3 - Chương Phương Án Kinh Điển


Chương trướcChương tiếp

Vừa nhìn thấy đại mỹ nhân Christina uyển chuyển bước lên đài duy tu, đám kỹ sư
vốn đang ủ rũ liền huyên náo hết cả lên, mọi người đều rối rít đưa ra đủ các
kiểu phương án khác nhau, không cần biết là có được hay không, chỉ cần nghĩ
tới là lập tức phun ra. Điền Hành Kiện cười thầm:“Nam nữ phối hợp hiệu suất
tăng x lần, quả nhiên là một câu danh ngôn chí lý.”

Christina lẳng lặng đi tới bên cạnh Dell, nhẹ giọng nói:“Trưởng phòng Dell,
giám đốc yêu cầu tôi tới tham gia công tác lần này.”

Làm trưởng phòng kỹ thuật, Dell cũng đã được biết về thân phận thực sự của
nàng ta, mấy câu đối thoại kiểu này cũng đã sớm quen rồi , hắn liền gật đầu
nói:“Tốt, điều cô tới tham gia vốn là do chính tôi đề nghị, dù sao cô cũng là
kỹ sư cấp năm, nhiệm vụ lần này cần tất cả mọi người ra sức.”

Christina mím môi khẽ mỉm cười, nói:“Như vậy, thưa trưởng phòng, bây giờ chúng
ta nên làm thế nào?”

Dell gãi gãi đầu, cười nói:“Cô đi xem qua bản vẽ robot trước đã nhé.” Hắn chỉ
vào Điền Hành Kiện nói tiếp,“Bản vẽ đang ở chỗ Trương Nguyên đó, hai người
tham dự sau chót, cùng nhau nghiên cứu đi.”

Christina nhẹ giọng đáp ứng rồi đi tới bên cạnh mập mạp, thấy mập mạp ngẩng
đầu lên, nàng liền khẽ mỉm cười với hắn, theo thói quen cúi đầu mân mê mấy sợi
tóc, chăm chú cùng mập mạp nghiên cứu bản vẽ [ Kim Cương ].

Mập mạp vốn chỉ đang tạo dáng nghiên cứu, chợt ngửi thấy mùi hương trên người
Christina, nhất thời có chút tâm viên ý mãn, sảng khoái đưa luôn bản vẽ điện
tử cho Christina, cười nói:“Cô cứ xem tự nhiên đi, tôi xem xong hết rồi.”

Dell đứng gần đó nghe vậy thì rất sửng sốt, ngạc nhiên nói:“Trương, chú mày
lợi hại quá nhỉ, nhanh vậy mà đã xem xong rồi à?”

Mập mạp ngây ngô cười đáp:“Tôi đọc bản vẽ rất nhanh , rất nhiều người đều nói
tôi thông minh mà.”

“Hihi!” Christina chợt bật ra một tiếng cười, đám kỹ sư vốn luôn luôn chỉ thấy
nàng mỉm cười nhất thời trợn mắt há mồm, chỉ cảm thấy trước mắt giống như bỗng
xuất hiện một đóa tiên hoa diễm lệ, sáng rực cả khu kỹ thuật. Nhìn nụ cười của
nàng, Điền Hành Kiện cũng không khỏi ngẩn ngơ, trong đầu hắn chợt nghĩ, nụ
cười của cô ta cũng nhẹ nhàng mềm mại như của An Lôi, mình thì đã đến Mosky,
còn nàng đang ở nơi đâu?

Lúc này, toàn bộ khu kỹ thuật đang hoàn toàn yên tĩnh, hoàn toàn không còn
bóng dáng của không khí náo nhiệt vừa nãy nữa. Hầu hết các kỹ sư lão luyện đều
có quan điểm giống nhau, nếu như không thay đổi hoàn toàn kết cấu thì tất cả
các biện pháp cải tiến đều không có tác dụng với loại robot này, hoàn toàn
không thể bù đắp được các khuyết điểm vốn có.

Bàn bạc hồi lâu mà vẫn không có kết quả, Dell không khỏi có chút căng thẳng,
liếc nhìn qua Christina, đúng lúc thấy nàng ngẩng đầu lên. Hắn liền nói:“Xem
xong rồi à? Xem xong rồi thì phát biểu đề nghị của mình cho mọi người nghe
đi.”

Christina trầm tư một lát, nhẹ giọng nói:“Theo như bản vẽ thì dường như không
có biện pháp cải tiến phù hợp yêu cầu. Như vậy, chi bằng chúng ta tháo rời
toàn bộ chiếc robot này ra, nghiên cứu kỹ các bộ phận xem có thể tìm ra biện
pháp nào không.”

“Tháo ra?” Dell không ngờ Christina lại có thể đưa ra một quyết định như vậy,
phải biết rằng cải tiến hay duy tu robot dân dụng rất dễ dàng, tháo ra lắp lại
một chiếc cũng không khó khăn, nhưng là robot quân dụng thì khác, đụng tới
những bộ phận như pháo năng lượng, lồng phòng ngự năng lượng, rađa quân dụng
thì đám kỹ sư chỉ quen với robot dân dụng này đâu thể làm bừa.

Thấy Dell do dự, Christina dĩ nhiên biết hắn đang suy nghĩ điều gì, nàng thở
dài, thần sắc buồn bã nói:“Nếu như muốn hoàn thành nhiệm vụ này, tháo rời
robot là biện pháp duy nhất, từ trên bản vẽ tôi không thể nhìn ra được phương
thức cải tạo nào có thể bù đắp khuyết điểm của nó. Tháo ra, cho dù có hỏng
cũng còn hơn là không làm gì!”

Christina khe khẽ cắn môi, nàng vì mình chưa quen thuộc với robot quân dụng mà
nản chí, cũng vì tình cảnh của cha nàng mà thương tâm. Ở trong quân đội Đế
quốc chừng ấy năm, trung tâm cảnh cảnh, nỗ lực nhiều như vậy, cuối cùng chẳng
những bị một cước đá văng ra mà còn sắp bị thanh tẩy, một số thân thích thậm
chí còn phân rõ giới hạn với gia đình nàng, ngay cả mẹ cùng hai người anh của
nàng cũng suốt ngày than thở oán thán.

Dell hơi chần chừ, hắn biết lần này là một cửa ái khó khăn đối với công ty
Thánh Kỵ Sĩ, nếu như thuận lợi quá quan thì là nhất phi trùng thiên, nhưng nếu
không qua thì...

Nhưng hắn không biết, trong lòng Christina lo lắng căn bản không phải là cho
tiền đồ của Thánh Kỵ Sĩ, mà là sự tồn vong của cả gia tộc nàng. Bây giờ phương
thức vạn toàn nhất chính là thông qua cuộc cải tiến robot này để có thể lọt
vào mắt xanh của Reinhardt, từ đó nhận được sự bảo hộ cần thiết. Trình độ khoa
học kỹ thuật của Gatralan cũng không phải là cao, rất nhiều kỹ thuật đều phải
mua của nước ngoài, vì thế quân đoàn trưởng Reinhardt vô cùng coi trọng những
nhà khoa học, nhất là những người có thể cống hiến hỗ trợ cho Thần Thoại quân
đoàn thì người này lại càng không tiếc công bảo vệ.

Chiếc robot [ Kim Cương ] này quả thực là cơ hội tốt nhất mà ông trời ban cho
gia tộc Gordon. Nếu đánh mất đi cơ hội tiếp cận nhờ vả Reinhardt này, biện
pháp duy nhất còn lại chính là nàng phải hy sinh bản thân, gả cho gã hoàng tử
George mà nàng không hề thích kia.

Hơn nữa, tuy bề ngoài George rất thích nàng, nhưng nàng quá hiểu người này,
thứ hắn muốn, bất quá chỉ là ham thích nhất thời mà thôi, huống hồ, cứ coi như
là một người muốn cưới một người chịu gả, chỉ cần James nói không đồng ý, hết
thảy đều thành con số không.

Đối với George mà nói, lời của James chính là thánh chỉ, hắn không thể nào vì
một đồng minh đã thất thế mà lại đi đối kháng với cha mình. Thoạt nhìn George
cả ngày nhàn tản chơi bời, nhưng trên thực tế, hắn hiểu chuyện hơn bất cứ ai,
thông minh hơn bất cứ người nào. Tóm lại, hắn chỉ cần ở trước mặt James làm
một đứa con ngoan, tương lai ngôi vị hoàng đế nhất định là của hắn.

Trong khu kỹ thuật hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều đang chờ Dell đưa ra
quyết định.

Lúc đó, bỗng có một giọng nói rụt rè vang lên:“Tôi... tôi nghĩ, có thể không
cần phải tháo cả robot ra đâu.”

Ánh mắt Christina sáng rực lên, quay đầu lại liền nhìn thấy gã kỹ sư Trương
Nguyên đang rụt rè giơ một cánh tay lên, trông như một học sinh đang giơ tay
xin phát biểu vậy

Nàng nhẹ nhàng nói:“Anh có đề nghị gì vậy?”

Mập mạp chuyển bản vẽ lên màn hình lớn, phân tích:“Mọi người nhìn xem, phương
thức hoạt động của chiếc robot này là sử dụng động lực hỗn hợp. Thật ra kiểu
động lực hỗn hợp này cũng không thích hợp sử dụng cho robot đi bằng hai chân,
nếu như chúng ta có thể đem bộ phận cánh tay sửa thành chân trước của robot
hình thú ...” Hắn cười cười nói:“Mọi người cũng biết đấy, cho dù là tinh tinh
thật thì khi chạy cũng phải sử dụng hai cánh tay của nó mà.”

Christina suýt nữa đã ôm chầm lấy cái gã mập mạp đáng yêu này mà hôn một cái.
Một câu nói giúp mọi người tỉnh khỏi cơn mê, tuy nó còn chưa hoàn thiện, nhưng
đề án này bản thân nó đã đột phá kiểu cải tiến thay đổi linh kiện, động cơ, vỏ
máy truyền thống, nếu như thực hiện thành công nhất định sẽ trở thành một kiểu
mẫu kinh điển mới!

Dell nhanh chóng hiểu ra vấn đề, hắn hưng phấn hỏi:“Vậy, ý kiến của cậu là...”

Mập mạp chỉ vào mấy trang bản vẽ, gãi đầu, nói:“Không cần phải sửa kết cấu,
thiết lập lại trọng tâm của robot, cài đặt hệ thống thăng bằng cơ giới kiểu
con lắc. Nếu đã sửa thành robot kiểu tinh tinh, vậy chân trước nhất định phải
thay đổi, bất quá thay đổi cũng không lớn, tăng cường thêm bộ phận truyền động
là được, chân sau cũng phải sửa lại, tạo thành góc 90 độ với phần eo, cái này
cũng dễ dàng thôi. Còn về buồng lái, hệ thống vũ khí cũng chỉ cần thay đổi góc
độ là được. Phần thân robot này có nhiều không gian bị lãng phí, việc thay đổi
góc độ các bộ phận cũng chỉ tốn chút sức, căn bản không quá khó khăn. Theo như
ước lượng của tôi, nếu sửa đổi như vậy sẽ làm cho phần ngực hướng xuống đất,
như vậy lớp giáp nặng ở đây có thể đổi thành loại nhẹ hơn, trọng lượng tổng
thể cũng sẽ giảm xuống, hơn nữa chuyển động bằng bốn chân kiểu thú, khả năng
thăng bằng hoàn toàn không có vấn đề, quán tính cũng rất dễ khống chế.”

“Có điều...” Mập mạp ngượng ngùng nói:“Hệ thống điều khiển sẽ phải sửa đổi khá
lớn, lắp ráp cũng không dễ dàng. Châc, hình như tôi hơi ngốc, chỉ có thể nghĩ
được có thế thôi.”

“Ngốc?” Mọi người đều cảm thấy cái gã mập mạp này thật sự quá ngây ngô, hắn
quả thực chính là một thiên tài! Phương thức cải tiến không thể tưởng tượng
nổi như thế này, đừng nói là tốn chút công sức, cho dù có phải dốc hết lực
lượng của cả công ty ra cũng phải làm, chỉ cần có thể thành công, đây lập tức
sẽ trở thành mẫu cải tiến kinh điển trong lịch sử! Có ai từng nghe nói qua
robot hình người sửa thành robot hình thú chưa?

Ánh mắt trong suốt của Christina nhìn chăm chăm vào mập mạp, nàng bỗng cảm
thấy trực tiếp tuyển người này vào công ty chính là quyết định chính xác nhất
trong đời. Vốn những người biết thân phận thực sự của nàng đều nói nàng là
thiên tài cơ giới, nhưng so với người này thì nàng chẳng là gì cả. Chỉ một
thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn chẳng những đưa ra được một phương án tuyệt
diệu, thậm chí tính toán sắp xếp xong cả các bước tiến hành! Người ta chưa kịp
hỏi hắn đã đưa ra đáp án. Nhân tài như vậy mới thật là thiên tài!

Lúc này, thiên tài đang cười thầm trong bụng:“Nếu như Thần Thoại quân đoàn
đồng ý sử dụng kiểu robot đã bị Liên bang phân tích triệt để này, vậy thật quá
tốt rồi. Hắc hắc, mà bây giờ chân trước vốn là bộ phận công kích chủ yếu lại
bị lắp thêm bộ phận truyền động, đám binh lính bình thường làm gì đủ tuổi để
sử dụng hiệu quả nó chứ. Chiêu này của bản đại gia gọi là nhất tiễn hạ x điêu!
Đã chiếm tiện nghi, lại còn lừa ngươi mua phải hàng lởm!


Mạo Bài Đại Anh Hùng - Chương #144