Chương trướcChương tiếp
“Đánh vào được rồi à?” Mập mạp không thể tin nổi, hỏi dồn:“Ngươi nói, dưới
tình huống như thế này mà bọn chúng vẫn đánh vào được?”
“Đúng vậy, thưa sếp.”
Mập mạp cảm thấy thật khó tin, lẩm bẩm tự nói:“Chẳng lẽ các cụ nói đang ** mà
bị phá ngang thì sẽ bị liệt dương là giả sao?
“Chẳng lẽ, qua cửa được một bước mà bị chặn lại thì sẽ càng cứng thêm hay
sao?”
“Chẳng có nhẽ, cưỡng gian phạm khi nhìn thấy đồng nghiệp muốn tới đoạt mồi sẽ
bạo phát sức lực?”
“Tổ cha nó, đã thế ông cho chúng mày muốn cởi quần cũng không được sự! Lệnh
cho mọi người, mau tập hợp!” Mập mạp khí thế hung hãn đứng lên, sải bước dài
về phía khoang chứa hàng.
Nơi đó, có người bạn lâu ngày không gặp của hắn, [ Logic ] thân yêu.
Còn ở giác đấu trường, có cô nàng thân yêu của hắn.
Tiếng súng tiếng pháo càng ngày càng lại gần giác đấu trường, Bonnie thì cuống
cuồng chỉ huy chiến đấu, còn James thì vẫn khí định thần nhàn như cũ.
Phillip buông ngón tay khỏi thiết bị theo dõi trong túi. Giống như món đồ của
James, khi Reinhardt không nhận được tín hiệu này nữa thì cũng là lúc hắn nên
tới nơi này, đem tất cả hóa thành tro bụi.
Tiếng súng vang lên bên ngoài gian phòng hào hoa giống như một khúc nhạc tuyệt
vời, cứ nghĩ tới việc gia tộc Morton sẽ bị hủy diệt trong tay mình, Phillip
hưng phấn tới mức phát run lên.
Thời khắc này, ông ta đã đợi quá lâu rồi!
Là một hậu duệ của vương triều Nadmeck, từ ngày hiểu chuyện tới nay, Phillip
chưa từng có một ngày vui vẻ!
Siêu cấp đế quốc với hơn mười tinh hệ ngày ấy đã bị diệt vong chính bởi sự
phản bội của gia tộc Morton! Dân chủ trở thành lý do để phản bội vĩnh viễn!
Bao gồm cả Liên bang Leray lẫn Đế quốc Deseyker, tổng cộng sáu quốc gia ở khu
vực này vốn dĩ không hề tồn tại, bọn họ là những kẻ đã đứng dậy từ tàn tích
của Nadmeck.
Nơi bọn họ đang đứng, chính là trên thể của vương triều Nadmeck!
Nhưng mà huyết mạch của vương triều vẫn cứ chảy mãi không ngừng. Bọn chúng
vĩnh viễn cũng không nghĩ ra, trên cái thế giới này còn có một...... dư
nghiệt!
Trong những kẻ phản bội này, kẻ không thể tha thứ nhất chính là gia tộc
Morton! Bọn chúng vốn là người bảo vệ của vương triều Nadmeck, nhận được sự
tín nhiệm lớn nhất!
Thế nhưng vào thời khắc mấu chốt nhất, bọn chúng lại đâm ngược lại một đao,
làm cho vương triều Nadmeck hoàn toàn bị diệt vong!
Chính là bọn chúng, vốn dĩ là là hộ vệ giả, là những kẻ được hoàng gia tin cậy
nhất, vậy mà lại tự tay sát hại mấy ngàn người có quan hệ huyết thống với
hoàng thất Nadmeck. Bọn chúng, so với những kẻ khởi nghĩa, những kẻ giương cao
lá cờ tự do dân chủ ấy còn hung ác hơn rất nhiều!
Bây giờ, cái gia tộc khốn kiếp này, dưới sự đạo diễn của bản thân Phillip cũng
đang ngã xuống y như vậy!
Tất cả, thật sự quá hoàn mỹ!
Vốn dĩ không cần Reinhardt phải dẫn quân tới nơi này. Vốn dĩ không cần có bất
cứ ai chia sẻ thời khắc này.
Nhưng không ngờ cái lão hồ ly James này vẫn còn cất dấu bí mật mà ngay cả
Phillip cũng không biết.
Nhưng nếu đã biết rồi, vậy thì càng không thể để cho lão ta có nữa bất cứ cơ
hộ nào nữa!
Nhất định phải tiêu diệt hoàn toàn lão!
Huống hồ, quan hệ giữa Reinhardt và gia tộc Morton chẳng phải là bản sao của
gia tộc Morton với hoàng thất Nadmeck hay sao?
Tất cả, vẫn hoàn mỹ như cũ!
“Rầm!” Cánh cửa của gian phòng yên tĩnh đột nhiên bị một người đẩy mạnh ra, va
vào vách tường, phát ra một tiếng vang lớn.
Một gã vệ binh tựa bả vai máu chảy đầm đìa của mình vào cửa, vội vã kêu
lên:“Bệ hạ, phản quân đã tấn công vào, trung đoàn trưởng Bonnie mới mọi người
lập tức dời đi!”
“Dời đi?” Phillip thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng, trong tình thế này,
còn có chỗ để mà đi nữa hay sao?
“Đúng vậy!” Vết thương rõ ràng đã làm cho gã vệ binh cảm thấy vô cùng đau đớn,
thanh âm của hắn có run run:“Trung đoàn trưởng đang tập hợp binh lính, thành
lập trận địa phản kích. Bây giờ, ở phía tây bắc, phản quân đang đã bị viện
quân của chúng ta công kích, bọn chúng đã có dấu hiệu phải lui bước rồi, trung
đoàn trưởng tin rằng chúng ta có thể phá vòng vây từ phía đó để đi ra ngoài!”
“Phá vây? Ngươi nói là dựa vào mấy trăm binh lính, dẫn theo cả ngàn quý tộc
tay không tấc sắt mà phá vòng vây?” Phillip bỗng cảm thấy Bonnie quả thực là
điên rồi.
“Không, không có người khác, chúng ta chỉ có thể mang theo bệ hạ...... và
ngài.” Gã vệ binh nuốt nước bọt đánh ực một cái, mệnh lệnh mà hắn nhận được
không hề có chuyện phải đối đáp trước mặt hoàng đế.
“Rất tốt!” James khẽ mỉm cười:“Chúng ta đi thôi.”
“Nhưng bệ hạ, viện quân ở bên đó chẳng qua chỉ là một đám tù phạm!” Phillip
không muốn nhìn James cứ như vậy mà chạy ra bên ngoài. Điều mà ông ta hy vọng
nhất chính là James cứ chôn chân trong gian phòng này, đợi cho đến khi
Reinhardt tới hoặc là bị một viên đạn bắn xuyên qua đầu!
“Ta đã quyết định rồi.” James liếc nhìn Phillip một cái, thản nhiên nói.
“Chúng ta.........” Phillip nuốt câu định nói ngược vào bụng, ông ta biết, vị
hoàng đế từ trước đến giờ không quan tâm người khác này căn bản sẽ không quan
tâm đến sự sống chết của bất cứ ai trong giác đấu trường này!
Nếu như ông ta vẫn cứ khăng khăng nếu ra ý kiến, James nhất định sẽ không chút
do dự hạ lệnh:“Ngươi tử thủ, ta đi.”
Hai người theo gã vệ binh đi xuống cầu thang, lúc này tiếng súng đã vang lên
ngay sát ngoài rìa giác đấu trường, thực chỉ gần trong gang tấc. Bonnie điều
khiển một chiếc robot hình người [ Mika ] màu đỏ chót, cực kỳ nổi bật giữa đám
[ Kim Cương ].
“Bệ hạ, tình hình khẩn cấp, chúng ta phải rời khỏi nơi này trước khi phản quân
phá vỡ được phòng tuyến cuối cùng.” Ngữ khí của Bonnie vẫn rất bình tĩnh như
trước, nói xong nàng liền lắc cần điều khiển, thân hình mềm mại của [ Mika ]
lắc nhẹ một cái,“Bây giờ ở phía tây bắc quân địch vẫn có sức uy hiếp rất lớn.
Chúng ta trước hết đi về hướng bắc, xuyên qua phòng giặt quần áo, sau đó lại
ngoặt về hướng tây, như vậy sẽ đảm bảo chúng ta không bị lộ ra quá nhiều trước
hỏa lực đối phương.”
“Thực hiện đi.” James phất phất tay, đồng ý với kế hoạch của Bonnie.
“Bệ hạ, ngài nhìn xem!” Phillip chợt phát hiện hai bòng người, trong đó có một
người may ra có thể làm cho James ở lại chỗ này thêm một lát.
James ngẩng đầu lên, khi ánh mắt của lão và Susan chạm nhau, lão bỗng ngơ ngẩn
cả ra.
Phillip nhìn vị hoàng đế lãnh khốc lục thân bất nhận này mà cười thầm, ông ta
rất muốn biết, nàng công chúa được sủng ái vô cùng này có thể làm chùn bước
người cha này hay không.
James hiển nhiên là không ngờ con gái của mình lại xuất hiện ở nơi này, lại
còn vào đúng thời khắc này!
Tiếng súng càng ngày càng gần.
James phục hồi lại tinh thần, hít sâuào v một hơi, nói:“Đi thôi!”
Số bộ binh và cai ngục còn sót lại đã tập hợp bên cạnh James, Bonnie ra lệnh
một tiếng, robot Thần Thoại liền đi trước mở đường, bộ binh thì bao quanh bảo
vệ chặt chẽ cho hoàng đế.
Nhìn James rời đi, An Lôi nhẹ nhàng ôm lấy đôi bờ vai run rẩy của Susan, nàng
nhìn về phía khu giam giữ, thầm nghĩ:“Hắn, liệu có biết mình ở chỗ này hay
không?”
Ngay khi Bonnie mang theo James chuẩn bị xông về hướng bắc phá vây, Điền Hành
Kiện cũng quyết định từ phòng giặt quần áo tiến về hướng nam phát động tập
kích.
Lúc này đã không còn cần thiết phải ẩn giấu thực lực của Tự Do Chiến Tuyến
nữa, quân địch đã đột phá được phòng ngự trước một bước, thứ cần thiết bây giờ
chính là tốc độ! Phải vượt qua Cục Điều tra, bắt giữ James, cứu thoát An Lôi!
Thế là mập mạp liền điều khiển [ Logic ] dẫn theo một trung đội robot, cùng
với hơn trăm Tự Do chiến sĩ đã hóa trang thành cảnh vệ lúc trước.
Mũi chủ lực của Tự Do Chiến Tuyến dựa theo kế hoạch của mập mạp mà đột phá từ
phía tây, dùng ưu thế binh lực để nghiền nát tuyến phòng ngự của đối phương,
bao vây giác đấu trường, nội trong vòng mười phút phải quét sạch mọi kẻ địch!
Lúc này cả Cục Điều tra lẫn Thần Thoại quân đoàn đều đã hao tổn trầm trọng,
tuyết đối không phải là đối thủ của Tự Do Chiến Tuyến!
Sự thật cũng đúng là như thế. Vốn đã ở trong thế trước sau có địch, nay bỗng
xuất hiện thêm mấy ngàn người mặc quân phục, lại có hơn trăm chiếc robot dẫn
đầu xung phong, hỏa lực dày đặc, tấn công bất ngờ, làm cho đám binh lính của
Cục Điều tra bị tan vỡ hoàn toàn.
Đám binh lính phòng ngự vẫn đang đấu súng với Cục Điều tra lại còn xui xẻo
hơn, bọn họ vừa mới bật dậy hoan hô thì đã bị một loạt robot xung phong ào tới
tấn công! Đám lính Thần Thoại quân đoàn liền nhận ra đám người quen đang ở
ngaytrước mặt này, đến chết bọn họ cũng không thể hiểu tại sao Tự Do Chiến
Tuyến lại có thể xuất hiện ở nơi này!
Không giống với mũi chủ lực cường công mãnh đả, mập mạp vừa mới chuẩn bị bước
ra khỏi phòng giặt quần áo đã vội vàng thụt chân lại.
Ở trước mặt hắn, hai nhóm quân đang lao vào nhau giao chiến quyết liệt.
Thì ra Bruce đã đuổi kịp James, hớt tay trên của mập mạp mất rồi.
Mập mạp đành cố gắng nhẫn nại, hắn biết lúc này mà xông ra thì cũng chỉ có thể
bao vây được Bruce chứ không thể đảm bảo an toàn cho An Lôi!
Chuyện đến bước này, giữa hai cha con sớm đã thành cục diện ngươi chết ta
sống. Bruce tuyệt không thể để cho James nhẹ nhàng thoát khỏi tay mình như
vậy.
Bây giờ, ở bên cạnh hắn đã là số binh lính cuối cùng rồi.
Mấy trăm tên lính đánh thuê, một đại đội binh lính Cục Điều tra cung với hai
mươi lăm chiếc robot quân dụng [ Đấu Khuyển ], đây là phiên bản thu nhỏ một
người lái của loại robot hạng trung [ [Tam Đầu Khuyển ], có khả năng tấn công
tầm xa mạnh mẽ.
Người tuy ít, nhưng vậy là đủ rồi!
Trong tay James chỉ có bốn chiếc [ Kim Cương ] và một chiếc [ Mika ], cùng với
không đầy ba trăm bộ binh.
Song phương đều đã tung ra tất cả sức lực cuối cùng. Bốn chiếc[ Kim Cương ]
thương tích đầy mình dưới sự chỉ huy của Bonnie mạnh mẽ nhào tới, cố gắng dành
thời gian cho sếp bảo vệ James chạy thoát.
Nhưng [ Kim Cương ] mặc dù lợi hại thì diện tích nó có thể khống chế cũng chỉ
có hạn, bốn chiếc [ Kim Cương ] tuyệt đối không cách nào đồng thời khống chế
được hai mươi lăm chiếc robot.
Trận chiến này ngay từ đầu đã cực kỳ quyết liệt, đám bộ binh liều mạng di
chuyển, vừa cố gắng né tránh đạn phóa của đối phương vừa bắn trả. Song phương
đều lấy khối bộ binh đang bảo vệ James làm trung tâm, một bên liều chết tiến
công, một bên liều chết phòng ngự. Tên lửa và pháo năng lượng không ngừng bắn
phá lồng phòng ngự của [ Mika ] khiến nó chuyển sang màu đỏ sẫm, những mỗi lần
như vậy đều sẽ có một chiếc [ Kim Cương ] che chắn cho [ Mika ] khôi phục năng
lượng.
Mặc dù bị việc bảo vệ James làm vướng víu tay chân, nhưng Thần Thoại quân đoàn
dù sao cũng là Thần Thoại quân đoàn, cứ hai chiếc [ Kim Cương ] thành một tổ
phối hợp, phát huy khả năng chiến đấu mạnh mẽ đến khó tin. Bọn họ như một bức
tường thép ngăn chặn thế tiến công của Bruce, tỷ lệ tiêu diệt đạt đến mức một
đổi năm!
Đến lúc chiếc [ Kim Cương ] cuối cùng ngã xuống, phản quân chỉ còn lại có sáu
chiếc robot.
Trong đó có một chiếc [ Vũ Phiến ], chính là robot chỉ huy của Bruce.
Bonnie thở hổn hển, trơ mắt nhìn sáu chiêc robot từng bước áp tới gần, nếu như
không có James phía sau, vậy thì sáu chiếc robot này đối với Bonnie mà nói căn
bản là không đáng quan tâm!
Nhưng bây giờ nàng không thể rời đi, vô luận vị hoàng đế ở phía sau là hạng
người gì, bảo vệ ông ta vẫn cứ là trách nhiệm của nàng, cũng là trách nhiệm
của Reinhardt. Coi như chỉ là vì Reinhardt, Bonnie cũng không cho phép mình
được bỏ đi.
Nhìn James và Bonnie đã bị mình dồn vào chỗ chết, Bruce bật cười ha ha, tất cả
đều đã nằm trong tay, bây giờ hắn chỉ còn cần chứng thực một việc.
Bruce vừa chậm rãi tiếp cận [ Mika ], vừa dùng một khẩu khí đầy vẻ quái dị,
cất giọng hỏi:“Cha thân yêu của con ơi, chẳng lẽ đến thời khắc này rồi mà ngài
cũng không muốn gặp mặt đứa con gái mà mình thương yêu nhất một lần hay sao”
“Con gái?” Trốn ở phòng giặt quần áo, mập mạp thở dài, khởi động quá trình
biến hình của [ Logic ].
Sau đó, các Tự Do các chiến sĩ trợn tròn hai mắt nhìn một chiếc [ Đấu Khuyển ]
ở trước mặt mình dùng một loại tư thế quỷ dị trườn ra cửa, thân thể nhô lên
hụp xuống, màu sắc hợp thành một thể với hoàn cảnh xung quanh, cử động uyển
chuyển khéo léo như một con mèo biết đổi màu.
“Ngươi tưởng giết ta rồi là có thể nắm giữ cái đế quốc này trong tay hay sao?”
Thanh âm của James truyền đến từ phía sau chiếc [ Mika ].
“Ta không cần!” Bruce giống như một con sư tử bị thương gào lên. Ở phía sau
hắn, vài chiếc [ Đấu Khuyển ] dứt điểm xong đối phương đang chậm rãi theo vào.
Đạn năng lượng của đám bộ binh bắn vào lồng phòng ngự năng lượng của [ Vũ
Phiến ] chỉ có thể tạo nên những rung động dày đặc.
“Nói thêm vài câu, nói thêm vài câu đi!” Mập mạp khấn thầm, len lén gia nhập
đám robot đang phối hợp bao vây [ Mika ].
“Vậy rốt cuộc ngươi làm vì cái gì?” Thanh âm của James vẫn vang lên đầy lạnh
lùng giữa những tiếng súng nóng rực.
“Ha ha, chẳng phải đây chính là điều mà ông vẫn luôn mong muốn hay sao?” Bố
Trong giọng nói Bruce tràn đầy khoái ý ác độc,“Không phải ông vẫn luôn dồn ép
những đứa con của mình đấu đá lẫn nhau, để cho ông cảm nhận được khoái cảm
điều khiển mọi thứ trong tay hay sao?”
[ Vũ Phiến ] đã dừng lại khẩu pháo năng lượng của [ Mika ] buộc Bruce phải có
một lựa chọn thông minh là giữ khoảng cách an toàn, hắn cần phải đợi đám robot
của mình ở phía sau đi tới.
“Cho nên, ngươi phản bội ta!”
“Chẳng phải chính là ngài đã dạy cho chúng tôi phải phản bội như thế nào sao?
Kể từ khi ông giành được ngôi vị hoàng đế từ trong tay Sidney, mỗi một việc
ông làm đều là để củng cố sự thống trị của mình! Là ông, đã phản bội chúng
tôi, trước nay có giờ ông coi chúng tôi là con không, chúng tôi chẳng qua chỉ
là một thứ công cụ, thậm chí chỉ là một món đồ chơi trong tay ông!”
“Hoàng đế, thật sự phải làm như vậy sao?” Bruce như có chút thất thần:“Cha à,
bây giờ, ngài hẳn là nên dạy cho đứa con này bài học cuối cùng chứ!”
Bruce vung tay lên, hai tên lính của Cục Điều tra áp giải An Lôi và Susan đi
ra khỏi giác đấu trường, hai cô gái xinh đẹp bước đi giữa cơn mưa đạn.
“Ngừng bắn!” Trong giọng nói của Bonnie tràn đầy sự bất đắc dĩ.
Tiếng súng dần dần ngừng lại, binh lính song phương cũng bắt đầu tự tụ tập lại
nhưng vẫn cẩn thận canh chừng đối phương, mặc dù số người có thể đứng lên chỉ
có khoảng mười mấy người mà thôi.
Đại đa số bọn họ đã ngã xuống trong những vũng máu rồi.
Susan và An Lôi cũng đứng lại, mặt đất chảy đầy máu tươi làm cho hai nàng
không có chỗ nào để đặt chân.
Trong sự khiếp sợ của mọi người, hai khẩu súng trên tay robot [ Vũ Phiến ]
giương lên, một khẩu nhắm ngay vào Susan đứng ở bên cạnh An Lôi.
“Bruce, ngươi điên rồi!” Bonnie kinh ngạc kêu lên.
“An Lôi......” Ngoài dự liệu của mọi người, câu đầu tiên mà Bruce nói sau khi
phĩa pháo năng lượng vào người em gái mình lại là nói với An Lôi:“Thật may
mắn, thiên thần đã ban nàng cho ta. Từ hôm nay, nàng sẽ trở thành tân nương
của ta......”
“Ngươi nằm mơ......” An Lôi cười ôn nhu, nàng đã nhìn thấy một chiếc [ Đấu
Khuyển ] đang lén lút đâm lút móng vuốt vào lưng một chiếc [ Đấu Khuyển ]
khác.
“Nhưng để trở thành tân nương của ta, chuyện làm thứ nhất mà nàng phải biết,
đó chính là phải biết ta là người như thế nào, và ta sẽ đối đãi với kẻ phản
bội ta như thế nào!”
Bruce tựa như không nghe thất lời cự tuyệt của An Lôi, hắn cứ lẩm bẩm một
mình, giống như đang quyết định vận mệnh của người khác:“Hôm nay, nàng sẽ cùng
ta học bài học cuối cùng do cha ta truyền thụ!”
“Đó chính là...... lục thân bất nhận!”
Thanh âm Bruce tràn đầy vẻ dữ tợn:“Cha à, hẳn là cha đã có lựa chọn rồi chứ?
Một viên đạn này, nên tặng cho cha hay là cho con gái của cha, em gái của con
đây?”
“Nó là em gái của ngươi, ngươi sẽ không nổ súng đâu!” Giọng nói của James vẫn
không hề có chút tình cảm nào.
Susan từ nãy đến giờ vẫn im lặng, bây giờ nàng chỉ biết ôm mặt mà thôi.
Còn Bonnie đã hoàn toàn ngây dại.
“Ha ha ha!” Bruce cơ hồ cười đến chảy nước mắt,“Một câu nói thật đàng hoàng!
Dù sao ông cũng đã không trốn thoát được nữa rồi, tại sao không làm chuyện vĩ
đại một chút, để cho chúng ta còn cảm thấy ông ít nhất vẫn có một chút nhân
tính chứ?”
“Ngươi đã nói, đây là bài học cuối cùng ta dạy cho ngươi, không phải vậy sao?”
James đột nhiên nở nụ cười,“Học xong bài này, ngươi cũng sẽ giống như ta. Ta
tin rằng, ngươi sẽ vì chính mình mà kiêu hãnh, bởi vì......”
“Ngươi cuối cùng cũng trở thành người mà ngươi căm .........”
James còn chưa kịp dứt lời, một chiếc [ Đấu Khuyển ] bỗng bất ngờ chồm tới nã
liền hai phát đạn, bắn gục luôn hai tên lính đang canh giữ An Lôi, ngay sau đó
móng vuốt của chiếc [ Đấu Khuyển ] này đã cắm ngập vào phần eo [ Vũ Phiến ].
Một mũi thép lạnh toát đâm vào giữa khoang điều khiển, ghim chặt Bruce vào
chiếc ghế mà hắn đang ngồi.
Máu tươi chảy ra như suối, mang theo tính mạng của Bruce, đúng vào khoảnh khắc
mà hắn mất đi ý thức, hắn chợt nghe thấy được giọng nói của chính mình.
“Ta đầu hàng!”
-------*-------