6 - Chương Bọn Hải Tặc Liều Mạng


Chương trướcChương tiếp

Tiếng kêu của sĩ quan tình báo, nhất thời khiến cho cả chiến hạm giống như nổ
tung.

Trong tiếng cảnh báo chói tai cùng âm thanh điện tử "Hạm trưởng Chekhov lập
tức tới phòng chỉ huy" từ loa phóng thanh, toàn bộ quan binh thuộc các ban bộ
trên chiến hạm đều ào ra khỏi khoang nghỉ ngơi, khoang giải trí cùng nhà ăn,
bằng tốc độ nhanh nhất chạy như điên về vị trí của mình.

" Chuẩn bị chiến đấu cấp 1!" Chekhov hung hăng lườm mập mạp một cái, nhanh
chóng chạy ra khỏi khoang động lực dự bị, vừa chạy vừa lớn tiếng ra chỉ lệnh:
"Pháo thủ vào vị trí của mình, pháo bổ sung năng lượng, mở ra đường băng máy
bay, tiếp nối tín hiệu với máy bay không người lái, khoang động lực toàn bộ
đảm nhiệm vận chuyển, khoang động lực dự bị khởi động! Đưa nhân viên phi chiến
đấu tập trung ở khu vực thoát hiểm! Hướng về tàu chỉ huy xin chỉ lệnh!"

Chiếc Rose Brand dưới sự chỉ huy của Chekhov đã tiến vào trạng thái chiến đấu.
Năng lượng bắt đầu tiến hành phân phối theo kế hoạch chiến đấu, tất cả các
khoang không liên quan đến chiến đấu đều bị đóng lại. Hệ thống chiếu sáng, hệ
thống duy trì sự sống và hệ thống sinh hoạt của chiến hạm đã được giảm về
trạng thái tiêu hao năng lượng thấp nhất. Mười mấy thuyền viên dẫn đường cho
toàn bộ nhân viên phi chiến đấu, tập trung lại ở khu vực thoát hiểm ở bụng tàu
khu trục.

" Chuyện gì xảy ra vậy?" Mập mạp nhắm mắt theo đuôi phía sau Chekhov, vẻ mặt
kinh hoàng liên tục truy vấn.

Chekhov không thèm nhiều lời với mập mạp, như gió xoáy chạy vào trong phòng
khống chế chủ, thở hồng hộc mà ngồi lên ghế chỉ huy của hạm trưởng, nói với sĩ
quan tình báo: "Báo cáo tình hình chiến đấu!"

"Hừ, hạm trưởng thì giỏi lắm sao!" Mập mạp dẫm phải cái đinh, liền nghiêng đầu
vặn cổ hừ một tiếng, chân phải dẫm nhịp trên mặt đất, toàn thân từ trên xuống
dưới giống như rắn nước mà rung động không ngừng một cách không được tự nhiên,
miệng kéo dài tới tận mang tai, âm dương quái khí nói: "Ông cũng không biết có
phải không?"

Vội vàng đi theo sau mập mạp, Helen rốt cục không thể chịu đựng được rồi. Một
tay kéo mập mạp lại, đôi mi thanh tú quét sang một cái, cả giận nói: "Ngươi
cái người này tới cùng là muốn chuyện gì, không rõ hiện tại là cái tình huống
nào hả? Đứng qua một bên đi!"

"Nha." Mập mạp rất thành thật mà đứng sang một bên. Suy nghĩ một chút, lại
thấy không thích hợp cho lắm, liền hỏi Helen: "Ngươi là ai vậy?"

"...."

Dĩ nhiên lại không nhận ra ta, gã mập mạp này thật đáng ghét!

" Báo cáo hạm trưởng, ở tinh hệ BU-1702, khu vực tọa độ 78426-19103, vài chiếc
chiến hạm đang tiếp cận với hạm đội của chúng ta. Trong đó, có sáu chiếc tàu
buôn vũ trang hạng nặng {Russian Carat}, mười hai chiếc tàu ngư lôi tốc độ
nhanh {U Linh}, hai chiếc tàu khu trục kiểu cũ {Phoenix}. Chiếc hạm địch đối
với cảnh báo của bên ta không có bất cứ trả lời nào, lại triển khai đội hình
công kích, sau năm phút đồng hồ sẽ tiến vào khu vực Báo động đỏ." Sĩ quan tình
báo nhanh chóng báo cáo.

" Chỉ lệnh của tàu chỉ huy như thế nào?" Chekhov một bên kiểm tra tin tức trên
đài chỉ huy, một bên hỏi.

"Tạo đội hình hình chữ A ngược". Sĩ quan tình báo chuyển tới tín hiệu thông
báo có thể nhìn thấy của tàu chỉ huy, nói với Chekhov: "Thượng tá Leonid đã
mệnh lệnh cho tàu bảo vệ cao tốc nghênh địch, cần phải ngăn trở địch nhân ở
ngoài khu vực báo động đỏ, chiến hạm của ta cùng {Lily Castle} tạo đội hình
hai hạm di động theo kiểu con lắc đồng hồ, giữ vững cự li, phát huy ưu thế chủ
pháo."

" Đã biết!" Chekhov khoát tay áo cho viên sĩ quan tình báo rời khỏi, nhấn vào
thiết bị thông tin trên đài khống chế: "Rose Brand, ta là hạm trưởng Chekhov.
Hiện tại do ta chỉ huy. Khoang động lực, khoang chủ pháo đầu hạm, khoang điện
tử, phòng phát lồng năng lượng bảo vệ, khoang ngư lôi, tháp đại bác xoay tròn
số 1-21, các tổ thông tin ra đa, thông báo tình huống."

"Khoang động lực công suất toàn bộ mở ra, vận hành bình thường, chuẩn bị chiến
đấu cấp 1 hoàn tất."

"Chủ pháo khoang chủ pháo bổ sung năng lượng hoàn thành, chuẩn bị chiến đấu
cấp 1 hoàn tất."

"Quấy nhiễu khoang điện tử khởi động, tiến trình bình thường, phòng vệ cấp E,
chuẩn bị chiến đấu cấp 1 hoàn tất."

"Ngư lôi thuộc bệ phóng số 1, số 3 khoang ngư lôi đã nhồi vào, chuẩn bị chiến
đấu cấp 1 hoàn tất."

"Tháp đại bác 1 ở hạm thủ..."

Trong thiết bị thông tin phòng điều khiển chính, tiếng báo cáo của các ban bộ
liên tiếp vang lên.

Khi chuẩn bị chiến đấu của tất cả các bộ phận báo cáo xong, lông mày vẫn nhíu
chặt của Chekhov liền giãn ra một chút, gật đầu nói: "Tốt lắm. Các đơn vị đề
cao cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Máy đẩy đổi hướng số 1, số 9 khởi
động, áp sát vào tàu chỉ huy {Lily Castle}.

Trong từng chỉ lệnh rành mạch phân minh của Chekhov, cả chiến hạm, giống như
một cỗ máy tinh vi, mau chóng vận hành. Helen nhanh chóng nhập vai, cũng cầm
lấy chiếc máy ảnh chuyên nghiệp nhiều ống kính với góc chụp rộng (*), bắt đầu
quay chụp lại cảnh tượng khẩn trương mà bận rộn này ở trong phòng điều khiển
chính.

(*Wide-angle Multi-cam camera)

So với việc làm người dẫn chương trình, Helen kỳ thực càng hi vọng sẽ trở
thành một ký giả trên chiến trường. Không nghĩ tới, lần đầu tiên quay phim
chiến trường của mình, lại đến một cách đột nhiên như thế.

Bản thân đang hết sức chăm chú quay phim, bên tai lại truyền tới một cái tạp
âm chít chít chua ngoa.

"Có cái gì đặc biệt hơn người chứ... Hừ!"

Helen liền đem một ống kính của máy ảnh phân tới trên người cái gã mập mạp bên
cạnh mình kia. Trong màn ảnh, gã mập mạp này đang quệt miệng, tỏ vẻ như không
thèm để ý, con mắt vậy mà lại cứ cắm thẳng nhìn chằm chằm vào Chekhov đang chỉ
huy trên đài điều khiển, không ngừng mở to.

Dáng vẻ cực kỳ muốn ăn đánh này của vị anh hùng, khiến cho Helen trong lòng
vừa gấp vừa tức.

Được lắm. Mập mạp chết tiệt, lần này đã chăm chú nhìn kĩ vào ngươi rồi! Cho
mọi người xem, ngươi rốt cuộc là một vị "Anh hùng Liên Bang" như thế nào.


Trên cầu hạm của con tàu {Lily Castle}, hạm trưởng Leonid, phó tổng thống
Flavio, thượng tướng Bernardote, Bộ trường Ngoại giao Camelot cùng với giáo sư
Boswell, hiện đang thần tình nghiêm túc tập trung vào màn hình ảo to lớn trên
đài điều khiển chính.

Trên màn hình, xuất hiện ký hiệu điểm tròn quét ra từ rada của một hạm đội
thân phận bất minh đang đột tiến cao tốc vào trận hình nguyên bản của hạm đội
đặc biệt Liên Bang. Sáu chiếc tàu bảo vệ {Dâng Trào} tương ứng của hạm đội đặc
biệt, cũng đã dùng trận hình hình quạt xông lên nghênh đón.

Tinh hệ BU-1702, chỉ có một hằng tinh không lớn cùng với sáu hành tinh, thuộc
về chòm sao Tuna (cá ngừ). Ngoại trừ có hai Bước Nhảy cùng một vành tinh vân
từ nam chí bắc của toàn bộ chòm sao ra, ở đây không có bất cứ chỗ nào đáng để
quan tâm.

Bởi vì không có tài nguyên và tinh cầu di dân, lại ở vào dải trung gian xa xôi
hẻo lánh trên tuyến đường an toàn, vậy nên không có hải tặc sẽ lựa chọn một
nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này mà bố trí mai phục đánh cướp.

Phí dụng năng lượng đắt đỏ cùng với việc chiến đấu có nguy hiểm cao, khiến cho
hải tặc đều lựa chọn các tinh hệ công cộng có nhiều điểm Bước Nhảy, ở đó không
chỉ có nhiều con mồi hơn, mà cũng càng dễ chạy trốn hơn.

Thế nhưng hiện tại, cái hạm đội gồm hai chiếc tàu khu trục kiểu cũ cùng sáu
chiếc tàu buôn vũ trang hạng nặng ở trước mắt này, chính xác là bố trí hạm đội
của hải tặc không hơn không kém. Bọn chúng muốn làm cái gì? Trên tuyến đường
này thế nào lại gặp phải đoàn hải tặc có thể lực khổng lồ nhưu vậy? Bọn chúng
vì sao lại phát động công kích vào một hạm đội của quân đội chính quy ?!

Công kích hạm đội quân sự chính quy của một quốc gia, ngoại trừ rước lấy sự
truy sát toàn lực đồng thời đánh đến đầu rơi máu chảy của cái quốc gia này ra,
đám hải tặc không còn một thu hoạch nào khác.

Như vậy, lý do có thể giải thích tất cả nghi vấn chỉ có một, bất kể là chịu
chỉ thị của ai, cái hạm đội hải tặc hùng hổ này, mục đích mai phục ở cái tinh
vực này, chính là muốn đem hạm đội đặc biệt cùng với những người Leray ở trong
hạm đội, tất cả đều lưu tại nơi đây!

"Những kẻ phản bội ngu xuẩn này!" Dưới cơn thịnh nộ, Flavio vỗ mạnh một cái
vào trên mặt bàn trang trí bằng gỗ tinh xảo trên đài chỉ huy, làm vang lên một
tiếng rầm lớn.

Đối với lần đi Trenock viếng thăm bí mật này, người biết rõ cũng không nhiều.
Nhiệm vụ công khải của hạm đội đặc biệt, chính là hộ tống hơn một trăm học
viên kĩ thuật quân sự đi Trenock trước để tiến hành giao lưu học tập, rất ít
người biết được đoàn viếng thăm đã ở trong hạm đội này. Mà lộ tuyến đi của hạm
đội, càng tuyệt đối là cơ mật.

Một lần giao lưu học viên, tự nhiên sẽ không khiến cho địch nhân hoặc là hải
tặc cảm thấy hứng thú. Bọn chúng xuất hiện ở chỗ này, đã nói lên hành tung của
đoàn viếng thăm bí mật đã bại lộ rồi.

Thế giới loài người gió nổi mây phun. Phỉ Minh cùng Tây Ước cố nhiên là xé
rách da mặt vung tay xuất thủ. Mà các quốc gia trung lập kia, lúc này cũng đã
rục rịch. Trong cái thời đại phong vân tế hội này, người nào cũng đều đã xông
ra. Hải tặc, đầu cơ, buôn lậu, phản quốc, muôn hình vạn trạng hóa trang lên
sân khấu. Toàn bộ thế giới, đã biến thành một cái lò lửa loạn thế. Đối với
những người thân ở trong dó mà nói, tiến thêm một bước chính là thiên đường,
mà lùi một bước, chính là địa ngục!

Liên Bang Leray, thực sự đã tới hồi quan đầu nguy cấp nhất. Ba trăm năm tổ
chức dân chủ của thế hệ trước, ba trăm năm hòa bình phồn vinh, vinh quang của
quốc gia kèo dài từ hồi chiến tranh độc lập tới nay, đã bị cuộc chiến tranh
tàn khốc này xé rách tan thành mảnh nhỏ.

Dân chúng Leray đang chống cự một cách anh dũng, ở tiền tuyến đẫm máu chiến
đấu hăng hái, chính là vì lá cờ vinh quang của ba trăm năm sẽ không bị hạ
xuống trong ánh mắt khinh miệt của kẻ thống trị, chính là vì cái quốc gia này
lại có thêm ba trăm năm yên ổn và an lành, cho mộng tưởng tiếp tục, cho sinh
hoạt tiếp tục, cho sự kiêu ngạo của người Leray tiếp tục.

Thế nhưng, luôn luôn có một số nhỏ người, lại muốn đem tất cả những thứ này
đều dẫm nát dưới chân. Đối với bọn họ mà nói, cái mà tương lai của Leray, cái
gì mà vinh quang của quốc gia, chỉ bất quá là vật hi sinh cho lợi ích hiện
thực. Vì cuộc sống xa hoa, vì lợi ích cá nhân, bọn họ không tiếc đi bán đứng
đồng bào, không tiếc đi phản bội lại tổ quốc, lại càng không tiếc đi mật báo,
phá hoại cuộc viếng thăm đang gánh vác hi vọng cho Leray này.

" Xem ra, đây là một cuộc hành trình gian nan." Ánh mắt Flavio như điện nhìn
sĩ quan chỉ huy tối cao của hạm đội. Leonid nói: "Ngài hạm trưởng, hiện tại,
tất cả mọi người chúng ta là binh sĩ của ngài, xin ra mệnh lệnh, chúng ta sẽ
hoàn toàn phục tùng! Là phó tổng thống Liên Bang, yêu cầu của ta chỉ có
một..."

Dưới con mắt chăm chú của mọi người, Flavio hung hăng phun ra những lời đang
nghẹn ở trong lòng: "Bất luận là Vô luận như thế nào, ta đều phải hoàn thành
chuyến công du này! Không ai có thể ngăn cản ta, bất kể hắn là ai, bất kể là
địch nhân ở phía trước chúng ta có hùng mạnh đến bao nhiêu, cho dù là chế, ta
cũng muốn chết ở trong phòng làm việc của Tổng Thống Cộng hòa Trenock, ta đang
gánh vác hi vọng của một tỉ người Leray, ta không có bất cứ lí do nào ở chỗ
này bỏ dở cuộc hành trình của mình!"

Leonid tôn kính nhìn vị lão đầu vóc người thấp bé, đã có chút mập ra ở trước
mắt này. Phó tổng thống Liên Bang hiện thời, cũng không phải là nguyên nhân
Leonid tôn kính Flavio, Leonid tôn kính chính là một thân phận khác của
Flavio... một lão binh trước kia của hạm đội vũ trụ!

Trên chính đàn Leray, Flavio cùng với Hamilton, là một đôi hợp tác phối hợp
cực kỳ ăn ý nhưng tính cách lại tuyệt nhiên tương phản.

Hamilton thành thục, tinh tế, thiên về cân nhắc suy tính, là một chính trị gia
vững vàng có thể khiến cho người ta sinh ra cảm giác tín nhiệm. Mà Flavio, lại
là một lão binh dám đánh dám liều, tác phong ngoan cường, vĩnh viễn không chịu
thua. Khi xuất ngũ, ông ta chính là nhờ tinh thần điển hình của người Leray
này mà từng bước đi lên chính đàn.

Từ một góc độ nào đó mà nói, Hamilton sở dĩ có thể đánh bại đối thủ, trở thành
Tổng Thống Liên Bang, mị lực cá nhân của Flavio khi hợp tác tranh cử đã nổi
lên tác dụng rất then chốt. Không chút nào khoa trương, nếu có một ngày Leray
cần những lão binh ngoài năm mươi tuổi đi ra tiền tuyến, vậy thì chỉ cần
Flavio rống lên một câu "Đi theo ta", ngàn vạn lão binh đã xuất ngũ, sẽ không
chút do dự nào mà xách lên ba lô, đi theo phía sau ông ta lên chiến trường.

" Như ngài mong muốn, ngài Phó Tổng thống." Leonid thu hồi ánh mắt, thong dong
nói: "Tuy rằng, những kẻ phục kích này đã lựa chọn một điểm phục kích tốt,
khiến cho chúng ta vừa vượt qua khu vực chướng ngại liền không có cách nào
quay đầu lại, thế nhưng, bọn chúng đã xem thường thực lực của chiến hạm Leray.
Tôi sẽ khiến cho bọn chúng hiểu ra, {Rose Brand} cùng {Lily Castle}, có sự
khác biệt gì so với chiếc tàu buôn vũ trang không chịu nổi một kích và tàu khu
trục kiểu cũ bị đào thải của bọn chúng. Thứ duy nhất mà bọn chúng có thể đạt
được của chúng ta ở đây. chính là sự hối hận!"

" Tốt!"

Lời của Leonid, khiến cho Flavio vô cùng thoả mãn. Vị lão đầu thấp bé này lại
vỗ vỗ lên mặt bàn của đài điều khiển, dùng giọng nói to cực kì không tương
xứng với hình thể của ông ra nói: "Bất quá, ta cần cải chính một chút, đừng để
cho bọn chúng cơ hội hối hận. Nếu như có thể, ta cần một một cuộc thắng lợi
vui sướng sảng khoái!"

"Đập con mẹ nó!" Phó tổng thống hung hăng nhổ ra một ngụm nước bọt, thô tục
mắng đến cực kỳ thuận miệng.

" Tàu bảo vệ tiếp địch!"

Trước đài điều khiển chính, sĩ quan thông tin lớn giọng át đi thanh âm của
Flavio.

Như đồng thời, trên màn hình ảo to lớn, bỗng nhiên bộc phát ra một vài ánh
chớp lóa mắt. Tàu bảo vệ với tầm bắn pháo năng lượng hơn xa đã dẫn đầu khai
hỏa rồi.... Sáu tia sáng màu trắng cắt qua vũ trụ mênh mang, bắn về phía hạm
đội của địch nhân.

Tia thức nhất bùng lên khói lửa, xuất hiện trên một chiếc tàu ngư lôi {U
Linh}. Chiếc tàu nhỏ này còn chưa tiến vào khu vực phóng ngư lôi đã bị pháo
năng lượng mạnh mẽ của tàu bảo vệ phá hủy hoàn toàn, nổ tung dữ dội, làm cho
cả không gian đều bừng sáng. Xác tàn to to nhỏ nhỏ, cuồn cuộn bay về bốn
phương tám hướng, nhanh chóng biến mất trong vũ trụ mênh mang.

Tấm màn của cuộc chiến đấu từ đó mà mở ra.

Phảng phất như bị vụ nổ của tàu ngư lôi tác động đến tính tình, chiến đấu của
song phương ngay từ đầu đã trở nên hung hãn.

Hạm đội hải tặc lấy tàu ngư lôi dẫn đường, bày ra trận hình đột tiến hai cánh
hai mũi tên, phát động tiến công mãnh liệt vào phòng tuyến của tàu bảo vệ.
Trong đột tiến tốc độ cao, hơn mười đoàn ánh sáng to nhỏ của pháo năng lượng
phô thiên cái địa ào đến đội tàu bảo vệ. Tàu ngư lôi, thì đã đổi hướng cao tốc
không ngừng nỗ lực đột phá phong tỏa lửa đạn của tàu bảo vệ Leray, tiếp cận,
lại tiếp cận.

Sau chiếc tàu bảo vệ cấp {Dâng Trào}, trong giờ khắc này đã biểu hiện ra năng
lực cơ động nhanh chóng không gì sánh được của chúng. Trong sự tiến công gầm
thét của hạm đội hải tặc, chúng hai cái một tổ, đang dùng chiến thuật cực kỳ
tinh vi phối hợp né tránh đả kích của địch nhân. Dưới sự phối hợp của Thiên
Võng hạm đội, pháo năng lượng lần lượt cùng bắn, chuẩn xác bắn trúng từng mục
tiêu mà chúng lựa chọn.

Toàn bộ vũ trụ, giống như một đốm lửa nhỏ bị người ta đổ thêm dầu vào, thoáng
cái đã hừng hực cháy sáng như ban ngày.

Trong cuộc chém giết kịch liệt, một chiếc tàu buôn vũ trang {Russian Carat}
liên tiếp bị ba đợt pháo kích năng lượng bắn trúng, con tàu với thiết giáp bác
nhược liền theo gót tàu ngư lôi, biến thành một đống mảnh vụn bắn ra tứ phía.
Ngay sau đó, lại có hai chiếc tàu ngư lôi bị phá hủy. Mà một chiếc tàu bảo vệ
của Liên Bang Leray, cũng bị một quả ngư lôi bắn trúng, chỗ bị thương phụt ra
ngọn lửa, hơn mười phút sau mới bị dập tắt.

Dù sao cũng là chiến hạm của quân chính quy, tàu bảo vệ cấp {Dâng Trào} tuy
rằng hình thể không lớn, sức phòng ngự cũng không tính là mạnh. Thế nhưng, khi
so sánh với chiến hạm cải tiến từ tàu buôn, bất kể là ở vũ khí mang theo hay
là hệ thống Thiên Võng, đều chiếm ưu thế tuyệt đối. Khi đại bộ phận pháo năng
lượng của hạm đội hải tặc xẹt qua bên người bọn chúng, mỗi một đợt chúng cùng
bắn, đều có thể hoàn thành một đợt tiêu diệt.

Mà khi {Rose Brand} cùng tàu chỉ huy {Lily Castle} chiếm giữ được vị trí đỉnh
của trận hình hình quạt, vậy thì chiến cuộc, lại càng nghiêng về một phía.

Chủ pháo của tàu khu trục, đối với tuần dương hạm, chiến liệt hạm có thể không
tính là cái gì. Thế nhưng, đánh lên tàu buôn vũ trang, cũng là một pháo một
chiếc. Tàu chiến của dân gian, nếu như không tiêu tốn một giá tiền bằng với
việc tái tạo một chiếc tàu khu trục kiểu mới, vậy thì không có biện pháp đối
kháng được cùng tàu khu trục.

Thế nhưng, sự hung ác độc địa cùng ngoan cường của hải tặc, thật ngoài dự liệu
của mọi người. Cái hạm đội này từ khi nổ súng, vẫn không có phát ra bất cứ tín
hiệu gì, không có tiếp nhận bất cứ thỉnh cầu thông tin gì mà cứ im lặng một
mực tiến công.

Tiến công điên cuông.

Bọn chúng cũng không có đem năng lượng phân phối vào trên lồng bảo vệ, đối mặt
với đả kích chính xác của hạm đội Liên Bang, đối mặt với từng chiến hạm nối
tiếp nhau bị phá hủy của bên mình, bọn chúng nhìn như không thấy, chỉ là đang
liều mạng mà vừa xạ kích tự do lộn xộn, vừa mở hết mã lực đột tiến về phía
trước, không ngừng đột tiến.

Không thể không nói, sự tiến công theo kiểu tự sát này rất theo đúng chiến
thuật. Nếu như bọn chúng phân phối năng lượng vào lồng năng lượng bảo vệ, chậm
rãi cùng hạm đội đặc biệt của Liên Bang đánh trận địa tiến công mà nói, bọn
chúng tối đa chỉ có thể sống lâu được một đoạn thời gian, sau đó liền nuốt vào
quả đắng thất bại.

Hạm đội Liên Bang dựa vào năng lực cơ động cao, cùng với hệ thống Thiên Võng
mạnh mẽ và tầm bắn siêu xa, có thể chuẩn xác gọn gàng đưa từng chiến hạm của
đám hải tặc này vào địa ngục. Thế nên, tiến công tầm xa tuyệt đối không phải
là lựa chọn của đám hải tặc này, bọn chúng cần, chính là một hồi giáp lá cà
hỗn loạn!

Chỉ có giáp lá cà, tàu ngư lôi của bọn chúng, số lượng hỏa lực của bọn chúng,
mới có thể phát huy ra ưu thế. Vì thế, bọn chúng không tiếc lấy xung phong
cùng hi sinh không hề phòng ngự ở lúc bắt đầu chiến đấu, đi đổi lấy sự thu hẹp
về khoảng cách.

Bọn chúng đã đạt được mục đích rồi. Mặc dù có phối hợp của Thiên Võng, mặc dù
vẫn một mực rút lui về triệt thoái phía sau, thế nhưng sau hai mươi phút,
phòng tuyến do sáu chiếc tàu bảo vệ vốn phân phối động lực vào lồng năng
lượng, đã bị hạm đội hải tặc sau khi tổn thất mất hai chiếc tàu buôn vũ trang
{Russian Carat} cùng năm chiếc tàu ngư lôi tiến đến áp sát.

Chiến đấu, đến hồi gay cấn. Song phương đều đang liều mạng trút xuống hỏa lực.
Trong cái cự ly này, không cần phải chỉnh ngắm, mỗi một khẩu pháo đều có thể
bắn trung mục tiêu! Trong lúc nhất thời, thương vong của song phương tăng lên
mãnh liệt. Lồng năng lượng của mỗi một chiến hạm đều lóe ra ánh sáng màu đỏ
nguy hiểm. Trên mình chiến hạm, tràn đầy những vết thương to nhỏ, thiết giáp
dày nặng từng khối to rơi xuống, va chạm trong đoàn chiến hạm đang giáp lá cà.

Trên màn hinhd ảo của tàu {Rose Brand}, một chiếc tàu buôn vũ trang {Russian
Carat} đã đột tiến tới bên cạnh sườn của phòng tuyến tàu bảo vệ, nó đang xoay
mình. Họng pháo của chủ pháo năng lượng 680 mét ở đầu hạm đang ngưng tụ ánh
sáng màu đỏ quẩn quanh lấp lánh như những sợi tơ. Ở phía trước miệng pháo, một
chiếc tàu bảo vệ đang tránh né ngư lôi, lộ ra lỗ hổng ở nơi bụng.

"Đám hải tặc này thật là muốn chết!" Chekhov âm trầm nhìn trên màn hình ảo của
đài điều khiển chính, lạnh lùng nói: "Chủ pháo phóng đạn!"

Một tia sáng trắng lao thẳng tới chiếc tàu buôn vũ trang {Russian Carat}.
Khoảng cách gần hai nghìn km thoáng cái biến mất, không nghe được bất cứ một
âm hưởng gì, chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng rực rỡ qua đi, phần đuôi của
chiếc tàu buôn vũ trang, đã bị phá ra một cái động lớn. Vô số mảnh nhỏ, khắp
toàn thân lẫn lộn vào nhau rồi bị ném vào hư không.

Vài phút qua đi, chiếc tàu buôn vũ trang xoay mình trong vũ trụ này, đã nổ
tung dữ dội, biến mất hoàn toàn.

Đây là con tàu vũ trang thứ tư bị tổn thất của hạm đội hải tặc.

Dưới tình huống hạm đội Liên Bang chỉ tổn thất một chiếc tàu bảo vệ, ưu thế về
số lượng của hải tặc, đang dần biến mất. Mà mất đi sự yểm hộ của chiếc tàu
buôn vũ trang này, hai chiếc tàu khu trục {Phoenix} kiểu cũ cũng đã lộ ra. Tàu
chỉ huy {Lily Castle} đã theo dõi một chiếc trong đó, đang truy tới cùng để
tấn công.

Từ chiến cuộc xem ra, thất bại của hải tặc, hầu như là có thể xác định.

Tuy rằng thành công áp sát vào trận hình của tàu bảo vệ, thế nhưng, bọn chúng
nhất định phải thừa nhận chủ pháo của hai chiếc tàu khu trục kiểu mới liên
tiếp cùng bắn chính xác.

Giữa bọn chúng cùng hai chiếc tàu khu trục Liên Bang, luôn luôn có một khoảng
cách không thể vượt qua như vậy. Bất kể là bọn chúng có đột phá như thế nào,
tàu khu trục Liên Bang đều giống như con lắc đồng hồ, luôn luôn có biện pháp
trốn ở phía sau tàu bảo vệ, ở rất xa dùng chủ pháo phát động công kích.

" Quá tuyệt vời!" Khi thấy lại một chiếc tàu ngư lôi bị hỏa lực pháo phụ của
hai chiếc tàu bảo vệ đan xen xé thành mảnh nhỏ, Helen không kìm được mà hưng
phấn mà vung lên nắm tay.

Tiếng hò hét bận rộn khẩn trương cùng khẩu lệnh liên tiếp vang lên trong phòng
điều khiển chính, sự rung động kịch liệt của chiến hạm cứ năm phút đồng hồ một
lần khi chủ pháo tề xạ, tiếng ầm vang của miệng xả động cơ khi di động né
tránh cao tốc, cuộc chiến đấu quyết liệt đến mức hít thở không thông trên màn
hình ảo của đài điều khiển chính... Tất cả, đều khiến cho người ta nhiệt huyết
sôi trào như vậy!

Nếu như không phải cái gã mập mạp kia vẫn một mực ở bên cạnh thần tình khẩn
trương mà nhắc tới cái gì mà "Lui lại, mau lui lại mau, chúng ta có lẽ chạy là
an toàn. Địch nhân có âm mao (*), thật to âm mao." mấy thứ loạn thất bát tao
này, không thì đây quả thực chính là một bộ phim điện ảnh chiến tranh hoàn mỹ!

(* Mao là lông, không tiện giải thích, anh em tự hiểu, gần âm với từ "âm mưu"

"Xông lên mau!"

Một tiếng kêu to của mập mạp, dọa cho Helen vốn đang cân nhắc xem nên làm thế
nào để cắt bỏ thanh âm của hắn giật mình một cái. Ngay sau đó, nàng lại nhìn
thấy cái gã mập mạp vẫn đứng yên ở bên cạnh mình kia một người vọt tới bên
cạnh Chekhov, gân xanh nổi lên gầm rú nói: "Hạm trưởng, lập tức hạ lệnh tốc độ
cao nhất đi tới! {Lily Castle} gặp nguy hiểm!"

" Nguy hiểm?" Chekhov không biết là nên khóc hay nên cười, hiện tại, {Rose
Brand} đang đứng ở vị trí chéo phía sau {Lily Castle} tiến hành bảo vệ,, hạm
đội của địch nhân đã bị tàu bảo vệ đánh cho hỗn loạn. Chỉ bằng những chiếc
thuyền hỏng nát còn lại này, { ily Castle} thế nào lại có thể gặp nguy hiểm?

Gặp nguy hiểm, hẳn là chiếc tàu khu trục kiểu cũ {Phoenix} bị nó truy sát kia
nha? Rất rõ ràng, với hệ thống đẩy phần đuôi bị hư hỏng, chiếc thuyền hỏng hóc
đang di chuyển chậm chạp kia đã bị {Lily Castle} khóa mục tiêu rồi. Chỉ cần
chủ pháo công kích một lần, chiếc thuyền này sẽ trở thành chiến tích của {Lily
Castle}.

" Điền thượng tá." Chekhov nhàn nhạt nhìn thoáng qua mập mạp nói: "Ta nghĩ,
cậu là đến tập hợp ở khu thoát hiểm thì tốt hơn. Những thứ liên quan đến hạm
đội vũ trụ, cậu không quá hiểu rõ."

" Ai nói ta không rõ?" Mập mạp nhảy dựng lên, giận tím mặt: "Ông * thật hồ
đồ, ông không phát hiện ra người ta là buộc chúng ta rời khỏi khu vực chướng
ngại đi về thông đạo Bước nhảy hả? {Lily Castle} lại càng hồ đồ hơn! Tàu chỉ
huy lại xông lên trước để làm cái gì, bọn họ không sợ người ta thiết lập mai
phục ở thông đạo Bước Nhảy sao?"

" Thông đạo Bước Nhảy?" Chekhov ngẩn ngơ, vô thức nhìn về bản đồ di chuyển
giữa hành tinh.

" Âm mao! Một cái âm mao thật to!" Mập mạp đang cuồng khiếu.

Ngay khi tất cả mọi người bị tiếng hô đột nhiên này của mập mạp khiến cho
không biết làm sao, thì trên rada chiến hạm, bỗng nhiên vang lên một tiếng t
cảnh báo sắc nhọn.

Trên hình chiếu viễn vọng của rada ở một góc trên màn hình ảo đài điều khiển
chính, một điểm sáng đã thoáng xuất hiện ra, tiếp đó, là cái thứ hai, thứ
ba....

Kính viễn vọng của chiến hạm chỉ mất vài giây đã đem màn ảnh nhắm ngay vào
không vực nơi những điểm sáng này vừa xuất hiện.

Vừa nhìn thấy những thứ xuất hiện trong màn ảnh, trái tim của mọi người,
thoáng cái đã lạnh rồi.

Mập mạp nói trúng rồi, tại cuối đầu mút của thông đạo Bước Nhảy mà hạm đội vốn
định tiến vào, một chiếc tuần dương hạm của đế quốc Deseyker cùng bốn chiếc
tàu khu trục của đế quốc Binalter đã kết thúc quá độ Bước Nhảy, giống như u
linh mà hiện lên ở phía trước tàu {Lily Castle}!

Mà các tàu chiến còn lại của hải tặc, vậy mà đã đem toàn bộ hạm đội, dây dưa
cực kì gắt gao!


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #348