Tất cả robot “Vinh Dự 15” của Liên cùng hét lên giận dữ. Bọn họ không hẹn mà
cùng xông ra khỏi trận địa, cơ quan pháo năng lượng xoay tít, điên cuồng bắn
với tốc độ cực hạn, đồng thời, lồng phòng ngự năng lượng nhanh chóng biến
thành màu đỏ nhạt. Điều này có nghĩa là vì bảo vệ 2119, những robot này không
hề do dự đem năng lượng tập trung hết vào công kích, hoàn toàn không để ý tới
lồng phòng ngự năng lượng.
_"Ha ha, con mẹ nó, đám chó chết Gatralan, ông mày tới đây.”
_"Bọn đế quốc côn trùng, để ta tới dạy dỗ các ngươi một chút nào.”
_"Quả tên lửa này là để ân cần thăm hỏi mẹ ngươi, một quả này là để ân cần
thăm hỏi cha ngươi.”
Đế quốc quân đột nhiên bị liên bang quân tăng cường hoả lực, bắn cho mụ cả
người.
Mười hai chiếc robot màu đỏ xông ra như mười hai sát thần đến từ địa ngục,
quanh người bao bọc ánh sáng đỏ, vung lên lưỡi hái đoạt mệnh, tên lửa bắn ra
như mưa.
_"L9- 2108, hướng 1 giờ có địch nhân dày đặc, khai hỏa!"
_"L9- 2117, tiến lên!"
_"L9- 2121, tiến lên!"
_"L9- 2119, tiếp tục tiến lên! Bọn nhóc con, mau tới đi.”
_"L9- 2110, tiến lên!"
_"L9- 2111, con mẹ ngươi 2119, chỗ bên đó là của ta.”
_"L9- 2106, xông lên cho ta, đừng để ý tới đám thỏ con phía sau.”
_"L9- 2133, tiến lên.”
_"L9- 2129, các anh em, chúng ta lên.”
_"L9- 2101, tiến lên."
Điền Hành Kiện đang nằm trên cây, cả người không thể ức chế run rẩy, tay nổi
hết cả da gà. Biểu hiện như vậy không biết rốt cuộc là kích động hay sợ hãi,
điều này bản thân Điền Hành Kiện cũng không biết.
Hắn chỉ biết là mình vĩnh viễn cũng không thể quên được những hình ảnh trước
mắt. Một chiếc “Vinh Dự 15” với cái lồng phòng ngự đã chuyển sang màu đỏ điên
cuồng lao tới đỉnh đồi, hai chiếc robot khác chẳng thèm phòng ngự, liều mạng
ngăn cản đám robot đế quốc đang ùa lên. Còn có chiếc chiếc robot cũng bỏ qua
phòng ngự, điên cuồng vãi đại ra tám phía, vừa tập hợp lại về phía ngọn đồi.
_"Tiến lên! Vinh dự 15"
Mười hai chiếc robot lục chiến “Vinh Dự 15” dùng pháo đạn điên cuồng và một
bầu máu nóng, thổi lên hiệu kèn xung phong về phía chân trời.
“Vinh dự 15” đột nhiên bạo phát khiến cho đế quốc quân không kịp ứng phó, mặc
dù đang chiếm ưu thế về số lượng, nhưng dù sao tất cả đều là robot một người
lái, loại robot này ngoại trừ tính linh hoạt ra thì đối mặt với robot hạng
trung căn bản là không có chút ưu thế nào khác.
Một quả tên lửa bắn trực diện hoặc hai phát pháo năng lượng là có thể dễ dàng
phá hủy một chiếc “Thánh Khải 22”.
Từng chiếc “Thánh Khải 22” dưới hoả lực điên cuồng lần lượt biến thành những
quả cầu lửa, ưu thế về hoả lực của đế quốc quân vốn được tạo nên từ số lượng
đang dần biến mất.
Bây giờ tỉ lệ robot hai bên là 5: 1. Nói cách khác, số lượng robot đế quốc còn
năng lực chiến đấu chỉ còn khoảng sáu mươi chiếc, hơn nữa trải qua thời gian
dài chiến đấu, năm quả tên lửa hạng nhẹ mà “Thánh Khải 22” có khả năng mang
theo hầu như đã dùng hết, hoả lực dự trữ đã tới mức nguy hiểm.
Không có tên lửa, chỉ dựa vào hai khẩu súng máy thì chỉ có thể gãi ngứa cho
“Vinh Dự 15” của Liên bang mà thôi.
Kiểu đánh lấy mạng đổi mạng của “Vinh Dự 15” khiến cho đế quốc quân kinh hãi
run sợ.
Tổn thất lại nhanh chóng gia tăng, lần lượt từng chiếc robot đang luống cuống
chân tay bị bắn trúng.
Sự kinh hoàng không gì cản nổi lan tràn trong đế quốc quân. Trong phạm vi mà
hoả lực của Liên bang bao trùm, đế quốc quân ngay cả đầu cũng không dám ngẩng
lên, chỉ biết tìm một cái hố đạn hoặc chương ngại để tránh né.