Chương trướcChương tiếp
Mập mạp vốn tưởng rằng, mặc dù được trang bị robot kiểu mới đời thứ chín, nếu
muốn giải quyết hết đội dự bị với quy mô gần hai đại đội bên cạnh sư đoàn
trưởng của sư đoàn thiết giáp Deseyker này, chí ít cũng phải mất thời gian một
khắc. Thế nhưng không nghĩ tới, từ lúc Torik mang binh giết ra đến lúc đánh
tan đối phương, chưa tới năm phút đồng hồ, mà cuối cùng khi một số robot
Deseyker chạy trốn tứ tán, bị các [Liệp Sát Giả] nhất nhất đuổi theo kích sát,
tổng cộng cũng không đến mười phút!
Kết qua như vậy, chả trách mập mạp trợn mắt há hốc mồm. Gã tuy biết rằng bất
kể là sư đoàn trinh sát đặc chủng 16 hay là sư đoàn đặc chủng Mãnh Hổ 1, đều
là chiến sĩ đặc chủng nghìn người chọn một mà ra, không chỉ tiếp thu qua huấn
luyện tác chiến đặc chủng cực kỳ nghiêm ngặt, mà còn được rèn đúc thành tinh
binh bách chiến ở trong chiến tranh với Gatralan, trong lửa đạn khói súng
thiên chuy bách luyện, nhiều lần liều chết xông lên, là tinh nhuệ của tinh
nhuệ! Thế nhưng, gã dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được, khi những
chiến sĩ này được trang bị robot đặc chủng cao hơn một đời thế mà lại có thể
phát huy ra sức chiến đấu kinh khủng đến vậy!
"Cái này thật đúng là bổ dưa hấu với cắt củ cải!" Tỉ mỉ đánh giá [Liệp Sát
Giả], mập mạp trong lòng một trận ngạc nhiên.
Có loại robot này, trong cuộc sống địch hậu sau này, liền sống khá giả hơn rất
nhiều. Chỉ tiếc robot như vậy quá ít, trong tay mình tổng cộng cũng bất quá có
hai trăm chiếc, còn lại đều là robot công kích tầm xa đời thứ bảy cũ mèm. Nếu
muốn an toàn trong thời gian dài cùng với dạng địch nhân có thực lực siêu
cường về quân sự như đế quốc Deseyker thì nhất thiết phải tăng cường thực lực
trang bị của bản thân mình!
"Đoạt robot, đoạt vũ khí, đoạt linh kiện, đoạt thiết bị!" (hehe bản chất phỉ
đây rồi - nd) Mập mạp kiên định và quyết tâm đến mức xanh cả mắt, gã muốn đem
đội ngũ của mình trang bị đến tận răng, phải cho lũ con cháu Deseyker kia
biết, binh sĩ duy tu cơ giới, cũng con mẹ nó không phải muốn khinh dễ là khinh
dễ được như vậy!
Dùng cánh tay duy tu cơ giới của [Logic] cực nhanh dỡ xuống nắp khoang của
[Lôi Chiến Sĩ] đã bị phá hủy hệ thống điều khiển, mập mạp bạo ngược đem Vasily
lôi ra, vẻ mặt tiểu nhân đắc chí, diễu võ dương oai hò hét: "Đi, kêu binh sĩ
của ngươi buông vũ khí đầu hàng cho lão tử!"
Vasily cười lạnh lùng, phủi phủi y phục bị vò nát, đứng thẳng người, hiên
ngang nói: "Ngươi nằm mơ đi!"
"Hắc!" Mập mạp hít vào một hơi khí lạnh, nhảy ra khỏi robot, rút một cây súng
lục năng lượng từ trên thắt lưng, trong tay ước ước lượng lượng, nghiêng đầu
vòng một vòng theo chiều kim đồng hồ quanh Vasily, vừa muốn mở miệng uy hiếp
thì lại thấy Vasily đang nghiêm nghị bất khuất vẻ mặt khinh thường nhìn mình
rồi hung hăng nhổ một miếng nước bọt xuống đất. Mập mạp kinh ngạc "Ô la" một
tiếng, lần thứ hai hít tiếp một hơi khí, ngược chiều kim đồng hồ đảo lại một
vòng, nảy sinh ác độc nói: "Ê nhóc, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, muốn bảo
trụ tính mệnh, ít phải chịu đau khổ da thịt thì ngươi ngoan ngoãn nói cho lão
tử một chút!"
Vasily hiên ngang lẫm liệt quát nói: "Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, lưu thủ đan
tâm chiếu hãn thanh! (Nhân sinh tự cổ ai chẳng chết, Giữ tấm lòng son sáng sử
xanh) Nếu muốn ta đầu hàng, ngươi đúng là kẻ si nói mộng!"
Mập mạp con mắt đỏ lên, oa oa khóc một tiếng rối tinh rối mù, đấm ngực dậm
chân thống khổ, kêu gào nói: "Nói mẹ ngươi ấy, đều là do các ngươi xâm lược
chúng ta trước vậy mà vẫn còn chính nghĩa đến như vậy. Những lời này cho ngươi
nói, thế thì sau đó khi lão tử bị bắt, ngươi bảo lão tử phải nói thế nào cho
phải?" Đang nói, mập mạp bỗng tru lên nhào tới đẩy mạnh Vasily một cái, cưỡi ở
trên người Vasily trái một bạt tai phải một bạt tai, một bên khóc, một bên
nghiến răng nghiến lợi nói tiếp, "Lão tử cho ngươi ra vẻ chính nghĩa, lão tử
cho ngươi theo gương anh hùng, ngày hôm nay lão tử sẽ đánh cho ngươi vãi c*t
ra thì thôi!"
Torik lắc đầu thở dài, nhìn Vasily nằm trên mặt đất chịu đủ lăng nhục nhưng
vẫn thấy chết không sờn, lại nhìn gã mập mạp hèn mọn cưỡi trên người người
khác mà trái phải khai cung, hoa cành loạn chiến (ý dùng 2 tay nối tiếp nhau
đánh không ngừng nghỉ), chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.
Vasily lúc trước còn cắn răng gắng gượng, chịu đựng bị đánh binh binh bốp bốp
một trận thông suốt, cả người đau đớn khó chịu, đến sau lại thấy mập mạp xuất
ra một chiêu Sấm nổ trời quang lộn người bảy trăm hai mươi độ kết hợp Hầu tử
trộm đào (trộm "đào"= móc "bi" hoặc = móc "trứng" hehe), nhất thời sợ đến hồn
phi thiên ngoại, kêu lên: "Đừng đánh chỗ ấy, đừng đánh chỗ ấy!"
Mập mạp cả giận nói: "Ta sẽ không đánh đâu!"
Vasily kêu lên: "Ta đầu hàng, ta đầu hàng rồi!"
Mập mạp giận tím mặt: "Không được đầu hàng, ngươi mà đầu hàng thì lão tử một
phát súng bắn chết ngươi!"
Vasily trong nháy mắt đã sụp đổ rồi! Mặt mũi hắn lúc này đã bầm dập, toàn thân
vết thương vô số, chỉ cần hơi động một chút là cả người đều đau thấu tim.
Trong lúc đầu óc choáng váng, nghĩ đến mình tác chiến thất bại bị bắt, không
chỉ ở đế quốc Deseyker sẽ không có ngày được ngẩng đầu lên, mà lại còn bị rơi
vào trong tay một gã mập mạp vô sỉ như vậy, ngay cả đầu hàng cũng không cho,
sắc mặt thì như quyết tâm sẽ không đi trộm đào. Trong sự bi thống, Vasily kêu
lên vài tiếng đầu hàng rồi hôn mê bất tỉnh.
"Hôn mê rồi?" Mập mạp thất vọng lắc lắc đầu Vasily, chửi mắng nói: "*, sao
yếu đuối thế, thực sự nghĩ lão tử trộm đào của ngươi sao? Đào của bản thân lão
tử còn to và đẹp hơn của ngươi nhiều!" Nói xong, tiện nhân lại dùng một bộ
dạng lưu luyến, gắng sức ngồi trên người Vasily như cưỡi cưỡi như đang cưỡi
ngựa, một lúc sau mới đứng lên, chỉ có mỗi Torik đang chờ đợi nhìn đến với vẻ
mặt không đành lòng: Gã mập mạp này, dường như hoàn toàn không rõ phân lượng
của mình, thực sự là quá mức tàn nhẫn.
Mập mạp phất tay cho [Thiên Tuyến] giải trừ ngăn chặn điện tử, đem máy thông
tin nối vào nguồn điện một lần nữa khởi động, một cước đá tỉnh Vasily nói:
"Nhanh lên, kêu bộ hạ của ngươi lập tức đình chỉ công kích, tất cả xuống hết
đáy dốc tập hợp. Nếu như động tác chậm chạp, chiến sĩ của ta thiếu đi một hai
người, thì người cứ vậy đem đào nhi của ngươi trích ra mà thế vào!"
Phòng tuyến kiên cường, một khi triệt để tan vỡ, sẽ chỉ làm cho sợ hãi càng
mãnh liệt.
Vasily nào còn dám kéo dài thời gian, nhanh chóng phát ra mệnh lệnh, mạnh mẽ
lệnh cho tất cả các chiến sĩ robot sư đoàn 137 lập tức ngừng tấn công, xuống
dưới đáy tầng dốc tập hợp.
Là đế quốc quân sự lâu đời, về phương diện kỷ luật quân sự tại Deseyker cực kỳ
nghiêm ngặt. Đối với mệnh lệnh của người chỉ huy trực tiếp, mỗi một chiến sĩ
đều phải phục tùng vô điều kiện. Không hỏi lý do, không suy xét, không giảng
đạo lý, không giải thích, đây là kỷ luật thép. Tuy rằng không rõ phía sau đã
xảy ra chuyện gì nhưng các chiến sĩ robot sư đoàn 137 vẫn như cũ chấp hành
mệnh lệnh vô điều kiện, bất kể là cảnh vệ đang chạy tới khu vực giao chiến
cùng với hai tiểu đoàn của trung đoàn 5, hay là đội ngũ hai cánh bao vây vốn
đã xuống tới dưới tầng dốc, đều lập tức điều chỉnh lại mục tiêu hành động, mà
hai tiểu đoàn thuộc trung đoàn 2 vốn đang cắn răng chịu đựng công kích mãnh
liệt của ba mươi chiếc [Liệp Sát Giả] và mấy chiếc [Nộ Hỏa], bị đánh cho tan
tác, lại càng như trút được gánh nặng, trước mặt robot Leray vừa nhận được
mệnh lệnh để thả cho đi của mập mạp, đều rời khỏi chiến đấu.
Hơn mười phút sau, Điền Hành Kiện suất lĩnh đội ngũ chạy tới khu vực chiến đấu
cùng hội hợp với ba mươi chiếc [Liệp Sát Giả], ba chiếc [Thiên Tuyến] và sáu
chiếc [Nộ Hỏa] phụ trách hấp dẫn đối phương.
Vasily đang bị bắt làm tù binh, khi nhìn thấy địa hình và cảnh tượng của khu
vực chiến đấu thì lập tức hiểu rõ, mình thua trận quả là không oan!
Là một sĩ quan tốt nghiệp ra khỏi đệ nhất học viện quân sự Deseyker với thành
tích xuất sắc, Vasily tuy rằng vô cùng tự hào, nhưng việc này cũng không hề
ảnh hưởng tới việc vận dụng phân tích quân sự sau trận chiến để nhìn ra toàn
bộ kế hoạch của hắn!
Cơ hội, luôn luôn lưu lại cho những người đã chuẩn bị sẵn, ở trong chiến tranh
cũng giống như vậy.
Đại đội robot Leray này, rõ ràng hành động vô cùng đúng bài, đem loại địa hình
này cùng với kế hoạch làm tới độ thiên y vô phùng. Ở đây, trong ngọn núi lớn
mọc đầy các cây thông to cao này, có một vùng loạn thạch chật hẹp mà bất ngờ.
Dõi mắt nhìn lại, trái phải hai bên là hai ngọn núi cao ngang nhau, cùng là
địa hình tầng dốc. Theo đỉnh núi vuông góc xuống phía dưới, qua liên tiếp hai
bậc thềm xuống tới một hẻm núi thấp rộng, đó là điểm sư đoàn 137 hiện nay đang
tập kết. Mà ở đây, lại cũng có một đường dốc thoải như đường bờ biển kéo dài
xuống tận phía dưới, một đường dốc thoải duy nhất, một đường dốc thoải không
cần phải mở thiết bị đẩy phụ trợ khi xuống dốc!
Đây chính là khu vực giao chiến mà đội robot Liên Bang đã dùng liền ba mươi
chiếc robot để thu hút mình.
Trên dốc thoải chật hẹp, đầy xác robot, những cái xác này tuy rằng chỉ còn là
một mảnh vụn hoặc một khối sắt vỡ nát, thế nhưng theo nước sơn màu xanh xám
vẫn như cũ trên đó, liếc mắt là có thể nhận ra, đây đều là robot của Deseyker.
Robot Leray ngay sau khi thu hút được truy kích của sư đoàn 137, đầu tiên là
bỗng nhiên đổi hướng cắt ngang, lợi dụng sức chiến đấu siêu cường đánh loạn
toàn bộ trận hình cánh trái, sau đó, dụ dỗ hai tiểu đoàn robot cánh trái tự
cho là mình có ưu thế về binh lực đến cái dốc thoải này. Có thể tưởng tượng,
đến dốc thoải trong nháy mắt, hai tiểu đoàn của trung đoàn 2 rốt cuộc như ý
nguyện đã đuổi kịp được đại đội robot Liên bang, cũng tạo thành thế bao vây
hình tròn. Lúc này, hẳn là thời gian trung đoàn 2 hài lòng nhất. Bọn họ phát
hiện ra, mình đã truy đuổi đến rất đúng lúc, nếu chậm thêm một chút nữa, quân
Leray sẽ đi qua cái dốc thoải này đến tầng thang dốc rồi sẽ mang đến phiền
toái rất lớn cho việc truy kích của sư đoàn 137.
Sau đó thì trung đoàn 2 đã vui vẻ không nổi nữa rồi, bởi vì một trăm chiếc
robot kiểu mới này, thế mà lại là robot đời thứ chín, hơn nữa, lại là loại
robot đặc chủng sát thủ sức chiến đấu càng mạnh so với robot đời thứ chín phổ
thông. Hơn bốn trăm chiếc robot đời thứ bảy vừa hình thành vòng vây cũng không
nghiêm mật, bởi vì ưu thế robot trên số lượng cũng đã bị phân tán. Vì vậy cái
vòng vây này rất nhanh chóng bị đột phát. Đám quân Leray giảo hoạt lại không
đột phá về phía trước mà là về phía sau, nơi hơn một trăm chiếc [Hắc Sắc Vũ
Trang] đang phụ trách bao vây căn bản là không phải đối thủ của những robot
kiểu mới này.
Làm trung đoàn 2 càng hoang mang chính là, sau khi đột phá, quân Leray này
cũng không có vội vã chạy trốn, mà ngược lại sau khi giải quyết địch nhân ở
phía sau, bọn họ lại chia ra. Ba mươi chiếc robot kiểu mới, vài chiếc [Thiên
Tuyến] cùng [Nộ Hỏa] được giữ lại bảo trì áp chế hỏa lực, ở khu loạn thạch hẹp
dài trên dốc núi này ngăn chặn trung đoàn 2, chỉ cho không quá tám chiếc robot
song song lên dốc thoải, giống như vỉa đá ngầm kiên cố, mặc cho trung đoàn 2
phát động công kích như thủy triều, vẫn cứ sừng sững bất động.
Sau đó, bảy mươi chiếc robot kiểu mới khác thì biến mất, bọn họ lợi dụng tiềm
hành của mình, lợi dụng trung đoàn 2 làm minh đăng chỉ đường cho sư đoàn 137
theo tư duy quán tính để biến mất.
Đang lúc trung đoàn 5 cùng tiểu đoàn cảnh vệ vì trung đoàn 2 đang trong giao
chiến nên chỉ vội vã chạy tới khu vực giao chiến không hề kiểm tra hai bên
đường đi giữa họ và trung đoàn 2 , những chiến sĩ Leray này một đường tiềm
hành về phía sau, cùng robot yểm hộ và hỗ trợ trung đoàn 2 của Deseyker xen
qua nhau trong rừng, rồi giống như kỳ tích xuất hiện trước mặt đội ngũ hộ vệ
không đến hai đại đội của chỉ huy sư đoàn. Sau đó, một kích trúng đích!
Tại giữa rừng, chiến đấu lấy ít địch nhiều, lại còn có kế hoạch nào hoàn mỹ
hơn như vậy sao?
Từ dụ dỗ đến chuyển hướng, từ khống chế tốc độ giật ra cự ly đến ngược dòng
đột phá vòng vây nơi dốc thoải, từ tập trung công kích điện tử để khống chế
thông tin của trung đoàn 2 đến việc chỉ dùng ba mươi chiếc robot mà vẫn đứng
vững trước đối phương đông gấp mười lần, từ giả mạo dấu hiệu đột phá tầng
thang dốc đến sự xoay người phục kích của bảy mươi chiếc robot hung hãn, tất
cả đều giống như một tác phẩm nghệ thuật ưu mỹ cấp đại sư, không có một tia tì
vết, đúng là thiên y vô phùng!
Ưu thế binh lực của hai trung đoàn, tựa như là bị cởi ra từng tầng áo giáp,
rồi sau cùng là một chiếc dao găm đâm thẳng vào trái tim!
Vasily buồn bã. Nếu như, tất cả các thứ này không phải là xảo hợp, nếu như,
tất cả các thứ này đều là kế hoạch hoàn chỉnh từ trước đó, như vậy, cái địch
nhân này, thực sự rất là đáng sợ!
Kế hoạch mà chỉ khi cuối cùng hạ màn mới có thể nhìn thấu, vĩnh viễn là kế
hoạch kinh khủng nhất! (đau đầu mãi mới hiểu được câu này - nd ) Liên Bang
Leray, từ lúc nào đã sinh ra một vị chỉ huy như thế?