4 - Chương Nhảy Xuống Vực


Chương trướcChương tiếp

Mắt thấy [ Ma Thú III III ] sắp phá được vòng vây, đoàn robot đang ập tới như
những cơn sóng dữ nhanh chóng tăng tốc.

Hai nhóm robot ở bên cánh đang hướng về phía trung tâm để hợp vây như hai nắm
đấm mạnh mẽ, bất ngờ bỗng hóa quyền thành chưởng, xòe rộng năm ngón tay, ý đồ
bịt kín con đường chạy trốn của [ Ma Thú III ].

[ Logic ] phóng đi nhanh như điện chớp, động cơ đã phát ra những tiếng rền rĩ
chói tai, bên trong khoang lái, màn hình hiển thị động cơ đang hoạt động hết
công suất lập lòe ánh đèn đỏ.

Cướp đường mà chạy như điên, mỗi một giây đều dài như một năm, khoảng cách
giữa [ Logic ] và lổ hổng chỉ còn khoảng hai trăm mét.

Trên màn hình radar, những điểm sáng dày đặc biểu trưng cho robot Deseyker
bỗng xếp thành một đường thẳng, không thể khép kín lại được, giống như bị một
bức tường vô hình ngăn trở.

Mập mạp ngẩn cả ra, trong ống kính viễn vọng đột nhiên xuất hiện một khe núi
hẹp, sâu không thấy đáy!

*!” Mập mạp nghiến răng ken két, hắn không thể nào tin nổi, khoảng cách chỉ
có hai km mà radar của [ Logic ] lại không sớm dò xét ra được địa hình của nơi
này.

“Làm sao bây giờ?”

Nhìn mấy trăm chiếc [ Chiến Chuy ] đang cấp tốc phi tới cùng với những nòng
pháo năng lượng lập lòe tia sáng chuẩn bị bắn phá của hơn mười chiếc [ Hoàng
Gia Kỳ Xí ], máu nóng liền xông lên đầu mập mạp, cần điều khiển trong tay đẩy
mạnh tới trước, động cơ robot rít lên những tiếng chói tai, đèn cảnh báo nhanh
chóng chuyển sang màu đỏ sẫm.

Nếu không thể quay đầu lại, vậy thì xông lên đi! Hắn bây giờ đã không còn có
quyền lựa chọn nữa, phía sau và hai bên đều là kẻ địch đông đảo, đừng nói phía
trước là vực sâu, cho dù có là địa ngục thì hắn cũng chỉ có thể nhảy xuống
thôi!

Tay phải mập mạp đấp xuống, động cơ đẩy phụ trợ của [ Logic ] bắt đầu tăng
tốc, robot vọt đi như một quả đạn pháo rời nòng.

Khoảng cách đến lổ hổng là một trăm năm mươi mét, lúc này lỗ hổng đã dần bị
thu hẹp, giống như một cái phễu đang co rút lại.

Bỗng nhiên, động tác của đám robot ở vòng ngoài có chút chậm chạp, còn máy
tính của [ Logic ] cũng bị một lực từ rất mạnh quấy nhiễu, trên màn hình chỉ
còn lại một đống chớp nhiễu đen trắng.

Mập mạp đã hiểu tại sao radar của [ Logic ] lại không dò xét được địa hình,
cái hẻm núi này chính là một vực từ trường.

Lúc này mập mạp thậm chí lại có chút mừng rỡ, chỉ cần có thiết bị đẩy phụ trợ
để đảm bảo không bị ngã chết, kim loại hai trạng thái của [ Logic ] chính là
hy vọng sinh tồn lớn nhất của hắn. Ít nhất thì đám truy binh ở phía sau chắc
chắn là không dám dùng tấm thân hợp kim của chúng mà nhảy vào cái vực từ
trường này.

Tăng tốc lần hai (afterburn), động cơ đẩy phụ vừa mới nhạt đi một chút đã lại
phun ra một luồng lửa chói mắt, tốc độ của [ Logic ] lập tức tăng lên, lao về
phía mục tiêu như một tia chớp.

Khoảng cách chỉ còn chừng tám mươi mét.

Vô số đạn pháo năng lượng trùm lên khe hở, [ Logic ] giống như một con hải âu
bay lượn giữa cơn bão táp, thân hình rách nát mà mạnh mẽ lao đi giữa mưa bom
lửa đạn.

Tăng tốc lần ba, thiết bị đẩy phụ trợ hoạt động hết công suất, tốc độ lại một
lần nữa được tăng lên, [ Logic ] như đang bay lên trời, thân thể ma sát với
không khí tạo ra những vệt lửa màu xanh.

Estaracy đang theo sát sau [ Logic ] không thể nào tin nổi vào mắt của mình,
đây là tuyệt kỹ điện quang đột kích của hắn, chỉ mới sử dụng một lần mà bí mật
của việc tăng tốc ba giai đoạn đã bị [ Ma Thú III ] học được, thời gian điểm
hỏa tăng tốc không sai khác chút nào, hơn nữa, tốc độ còn nhanh hơn so với
hắn.

“Giết hắn!” Estaracy quyết không thể để cho chiếc robot kia có thể rời đi, hắn
cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân, gầm lên một mệnh lệnh cường liệt.

Mấy trăm chiếc robot đồng loạt tập trung hỏa lực vào một mục tiêu là cảnh
tượng như thế nào? Chỉ có những chiến sĩ robot từng trải qua chiến tranh tàn
khốc mới có thể hiểu nổi. Đó là một cơn mưa ánh sáng hủy thiên diệt địa, biến
núi cao thành đất phẳng, đó là tiếng sấm sét được tạo ra từ máu và lửa của địa
ngục, mỗi lần vang lên là lại làm bầu trời phải rung chuyển.

Mấy trăm khẩu pháo năng lượng đồng loạt khai hỏa, những tiếng nổ vang lên
thành từng tràng, tập trung vào một chỗ, giống như ngọn sóng thần tới từ giữa
biển rộng, chỉ trong nháy mắt đã cuốn đi hết thảy.

Giữa cơn bão lửa, lồng năng lượng trên người [ Logic ] giống như ngọn nến lúc
nào cũng có thể bị giớ lớn thổi tắt, nhưng không có bất cứ kẻ nào có thể ngăn
nó xông lên. Vào giờ khắc này, [ Ma Thú III III ] rách nát đã hóa thân thành
huyết sắc ma lang cuồng tiếu giữa địa ngục, mạnh mẽ và điên cuồng, phá tan mọi
rào cản chắn trước mặt nó.

Lỗ hổng hình cái phễu rộng chừng hai trăm mét đã trở thành thế giới của lửa,
bầu trời bị mây đen che kín. Bước tiến của [ Ma Thú III ] càng lúc càng khó
nhọc, thân thể của nó càng thêm phần tàn tạ, đáng lý đã sớm phải ngã xuống,
nhưng nó vẫn dũng mãnh tiến lên, cho đến khi nó đến sát trước vực thẳm, hàng
chục phát đạn năng lượng cuối cùng cũng biến nó thành một quả cầu lửa chói
mắt.

Binh sĩ của Liệp Nhân quân đoàn lặng lẽ đứng bên vách núi, máy tính robot bị
lực từ quấy nhiễu, gần như tất cả thiết bị điện tử đều đã mất tác dụng. Từng
cơn gió lạnh quét qua, chiếc [ Ma Thú III ] kia đã không còn tung tích, từ
dưới vực sâu không thấy đáy, mơ hồ truyền đến một tiếng va đập.

Tất cả đã kết thúc, đây là đối thủ nguy hiểm nhất, giảo hoạt nhất, cũng là
đáng tôn kính nhất mà Liệp Nhân quân đoàn từng gặp từ khi thành lập tới nay.
Đúng vậy, hắn là đối thủ chứ không phải là con mồi, bởi vì đến lúc cuối cùng,
đoàn thợ săn đã dốc hết toàn lực cũng không thực sự bắt được [ Ma Thú III ].

Estaracy chậm rãi đóng thiết bị ghi chép của robot lại, thở ra một hơi dài.

Bây giờ, đứng ở chỗ này, hắn trầm mặc thầm suy nghĩ trong lòng, nhưng không
phải là nghĩ về đứa em sinh đôi của mình, dù sao có thể được chết trong tay
một đối thủ như vậy, đối với bất cứ chiến sĩ nào mà nói thì cũng không phải là
sỉ nhục. Điều đang làm cho hắn phải suy nghĩ chính là, gã chiến sĩ điều khiển
chiếc [ Ma Thú III ] kia, rốt cuộc là ai.

Liên bang Leray, vậy mà cũng có chiến sĩ robot cấp chín ư?


“Rầm!”

Đụng phải vách núi, [ Logic ] đang rơi thẳng xuống vực sâu liền quay cuồng lăn
lộn mấy vòng. Hệ thống điện tử của robot đã hoàn toàn không còn hoạt động, chỉ
còn có đèn cảnh báo sự cố vẫn léo sáng cho biết robot đã bị hư tổn bảy mươi
phần trăm.

Lại nghe “rầm!” một tiếng vang lên, [ Logic ] đã đụng mạnh vào một khối đá nhô
ra, giúp tốc độ rơi chậm lại một chút, có điều cú va này thiếu chút nữa đã hất
văng mập mạp ra khỏi ghế ngồi, hắn gắng gượng đè tay xuống nút khống chế tay
phải của [ Logic ], kịp thời ôm lấy một tảng nham thạch.

Thiết bị đẩy phụ trợ của [ Logic ] đã bị đánh hỏng, động cơ robot chỉ còn lại
khoảng hai mươi phần trăm công suất, còn năng lượng sau một thời gian dài
chiến đấu đã sắp cạn sạch. Nếu như cứ rơi xuống như thế này thì tuy kim loại
hai trạng thái có đặc tính không bị lực hút của vực từ trường ảnh hưởng thì
tốc độ rơi này cũng đủ để làm cho [ Logic ] tan xương nát thịt.

Lơ lửng giữa không trung, [ Logic ] giống như một phiến lá khô trong tiết trời
đông. Điền Hành Kiện và Bonnie vừa mới đồng thời thở phào một hơi thì “rắc!”
Tảng nham thạch tuy lớn nhưng cũng không thể chịu được sức nặng của [ Logic ],
thế là chỉ thấy hẫng một cái, thân thể [ Logic ] đã tiếp tục rơi thẳng xuống
phía dưới.

Đang lúc luống cuống, mập mạp bỗng nghe thấy một tiếng thét chói tai, một thân
hình mềm mại nóng bỏng đã nhào tới ôm chặt lấy lưng hắn.

Mập mạp sửng sốt, thầm nghĩ:“Cô nàng lạnh như băng này lúc nãy có nguy hiểm cỡ
nào cũng không kêu lấy một tiếng, sao bây giờ lại biến chất thế này? Chẳng lẽ,
nàng ta sợ độ cao?”

Trong lòng hắn thầm hoan hỉ, nghĩ đến cảnh cô nàng xinh đẹp này nếu như bị
nhốt và trong một cái lồng thủy tinh rồi đem treo trên vách núi thì chỉ cảm
thấy vui sướng vô cùng. Còn về phần tại sao Bonnie lại có thể thoát khỏi dây
trói thì hắn đã quên béng đi mất, chỉ biết ra sức điều động tất cả tế bào cảm
giác trên lưng cảm thụ khoái cảm mà thân hình kiều mỵ đang run rẩy cọ xát vào
người kia mang đến .


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #210