Chương trướcChương tiếp
Theo những gì mà radar thu được, đám robot này vô luận là từ dấu hiệu hay
chủng loại đều cho thấy rất rõ ràng rắng chúng là quân đội Deseyker.
Không cần phải hỏi cũng biết, bọn họ sở dĩ có thể xuất hiện ở nơi này trong
thời gian ngắn như vậy, nhất định là xuất phát từ Căn cứ hợp tác quân sự của
Tây Ước trong không gian Small Pyreness, chỉ cần có người chỉ rõ phương hướng
và vị trí là bọn họ là có thể tới bất cứ nơi nào cần thiết trong tối đa là
mười mấy tiếng đồng hồ.
Đội robot này tuy chỉ có kích thước vào khoảng một trung đoàn, nhưng đám robot
hỗn tạp trong tay mập mạp tuyệt không thể nào là đối thủ.
Đế quốc Deseyker là một quốc gia hạng khá, vô luận thực lực kinh tế hay là
khoa học kỹ thuật đều hơn xa Gatralan và Leray, nhất là do tư tưởng của một đế
quốc quân sự khiến bọn họ dốc hết tiềm lực khoa học cho quân đội, cho nên, vì
thế nên trang bị của quân đội Deseyker cao cấp hơn Leray không ít.
Chỉ cần nhìn robot của đội quân trước mặt này là có thể biết sự chênh lệch này
lớn đến cỡ nào.
[ Chiến Chuy ] là robot quân dụng hạng nhẹ đời thứ chín của Đế quốc Deseyker,
do Tập đoàn công nghiệp quân sự Lockheed nghiên cứu và chế tạo, hỏa lực cực kỳ
hung mãnh, nhờ việc giải quyết được vấn đề độ bền nòng pháo nên tốc độ bắn của
pháo năng lượng rất nhanh, hơn nữa hệ thống điều khiển hỏa lực tiến tiến khiến
cho chúng đủ khả năng đối kháng chính diện, thậm chí là áp chế robot hạng
trung [ Vinh Dự 15] của Liên bang Leray.
[ Chiến Chuy ] có lớp giáp thế hệ mới và lồng năng lượng công suất lớn, khả
năng phòng ngự tương đương với robot [ Tam Đầu Khuyển ] của Gatralan và [ Vinh
Dự 15] của Liên bang Leray. Hệ thống động cơ hiện đại, hệ thống cung ứng năng
lượng dung lượng lớn giúp cho nó có thể tiến hành di chuyển và chiến đấu ở
khoảng cách rất xa.
Quan trọng hơn, [ Chiến Chuy ] là robot mới được chế tạo, hoàn toàn dung hợp
ưu thế chiến đấu tầm xa và khả năng cận chiến, bộc phát mạnh, tốc độ nhanh,
kết cấu hình người chắc chắn, hai cánh tay cơ giới to lớn đặc biệt, sức mạnh
kinh người.
Là sản phẩm của một quốc gia hạng khá, thời gian nghiên cứu [ Chiến Chuy ] kéo
dài đến mười năm, hệ thống điện tử và truyền động còn được Đế quốc Binalter hỗ
trợ và chỉ đạo, sau khi thành công đã được xếp vào hàng ngũ robot đời thứ
chín. Tuy chỉ được xếp vào loại trung bình kém của đời thứ chín, nhưng ở trong
khu vực này thì lại là một trong những robot đỉnh cao, có ưu thế áp đảo so với
robot hạng nhẹ đời thứ bảy [ Dũng Sĩ Lãnh Đạo Giả ] của Liên bang Leray.
Còn về [ Kim Cương ], loại robot đã được Gatralan dốc hết sức lực chế tạo
riêng cho Thần Thoại quân đoàn, cho dù đã được Điền Hành Kiện cải tiến vượt
trội thì cũng mới miễn cưỡng được coi là robot đời thứ tám. Nếu như trong tình
huống kỹ thuật và kinh nghiệm của người điều khiển hai bên hoàn toàn tương
đương nhau, [ Kim Cương ] hầu như không có cơ hội đánh bại [ Chiến Chuy ].
Ngoài [ Chiến Chuy ] ra, đoàn robot Deseyker kia còn có một loạt robot đời thứ
tám khác như năm mươi sáu chiếc robot hạng trung [ Hoàng Gia Kỳ Xí ], sáu
robot hạng nặng [ Triều Tịch ] cùng với sáu robot áp chế điện tử [ Mạc Hậu ].
Những robot này đều là robot quân dụng có tiếng của Đế quốc Deseyker, đã trải
qua thời gian dài thực chiến, được cải tiến nhiều lần, tính năng cực kỳ đáng
tin cậy.
Về việc xếp hạng robot, cộng đồng quốc tế có những quy định cực kỳ nghiêm
ngặt, tham số của mỗi phương diện đều có chỉ tiêu cụ thể, mỗi một đời robot
mới xuất hiện đều thu hút sự chú ý của toàn thế giới, chỉ khi ngoại hình, kết
cấu, động cơ, cơ cấu truyền động, thiết bị điện tử, radarr, hệ thống điều
khiển hỏa lực, hệ thống theo dõi, ngụy trang v...v..., tất cả các phương diện
đều hoàn toàn có ưu thế áp đảo so với robot đời trước, như vậy loại robot đó
mới có thể được gọi là robot đời mới.
Vì thế cho nên sự chênh lệch giữa các thế hệ robot đều rất rõ ràng. Đó không
phải là việc các phương diện được tăng cường mà là sự tiến bộ tổng thể, cho dù
robot cũ có được cải tiến kiểu gì thì cũng không thể san nằng được sự chênh
lệch này!
Bây giờ, mập mạp đang rất căm tức mà cảm nhận cái sự chênh lệch này, khi không
tài nào phân tích được kết cấu của [ Chiến Chuy ].
Nếu như chỉ nói về công năng biến hình của [ Logic ] và đặc tính của sinh vật
kim loại hai trạng thái, mập mạp tự tin rằng robot của hắn là độc nhất vô nhị
trong toàn bộ nền khoa học nhân loại, nhưng hắn đồng thời cũng hiểu rằng bởi
vì sự thua sút khoa học kỹ thuật của Leray nên ở những phương diện khác, [
Logic ] cũng không có bao nhiêu ưu thế.
Có lẽ các thiết bị áp chế điện tử, radar được mễ Lan thu nhỏ từ loại dùng cho
chiến hạm, cùng với hệ thống ngụy trang do hắn tự nghiên cứu là có thể so
ngang được với [ Chiến Chuy ], còn lại thì vũ khí, động cơ, máy tính, cơ cấu
truyền động thì đều không có cửa.
Mập mạp cảm thấy rất đau khổ, không thể phân tích được kết cấu robot của đối
phương thì [ Logic ] không thể biến hình, đồng nghĩa với việc hắn cũng mất đi
phương pháp tấn công tấm đắc nhất, không thể trà trộn vào đội ngũ kẻ địch mà
khiêu khích ly gián, thừa nước đục thả câu. Đối với hắn mà nói, đây quả thực
là chuyện đáng sợ nhất.
Chỉ so sánh sơ qua [ Logic ] và [ Chiến Chuy ] như thế này là đã có thể thấy
đám lính robot dưới quyền mập mạp mà đa phần là robot đời thứ sáu, hoặc là thứ
năm của Gatralan yếu ớt đến như thế nào. Hoàn cảnh lúc này thực chẳng khác gì
một đàn dê đánh nhau với một đàn sói, chính diện giao phong thì tuyệt không có
lấy nửa phần thắng lợi.
Điều làm cho mập mạp tan nát cõi lòng chính là chẳng những đánh không lại, mà
có lẽ chạy cũng chạy không thoát nữa.
Đám robot phía sau kia rõ ràng là những chuyên gia có kinh nghiệm chiến đấu và
truy tung phong phú.
Cũng phải nói thêm rằng, vào thời kỳ mà robot mới được đưa vào thực chiến thì
hành tung của chúng căn bản là không có bất cứ biện pháp nào có thể che dấu,
bởi vì trọng lượng và thể tích khổng lồ của bản thân khiến vô luận chúng hành
động kiểu gì cũng sẽ để lại dấu vết, mà nhất là ở trong rừng thì dấu vết lại
càng rất rõ ràng.
Bất quá, kể từ khi mô thức tiềm hành và ngụy trang được phát minh ra tới nay,
robot đã hoàn toàn có thể dễ dàng vận dụng hoàn cảnh xung quanh để tiến hành
ngụy trang, ngoài ra còn có thiết bị xóa dấu vết không tiếng động được lắp
trên chân robot có khả năng làm phân tán trọng lượng robot ra một diện tích
lớn.
Ví dụ như giữa một cánh đồng tuyết trắng mênh mông, nếu đột nhiên xuất hiện
một cái dấu chân thì đương nhiên sẽ rất dễ dàng bị phát hiện, nhưng nếu như
khuếch tán vết lún ấy rộng ra hàng chục mét thì mắt thường rất khó phân biệt,
đây cũng chính là tác dụng của thiết bị xóa dấu vết không tiếng động.
Tất nhiên, không dễ bị phát hiện cũng không có nghĩa là robot sẽ không để lại
một chút dấu vết nào, cho nên khoa mục ngụy trang và xóa dấu vết luôn là một
trong những khoa mục bắt buộc phải luyện tập của mỗi một chiến sĩ robot.
Khi còn ở trại huấn luyện, vô luận là tự nguy trạng hay là sử dụng robot, Điền
Hành Kiện đều luôn được xếp hạng ưu, điều này có nghĩa là hắn đã lừa gạt được
tất cả mọi người, không ai có thể phát hiện tung tích, ngay cả huấn luyện viên
cũng phải nhận thua, tuyên bố kết thúc hắn mới chịu chui ra.
Nhưng bây giờ, mập mạp biết hắn đang phải đối mặt với một đám sói dữ có khứu
giác cực kỳ nhạy bén.
Robot Deseyker đã triển khai đội hình lục soát, trên đầu mấy chiếc [ Ưu Thế ]
xòe ra những tấm lưới kim loại hình quạt, hiển nhiên đó không phải là đồ trang
sức, mà là máy dò dấu vết năng lượng, chỉ cần nơi nào từng có hiện tượng biến
đổi năng lượng tất sẽ để lại dấu vết, mà đã có dấu vết thì sẽ không thể thoát
được khỏi những máy dò này.
Ngoài ra, mỗi tiểu đội đều có một chiếc [ Chiến Chuy ] đi đầu, tay cầm một
thiết bị vừa dài vừa cong đung đưa qua lại, đây là máy phân tích hoàn cảnh,
một loại có thể quét và phâ tích ra những thay đổi bất tự nhiên của hoàn cảnh
xung quanh.
Mặc dù sự thay đổi do hoạt động của robot hạng nhẹ gây ra là rất nhỏ, máy phân
tích rất khó bắt được tung tích, nhưng một đám robot tập trung hành động thì
khó tránh khỏi sẽ lưu lại dấu vết, chỉ cần trong đó có một chiếc robot không
cẩn thận làm bong một mảng vỏ cây, hoặc là bởi vì tập trung hành tiến khiến
cho đất lún không đều, chỉ cần như thế là máy sẽ lập tức phát ra cảnh báo.
Ngoài các thiết bị tiên tiến ra, việc phân công lục soát của đội ngũ này cũng
rất chuyên nghiệp, mỗi một bước đi đều cực kỳ cẩn thận để tránh khỏi việc gây
nhiễu cho các thiết bị, mỗi thành viên trong các tiểu đội phối hợp cũng vô
cùng ăn ý, mỗi một km vuông đều được ba tiểu đội thay phiên kiểm tra, vừa
nhanh chóng lại vừa kỹ càng, không một dấu vết nào có thể thoát khỏi con mắt
của bọn họ!
Còn những thứ không có giá trị, bọn họ cơ hồ không thèm nhìn tới!
Có một đám truy đuổi đầy kinh nghiệm như vậy bám đuôi, việc bị lộ hành tung
chẳng qua chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Một khi đã bị bọn họ đuổi theo, cho dù
là tổ chức phục kích thì mập mạp cũng không có hy vọng chiến thắng. Đến lúc
đó, chẳng những không giữ được tù binh mà toàn quân cũng sẽ bị tiêu diệt.
Làm thế nào bây giờ? Mập mạp buồn rầu than thở, tuyến đường mà hắn đang đi bây
giờ là vốn được chuẩn bị cho chiếc phi thuyền kia, nhưng bây giờ lại là đi bộ,
nếu muốn xâm nhập rừng rậm, tiến vào khu vực tiếp ứng của Cục Tình báo Liên
bang Leray thì ít nhất cũng phải mất ba ngày.
Hơn nữa, nếu như không thể thoát khỏi kẻ địch ở phía sau, cho dù có đếnđược
điểm tiếp ứng thì cũng bằng thừa, ở đó chỉ có mấy người tiếp đón và một ít
thiết bị căn bản mà thôi, không đủ sức chống cự sự tấn công của đám [ Chiến
Chuy ].
“Kiện gia, làm sao bây giờ?” Phát hiện ra vấn đề, Gariel từ từ điều khiển [ Cụ
Phong ] lùi lại cuối đoàn, hạ giọng khẽ hỏi Đền Hành Kiện.
Đang thi trợn mắt với Bonnie, Điền Hành Kiện tức giận nói:“Làm thế nào ấy à,
một là cầu khẩn bọn chúng từ từ hẵng phát hiện ra chúng ta, hai là hy sinh một
nhóm người tiến hành chặn đánh, cố gắng kéo dài thời gian, nhờ đó mà che dấu
đại bộ phận tiến vào khu rừng rồi phân tán, ngoài ra thì còn có thể làm thế
nào nữa? Mà ai đi đây, chú mày đi nhé?”
“Được, tôi đi!” Gariel đáp ứng không chút do dự,“Tôi sẽ mang theo một trung
đội tiến hành du kích quấy nhiễu, mọi người rút lui trước, chỉ cần kéo dãn
khoảng cách, phân tán vào sâu trong khu rừng, khi đó, thiết bị trinh sát trong
tay bọn họ sẽ không còn bao nhiêu tác dụng. Mặc dù sẽ có vài nhóm chiến sĩ bị
bọn họ đuổi theo nhưng chắc chắn không thể cướp lại tù binh!”
Mập mạp cau mày nhìn Gariel, mắng:“Chú mày mù à, một cái trung đội rách nát
đối đầu với một trung đoàn robot tinh nhuệ của Deseyker, có giữ nổi mười lăm
phút không?”
Gariel không biết rằng mập mạp nói mười lăm phút là không muốn đả kích lòng
tin của bọn họ, sợ làm ảnh hưởng sĩ khí. Thực sự thì mập mạp đoán chừng đối
phương chỉ cần ba phút là có thể đột phá, muốn tiêu diệt cả trung đội thì cũng
không tới mười phút đồng hồ. Mặc dù không phục cái khoản mười lắm phút, bất
quá Gariel không hề nghi ngờ lời nói của mập mạp, riêng khoản tập kích và quấy
rối mà nói, mập mạp đã viết hẳn một quyển sách rồi, liệu còn có cái gì là hắn
không biết chứ? Gã vội la lên:“Vậy phải làm thế nào?”
Mập mạp nhìn một mấy chiếc robot vận tải ở trung tâm đội hình, hắn biết An Lôi
nhất định là đang nhìn về đây:“Thì còn biết làm sao nữa, dùng ý tưởng của chú
mày chứ sao...... Du kích quấy nhiễu!”
Cánh tay phải của [ Logic ] bỗng tách làm đôi, để lộ ra một khẩu súng trường
robot hạng nặng. Giọng nói của mập mạp vừa hơi run run mà lại không thiếu kiên
định:“Bất quá, việc này, chỉ có thể do một mình ta làm mà thôi!”
Những lời này vừa nói ra, chẳng những Gariel kinh hãi mà ngay cả Bonnie cũng
phải trợn tròn hai mắt nhìn mập mạp. Một người kiềm chế một trung đoàn robot,
mập mạp điên rồi!
“Bây giờ, tát cả đội ngũ giao cho ngươi chỉ huy. Nhớ kỹ, không được phép quay
lại giúp ta, các ngươi phải mau chóng thoát khỏi đây, sau đó cứ đi được mười
km lại tiến hành phân tán một lần, một thành mười, mười thành trăm. Những ai
chịu trách nhiệm dẫn dụ kẻ địch không cần đi tới điểm tiếp ứng đã theo kế
hoạch mà phải cố gắng dụ địch đi càng xa càng tốt. Ra khỏi khu rừng thì tự
mình tìm cơ hội trở về Tự Do Chiến Tuyến.”
“Vậy còn ngài?”
“Chú mày quan tâm làm cái gì!” Mập mạp nói đến đây thì trong lòng chua xót,
nức nở nói,“Nếu như ta chết, nhớ nói với An Lôi, ta không ngại cô ấy vì ta mà
thủ tiết đâu.”
Bonnie nghe vậy thì một chút kính nể mập mạp vừa mới sinh ra trong lòng lập
tức bị vứt ra ngoài chín tầng mây, không ngừng thầm mắng chửi mập mạp.
“Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể để James rơi vào trong tay của kẻ địch, nếu như
thật sự không giữ được - giết!” Mập mạp quay đầu lại nhìn một Bonnie,“Cô nàng
này rất lợi hại, mang về Leray cũng không có tác dụng gì, các ngươi dẫn theo
cô ta thì ta lại không yên tâm. Dù sao ta cũng đang thiếu một người chôn cùng,
trông cô ta ngon lành như vậy thì duyệt luôn đi!”
Đem James vẫn đang bị trói và máy mật mã Albert giao cho Gariel, mập mạp dặn
dò lần cuối:“Thiếu tá An Lôi có danh sách liên lạc và ám hiệu, nhất định phải
bảo vệ cô ấy thật tốt, chỉ có cô ấy mới có thể đưa mọi người và tù binh trở
lại Liên bang Leray. James có thể chết, nhưng An Lôi thì không thể chết được!
Đến điểm tiếp ứng thì lập tức dùng máy mật mã để bắt liên lạc, chỉ cần người
hoặc phi thuyền được Liên bang phái tới vừa đến thì lập tức đi ngay, hiểu rõ
rồi chứ?”
“Rõ, thưa chỉ huy!” Gariel nghe xong di ngôn mập mạp, nhấc tay kính lễ, hai
mắt ươn ướt.
“*, đừng gọi ta chỉ huy nữa, ta đã bị tước quân tịch lâu rồi!” Mập mạp cố
làm vẻ cười vui,“Không cần phải lo lắng cho ta, nếu như thuận lợi, nói không
chừng các ngươi còn chưa tới tiếp ứng thì ta đã tới đó rồi! Làm xong nhiệm vụ
lần này là ta có thể về hưu, đến lúc đó ngồi nhà uống rượu, đánh bài, có rãnh
rỗi thì ngồi kẻ những chiến tích huy hoàng của mình cho mỹ nữ, nhìn thấy lưu
manh quạy phá thì cho chúng một chưởng. Thế nào, đủ an nhàn tự tại chưa?”
Giơ tay chào Gariel, mập mạp nói:“Đi đi, nếu như An Lôi không nghe lời, cứ
trói cô ấy lại.”
Gariel gật đầu, nhấc tay chào một lần nữa rồi xoay người bước đi.
Một lát, sau, trong đội ngũ bỗng xảy ra một chút xao động, giọng nói của An
Lôi vang lên đầy vẻ kinh hoàng và lo lắng, mập mạp chỉ biết chịu đựng quay đi
không nhìn tới. Qua một hồi lâu, thanh âm của nàng dần dần biến mất.
Đoàn robot đã đi xa, khu rừng lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh của mình,
ánh mặt trời giữa trưa chiếu xuống thẳng tắp, xuyên qua khe hở của những phiến
lá cây rậm rạp, trông giống như một dàn đèn nê-ông. dưới nhiệt độ cao, hơi
nước của cây cối bay ra như một đám sương mờ ảo, làm cho cảnh quan bốn phía
bỗng chốc như không còn là thực nữa.
Điền Hành Kiện ngẩn ngơ nhìn đoàn robot Deseyker trên màn hình radar, hắn
không biết liệu hôm nay hắn có thể sống sót hay không, nhưng hắn biết, mình
phải cầm chân đội quân kia, sáu giờ!
Mập mạp điều khiển [ Logic ] lẻn ra sau một khối nham thạch, đây là một vị trí
bắn tỉa rất lý tưởng. Hắn chậm rãi ngồi xuống, khởi động máy tính của robot,
bắt đầu tiến hành kiểm tra tự động. Đây là việc duy nhất hắn có thể làm trong
khoảng thời gian này, hắn không muốn phải mất mạng vì mấy cái vụ trục trặc kỹ
thuật.
Sau đó, là sự đợi chờ đầy đau khổ.
Vẫn bị trói trong buồng lái, Bonnie nhìn chằm chằm vào Điền Hành Kiện, ánh mắt
của nàng đầy phức tạp, có phẫn nộ, có căm hận, lại có cả một chút khâm phục.