trận thắng bại, trong đó có một bên sẽ chết, không chết không
ngừng. Mặc dù trong đấu vật ngầm, tử vong là một chuyện rất bình thường, thế
nhưng, đối với Lưu phái robot mà nói, đây đã là cách giải quyết tranh chấp cao
nhất rồi." Barbarossa đứng lên, mở máy vi tính ở bên cạnh Chekhov, dẫn ra một
phần văn bản, chỉ phía trên hình ảnh nói: " Các ngài có thể nhìn thấy, đây là
đoạn ghi hình về những cuộc thi đấu cấp Ma Vương tiến hành ở Cảng Tự Do Mars
bao năm qua, không một kẻ thất bại nào còn sống mà đi xuống khỏi sàn đấu."

Mọi người tụm lại, chăm chú nhìn vào tình cảnh thi đấu vô cùng thê thảm trên
máy tính, nghe Barbarossa nói tiếp: " Một khi đã phát ra khiêu chiến, thông
thường là không ai có thể từ chối. Chuyện liên quan đến danh dự tôn nghiêm
không nói, người nào cự tuyệt khiêu chiến, sẽ tự đánh mất tư cách mở quán thu
học trò ở Cảng Tự Do. Cho dù là thua, trả giá bằng một đệ tử trả giá bằng tất
cả gia nghiệp, cũng không tổn thất lớn bằng việc từ chối khiêu chiến. Dù sao
thì, chỉ cần đợi một thời gian, bằng vào kỹ xảo cùng danh tiếng, cuối cùng vẫn
có thể Đông Sơn tái khởi."

"Vậy cho nên, khiêu chiến cấp Ma Vương, bình thường người đề xuất đều phải nắm
chắc phần thắng, trước khi phát động khiêu chiến phải cân nhắc thật kỹ. Cuối
cùng, chọn người cử đi, đều phải là những đệ tử mạnh nhất lưu phái. Vì tiền
đặt cược rất lớn, một khi có sơ suất thì sẽ tổn thất rất nghiêm trọng. Không
giống như lần này ..." Barbarossa thở dài nói: " Lão Smith có thể dưới tình
huống như vậy phát động khiêu chiến, thật là làm cho người ta vừa khâm phục
lại vừa thở dài. Bị Mắt Ác Ma cướp bóc, trong Hội Liên hiệp Lưu phái thì lại
bị Thái Lưu đánh cho trở tay không kịp. Với sự nhục nhã này, bọn họ mà thật sự
muốn xám xịt rời khỏi Hội Liên Hiệp, thì đúng là cả đời sẽ không ngẩng đầu lên
được. Lão Smith được ăn cả ngã về không, cuối cùng cũng vì Huyễn Ảnh Lưu mà
giành lấy một cơ hội cuối cùng. Dù sao luận về tiền bạc, ông ta không giàu
bằng Thái Lưu, đến lúc cùng đường, lại khiến cho Thái Lưu phải nhận một cuộc
chiến thi đấu cấp Ma Vương, chỉ sợ tông chủ Thái Lưu Cooper lần này cũng vô
cùng phiền muộn."

"Lão già này thật gian xảo." Mập mạp vừa cười, vừa nhìn đoạn ghi hình của cuộc
thi đấu hỏi: " Nếu như chúng ta có thể trợ giúp Huyễn Ảnh Lưu đánh bại Thái
Lưu, bọn họ sẽ được cái gì ở thế giới Tự Do?"

"Thái Lưu trước mắt ở Mars đứng hàng thứ ba!" Barbarossa nói: " Huyễn Ảnh Lưu
mặc dù xuống dốc, thế nhưng, đi chính là lộ tuyến bình dân, ở thế giới Tự Do
vẫn có ảnh hưởng nhất định. Nếu như thật sự đánh bại Thái Lưu, đây tuyệt đối
là tin tức chấn động. Ở thế giới Tự Do, chưa bao giờ thiếu người muốn ném đá
xuống giếng. Thái Lưu mà bại lần này, Tuyệt Sát và Phá Sơn nhất định sẽ hạ thủ
với bọn họ. Đến lúc đó, Tây Ước chỉ sợ phải tìm người phát ngôn khác rồi. Bất
quá, muốn đánh bại được Thái Lưu, cũng không phải dễ dàng như vậy..."

"Không dễ dàng sao?" mập mạp nhìn đoạn ghi hình, khóe miệng lộ ra một nét cười
quỷ dị, vẫy tay nói: " Đến đây, chúng ta thương lượng một chút nào."


"Cái lão bất tử này!" Trong gian phòng được bao riêng của hộp đêm Huyễn Cảnh
xa hoa nhất thành trung tâm Mars, Cooper vẩy vẩy điếu xì gà trong tay, dưới
ánh sáng hôn ám, vẽ ra một nửa vòng tròn sáng đỏ : "Tới nước này, mẹ nó vẫn
còn muốn cắn ta một cú."

"Lão già này hiện tại chính là già không sợ chết, vậy nên muốn liều mạng đánh
bạc một hồi." Nhị thống lĩnh Petersen của Mắt Ác Ma, một bên ôm lấy nữ phục vụ
gần như đang trần truồng, một bên nịnh nọt nói: "Có điều, lão ta chọn ai không
chọn, lại đi chọn Thái Lưu chúng ta, cũng coi như là muốn chết rồi!"

Cooper liếc Petersen một cái, nhíu mày không nói gì.

Mắt thấy Cooper sắc mặt bất thiện, Stearman ở bên cạnh liền trách mắng
Petersen: " Ngươi còn có mặt mũi mà nói nữa à, nếu như không phải con mắt
ngươi chỉ biết nhìn chằm chằm vào tàu vận tải mà bỏ sót chiếc tàu chở khách,
vậy thì bây giờ đâu phải phiền toái như vậy? Cút, ra ngoài mau."

Petersen ngượng ngùng rời đi. Chỉ còn hai người trong gian phòng yên tĩng. Bên
ngoài cửa sổ thủy tinh cách âm, ở đại sảnh phía dưới, vô số trai thanh gái
lịch đang quay cuồng điên loạn dưới ánh đèn lập lòe biến ảo.

"Trong tay lão già này, sợ rằng còn có con bài gì nữa!". Khuôn mặt của Cooper,
dưới ánh sáng chập choạng của xì gà, lúc sáng lúc tối:" Chuyện này, e rằng
không đơn giản như vậy!"

"Tôi biết lão già này đang có chủ đích gì!" Stearman bưng ly rượu, đi tới cạnh
Cooper: " Sợ rằng lúc này, lão ta đang tìm tới Tuyệt Sát Lưu hoặc là Phá Sơn
Lưu. Lão ta muốn được ăn cả ngã về không, lấy Huyễn Ảnh Lưu làm tiền đặt cuợc,
hợp tác với cả hai lưu phái kia."

"Hai con sói kia mà chịu đáp ứng hắn sao?" Cooper cười lạnh phun ra một làn
khói đặc.

Ngoài cửa sổ, Petersen ôm theo nữ phục vụ, đã đi đến đại sảnh, đang cùng một
đám học viên hung ác của Thái Lưu nói chuyện.

Cooper nhìn Petersen nói: "Lần này giải quyết Huyễn Ảnh Lưu ngược lại cũng
không có gì to tát cả, thế nhưng cần phải diệt sạch đoàn hải tặc Râu Đỏ, không
thể để cho nó tiếp tục tồn tại. Tiêu diệu xong Râu Đỏ, ngươi mới chính thức có
được tiếng nói, khi chúng ta bàn điều kiện với Tây ước, cũng có thêm chút vốn.
Mọi người hiện tại là đang cùng cột lên một cái thuyền, không được phép có bất
kỳ sơ sót nào."

"Người của tôi đã toàn bộ phái ra ngoài rồi!" Stearman nói: "Đoàn hải tặc Râu
Đỏ, đã biến mất một tháng. Không ai biết bọn chúng hiện nay đang ở đâu, chỉ
cần tìm được, bọn chúng đừng hòng trốn thoát."

"Bàn tay của Tây Ước rất dài." Cooper âm trầm nói: " Nghe nói, bọn họ cũng có
liên hệ với rất nhiều thế lực. Tuyệt Sát Lưu cũng đã ra điều kiện với bọn họ
rồi, động tác của chúng ta phải nhanh hơn nữa! Tỉ lệ đặt cược của ngươi và
Hayreddin, đã mau đến một ăn năm rồi. Hơn nữa cả ta và Lão Smith nữa, lần này,
chúng ta phải lên sân khấu diễn trò, để cho Tây Ước xem một chút, rằng ở thế
giới Tự Do, rốt cuộc là do ai định đoạt!"

"Nhớ kỹ…" Cooper bỏ điếu xì gà ở trong miệng ra, đoạt lấy ly rượu từ tay
Stearman, uống một hơi cạn hết: "Bất luận là đoàn hải tặc Râu Đỏ hay là Huyễn
Ảnh lưu, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt!"


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #363