Trải qua một thời gian tập luyện liên tục, cuối cùng thì mập mạp cũng đã hoàn
toàn từ bỏ được những tổ hợp chỉ lệnh sách vở trước kia, bây giờ đích hắn chỉ
còn sử dụng các chỉ lệnh căn bản để tổ hợp động tác, đạt đến “cảnh giới” vô
chiêu thắng hữu chiêu, làm hắn mừng rỡ như điên. Đồng thời, việc tập luyện võ
thuật cũng có tiến bộ rõ nét, các chiêu thức trong tài liệu như bát quái du
long bộ, Thái Cực quyền, cùng với sử dụng cùi chỏ, đầu gối của Thái quyền,
thậm chí cả ngạnh khí công đều có đột phá!
Bây giờ mập mạp chỉ cần hít vào một hơi thì trừ ra lão Nhị không cứng, còn lại
thì cả người đều cứng! Mập mạp lập tức điên cuồng yêu thích môn ngạnh khí công
này, bởi vì luyện xong, toàn thân đều nhuyễn, chỉ có lão Nhị vẫn không nhuyễn!
Luyện mon khí công như thế này, quả rất có tư thế vô địch!
Mập mạp rất hưng phấn, nếu sau này “lão ngưu thôi xa” không thể chế phục được
đối thủ thì dứt khoát vận lên một bộ ngạnh khí công, tản công xong lên giường
nằm thì vô luận là nữ hiệp khách tới đánh mấy ngàn chiêu Quan Âm toạ liên, anh
đây cả đêm vẫn không ngã!
Bất quá, khi nghiên cứu võ học truyền thống, mập mạp chợt phát hiện ra robot
cận chiến và con người cận chiến có một sự khác biệt cơ bản, đó chính là tốc
độ phản ứng!
Thực ra, tốc độ phản ứng không phải chỉ có tốc độ điều khiển robot mà còn bao
gồm cả những phản ứng tự hiên của robot nữa. Hệ thống thần kinh của con người
có thể dùng tốc độ nhanh nhất truyền mệnh lệnh của đại não tới toàn bộ thân
thể, chỉ cần nghĩ là có thể làm. Nhưng robot thì không giống như vậy, mặc dù
tốc độ xử lý của máy tính robot nhanh hơn não người, nhưng robot dù sao cũng
là máy móc, chỉ cần bị tấn công điện tử là máy tính của nó sẽ bị treo ngay lập
tức, mà tấn công điện tử và phản công kích vẫn luôn là chủ đề nghiên cứu khoa
học kỹ thuật quân sự trọng điểm của loài người, trong lĩnh vực này, vô luận là
ai cũng không có cách nào để áp đảo hoàn toàn đối phương, phương thức công
kích mới vừa lộ ra, phương thức phản công kích cũng sẽ lập tức được nghiên cứu
và sử dụng.
Khi máy tính tê liệt, con người lập tức trở thành chủ thể quan trọng nhất của
robot, tất cả chỉ lệnh đều thông qua hai cánh tay để áp dụng, ai điều khiển
robot tốt hơn, người đó mới có thể giành được thắng lợi.
Vấn đề điều khiển có thể do con người giải quyết, nhưng hệ thống cảm ứng của
robot thì sao? Những hệ thống phụ trợ do máy tính điều khiển tự động mà bị áp
chế điện tử thì có khác gì đồ trang sức. Ví dụ như thăng bằng, robot thông qua
cảm ứng địa hình và hoàn cảnh để duy trì thăng bằng của bản thân, nếu có hệ
thống thăng bằng phụ trợ, người điều khiển chỉ cần làm vài động tác là xong,
chỗ còn lại sẽ do máy tính hoàn thành, ngoài ra, sự phối hợp giữa các bộ phận
của robot cũng là như vậy. Nhưng nếu như bị công kích, hệ thống phối hợp không
hoạt động, như vậy một động tác đá cũng sẽ không còn đơn giản là tiến hành ra
chỉ lệnh, nếu không robot sẽ lập tức ngã trái ngã phải ngay, mà như thế thì
rất lãng phí chỉ lệnh điều khiển.
Từ đó, mập mạp phát hiện ra dưới tình huống bị tấn công điện tử, kỹ thuật cận
chiến của Trái Đất cổ có sự trợ giúp rất lớn cho robot!
Nhất là Thái Cực, Thái Cực dạy viên chuyển như ý, lấy nhu thắng cương, lấy
chuyết thắng xảo, tứ lượng bạt thiên cân! Những công phu này điều đựơc xây
dựng dựa trên nền tảng thân thể vững chắc, ví dụ như thốn kình trong Thái Cực
quyền, nếu như sức lực bản thân không đủ, chẳng những thốn kình phát không ra
mà ngược lại còn dễ dàng làm bị thương chính mình.
Còn có những chiêu thức như “bạt, dắt, kéo, móc, ngăn, đẩy, dẫn” đều là dạy
cách bộc phát sức mạnh trong một chớp mắt. Đối với người mà nói thì là tứ
lượng bạt thiên cân, nhưng với robot mà nói thì chính là thiên cân bạt vạn
cân! Quan trọng nhất chính là tính liên tục của những chiêu thức này có thể bù
đắp cho sự bị động do máy tính bị tê liệt tạo thành!
Những chiêu thức này đều đã được trải qua thiên chuy bách luyện, chỉ cần tu
luyện thuần thục thì hoàn toàn có thể phát ra tốc độ tấn công gấp đôi người
khác! Nhất là khi đối phương để lộ ra sơ hở, một bộ tay đấm chân đá ào ạt liên
tục là đã có thể đánh cho gã xui xẻo đó không ngóc đầu lên nổi!
Mà Thái Cực thì quả thực là như sinh ra cho [ Logic ] vậy, bây giờ chỉ cần cải
tiến thêm một chút nữa thôi là sinh vật kim loại hai trạng thái đã có thể mô
phỏng được đặc điểm viên chuyển nếu như ý và lấy nhu thắng cương, chợt nhu
chợt cương của Thái Cực quyền!
Chỉ cần nghĩ đến cảnh đối thủ vừa mới ra một chiêu, đang vừa phải lấy lại
thăng bằng vừa chuẩn bị tư thế đánh ra chiêu tiếp theo thì chiêu thức của mình
đã liên hoàn ập tới, hoặc là hai cánh tay của [ Logic ] đột nhiên trở nên mềm
dẻo cuốn lấy cánh tay đối phương, sau đó “vận nội công” bẻ nó thành mấy đoạn,
mập mạp liền cười đến không khép được miệng! *, khó trách cổ ngữ có câu, lưu
manh mà có võ thì không ai đỡ được!
Thấy mập mạp cười đắc ý, Mễ Lan cũng rất vui vẻ, bây giờ nàng đã hoàn toàn
không còn giống một nữ khoa học gia nữa rồi, tâm tính của một thiếu nữ đôi
mươi đều đã được mập mạp làm cho bộc lộ hết ra, thay vì nói Mễ Lan là nhân
viên nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, không bằng nói nàng là bảo mẫu riêng
của mập mạp cho rồi!
Con gái khi yêu bình thường sẽ không sáng suốt, Mễ Lan thì lại khác, nàng chăm
sóc [ Logic ] như thể chăm sóc con của mình, nàng có thể từ những dấu vết nhỏ
nhất phát hiện ra vấn đề của [ Logic ]. Trên người [ Logic ], tất cả linh kiện
và máy móc đều là thứ tốt nhất, vô luận là thứ gì, chỉ cần Mễ Lan cảm thấy có
thể hữu dụng cho mập mạp là nàng liền lắp tất lên, một số trạng bị có kích cỡ
quá lớn đều được yêu cầu thu nhỏ lại, làm cho khả năng chuyên môn về phương
diện “vi hình hoá” của phòng thí nghiệm được tăng mạnh.
Kể từ khi nàng biết cuộc chiến ở tinh hệ Galileo bắt đầu thì luôn luôn lo
lắng, sợ mập mạp lại đột nhiên bị phái ra tiền tuyến, thậm chí là tới vùng
địch hậu, mỗi lần mập mạp phải đi làm nhiệm vụ, nàng đều lo lắng không yên,
thầm cầu mong y có thể bình an trở về. Bây giờ nghe nói lại khai chiến, mỗi
ngày đều ở bên cạnh mập mạp, sợ không cẩn thận mập mạp lại phải ra tiền tuyến.
Trong lúc mập mạp không có mặt, Mễ Lan đều vùi đầu vào nghiên cứu cải tiến [
Logic ] để bảo vệ mập mạp tốt hơn, thậm chí, ngay cả khi cha nàng là trung
tướng Mễ Kì tới Millok, nàng cũng không có bao nhiêu thời gian để đi thăm cha.
Kết quả là Mễ Kì liền gọi mập mạp lên mắng cho một trận tối tăm mặt mũi. Mà vị
trung tướng này mắng người cũng không nói lý do, chỉ tập trung vào mắng, mắng
xong liền phủi đít bỏ đi. Mãi cho đến ông ta đã ngồi lên tàu vận tải trở về
thủ đô, mập mạp vẫn không hiểu được...... Cha vợ gặp con rể, bình thường đều
là như thế này sao?
Thời gian này, Cục tình báo phải làm việc liên tục cả ngày lẫn đêm, đã mấy
ngày nay An Lôi không thể về nhà ngủ, liên tục phải chạy qua chạy lại giữa Bộ
chỉ huy và Cục tình báo. Nhưng nhờ có vậy, mập mạp mới có thể thường xuyên
được gặp nàng, hai người mỗi lần gặp mặt thì ánh mắt như dán chặt vào nhau,
trong lòng thầm cười một tiếng, ở trong cái bầu không khí khẩn trương này,
những giây phút như thế đều làm cho người ta thấy thú vị vô cùng.
Đợi chờ, đúng là một thứ hành hạ rất tốt con người ta, không khí ở tinh cầu
Millok càng ngày càng căng thẳng, đèn báo tình trạng chiến tranh càng lúc càng
đậm. Mãi đến khi Hạm đội 4 hoàn thành nhiệm vụ, điểm không gian khiêu dược
cuối cùng cũng lộ ra sơ hở.