4 - Chương Phản Kích (1 )


Chương trướcChương tiếp

“Ngươi chắc chắn là không nhìn lầm chứ?” Nghe xong báo cáo của O’Sullivan,
Reinhardt nhíu mày, thực sự là hắn không hề biết gì về đội quân đột nhiên xuất
hiện này.

“Tướng quân, tôi chắc chắn là không nhìn lầm, trừ nét mặt của thiên thần ra,
huy hiệu của bọn họ và chúng ta hoàn toàn giống nhau.” O’Sullivan đáp, giọng
chắc như đinh đóng cột.

“Nếu như không phải là cố ý giả mạo chúng ta, vậy thì......” Thanh âm
Reinhardt trầm hẳn xuống:“Chỉ một người duy nhất có thể có được một đội quân
như vậy!”

O’Sullivan trợn tròn hai mắt:“Ngài nói, đây là Jamres......”

Reinhardt khẽ xiết nắm tay, các đốt ngón tay phát ra một tiếng rắc nho
nhỏ:“Không còn nghi ngờ gì nữa, hoàng đế của chúng ta vẫn còn có bí mật mà ta
cũng không biết.”

“Bí mật?” O’Sullivan ngạc nhiên nói:“Quân đoàn chúng ta gần như đã thâm nhập
vào mỗi một ngóc ngách nhỏ nhất của Gatralan, không có một chuyện gì về quân
đội mà Thần Thoại quân đoàn lại không biết, chỉ cần chúng ta muốn...... Không
ai có thể giấu diếm chúng ta!”

Reinhardt chép miệng:“Bí mật sở dĩ là bí mật, đó là bởi vì trước khi bị tiết
lộ, cho dù trên người nó chỉ khoác một lớp vải trong suốt, ngươi cũng không
thể nhìn thấu!”

Hắn chắp tay sau lưng, bước đi vài bước trong phòng chỉ huy rồi nói:“Cái bí
mật này thật ra rất đơn giản, chỉ cần nghĩ kỹ lại là có thể hiểu rõ...... Thử
kiểm tra lại số binh sĩ mãn hạn quân dịch của Thần Thoại quân đoàn và quy mô
hai trung đoàn......” Hắn khẽ mỉm cười, nói tiếp:“Còn về khả năng chiến đấu,
nhân lực, trang bị của bọn họ, những điều này còn chưa rõ ràng sao?”

“Binh lính mãn hạn của chúng ta?” O’Sullivan kêu lên kinh hãi.

Reinhardt cười lạnh, nói:“Chúng ta đã coi thường cơ chế của hoàng thất rồi.
Nếu như ta đoán không sai, binh lính sau khi mãn sẽ được trực tiếp đưa vào
danh sách ưu tiên và có cấp độ bí mật cao hơn, trở thành vệ đội cực kỳ bí mật
của James.”

“Chúng ta có thể trực tiếp liên lạc với bọn họ......” O’Sullivan chợt cảm thấy
sự xuất hiện của đội quân này là một tin tức tốt.

Reinhardt lắc đầu:“Nghĩ lại đi, có chức vị và lương bổng, có quyền lợi, có sự
ưu đãi hậu cần cao hơn so với Thần Thoại quân đoàn, hơn nữa lại có kinh nghiệm
chiến đấu của Thần Thoại quân đoàn, có huân chương Anh hùng Đế quốc, có công
việc nhàn nhã hàng ngày. Có lẽ, còn có thêm cả quyền miễn truy tố nữa! Những
thứ này, chỉ có một người có thể ban cho bọn họ, đó chính là James! Huống hồ,
một đội quân như vậy mà cho tới hôm nay chúng ta mới biết được, lão ta làm như
vậy, là vì muốn đề phòng ai?”

O’Sullivan nhìn khuôn mặt tái xanh đi của Reinhardt, nghe chỉ huy của mình rít
lên từ trong kẽ răng:“Đáp án chỉ có một, lão ta đề phòng , chính là Thần Thoại
quân đoàn! Đội quân này được lập ra, là để canh chừng chúng ta!”

Trong sự kinh sợ của O’Sullivan, phòng chỉ huy chìm vào yên tĩnh tuyệt đối.

“Báo cáo tướng quân, khu vực phía bắc nhà tù Abnosker phát sinh kịch chiến,
chúng tôi nghi ngờ điều này có liên quan đến đội quân vừa rồi. Tiểu đội trinh
sát đã được phái đi, tuy nhiên bởi vì tín hiệu bị quấy nhiễu nên hình ảnh vẫn
chưa truyền về được.” Tiếng báo cáo của một người lính bỗng phá tan sự yên
tĩnh.

“O’Sullivan, ta cho ngươi hai trung đoàn, ngươi có thể sử dụng ngươi bất cứ
biện pháp gì, miễn là giết được ông ta!” Reinhardt xoay người đi tới trước đài
chỉ huy, sự bình tĩnh và ung dung của hắn làm cho hắn tựa như hoàn toàn không
liên quan gì đến chuyện này,“Chúng ta không có nhiều thời gian, bây giờ ta
phải đi tìm người!”

“Chuyện chúng ta cần làm có rất nhiều, dựa hết vào một mình Thần Thoại quân
đoàn, rõ ràng là không đủ!”


“Xong xuôi chưa?” Mập mạp vừa lắp thiết bị kết nối Thiên Võng mới thao ra từ [
Vũ Phiến ] lên [ Logic ], vừa nhìn Susan đang ngẩn ngơ nhìn thi thể Bruce
trong robot cùng với James ở cách đó không xa kinh ngạc.

“Xong xuôi rồi, ta phải thừa nhận......” Trên khuôn mặt màu đồng hun của
Oberto bỗng nổi lên một nụ cười giống như của mập mạp,“Mông của cái đám tiểu
bạch kiểm đó trắng hơn của ta nhiều!”

“Thôi đi, tạm thời quăng mấy cái mông ấy ra khỏi đầu đi, các ông phải đi rồi!”
Mập mạp cười nói:“Có lẽ ông sẽ nhớ cái mông của bọn họ, nhưng bây giờ thì
tuyệt không thể lưu luyến.”

“Đi?” Oberto ngạc nhiên nói:“Cậu bảo chúng ta đi nơi nào?”

“Rút lui theo kế hoạch, tới chỗ nào cũng được, chỉ cần không ở lại chỗ này chờ
chết hoặc là bám đít tôi là được.” Mập mạp nhập mật mã vào máy tính, chăm chú
chờ đợi cũng đèn tín hiệu kết nối Thiên Võng sáng lên.

“Vậy còn cậu thì sao?” Yaquin ở bên cạnh cất giọng hỏi, một chiếc tàu vận tải
hạng trung rõ ràng là không thích hợp cho tình huống bây giờ.

“Tất cả robot sẽ do tôi chỉ huy, bố trí một đòn phản kích trước khi rời đi.
Mọi người nhân cơ hội này tiến hành rút lui theo như kế hoạch đã định, khi nào
cần tôi sẽ tự tới tìm.” Mập mạp nhìn đèn tín hiệu sáng lên, báo hiệu kết nối
thành công, vỗ vỗ trán, nói:“Trách nhiệm của các vị là phải bảo tồn thực lực,
đồng thời liên lạc với các tổ chức khác, thừa dịp này mà khởi nghĩa, tập hợp
thêm nhiều người tham gia phản kháng.”

“Còn tôi sẽ cố gắng tìm biện pháp trở về Galypalan, tiếp tục ủng hộ mọi người
về phương diện tinh thần!” Mập mạp nở một nụ cười chân thành,“Bất quá, trước
hết tôi sẽ thu hút sự chú ý của kẻ địch lại đây, cầm chân bọn chúng một thời
gian, chờ cho các vị phát động khởi nghĩa. Thời gian mặc dù sẽ không dài lắm,
nhưng đây là việc duy nhất tôi có thể làm cho mọi người!”

“Nhớ kỹ, đây là tốt nhất cơ hội, hơn nữa, các động tác của các vị càng nhanh,
hành động càng mạnh mẻ, ta lại càng an toàn!” Mập mạp khó khăn thu hồi nụ cười
đầy thương hiệu của mình, nghiêm mặt nói:“Tôi cam đoan, nếu như tôi chết,
James cũng tuyệt đối không sống nổi! Nếu như tôi còn sống, như vậy lão ta cũng
nhất định là đang nằm trong sự khống chế của Liên bang Leray!”

Tandara, Oberto và Yaquin im lặng, có được kỳ tích ngày hôm nay, trước khi gã
đệ tử của Algafarl này đến, bọn họ thực chưa từng dám mơ đến!

Chính là cái gã mập mạp này đã làm thay đổi toàn bộ tinh thần và diện mạo của
Tự Do Chiến Tuyến, cũng là hắn đã giúp sức chiến đấu của Tự Do Chiến Tuyến
được đề cao lên một cấp bậc, làm cho Tự Do Chiến Tuyến lần đầu tiên có được
một nguyên tắc hành động cụ thể. Cũng chính là hắn đã thâm nhập vào Phòng
Nghiên cứu robot của Thần Thoại quân đoàn, cung cấp một lượng lớn tin tức tình
báo và liệu. Là hắn lên xây dựng và chuẩn bị kế hoạch phá ngục, lại kịp thời
nắm bắt cơ hội mà cuộc chính biến mạng lại, bắt được kẻ thống trị tối cao của
Gatralan - James Morton làm tù binh!

Còn bây giờ, ba vị dẫn đạo giả biết, phía sau lời nói thoải mái của hắn là cả
một đoạn đường nguy hiểm!

Trở lại Galypalan có thể dễ dàng vậy sao!

Mang theo James, thu hút truy binh đông đảo, trở thành trung tâm lốc xoáy nguy
hiểm, tất cả là để tranh thủ thời gian cho Tự Do Chiến Tuyến khởi nghĩa. Một
quyết định như vậy nếu không có khí phách anh hùng, không có quyết tâm tất
thắng cùng bản lĩnh cao siêu, liệu có ai dám làm!

“Bảo trọng!” Tandara ôm lấy Điền Hành Kiện.

“Sau này còn gặp lại!” Tiếp đó là Oberto và Yaquin, bọn họ nhấc tay chào người
anh hùng chân chính, một quân lễ trang trọng.

“Chờ một chút!” Ngay khi ba vị dẫn đạo giả buồn bã xoay người, chuẩn bị im
lặng rời đi thì bên tai đột nhiên vang lên thanh âm của Điền Hành Kiện, bọn họ
quay đầu......

Mập mạp nước mắt lưng tròng, cầu khẩn nói:“Động tác của các vị... Nhất định
phải mau lên đấy!” Hắn lấy tay chùi nước mắt, khóc không thành tiếng,“Nếu
không, ta...... Đến lúc đó có muốn trốn, cũng trốn không kịp......”

Ba vị dẫn đạo giả liền dứt khoát bước đi.


“Tướng quân Garanes, một km phía trước chính là nhà tù Abnosker. Tiểu đội
trinh sát của chúng ta đã tiến hành quan sát ở phía bắc nhà tù, phát hiện có
dấu vết bị tán công quy mô lớn.”

“Ah! Vậy còn hệ thống điện tử và rada của [ Nguyên Tố ] đã khôi phục được
chưa?” Garanes phanh chiếc robot [ Thánh Kiếm 16] cho sỹ quan cao cấp Gatralan
lại, vừa quan sát bản đồ trên máy tính vừa mở cửa khoang lái ra.

“Đã khôi phục được rồi!” Một người lính điều khiển robot [ Thánh Khải 22] bước
lên báo cáo:“Nguồn gây nhiểu mạnh ở phía nhà tù đột nhiên biến mất, dự tính
sau hai phút đồng hồ nữa là hệ thống thông tin của chúng ta có thể khôi phục
hoàn toàn.”

“Phù!” Garalens thở phào một hơi, phất cho thuộc hạ lùi xuống.

Mặc dù phần mở màn hôm nay không được thuận lợi, nhưng cuối cùng bây giờ cũng
đã có được một tin tức tốt, điều này làm cho Garalens thoải mái hơn được một
chút. Thân là chỉ huy đội dự bị của Stephen, Garanes biết rõ trách nhiệm trọng
đại của mình. Cuộc tập kích của Bruce ở nhà tù hiển nhiên là đã xảy ra vấn đề.

Nếu như để cho James thoát khỏi Abnosker, hoặc là để Thần Thoại quân đoàn tìm
được lão ta, đợi đến khi Stephen cùng gia tộc Howard gặp phải tai ương diệt
môn, tới khi đó một gã thiếu tướng nho nhỏ như hắn, đoán chừng ngay cả tro cốt
cũng không còn.

Cho nên, khi nhận được lệnh dốc toàn lực trợ giúp Bruce, đồng thời ngăn cản
bất cứ đội quân nào muốn tới bên cạnh James, Garanes liền vội vã thực hiện
ngay. Hắn dùng thời gian nhanh nhất để tập hợp đội ngũ, dưới sự hỗ trợ của
không quân, đến Abnosker trước mọi đối thủ.

Nhưng sau đó lại không hề thuận lợi chút nào.

Đầu tiên là một một chiếc tàu vận tải chở nguyên một tiểu đoàn thiết giáp bị
tên lửa phòng không của Abnosker bắn rơi, mặc dù đã có sự chuẩn bị nhưng số
binh lính của tiểu đoàn này còn sống sót sau vụ nổ chỉ có không tới mười
người!

Chuyện này xảy ra ở khu vực cách nhà tù ba mươi km, làm cho Garanes buộc phải
hạ lệnh cho các tàu vận tải đáp xuống, sau đó dẫn các robot còn lại tự đi tới
nhà tù. Đồng thời, rada trên tàu cũng phát hiện có hai đội tàu vận tải không
rõ thân phận bất ngờ xuất hiện ở cách đó không xa.

Hơn nữa, sau khi tiến vào khu vực nhà tù, hệ thống điện tử và rada của mấy
chiếc [ Nguyên Tố ] ít ỏi căn bản không thể nào chống lại nguồng gây nhiễu
công suất cao ở trung tâm Abonoske, tất cả hệ thống thông tin và chỉ huy của
robot đều trở nên vô tác dụng.

Tất cả những chuyện này làm cho dự cảm của Garanes càng ngày càng xấu.

Bất quá, dương như bây giờ mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng tốt
hơn, còn Abnosker cũng đã gần trong gang tấc rồi!

Hai phút đồng hồ sau, ngay khi thông tin được khôi phục , Garanes quyết đoán
hạ lệnh.

“Tấn công!”


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #193