5 - Chương Tiềm Nhập Giả


Chương trướcChương tiếp

Đối với mập mạp mà nói, khi chế định bản kế hoạch dạng này, đích thực là một
chuyện không cần phải tính toán, nhắc đến phương pháp thôi diễn đặc biệt này
thì đầu tiên phải kể đến công của hắn.

Phương pháp thôi diễn cổ phương đông bao gồm vô số học vấn loạn thất bát tao
này tuy rằng muốn học được thì rất khó khăn, thế nhưng, khi sử dụng đến thì
ngược lại lại rất đơn giản và nhanh chóng. Nhất là tại phương diện tính toán,
trong khi các trường phái thôi diễn khác còn cần phải sử dụng tin tức tình báo
về trang bị vũ khí, lực chiến đấu, khả năng năng cơ động cùng khả năng chỉ huy
phối hợp của đối phương để tiến hành tính toán thì kiểu thôi diễn này đã nhanh
chóng xuất ra được đáp án rồi.

Đáp án cũng không phải là một nhóm số liệu cụ thể mà là một nhóm ký hiệu thay
thế cho số liệu. Những ký hiệu này rất nhiều và phức tạp thế nên khiến cho mỗi
một người khi tiếp xúc với kiểu thôi diễn này đều sợ hãi. Trên thế giới này
thì cũng chỉ có cái gã mập mạp đầu óc không được bình thường này mới có thể
đem những ký hiệu không có căn cứ khoa học, thoạt nhìn thì vô cùng sai lầm này
ghi tạc toàn bộ ở trong đầu.

Khi các ký hiệu này được thay thế cho tất cả các tư liệu phân tích về địa hình
chiến đấu, tình hình sắp xếp, quân đội cấu thành, trang bị vũ khí, lực chiến
đấu trong giao chiến hai bên, tiếp đó căn cứ vào quan hệ tăng, giảm, tương
sinh, tương khắc, chế ước, cân đối giữa các ký hiệu này trong phương pháp thôi
diễn, cuối cùng thì thôi diễn ra kết quả.

Những ký hiệu thay thế cho số liệu này tại lúc thôi diễn cuối cùng, sẽ chiếu
theo công thức cố định của phương pháp thôi diễn rồi chế định ra hình thành
một cái vòng tuần hoàn không cố định, giống như một con rắn tự cắn lấy đuôi
của mình. Khi con rắn này cắn nuốt từng miếng các ký hiệu đại biểu cho điều
kiện tình báo đã biết, đến cuối cùng tạo thành một quả cầu miệng chạm đến sau
đầu, thôi diễn đã như thế mà được tạo ra rồi.

Ngược lại, nếu như tính toán đến tối hậu mà lại vẫn còn nhiều hơn hai cái ký
hiệu không thể nào chế ước lẫn nhau mà tiêu hao được. Như vậy, cũng ý nghĩa là
trong thôi diễn đã xuất hiện sai lầm, bởi vì không tạo ra được sự logic nên
không thể đến được kết quả cuối cùng.

Đối với người bình thường mà nói, đây là một thứ phức tạp và rườm rà (Vâng,
phức tạp đến nỗi dịch mà cũng rất đau đầu, khó diễn xuôi nên anh em thông cảm
- nd). Một phương pháp thôi diễn gần như tìm giường trong bóng tối vậy mà mập
mạp lại sử dụng đến thành thạo không gì sánh được. Thôi diễn như vậy hắn đã
thực hiện qua hơn một nghìn lần. Các chiến dịch trứ danh trên lịch sử cùng các
cuộc chiến đấu mà Leray có thể lý giải được chi tiết đều bị hắn lôi ra, như
Trư Bát Giới tham ăn phá hoại mà thôi diễn hết. Kết quả thôi diễn cuối cùng,
cũng cùng hướng đi của chiến cuộc đến tám chín phần mười.

Mà khoảng thời gian mạp mạp ở bộ chỉ huy tiền tuyến Millok, suốt ngày xét
duyệt phương án tác chiến cùng tiến hành tính toán thôi diễn, luận về hiệu
suất thì toàn bộ bộ tham mưu tác chiến không ai có thể nhanh hơn được hắn. Hơn
nữa với hình thức huấn luyện ma quỷ của Russell, chế định phương án chiến đấu
loại nhỏ với quy mô hai trung đoàn, dùng lời của gã tiện nhân này mà nói, thực
sự là một chuyện nhỏ không thể hiện được bản lĩnh, độ khó giống như việc đứng
lên mà đi tiểu của một gã béo vậy.

Bonnie sớm trước đây chỉ biết, sở dĩ lục quân Gatralan gặp phải thất bại, cũng
không phải do Russell làm phản cùng linh quang nhất hiện của mập mạp. Ngẫu
nhiên đã xuất hiện liên tiếp thì không còn là ngẫu nhiên nữa rồi. Tình báo sau
chiến đấu cũng đã đưa ra được phán đoán tương đương hay thậm chí là chắc chắn
đối với sự chỉ huy cùng năng lực nắm bắt phân tích chiến cuộc của mập mạp. Cái
tên dám cả gan chế nhạo Steven này, chính là một ngôi sao mới xuất hiện chói
sáng trong chiến tranh của Liên bang Leray.

Thế nhưng cho dù với sự đánh giá như vậy, hiện tại Bonnie xem ra, mình đã đánh
giá thấp quá mức cái gã mập mạp không biết còn có thể làm ra việc trời đất gì
nữa này.

Bản kế hoạch tác chiến xuất hiện trước mắt đã tiến thêm một bước chứng minh
thiên phú quân sự của mập mạp. Lấy trình độ làm đoàn trưởng của Bonnie cùng
với kinh nghiệm quân sự phong phú của nàng mà xem, bản kế hoạch này nàng hoàn
toàn không nhìn ra được một lỗ hổng nào.

Tất cả các chi tiết đều được mập mạp lo tới rồi. Các bước tấn công tỉ mỉ tới
từng tiểu đội một, tiểu đội và tiểu đội tác chiến nối tiếp phối hợp về lợi
dụng địa hình, lộ tuyến công kích, thời cơ đan xen. Các bước công kích điện tử
của robot điện tử cùng với bố trí hỏa lực của robot hạng trung và hạng nặng
đều được giải thích rất rõ ràng.

Đây đâu phải là một bản tác chiến kế hoạch, đây quả thực chính là một bản
thuyết minh sử dụng các thiết bị của máy bay chiến đấu! Từ bắt đầu cho đến khi
kết thúc, bước đi, tốc độ, lộ tuyến, tiết tấu, phương án dự bị, tất cả mọi thứ
có thể nghĩ đến thì gã mập mạp này đều muốn đưa vào chế định bản kế hoạch.

Hơn nữa, bất luận nhìn thế nào, trong bản kế hoạch có vẻ rất chính quy nghiêm
cẩn này, nơi nơi đều lộ ra một sự dâm đãng bất khả tư nghị, một sự ác độc
khiến cho người khác giận sôi. Bất luận theo phương diện nào nhìn đến thì đều
thấy kế hoạch của mập mạp làm cho địch nhân khó chịu thế nào, bực tức thế nào,
ác tâm thế nào!

Nhìn bản kế hoạch này, dựa theo kế hoạch, bộ đội của gã mập mạp chết tiệt này
luôn luôn xuất hiện ở vị trí khó chịu nhất, trong thời gian khó chịu nhất của
địch nhân.

Chẳng hạn như lúc địch nhân sắp đạt được thắng lợi thì xông lên đâm thóc chọc
bị cho một phát, giống như một nhân viên quản lý khách sạn nhằm lúc người khác
đang tới "cao trào" thì bỗng nhiên mở rộng cửa, nhìn như không thấy mà vào
quét dọn vệ sinh. Hoặc là, lúc địch nhân đã nỗ lực trả một cái giá thật lớn,
sắp phòng ngự thành công thì lại chọc lên một phát như thế, giống như một nữ
nhân gặp phải thằng cưỡng gian, mắt thấy sắp chống cự được thành công thì bỗng
nhiên bị mấy tên hỗn đản ngồi xem náo nhiệt hai bên trái phải chạy tới, thoáng
cái hỗ trợ tách hai đùi ra.

Vô số tiểu đội đều đang chấp hành nhiệm vụ âm ngoan, độc ác, hẹp hòi, không
biết xấu hổ như vậy. Đánh xong rồi chạy, ngăn trở, kéo áo, gây xích mích ly
gián, không giảng đạo lý, giang tay đánh lớn, cùng lừa cùng gạt, cùng trộm
cùng cướp.

Điều này làm cho người khác muốn đánh chém cho gã mập mạp kia dừng lại một
chút, hỏi hắn có muốn cho người ta con đường sống không vậy, rốt cuộc phải thế
nào thì hắn mới biến cái phong cách độc ác trở về thủ đoạn bình thường?

"Bonnie!" Bên tai truyền tới tiếng gọi làm Bonnie hồi lại tinh thần, xoay đầu
lại, gã mập mạp kia đang đứng ở bên cạnh nàng. Khuôn mặt hàm hậu thành thật,
ánh mắt dường như đang vô cùng ngượng ngùng mà cụp xuống tựa hồ không dám đối
diện với nàng. Thế nhưng Bonnie nhìn thấy rõ ràng, cái tên tặc tử này lại cứ
như vậy mà quét tới quét lui trên ngực của mình.

"Chuyện gì vậy?" Bonnie phát hiện ra mình lại một lần nữa đơn giản mà đỏ mặt
rồi. Nàng cảm thấy rất kỳ quái là mình thế nào lại mất đi sức chống cự, đối
với tất cả đàn ông chẳng hề liếc mắt một cái, duy độc có mỗi trước mặt gã mập
mạp này thì lại sụp đổ. Chỉ cần bị ánh mắt kia của hắn đảo qua trên ngực mình,
tâm lý tự nhiên bối rối mà nảy lên không ngừng.

Khuôn mặt hồng hồng này, không khỏi cũng quá dồn dập rồi.

"Ta giờ muốn đi ra ngoài một chút..." Mập mạp cứ như trước dáng dấp thành thật
hàm hậu mà nhìn trộm bộ ngực cao ngất của Bonnie, trong lòng thầm khen một
tiếng. Bonnie thuộc về dạng mỹ nữ cốt cảm với vóc người tầm trung, có vòng eo
tinh tế và bờ vai cực kỳ mỹ lệ. Thế nhưng, làm cho người ta phẫn nộ hơn là,
nàng lại cứ không có thiên lý mà sở hữu một bờ mông phong nhũ cùng nhau đối
lập cực kỳ rõ ràng, lại thêm làn da trắng nõn mềm mại kia nữa, thực sự khiến
cho người ta bốc cháy mà. (trình độ dịch và văn của dịch giả có hạn, không thể
dịch tinh tế hơn được, anh em thông cảm - nd)

Mập mạp còn chưa nói hết, Bonnie đã ngắt lời: "Ta đi cùng với ngươi đi." Nàng
thậm chí còn không hỏi qua một chút rằng mập mạp chuẩn bị đi nơi nào.

Mập mạp không tự nhiên mà khép lại hai đùi, nỗ lực làm cho sự "phẫn nộ" của
mình không lộ ra ngoài (ặc ), một bộ dáng chân thật đáng tin, kiên quyết cự
tuyệt nói: "Không được!".

Chơi bời cái gì chứ, mỗi lần trước khi chiến đấu mập mạp đều ở trong tình
trạng tuyến thượng thận tiết ra cực độ, dục tính cũng cực độ kích động. Khi đó
mà lại cùng Bonnie chen nhau ở một chỗ, vậy thì sẽ đánh thế nào đây? Chiến
tranh giữa hai cá nhân? Lại lạc mất tâm tính một lần nữa?

Tựa hồ cảm giác được ngữ khí của mình có chút kịch liệt, mập mạp trên mặt theo
quán tính hiện nên một nụ cười hạ tiện và nịnh nọt. Đang chuẩn bị giải thích
thì lại ngoài dự liệu của hắn là Bonnie cũng không có ý tứ phản đối lại quyết
định của hắn. Nàng chỉ là đang buồn bã mà hạ xuống nhãn tình, dáng điệu sầu
sầu đáng thương, khẽ cắn môi, người run lên nhè nhẹ, thoạt nhìn tựa như một
con nai nhỏ vô lực.

"Này đúng là yêu tinh mà!"

Sự nhu thuận của nữ nhân Gatralan, nổi tiếng ở trên đời. Mập mạp tuy biết rõ
Bonnie có chút hơi diễn nhưng cảm giác vẫn cứ không đành lòng nên giải thích:
"Ta muốn đi tiếp xúc sư đoàn 91 kia một chút, tận lực tránh né xung đột với
bọn họ, con đường này rất nguy hiểm..."

Bonnie sóng mắt lưu chuyển, cúi đầu nhìn xuống đất, sâu kín mà nói: "Ngươi
định để ta lại một mình tại nơi đây sao?" (Em đi chết đây các bác ạ - nd)

Mập mạp gặp phải dáng điệu nữ nhân này chỉ nhìn tới mặt đỏ hồng phát ngốc, rất
không có tiến bộ mà lẩm bẩm: "Được rồi, được rồi, thêm một người nữa cũng
không sao cả."

"Ta cũng muốn đi." Một giọng nói thanh thúy truyền đến, mập mạp run rẩy, không
cần nhìn cũng biết là Nia tới. Tiểu ma nữ này mà càn quấy lên thì ngay cả hắn
cũng không phải đối thủ.

Từ lúc trước cứu thoát tù binh đến nay, Nia đã biểu lộ tâm tình. Hơn nữa, cái
gã tiện nhân mập mạp này lại vô liêm sỉ không biết sống chết mà thỉnh thoảng
giở trò với nhân gia nên Nia đã tự coi mình trở thành người của mập mạp. Nàng
ở ngoài thấy một nữ nhân mình chưa bao giờ gặp qua đang lẫn lộn ở cùng với mập
mạp. Quan trọng nhất là, khí chất và vẻ đẹp của nữ nhân trước mắt này, đã làm
cho Nia cảm thấy được sự uy hiếp.

Bonnie cười mà không cười nhìn Nia, đạm đạm nói: "Ta biết sư đoàn trưởng sư
đoàn 91 Cruise, ngươi cũng biết sao?" Nàng đi đến bên cạnh Nia, cười mà nói:
"Chúng ta đây là đi đàm phán chứ không phải là đi đàm tình thuyết ái muội muội
ạ."

Nia nhất thời nghẹn lời, giậm chân nói: "Ai là muội muội của ngươi, mập
mạp..." Nàng quay đầu lại, nhưng đã đâu còn thấy bóng dáng của mập mạp nữa.

Con hồ ly béo này thấy tình thế có chút bất thường liền lập tức lui lại, đã
chuồn mẹ nó rồi.


Cruise năm nay bốn mươi tuổi, tốt nghiệm từ học viện thiết giáp lục quân
Gatralan. Thân hình cao lớn, tính cách ngay thẳng, tại phương diện hành quân
chiến đấu, hắn hơi có chút thiên phú, am hiểu cường công chính diện, dùng ưu
thế áp đảo đánh tan địch nhân, có thể thường xuyên trong chiến đấu truy kích
thu được chiến quả vượt xa tổn thất cường công.

Trong số các sĩ quan cao cấp của Gatralan với thanh niên tài tuấn như cá diếc
qua sông (đông đảo), tính về tuổi tác thì hắn khá lớn, bất quá, tư lịch của
hắn cũng không vì tuổi tác mà lại có vẻ hùng hậu.

Nguyên nhân rất đơn giản, ba năm trước đây, hắn bất quá cũng chỉ là một sĩ
quan trung cấp đặt ở vị trí tiểu đoàn trưởng tròn mười năm. Cho dù tại hai
mươi bảy tuổi lên làm tiểu đoàn trưởng, cũng là bởi vì hắn đã tích lũy đủ công
huân, cấp trên thực sự không cách nào bỏ qua một người như vậy nên mới miễn
cưỡng cho hắn lãnh đạo một tiểu đoàn thiết giáp nhị lưu. Nếu đổi lại là một sĩ
quan có chút bối cảnh khác, những công huân này, cũng đủ trở thành đoàn trưởng
rồi.

Trong giới quân đội Gatralan, muốn một bước lên mây, ngoại trừ phải có đủ công
huân, con mắt chiến lược cao minh ra, còn cần có dòng dõi hiển hách, bối cảnh
kiên cố chỗ dựa vững chắc nữa. Mà Cruise ngoại trừ đánh nhau ra thì những thứ
đó một cái cũng không có. Nếu như không phải Gordon ngoại lệ đề bạt hắn mà
nói, muốn trở thành một sư đoàn trưởng của một sư đoàn thiết giáp nhất lưu,
hắn cả đời cũng đừng mong đi.

Đó là vì sao mà Cruise vô cùng cảm kích Gordon. Phải biết rằng, trước khi hắn
được đề bạt, hắn thậm chí còn chưa cùng Gordon nói chuyện qua một câu. Hắn
cũng không rõ Gordon vì sao đề bạt mình, hắn chỉ biết là, làm người thì phải
biết tri ân báo đáp. Bởi vậy, sau khi chính biến Gatralan phát sinh, khi
Gordon đã hạ đài (về vườn) tìm đến hắn một cái, hắn đã lập tức tức không nói
hai lời mà lôi kéo đội ngũ giương lên ngọn cờ của Gordon.

Mà hiện tại, Cruise đang đối mặt với một trận đánh quan trọng nhất từ khi sinh
ra tới nay của hắn: Chiếm được cái căn cứ hậu cần khổng lồ trước mắt này!

Sở dĩ phải đánh chiếm cái căn cứ này, thật sự là bởi vì khi cùng với Reinhardt
và Steven so ra thì thế lực Gordon và Heylinger quá yếu, chỉ có sáu sư đoàn
thiết giáp cùng mười sư đoàn bộ binh toàn bộ cơ giới hóa.

Nếu như không phải còn có sự chống đỡ của hai vị thượng tướng tiền quân bộ
trung thành và tận tâm của hạm đội thái không (vũ trụ) số 6 cùng hạm đội địa
phương Small Pyreness còn sót lại mà nói, bọn họ đã sớm bị quét sạch trong
chiến đấu trên mặt đất rồi!

Mà hiện tại, hết thảy sản xuất cùng trật tự của Gatralan đều rơi vào trong hỗn
loạn, vấn đề lớn nhất mà quân đội của Gordon đang phải đối mặt là tiếp tế tiếp
viện. Steven có tiền vốn hùng hậu, Reinhardt có sự duy trì của Deseyker. Mà
Gordon, hầu như cái gì cũng không có.

Nếu muốn tiếp tục sinh tồn tiếp, cũng chỉ có khả năng dĩ chiến dưỡng chiến.
Nếu như lúc này không chiếm được cái căn cứ khổng lồ này, sư đoàn 91, cũng rơi
vào tình cảnh lương hết đạn sạch!

Tỉ mỉ quan sát mục tiêu của mình, Cruise có chút do dự. Sự do dự phát sinh
trước chiến đấu sau khi đã chuẩn bị tốt tất cả này trước đây chưa hề xuất hiện
qua. Hắn xoa xoa con mắt có chút hoa, quy sự bất an trong trái tim cho tầm
quan trọng của công kích lần này.

Một vị tham mưu tác chiến của sư đoàn đi đến, nghiêm người cúi chào nói: "Báo
cáo sư trưởng, các bộ đội hồi báo, đã tiến vào vị trí công kích dự định, tiểu
đoàn điện tử tùy thời chuẩn bị phát động, xin chỉ thị bước hành động tiếp
theo."

Cruise nhìn qua thời gian một chút, còn kém hai mươi phút nữa là tới 0 giờ.
Hắn quay đầu hỏi phó sư trưởng Nicolai: "Căn cứ có động tĩnh gì không?"

Nicolai từ nãy vẫn chú ý quan sát tỉ mỉ căn cứ liền lắc đầu nói: "Không có
động tĩnh gì, theo tình huống hiện nay thì thấy, bọn chúng vẫn chưa phát hiện
ra chúng ta, trạm canh gác cảnh giới sắp đổi ca rồi."

"Ừm." Ngón tay Cruise gõ gõ trên đài khống chế tin tức trung ương chiến
trường, trong lòng vậy mà vẫn không thoát khỏi dự cảm bất an. Lo lắng một lúc
lâu, đối với tham mưu tác chiến phụ trách truyền lệnh nói: "Truyền lệnh, chuẩn
bị chiến đấu cấp một, tiểu đoàn điện tử bảo trì ngụy trang tin tức, đợi mệnh
lệnh."

"Vâng!" Tham mưu tác chiến sau khi nhắc lại mệnh lệnh một lần nữa, đang muốn
xoay người rời đi thì bỗng nhiên, một vị tham mưu tác chiến bước nhanh vào
trong ban chỉ huy báo cáo: "Sư trưởng, có robot thân phận bất minh lẻn vào!"

"Hả?" Cruise cùng phó sư trưởng Nicolai liếc nhau, trên mặt nhất ngưng, vội
hỏi: "Ở nơi nào phát hiện ra? Robot loại gì? Có giao thủ qua không?" Không thể
trách được sự khẩn trương của bọn họ, sắp tới thời gian phát động công kích
lại phát hiện ra một chiếc robot thân phận bất minh lẻn vào, thật là khiến cho
người ta giật mình.

Đầu tiên, tham mưu quân sự sử dụng cái từ "lẻn vào" này cũng đã đủ thấy nghiêm
trọng, đây thuyết minh rằng chiếc robot đã thâm nhập vào rất sâu thì mới bị
phát hiện. Robot xuất hiện ở phía sau, nói chung đều không phải là người của
mình. Một khi phát sinh xung đột, tiếng nổ của pháo năng lượng lập tức sẽ
khiến cho căn cứ cảnh giác. Tiếp đó, chiếc robot này vì sao lại lẻn vào, hắn
có đúng là robot tuần tra của căn cứ hay không, ngoại trừ hắn ra còn có robot
khác nữa hay không cũng đều là vấn đề.

Bất luận vấn đề nào trong mấy cái này giống y trong tưởng tượng thì đều làm
cho lần tập kích này thất bại, thậm chí còn uy hiếp trực tiếp đến sự an toàn
của toàn bộ sư đoàn 91.

Sắc mặt vị tham mưu tác chiến kia đỏ bừng, có chút xấu hổ mà nói: "Là một
chiếc robot kiểu [Ma Thú] của Liên bang Leray, không có phát sinh giao hỏa,
chúng ta là..." Hắn chần chừ, ngượng ngùng ấp úng nói: "Không phải chúng ta...
Là hắn, tại vị trí cách sư bộ (bộ chỉ huy sư đoàn) 300m mà tìm tới chúng ta."

Tất cả mọi người ở đây đều bị dọa sợ ngây người!

" Ngươi nói cái gì?!!" Phó sư trưởng Nicolai tính tình nóng nảy tưởng chừng
như muốn nhảy dựng lên, túm lấy áo của vị tham mưu không may, cả giận nói:
"Cách sư bộ 300m! Lại còn là hắn chủ động đến tìm chúng ta, vệ binh của chúng
ta đâu? Trạm canh gác tuần tra đâu? Gác sáng gác ngầm nhiều như vậy mà lại
không một ai phát hiện ra một chiếc robot đời thứ hai sao!"

Lời của Nicolai, đều là nói ra lời trong lòng của mọi người. Bọn họ hoàn toàn
không thể tin được cái lỗ tai của mình, tất cả những thứ này không thể là thật
được! Sư bộ của một sư đoàn thiết giáp Gatralan nhất lưu, vậy mà lại bị một
chiếc [Ma Thú] khác biệt rõ ràng với robot của sư đoàn loạng quạng mà tiến
vào. Nếu như không phải người ta chủ động biểu lộ thân phận mà nói, sư bộ bị
diệt sạch khéo cũng chẳng có ai biết!

"Chờ một chút..." Cruise vẫn bảo trì trầm mặc bỗng nhiên dùng một thanh âm
kinh ngạc mà hỏi: "Ngươi nói là, một chiếc robot [Ma Thú] Leray chủ động tìm
tới vệ binh của chúng ta?"

Vừa nghe Cruise nói, rất nhiều người bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện. [Ma Thú]!
Lẽ nào, lại là cái tên như truyền kỳ kia sao?

Trả lời của tham mưu quân sự như chứng thực lại suy đoán của mọi người: "Đúng
vậy, là một chiếc [Ma Thú] thoạt nhìn vô cùng rách nát".


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #241