Chương trướcChương tiếp
Trong khu rừng, thời gian như ngừng lại, chỉ có từng cơn gió lạnh quét qua
những nhánh cây, cuốn đi vài những phiến lá khô mới có thể làm cho người ta
nhận ra rằng tinh cầu này tựa hồ vẫn đang chuyển động.
Trên radar, tốc độ của đoàn robot Deseyker rõ ràng đã tăng lên rất nhiều, đây
là dấu hiệu cho thấy tay thợ săn lão luyện đã phát hiện ra dấu vết, bọn họ sẽ
bám chặt vào những dấu vết này, đồng thời không ngừng thu thập thêm dấu vết để
chứng minh cho suy nghĩ của mình. Một khi tất cả dấu vết và phương hướng đã rõ
ràng, bọn họ sẽ lập tức vọt tới.
Điền Hành Kiện vẫn bình thản tiếp tục chuẩn bị chiến đấu, không nhanh không
chậm, chỉ là mập mạp không có được cái phong thái của độc cô kiếm khách thong
dong mài kiếm trước thiên quân vạn mã, có nhìn kiểu gì thì cũng chỉ thấy hắn
giống như một gã tử tù run rẩy cố sức câu giờ trước lúc ra pháp trường.
Bất quá, Bonnie không thể không thừa nhận, những gì mà cái gã béo thoạt nhìn
đầy vẻ nhát gan và bỉ ổi này đang làm còn chứa nhiều dũng khí hơn của rất
nhiều người, kể cả nàng lẫn Reinhardt.
Thực ra, nàng đã mấy lần hoài nghi cái gã ngu ngốc đầy miệng hào tình vạn
trượng này sẽ lập tức nhảy dựng lên chạy trốn, nhưng run thì cứ run, mập mạp
vẫn không đi.Hắn cứ run run, cứ không ngừng than thở mà kiểm tra tất cả vũ khí
và công cụ mang theo, đồng thời tiến hành tính toán, lựa chọn mục tiêu bắn
tỉa. Hắn rõ ràng rất sợ, nhưng, hắn lại giống như bị đóng đinh ở chỗ này, làm
cho mọi sự hoài nghi của Bonnie tan thành mây khói.
Tất cả công việc chuẩn bị cũng đã làm xong, khẩu pháo bắn tỉa tiên tiến nhất
Leray kia chính là chỗ dựa lớn nhất của Điền Hành Kiện trong hành động lần
này. Nếu như sử dụng đạn năng lượng để đối phó với robot hạng nhẹ bình thường,
mập mạp chỉ cần ba phát là có thể phá hủy nó, thế nhưng [ Chiến Chuy ] lại có
khả năng phòng ngự tương đương với robot hạng trung, thế nên mập mạp đoán
chừng sẽ cần gấp đôi – sáu phát pháo! Đó là điều bất khả thi đối với một tay
bắn tỉa!
Pháo năng lượng uy lực càng lớn, tầm bắn càng xa thì tốc độ bắn lại càng chậm,
đây là kiến thức phổ thông. Thời gian để bắn ra sáu phát đạn pháo bắn tỉa là
thừa đủ cho bất cứ một gã điều khiển robot nào có IQ cao hơn 60 kịp phản ứng.
Thế cho nên, nếu muốn một mình một pháo giết chết một ngàn bốn trăm robot thì
đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Đối với mập mạp mà nói, lựa chọn duy nhất bây giờ chính là tận dụng mười sáu
phát đạn hỗn hợp xuyên giáp trong tay, cố gắng bắn hạ được những sĩ quan chỉ
huy cao cấp nhất của đối phương.
Thời kỳ trước, do việc ứng dụng kỹ thuật năng lượng và kỹ thuật chế tạo giáp
được nâng cao, đạn kim loại đã rất ít được sử dụng trên chiến trường. Loại đạn
này do có trọng lượng lớn nên không thể mang theo với số lượng nhiều, sơ tốc
đạn lại không thể sánh được với đạn năng lượng, hơn nữa công suất động cơ
robot liên tục tăng lên và thu nhỏ lại, tốc độ di động và khả năng tránh né
thì càng lúc càng nhanh, kết quả là rất hay xảy ra tình huống đã bắn hết đạn
mà chẳng trúng đối phương phát nào.
Phương pháp bắn đạn bằng thuốc súng lúc này đã tới cực hạn, cho nên cùng với
việc xuất hiện của phương pháp bắn bằng năng lượng và sự pháo hưng thịnh của
pháo năng lượng, đạn kim loại đã từ từ thối lui khỏi chiến tranh quy mô lớn,
chỉ còn được sử dụng trong các trường hợp đặc biệt.
Nhưng vũ khí năng lượng cuối cùng cũng bị khắc chế, đây cũng chính là mâu
thuẫn không ngừng xuất hiện trong sự phát triển của loài người. Có mũi mâu bén
nhọn thì cũng sẽ xuất hiện tấm thuẫn chắc chắn! Lồng phòng ngự năng lượng xuất
hiện làm robot không còn chỉ phải dựa vào lớp thiết giáp để chống đỡ vũ khí
năng lượng, mà thay vào đó là vận dụng năng lượng trong nháy mắt trung hòa và
triệt tiêu năng lượng tấn công , đây cũng là nguyên nhân khiến cho robot cận
chiến dần dần hưng thịnh.
Còn về đạn kim loại, người ta cũng nhận ra rằng chỉ cần có được tốc độ đủ cao,
nó cũng có thể gây ra những thương tổn vật lý chẳng khác gì khi robot cận
chiến, giống như ám khí của cao thủ võ lâm. Nhưng nếu muốn thực sự xuyên phá
lớp giáp robot thì kiểu bắn đạn kim loại bằng thuốc súng truyền thống rõ ràng
là không thể đáp ứng yêu cầu, vì vậy mà vũ khí hỗn hợp xuất hiện, dùng năng
lượng để bắn đầu đạn kim loại!
Loại vũ khí này thoạt nghe thì có vẻ rất lợi hại, tốc độ cao như đạn năng
lượng, vừa xuyên thấu lồng phòng ngự, lại có thể phá hủy giáp kim loại, đáng
lẽ chiến tranh sẽ lại bắt đầu một cuộc đua giữa mâu và thuẫn mới, thế nhưng
kết quả thực tế lại không phải như vậy!
Nguyên nhân là do khi sử dụng năng lượng thay cho thuốc súng, tuy sơ tốc mà nó
đem lại là cực kỳ cao nhưng do bản chất của nó lại chính là một viên đạn năng
lượng, thế nên hầu như không một đầu đạn bình thường nào có thể chịu đựng nổi
sức phá hoại của nó, thế nên người ta bắt buộc phải sử dụng những loại hợp kim
cực kỳ quý giá để sản xuất đạn.
Thế cho nên, trải qua vô số đột phá kỹ thuật, cùng với việc tích hợp được
thiết bị chuyển hóa năng lượng thành sức đẩy ở đuôi viên đạn, đạn hỗn hợp kim
loại và năng lượng chỉ còn được sử dụng cho một nhiệm vụ đặc biệt, đó chính là
bắn tỉa!
Nếu không, uy lực gấp đôi mà tiêu hao lại gấp một trăm lần thì họa có thằng
ngu mới đem đi sử dụng trên chiến trường quy mô lớn!
Giá trị của mười sáu viên đạn hỗn hợp hợp kim năng lượng xuyên giáp làm cho
mập mạp càng nghĩ càng xót, nếu có thể đem bán được thì mập mạp đã sớm bán
sạch hơn chục viên đạn mà Mễ Lan phải cực kỳ vất vả mới kiếm được này. May mà
đây là vật tư quân dụng được quản lý cực kỳ chặt chẽ và mập mạp còn chưa tìm
được chỗ nào dám mua, nếu không thì hôm nay hắn cũng chỉ có thể dùng pháo năng
lượng thông thường gãi ngứa cho robot đối phương mà thôi.
Nhưng điều làm cho mập mạp khó chịu chính là, nếu muốn phá hủy được một chiếc
[ Chiến Chuy ], ít nhất cũng cần tới ba phát đạn hỗn hợp xuyên giáp, mà thời
gian cho ba lần bắn thì thừa đủ cho một cao thủ ung dung tránh né.
Tốc độ hành động của Liệp Nhân quân đoàn càng lúc càng nhanh, đội hình của bọn
họ đã không còn là đội hình lục soát lúc trước nữa, các tiểu đội robot phân
tán bắt đầu tụ lại thành đội hình hành quân rồi tăng tốc, còn các robot chịu
trách nhiệm tìm kiếm dấu vết rõ ràng đã giảm bớt đi rất nhiều. Tình huống này
cho thấy bọn họ đã thu được đủ manh mối, chỉ còn chờ mệnh lệnh là sẽ bắt đầu
truy kích tốc độ cao, đuổi cho đến khi bọn họ bắt kịp kẻ địch, hoặc là bị mất
dấu thì bọn họ mới có thể dừng lại.
Thông qua những hành động của đoàn robot Deseyker, mập mạp đã lựa chọn ra được
vài mục tiêu có giá trị, nhất là hai chiếc [ Chiến Chuy ] màu đen đi ở giữa.
Trên cánh tay phải của hai robot này có một dấu hiệu ngọn lửa màu vàng, mà
hành động của đối phương cũng hoàn được tiến hành xung quanh chúng.
Mập mạp tin rằng chỉ cần có thể xử lý được hai chiếc robot này là có thể thành
công làm cho đội ngũ này lâm vào cảnh hỗn loạn hoặc là điên cuồng.
Đường tiến quân của đoàn robot Deseyker nằm ở phía bên trái tảng nham thạch mà
[ Logic ] ẩn nấp, phía bên phải là một khe núi nhỏ, trên sườn núi cây rừng rậm
rạp, là một cái thông đạo thiên nhiên. Sau khi bắn xong lượt thứ nhất, mập mạp
sẽ phải điều khiển [ Logic ] chạy xuyên qua khe núi trong vòng năm giây đồng
hồ rồi bò lên sườn núi, cách đó năm trăm mét có một cao điểm, nơi đó chính là
điểm bắn tỉa thứ hai của mập mạp.
Nếu như tất cả đều thuận lợi, khi mập mạp đến được điểm bắn tỉa thứ hai thì
hắn cũng đã bắt đầu bị tấn công, đội hình phòng ngự của Deseyker áp sát về
phía bên trái – điểm bắn tỉa đầu tiên cũng sẽ nằm trong tầm ngắm của mập mạp.
Sau lượt bắn này, mập mạp cũng sẽ không thể thoải mái ẩn nấp mà bắn tỉa được
nữa, hắn sẽ bị toàn bộ lực lượng của đối phương cắn chặt không buông, phải
chạy trốn bán sống bán chết trong khu rừng này!
Khóa tâm ngắm vào một chiếc [ Chiến Chuy ] có ký hiệu ngọn lửa vàng, mập mạp
lau mồ hôi trong lòng bàn tay vào áo, sau đó tháo miếng vải bịt miệng Bonnie
ra, nghiêm trang nói:“Này cô em, bây giờ thấy căng thẳng quá, hát một bài thư
giãn xem nào.”
“Phi!” Bonnie rít lên,“Con heo thối tha, ngươi nằm mơ đi!”
Mập mạp cười ha ha, khen:“Hát hay lắm!” Đang cười cười, đột nhiên hắn hạ tay
ấn nút bóp cò pháo bắn tỉa.
“Đoàng!” Gần như cùng lúc với tiếng nổ đầu nòng, viên đạn pháo đã bắn trúng
chiếc [ Chiến Chuy ] mục tiêu, năng lượng va chạm làm cho lồng phòng ngự của
nó biến thành màu đỏ nhạt, còn đầu đạn kim loại sau khi xuyên qua lồng năng
lượng đã phá tung một mảng giáp.
Đoàn robot Deseyker lúc này đang ở trong thời điểm ít phòng bị nhất, bởi vì
tất cả dấu vết đều cho thấy con mồi đã rời xa khu vực này, bọn họ không ngờ
rằng khi mình co cụm đội hình lại để tiến hành truy kích tốc độ cao thì lại có
người bố trí mai phục ở chỗ này.
“Bùm!” Ngay khi những tia lửa của phát đạn pháo thứ nhất còn chưa tan đi, phát
đạn pháo thứ hai theo sát ngau sau đã lại một lần nữa đánh trúng vào [ Chiến
Chuy ] đang ngây người ra, cùng một lực xuyên phá, cùng một vị trí trúng đạn
làm cho lồng năng lượng của [ Chiến Chuy ] nhanh chóng biến thành màu đỏ sẫm,
hơn nữa do lớp vỏ giáp bảo vệ đã bị bắn vỡ, đầu đạn kim loại trực tiếp trúng
vào thân robot, phá ra một lỗ thủng lớn.
Chiếc [ Chiến Chuy ] giống như một con hươu đực bị tấn công, chỉ sau một
thoáng bất ngờ nó đã nhận ra tình hình của mình, hai chân đạp mạnh tạo ra một
sức đẩy rất lớn làm cho thân thể nó bay về phía trước, chỗ có ba chiếc robot
hạng trung [ Hoàng Gia Kỳ Xí ], chỉ cần chạy được vào khoảng trống giữa ba
chiếc robot này là nó sẽ được các chiến hữu che chở an toàn.
Ngay lập tức, đoàn robot đã có phản ứng, chiếc robot hạng nặng [ Triều Tịch ]
đi đầu khai hỏa trước tiên, mấy chiếc robot khác cũng đồng thời khai hỏa bắn
theo. Mặc dù bọn họ vẫn chưa kịp phân tích ra vị trí chính xác của kẻ bắn tỉa,
nhưng vô số kinh nghiệm chiến tranh giúp cho bọn họ có thể nhanh chóng đánh
trả, trút một cơn mưa hỏa lực áp chế về phía đáng nghi nhất.
Ở bên cạnh chiếc [ Chiến Chuy ] trúng đạn, một chiếc [ Chiến Chuy ] cũng có
dấu hiệu ngọn lửa vàng vội nhảy lên, cố gắng dùng thân thể ngăn cản tầm mắt và
góc bắn của đối phương.
Nhịp tim Bonnie bỗng dồn lên, hết thảy đều diễn ra quá nhanh, chiếc [ Chiến
Chuy ] trúng đạn cấp tốc di chuyển, đối phương chuyển sang trạng thái chiến
đấu, hỏa lực tiên phong áp chế, một chiếc [ Chiến Chuy ] khác xen vào ngăn
cản, tất cả diễn ra chỉ trong có một giây.
Khi một người nhằm vào một trung đoàn robot mà tiến hành bắn tỉa thực sự xuất
hiện ở trước mắt, Bonnie mới phát hiện ra nó ác liệt hơn so với tưởng tượng
của nàng rất nhiều. Đây là một trận đấu mà ngay cả nằm mơ nàng cũng không
tưởng tượng ra nổi, ngay từ đầu đã cực kỳ nguy hiểm, ác liệt, máu tanh, nhưng
lại tràn đầy mĩ học bạo lực của chiến tranh.
Kỹ thuật bắn tỉa của mập mạp vừa chính xác lại rất nhanh, hai phát đạn pháo
bắn ra nhanh đến nỗi thậm chí Bonnie còn không kịp chớp mắt.
Mà đối thủ của hắn cũng không hề kém cạnh, vô luận là phản ứng của chiếc [
Chiến Chuy ] bị bắn hay là toàn bộ đoàn robot đều làm cho Bonnie cảm thấy nguy
hiểm.
Bọn họ có sự phối hợp ăn ý, phản ứng mau lẹ, đội hình thay đổi cực nhanh làm
cho người ta hoa cả mắt, đây rõ ràng là một đội quân tinh nhuệ được huấn luyện
nghiêm khắc và có kinh nghiệm chiến tranh phong phú. Vừa bị tấn công, một cỗ
sát khí hừng hực đã bùng lên trên người họ, giống như một thanh bảo kiếm rời
vỏ, đó là một sự phản kích trả thù không chết không thôi.
Tất cả đều xảy ra trong nháy mắt, động tác của chiếc robot đó làm cho Bonnie
tin rằng mập mạp không thể nào có được cơ hội nữa!
Nhưng ngay khi Bonnie cho rằng mập mạp sẽ bỏ cuộc, [ Logic ] bỗng bước dài
sang ngang, thân hình rách nát nhảy bật lên tạo ra một tầm ngắm rộng rãi, tiếp
đó, cơ hồ không cảm giác được chút chấn động nào, tựa như một cú bắn nhẹ
nhàng, pháo bắn tỉa đã lại phát ra một tiếng vang trầm thấp.
Phát pháo cuối cùng này, Bonnie bỗng cảm thấy như tim nàng như ngừng đập, thế
giới trước mắt giống như một bộ phim bị ấn pause!
“Uỳnh!” Một tiếng nổ lớn cùng với những tia sáng chói mắt thế giới cuối cùng
đã đánh thức thế giới.
Chiếc [ Chiến Chuy ] gần như đã trốn được vào sau lưng đồng đội bỗng hóa thành
một quả cầu lửa giữa không trung.
Toàn thân Bonnie run lên, nàng không thể nào tin nổi vào mắt mình nữa, khoảnh
khắc này làm cho nàng cảm thấy hít thở không thông, làm cho trái tim nàng đột
nhiên có một loại cảm giác không chịu nổi sức ép, làm cho đầu óc nàng căng lên
như muốn nổ tung.
Lúc ấy, nửa thân trên của [ Chiến Chuy ] đã ẩn vào sau một chiếc [ Hoàng Gia
Kỳ Xí ], còn chân của nó đã được một chiếc [ Chiến Chuy ] khác cũng có dấu
hiệu ngọn lửa vàng che chắn, tựa hồ chỉ cần có thêm một phần vạn giây nữa thôi
là nó có thể hoàn toàn trốn thoát.
Nhưng một phát pháo tựa như tùy ý phẩy tay ấy của mập mạp lại nhanh như thiểm
điện, bạch câu quá khích, giống như lưỡi hái của tử thần, cứ như vậy dễ dàng
xuyên qua khe hở mong manh, bắn trúng giữa eo mục tiêu.
Một kiếm phong hầu! Không ai có thể né tránh được một đòn tuyệt sát như thế,
một phát đạn pháo, nhưng lại hung mãnh hơn cả hỏa lực của một trung đoàn!
Trong mắt Estaracy chỉ còn lại một màu đỏ sẫm. Vị trung đoàn trưởng của Liệp
Nhân quân đoàn tinh nhuệ bậc nhất Đế quốc Deseyker, thiếu tướng đế quốc, chiến
sĩ robot cấp chín, đứng trong hàng ngũ một trăm cao thủ robot toàn thế giới
này cả người run rẩy, hai mắt như muốn tóe máu!
Người vừa bị giết chính là phó trung đoàn trưởng của Liệp Nhân quân đoàn,
chiến sĩ robot cấp tám, nhưng quan trọng hơn, đây chính là đứa em trai sinh
đôi của hắn!
Chỉ trong nháy mắt, Estaracy đã mất đi người thân thiết nhất trong đời mình,
quả cầu lửa đỏ rực giống như một thanh dao găm bén nhọn, đâm sâu vào tim hắn.
Thực tế tàn khốc hơn so với ác mộng ở chỗ, tất cả đều không thể cứu vãn!
“Không!” Một tiếng hét thê lương tới cực điểm, nghe như tiếng gầm của dã thú
trước khi chết.
Vài giây đồng hồ, chỉ vài giây ngắn ngủi này đã trở thành khoảng khắc mà
Estaracy không thể chấp nhận nổi. Thời gian trôi đi không quay trở lại, đứa em
trai song sinh suốt hai mươi chín năm luôn bên nhau như hình với bóng của hắn,
đã bị quả cầu lửa kia biến thành tro bụi!
Giữa lúc Bonnie và đám robot còn đang ngây người kinh ngạc vì chiếc [ Chiến
Chuy ] bị nổ, mập mạp đã điều khiển [ Logic ] lăn người mấy vòng xuống dưới
một khe núi nhỏ, sau đó bật lên nhảy mấy bước, chớp mắt đã xuyênc qua khe núi
rồi chạy vội chạy vàng dọc theo sườn núi.
Hai mắt Estaracy đỏ rực lên như thấm đẫm máu tươi, giọng nói của hắn trầm thấp
mà run rẩy, làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không rét mà run.“Tìm ra hắn.
Giết chết hắn!”
“Thợ săn báo thù, không chết không thôi!”
Mập mạp đang vắt chân lên cổ mà chạy, bỗng cả người run lên một cái:“Mịa, sao
dạo này hay buồn xả nước thế không biết!”