"Không thể chờ đợi nữa, vạn nhất bên trong Liên bang lại có chuyện thì tính
mạng của mọi người đều phải chôn ở đây mất. " Sau khi nghĩ ngợi xong, Điền
Hành Kiện lập tức ra lệnh cho [ Thiên Tuyến ] lập tức liên lạc với Rashid,
bước tiếp theo của kế hoạch cần có sự hỗ trợ của hắn.
Rashid nhận được tin liền nhanh chóng kể lại một cách tỉ mỉ tình hình ở căn cứ
hậu cần Đế quốc kia, ngoài ra cũng nhắc nhở Điền Hành Kiện một vài chỗ trên
đường cần phải lưu ý.
Trăm dặm đường dài đã đi được chín mươi, nhưng chỉ cần một bước sơ suất thì
mọi công sức trước đó đều đổ xuống sông xuống biển. Điền Hành Kiện hồi âm yêu
cầu Rashid phải đích thân liên lạc với chỉ huy cao nhất ở bộ chỉ huy tiền
phương - thượng tướng Bernardote, cố gắng giảm bớt các bước trung gian chuyển
tin.
Nhưng chuyện này dù Điền Hành Kiện không nói, Rashid cũng phải làm như vậy. Từ
khi xảy ra chuyện làm giả mệnh lệnh, bộ chỉ huy tiền phương gần như hoàn toàn
giới nghiêm, tất cả mọi người đều bị thẩm tra nghiêm khắc. Do có ý kiến từ bộ
chỉ huy quân sự tối cao và văn phòng Tổng thống mà việc giải cứu đội ngũ tù
binh đã được nâng lên cấp cao nhất, hai đại đội máy bay, ba tiểu đoàn đặc
chủng, một sư đoàn robot hàng không lục chiến, một trung đội vận tải đã được
tập hợp. Vì dân tâm và sĩ khí trong nước, vì đánh động dư luận quốc tế, vì
công đạo cho tướng sĩ ngoài tiền tuyến, đội ngũ này không thể không cứu.
Trong hành động lần này, người chịu trách nhiệm cao nhất chính là thượng tướng
Bernardote, tất cả các thông tin về đội ngũ tù binh đều là tuyệt đối cơ mật,
tất cả những mệnh lệnh có liên quan đều phải do ông ta tự mình ký tên xác
nhận, kẻ nào dám làm cản trở công việc hoặc bỏ bê chức trách, vô luận chức vị
là cao hay thấp đều sẽ bị khép tội phản quốc.
Tin tức này khiến Điền Hành Kiện thở phào một hơi, cũng không khỏi đắc ý vì
mình lại gây ra một hồi náo động lớn đến như vậy, không chỉ vì được cả bộ chỉ
huy quân sự tối cao và văn phòng Tổng thống chú ý, mà còn vì cái lão già khốn
kiếp Bernardote dám đá hắn ra tiền tuyến cũng phải luống cuống.
Ba giờ sáng, Điền Hành Kiện và Rashid bàn bạc hình thành nên phương án hành
động cuối cùng xong, thượng tướng Bernardote tự mình nhận và duyệt qua kế
hoạch này, sau đó lệnh cho các đơn vị tương ứng lập tức chấp hành.
Do lần hành động này đã được bộ chỉ huy tiền phương toàn lực hỗ trợ, Điền Hành
Kiện không nhất thiết phải tấn công căn cứ hậu cần Đế quốc để bổ xung trang bị
và năng lực cơ động. Nhưng trong kế hoạch mới vẫn cần phải tấn công, tuy nhiên
mục đích lại thay đổi, bởi vì địa thế nơi đó bằng phẳng, còn có phi trường đủ
cho tàu vận tải hạng trung đáp xuống, có thể rút lui hoàn toàn trong vòn sáu
phút, cho nên căn cứ này vẫn bị liệt vào mục tiêu tấn công. Nếu không tấn công
nơi này, tàu vận tải hạng trung không có cách nào hạ cánh xuống vùng rừng núi,
chỉ có thể thả thang dây cho từng người leo lên, thời gian sẽ quá dài, chỉ tổ
trở thành bia bắn cho tên lửa và máy bay địch, cho dù có nhiều máy bay hộ vệ
hơn nữa cũng không có tác dụng.
Theo kế hoạch, mười giờ sáng ngày hôm sau, hai đại đội máy bay chiến đấu Liên
bang sẽ mở ra một thông đạo nối thẳng tới căn cứ hậu cần của địch ở tọa độ
1201 - 2210, lấy tọa độ này làm trung tâm, tất cả các căn cứ địch trong bán
kính năm mười km đều sẽ nằm trong phạm vi công kích. Mọi mục tiêu khả nghi ở
hai bên thông đạo sẽ do lực lượng tên lửa tiến hành thanh trừ toàn bộ. Sau khi
thông đạo được mở ra, ba tiểu đoàn bộ đội đặc chủng sẽ tiến hành nhảy dù,
chiếm lĩnh căn cứ, đảm bảo có thể trụ vững trước sự tấn công của cả một sư
đoàn địch trong vòng nửa giờ.
Mà đội ngũ chạy trốn sẽ lên đường từ sáng sớm, di chuyển theo hướng đông,
trước mười giờ sáng phải tới được địa điểm dự kiến. Điền Hành Kiện sẽ dẫn năm
chiếc [ Ma Hổ ] cùng với tiểu đội robot đi trước, tìm kiếm cơ hội lẻn vào căn
cứ địch, phá hoại hệ thống phòng không và các thiết bị phản trinh sát, phối
hợp tấn công với các tiểu đoàn đặc chủng doanh.
Trong toàn bộ hành động, giai đoạn đầu lấy việc Liên bang tiến hành không kích
để che mắt và yểm hộ, mở ra thông đạo trên không, đồng thời quét sạch mọi uy
hiếp trên mặt đất. Giai đoạn giữa lấy việc khống chế binh lực địch trong bán
kính năm mươi km xung quanh căn cứ hậu cần làm chủ. Giai đoạn cuối sẽ hỗ trợ
toàn bộ mọi người rút lui trong vòng nửa giờ. Giai đoạn giữa và cuối thực hiện
trong thời gian không vượt qua hai giờ, đây hoàn toàn là một trận giải cứu
chớp nhoáng.
Cơ hội chỉ có một lần, nếu thất bại thì trong khoảng thời gian ngắn Liên bang
không có khả năng lại tổ chức một lần hành động như vậy, mà đội ngũ tù binh
nếu đã bị bại lộ thì cũng sẽ không có cơ hội thứ hai để chạy trốn.
Ba giờ hai mươi phút sáng, Điền Hành Kiện dẫn đầu toàn bộ robot bắt đầu hành
động, trong vài giờ này, đội ngũ sẽ không có robot bảo vệ, nhưng may mắn là
hiện tại khu vực này đã được hệ thống Thiên Võng của đối phương liệt vào khu
vực đang tìm kiếm nên có ở bao lâu cũng không thành vấn đề.
Năm chiếc [ Ma Hổ ] được phân phối cho năm binh sĩ trinh sát đặc chủng. Điều
khiển các loại hình robot vốn chính một trong các mục huấn luyện nên mặc dù
chưa từng thấy qua loại robot chuyên dụng của Thần Thoại quân đoàn này. nhưng
do hệ thống điều khiển của chúng cũng không khác biệt quá lớn với những robot
hình thú khác nên chỉ trong vòng nửa giờ, động tác của năm chiếc [ Ma Hổ ]
cũng đã không còn lóng ngóng nữa. Năm chiếc [ Dũng Sĩ Tiên Khu Giả ] thì được
phân phối cho năm người có kỹ thuật điều khiển robot tốt nhất trong đội ngũ tù
binh, tham gia hỗ trợ tập kích.
Tiểu đội robot rời khỏi hẻm núi khoảng chừng mười lăm km thì đến một quả đồi
nhỏ, địa thế xung quanh dần trở thành bình nguyên, đi thêm năm km nữa chính là
căn cứ hậu cần của địch. Sau khi mệnh lệnh cho tiểu đội khởi động phương thức
tiềm hành của robot, Điền Hành Kiện cho rađa của [ Logic ] quét khu vực căn
cứ, theo phạm vi bố trí các thiết bị chống trinh sát thì có thể thấy căn cứ
hậu cần này đã được xây dựng lại, bây giờ Điền Hành Kiện chỉ biết hy vọng nơi
đây sẽ không có quá nhiều binh lực phòng ngự.
Theo kết quả thu được từ rađa, hệ thống phòng ngự của căn cứ này cũng không
phải quá nghiêm mật, điều này làm cho Điền Hành Kiện thoáng thở phào nhẹ
nhõm.Sau khi quét sạch các trạm gác ngầm trên đường, tiểu đội robot thuận lợi
áp sát căn cứ.
Căn cứ hậu cần này được rất nhiều ngọn núi vây quanh, nơi này là giao điểm của
rất nhiều con đường cao tốc, giao thông của bốn thành thị cớ trung và một
thành phố cỡ lớn đều phải đi qua đây, trong đó có hai thành phố đã rơi vào tay
giặc, còn có ba thành phố vẫn bị Đế quốc quân vây chặt.
Từ góc độ địa lý, nơi này đích thực là một một nơi tuyệt vời để bố trí căn cứ
hậu cần, ngoại trừ việc vùng núi xung quanh là lá chắn tự nhiên ra, việc vận
chuyển cũng tương đối tiện lợi, còn có thể tiếp nhận tàu vận tải hạng trung,
chẳng trách vừa bị phá huỷ đã lập tức được xây dựng lại.
Điền Hành Kiện lưu lại các robot Liên bang ở trong rừng, hắn quyết định chỉ
mang theo năm chiếc [ Ma Hổ ] có công năng ẩn hình đi thực hiện nhiệm vụ phá
huỷ các thiết bị quấy nhiễu phản trinh sát. Trước mười giờ, hắn phải tìm được
hết các thiết bị phản trinh sát và đặt bom hẹn giờ, nếu không, đến lúc đó các
máy bay chiến đấu sẽ không thể tấn công nơi này, mà tàu vận tải cũng không thể
hạ cánh, bộ đội đặc chủng sẽ phải nhảy dù ở ngoài phạm vi dò xét của đối
phương cách đấy mười km.
Sau khi [ Logic ] biến hình, sáu chiếc [ Ma Hổ ] dùng phương thức tiềm hành đi
vòng quanh tìm kiếm và đặt bom các thiết bị làm nhiễu phản trinh sát, sau đó
đi tới cửa lớn của căn cứ ở phía nam, nghênh ngang đi tới dưới ánh đèn pha
sáng rực.