Chương trướcChương tiếp
Mập mạp hiển nhiên là chưa từng làm qua hải tặc.
Hắn chỉ là hướng tới mà thôi.
Khi còn bé lúc xem phim, mập mạp chưa bao giờ muốn xem về anh hùng người tốt
gì cả. Ngược lại, các hải tặc ngang dọc khắp vũ trụ, lại đã cho gã mập mạp nhỏ
tuổi vô số ước mơ ---- mấy chuyện khác khỏi cần làm, đi giết nam nhân đoạt
tiền đoạt nữ nhân, mỗi ngày nhai thịt miếng to chia vàng cân lớn, bài bạc uống
rượu chơi 3p (), chửi tục lung tung, nhổ loạn nước bọt, tè bậy khắp nơi. **,
đó mới gọi là sống chứ!
(*tam phi, threesomes, đừng nói anh em không biết nhé, xấu hổ lắm
Ngoại trừ cái tính xấu động cái là rút đao chém bừa và sự nguy hiểm khi bị
cảnh sát bắt được bóc lịch cả đời thậm chí là bị tử hình của hải tặc khiến cho
mập mạp da đầu tê dại đến són cả ra quần ra, còn lại, gã béo vốn có nhân sinh
quan và thế giới quan hỗn độn này đều mơ màng đến nhập hồn.
Hướng tới là một chuyện, chân chính trở thành một hải tặc lại là một chuyện
khác. Gã mập nhát gan sợ chết vẫn rất lý trí mà đem tương lai của mình dừng
lại ở hình tượng tiểu địa chủ bắt nữ nạt nam dưới ánh trời chiều, dựa vào tiền
bạc cùng đám đàn em đi đấm đá diễu võ dương oai. Còn mấy chuyện như tự mình
xông vào hiểm nguy, hắn chính là ngu mới làm.
Chỉ là, trăng cũng có lúc mờ, thế sự không thể lúc nào cũng được như người
định. Mập mạp đến nằm mơ cũng không thể ngờ được, bản thân trở thành hải tặc,
vậy mà lại bị cuộc chiến tranh chết tiệt này bức đến nước này! Có nhà không
thể về, cả ngày thấp thỏm lo âu, phải trơ mắt nhìn quê hương của mình bị lửa
đạn tàn phá ----- Đến con giun cũng còn nóng nảy nhảy lên cắn người ấy chứ!
Một ngày kia, khi Leray thực sự rơi vào tay giặc rồi, cuộc sống sẽ biến thành
cái gì nữa, mập mạp không thể tưởng tượng mà cũng không dám tưởng tượng.
Nói chung, đó là một cơn ác mộng mà mình vĩnh viễn đều không muốn trải qua.
Tự nhốt mình ở trong thang máy, dùng một tờ giấy và một chiếc bút để tiến hành
suy diễn một cách gian nan nhất từ lúc chào đời đến nay, mập mạp đã bắt được
cọng rơm cứu mạng cuối cùng ---- thế giới Tự Do!
Làm hải tặc cũng được, làm thổ phỉ cũng được, mập mạp cóc thèm để ý nữa. Cái
dân tộc Leray này, đã bị bức tới tuyệt cảnh rồi, như sợi dây đàn, đã bị căng
chặt trở thành một sợi dây cực kì thanh mảnh! Gắng gượng không được một năm
thời gian, mọi người đều xong mẹ nó rồi.
Hơn nữa, cuộc chiến tranh này, không chỉ quan hệ tới Leray, trên thực tế, nó
đã cuốn theo tất cả xã hội loài người.
Không ai có thể chạy trốn được khỏi cái vũng xoáy này. Một người cũng không
có! Đám danh tướng hiện đang chỉ huy quân đội công thành đoạt đất ngang dọc vũ
trụ kia, sẽ đem thế giới này đưa xuống địa ngục! Thứ mà bọn họ học chính là
như vậy, tất cả các sinh mạng, trong con mắt của bọn họ bất quá chỉ là một
chuỗi các chữ số hoặc tăng hoặc giảm mà thôi.
Bọn họ sẽ không tốn công suy nghĩ về những sinh mạng đằng sau những chữ số này
cùng với những gia đình liên quan tới những sinh mạng này. Tuyệt đối không, vì
nếu như vậy, bọn họ sẽ không thể ngủ yên, ăn uống cũng sẽ không thể nào tốt
được.
Nghĩ đến Soberl, nghĩ đến Hastings, còn có các danh tướng từng đại danh đỉnh
đỉnh như sấm bên tai đứng ở trên bảng xếp hạng kia nữa, mập mạp hận đến cắn
răng. Nếu như không phải vì đám người này, mình đã sớm được ôm em thôn nữ xinh
đẹp ngực to phá áo, bước về phía ánh chiều tà trong tiếng kêu gào của một tên
ác bá khác rồi!
Bất kể là kẻ nào phá hoại cuộc sống hòa bình này, phá hoại ý cảnh tốt đẹp này,
đều phải trả một cái giá thật đắt!
Muốn tập hợp được thế lực của thế giới Tự Do, nói ra thì rất đơn giản. Chỉ cần
hai thứ ---- Thực lực và tiền.
Có hai thứ này, mấy kẻ liều mạng của thế giới Tự Do, sẽ không do dự chút nào
mà bán mạng cho ngươi! Bời vì người so với bọn chúng càng mạnh hơn, đồng thời,
bọn chúng cũng có thể thu được thứ mà bọn chúng muốn từ trong tay ngươi.
Không gì khác ngoài một cuộc trao đổi ngang giá!
Đương nhiên, việc đối kháng với vũ lực quốc gia, cũng không phải là người bình
thường có thể tiếp nhận được. Đám người trong thế giới Tự Do rất thực tế, cũng
rất giảo hoạt. Trừ phi ngươi có đủ thực lực, bằng không, tất cả đều không bàn
nữa. Bọn họ yêu tiền, thế nhưng bọn họ cũng không phải là kẻ ngu tùy tiện bán
mạng.
Chỉ khi ngươi có đủ thực lực áp chế bọn họ, bọn họ bọn họ mới có thể dưới sự
cưỡng bức lợi dụ mà cúi đầu xưng thần.
Đạo lý rất đơn giản, cái này giống như một con sư tử nói với một con sói:
"Huynh đệ, bên kia có một thằng Hổ, ta muốn thịt nó, ngươi đi hỗ trợ phát."
Bị bức dưới dâm uy của sư tử, sói liền nghe lời. Dù sao, trận chiến này thoạt
nhìn khả năng giành phần thắng có vẻ lớn.
Thế nhưng, nếu như lại là một con thỏ ánh mắt đỏ ngầu xoa tay xoa chân đi nói
với con sói: "Huynh đệ, bên kia có thằng Voi, ta muốn thịt nó, ngươi đi hỗ trợ
phát!..."
Kết quả không cần nói cũng biết.
Trở thành một con sư tử mà không phải thỏ, chính là bước đi đầu tiên của mập
mạp.
Cái kiểu tổ chức hải tặc này, trong xã hội loài người chính thống, tuy rằng bị
kì thị và đánh đuổi khắp nơi, thế nhưng trong thế giới Tự Do, đây lại là một
thế lực hợp pháp rắc rối khó gỡ.
Thế giới Tự Do không tiếp nhận pháp luật, chỉ tiếp nhận nắm đấm. Trong thế
giới ỷ mạnh hiếp yếu một cách trắng trợn này, không có gì là không có khả
năng. Nếu như thực lực của hải tặc đủ mạnh, cho dù ngươi cướp sạch toàn bộ thế
giới, phủ định tất cả các thế lực bao gồm cả chính phủ ở trong Cảng Tự Do, tự
mình làm cảnh sát chấp pháp, cũng không có người nói ngươi không đúng.
Đương nhiên, thế giới này vẫn không chỉ cần mỗi thế lực hải tặc là có thể hoàn
thành được sự nghiệp to lớn như vậy. Trong cái thế giới đang tập hợp những đám
người không an phận thuộc tất cả các quốc gia dân tộc trong xã hội loài người
này, coi như là quân đội của Cảng Tự Do, bình thường cũng đều không dám hạ thủ
với một người nào đó một cách đơn giản.
Doanh nghiệp siêu cấp, xã hội đen, lính đánh thuê, hải tặc, đoàn buôn,... cái
cỗ thế lực này quá khổng lồ rồi, lớn đến mức người thường không cách nào tưởng
tượng được.
Cũng bởi vậy, chính vì sự cường đại của cỗ thế lực này, mập mạp mới nhìn chằm
chằm vào bọn họ.
Ngay từ đầu đã muốn nuốt hổ nuốt voi, hiển nhiên là không thể được. Thế nên,
ban đầu, mập mạp phải mượn dah khí của đoàn hải tặc Râu Đỏ, giành lấy một mảnh
thiên địa nhỏ ở trong cái thế giới này. Chỉ có khi ngươi ăn ngon uống cay,
mang theo tất cả những người phụ thuộc ngươi cùng đại phát hoành tài, ngươi
mới có thể đủ sức hấp dẫn.
Sự hấp dẫn trí mạng này, sẽ khiến cho từng đoàn thể mưu cầu lợi ích dần dần bị
ngươi cắn nuốt. Đợi cho ngươi dẫn bọn họ đi làm những sự tình càng ngày càng
khác người, mà chính ngươi càng ngày càng mạnh mẽ, mạnh mẽ đến khi bọn họ
không thể nào phản kháng, bọn họ đã không còn đường lui nữa rồi.
Dùng hải tặc và lính đánh thuê để duy trì hòa bình, mập mạp luôn luôn nghĩ ra
một cái ý tưởng rất tốt.
Đương nhiên, thế giới Tự Do có các nhà khoa học cao cấp nhất, có các thương
nhân có tiền nhất, cũng có các lính đánh thuê và hải tặc liều mạng nhất, duy
nhất không có chính là các tài nguyên có thể cung cấp cho tiêu dùng. Điểm này,
đã định trước cho thế giới Tự Do vốn chia năm xẻ bảy không cách nào đối kháng
được với các quốc gia có vũ lực được tổ chức chặt chẽ.
Bất quá, đối với mập mạp mà nói, việc này cũng không thành vấn đề. Hắn còn có
một thân phận khác -- thượng tá lục quân Leray, đồng thời, cũng là một quốc
thành viên của Phỉ Minh!
Từ ngay đầu, mập mạp đã đánh chủ ý đến Phỉ Minh. Hắn tin tưởng, chỉ cần mình
có thể tập hợp được thế lực và cũng có đủ giá trị, Phỉ Minh sẽ không keo kiệt
tài nguyên. Bọn họ rất thích thú khi bỏ ra một chút đầu tư phiêu lưu để cấp
cho một đoàn thể chuyên nghiệp có tiềm lực rất lớn.
Hiện tại, khiến cho mập mạp trở nên khẩn trương, chỉ còn lại có thời gian rồi.
Trước khi Liên Bang Leray triệt để rơi vào tay địch, hắn phải nắm giữ một cỗ
lực lượng đủ mạnh mẽ. Mấy giờ ngồi lì trong thang máy kia, mập mạp đã nghĩ đên
rất rõ ràng rồi. Cái vũng xoáy này, nếu như mình không chạy trốn được, vậy
thì, mình phải có được lực lượng có thể làm khuấy động được nó.
Boswell, đã từng nói một câu khi mình bước lên chiến trường một lần nữa: "Ở
trong chiến tranh, cho dù có được trang bị hoàn mỹ nhất, một người cũng không
thể trở thành Thượng đế vạn năng."
Mình đã từng quẳng hết những lời này ra sau đầu. Thế nhưng, đối mặt với khốn
cảnh của Liên bang Leray mà bất lực, khi cái cảm giác suy yếu này tập kích
mình, mình mới phát hiện ra, thật muốn kết thúc cái cuộc chiến tranh chết tiệt
này. Muốn bảo vệ thân nhân và cuộc sống sinh hoạt của mình, nhất định phải
đoàn kết tất cả những gì có thể đoàn kết, nắm lấy tất cả lực lượng có thể nắm
được, dùng cỗ lực lượng này, đi đấu tranh cùng với những kẻ cũng đang nắm giữa
lực lượng y như thế.
Mập mạp cũng không cho rằng mình là một đấng cứu thế, thế nhưng, hắn cũng
tuyệt đối sẽ không thể mặc cho người khác xâm phạm.
Một ngày tiếp một ngày, mập mạp toàn tâm tập trung vào trong công tác biến
mình trở thành một hải tặc. Bất kể là mục tiêu xa vời đến mức nào, hắn cũng
không thể buông tha. Đây, đã là cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà hắn có thể nắm
lấy rồi.
Không thể lui bước!
Ban ngày, hắn điều khiển robot sửa chữa, tự mình lãnh đạo việc kiến tạo chiến
hạm trong xưởng tàu. Buổi tối, hắn nhốt mình ở trong phòng, suốt cả đêm thâu
xem bản đồ hành tinh, xem bản đồ phân bố thế lực của hải tặc, xem nhật ký làm
việc của Kaspar, xem bản vẽ.
Ngoài việc kiến tạo tàu chiến ra, mập mạp vẫn còn tìm tới Barbarossa, kêu hắn
giảng giải tường tận về tất cả mọi thứ liên quan tới thế giới Tự Do, bao gồm
năm Cảng Tự Do lớn, cùng với các thứ phân bố xung quanh các tinh vực công cộng
cùng sát rìa tuyến đường bay như xưởng tàu, trạm không gian, căn cứ tiếp tế,
tổ chức hải tặc, thế lực lính đánh thuê.
Mà đối với việc huấn luyện các chiến sĩ Leray, mập mạp cũng không bỏ qua.
Là một đội không quân chính quy đã trải qua ba năm chiến tranh, sáu trăm chín
mươi hai binh sĩ trên con tàu {Rose Brand}, có kinh nghiệm chiến đầu cùng tri
thức về tàu chiến rất phong phú. Trong vũ trụ, so với hải tặc, bọn họ càng
dũng cảm hơn, càng phục tùng hơn, tố chất cũng cao hơn.
Thế nhưng, bọn họ không phải là hải tặc! Việc mập mạp cầm làm hiện tại, chính
là đem những quân nhân chuyên nghiệp này, bồi dưỡng trở thành hải tặc chuyên
nghiệp!
Phương thức tác chiến của hải tặc, không giống như phương thức tác chiến với
hạm đội hỗn hợp cỡ lớn như vậy. Những chiến sĩ anh dũng này trước đây đã quen
điều khiển tàu khu trục cao tốc đột nhập vào trong bản trận với các chiến liệt
hạm cùng mẫu hạm của địch nhân, quần thảo ở trong đàn chiến hạm. Nếu như khi
cướp bóc cũng được như vậy, đó thật là chuyện vui vẻ rồi.
Mập mạp đem tất cả các chiến sĩ Leray chia làm mười một tiểu đội, đem mấy trăm
gã hải tặc phân tán vào trong chín tiểu đội chiến đấu trong đó, hình thành ra
chín trung đội chiến đấu. Sau đó, mập mạp kéo thêm Barbarossa và đám đầu mục
trong đoàn hải tặc, bắt đầu giảng bài kỳ thứ nhất của trường học Hải tặc.
Dụ dỗ, bố trí mai phục, tạo đội hình, công kích, tiếp hạm, phá giáp, chiếm
lĩnh, cướp bóc, bắt cóc tống tiền, lui lại, chạy tứ tán thậm chí là chia của
cùng một số quy của trong thế giới Tự Do, mập mạp đã tập hợp những kinh nghiệm
của đám hải tặc đã bị hắn bức cho phát điên, thêm vào một số thứ của mình, rồi
biên soạn thành giáo án phát cho tất cả các học viên.
Quyển giáo án này vừa phát ra, lập tức đã trở thành thánh kinh bảo điển của
các chiến sĩ Leray.
Khi các chiến sĩ tỏ ra kinh ngạc với sự phong phú về kĩ xảo chiến đấu và sự
giảo hoạt về chiến thuật của các hải tặc, vậy mà lại không hề biết được, đám
hải tặc bao gồm cả Barbarossa, lại vô cùng kinh hãi về sự ác độc trong những
nội dung mà mập mạp cho thêm vào --- Cái gã mập mạp này, đúng là một tên điên!
Nhân loại, luôn luôn dễ bị bầu không khí bên cạnh mình làm lây nhiễm. Dưới sự
chỉ huy của mập mạp, công tác kiến tạo cùng huấn luyện được triển khai đến mức
khí thế ngất trời lửa bỏng sục sôi bắn ra tứ phía. Các chiến sĩ Leray chính là
bị dồn vào đường cùng, các học viên trên tàu cũng là bị dồn vào đường cùng.
Giống như vậy, bị dồn vào đường cùng, còn có đám hải tặc liều mạng và đám
thuyền viên tàu buôn lậu!
Tàu {Audrey}, đã bị biên chế tới hệ thống hậu cần. Trước khi kế hoạch của mập
mạp hoàn thành xong, cũng trước khi đủ an toàn, tất cả mọi người đừng hòng mơ
tưởng mà rời khỏi cái căn cứ này. Trong đám người rồng rắn lẫn lộn này, chỉ
cần có một người bán đứng, cái căn cứ này sẽ đối mặt với tai ương ngập đầu!
Đối với việc này, Audrey tựa hồ lại không có ý kiến một chút nào. Ngược lại,
đối với chức vụ chủ quản hậu cần mà mập mạp ủy nhiệm, nàng lại tương đối hăng
hái. Đây rất phù hợp với nghề chính của nàng, không ai tường tận về hàng hóa
và các con đường cấm giữa thế giới Tự Do cùng các quốc gia bằng nàng rồi.
Cứ như vậy, một đoàn người với đủ loại vốn không thể hợp tác thậm chí là hoàn
toàn đối lập nhau, dưới sự chỉ huy của mập mạp, đã dần dần tập hợp lại cùng
một chỗ. Tất cả mọi người dưới sự chỉ dẫn mục tiêu thống nhất mà công tác hết
ngày lại đêm --- Tiếng cơ khí ầm vang cùng tiếng người huyên náo trong xưởng
tàu vẫn chưa từng ngừng qua.
Tàu {Rose Brand} cùng mấy tàu buôn vũ trang và tàu cướp bóc liên quan, đều đã
bị tháo rời thành linh kiện. Đổi lại, chính là {Rubik} càng ngày càng hoàn
chỉnh hơn.
Bất kể là chủ động hay bị ép buộc, bất kể là có thật tình dung nhập vào cái
đoàn thể này hay không, hay bất kể là có tâm tư khác, mỗi khi nhìn một chiếc
chiến hạm kiểu mới với kích thước như tuần dương hạm như thế được sinh ra dưới
bàn tay của mình, tất cả các thành viên tham dự vào công việc kiến tạo, đều có
được cảm giác thành tựu không các nào diễn tả nên lời.
Mà từng lần căn cứ tiến hành suy luận mô phỏng chiến đấu, các số liệu thực tế
của chiến hạm càng khiến cho cái cảm giác thành tựu này tăng lên gấp bội.
Kích động nhất, lại thuộc về đám hải tặc rồi.
Y như Barbarossa, các hải tặc chỉ cần vừa nhìn thấy chiếc chiến hạm này được
kiến tạo, hai mặt liền phát sáng.
Cuộc đời hải tặc ngắn thì mấy năm, dài thì vài chục năm, sớm đã khiến cho bọn
họ đem cướp bóc khắc thành thiên tính. Lấy ánh mắt của bọn họ, thế nào lại
không hiểu được ý nghĩa của chiếc chiến hạm này! Một chiếc tuần dương hạm,
trong giới hải tặc, hầu như chính là vô địch!
Đoàn hải tặc Râu Đỏ đã tiêu tốn một số tiền lớn để tậu được chiếc tuần dương
hạm cấp {Điên Cuồng} từ trong tay thương đoàn Cảng Tự Do, chính là để có được
sức chiến đấu ở cấp bậc này. Tuy rằng chỉ là một cái vỏ ngoài, thế nhưng, nó
đã khiến cho rất nhiều đoàn hải tặc kiêng kỵ không thôi đối với hải tặc Râu
Đỏ.
Mà chiếc chiến hạm ở trước mắt này, không chỉ có được sức phòng ngự của tuần
dương hạm, mà còn có được sự linh hoạt của tàu cướp bóc, tốc độ của tàu khu
trục! Quan trọng hơn chính là, đây là một chiếc chiến hạm được thiết kế chuyên
môn cho việc cướp bóc của hải tặc!
Thời gian, tựa hồ càng đến càng khiến cho người ta cảm thấy chờ đợi và hưng
phấn rồi!
Rốt cục, vào ngày 6 tháng 1 năm 2063, khi mập mạp điều khiển robot sửa chữa
tiến hành lắp lên tấm thiết giáp, toàn bộ căn cứ hải tặc vốn đang ngưng thần
nín thở, đã hoàn toàn sôi trào cả lên!
Chiến hạm kiểu mới hình bầu dục, đang lẳng lặng trôi nổi ở giữa xưởng tàu. Nếu
như không phải ở bốn góc đối nhau của chiến hạm có mấy cái tháp giả trang trí
không đối xứng mà nói, chiếc chiến hạm này, từ mặt bên nhìn qua, kỳ thực có
chút tương tự với tuần dương hạm cao tốc cấp {Cá Mập Điên} (Cuồng Sa) nổi
tiếng của Cộng hòa Phỉ Dương.
Nằm ở trên phần đuôi của chiến hạm, chính là vị trí của cầu hạm. Toàn bộ cầu
hạm và lồng khí quyển ở cánh đuôi liền thành một thể, trong vũ trụ, đều được
bao bọc bởi thiết giáp dày đặc. Mà ở đằng trước cầu hạm, dưới mười sáu tấm
thiết giáp hình tròn, chính là mười sáu bệ phóng tên lửa, có thể trong vòng
hai mươi giây, đồng thời phóng ra ba mươi hai quả tên lửa. Trong chiến đấu áp
sát, sự tập kích tên lửa đại quy mô như vậy, chính là chiến thuật mang tính
dấu hiệu của tuần dương hạm
Một khẩu chủ pháo của tàu khu trục tàu khu trục ở chính giữa đầu hạm, hai khẩu
phó pháo, nằm ở hai bên chủ pháo. Bên dưới miệng pháo, còn có một hàng bốn bệ
phóng ngư lôi. Đây không phải là hình dạng cuối cùng, chỉ là đang giữ lại
không gian đầy đủ cần thiết, để tương lai chuẩn bị tốt cho việc đổi lại chủ
pháo và phó pháo với đường kính lớn hơn.
Đường cong của cánh bên như cá mập, khiến cho cả chiến hạm hơi hướng về phía
trước, lộ ra đầy vẻ công kích. Ở phần đuôi của chiến hạm có một chiếc máy đẩy
chính mười hai lỗ. Đây vẫn còn chưa phải là toàn bộ, trên thực tế, có thêm bốn
chiếc máy đẩy bí mật nằm ở đỉnh chóp và phần bụng hai cánh của chiến hạm, sẽ
thừa sức cho chiến hạm tốc độ càng cao.
Khi toàn bộ các máy đẩy được khai mở, tốc độ chạy nước rút của chiến hạm,
chính là gấp 1,5 lần tàu {Rose Brand}! Tốc độ như vậy vốn không nên thuộc về
tuần dương hạm, dù sao, khi toàn lực chạy nước rút thì tiêu hao năng lượng
cùng với ảnh hưởng đối với lồng năng lượng bảo vệ và các hệ thống khác cũng vô
cùng lớn.
Thế nhưng, đây là một chiếc thuyền hải tặc! Mà tốc độ, chính là sinh mệnh của
hải tặc.
Bởi vì hi sinh một phần không gian cùng với sự thiết kết bất kể giá thành của
mập mạp, vậy nên kết cấu chính của chiến hạm cực kỳ kiên cố. Ngay từ đầu, mập
mạp chính là cứ dựa theo suy nghĩ đâm tàu mà ra. Ở đầu hạm, hắn thậm chí là
còn lắp thêm một chiếc sừng giả! Hình tam giác sắc nhọn giống y như lưỡi đao,
toàn bộ do hải tặc điêu khắc từ các hợp kim siêu cứng mà đúc thành, chiếc sừng
đâm này khiến cho đám hải tặc rốt cuộc lại một lần nữa nhận thức được về sự
điên cuồng của gã mập mạp cùng sự dũng mãnh của người Leray.
Thật nói đùa, đây không phải là thuyền gỗ thời Trung Cổ của Trái Đất cổ nha,
đây chính là chiến hạm vũ trụ với tốc độ tính theo bao nhiêu km mỗi giây đấy!
Cái đám người Leray này, trước đây đã từng đâm qua một lần rồi, vậy mà lại còn
muốn chơi cho đủ nữa...
Khiến cho người ta không hài lòng nhất, có lẽ chính là vỏ ngoài cùng thiết
giáp của chiến hạm rồi. Toàn bộ chiến hạm, giống như là một chiếc thuyền chìm
vừa mới được trục vớt từ dưới đáy biển lên. Vỏ ngoài xù xì vừa bẩn thỉu lại
vừa rách nát rỉ sét loang lổ, thiết giáp bên ngoài cũng chẳng khác nhau là
mấy.
Một chiếc chiến hạm như vậy, rất khó khiến cho người ta cảm thấy sự uy hiếp.
Chỉ có người chân chính tham dự vào cuộc kiến tạo thì mới biết được, khi chiếc
chiến hạm chưa bao giờ xuất hiển ở trong thế giới nhân loại này lộ ra răng
nanh của mình, chính là kinh khủng đến mức nào.
Giờ chính là lúc khai trương rồi!
Mập mạp nhìn chiếc chiến hạm rách nát, thoả thuê mãn nguyện.