6 - Chương Đừng Cho Ta Cơ Hội


Chương trướcChương tiếp

Mập mạp cũng không biết là bởi vì một dự án của Bộ Thống soái mà một công
trình tuyệt mật bao gồm việc thành lập một hạm đội cấp hai đã khởi động rồi.
Bộ Thống soái phải phòng ngừa chu đáo, thế cục biến ảo khó lường không cho
phép bọn họ có thể nhẫn nhịn được nữa.

Mập mạp hiện tại đang lòng hươu lòng vượn mà giả bộ xem TV. Lúc này trong
phòng khách, chỉ còn lại có hai người hắn và An Lôi. Phòng khách vắng lặng,
chỉ có âm thành của TV. Tia sáng trên màn hình ảo đang biến đổi, ánh lên phòng
khách chợt tối chợt sáng. Mập mạp thậm chí có thể nghe thấy nhịp tim của mình,
cảm giác được khuôn mặt An Lôi đang kề sát cánh tay của mình có chút nóng lên.

Mập mạp không biết khi An mụ rửa bát đã nói cái gì với ba nữ tử ở trong phòng
bếp, mà vừa thu dọn sạch sẽ xong, Mễ Lan lại liếc mắt kiều mị với mình một
cái, kéo Bonnie cũng đang đỏ bừng đầy mặt giống như là trở về ký túc xá học
viện Galypalan.

" An mụ rốt cuộc đã nói cái gì với các ngươi?" Mập mạp làm bộ rất tùy ý nói:
"Thế nào mà một người hai người đều có vẻ không chịu nổi vậy?"

" Phi!" Khuôn mặt An Lôi hơi chút rời ra cánh tay của hắn, nhẹ nhàng nhổ ra
một cái, hờn dỗi lấy tay vỗ hắn một cái nói: "Chuyện của nữ nhân, ngươi hỏi rõ
ràng như vậy để làm gì?"

Mập mạp liếc lại một cái, thức thời ngậm mồm lại.

"Mẹ cái gì cũng không muốn, chỉ muốn bế cháu." Vừa nghĩ đến lời của An mụ, lại
đem mặt dán vào trên cánh tay của mập mạp, An Lôi mắc cỡ hận không thể kiếm
một chỗ mà chui xuống.

Ánh mắt chờ đợi của mẫu thân, khiến cho An Lôi bỗng nhiên phát hiện ra mình đã
trưởng thành. Mình đã không còn là một tiểu cô nương y ôi ở trong lòng mẫu
thân nữa rồi. Biến hóa như vậy, khiến nàng có chút hoảng loạn, có chút vui
sướng. lại có chút thẫn thờ không hiểu.

Kênh truyền hình bị mập mạp đổi đi đổi lại, bỗng nhiên, cái tên này lại đã
dừng bấm điều khiển rồi.

"Khi mang thai mùa đông, phải chú ý giữ ấm. Lúc đầu phụ nữ có thai cần bổ
sung...." Trên TV, một người dẫn chương trình giống như bác sĩ phụ khoa, đang
giới thiệu kiến thức mang thai.

Mập mạp vẻ mặt ngây ngô nhìn chằm chằm vào TV, tập trung không gì sánh được mà
liên tiếp gật đầu.

Nữ hài xấu hổ khó dằn nổi mà nhào lên người gã mập mạp ghê tởm này, nắm tay
nhỏ nện xuống như mưa, đánh cho mập mạp lăn lộn ở trên sô pha. Trong phòng
khách đã tắt đi ánh đèn, ấm áp mà mờ ám, trong tia sáng lóe ra từ màn hình TV,
vang lên tiếng cầu xin tha thứ của mập mạp cùng tiếng cười như chuông bạc của
An Lôi.

(kịch hay đến rồi


"Chúng ta đi rồi, mẹ lại ở một thân một mình." Một lúc lâu qua đi, An Lôi xấu
hổ tựa ở trong lòng mập mạp, trên mặt nóng hổi. Gã mập mạp chết tiệt này sao
lại bại hoại như vậy chứ. Nghĩ đến mập mạp vừa mới hôn trộm, lại giở trò trên
người mình. An Lôi cả người như nhũn ra.

(hụt hẫng không?

Nghĩ đến mẫu thân của mình, An Lôi yếu ớt thở dài nói: "Không biết lúc nào,
trận chiến tranh này mới có thể kết thúc."

" Hiện tại tình thế ở tinh hệ Bermuda thế nào rồi?" Nói đến vấn đề này, mập
mạp cũng có chút phát sầu. Cám giác nguy cơ càng ngày càng mãnh liệt, khiến
cho hắn tâm thần không yên. (phần chính sự đây)

Có lẽ, mình thực sự nên lo lắng suy nghĩ một chút về cái kế hoạch điên cuồng
kia của Boswell lão sư. Leray còn tiếp tục như vậy, sớm muộn sẽ là một kết cục
diệt vong. Nếu như hiện tại không làm chút chuyện, đợi đến khi Leray bị kéo
đến vực sâu, hỗi hận cũng đã chậm rồi.

An Lôi hiện tại đã là trung tá của Cục Tình báo quân sự rồi. Chức vụ cũng từ
nhân viên liên lạc điều chỉnh tới làm phó tổ trưởng của một tổ cấp dưới, phụ
trách nghe lén thông tin địch quân cùng thu thập tình báo từ giám sát điện tử
trên chiến trường. Đối với chiến cuộc Bermuda, không thể quen thuộc hơn được
nữa rồi. Nàng lo lắng nói: "Thế cục rất không lạc quan. Từ tình báo nắm giữ
trong tay chúng ta xem ra, địch nhân đang bày ra một cuộc tiến công quy mô
lớn."

" Nhằm vào chiến khu Bermuda?" Mập mạp nhíu nhíu mày.

" Tạm thời còn chưa có đích tình xác thực." An Lôi dậy khỏi người mập mạp,
chân nhỏ trắng muốt như ngọc, di di trên chiếc dép ở dưới sô pha của nàng, ngơ
ngẩn nói: "Ngoại trừ đế quốc Deseyker ở đông tuyến đang gia tăng binh lực tập
kết ở biên giới Small Pyreness ra còn có đế quốc Jaban, và cả đế quốc Sous,
cũng có hành động tương tự. Từ tình báo mà chúng ta thu thập được, ba quốc gia
này, lại thêm một hạm đội liên hợp của đế quốc Binalter đang đóng quân ở
Deseyker nữa, tổng binh lực đã vượt quá mười sáu hạm đội hỗn hợp, sáu mươi sáu
sư đoàn thiết giáp đầy đủ cùng hơn hai trăm sư đoàn bộ binh cơ giới hoá toàn
bộ."

Đầu mập mạp nhất thời to lên như cái đấu, những binh lực này, từ số lượng mà
xem, chỉ là gấp hai lần binh lực hiện nay của Leray. Thế nhưng, nếu như bọn họ
có thể đồng thời đem số binh lực này đưa vào hai tuyến chiến trường, Leray
tuyệt đối không có sức hoàn thủ! Động viên binh lực khổng lồ như vậy Tây Ước
rốt cuộc là muốn làm gì, bọn họ bọn họ muốn giải quyết dứt điểm sao?"

" Sous? Sao lại có cả đế quốc Sous nữa?" Mập mạp bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,
kinh ngạc nói: "Bọn họ không phải đang đánh nhau cùng Trenock sao?"

" Sau khi tinh hệ Reske của Trenock bị Sous xâm lấn nhanh như chớp xong, tựa
hồ cũng không có nóng lòng thu phục lại lãnh thổ đã mất. Sức chiến đấu của cái
quốc gia này là mọi người đều biết, thế nhưng, bọn họ chỉ là rất thỏa mãn khi
đế quốc Sous lấp kín ngoài tinh hệ Trường Chinh (Long March). "An Lôi đôi mi
thanh tú nhích lên một cái: "Lúc này, chúng ta nghe ngóng được, đế quốc Sous ở
quốc nội đang tập hợp binh lực gồm một hạm đội hỗn hợp, năm sư đoàn thiết giáp
cùng mười bốn sư đoàn bộ binh. Mục tiêu của bọn họ, hiển nhiên không phải là
tinh hệ Reske."

" Bộ chỉ huy Quân liên hợp Phỉ Minh nói như thế nào?" Mập mạp một bên suy tư
về suy tư về ý đồ tập kết trọng binh như vậy của đế quốc Sous, một bên hỏi.

" Bọn họ cấp ra một cái chỉ đạo tác chiến." An Lôi cuộn lại đôi chân thon dài
xinh đẹp, gập lai xuống dưới bờ mông mềm mại, tựa trên tay vịn nói: "Bọn họ
yêu cầu Liên Bang Salerga, Cộng hòa Keneville, liên minh thương nghiệp
Tartanya, Liên Bang Pudituoke cùng chúng ta, dưới sự hiệp trợ của hạm đội quân
viễn chinh Đông Nam số 1 số 2 cùng sự chỉ huy của Bộ chỉ huy Quân đồng minh,
tiến hành liên hợp tác chiến."

" Liên hợp tác chiến!" Mập mạp bỗng nhiên hiểu ra rồi, cười lạnh nói: "Rất rõ
ràng, Hastings là muốn tinh vực Đông Nam gánh vác việc ngăn chặn, làm tiêu hao
gánh nặng chủ lực của Tây Ước, vì sự phát triển của chiến tuyến tinh vực trung
ương sau này, đặt ra nền móng."

(tinh vực trung ương là giữa Binalter và Phỉ Dương, tức là cho ruồi muỗi chết
bớt để trâu bò đánh nhau)

" Tinh Hà Carleston?" An Lôi mở to hai mắt hỏi.

" Cộng hòa Phỉ Dương, sẽ không vô duyên vô cớ mà phái hai hạm đội liên hợp đến
trợ giúp chúng ta. Bọn họ, tự nhiên là có dự định của bọn họ." Mập mạp vung
tay lên, biểu tình trên mặt có chút dữ tợn: "Ngẫm lại, thực sự là đáng sợ,
Hastings ngay từ đầu, đã đem tất cả mọi người tính toán hết. Chúng ta hết lần
này tới lần khác lại chỉ có thể chấp hành dựa theo kế hoạch của ông ta."

An Lôi há to miệng, nghe mập mạp cười lạnh liên tục: "Thảo nào Trenock lại bày
ra trạng thái phòng ngự như vậy, đánh mất một tinh hệ lại không vội giành lại.
Phỏng chừng bọn họ cùng Cộng hòa Phỉ Dương, sớm đã có ăn ý. Chỉ cần có thể
khiến cho chủ lực của mấy đại quốc Tây Ước tiêu hao ở tinh vực Đông Nam. Bọn
họ mới không quản sự sống chết của chúng ta!"

"Đúng thế!" An Lôi tức giận nói: "Thế nhưng, bọn họ không nghĩ tới rằng, Tây
Ước một khi đả thông được thông đạo Leray, là có thể ở ngoại vi nối liền lại
thành một dải. Đến khi đó, những quốc gia như Tartanya này, cũng không thể may
mắn tránh khỏi. Cho dù là tuyến phòng ngự tam giác sắt giữa ba quốc gia Phỉ
Dương, Ryan cùng Trenock, cũng không thể chống đỡ được sự tiến công toàn diện
của Tây Ước nha."

"Ngươi quá coi thường Hastings rồi." Mập mạp ngưng thần nhìn lên tường, nghiến
răng nghiến lợi nói: "Ta dám đánh cá rằng, ông ta sẽ hi sinh chúng ta, thế
nhưng, ông ta sẽ không khiến cho chúng ta thất bại. Đợi đến khi tinh vực Đông
Nam đến hồi nguy cấp nhất, hạm đội của ông ta, cũng nên xuất hiện rồi!"

An Lôi ngơ ngơ ngẩn ngẩn không nói ra lời. Kết luận như vậy, khiến cho nàng
không kìm được mà rùng mình một cái. Một người thông tuệ như nàng, đã rất
nhanh hiểu ra. Chỉ cần theo ý nghĩ của mập mạp, ngẫm lại chiến dịch Small
Pyreness, nàng liền biết được suy luận của mập mạp là chính xác.

Hastings, là đang thực hiện kế hoạch trong chiếc lược của ông ta.

Trong cuộc chiến tranh có một không hai cuốn cả xã hội loài người vào này, tất
cả các quốc gia, tất cả các đội quân, đều là quân cờ trong tay ông ta. Tại
thời khắc then chốt nhất của chiến tranh Leray và Gatralan, chính là vì sự
xuất hiện của hạm đội quân viễn chinh số 2, đã quyết định quyền sở hữu của
Small Pyreness!

Mà hạm đội này, nửa năm trước khi chiến dịch Small Pyreness bắt đầu, cũng đã
tập kết và bước lên trên bản đồ hành tinh. Khi Leray đánh bại được Gatralan,
lại ngăn chặn được Deseyker, bọn họ mới xuất hiện tại điểm Bước Nhảy của
Keneville đi thông qua Small Pyreness.

Leray đã bỏ ra sự hi sinh thê thảm, vậy mà lại phải chắp tay đưa Small
Pyreness cho Fischella. Không chỉ có vậy, đến cuối cùng, người Leray thậm chí
còn phải cảm tạ Hastings vì đã giúp mình giành lại tinh hệ Galileo.

Đó là chiến dịch đầu tiên của chiến dịch, Leray vì thế đã chiến đấu anh dũng
ba năm. Thế nhưng, ba năm này bất quá chỉ là mấy quân cờ mà Hastings đã đặt
xuống trên bàn cờ chiến tranh. Kế tiếp, nước cờ giống như ở giai đoạn đầu
tiên, sẽ ùn ùn tới không nghỉ. Ông ta có thể khiến cho Leray bỏ ra ba năm hi
sinh, vậy thì ông ta cũng có thể đem toàn bộ tinh vực Đông Nam trói buộc lại,
bỏ ra hi sinh y như vậy.

Khi hạm đội của Cộng hòa Phỉ Dương chậm rãi khoan thái xuất hiện ở trước mắt
tinh vực Đông Nam đang vết thương đầy mình, bọn họ sẽ ở chỗ đó, dựng lên lá cờ
thuộc về Phỉ Dương?

" Soberl vì sao lại nhìn chằm chằm vào thông đạo Leray không tha? Hắn ta lại
cam tâm chịu thiệt một lần nữa sao?" An Lôi nghĩ có chút bất khả tư nghị: "Đến
lúc đó, hắn sẽ không ra tay sao?"

" Sẽ ra tay!" Mập mạp gập chân ngồi ở trên sô pha, lấy tay chống cằm nói:
"Soberl ngay từ đầu đã xuất thủ rồi. Đối với thông đạo Leray, hắn là tình thế
bắt buộc! Nếu như đế quốc Binalter muốn giao phong chính diện với Cộng hòa Phỉ
Dương ở Tinh Hà Carleston, Soberl cũng không có nắm chắc thủ thắng. Bất kể là
từ quân lực hay quốc lực mà xem, thực lực của Cộng hòa Phỉ Dương đều cao hơn
so với bọn họ. Lại thêm sự chỉ huy của Hastings, Soberl tuyệt đối không mạo
hiểm cầu quyết chiến."

" Điều mà hắn cần, là thời thế!" Nương theo lời nói của mập mạp, màn hình TV
trong giây lát sáng ngời, ánh sáng màn hình màu trắng bạc chiếu rọi trên khuôn
mặt của hắn, khiến cho đôi mắt màu đen của hắn, dường như lướt qua hai điểm
tinh mang lóng lánh.

An Lôi si ngốc nhìn mập mạp, nàng nghĩ, mập mạp trong lúc trầm tư, có một sự
quyến rũ đặc biệt khiến cho nàng hoa mắt thần mê.

"Toàn bộ bản đồ hành tinh của nhân loại, đã bị các quốc gia Tây Ước do Soberl
chỉ huy xâm lấn như chớp, phân cách thành các mảnh nhỏ rời rạc. Đây là nước cờ
đầu tiên của Soberl. " Ánh mắt mập mạp đang lấp lánh: " Gia tộc Soberl, đã
từng bại bởi Hastings. Kết cục của chiến dịch lấy tương lai của vận nước làm
tiền cược kia, cũng trực tiếp dẫn đến việc Cộng hòa Phỉ Dương mấy chục năm gần
đây cưỡi lên trên đầu đế quốc Binalter."

Ánh sáng từ màn hình ti vi, theo hình ảnh biến ảo rồi ảm đạm hẳn đi, trong
phòng khách u ám vắng vẻ, chỉ nghe thấy thanh âm của mập mạp: "Nếu như ta là
Soberl, ta cũng sẽ không tùy tiện lấy toàn bộ quốc lực ra đấu cùng một đối thủ
như Cộng hòa Phỉ Dương. Khi chưa nắm chắc một kích trí mạng, ta sẽ chậm rãi mà
hạ từng nước trên mỗi góc của bàn cờ, khiến cho các quân cờ của ta nối liền
lại với nhau, khiến cho ưu thế của ta, cuối cùng, biến thành thắng thế ở
Carleston!"

" Quan trong nhất chính là!" Trong thanh âm của mập mạp, lộ ra sự bất đắc dĩ
cùng phẫn nộ: "Hai cái siêu cường quốc này, cũng không sẽ cho các quốc gia
khác cơ hội tọa sơn quan hổ đấu! Thứ mà bọn họ cần giành lấy, không chỉ là
thắng lợi của cuộc chiến tranh này, mà còn là ưu thế địa vị trong tương lai
mấy trăm năm! Bọn họ tuyệt đối không làm ra trò ngu ngốc lưỡng bại câu thương,
để rồi cho các quốc gia khác thừa cơ phát triển ổn định!"

"Thế nên... bọn họ đồng thời đem ánh mắt, hướng về tinh vực Đông Nam." An Lôi
lẩm bẩm, nàng nhìn chăm chăm vào mập mạp. Phân tích không ngừng khiến cho
người ta hoa cả mắt này, làm nàng như si như túy. Nàng tới bây giờ vẫn không
nghĩ tới, trong lòng bàn tay của các nhà quân sự đỉnh cấp kia, thế giới lại bị
đùa bỡn như vậy.

Mập mạp dỡ từng tầng lớp phân tích, khiến cho An Lôi từ từ thấy được rõ chân
tướng.

Mập mạp thở dài nói: "Từ cái ngày mà Gatralan bắt đầu xâm lấn Leray kia, tinh
vực Đông Nam đã được định trước trở thành chiến trường chém giết của bọn họ.
Chỉ có ở đây, bọn họ mới có lý do để tranh đoạt, và cũng chỉ ở nơi đây, bọn họ
mới giành được đủ thế thắng, mới có thể chân chính thổi lên một hồi kèn lệnh ở
Tinh Hà Carleston, giải quyết dứt điểm!"

" Như vậy, bước tiếp theo Soberl sẽ làm như thế nào?" An Lôi cắn môi nói: "Hắn
ta thực sự muốn biến nơi đây thành một cái cối xay thịt sao?"

"Không. Soberl quyết sẽ không đem ưu thế của mình, tiêu hao mất ở tinh vực
Đông Nam." Mập mạp nhìn con mắt của An Lôi, như đinh đóng cột nói: "Nếu như
nói bởi vì đế quốc Binalter chưa kịp tham dự trực tiếp vào chiến dịch Small
Pyreness mà dẫn đến Deseyker sắp thắng lại bại mà nói, như vậy, lần này, hắn
quyết sẽ không đợi đến lúc cuối cùng mới ra tay. Muốn chiếm ưu thế, ta nghĩ,
con bài tẩy đầu tiên của Soberl, chính là đế quốc Sous!"

" Đế quốc Sous?" An Lôi kinh ngạc nói: "Vì sao lại là đế quốc Sous? Mặc dù bọn
họ tham dự chiến đấu, cũng bất quá chỉ là liên quân cấu thành với Jaban. Bọn
họ cùng căn bản là không có biên giới tiếp xúc!"

"Biết vì sao không?" Mập mạp thở dài một tiếng: "Bởi vì, mục tiêu của đế quốc
Sous, hoặc có lẽ là mục tiêu của Tây Ước do Soberl chỉ huy. Căn bản không phải
chúng ta! Cái gì thế tiến công quy mô lớn kia, đó chỉ là một cái ngụy trang!"

" Ngụy trang?" An Lôi ngạc nhiên, nàng cùng đồng sự ở trong Cục Tình báo, cả
ngày đều vì việc quân sự Tây Ước điều động tập kết quy mô lớn mà lo lắn, thế
nào mà suy nghĩ của mập map, tất cả những điều này cũng không phải là nhằm vào
Leray. Nàng ngồi thằng dậy, nghi hoặc mà hỏi thăm: "Mục tiêu của bọn họ là
gì?"

" Liên Bang Salerga!"

Năm chữ này vừa ra khỏi miệng mập mạp, An Lôi chỉ sửng sốt một chút, xong rồi
chợt hiểu ra.

Chỉ cần suy nghĩ một chút về vị trí của Liên Bang Salerga, ngẫm lại về thế cục
chính trị quốc nội của bọn họ, lại nghĩ về việc Sous chiếm tinh hệ Reske. Tất
cả, đều đã nổi lên mặt nước.

Tây Ước căn bản là khồng cần phải liều mạng với mấy quốc gia Phỉ Minh. Soberl
chỉ cần bức bách Salerga đổi cờ, là có thể khiến cho Leray rơi vào cảnh vạn
kiếp bất phục.

An Lôi vẫn nhìn vào TV đang phát chương trình đến xuất thần. Mập mạp miêu tả
ra tương lai, khiến cho nàng vừa khiếp sợ vừa sợ hãi. Hóa ra, đây mới là chân
tướng của sự thực. Các đồng sự ở Cục Tình báo phân tích bàn luận về thế cục ở
trước mặt mình, hiện tại nhớ lại, thật là buồn cười như vậy đấy.

An Lôi mở miệng, muốn nói gì/ Khi ánh mắt của nàng từ TV chuyển qua khuôn mặt
của mập mạp, bất thình lình, cảm giác kinh khủng của nàng lại bình tĩnh trở
lại. Nhìn cái gã mập mạp đang trầm tư trước mặt này, nàng phát hiện ra, cái
nam hài nhu nhược trước giờ vẫn được mình bảo vệ kia, đã trở thành một người
nam nhân cơ trí!

Phát hiện này, khiến cho nàng cảm thấy một sự kiêu ngạo một cách rất hiển
nhiên.

"Những điều này, Bộ Thống soái có biết không? Chúng ta nên nên làm như thế
nào?" An Lôi nhẹ nhàng kéo cánh tay mập mạp, thì thào hỏi.

"Cái đám hồ ly già kia mà lại không biết sao?" Mập mạp từ trong trầm tư phục
hồi tinh thần lại, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, thầm nghĩ: "Mấy lão già này
sớm đã để lại đường lui, Nếu không, bọn họ thế nào lại ở đằng sau, mưu cầu về
kỹ thuật Bước nhảy Không Gian mới cùng với công trình nghiên cứu chế tạo robot
liên hợp lần này, không chỉ phái ta đi Trenock, thậm chí còn điều ra bộ đội
riêng. Chỉ sợ ngay cả lão đầu Boswell, là bọn họ cũng là đã sớm thương lượng
xong rồi!"

" Chúng ta nên làm như thế nào...." Mập mạp bỗng nhiên nở nụ cười: "Có người
đã sớm bố trí kéo Trenock xuống nước, không cần chúng ta phải quan tâm. Ta
ngược lại lại nghĩ, có cơ hội quấy rối những đại thần cao cao tại thượng như
Hastings cùng Soberl này, sẽ là một chuyện vô cùng khoái trá."

" Ngươi lại nghĩ ra mấy thứ xấu xa gì đó phải không?" An Lôi phong tình vạn
chủng thưởng cho mập mạp một cái trừng mắt.

" Hiện tại chỉ là nghĩ thôi... Thế nhưng..." Mập mạp nghiến răng nghiến lợi vẻ
mặt dữ tợn: "Chờ đến khi có cơ hội, ta mẹ nó ngược lại lại không thèm quan tâm
đến việc thổi chiến hỏa đến Tinh Hà Carleston đâu! Trong lòng không muốn thì
đừng đẩy cho người! Hastings, Soberl, các ngươi nghìn vạn lần đừng cho ta cơ
hội!"


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #339