6 - Chương Hội Liên Hiệp Lưu Phái


Chương trướcChương tiếp

Mắt Ác Ma tập kích Huyễn Ảnh Lưu!

Tin tức này, trong nháy mắt đã truyền đi khắp thế giới Tự Do. Tất cả mọi người
đều sợ ngây người.

Khi nghe được cái tin tức khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi này, ý
nghĩ đầu tiên thoáng qua trong đầu mỗi người chính là: "Thế giới Tự Do, loạn
rồi!"

Người dân ở những quốc gia khác thì có thể không biết, thế nhưng đối với người
dân ở thế giới Tự Do mà nói, tin tức này, quả thực là đã phá vỡ hoàn toàn các
quan niệm và thế lực truyền thống hình thành từ trước tới nay.

Phải biết rằng, ở thế giới Tự Do, bất kể là các thương đoàn tài phiệt có lớn
tới mức nào, hay là các đoàn lính đánh thuê và hải tặc có hung ác tới mức nào,
thì tới bây giờ vẫn không có người nào dám ngang nhiên hạ thủ đối với một lưu
phái robot truyền thống như vậy!

Thế lực của các lưu phái robot cũng không lớn cho lắm, thoạt nhìn thì bọn họ
bất quá chỉ là mấy võ quán cách đấu robot, có một số sản nghiệp, cùng các buôn
bán liên quan tới robot.

Thế nhưng, trong mắt mọi người ở thế giới Tự Do, bọn họ chính là biểu tượng,
là tổ chức lâu đời nhất của thế giới Tư Do, đồng thời cũng là cơ sở của robot,
là trụ cột của các thế lực liên hợp của toàn bộ thế giới Tự Do. Dưới bàn tay
của bọn họ, có hàng ngàn hàng vạn đệ tử và học viên.

Trong số những học viên đệ tử này, có bao nhiêu người là nhà tài phiệt, có bao
nhiêu người là trùm bang phái, có bao nhiêu người là thủ lĩnh hải tặc, không
ai biết cả.

Lưu phái Robot sớm đã trở thành gốc rễ của thế giới Tự Do. Dưới các nhánh cây
cũng không hề to lớn của bọn họ, chính là một bộ rễ bao quanh kinh khủng.

Bọn họ độc lập, mà lại cao cao tại thượng, không bao giờ can dự vào những
tranh đấu ở thế giới Tự Do. Nếu có thì cũng chỉ là tranh đấu giữa Lưu phái và
Lưu phái với nhau!

Mà hiện tại, một Lưu phái đã từng liệt danh là một trong tám đại lưu phái như
Huyễn Ảnh lưu, lại bị một đoàn hải tặc hạng hai tập kích! Tuy rằng đã sớm biết
Huyễn Ảnh lưu bởi vì thiếu sót kỹ xảo hạch tâm mà dần dần xuống dốc, thế
nhưng, tin tức này, vẫn khiến cho mọi người kinh sợ không thể nói nên lời.

Lại liên tưởng một chút đến Thái Lưu ở phía sau Mắt Ác Ma, tất cả mọi người
chợt hiểu ra, đây không phải là một sự kiện tập kích bình thường. Nói theo một
ý nghĩa nào đó, đây chính là biểu hiện bắt đầu cho sự thay đổi lề lối của thế
giới Tự Do.

"Đây là lần ngoài ý muốn!"

Thành Trung Tâm Mars, ở số 1260 đường 9, Thủy Bình Ngân Tọa (Bottle Ginza)
chính là một tòa nhà màu xám trắng. Có lẽ, dùng thành vũ trụ mini để hình dung
nó thì lại càng chính xác hơn một chút. Cao ốc 260 tầng, trang thiết bị đầy
đủ.

Thành vũ trụ có hệ cân bằng sinh thái và hệ thống tuần hoàn, nó đều có. Mà
thành vũ trụ không có hệ thống môi trường siêu cấp, nó lại có. Đi vào trong
cao ốc, tựa như đi vào rừng rậm, không khí tươi mát mà còn có i-on điện âm dồi
dào , khiến mỗi người ở trong đó đều cảm thấy vui vẻ thoải mái.

Ở trong cao ốc, có quán rượu tốt nhất và cũng là đắt đỏ nhất ở Cảng Tự Do, có
cửa hàng và hộp đêm cao cấp nhất. Quan trọng nhất chính là, các thế lực lớn
của thế giới Tự Do, đều đặt liên lạc ở đây.

Lúc này, ở tầng cao nhất của cao ốc, trong phòng họp của quán rượu Cây Sồi
Vàng, Stearman đang vẻ mặt vô tội mà giang tay, chậm rãi nói với mười mấy tông
chủ, trưởng lão lưu phái cùng người phát ngôn của các thế lực lớn: "Chúng tôi
hết sức né tránh bi kịch này, chúng tôi chỉ là nhận được tin tức, rằng có một
thương đoàn đã khởi hành từ Liên Bang Leray, điểm đến là Cảng Tự Do Mars. Trên
tàu vận tải có những vật phẩm xa xỉ vô cùng có giá, mục tiêu của chúng tôi,
tuyệt đối không phải là Huyễn Ảnh lưu của ngài Smith và cậu Smith. Nếu như
chúng tôi thật sự nói rằng ta hạ thủ đối với Huyễn Ảnh lưu mà nói, tôi nghĩ. .
."

Stearman quay đầu, mỉm cười nhìn tông chủ Huyễn Ảnh Lưu là lão Smith và Cosmo
đang ngồi ở một bên: "Tôi tin rằng, chiếc tàu chở khách kia, chính là không
thể nào tránh được sự đuổi giết của chúng tôi. Mà ngài Smith và cậu Smith,
hiện tại, cũng không có khả năng bình yên vô sự mà ngồi tại đây."

Sau khi trao đổi một ánh mắt ý vị thâm trường với tông chủ Cooper của Thái Lưu
ở bên cạnh xong, Stearman ung dung nói: "Thế nào? Hai ngài Smith lần này đến
Liên Bang Leray rất vui vẻ phải không, thu hoạch được gì có thể chia sẻ cho
mọi người một chút được không?”

Trong phòng hội nghị hoàn toàn yên tĩnh, những người có dày dạy kinh nghiệm,
thì vẫn còn cụp mí mắt không rên một tiếng. Còn người trẻ tuổi, thì lại trao
đổi những ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc là hả hê trên nỗi đau của người khác.

Thấy Stearman chuyển đổi đề tài một cách qua loa như vậy, Cosmo giận dữ không
kềm được mà đập tay xuống mặt bàn, đứng vụt dậy nói: "Stearman! Trên thân hạm
của thương đoàn và tàu bảo vệ, đều có ký hiệu Huyễn Ảnh lưu. Các ngươi lại
không biết sao? Hôm nay, nếu như ngươi không đưa ra một câu trả lời thích
đáng, ta…”

"Ngươi muốn làm cái gì?” Stearman nửa cười nửa không mà đưa mắt. Ánh mắt sắc
bén như dao, găm chặt vào người Cosmo.

Cosmo chung quy tuổi vẫn còn trẻ, trong lúc tức giận muốn đối chọi lại, lại bị
lão Smith kéo xuống.

"Ngồi xuống!" Lão Smith tóc đã bạc trắng quát Cosmo một tiếng, sau đó quay đầu
nhìn Stearman nói : "Chuyện này…. Ngày hôm nay nếu như đã đặt mở lên trên mặt
bàn, đoàn trưởng Stearman, e rằng không thể không cho chúng ta một lời giải
thích."

Lão Smith nhìn quanh bốn phía, ung dung nói tiếp: “Cảng tự do Mars từng ấy năm
đến nay, chưa từng có chuyện hải tặc hạ thủ với lưu phái. Lưu phái hiện tại,
ha ha, lẽ nào lại để cho người ta khi dễ đến vậy sao?"

Cosmo căm giận mà ngồi xuống. Cậu ta biết, với tình hình của Huyễn Ảnh lưu
trước mắt, chính là không có khả năng đơn phương triển khai trả thù đoàn hải
tặc Mắt Ác Ma. Huyễn Ảnh lưu vốn đã xuống dốc rồi. Mà lần này bị cướp, lại
càng ảnh hưởng tới gân cốt.

Nhìn mái tóc hoa râm của phụ thân mình, một cảm giác hối hận chán nản giống
như một con dao len vào tim Cosmo. Nếu như không phải là mình lúc ở Liên Bang
Leray đã liều mạng giục phụ thân đến Leray thành lập phân quán, đồng thời dẫn
dắt tinh nhuệ của gia tộc dốc toàn bộ lực lượng mà nói, vậy thì tổn thất lúc
này, sẽ không nghiêm trọng đến như vậy.

Các trưởng lão và đệ tử trong gia tộc đều vẫn an toàn, thế nhưng, của cải tích
lũy được trong nhiều năm nay, lại đã bị cướp hết sạch không còn.

Không tìm được kỹ xảo hạch tâm, lại còn gặp tổn thất lớn như vậy, hiện giờ ở
Huyễn Ảnh lưu nhân tâm đang tan rã. Trước đây, những đệ tử có tiền có quyền
vẫn thường xuyên qua lại bái kiến phụ thân, thế nhưng hiện tại xảy ra sự tình
lớn như vậy, bọn họ ngay cả điện thoại cũng không có.

Hội nghị lần này, đã là hy vọng cuối cùng của gia tộc rồi.

Huyễn Ảnh lưu tuy rằng đã xuống dốc, thế nhưng vẫn là một đại Lưu phái. Phụ
thân đang dẫn dắt chủ đề câu chuyện, chính là hi vọng khiến cho tất cả các lưu
phái có thể cùng chung cừu địch. Mắt Ác Ma hiện tại có thể ra tay được với
Huyễn Ảnh lưu, tương lai cũng có thể ra tay với bất kỳ lưu phái nào!

Cosmo đưa mắt nhìn chung quanh, trái tim, từ từ trầm tới đáy cốc.

Trong phòng hội nghị tụ họp các lưu phái và thế lực lớn ở Cảng Tự Do Mars,
chính là đang trình diễn đủ các biểu lộ muôn hình vạn trạng.

Một số người thì ho khan thổ đờm, một số người thì nhắm mắt dưỡng thần, lại
còn một số thì cứ lần lượt châu đầu ghé tai thủ thỉ với nhau, chẳng thèm nhìn
qua bên đây một chút.

"Việc này muốn trách... thì phải trách Smith các ngươi làm chuyện gì cũng
không thông." Tông chủ Thái Lưu Cooper thổi thổi lá trà trong chén nước, xì
sụp hít vào một hơi, nhàn nhạt nói: "Chuyện như vậy, đổi lại là Thái lưu, cũng
chẳng bao giờ xảy ra được. Nếu ai dám động thủ với Thái lưu, ta giết cả nhà
chúng."

Lời nói tàn nhẫn mà hung hăng của Cooper, cũng không dẫn tới vang động ầm ĩ
như trong tưởng tượng.

Trong phòng hội nghị, tựa hồ còn yên tĩnh hơn cả khi nãy. Phản ứng nghiêm
trọng nhất, bất quá chỉ là mấy tông chủ lưu phái trước đó đang cụp mắt, giờ
lại đưa mắt lên nhìn Cooper một chút mà thôi.

Dưới tình huống Tuyệt Sát lưu xếp thứ nhất cùng Phá Sơn lưu xếp thứ hai vắng
họp, đích xác là không có lưu phái nào có can đảm dám hô hào gõ nhịp với một
lưu phái hiện đang xếp thứ ba, thế lực lại khuếch trương mạnh mẽ như Thái lưu.

"Lại nói tiếp, ta vẫn còn muốn hỏi một chút." Cooper sờ sờ cái đầu bóng lưỡng
của mình, vỗ vỗ mấy cái, rồi nói với lão Smith : "Nghe nói… Con trai ông lần
này rốt cuộc đã nổi tiếng rồi. Kỳ thực, hắn ta làm mất thể diện của Huyễn Ảnh
lưu thế nào, ta cũng chẳng thèm quan tâm. Thế nhưng, hắn ta lại làm mất mặt
tất cả các lưu phái dân gian của chúng ta, việc này ta cũng không thể không
hỏi một câu rồi. . . Con mẹ nó, lão già, ngươi dạy dỗ con trai kiểu gì vậy?"

"Ngươi nói cái gì?" Cosmo vỗ bàn nhảy dựng lên, lửa giận thiêu đốt ánh mắt hắn
đến đỏ bừng.

"Tao nói cái gì. . ." Cooper không thèm liếc mắt tới Cosmo, cười lạnh đáp :
"... chẳng liên quan gì tới mày cả, muốn nói chuyện ở đây, chờ đến khi mày
giết chết lão bất tử nhà mày, rồi lên làm tông chủ đi đã! Còn bây giờ, cút ra
ngoài cho tao!"

Trong phòng hội nghị lặng ngắt như tờ, mấy người ngồi bên cạnh Cooper, chỉ
lạnh lùng nhìn Cosmo tức giận đến sùi bọt mép và lão Smith đang cắn chặt hàm
răng.

Stearman nhàn nhã dùng thìa bạc khuấy café trong ly sứ, chiếc thìa va chạm vào
thành ly, phát ra tiếng lanh canh.

"Nói như vậy. . ." Lão Smith cũng đứng lên, căm tức nhìn Cooper: "Lần hội nghị
này, Hội Liên hiệp Lưu phái chính là không dự định đòi lại công đạo cho Huyễn
Ảnh lưu rồi?"

"Lão già ông hồ đồ rồi hả?” Một gã thanh niên tướng mạo âm ngoan bên cạnh
Cooper khinh miệt cười nói: "Đây là chuyện của các người với Mắt Ác Ma, lại
muốn bọn ta chủ trì công đạo gì cho các người? Bọn họ là hải tặc. Ông chẳng lẽ
còn muốn bọn họ đem thứ cướp được trả lại cho ông sao? Đi cướp mà còn trả lại,
vậy thì người ta ăn bằng cái gì?"

"Chịu thiệt chính là được lợi." Cooper khẽ mỉm cười nói: "Người còn sống đã là
không tệ rồi. Huyễn Ảnh lưu các ngươi không phải còn mấy võ quán robot có vị
trí rất tốt sao? Dù sao các ngươi hiện tại đã suy bại tới nước này, có mở rộng
cửa thì cũng chẳng thu được mấy học viên. Thẳng thắn mà nói, thà chuyển nhượng
lại cho ta đi. Thấy ngươi đáng thương, ta đưa ra một cái giá tốt, hơn nữa mấy
xưởng sửa chữa cải tạo robot ở trong tay các ngươi, cộng thêm các sản nghiệp
khác, đại khái cũng đủ để cho các ngươi sống rồi."

Nói xong, Cooper quay đầu sang chung quanh, lại đưa mắt nhìn Stearman, gõ bàn
một cái rồi nói tiếp : "Đoàn trưởng Stearman, chuyện lần này coi như xong, lần
sau, không thể được như vậy nữa! Các lưu phái khác đang ngồi đây, không thể dễ
dàng cho ngươi gây chuyện như vậy được. Hai ngày sau, đem những thứ mà ngươi
cướp được, lấy ra một phần, phân chia cho mọi người, rồi lần này chúng ta sẽ
không truy cứu nữa!"

Công khai vũ nhục, công khai chia của, Cooper cũng chẳng thèm nhìn lão Smith
một cái. Trong phòng hội nghị hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người thần tình
hờ hững, không ai đứng lên nói giúp cho Huyễn Ảnh lưu một câu. Thái lưu, chính
là hung hăng một tay che trời như vậy đấy!

Cosmo siết chặt nắm đấm, móng tay gần như đâm vào da thịt.

Cậu ta hiểu được, sau hội nghị lần này, Huyễn Ảnh lưu, sẽ không còn tồn tại
nứa.

"Muốn võ quán cách đấu của chúng ta sao?"

Bên tai Cosmo truyền đến thanh âm của lão Smith, cậu ta liền quay đầu nhìn
lại, phát hiện ra phụ thân của mình đang ngẩng đầu ưỡn ngực đứng nghiêm:
"Chúng ta liền không ngại đánh cược một hồi! Khiêu chiến cách đấu cấp Ma
Vương. Huyễn Ảnh lưu cược với Thái lưu, ta đặt hết toàn bộ sản nghiệp của
Huyễn Ảnh lưu, thua, toàn bộ học viên và kỹ thuật ở bên trong Huyễn Ảnh lưu,
sẽ nhập hết vào Thái lưu!"

"Khiêu chiến cách đấu cấp Ma Vương!"

Bao gồm cả Cosmo và Cooper, tất cả mọi người đều đã bị lão Smith dọa cho sợ
ngây người.

Đó kỳ thực không gọi là cách đấu nữa rồi, mà gọi là quyết đấu! Quyết đấu không
chết thì không ngừng!

"Cha!" Dù vẫn muốn khiêu chiến với Cooper, thế nhưng Cosmo vẫn cực lực khắc
chế mình, lúc này lại liền thất thanh nói: "Người. . ."

"Dám không?" Lão Smith không để ý đến Cosmo, ánh mắt của ông ta nhìn thẳng vào
khuôn mặt của Cooper. Giờ khắc này, râu tóc của ông đều đã dựng đứng cả lên,
tựa như một con hùng sư đang tức giận.

Ánh mắt âm lãnh của Cooper thẳng thừng chống lại lão Smith, không một chút né
tránh, khóe miệng của hắn hiện lên một tia cười nhạt: "Lão hồ ly, ngươi đã
tính hết rồi chứ gì. Biết rõ khi ra khỏi cái cửa này, Huyễn Ảnh lưu sẽ trở
thành trò cười của tất cả mọi người, từ nay về sau cũng không tồn tại nữa,
ngươi lại dùng phương pháp này để kéo dài hơi tàn. Khiêu chiến cấp Ma vương,
muốn ta đặt hết Thái lưu lên, chỉ bằng vốn của ngươi hiện tại, ngươi đáng
sao?”

"Bất quá. . ." Cooper bưng chén trà lên, lắc đầu thổi hai cái, cười lạnh nói:
"Ta đáp ứng khiêu chiến của ngươi. Huyễn Ảnh lưu, phải trừ tận gốc mới tốt,
nếu không ta thật phiền muộn trong lòng."


"Huyễn Ảnh lưu. . ." Mập mạp vừa mới tỉnh dậy nên vẫn còn có chút mơ hồ, vẻ
mặt mờ mịt: "Đây là cái quái gì thế. Hạ lưu thì may ra ta còn biết”.

Nếu như không phải biết gã mập mạp chết tiệt đã thức suốt một đêm để làm nốt
công tác cải tiến sau cùng của mấy chiếc tàu buôn vũ trang, Helen đã hận không
thể cầm máy ảnh trong tay nện một phát vào đầu hắn.

"Lần trước tại Học viện quân sự thủ đô số 1, ngươi đã cùng bọn họ thi đấu ấy.
. ." Karl quay đầu nhìn Helen: "Cái gã được phỏng vấn sau đó, không phải là
của Huyễn Ảnh lưu hay sao?"

"Đúng thế!" Helen tắt máy ảnh, không chụp hình gã mập mạp đang ngái ngủ nữa,
hướng Karl gật đầu nói: "Tên là Cosmo, là Kỵ Sĩ robot cấp một của Huyễn Ảnh
lưu, sau cuộc thi đấu lần trước, vẫn còn muốn tìm hắn bái sư. Cậu ta đã ở thủ
đô quấn ta hai ngày, nguyên bản sau khi xin phỏng vấn xong, dẫn cậu ta cùng
đi, kết quả. . . Cái tên này lại chạy qua Galypalan rồi."

"Nha. . ." Mập mạp vẻ mặt như bừng tỉnh, hoang mang nói: "Vậy có liên quan gì
đến chúng ta?”

"Có liên quan!" Vừa đi vào phòng làm việc, Barbarossa liền lớn tiếng nói.

Mập mạp giật mình một cái, quay đầu kinh nghi bất định nhìn vẻ mặt kích động
của Barbarossa: "Ngươi uống lộn thuốc rồi hả. . . Sao lại kích động như vậy
chứ?"


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #362