Chương trướcChương tiếp
Nhìn thấy [Liệp Sát Giả] dưới đột kích tập thể của [Thần Tứ] đang lung lay sắp
đổ, ai mà biết được đột nhiên lại xảy ra biến cố như vậy, binh sĩ trực tiếp
quan chiến đồng loạt ồ lên! Sau khi tiếng huyên náo ồn ào qua đi, lại là một
mảnh tĩnh mịch, mỗi người đều bị chấn kinh bởi phối hợp quỷ dị của [Liệp Sát
Giả]!
Đó tuyệt đối là một cái bẫy!
Một ít binh sĩ phản ứng nhanh lập tức ngẩng đầu nhìn thời gian hiển thị trên
màn hình, còn bốn phút nữa là kết thúc trận đấu dài mười lăm phút này! Ý đồ bỉ
ổi của phía Leray bại lộ không thể nghi ngờ!
Ngay từ đầu, bọn họ đã chuẩn bị cho kết quả một - không! (một robot Phỉ Dương
bị đánh bại so với không robot Quân Phỉ- ND)
Nelson vẫn luôn ổn định ngồi ở bên cạnh bỗng nhiên đứng lên, lửa giận công
tâm, hung hăng trừng mắt với mập mạp, quay đầu lớn tiếng ra lệnh: "Tiến lên!
Mạnh mẽ đánh tan!"
"!" Một tiếng báo hiệu thanh thúy vang lên, trên màn hình hiển thị, chiếc
robot [Thần Tứ] bị nhốt trong trận hình Leray, dưới sự vây công đã bị phá huỷ
mà không chút phản ứng! Bốn phía sân huấn luyện nhất thời bộc phát ra một trận
âm thanh ồ lên.
Các robot [Thần Tứ] còn lại đều đỏ con mắt. Đột nhiên xảy ra biến cố, thế
nhưng bọn họ cũng không hoảng loạn, mà là đem trận hình đột kích chỉnh tề mạnh
mẽ áp sát lên, phát động công kích như thuỷ triều.
Chỉ có chín chiếc robot, lại như thiên quân vạn mã. Thế tiến công như triều
dâng, hết đợt này đến đợt khác đánh sâu vào phòng tuyến của [Liệp Sát Giả], nỗ
lực xé rách phòng tuyến!
Thế nhưng, nguyên bản nhìn như không hề có sức chống lại, [Liệp Sát Giả] đã lộ
ra bộ mặt hung ác, những robot loại sát thủ này không có ý định phòng ngự,
trái lại dưới công kích của đối thủ, đã phát động phản công như cuồng phong
bạo vũ! Phản kích sắc bén, làm cho người ta không thể tin được bọn họ đang đối
mặt chính là [Thần Tứ] đời thứ 10!
Mỗi một chiến sĩ quan chiến đều cảm thấy chính mình sắp sụp đổ rồi, trên sân
huấn luyện mười chiếc [Liệp Sát Giả] đang vận động với tốc độ như thiểm điện,
theo chuyển động của bọn họ, toàn bộ trận hình giống như là một quả thiết cầu
to lớn đang xoay tròn.
Mỗi chiếc [Liệp Sát Giả] đang điên cuồng qua lại như con thoi, mỗi lần một
chiếc [Liệp Sát Giả] phát động công kích đến [Thần Tứ] ở trước mặt, luôn có
một chiếc [Liệp Sát Giả] khác ở một bên hiện ra phát động công kích, sau đó
lại một chiếc nữa, mà chiếc robot chịu công kích trước đó thì trong trận hình
xoay tròn rất nhanh sớm hình thành đã biến mất chẳng biết đi đâu.
Trận hình [Liệp Sát Giả] không phải như là một cái mâm xoay tròn thô sơ, mà là
hình cầu lập thể, robot phía sau từng chiếc rất nhanh bổ túc vị trí, từ bên
trái, bên phải, phi thân lên trước, từ các góc độ không thể tưởng tượng nổi
xuất hiện trước mặt đối thủ. Mà toàn bộ trận hình luôn luôn di động chỉnh thể,
từ đầu đến cuối vẫn duy trì đối mặt với vị trí đột phá phía trước của đối thủ,
bảo trì mặt tiếp xúc ít nhất.
Những nơi thiết cầu xoay đến, số liệu phòng ngự của các robot [Thần Tứ] ở vị
trí tiếp xúc dưới vô số công kích điên cuồng đang giảm xuống rất nhanh, nếu
như đứng ở mặt trước là người thường, dưới uy thế vô biên vô hạn này đã sớm
tan xương nát thịt.
Không ai có thể nghĩ đến [Liệp Sát Giả] vậy mà cường hãn đến thế, cũng không
ai nghĩ đến, phối hợp của bọn họ đã đến trình độ như vậy. Bọn họ đã chân chính
hòa hợp thành một thể, có thể loại phối hợp này cũng không phải là vạn năng,
thế nhưng, khi đối mặt với số lượng đối thủ như nhau, uy lực của loại công
kích liên miên không dứt cuồng phong bạo vũ này đủ để làm cho bất kì đối thủ
nào tan vỡ!
"Coong! Coong! Coong!" Tiếng kim thiết va chạm của robot cận chiến vang lên
như pháo nổ không dứt bên tai. Bảy, tám máy thu thập số liệu hình cầu bay lượn
trên bầu trời, thu thập số liệu mỗi lần công kích, trên màn hình hiển thị rộng
lớn đang không ngừng thay đổi các số liệu mới.
Douglas và Nelson, còn có tất cả chiến sĩ robot Phỉ Dương, đều triệt để thừ
người ra.
Bọn họ không thể tin được tất cả những gì phát sinh trước mắt, mười tên chiến
sĩ robot cấp 8 điều khiển [Thần Tứ], thế mà dưới công kích trực diện của cùng
số lượng [Liệp Sát Giả] lại đang phải đau khổ chống đỡ, hoàn toàn là nhờ vào
kỹ thuật cá nhân và ưu thế robot mới miễn cưỡng duy trì thế cân bằng.
Mà toàn bộ trận hình công kích, dưới sự nghiền ép của thiết cầu quét qua quét
lại, đã bị xé rách đến không còn hình dạng! Trong chiến đấu robot, Phỉ Dương
đã bao lâu rồi không có gặp phải đối thủ như vậy?
"Tích!" Một tiếng báo hiệu điện tử thanh thúy tuyên bố kết thúc trận đấu ngắn
ngủi mà nhiều cảm xúc này. Điểm số trên màn hình đã được xác định là một -
không. Trong chín chiếc [Thần Tứ] còn lại, ba chiếc có lực phòng ngự đã hạ
xuống thấp hơn mức giới hạn cực độ nguy hiểm là 20%, sáu chiếc khác có lực
phòng ngự cao thấp không đồng đều, trung bình khoảng 65%. Mà mười chiếc [Liệp
Sát Giả] thì lại vô cùng đồng đều, còn lại 50% lực phòng ngự.
Chiến đấu số liệu như vậy, rất rõ ràng nhắn cho mọi người một tin tức, là
trình độ phối hợp của sư đoàn 19 đã cao đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chỉ
cần ngẫm lại, những công kích thương tổn thiên biến vạn hóa trong trận chiến
vừa rồi đã được bọn họ phân phối đều đến như vậy, từ đó có thể hiểu rõ bọn họ
đã ăn ý đến trình độ nào!
Muốn đánh chết một người trong số bọn họ, nhất định phải đồng thời đánh chết
chín người còn lại!
Tuy rằng mỗi người đều biết, nếu như tiếp tục đánh tiếp, nếu như là trong
chiến đấu quy mô lớn bọn họ cũng chưa chắc đạt được thắng lợi, thế nhưng trong
một trận này, bọn họ rốt cục là đã thắng! Chín chiếc [Thần Tứ] ngơ ngác đứng
tại chỗ, dường như trong lúc nhất thời còn không thể tiếp thu kết quả như vậy.
Nelson trước hết tiếp thu kết quả, trận này thất bại ngoài ý muốn, làm cho hắn
chân chính một lần nữa xem xét kỹ lưỡng lại đối thủ. Có thể phán đoán của mình
quá mức chủ quan, một chi đội ngũ có thể ở vùng địch hậu chiến đấu thời gian
dài như vậy, bất luận thế nào cũng không phải có thể đánh bại đơn giản như
vậy. Trận chiến bại này, đối với sư đoàn đặc chủng của mình, đối với toàn thể
bộ đội Phỉ Dương mà nói, chưa hẳn không phải là chuyện tốt!
Hắn nhìn thoáng qua Douglas mặt trầm như nước bên cạnh, chậm rãi đứng dậy, đi
tới bên cạnh Điền Hành Kiện nói: "Điền tướng quân, chúc mừng bộ hạ của ngài đã
đạt được thắng lợi, sức chiến đấu của bọn họ quả là đã làm cho tô phải kinh
ngạc! Bất quá..." Hắn sửa sang lại quân phục, nghiêm nghị nói: "Trận một đối
một tiếp theo, tôi sẽ toàn lực ứng phó!"
"Hả?" Mập mạp kinh ngạc nhìn Nelson: "Đoàn trưởng Nelson chuẩn bị tự mình ra
trận sao? Vậy thật tốt quá..." Hắn vỗ vỗ vai Nelson: "Tôi cũng đang muốn hoạt
động một chút, ngài xem... Chúng ta so đấu robot tập aerobics hay là múa dân
tộc đây?"
Nelson liền phát điên, chính mình thực sự không thể đuổi kịp tư duy của cái
tên mập mạp này, hít sâu, làm cho thân mình khỏi run một trận, hắn mặt không
biểu tình xoay người: "Tôi chỉ biết cận chiến robot, xin chỉ giáo!"
"Cận chiến?!" Mập mạp giống như là vừa mới hiểu ra, há to miệng: "thượng tá
Nelson, ngài điều khiển thế nhưng là robot [Thần Tứ] đời thứ 10 a! Lẽ nào,
ngài muốn cho tôi điều khiển robot kém hơn ngài đánh cận chiến sao? Trận đấu
như vậy, vẫn công bằng sao? Lòng tự tôn của ngài chẳng lẽ không bị tổn thương
sao? Vinh dự bách chiến bách thắng của quân nhân Phỉ Dương, chẳng lẽ không bị
vũ nhục sao?"
" Ta chỉ biết..." Một đám tướng tá ngồi ở bên cạnh đầu đầy mồ hôi, trong lòng
đều nghĩ: "Tên mập mạp này sẽ không chịu thiệt thòi đâu mà!"
Thân là một chiến sĩ robot cấp 9, lòng tự tôn của Nelson quả thực là không cho
phép hắn dựa vào ưu thế robot, trước mắt bao người mà đạt được một thắng lợi
khiến cho người ta phải lên án.
Do dự một lát, Nelson rốt cục lấy thiết bị khống chế của robot [Thần Tứ] từ
một chiến sĩ, đưa cho mập mạp và nói: "Ngài có thể sử dụng robot như của tôi,
thế nhưng, nếu như kĩ năng điều khiển robot không có trình độ nhất định, sợ
rằng trái lại sẽ ảnh hưởng đến phát huy của ngài."
Mập mạp cười tủm tỉm rồi cầm lấy thiết bị khống chế: "Yên tâm đi, robot cao
cấp đến đâu ta cũng từng điều khiển qua rồi!"
Nhìn vẻ mặt mập mạp say mê cầm thiết bị khống chế robot, biểu tình như một đứa
trẻ chiếm chiếm được món đồ chơi yêu thích, Nelson liền quay đầu hướng robot
của mình đi đến. "Chờ một chút!" Douglas một bên bỗng nhiên đứng lên, nói với
Nelson: "Thượng tá Nelson, [Thần Tứ] là robot đỉnh cao của quân ta, liên quan
đến nguyên nhân bảo mật, ngươi không thể để cho người khác điều khiển!"
"Ầm" Douglas vừa thốt lên xong, bao gồm cả Gordon, Heylinger và Oberto, một
đám tướng lĩnh lập tức xuất hiện rối loạn. Làm minh hữu, kết cấu số liệu của
robot tuy rằng là bảo mật cấp cao, thế nhưng cũng không có nghiêm ngặt đến độ
không cho người khác điều khiển như vậy chứ.
Điều khiển tuy rằng có thể lý giải tính năng và khống chế của robot, cùng với
điện tử, ra-đa các loại thiết bị, nhưng mấy thứ này không phải sử dụng một
chút là có thể đánh cắp bí mật được. Nếu như không có thời gian và tri thức
chuyên nghiệp nhất định, tiến hành triệt để giải phẫu phân tích robot, căn bản
không có khả năng hiểu rõ nội bộ của robot.
Huống hồ, mập mạp không chỉ là một thiếu tướng, thêm nữa còn là chỉ huy của
chiến khu Mosky, địa vị chỉ dưới Douglas, thế nên nói như vậy, có chút làm cho
người ta bối rối khó chịu!
"Vậy được rồi, dùng robot của chúng ta cũng được!" Mập mạp vung tay, chỉ vào
một loạt robot hệ [Dũng Sĩ] rách nát vô cùng ở bên sân, lại cùng với Rashid
thì thầm vài câu, trong ánh mắt liếc qua Douglas hiện lên một tia giảo hoạt
như là đã thực hiện được âm mưu.
Douglas trong lòng rùng mình, nghĩ đến trận thứ hai này mình thực sự thua
không nổi, lúc này cắn răng nói: "Thôi được, hay là dùng [Thần Tứ] đi, lấy cấp
bậc thân phận của Điền tướng quân trong quân đồng minh, điều này cũng không
tính là trái với điều lệ."
"..." Mập mạp vẻ mặt ngạc nhiên, rốt cục thần tình phức tạp liếc mắt nhìn
Douglas, đi về phía chiếc robot đang lấp lóe ánh sáng.
Cái liếc mắt của mập mạp trước khi đi vừa vặn để cho Douglas thấy được, trong
lòng vậy mà không biết tại sao lại thoải mái hơn một chút. Hắn hầu như có thể
tin chắc, nếu như dùng robot do mập mạp cung cấp, không biết cái tên Leray bỉ
ổi này còn có thể động tay động chân gì lên robot nữa!